Thông Thiên Đại Thánh Chương 266: Phá Toái Chân Không.


- Không thể nào? Biến thái như vậy?

Trong nội tâm Tiểu Báo Tử thầm kêu một tiếng, sau đó cẩn thận đứng dậy, hiện tại hắn đã hiểu ra, nếu hắn đem hoa văn của Hỏa Hồng Tình xoay tròn, thì lực lượng và tốc độ của hắn tăng lên một phạm vi lớn, mà biên độ tăng cường, vượt xa tưởng tượng của hắn, cho nên xuất hiện hình huống không thể khống chế.

Cho nên, hắn mới phải đứng dậy thật cẩn thận, tránh cho việc không khống chế nổi thân thể, sau khi đứng lên, bắt đầu tụ sức, vung ra.

- Xoát, rầm rầm rầm!

Lại một loại tiếng nổ, nương theo âm thanh nổ mạnh, xung quanh nắm đấm của Tiểu Báo Tử vang lên tiếng không khí bị xé rách, xung quanh nắm đấm của hắn hình thành một khu vực chân không, thậm chí, hắn còn cảm giác được một lần thứ gì đó vô cùng thần bí.


Không gian, đúng, vung liên tục ba quyền, hắn đã đụng chạm đến sự tồn tại của không gian, thậm chí, hắn cảm giác được, chỉ cần mình đấm nhanh hơn một chút, mạnh hơn một chút, liền có thể đụng chạm tới không gian, sinh ra uy hiếp, thậm chí đánh nát nó.

Phá Toái Chân Không!

Trong giây lát, tâm của Tiểu Báo Tử nóng lên, ba quyền vừa rồi, hắn chỉ dựa vào lực lượng thuần túy nhất, nếu như lúc này, hắn vận nội khí thì sao? Nếu như vận dụng quái lực quyền để tăng cường, thì một quyền đánh ra có thể Phá Toái Chân Không hay không?

Không thể không nói, tính của hắn quá nôn nóng, đây không phải là chuyện có thể giải quyết trong một sớm một chiều được, nhưng sau khi có quyết định, cũng không suy nghĩ nhiều, liền làm thực tế, điều động nội khí, vận chùyển tâm pháp quái lực quyền, đánh ra một quyền thật mạnh.

- Oanh!

Nổ mạnh như dự liệu, sao đó liền tịt ngòi. Nguồn truyện: TruyệnYY.com

Không chỉ tịt ngòi, nắm đấm của Tiểu Báo Tử chỉ vung ra được một nửa, thân thể đã cứng lại, toàn thân, máu tươi bắn ra, máu tươi tràn ra từ các lỗ chân lông trên người, thẳng như bão tố, trong hai mắt, hoa văn đang xoay tròn cũng đình chỉ, giống như bị cái gì đó ngăn lại.

Mệt mỏi, mệt mỏi cực độ, toàn thân Tiểu Báo Tử mềm yếu vô lực, giống như hắn đang cầm tiều chùy đại chiến với cao thủ hơn ba trăm hiệp. sau khi đánh xong, cả người mệt mỏi vô lực.

Thân thể vô lực, hai tay mềm nhũn, muốn chống đỡ thân thể đứng dậy cũng không làm được, chỉ có thể nằm trên mặt đất, thở từng ngụm giống như chó chết, máu tươi chảy ra liên tục, lại đổ mồ hôi, mồ hôi và máu hòa vào nhau, chảy khắp toàn thân, toàn thân của hắn hiện giờ thuần một màu đỏ, khóe miệng thỉnh thoảng sùi bọt mép, chật vật tới cực điểm.

- Tính sai, tính sai, đáng chết, vì sao ta lại quên chứ, cho dù Hỏa Hồng Tình có tác dụng tăng cường lực lượng và tốc độ, nhưng cũng phải lấy thân thể ta làm cơ sở, ta chỉ là một thái điểu chưa tiến vào đoán cốt giới mà đã muốn Phá Toái Chân Không, đây là chuyện mà cường giả dịch cân giới còn không làm được, ta đã quá tham lam rồi, lòng tham không đáy sẽ bị sét đánh, vì sao ta lại không rõ chứ.

Nằm trên mặt đất, tuy hắn mệt mỏi gần chết, nhưng đầu óc của hắn không ngừng suy tư.

- Cải tiến, cần cải tiến, không không không... Không phải cải tiến, là quen thuộc, cần thuần thục, bắt đầu từ mấy quyền kia, không phải rất tốt sao, ít nhất có thể đánh nhau được rồi!

Lúc này, thân thể của hắn hoàn toàn không thể động đậy, một quyền vừa rồi, không chỉ làm da thịt bị thương, còn có gân cốt, thậm chí Tiểu Báo Tử cảm giác được ngay cả nội tạng của mình cũng bị tổn thương, một quyền kia đã vượt qua cực hạn của hắn, không thể làm xằng bậy được.

Nếu là lúc bình thường, Tiểu Báo Tử cũng không phải làm như vậy, nhưng vì quá mức hưng phấn, hoàn toàn quên mất nếu vượt qua cực hạn của thân thể thì phải trả giá, cho nên mới làm ra việc ngu ngốc như vậy.

Nằm trên mặt đất, hừ hừ cả buổi, khi cảm giác mình đã khôi phục được một chút khí lực, mới bò từ mặt đất dậy, nhưng rất chậm chạp, giống như một lão đầu một trăm hai mươi tuổi, sắp đến lúc xuống lỗ, nếu muốn đứng đậy một cái thật mạnh, sẽ rất thống khổ, bất đắc dĩ, hắn ngồi dậy.

Sau khi ngồi dậy, chuyện đầu tiên hắn làm là điều tức, khôi phục thể lực, nhưng mà, lúc hắn vừa ngồi, liền cảm thấy rất chóng mặt, lúc này, là do não thiếu dưỡng khí.

Bởi như vậy, hắn không dám làm ra động tác nào khác, thành thành thật thật nắm xuống, miệng thở phì phò, hắn không ngờ rằng ngồi dậy điều tức lại là một chuyện tốn nhiều thể lực như vậy.

Nằm, không hề tận lực điều tức, làm ra độc tác mà người bình thường khi mệt mỏi sẽ làm ra nhiều nhất, thở dốc, miệng mở lớn thở dốc, loại cảm giác này đã rất lâu rồi, hắn mới làm lại.

Vào thời khắc này, hắn như được biến trở lại thành một người bình thường, một người bình thường chưa bao giờ luyện tập võ công, rất kỳ diệu, một cảm giác cổ quái lan ra khắp toàn thân, bỗng nhiên, ánh mắt của hắn chớp động một cái, hoa văn trong đôi mắt lại xoay tròn, nhưng vào lúc này, nó xoay tròn theo phương hướng ngược lại, Tiểu Báo Tử cảm giác được khi nó bắt đầu xoay tròn, thì thân thể như bị kéo dài ra, một cảm giác rất khác thường xuất hiện, quét qua phía dưới, từ mười trượng kéo dài ra một dặm, cỏ lay lá rụng, cũng không giấu diếm được hắn, mà cảm giác như nước chảy, tràn ra mọi hướng, mà loại cảm giác này xuất hiện làm Tiểu Báo Tử kinh dị, trong không gian này, giống như thuộc về chính mình, cùng bàn thân mình dung hợp thành nhất thể, hoặc là nói, đó là một cảm giác khống chế tuyệt đối.

Phạm vi loại cảm giác "Khống chế tuyệt đối" này, cuối cùng co lại còn ba trượng, ngoài khoảng cách ba trượng này, cho dù Tiểu Báo Tử có cố gắng thế nào, cũng không thể làm cho cảm giác của mình kéo dài ra một ly, một hào nào nữa.

Mà lúc này, trong phạm vi ba trượng của "Khống chế tuyệt đối", lại tiếp tục sinh ra biến hóa ngoài tưởng tượng của Tiểu Báo Tử.

Một con bọ cánh cứng màu đen, xuất hiện trong phạm vi ba trượng này, trên thực tế, con bọ cánh cứng này đang bò trên tản đá xanh, nó nhảy nhót, tất cả những thứ xung quanh như không ảnh hưởng đến nó, thẳng đến khi Tiểu Báo Tử có cảm giác lại, động tác này mới đình chỉ, mà trong cảm giác trước đó, tư duy của con bọ cánh cứng này, có mối liên hệ với bản thân của hắn.

Loại cảm giác này còn quỷ dị hơn bất cứ trạng thái nào mà hắn gặp trước đó, tư duy của hắn và con bọ cánh cứng có liên hệ, nhưng hắn không cách nào khống chế con bọ cánh cứng được, nhưng ở mức độ nào đó, cảm ứng được tư duy của con bọ cánh cứng này rất đơn giản, trên thực tế, bọ cánh cứng làm cái rắm gì mà có tư duy, đó là chuyện mà Tiểu Báo Tử không thể lý giải nổi, sau cảm giác này chính là cảm giác sợ hãi.

Nếu đã không thể khống chế, rốt cuộc nó dùng để làm gì?

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/thong-thien-dai-thanh/chuong-266/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận