Thám Tử Sherlock Holmes (Toàn Tập) Tập 10

Tập 10
Bản hiệp ước hải quân

Tháng 7, ngay sau đám cưới ca tôi, là mt tháng đáng ghi nh bi 3 v phá án ca Sherlock Holmes mà tôi có tham gia. Điu thú v là nhng v án này có liên quan đến tng vn đ trong xã hi theo mt cách trình t: gia đình, quc gia và cui cùng là qun chúng. Trong v án mà tôi sp k li dưới đây, nó minh ha mt cách rõ nét cho phương pháp phân tích và nhng mi liên h sâu xa ca Holmes. Tôi vn còn ginhng ghi chép ca ông Dubugue ca s cnh sát Paris và ngài Fritz von Waldbaum, chuyên viên ni tiếng ca Dantzig, c hai đu mt khá nhiu công sc đ tiếp cn vvic. Tuy nhiên, có nhiu vn đ còn trong vòng bo mt. Bn ghi chép dưới đây ca tôi s trình bày mt s yếu t quan trng, có th s dn đến nhng biến c ca quc gia. Nó ch có th được phép công khai v sau này, khi nhng yếu t bo mt không còn hiu lc.


Lúc còn đi hc tôi rt thân vi Percy Phelps, cũng trc tui tôi nhưng hc trên tôi hai lp. Là hc sinh ưu tú giành được nhiu gii thưởng và mt hc bng  Cambridge; thuc dòng dõi danh giá: ông cu ca anh là huân tước Holdhurst.  ti trường, cái quan h h hàng y chng đem li cho anh cái gì. Trái li, chúng tôi còn thy thích thú khi lôi anh ra sân chơi và đá vào mông anh vài cú. Nhưng lúc ra đi thì khác hn: nh hưởng ca ông cu đã đưa anh lên mt đa v t B ngoi giao. Thế ri tôi quên bng anh, cho ti khi nhn được lá thư dưới đây.
“Briarbrae, Woking.
Watson thân mến,
Hy vng cu chưa quên tôi, Phelps “Nòng nc” thi hc trung hc. Có th cu cũng đã biết rng tôi đang nm gi mt chc v quan trng  B ngoi giao và được tin cn. Nhưng gn đây mt bt hnh xy đến, phá tan s nghip ca tôi. Không có cách nào đ din t s vic khng khiếp đó. Tr phi tôi có th k mt cách tường tn trc tiếp vi cu. Ngoài ra, tôi li va ra khi mt cơn st viêm não, phi ngh ngơi 9 tun l và vn còn đang rt yếu. Cu có th mi ông Holmes ti nhà tôi được không? Tôi mong được biết ý kiến ông y v v này, tuy nhà chc trách đã khng đnh rng chng còn gì đ mà tìm kiếm na. Tôi mong ông y đến đây càng sm càng hay. Mi phút dài như c tiếng đng h k t lúc chuyn đó xy ra. Cu nh nói rõ vi ông y rng nếu tôi không hi ý kiến sm hơn, đó không phi là vì tôi nghi ng tài năng ca ông y mà vì tôi đã mt lý trí. Gi đây tôi đã tnh táo li, nhưng chưa dám suy nghĩ nhiu, sbnh tái phát. Cu thy đó, tôi suy nhược đến đ phi đc thư này cho người khác viết.
Cu hãy c mi ông Holmes đến đây giúp tôi.
Bn hc cũ ca c u.
Percy Phelps”.
Tôi xúc đng đến ni, dù cho vic đó có khó khăn đến my tôi cũng vn làm. V tôi đng ý là không nên đ l mt phút nào. Thế là tôi vi vàng ti ngôi nhà cũ  phBaker, và đưa lá thư ra. Holmes chăm chú đc.
- Thư chng cho chúng ta biết chi nhiu? - Holmes nói, lúc đưa tr li tôi.
- Hu như chng có gì.
y thế mà tung ch thì li đáng chú ý.
- Nhưng đâu có phi là anh y viết.
- Đúng. Đó là ch ca đàn bà.
- Ch đàn ông ch - Tôi phn đi.
- Không. Thư này do đàn bà viết. Đó là mt ph n có cá tính hiếm có. Anh xem, vic bt đu mt s kho sát, đó là cn biết rng khách hàng ca bn thường xuyên tiếp xúc vi nhng người nào, hoc tt hoc xu, hoc mt môi trường khác thường. Vnày gây hng thú cho tôi ri đó. Nếu anh đã sn sàng, chúng ta đi Working ngay tc khc, đ gp nhà ngoi giao và người đàn bà viết thư.
Chúng tôi bt kp ngay chuyến tàu  ga Waterloo. Chưa đy mt gi sau, chúng tôi đã ti gia khu rng thông  Working. Nhà bn tôi nm gia mt khu đt mênh mông, cách nhà ga khong năm phút đi đường. Chúng tôi được mi vào trong mt phòng khách sang trng, nơi đó có người đàn ông vm v đón tiếp chúng tôi vi mt lòng hiếu khách nht. Ông ta gn 40 tui, nhưng cp má tht hng hào và đôi mt rt vui khiến ông gi được sc mt ca mt đa bé mũm mĩm và tinh nghch.
- Tôi vui mng khi thy quý ông đã ti - ông ta nói, nng nhit bt tay chúng tôi - Sut bui sáng nay, Phelps không ngt lo âu. B m Phelps yêu cu tôi tiếp quý ông, bi vì mi ln nhc đến câu chuyn là hai c đau bun.
- Chúng tôi chưa được biết gì c - Holmes nhn xét - C theo tôi thy, ông không phi là thành viên trong gia đình.
Người tiếp chuyn chúng tôi t v ngc nhiên, ri sau khi đã đưa mt lên nhìn bqun áo, ông ta bt cười:
- A, ông đã thy ch "J.H" thêu trên áo ca tôi? Lúc đu, tôi c tưởng ông là nhà tiên tri. Tôi là Joseph Harrison. Vì Phelps sp cưới em gái Annie ca tôi nên tôi s là anh v cy. Quý ông s gp em gái tôi trong phòng ca Phelps, cô y đã chăm sóc Phelps sut 2 tháng nay. Chúng ta ti đó ngay. Phelps đang rt st rut.
Gian phòng được trang trí na như mt phòng khách ca ph n, na như phòng ng. Nhiu hoa được trưng bày vi phong cách nhã nhn khp các căn phòng. Trên mt trường k kê bên mt ca s m rng, mt thanh niên xanh xao, đang nm dài. Mt thiếu n ngi cnh anh ta, đng lên khi thy chúng tôi bước vào.
- Em ra ngoài, phi thế không Percy? - Cô hi. Phelps giơ tay ra, níu cô li.
- Cu kho ch, Watson? - Anh ta nói vi ging thân mt - Tôi khó nhn ra cu vi bria kia. Chc đây là ông Sherlock Holmes?
Sau khi gii thiu xong, chúng tôi ngi xung ghế. Người anh ca v hôn thê ln đi, nhưng em gái thì  li, tay cô trong tay người bnh. Cô tht rt đáng chú ý: hơi thp và đy mình, làn da không bóng láng, cp mt đen ln sm ti ca ph n Ý và mt mái tóc mun đen như ht huyn.
- Tôi không mun làm ông mt thì gi - Anh bt đu nói - Khi gượng ngi dy, tôi xin đi thng vào vn đ. Tôi đã thành công m mãn. Nhưng ngay trước ngày l thành hôn, mt bt hnh đã giáng xung đu tôi.
“Tôi làm vic ti B ngoi giao và nh có Huân tước Holdhurst, tôi mau chóng đt ti mt chc v có trách nhim. Khi cu tôi được b nhim làm B trưởng B ngoi giao, ông giao cho tôi nhim v tế nh và tôi đã hoàn thành mt cách m mãn. Ông đã ti ch tuyt đi tin tưởng vào nhng kh năng và s kín đáo ca tôi. Cách đây hai tháng rưỡi, chính xác là ngày 23 tháng 5, cu tôi gi tôi ti văn phòng, báo cho tôi biết rng tôi sp nhn mt nhim v mi. Ông đt lên bàn mt cun giy màu xám, nói:
- Đây là bn chính ca bn hiước bí mt gia Anh và Ý. Tht không may là mt schi tiết linh tinh đã lt vào tay báo gii. Không th đ lt thêm mt chi tiết nh nào na. Các tòa đi s Pháp và Nga s chi rt nhiu tin đ được biết ni dung ca văn kin này. Nó không được đưa ra khi bàn giy ca ta, nhưng ta cn có mt bn sao. Bàn giy cháu có khóa ch?
- D có.
- Thế thì cháu hãy cm bn hiước v và ct k nó. Ta s cho nhng ch th đ ti nay cháu có th li trong văn phòng, sau khi các bn đng s ca cháu đã ra v, cháu s chép mt cách yên tĩnh. Khi chép xong, cháu ct bn chính cùng vi bn sao vào trong ngăn kéo có khóa và sáng mai cháu s tn tay đem c hai đến cho ta.
Tôi nhn ly nhng tài liu và...”
- Xin li - Holmes nói - Ch có mình ông trong cuc nói chuyn đó thôi ch?
- Vâng, ch có hai người.
- Trong mt gian phòng ln?
- Mi cnh 30 feet.
- Hai ngườ gia phòng.
- Phi.
- Và hai người nói thp ging.
- Cu tôi luôn luôn nói thp ging. V phn tôi, hu như tôi ch nói có 2 tiếng.
- Cám ơn ông - Holmes nói, nhm mt li - Xin ông vui lòng k tiếp
“Tôi ch cho các nhân viên khác ra v. Mt nhân viên khác là Charles Gorot còn  nán li đ làm cho xong mt cái gì đó. Tôi đ anh ta  li và ra ph ăn ba ti. Khi tôi trv thì anh y đã đi. Tôi vi chép bn hiước cho xong, bi vì Joseph, anh v tôi đang  London, s đáp chuyến tàu 11 gi đ đi ti đây. Ni dung bn hiước xác đnh v trí ca nước Anh đi vi Liên minh tay ba. Nó cũng d kiến cho đường li chính tr mà nước Anh s đi theo trong trường hp hm đi Pháp có ưu thế hơn hm đi ca Ý. Văn kin này hoàn toàn đ cp đến các vn đ thuc v hi quân. Bên dưới có ch ký ca nhng nhân vt cao cp. Sau khi đc xong, tôi bt đu chép.
Văn kin này rt dài, bng tiếng Pháp và gm 26 điu khon. Tôi chép tht nhanh nhưng ti 9 gi ch mi được có 9 điu khon. Lúc đó tôi biết là b nh chuyến tàu 11 gi. Tôi thy người mình m đi, mt phn vì thc ăn khó tiêu, mt phn vì làm vic cngày. Tôi bt đu thèm mt tách cà phê.  dưới chân cu thang có mt nhân viên phc v, ông thường pha cà phê cho các viên chc phi trc đêm. Tôi git chuông, gi ông ta lên.
Tôi rt ngc nhiên khi thy người bước vào phòng tôi là mt người đàn bà lung tui, to ln đeo tp d. Bà ta nói rng chng bà ta đang bn... Tôi bo bà đem cà phê lên cho tôi. Tôi chép thêm được 2 điu khon na. Ri càng lúc càng thêm bun ng, tôi đng lên, đi đi li l< ff8 /span>i trong phòng cho giãn gân giãn ct. Vn chưa có cà phê và tôi thi vì sao lâu quá như vy? Tôi m ca, đi vào hành lang ni lin nơi tôi làm vic ti mt cu thang xoáy  mé dưới là căn phòng nh ca người phc v. Lưng chng cu thang có mt bc thm, vi mt hành lang khác thng góc vi hành lang này. Cái hành lang th hai, qua mt cu thang nh, dn ti mt cánh ca dành cho nhân viên phc v hoc nhng viên chc vào t ph Charles. Tôi xung cu thang và thy người phc v ng vùi trong phòng; m nước đt trên ngn đèn cn sôi sùng sc, nước tràn ra c sàn nhà. Tôi lay ông ta thì có tiếng chuông reo phía trên đu tôi và ông ta cũng git mình thc gic.
- Ông Phelps, thưa ông! - Anh ta nói.
- Tôi xung đ xem cà phê xong chưa.
- Tôi ng thiếp đi, thưa ông.
Ông ta nhìn tôi ri ngước mt nhìn lên cái chuông vn còn kêu vang, sau cùng ông nói:
- Ông đang  đây, vy ai gi chuông?
- Gi chuông? - tôi lp li. - Cái chuông nào?
- Cái chuông trong văn phòng ông đó.
Tôi có cm tưởng như có mt bàn tay lnh giá bóp tim tôi. Tôi leo lên cu thang, nhy tng bn bước m t, tôi chy trong hành lang; không có ai trong văn phòng tôi c. Tt c vn y nguyên như khi tôi b ra ngoài. Bn sao chép ca hiước còn đó, nhưng nguyên bn thì đã biến mt.”
Holmes nhm dy trên ghế và xoa hai bàn tay vào nhau.
- Vy lúc đó ông làm gì? - Holmes hi.
- Tôi đoán rng k trm đã ln vào qua ng ca nh và li cu thang th hai. Nếu không, thì tôi đã gp y ri.
- Ông có chc là người đó không n np trong văn phòng hoc trong hành lang ch?
- Không th nào được? Ngay đến mt con chut cũng không thn mình trong văn phòng tôi hoc trong hành lang. Không có mt ch nào đ np c.
- Cám ơn, xin ông tiếp tc.
- By gi người phc v cũng đã chy lên. Chúng tôi cùng chy b vào hành lang thhai và tut xung cu thang cht hp tr ra ph Charles. Bên dưới, cánh ca đó đóng li nhưng không khóa. Chúng tôi m ca và chy ra ngoài. Lúc đó tháp chuông nhà th đim 3 tiếng: 10 gi thiếu 15.
- Chi tiết này hết sc quan trng - Holmes nói và ghi vi vào c tay áo anh.
“Đêm đó tri ti, và có mt cơn mưa nh. Không thy bóng mt ai, nhưng  cui phCharles, xe c vn đi li nườm nượp như mi ngày. Chúng tôi chy trên va hè, ti góc đường, gp mt cnh sát đang đng gác.
- Va xy ra mt v trm - Tôi kêu lên vi ông ta - Mt tài liu quan trng va b đánh cp ti B ngoi giao. Ông có thy người nào đi ngang qua đây không?
- Tôi đng gác  đây đã 15 phút và ch thy có mi mt người đi qua: mt bà to ln, lung tui, đu choàng khăn san.
- Đó là bà v tôi - Người phc v vi nói - Không có mt ai khác đã đi qua đây sao?
- Không mt ai.
- Thế thì k trm hn đã b trn qua đu bên kia - người phc v kêu lên, sau khi kéo vào tay áo tôi.
Nhưng điu đó không làm tôi hài lòng, và s nài n li càng làm cho tôi thêm h nghi.
- Bà y đi li nào? - Tôi hi.
- Tôi không biết, thưa ông. Tôi ch thy bà y đi ngang qua, đi rt nhanh - Người cnh sát báo cáo.
- Bao lâu ri?
, chưa lâu lm.
- Năm phút?
- Không ti năm phút đâu.
- Ông ch phí thì gi - Người phc v kêu lên – Và mi mt phút là đáng k. Tôi đã nói vi ông rng vợ 26ff0  tôi chng liên can gì đến v này hết. Tt hơn chúng ta nên ti đu phía đng kia. Nếu ông không đi, thì tôi đi.
Nói xong, ông ta b chy v hướng ngược li. Nhưng tôi đã bt kp ngay và tôi nm ly c tay ông ta.
- Nhà ông  đâu?
- S 16 đường Ivy Lance  Brixton. Nhưng thưa ông Phelps, ông hãy ti đu ph bên kia đ th xem chúng ta có biết được điu gì chăng.
Cùng vi người cnh sát, chúng tôi chy li đu đng kia. Nhưng chúng tôi ch thy đường ph cht ních mt dòng lưu thông dày đc. Nhng người qua đường hi h, tìm ch trú mưa. Chng có nhng người thơ thn đi chơi rong đ chúng tôi có th hi thăm. Thế là chúng tôi quay tr li B. Lùng khp cu thang và hành lang, nhưng không có kết qu. Cái hành lang dn ti văn phòng tôi có lót mt tm thm bng vi nha. Chúng tôi đã quan sát k lưỡng nhưng chúng tôi không tìm thy mt du chân nào!”
- Tri mưa sut bui ti đó?
- Tri mưa lúc 7 gi.
- Thế thì ti sao người đàn bà vào trong văn phòng ông lúc 9 gi mà li không đ li các du bùn?
- Tôi sung sướng thy ông nhn mnh trên đim đó. Ngay lúc đó nó cũng đã làm tôi chú ý. Nhưng my bà quét dn trong nhà có thói quen khi ti B, thường tháo giày ra trong căn phòng nh ca người phc v đ thay bng đôi giày vi nh.
- Thế là rõ ri. Vy là không có du vết nào c trong lúc bên ngoài tri vn có mưa. Sau đó ông làm gì?
- Chúng tôi quan sát văn phòng. Không có mt li ca bí mt nào, còn các ca s thì cao hơn mt đt ti 30 feet. V chăng c hai ca s đu đã đóng kín t bên trong. Tôi dám đem mng sng mà đánh cá rng k cp đã ln qua ng ca chính.
- Thế còn lò sưởi?
- Không dùng đến. Si dây git chuông treo ngay bên phi bàn giy đ vi ly nó. Nhưng ti sao mt k phm ti li mun git chuông? Điu này qu tht khó hiu.
- Sau đó thì ông làm gì? Các ông đã quan sát căn phòng, th xem k lén nhp có đli du vết nào không? Không có tàn thuc, hoc mt cái bao tay mà y có th đánh rơi, hoc mt cây trâm cài tóc, hoc bt c mt cái gì đó.
- Hoàn toàn không có mt cái gì hết.
- Không có cái mùi gì sao?
- Chúng tôi không nghĩ ti điu này.
- Mt mùi thuc hút có th giúp chúng ta nhiu trong cuc điu tra.
“Tôi không hút thuc. Cho nên nếu có mt mùi thut hn tôi đã ngi thy. Không, tuyt đi không có mt du vết nào. Cái vic xác đnh duy nht là v người phc vhi h ri khi hin trường. Người cnh sát và tôi đu đng ý là cn phi tóm ly người đàn bà đó, trước khi bà ta tu tán tài liu.
Trong thi gian đó, Scotland Yard đã được báo đng. Thám t Forbes đã ti ngay sau đó và nm ly ni v vi lòng hăng hái nht. Chúng tôi mướn mt c xe nga và na gi sau ti đa ch đã được biết. Mt cô gái ra m ca: đó là con gái ln ca bà Tangey. M cô chưa v ti. Cô đưa chúng tôi vào trong căn phòng phía trước đ chbà. Mười phút sau, có tiếng gõ ca. Và lúc đó chúng tôi đã mc phi li lm nghiêm trng. Thay vì chúng tôi ra m ca thì chúng tôi li đ cho cô gái làm vic đó. Chúng tôi nghe cô nói: “Mơi, có hai ông đang đi m”. Lin đó, chúng tôi nghe tiếng nhng bước chân bước vi ngoài hành lang. Forbes đã m cánh ca ra và c hai chúng tôi đu nhào v phía căn phòng  cui nhà bếp, nơi mà người đàn bà đã ti trước chúng tôi. Bà y nhìn chm chp vào chúng tôi vi cp mt ng vc, ri bt cht bà y nhn ra tôi và hết sc ngc nhiên.
- Nhưng... Nhưng đây là ông Phelps  B Ngi giao mà!
- Vy bà tưởng chúng tôi là ai, khi bà b chy? - Người đi cùng vi tôi hi bà.
- Tôi c tưởng các ông là cnh sát. Chúng tôi đang gp khó khăn vi mt nhà buôn.
- Chúng tôi tin rng bà đã ly mt tài liu quan trng  B ngoi giao và vi vã vào đây đ giu nó. Bà phi đi v tr s ca Scotland Yard.
Bà ta phn đi và kháng c, nhưng ung công. Mt c xe nga ln được gi đến và c chúng tôi lên xe. Trước đó chúng tôi quan sát khp gian bếp, đc bit là cái lò, đxem bà ta có tu tán tài liu trong thi gian ngn ngi ch có mình bà  trong bếp. Không có du vết tàn tro hoc mu giy nào. Ngay khi v ti Scotland Yard, bà ta được giao cho mt n cnh sát. Thi gian ch đi cuc khám xét dường như dài bt tn: tim tôi như hp hi. Sau chót, người n cnh sát ti báo cáo rng bà không mang theo cái gì trong người.
Ln đu tiên trong đi, tôi thy hin ra mt ni khng khiếp. Cho đến lúc đó, tôi vn tin chc là mình s thâu li được bn hiước. Nhưng gi đây chng còn gì đ làm na. Nó tht là thê thm. Thưa ông Holmes, cu Watson s cho ông biết là hi còn đi hc, tôi là mt đa bé nhy cm, d kích đng. Tôi nghĩ ti cu tôi, ti ni nhc nhã mà tôi sp bt ông phi hng chu, tôi phi hng chu và tt c nhng ai thân cn vi tôi đu phi liên quan. Tôi không biết điu gì đã xy đến vi tôi. Dường như thn kinh tôi b kích đng quá mãnh lit. Tôi còn nh mt cách mơ h rng mt toán nhân viên c tìm cách làm cho tôi bình tĩnh li. Mt người trong toán đó đã dn tôi ra ga và đưa tôi v đây. M tôi tan nát cõi lòng vì bun phin. Anh bn Joseph đã b tng ra khi căn phòng xinh đp này đ nó được biến thành bnh xá. Trong 9 tun, tôi c nm đây trong cơn mê sng, b giày vò bi chng st viêm não. Nếu không có cô Harrison và ông bác sĩ đã tn tình chăn sóc thì chc tôi đã chết ri. Cô là người điu dưỡng ban ngày. Ban đêm mt n điu dưỡng chuyên nghip khác thc chanh chng tôi. Dn dà trí nh tr li vi tôi. Vic đu tiên tôi làm là đánh đin cho ông Forbes. Ông ta ti đây, nói rng vn chưa có mt mu cht nào được phát hin. Người phc v và bà vđã b thm vn đến cùng vn không đem li mt ánh sáng nh nhoi nào.
Thế là nhng mi nghi ng được chuyn sang Gorot, là người đã làm vic đến khuya hôm đó  văn phòng. Vic anh ta  li B và cái tên gc Pháp ca anh ta là hai đim duy nht có th làm anh ta b nghi ng. Nhưng rõ ràng tôi ch ghi chép khi anh ta đã ra v. Rt cuc người ta chng tìm ra được cái gì và ni v dng l đó. Vy là tôi hướng v ông, thưa ông Holmes. Ông là ngun hy vng cui cùng ca tôi. Nếu ông không thành công thì danh d và s nghip ca tôi vĩnh vin sp đ.”
B kit sc vì câu chuyn k dài, người bnh li nm xung Người n tá cho anh ung mt th thuc nào đó. Holmes vn ngi yên, đu ng ra đng sau, hai mt nhm nghin li đ tp trung tư tưởng. Sau cùng anh nói:
- Bn tường trình ca ông tht quá minh bch. Tuy nhiên có mt đim mà tôi cho là rt quan trng. Ông có nói vi bt c ai v vic ông được giao phó cho làm công vic đó không?
- Tôi không nói vi ai c.
- Ngay vi cô Harrison?
- Không. Tôi không tr v Working trong khong thi gian t lúc nhn được lnh ti lúc bt đu ghi chép.
- Không mt ai tình c gp ông?
- Không mt ai.
- Có ai trong nhng thành viên thuc gia đình ông li biết con đường đi ti văn phòng ông không?
, có. Tt c đu biết.
- Nếu ông không nói vi người nào v bn hiước, thì nhng câu hi đó qu là tha.
- Tôi đã không nói điu gì, vi bt c ai!
- Ông biết gì v người phc v.
- Ch biết ông ta là cu quân nhân.
- Trung đoàn nào?
, người ta nói vi tôi... Coldstream Guards!
- Cám ơn. Tôi s được Forbes cho biết nhng chi tiết. Nhà cm quyn thu thp tài liu gii nhưng không s dng chúng theo cách tt nht.
Anh đi t bên giường ra khuôn ca s m rng và nâng lên mt bông hoa đã r, chiêm ngưỡng nét hài hòa ca màu đ và màu xanh.
- Tt c nhng thc phm đu thc s cn thiết cho đi sng chúng ta. Nhưng đóa hoa hng này là mt món xa hoa. Hương thơm và sc màu ca nó là mt s tô đim cho cuc sng. Chính lòng nhân t ca Thượng đế đã to cho con người nhng cái dưthy, và vì thế chúng ta phi hy vng nhiu nơi nhng đóa hoa.
Phelps và cô y tá nhìn Holmes vi nét mt đy v ngc nhiên và tht vng. Holmes đã đm chìm vào mơ mng và bông hng trên tay. Sau vài phút im lng, cô thiếu nchen vào.
- Ông có mt phương cách nào đ gii đáp cái bí n này không, thưa ông Holmes? - Cô hi vi mt thoáng chua chát trong ging nói.
, điu bí n à? - Holmes lp li khi bt thình lình b lôi tr v vi thc ti - Qu tht đây là mt vn đ rc ri, nhưng tôi s chú tâm đến. Tôi s thông báo cho cô biết.
- Ông có thy mt du vết nào không?
- Quý v đã cho chúng tôi biết ti 7 vn đ. Nhưng tôi phi kim tra li chúng, trước khi có th bày t ý kiến.
- Ông có nghi ng ai không?
- Tôi nghi...
- Ai?
-... Rng tôi đã rút ra nhng kết lun ca mình mt cách quá nhanh.
- Vy thì ông hãy tr li London và kim tra li chúng.
- Li khuyên ca cô tht là chí lý, thưa cô Harrison. - Holmes nói khi đng lên. - Watson, tôi tin rng chúng ta chng có th làm gì khá hơn. Ông Phelps, ông đng có quá hy vng. Vn đ rt là ri rm.
- Tôi s sng trong cơn st cho ti lúc được gp li ông. - Nhà ngoi giao kêu lên.
- Thế thì ngày mai tôi s tr li bng cùng mt chuyến tàu. Nhưng rt có th là bn tường trình ca tôi s không my lc quan.
- Khi được biết là có người đang c làm mt cái gì đó, tôi có thêm mt chút khí lc. Nhân đây, tôi va nhn được thư ca Huân tước Holhurst.
- Thế à? Ông ta nói gì vy?
- Mt lá thư lnh nht, nhưng không khô khan. Ông lp li là v này có tm quan trng hàng đu và thêm rng ông s không ký mt quyết đnh nào v tương lai ca tôi trước khi tôi được bình phc và có kh năng đ sa cha cái tai ha do tôi gây ra.
- Vy thì, đó là người biết điu và đy lòng nhân hu - Holrnes nói - Ta đi thôi, Watson, chúng ta còn có c mt ngày đ làm vic.
Ông Joseph tin chúng tôi ra ga và ngay đó chúng tôi lên tàu. Holmes chìm đm trong suy tư sâu lng. Anh ch m ming khi ti vùng ph cn London.
- Anh chàng Phelps không ung rượu ch?
- Tôi nghĩ là không.
- Tôi cũng vy. Nhưng cn phi tính đến mi tình hung bt trc có th xy ra. Anh chàng đó đang lún mình trong nhng làn nước tht sâu, và tt c vn đ là liu chúng ta có th kéo anh ta lên b được chăng. Anh nghĩ sao v cô Harrison?
- Cô là người có cá tính riêng.
- Đúng, nhưng hoc là mt cá tính hướng v điu thin, hoc là tôi b lm to. Cô ta và người anh là con ca mt người th c xưởng rèn  bên Northumberland. Phelps đính hôn vi cô trong mt chuyến đi vào mùa đông năm ngoái và cô đã cùng anh mình ti đây đ được gii thiu vi gia đình bên chng. Ri thì tai ha n ra và cô  li đchăm sóc cho hôn phu, trong lúc ông anh Joseph, thy mình được chăm chút mt cách đy đ, nên cũng  li luôn. Anh thy đó, có lúc tôi làm vài cuc điu tra hoàn toàn bit lp. Nhưng ngày hôm nay chúng ta đi tìm...
- Các bnh nhân ca tôi.
, nếu anh thy nhng công vic ca anh li lý thú hơn thì... - Holmes nói vi mt ging trách c.
- Tôi đnh nói vi anh rng các bnh nhân ca tôi có th không cn đến tôi trong hai hay ba ngày, bi vì lúc này đang mùa ít vic.
- Tuyt vi! - Anh kêu lên, ly li tính khí vui v - Thế thì chúng ta cùng nhau chăm lo cái v này. Tôi nghĩ là khi đu chúng ta cn phi gp Forbes đ có nhng chi tiết mà chúng ta cn biết. Ri chúng ta s biết cn tn công theo chiu hướng nào.
- Anh đã nói là có mt du vết?
- Chúng ta có nhiu du vết. Nhưng sau cuc điu tra, ta s kim tra li giá tr ca các đim đó. V án khó gii thích nht, là v án được thc hành không mc đích. V án này  đây có mt mc đích. Nó đưa li li ích cho ai? Có ông đi s nước Pháp này, ông đi s nước Nga này, và có c người tr giá cao hơn hai ông đi s đó, và còn có huân tước Holdhurst na.
- Huân tước Holdhurst?
- Tht không tưởng tượng ni mt chính khách b rơi vào hoàn cnh như thế mà li không tiếc nui v s biến mt ca mt tài liu quan trng đến nhường đó.
- Nhưng huân tước Holdhurst là mt chính khách có mt quá kh kh kính.
- Nhưng chúng ta không th ch mi thot nhìn mà gt b nó. Ngày hôm nay chúng ta s ti đó, đ xem ông nói vi chúng ta điu gì. Trong lúc ch đi, tôi đã cho phát đng cuc điu tra ri.
- Thế à?
- Phi. T ga Working tôi đã đánh hai bc đin cho các t báo  London. Li nhn tin này s được đăng ti trên các báo phát hành vào chiu nay.
Anh đưa cho tôi mt t giy xé ra t cun s tay. Trên đó được viết bng bút chì: “Thưởng 10 bng cho người nào biết s xe ca c xe nga đã đ mt người khách xung cng hoc gn cng B ngoi giao trên ph Charles, vào hi 10 gi kém 15 đêm 23 tháng 5. Tr li v 221B, ph Baker”.
- K trm đi xe nga đến à?
- Nếu ông Phelps không lm ln khi khai rng không có mt chn np nào trong văn phòng cũng như ngoài hành lang thì người khách tt phi t bên ngoài vào. Nếu người đó ti vào mt đêm ướt mà không đ li mt vết chân nào trên vi nha lót nhà (được quan sát vài phút sau khi y đi qua), thì chc chn là y đã ti bng xe nga.
- Điu đó có th chp nhn được.
- Có th du vết này s dn chúng ta đến mt nơi nào đó. Nhưng, còn có hi chuông, chi tiết l lăng nht trong v này. Ti sao y li gi chuông? Có phi tên trm làm thếđ t thái đ anh hùng? Hoc có mt ai khác đi cùng vi k trm đã git chuông đngăn chn v trm? Hoc vic đó ch là ngu nhiên? Hoc đó là... - Holmes li rơi vào trng thái suy tư thm lng. Nhưng tôi thy dường như có mt gi thiết mi bt cht hình thành trong óc anh.
Chúng tôi xung tàu vào hi 3 gi 20. Sau khi đã nut vi vàng mt miếng  quy ăn nhà ga, chúng tôi đi thng ti Scotland Yard. Forbes là mt người thp nh, gương mt thông minh và nhng đường nét kiên quyết, nhưng kém d thương. Cuc tiếp xúc tht l lùng và thái đ ca ông còn l lùng hơn na khi ông được biết mc đích chuyến viếng thăm ca chúng tôi.
- Đã t lâu tôi biết phương pháp làm vic ca ông, thưa ông Holmes - ông ta nói vi mt ging ma mai cay đc - Ông luôn luôn s dng nhng tin tc mà cnh sát cung cp cho ông và ri tìm cách t mình kết thúc v án đ làm mt uy tín ca nhng cơquan công quyn.
- Trái li - Holmes đáp - Trong 53 v, tên tôi ch xut hin có 4 ln, và cnh sát đã ly v phn mình 49 v. Tôi không trách ông vì ông chưa biết đến điu đó, bi l ông còn tr và thiếu kinh nghim. Nhưng nếu như ông mun ni danh trong cái v mi này, ông cn phi cng tác vi tôi, ch không phi chng li tôi.
- Tôi không mong gì hơn là có được mt vài thành tích - ông thanh tra thay đi ging nói - Cho ti nay, tht s tôi không thâu đt được chút gì.
- Ông đã áp dng nhng bin pháp nào?
- Khi theo dõi ông Tangey, chúng tôi biết ông y là mt người dũng cm và rt tt. Nhưng bà v thì chng ra gì. Tôi có cm tưởng là bà y biết rt nhiu, nhưng chng mun nói ra.
- Ông cũng cho theo dõi bà y ch?
- Phi. Bà y ung rượu, và nhân viên ca chúng tôi đã hai ln ngi bên bà khi bà đã quá chén, nhưng cũng không moi ra được điu gì.
- Nhng k môi gii đã ti nhà h phi không?
- Phi, nhưng h đã thanh toán cái món n cho nhà buôn xong ri.
- Tin do đâu mà có?
- Tin lương hưu ca ông chng. H chng có v gì là có tin c.
- Bà ta gii thích ra sao v cú chuông gi ca ông Phelps kêu đưa cà phê lên?
- Bà nói rng chng bà rt mt và bà mun làm đ cho chng.
- Điu đó phù hp vi vic ít lâu sau người chng ng vùi trong phòng. Vy là chng có gì chng li h, ngoi tr tính nết ca bà v. Ông có hi ti sao bà hi h ra vtrong đêm ti đó?
- Bà đã ra v mun hơn ngày thường và mun tr v nhà ngay.
- Ông có cho bà ta biết ông và ông Phelps đã đi sau bà ta ti 20 phút mà li đến nhà trước bà không?
- Bà ta gii thích rng đi xe nga phi nhanh hơn đi b.
- Bà ta có gii thích cái lý do đã khiến cho bà ta ngay khi va v ti nhà đã chy vi vào trong bếp không?
- Tin đ tr n nm trong bếp.
- Ít ra thì bà có câu tr li cho mi chuyn. Ông có hi bà ta xem, khi ra khi tr sB, bà có gp ai không, hoc có thy ai thơ thn bên phía ph Charles không?
- Bà ch trông thy có người cnh sát thôi.
- Vy thì tôi thy ông đã thm vn bà ta rt k càng! Thế ông còn làm nhng gì khác?
- Nhân viên Gorot đã được theo dõi trong sut 9 tun qua, nhưng không có kết qu gì. Không có gì chng li ông ta.
- Và còn gì na?
- Nói tht, chúng tôi chng có gì đ mà tiến hành.
- Ông nghĩ gì v cái chuông trong lúc ông Phelps  trong phòng ca người phc v?
- Tôi xin thú tht là tôi còn chưa hết ngc nhiên. Phi là mt k to gan ln mt mi va ăn trm va báo đng.
- Đúng, tht là kỳ cc! Tôi xin cơn ông v tt c nhng ch dn đó. Ta đi thôi, Watson.
- Bây gi chúng ta đi đâu? - Tôi hi khi đã ra bên ngoài.
- Chúng ta ti huân tước.
Chúng tôi gp may: Huân tước Huldhurst vn còn  trong văn phòng ông. Holmes cho trình danh thiếp và ngay đó chúng tôi được mi vào. Nhà chính khách đón tiếp chúng tôi vi v mt lch s. Ông mi chúng tôi ngi trong hai ghế bành sang trng kê hai bên lò sưởi. Đng trên tm thm gia hai chúng tôi, ông có mt dáng tht đp vi thân hình cao mnh, b mt nhn và trm tư.
- Tên ông đi vi tôi rt quen thuc, thưa ông Holmes? - ông cười nói - Và đương nhiên tôi không th làm như không biết lý do ca chuyến viếng thăm này. Nhưng tôi mun được biết ông hành đng vì li ích ca ai, nếu như tôi có th t cho phép đt ra vi ông câu hi đó.
- Vì li ích ca ông Percy Phelps.
- A! Vì đa cháu ca tôi ông tha biết rng tôi rt thích câu: Lut pháp không cha bt c ai.
- Nhưng nếu tôi tìm ra tp tài liu đó?
- A! Vn đ s li khác hn!
- Có mt hoc hai câu hi mà tôi mong mun được đt ra vi huân tước!
- Tôi s sung sướng được thông báo cho ông điu gì tôi có th nói, trong phm vi quyn hn ca tôi.
- Có phi ngài đã ban nhng ch th sao chép bn văn ti gian phòng này.
- Phi.
- Thế thì không mt ai có th nghe được li ngài?
- Phi.
- Ngài có nói vi mt người nào đó rng ngài có ý đnh chép li bn hiước không?
- Không.
- Ngài tuyt đi tin chc như vy ch?
- Tuyt đi.
- Thế thì, bi vì ngài không bao gi nói đến, bi vì ông Phelps không bao gi nói đến, bi vì không mt ai ngoài hai cu cháu ngài biết được, nên s có mt ca k trm trong văn phòng là hoàn toàn do ngu nhiên. K đó đã thy mình bng nhiên gp cơmay. Và y đã ly trm.
Nhà chính khách mm cười nói:
- Điu đó đã vượt khi phm vi ca tôi.
Holmes suy nghĩ trong mt lát:
- Theo ch tôi biết, ngài e s rng s ph biến bn hiước s kéo theo nhiu hu qu trm trng.
Ông b trưởng sa sm nét mt:
- Đúng thế.
- Nhưng nhng hu qu đó chưa xy ra?
- Chưa.
- Nếu bn hiước đã lt ti B ngoi giao Pháp hoc Nga thì hn là ngài đã nghe thy tiếng vng?
- Hn là như thế - Huân tước nhăn mt, nói.
- Gn 10 tun l đã trôi qua mà ngài vn còn chưa nghe thy mt đng tĩnh nào. Vy phi chăng vì mt lý do nào đó, bn hiước vn chưa đến đó?
Huân tước nhún vai:
- Chúng ta không th tin rng tên ăn trm đem bn hiước v nhà ri đóng khung treo lên tường.
- Có th là y đi mt cuc đu giá.
- Nếu y đi quá lâu thì y s chng còn được cái gì. Trong vài tháng, bn hiước skhông còn gì là bí mt c.
- Phi chăng tên trm đã đt nhiên ngã bnh.
- Mt cơn st viêm não, chng hn? - Nhà chính khách hi, phóng lên người Holmes mt tia nhìn sc so.
- Tôi đã không dám nói như thế - Holmes đim tĩnh tr li - Gi đây, thưa ngài, chúng tôi đã làm ngài tn nhiu thì gi, và chúng tôi xin t giã.
- Tôi xin cu chúc ông tt c s thành công, cho dù k phm ti là ai? - ông B trưởng nói khi tin chúng tôi ra ca.
- Mt cá tính cao quý! Nhưng ông y phi tranh đu đ bo v cương v mình. Ông y chng giàu có gì c và có nhiu vic phi làm. Chc hn anh đã thy là đôi giày ca ông đã phi thay đế. Anh Watson, anh hãy tr li vi công vic ca anh, nhưng nhtr li Working vào ngày mai.
Sáng hôm sau, tôi đi cùng anh xung Working. Anh cho tôi biết là anh không nhn được hi âm cho li nhn tin trên các t báo và anh cũng chng có gì đ cho tôi biết thêm. Chúng tôi gp li Phelps, anh ta đã khá hơn bui ti hôm trước, đã có th đng lên được.
- Ông có tin gì mi không? - Phelps hi ngay tc khc.
- Như đã tiên liu bn báo cáo ca tôi là tiêu cc - Holmes đáp.
- Nhưng ông không nn chí ch?
- Không.
- Nếu chúng ta kiên trì thì s tht s thng. – Cô Harrison nói.
 đây, chúng tôi có nhiu điu đ nói vi ông hơn - Phelps nói khi ngi xung trường k.
- Tôi hy vng ông đã có tin gì mi.
- Chúng tôi đã gp mt biến c...
Gương mt Phelps tr thành rt nghiêm trng và  đng sau tia nhìn ca anh, là ss hãi.
- Tôi bt đu tin rng tôi là mc tiêu ca mt âm mưu qu quái nào đó.
- A! - Holmes kêu lên.
- Điu đó khó mà tin ni, bi vì tôi không có k thù nào. Tuy nhiên, sau đêm qua, tôi đã đi ti mt kết lun như thế.
- Mong ông k cho nghe.
- Trước hết, đó là đêm đu tiên không có người canh chng trong phòng tôi. Tôi cm thy mình kho mnh đến mc không còn cn đến cô y tá na. Tuy nhiên, tôi không tt đèn trong khi ng. Vào khong 2 gi sáng, tôi đang ng thì b đánh thc bi mt tiếng đng nh. Mt tiếng đng ging như tiếng con chut gây ra khi nó gm tm ván. Tôi nm yên đ lng nghe, vi cm tưởng đó ch là mt con chut nht. Ri tiếng đng li mnh hơn và t ca s vang lên mt tiếng đng gn ca kim khí. Tôi ngi dy. Chng còn nghi ng gì na: mt người nào đó đang c nhét mt dng c qua khe h gia các khung ca và cái tiếng đng ln là do then móc ca s b đy ra. Trong 10 phút, tôi không nghe thy gì hơn: ta h như người ta mun kim tra xem tiếng đng có đánh thc tôi dy không. Ri mt tiếng kêu ct kt và cánh ca m ra t t. Tôi không biết cách t ch đ ch xem s vic ra sao, nên đã nhy ra khi giường. Mt người đàn ông ngi xm bên khuôn ca s. Tôi không nhìn rõ y vì y chun đi nhưmt tia chp, mt tm áo choàng che kín phn dưới mt y. Mt điu mà tôi tin chc, là trong tay y có cm mt con dao dài.
- Thế ri sau đó ông làm gì?
- Tôi đnh gi chuông và đánh thc c nhà dy. Nhưng chuông thì đt trong bếp còn các gia nhân thì ng tut trên cao. Tôi la lên. Joseph chy xung và anh báo đng cho nhng người còn li trong nhà. Joseph và người hu phòng tìm thy nhng du chân trong cái bn hoa  mé dưới ca s, nhưng thi tiết khô ráo ca mùa này đã khiến hkhông còn theo được du vết trên bãi c. Tuy nhiên có mt ch trên hàng rào g dc theo con đường là nơi có nhng du vết. H cho rng có ai đó đã nhy qua và đã làm cho hàng rào b hư. Tôi chưa báo vi cnh sát đa phương, bi vì tôi mong được biết ý kiến ông trước đã.
Câu chuyn k ca Phelps đã to ra mt tác dng khác thường nơi Holmes. Anh đng lên khi ghế và đi đi li li trong phòng trong mt trng thái b kích đng.
- Ho vô đơn chí! - Phelps cười, kết lun.
- Ông có th đi do mt vòng quanh nhà vi tôi được chăng? - Holmes nói.
- Tôi rt mong được hưởng chút nng tri. Joseph s cùng đi.
- Và c em na - cô Harrison nói.
- Cô c ngi ngay ti cái ch mà cô đang ngi đây - Holmes kêu lên.
Cô thiếu n ngi xung, bt mãn. Anh cô nhp bn, và bn người chúng tôi ra khi nhà. Chúng tôi đi dc theo bãi c đ ti khuôn ca s. Qu th đó có nhng du chân trên bn hoa, nhưng nhng du đó đã b làm ri và không còn rõ na. Holmes cúi nghiêng xung trong chc lát ri đng lên và nhún vai:
- Chng ai rút ra t đây dược mt cái gì! Chúng ta hãy đi quanh nhà đ xem vì sao căn phòng này li được chn la.
- Căn phòng được nhìn thy rõ hơn t ngoài đường - ông Joseph gi ý.
- À phi, đương nhiên  đây có mt cánh ct hn hn đnh cy phá. Ca này dùng đ làm gì?
- Đây là li vào ca nhng người giao hàng, ban đêm được khóa li.
- Trước đây đã có ln nào báo đng tương t không?
- Chưa bao gi - Phelps đáp.
- Trong nhà ông có ct gi nhng bát đĩa hoc đ dùng bng bc khiến cho k trm dòm ngó chăng?
- Chng có món đ đt tin nào c.
Holmes đi do, tay đút trong túi, và dáng v vô tư l đó hoàn toàn trái ngược vi các thói quen ca anh.
- Nhân đây, - anh nói vi Joseph, - ông đã tìm ra mt ch mà t đó k trm đã leo lên hàng rào. Chúng ta ti đó coi qua?
Người thanh niên dn chúng tôi đến mt nơi mà thanh trên ca hàng rào đã b nt rn. Mt mu g nh hãy còn vướng trên đó. Holmes rút mu g ra và quan sát klưỡng.
- Ông tin là cái này mi có t đêm qua? Tôi có cm tưởng là nó có t lâu ri, phi thếkhông?
- Rt có th là như ông nói.
- Tôi không thy nơi nào mà mt ai đó li nhy t phía bên kia sang. Không, chúng ta không thu được mt tin tc nào  đây: Hãy tr v phòng đ bàn chuyn.
Phelps đi rt chm và vn vào cánh tay người anh v tương lai. Holmes băng tht mau qua bãi c và chúng tôi ti khuôn ca s trước hơn hai người kia.
- Thưa cô Harrison - Holmes nói vi mt ging nghiêm trng - Cô ph li đây sut ngày, không được ri khi phòng mt giây phút nào c. Vic này rt quan trng.
- Chc chn ri, bi vì ông mun thế, thưa ông Holmes - Cô thiếu n tr li, v ngc nhiên.
- Khi đi ng, cô hãy khóa ca phòng t bên ngoài và cô hãy ct gi chìa khóa. Cô ha vi tôi s làm như thế ch?
- Nhưng còn Phelps...
- Anh y s đi London cùng vi chúng tôi.
- Và ông buc tôi ph li nơi đây?
- Vì anh y. Cô giúp cho anh y. Mau lên! Hãy ha đi.
Cô gt đu vào lúc hai người kia đi ti ngang tm chúng tôi.
- Ti sao em li c phin mun trong căn phòng đó, Annie? - Anh cô kêu lên - Hãy đi do mt vòng dưới nng đi.
- Không, cám ơn Joseph. Em hơi b nhc đu. Phòng này li mát m và thoi mái nên em thích lm.
- Gi đây ông đ ngh điu gì, thưa ông Holmes? - Phelps hi.
- Nếu ông có th cùng đi ti London vi chúng tôi thì điu đó s giúp ích cho tôi rt nhiu.
- Ngay tc khc sao?
- Trong vòng mt tiếng đng h na.
- Tôi hoàn toàn mnh kho. Ông s yêu cu tôi  li London trong đêm nay?
- Tôi đang đnh đ ngh như vy.
- Nếu v khách đêm qua tr li tìm gp tôi thì y s thy con chim đã bay ri. Thưa ông Holmes, ông có mun anh Joseph cùng đi không, đ chăm sóc tôi?
 không! Anh bn Watson là bác sĩ, anh y s chăm sóc cho ông. Chúng ta s dùng b đây, sau đó chúng ta s cùng đi London.
Tt c được thu xếp như anh đã đ ngh. Cô Harrison xin li không th ra khi phòng. Tôi không hiu được cái d đnh ca bn, ngoài cái vic anh mun tách xa hai người đã ha hôn. Nhưng sau khi đã cùng vi chúng tôi ra ga và đã đưa chúng tôi lên toa tàu ri, Holmes báo cho chúng tôi biết là anh ph li Working:
- Còn có hai hoc ba điu mà tôi mun làm cho sáng t. S vng mt ca ông, thưa ông Phelps, s có mt tm li ích nào đó. Anh Watson, khi v ti London, anh đưa Phelps v ph Baker và  bên anh bn cho ti lúc tôi tr v. Là bn cũ, hai anh hn có rt nhiu chuyn đ nói vi nhau. Ông Phelps có th ng trong phòng ca tôi. Tôi str v nhà dùng ba đim tâm.
- Nhưng còn vic điu tra ca chúng ta  London thì sao? - Phelps hi, cáu knh.
- Chuyn đó có th đi đến ngày mai.
- Ông có th báo cho gia đình tôi biết là tôi s tr v vào ti mai - Phelps kêu lên, vào lúc con tàu chuyn bánh.
- Đâu có ai trông thy tôi  nhà anh. - Holmes đáp, vui v vy tay.
Phelps và tôi tán chuyn trong lúc đi đường.
- Anh y mun thu thp mt đu mi liên quan ti v trm đêm va qua. Riêng tôi, tôi không cho đó là mt tên trm bình thường.
- Thế ý anh ra sao?
- Có l cu s nói rng đó là do h thn kinh ca tôi b mt mi, nhưng tôi tht s tin rng có mt âm mưu chính tr trin khai quanh tôi và nhng k ch mưu li còn mun ám hi tôi. Điu đó nghe ra có v phi lý, nhưng cu c xem s vic thì rõ. Ti sao ktrm li cy phá ca s mt phòng ng trong đó không có cái gì đ mà đánh cp c, và ti sao y li ti vi mt con dao ln?
- Đó có th ch là dng c mà k trm dùng đ cy ca.
- Nó chính là mt con dao. Tôi đã thy lưỡi dao lóe lên mt cách rõ ràng.
- Nhưng chng hiu vì sao anh li b theo dõi vi mt s ác tâm ti nhường đó!
- A! Đó chính là vn đ.
- Nếu Holmes tin li anh nói là chính xác thì anh y hn tiến được mt bước ln v snhn dng k đã đánh cp bn hiước v hi quân. Tht vô lý khi gi thiết rng anh có ti hai k thù, mt k đánh cp tài liu và mt k mun ám hi anh.
- Nhưng ông Holmes đã nói rng ông y s không tr v nhà tôi.
- Anh y chưa bao gi hành đng mà không có lý do chính đáng. Hãy tin li chúng tôi.
Ti đó câu chuyn ca chúng tôi chuyn sang nhng đ tài khác. Ba đó là mt ngày kit sc đi vi tôi. Phelps hãy còn yếu sau cơn bnh dài ngày và nôn nóng. Tôi cgng làm cho Phelps quan tâm ti nhng vn đ xã hi, tt c nhng cái gì có thlàm cho anh khuây kha, nhưng tôi ch ung công. Anh luôn luôn quay li vi bn hipước b mt. Anh t hi Holmes đang làm gì, huân tước s x trí ra sao, sáng mai chúng tôi s nhn được nhng tin tc nào. Đến ti, anh tr thành hoàn toàn khó chu.
- Cu có tin  Holmes không? - Phelps hi.
- Anh y đã hoàn thành được nhiu v đáng k.
- Nhưng có bao gi anh y làm sáng t được mt vic đen ti như v này chưa?
, có ch?
- Nhưng không có vn đ mà nhng tm li ích ln lao đến thế b lâm nguy?
- Cái đó tôi không biết. Trái li, anh y đã hot đng thay cho ba gia đình tr vì  châu Âu trong nhng v trng đi.
- Tôi chng còn biết nghĩ sao na. Cu có tin là anh y có hy vng không? Cu có tin là anh y chc s thành công không?
- Anh y không nói gì hết.
- Du hiu xu?
- Chính khi anh  trên mt hướng tt, anh mi ít nói. Bn thân mếơi, s bc dc chng được vic gì. Anh hãy đi ng, ngõ hu được tnh táo.
Bn tôi theo li khuyên ca tôi, nhưng bn thân tôi cũng trn trc mãi. Tôi đã đt ra c trăm câu hi. Ti sao Holmes l li Working? Ti sao anh li yêu cu cô Harrison nguyên trong phòng người bnh sut ngày hôm đó? Ti sao anh li không báo cho gia đình Phelps biết vic anh  li? Tôi hành h b óc mình cho ti khi hai mt sp xung vì mt mi.
Tôi thc gic vào lúc 7 gi và tôi đi ngay sang phòng Phelps: sut đêm qua anh không ng. Câu hi đu tiên ca anh là chuyến tr v ca Holmes.
- Holmes đã ha là Holmes gi li. Và gi gic đi vi anh y là gi gic: không sm quá mà cũng không mun quá.
Tôi nói đúng, bi không lâu sau lúc 8 gi, mt c xe nga dng li trước nhà và bn tôi ra khi xe. Đng trên ca s, chúng tôi thy bàn tay trái anh b qun băng; b mt anh tht u ti, nht nht. Anh vào trong nhà, nhưng vài giây đã trôi qua, tôi mi thy anh lên ti cu thang.
- Anh y có v như mt người bi trn? – Phelps kêu lên.
Tôi buc phi nhìn nhn là Phelps có lý. Tôi nói:
- Cui cùng, chìa khóa ca s bí mt chc chn là  đây,  London.
Phelps tht ra mt tiếng rên r:
- Tôi không biết chìa khóa đó là cái gì. Nhưng tôi đã hy vng biết bao v chuyến trv ca ông y. Hôm qua tay ông ta đâu có b băng bó? Có chuyn gì xy ra vy?
- Anh không b thương đy ch, Holmes? - Tôi hi, khi anh bước vào phòng khám.
- Sut! Mt vết xước do tôi vng v mà ra. V ca ông, thưa ông Phelps, là mt trong nhng v hc ám nht mà chưa bao gi tôi nm trong tay.
- Có vượt quá sc ông không?
- Đó là mt s gian truân rt lý thú.
- Chuyn gì đã xy ra?
- Đ ăn đim tâm xong đã, bn Watson thân mến. Tôi đoán chng rng không có hi âm nào cho li nhn ca tôi liên quan ti c xe nga?  phi, đâu c ln nào tn công là cũng thng.
Bàn ăn đã dn sn và bà Hudson đem trà và cà phê ti. Holmes háu ăn, tôi tò mò, còn Phelps thì  đ chót ca s rũ
- Bà Hudson qu rt khéo léo - Holmes nói khi thy đĩa tht gà nu cà ri - Ngh thut nu ăn ca bà không được đa dng, nhưng vi tư cách là mt ph n x Scotland, bà biết thế nào là mt ba đim tâm. Anh có món sò đng đó không, Watson?
- Trng chiên jambon.
- Tt, ông dùng món gì nào, ông Phelps: gà nu cà ri, trng hay là ông mun t mình chn ly món ăn?
- Cám ơn, tôi chng nut ni cái gì.
- Ô, coi nào! Hãy dùng cái món này, đ ngay trước mt ông đó.
- Xin cám ơn, tôi không th nào ăn được!
- Thế thì - Holmes nói vi mt cái nháy mt tinh nghch - ông nhường nt món đó cho tôi ch?
Phelps m cái vung ra và anh tht lên mt tiếng kêu. Mt anh tr thành trng bch. gia cái lin đng thc ăn có mt cun giy nh màu xám xanh. Anh v ly cun giy, chăm chăm nhìn vào nó, đng lên và múa may trong phòng. Anh hét lên vì sung sướng. Đon anh rơi xung mt ghế bành và kit sc.
- Thôi ch! Thôi ch - Holmes nói khi v nh lên vai anh - Tôi biết ông đã mòn mi ch đi.
Phelps nm ly bàn tay anh và hôn nó:
- Chúa phù h cho ông! Ông đã cu được danh d cho tôi.
- Danh d ca tôi cũng b lâm nguy, nếu tôi tht bi trong v này.
Phelps nhét bn tài liu vào túi trong ca áo vét.
- Tôi không dám làm gián đon lâu hơn ba đim tâm ca hai ông, nhưng tôi li mong mun được biết, ông đã thu hi được nó như thế nào.
Sherlock Holmes ung mt tách cà phê và lưu ý đến món trng chiên jambon. Sau đó, anh đng lên, mi mt mu thuc và ngi thoi mái trong chiếc ghế bành:
- Sau khi đã tm bit các b nhà ga, tôi đi ngang qua vùng đng quê  Surrey, ti mt làng nh tên là Riphey. Ti đó, tôi ung trà  l quán và chế đy bu nước, nhét bánh sandwich vào đy túi. Tôi  li đó cho ti chiu ti. Đon tôi quay tr li Working vào đúng lúc mt tri ln. Tôi đi cho con đường vng hn bóng người ri mi leo lên hàng rào v nhà.
- Nhưng ca song st m mà? - Phelps nói.
- Đúng. Nhưng tôi có nhng s thích đc bit trong lãnh vc này. Tôi đã chn cái chcó ba cây thông và, nh nhng cành nhánh ca ba cây đó che ch mà tôi lt được vào trong mà không mt ai trông thy. Tôi náu mình gia nhng bi cây, ri bò t bi này sang bi kia... Các bn c coi tình trng thm hi ca hai đu gi qun tôi thì đ? Sau chót, tôi ti được lùm cây đ quyên đi din vi ca s phòng ông Phelps. Ti đó tôi ngi xm xung và ch đi. Tm mành còn chưa được buông xung; tôi trông thy cô Harrison ngi đc sách bên cnh bàn. Ti 10 gi 15, cô gp sách li, ct nhng cánh ca lá chp li và lui ra. Tôi nghe tiếng cô khép cánh ca và cm thy gn như chc chn cô đã xoay chìa khóa trong  khóa.
- Chìa khóa? - Phelps ngc nhiên.
- Phi. Tôi đã cho cô Harrison nhng ch th đ khóa ca li t bên ngoài và đem theo chìa khóa y v phòng ng. Cô đã làm theo li dn dò ca tôi đúng tng ly tng tý, cô đi ra, các ngn đèn b thi tt. Đêm rt đp tri, nhưng tôi mt mi.  Working, tháp chuông mt giáo đường báo tng khc. Sau chót, vào khong 2 gi sáng, bt thình lình tôi nghe thy mt tiếng đng nh ca mt cái then cài b người ta đy ra và tiếng kêu ct kt ca mt cái chìa khóa. Mt lát sau, cánh ca bên dành cho nhng người giao hàng m ra và ông Joseph xut hin dưới ánh trăng.
- Joseph? - Phelps kêu lên.
- Ông ta đ đu trn, nhưng trên vai có vt mt cái áo choàng đen. Ông ta nhón gót đi trong bóng ti, dc theo bc tường. Khi ti trước ca s, ông lùa mt con dao dài xen qua khung ca s và đy then móc ca s lên. Thế ri ông m tht rng cánh ca sra và dùng con dao ông lùa nó qua khe h gia nhng ca lá chp, ny cái thanh lên và tách chúng ra.
T ch mai phc, tôi nhìn vào trong phòng tht rõ. Ông ta đt hai cây nến, đt trên mt lò sưởi, đon lt cái góc tm thm gn cánh ca ra vào lên. Lin đó ông cúi xung và rút ra mt miếng ván chân tường, ly ra cun giy, đt mt miếng ván chân tường li, ph tm thm li như trước, thi tt nhng ngn nến và rơi vào trong hai cánh tay tôi đang ch đi sn. M kiếp, hn ta hung d cm dao xông thng vào tôi. Tôi phi đn ngã hn xung đt ti hai ln. Hn đã làm đt mch máu  ngón tay tôi. Tt c chuyn đó xy ra trước khi tôi có th chế ng được hn. Hn ch còn có thnhìn đi bng mt con mt thôi, nhưng t con mt đó, hn đã ném cho tôi mt tia nhìn giết người... Nói tóm li, sau cùng hn chu giao tr cho tôi tp tài liu. Khi đã thu hi li được bn hiước, tôi đ cho hn đi nhưng sáng nay tôi đã gi cho Forbes vài chi tiết. Nếu Forbes nhanh tay bt kp con chim thì anh ta c t xoay x ly: nhưng nếu anh ta li thy cái t đã trng rng thì càng hay. Tôi có cm tưởng rng chuân tước ln ông Phelps, chng ai mun đưa v này ra tòa?
- Vy là trong my tun l, giy t b đánh cp đã  trong phòng tôi?
- Đúng vy!
- Và Joseph là mt tên vô li?
- Hm! Tôi được anh ta cho biết anh ta đã thua đm khi chơ th trường chng khoán, và anh ta dám làm bt c chuyn gì đ to dng li đa v ca mình. Anh ta chng cn quan tâm chi ti hnh phúc ca em gái mình và cũng cóc cn đến danh tiếng ca ông.
Phelps lún xung trong ghế bành.
- Nhng điu ông nói làm tôi choáng váng.
- Tôi bt đu nghi ng Joseph, vì trong đêm xy ra v trm, ông đã có ý đnh tr vcùng vi anh ta. Mt khác, tht là t nhiên khi anh ta ti r ông cùng v, bi vì anh ta biết đường vào văn phòng ông. Ri khi được biết có người mun b khoá ca s đvào phòng ng ca ông, trong cái phòng mà không mt ai, ngoài Joseph, có th ct giu mt cái gì đó, thì nhng nghi ng ca tôi chuyn thành mt s tin chc. Vy thì k mun đt nhp phi là k biết rõ nhng chuyn xy ra trong nhà.
- Tôi mù quáng biết chng nào!
- Nhng s vic được tóm tt như thế này: Joseph vào trong B ngoi giao qua ngph Charles, anh ta đi thng ti văn phòng ông đúng vào lúc ông va b ra ngoài. Vì thy không có ai, anh ta đã git chuông. Trong lúc gi chuông, anh ta trông thy tgiy tri trên mt bàn. Ch lướt qua, anh ta thy ngay là thn may mn đã mm cười vi mình. Anh ta vi nhét nó vào túi ri b đi. Anh ta tr v Working bng chuyến tàu đu tiên đ xem ct giu vào trong mt ch mà anh ta cho là nơi ct giu tht tt, vi ý đnh đến ngày hôm sau hoc ngày hôm sau na s ly đ đưa ra làm tin. Nhưng bt thình lình ông li tr v. Anh ta không được báo trước, và b đui ra khi căn phòng trước đó dành cho anh ta. Và t đó cho mãi ti ngày hôm qua, lúc nào trong phòng cũng có hai người, khiến anh ta không th ly li được kho báu. Cái tình hung đó hn đã làm cho anh ta điên lên được. Anh ta đã th ly cp nó đêm hôm trước, nhưng đã tht bi bi vì ông đã thc gic. Ông hãy nh li là bui ti hôm trước, ông đã không ung thuc ng như mi khi.
- Đúng vy.
- Anh ta đã phi thu xếp đ cho thuc nước phi có công hiu, và anh ta tin rng ông s không thc dy. Tôi tin chc rng anh ta s làm li mưu toan đó khi tôi đưa ông vLondon. Tôi đã yêu cu cô Harrison không ri phòng sut ngày hôm đó đ anh ta không th ra tay trước chúng ta... Tôi nghi là giy t trong phòng, nhưng tôi không mun t mình tìm kiếm. Đ cho anh ta ly chúng ra, thì tôi đ mt công biết bao.
- Ti sao anh ta li mun vào phòng qua ng ca s, trong lúc mà anh ta có th vào bng ca chính?
- Mun ti được ca ra vào chính, anh ta phi qua trước by căn phòng ng. Phn khác, anh ta có th b chy trn qua ng vườn.
- Anh ta không có ý đnh giết người sao? Con dao có th ch là mt dng c.

Nguồn: truyen8.mobi/t70320-tham-tu-sherlock-holmes-toan-tap-tap-10.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận