Thánh Đường Chương 3 02 : Dốc sức liều mạng vì cuộc sống tốt hơn.

Thánh Đường
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh
Chương 302 : Dốc sức liều mạng vì cuộc sống tốt hơn.

Nhóm dịch: Mr5800
Nguồn: Mê truyện









Hà Túy vừa nghe thấy đầu lại lớn hơn một chút, choáng luôn, tại sao đám người này toàn là tiền trảm hậu tấu không vậy.

Lý Thiên Nhất cười to, giơ ngón tay cái lên, “Sư tỷ quyết đoán, bội phục!”

Lý Thiên Nhất là người đơn giản trực tiếp, cũng rất ưu thích người thống khoái.

Những người khác thì là hai mặt nhìn nhau, kỳ thật cho dù thành lập thánh đường trận doanh, Mã Điềm Nhi cũng không cần phải rời khỏi nữ hoàng trận doanh, dù sao có nữ hoàng trận doanh trông nom, cũng là một chuyện tốt. Nàng cũng tốt hơn, cơ hội tốt như vậy mà nói buông tha cho liền buông tha rồi, quan trọng nhất là, việc bên này còn chưa có xong nữa.



“Thân là một thành viên của Thánh Đường, ta sẽ cùng tiến cùng lui với mọi người!”

Mã Điềm Nhi kiên nghị nói, buông tha nữ hoàng trận doanh, đường càng muốn khó đi hơn, nhưng là Mã Điềm Nhi căn bản không thèm để ý cái này.

Vương Mãnh cười ha ha một tiếng, “Sư muội quả nhiên là cấp lực, yên tâm đi, chính là một cái Tề Phi Vũ vấp không ngã được ta!”

Vương Mãnh ánh mắt lóe ra hào quang, hắn càng hy vọng có được ủng hộ như vậy.

“Được rồi, chúng ta bây giờ đã không có đường lui rồi, chỉ phải đồng tâm hiệp lực đi tiếp!”

Hà Túy cười khổ nói, đây là nghé con không biết sợ cọp mà, hắn thật đúng là không thích ứng nổi những chuyện này.

Mọi người chuyện trò vui vẻ, tiếp theo chính là tiến hành thảo luận trên các phương diện như thường lệ, trao đổi rất trọng yếu, mỗi người đối với pháp thuật giải thích cũng không giống nhau, một người bế quan tự hỏi rất dễ dàng để tâm vào chuyện vụn vặt, tiếp thu ý kiến quần chúng mới là vương đạo. Chỉ có điều một đường tu chân, nhiều người ưa thích coi trọng... chính mình, thiệt tình trao đổi ở nơi khác căn bản không có khả năng.

Nhưng ở nơi này thì là ngoại lệ, ít nhất Vương Mãnh, Mã Điềm Nhi, Lý Thiên Nhất ba người này làm thật sự. Hà Túy đại triệt đại ngộ, quả thực cũng có tác dụng của một sư huynh, nguyện ý chỉ điểm một chút những gì mình đạt được, đôi khi, phương pháp của mình cũng không nhất định là tốt nhất, lại có thể khiến cho cộng minh, điểm tỉnh đối phương, dần dần tất cả mọi người có thể cảm nhận được lợi ích trong chuyện này.

Lúc này một cộng một là khẳng định lớn hơn hai.

Vương Mãnh cùng Phạm Hồng trên đường đi về, Mã Điềm Nhi đuổi theo, “Sư huynh, chờ, ta có chút việc.”

Vương Mãnh cùng Phạm Hồng dừng lại, Phạm Hồng mập mờ cười cười, “Không quấy rầy các ngươi.”

Phạm Hồng từ khi thất tình đã biến thành tình thánh rồi, “Hoa khai kham chiết, trực tu chiết Mạc đãi vô hoa không chiết chi ...”( Hoa nở đáng bẻ thì bẻ ngay. Đừng chờ hoa rụng bẻ cành không - Bài Kim Lũ Y của Đỗ Thu Nương- bản dịch: Tương Như)

Rầm...

Phạm Hồng bị đập một cái vào đầu, “Ngươi lăn đi.” Vương Mãnh cười mắng.

“Sặc, đây là thói đời gì thế, nói thật cũng không cho nói.” Phạm Hồng bụm lấy đầu vẻ mặt ra vẻ đau khổ, chân đạp nhẹ nhàng biến mất, giữa không trung còn truyền lại thanh âm hơi khàn khàn của hắn, “Hỏi thế gian tình là gì... Là, cứt chim!”

Vương Mãnh dở khóc dở cười, “Sư muội, đừng trách, người này chính là có cái miệng không thể cản nổi.”

Mã Điềm Nhi thản nhiên nhìn qua Vương Mãnh, “Sư huynh, có lẽ gọi ta là Điềm Nhi đi, cả ngày sư muội sư muội, rất quái lạ.”

“Ha ha, kỳ thật ta cũng thấy không được tự nhiên, có chuyện gì sao?”

“Đây là thư của Dương sư tỷ, nàng bảo cho ta chuyển giao cho ngươi, còn có... nàng bảo ta chiếu cố ngươi dùm.”

Mã Điềm Nhi cắn môi nhẹ nhàng nói.

“Ha ha, các ngươi coi ta là tiểu hài tử nữa à.” Vương Mãnh tiếp nhận giấy viết thư, trong lòng rất nhớ nhung, giai nhân xa ngoài vạn dặm, không biết lúc nào mới có thể gặp lại.

Vương Mãnh cầm lấy lá thư, không khỏi suy nghĩ rất nhiều, đắm chìm trong chém giết cùng tu hành tưởng niệm cũng ít đi rất nhiều, có lẽ thực chất bên trong con người Vương Mãnh cũng không phải là một người nhi nữ tình trường.

“Điềm Nhi, cám ơn ngươi, hôm nào ta mời ngươi ăn một bữa lớn.” Vương Mãnh phất phất tay.

Nhìn qua thân ảnh Vương Mãnh đang rời xa, Mã Điềm Nhi lộ ra dáng tươi cười hiểu ý, lời nói của Dương Dĩnh.. Vương Mãnh khả năng không hiểu, nhưng vốn cùng là nữ nhân với nhau, Dương Dĩnh ý tứ gì nàng minh bạch. Vương Mãnh cũng không phải là người tự biết chiếu cố mình được, làm việc dũng mãnh quyết đoán là một chuyện, nhưng vẫn là không biết để ý đến bản thân mình. Hắn cần phải có người chiếu cố, trước kia là Dương Dĩnh, nhưng ở tu chân học viện, Dương Dĩnh không thể làm gì được, mà Dương Dĩnh tín nhiệm nàng.

Kỳ thật đối với một nữ hài tử mà nói, loại này phó thác này đúng là có điểm quái dị, nhưng mà Mã Điềm Nhi lại rất hài lòng, nàng có lĩnh ngộ trong sinh tử, nhưng Dương Dĩnh luôn là một chướng ngại, Mã Điềm Nhi tâm tư tinh tế tỉ mỉ, tuy rằng bản thân mình không cố kỵ, nhưng lại không muốn thương tổn người khác, mà bây giờ có phong thư này của Dương Dĩnh, không thể nghi ngờ đã giải khai một khúc mắc trong lòng nàng.

Dương Dĩnh gửi tới 2 phong thư, Vương Mãnh một phong, Mã Điềm Nhi một phong.

Trở lại gian phòng của mình, Vương Mãnh dạng chân dạng tay trên giường một cái, chiến hỏa liên tiếp mấy ngày, thư nhà chống đỡ vạn tiền, mặc dù có chút khoa trương, nhưng thu được thư của Dương Dĩnh, Vương Mãnh thoáng cái ấm áp lên hẳn.

Nhìn những dòng chữ nhỏ thanh tú dường như trong lòng có một con suối ấm áp chảy qua vậy, có việc của Trương mập mập, có Hồ Tĩnh sấm rền gió cuốn, Chu Khiêm vẫn hiền hoà như vậy, Tác Minh trước sau như một ít ăn nói, nhưng là làm đồ ăn có lẽ là ăn vẫn ngon như vậy, xem ra hắn chính là giẫm chân tại chỗ hướng phía đầu bếp phương hướng phát triển. Lão Chu trở thành Lôi Quang đường Thủ tịch trưởng lão đúng là rất bận rộn, giáo dục các đệ tử như dạy con mình vậy, nhưng làm hắn mệt muốn chết rồi, nhưng mà quả thực hắn rất thích hợp làm những chuyện này, mà mọi người cũng không ngại trong nhà có thêm bà mụ nữa.

Bởi vì người nào đó không biết cách chiếu cố cho chính mình, nên Dương Dĩnh kéo Mã Điềm Nhi chiếu cố hắn. Vương Mãnh thật đúng là dở khóc dở cười, hắn đã bao nhiêu ngày rồi, tuy rằng rối loạn một chút, nhưng tốt xấu gì cũng không phải cái ổ chứ?

Vương Mãnh nhìn nhìn chỗ ở của mình,... quả thực giống như một cái ổ rồi...


Đến cuối thư, Dương Dĩnh mới viết ra mấy dòng tưởng niệm, Vương Mãnh đọc mà hận không thể bay trở về thánh đường ôm giai nhân vào trong ngực.

Đặt thư ở trên mặt mình, ngửi ngửi hương thơm ở mặt trên, dường như Dương Dĩnh đang bên người.

Hắn phải sống, còn phải sống tốt hơn!

Tinh hoàn loang loáng, một đạo quang mang lạ lẫm, là đến từ Vạn Ma Giáo Tề Phi Vũ, Tề Phi Vũ hiệu suất còn nhanh hơn tưởng tượng của hắn.

Quyết chiến.

Tề Phi Vũ thật sự giảm xuống mười tầng nguyên lực cùng Vương Mãnh quyết một trận tử chiến.

Vương Mãnh trên mặt hiện lên một tia hung ác, dốc sức liều mạng chính là vì sống tốt hơn, hắn quyết không cho phép Vạn Ma Giáo phát động công kích Thánh Đường!

Tại tứ phương tiểu thiên giới, vốn không thể tìm đâu ra được địa phương giống như Thánh Đường, có thể cấp cho phần đông người tu hành một cơ hội tốt như vậy, lại càng không cần phải nói, những người thân thiết ở thế gian quan trọng với hắn tới mức nào.

Mà bây giờ bên trong thánh đường còn có huynh đệ của hắn bằng hữu, có nữ nhân mà hắn phải bảo vệ, người khác có thể không hung ác, hắn nhất định phải hung ác!

Tề Phi Vũ cũng là đối thủ mạnh mẽ nhất từ trước tới nay, Vương Mãnh cũng không dám xem thường, tập trung tư tưởng suy nghĩ tĩnh khí tu hành hai ngày.

Thời gian hai ngày đảo mắt cái trôi qua, bách chiến các, Vạn Ma Giáo đệ tử cùng thánh đường đệ tử tụ tập.

Vạn Ma giáo đệ tử cũng không nghĩ tới Thánh Đường“Già nua” vậy mà lại triển khai phản kích, càng không có nghĩ tới phản kích lại sắc bén tới như vậy. Tuy rằng Vạn Ma Giáo còn thừa một ít đệ tử, nhưng mà trên phương diện khí thế hoàn toàn bị đè bẹp. Nhất là Lý Thiên Nhất đã muốn chém giết năm tên Vạn Ma giáo đệ tử, những đệ tử mới tới tu chân học viện này hoàn toàn không phải là đối thủ của Lý Thiên Nhất. Nhưng mà Lý Thiên Nhất cũng chịu không ít tổn thương. Mã Điềm Nhi đã học tập đan thuật trị liệu pháp, phối hợp với thuộc tính tánh mạng Mộc hệ của nàng, mới cam đoan Lý Thiên Nhất có thể liên tiếp chiến thắng, cũng tạo uy danh cho thánh đường càng lớn mạnh. Trên thực tế Vạn Ma Giáo đệ tử đã sớm xem Mã Điềm Nhi là cái đinh trong mắt, chỉ có điều không có biện pháp bắt đượcMã Điềm Nhi mà thôi.

Giằng co như vậy, lần này Tề Phi Vũ cũng cảm giác được Vạn Ma Giáo có chút tàn lụi, đây đã tới lúc giáo huấn Thánh Đường một chút.

Lý Thiên Nhất nhìn qua Tề Phi Vũ, thật là có xúc động chiến một trận, nhưng mà với tình huống trước mắt của hắn thì đứng ngoài làm quần chúng thì tốt hơn.

“Vương Mãnh, ngươi vận khí lần nào cũng tốt tới như vậy, phải nắm lấy cơ hội!”

Lý Thiên Nhất nói ra.

Vương Mãnh cười cười, “Yên tâm đi, ta sẽ không cho ngươi cơ hội.”

“Vương Mãnh, cẩn thận một chút!” Hà Túy vỗ vỗ Vương Mãnh bả vai, trịnh trọng nói, thành bại chỉ trong một lần này. Hắn cũng cẩn thận nghĩ nghĩ, tuy rằng rất nguy hiểm, nhưng mà đúng là một cơ hội lớn.

“Vương Mãnh, đi thôi, đừng lãng phí thời gian!” Tề Phi Vũ lạnh lùng nói, loại hào khí này không tồn tại ở Vạn Ma Giáo, hắn cũng không cần, tình bạn à, bằng hữu à, đều là những cảm xúc ngây thơ, lãng phí cảm tình.

Bách chiến các chấp sự đã chờ bọn hắn ở đây rồi, nhàn nhạt nhìn thoáng qua Vương Mãnh cùng Tề Phi Vũ.

“Các ngươi quyết chiến, địa điểm là Hải hoàng tiểu thiên giới, Vạn Ma Giáo Tề Phi Vũ phải tự hạ mười tầng nguyên lực.”

Bách chiến các chấp sự bỏ thêm trận pháp phong ấn lên trên người Tề Phi Vũ, hết thảy hoàn thành xong, Vương Mãnh cùng Tề Phi Vũ tiến vào truyền tống trận.

Thánh đường đệ tử cùng Vạn Ma Giáo đệ tử chính là chờ ở bên ngoàim hiển nhiên Vạn Ma Giáo đệ tử đối với Tề Phi Vũ tràn đầy tin tưởng. Tuy rằng Tề Phi Vũ phải tự hạ mười tầng nguyên lực, nhưng vẫn mạnh hơn Vương Mãnh này nhiều lắm.

Vương Mãnh này hiện tại mơ hồ đã trở thành người cầm đầu của Thánh Đường, nếu có thể xử lý được hắn, tuyệt đối có thể là Thánh Đường trọng thương.

Tề Phi Vũ khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh, “Ngây thơ sẽ trả giá thật nhiều.”

Quang mang chớp qua, hai người biến mất bên trong truyền tống trận.

Thánh đường đệ tử cùng Vạn Ma Giáo đệ tử phân biệt rõ ràng, tuy rằng trên phương diện số lượng Vạn Ma Giáo đệ tử vẫn chiếm chút ưu thế, chỉ có điều khí thế thì thánh đường lại càng mạnh mẽ hơn.

Song phương nhìn nhau chằm chằm, lẳng lặng cùng đợi kết quả.

Hà Túy dù sao cũng có tư cách lâu lăm, năm đó theo sau Lý Tĩnh từng có giao thủ với Tề Phi Vũ, ma tu cùng Thánh tu có khác biệt rất lớn, thì phải là thân là {Tu Chân giả}, dưới tình huống kiêu ngạo mà nói, ma tu vi thắng lợi sẽ không từ thủ đoạn, hơn nữa vui vẻ chịu đựng.

Hà Túy luôn có lo lắng, Tề Phi Vũ có thể sử dụng thủ đoạn gì hay không?

Chỉ có người lăn lộn ở lâu trong đại nguyên giới mới rõ, tu chân học viện có quy tắc, Tinh Minh cũng có quy tắc, nhưng những quy củ này cũng không phải không thể đánh vỡ được, chỉ cần ngươi trả giá thật nhiều.

Đây mới là chỗ Hà Túy lo lắng, nếu thật là thực lực so đấu, Tề Phi Vũ tự hạ mười tầng, thật đúng là chưa chắc đã thắng được Vương Mãnh. Vương Mãnh là kỳ tài, là thiên tài mà ngay cả Hà Túy chưa bao giờ thấy qua cũng không thể tưởng tượng được, khác với Lý Thiên Nhất và Mã Điềm Nhi, điểm này hắn phi thường rõ ràng.

Hải hoàng tiểu thiên giới, Vương Mãnh đã tới một lần rồi, mà Tề Phi Vũ thì quen thuộc hơn rồi, tại tu chân học viện nhiều năm như vậy, rất nhiều tiểu thiên giới cũng không chỉ đi qua một lần.

Hai người thân hình đều lẳng lặng rơi vào trên mặt biển, Tề Phi Vũ nhìn qua Vương Mãnh, cũng không có lập tức ra tay, “Trước khi ngươi chết, ta có một vấn đề.”

Vương Mãnh cười cười, hắn ưa thích gió biển, ưa thích loại cảm giác trời cao biển rộng này, chỉ có điều nơi này không có lợi đối với kế hoạch của hắn nha.

“Hỏi đi.”

“Ngươi thật sự tin tưởng tình bạn sao?” Tề Phi Vũ hỏi.

“Tin thì có, không tin thì không có, ta tin!”

Vương Mãnh cười nói.

Tề Phi Vũ cười khổ, “Ngươi quả nhiên rất ngây thơ, ngươi nếu như là vì nổi bật mà dốc sức liều mạng như vậy, ta còn có thể hiểu được, nhưng là vì thánh đường, vì những người khác, thì thực quá ngây thơ rồi.”

Nguồn: tunghoanh.com/thanh-duong/chuong-302-LHIaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận