Chương 2: Đào ba thước đất
Dịch: Truyenorrg
Đêm khuya, trong một gian phòng bí mật vô cùng tĩnh lặng ở dưới mặt đất năm mươi mét, Dịch Trần lơ lửng cách mặt đất một xích, ngũ tâm triều thiên, ngồi khoanh hai chân, loáng thoáng có thểthấy điểm điểm tinh quang lúc ẩn lúc hiện ở ngoài thân thểcủa hắn.
Gian phòng này không lớn, rộng chừng hai mươi lăm mét vuông. Bốn vách tường đều là loại ván gỗ thông thường nhất, trên tường dán loại giấy Tuyên Thành tốt nhất mua từ Trung Quốc. Một chữ"Đạo" trầm ổn, chiếm hơn hai mét vuông trên vách tường, đối diện với Dịch Trần. Chữnày do Dịch Trần tự tay viết ra, đồng thời cũng là pháp môn tu luyện của hắn.
Sư môn của Dịch Trần là một lưu phái vô cùng cổ xưa của đạo giáo Trung Quốc. Các tông sư theo dõi sự vận hành của các vì tinh tú ở trên bầu trời, nắm rõ đạo lý huyền ảo trong cõi tối tăm, kết hợp với tư tưởng nguyên thủy thiên nhân hợp nhất của Đạo giáo Trung Quốc mà sáng tạo ra lưu phái này.
Dịch Trần lúc này đang v
ận hành dựa theo cái gọi là NhịTh
ập Bát Tú, mượn nhờlực lượng của bốn tinh tú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ đểch
ậm rãi cải tạo thân thểvà tích súc sức mạnh Hạo Nhiên trong trời đất vào trong thân thểcủa mình. Trong cơ thểDịch Trần dùng tứphương tứtượng làm chủ đạo, chân nguyên lực ch
ậm rãi hình thành bốn vòng xoáy hùng mạnh. NhịTh
ập Bát Tú lại lôi kéo sức mạnh trong kinh mạch bên ngoài bốn vòng xoáy lớn, tạo thành hai mươi tám vòng tuần hoàn chân nguyên lực bé nhỏ.
Lu
ận về tâm pháp của môn phái này, từ căn bản nhất: Nhất Nguyên, Lục Diệu Tinh, Th
ập NhịNguyên Thần, NhịTh
ập Bát Tú, Chu Thiên Tam Bách Lục Th
ập Độ, dần dần mô phỏng ra một tiểu vũ trụ hoàn chỉnh trong thân thểcủa mình. Sau đó, dựa theo đạo lý vũ trụ vạn v
ật cuối cùng đều quy về một mối, làm cho tiểu vụ hình thành trong cơ thểmột lần nữa quy về hỗn độn, như v
ậy cũng tựa như đã hoàn thành một lần luân hồi. Lúc này, thân thểđã hoàn toàn được cải tạo một lần, hiệu quảgần bằng thoát thai hoán cốt, một lần nữa dựa theo đạo lý vạn v
ật cũng sinh ra từ một khởi nguyên, lại đểcho thân thểmột lần nữa ch
ậm rãi hình thành tiểu vũ trụ, cũng có ý nghĩa đã chính thức bước lên con đường truy cầu đạo lý của thiên địa.
Diệp Trần vốn đã có một tiểu vũ trụ quy mô khai sơ, hơn nữa đã quy nạp tiểu vũ trụ hỗn loạn thành tinh lực của NhịTh
ập Bát Tú. Dựa vào tư chất của hắn, lại dùng thêm ba mươi năm khổ công là có thểđem chân nguyên trong cơ thểhóa thành hỗn độn, sơ bộ siêu thoát cái gọi là phàm trần. Nhưng vì Dịch Trần phạm vào môn phi, bịtrưởng lão sư môn mạnh mẽ phá vỡ chân nguyên lực đã khổ công tu luyện từ nhỏ. Sau khi hắn bịtrục xuất khỏi sư môn, rốt cuộc chẳng còn nơi đểquay về trên chính quê hương sinh ra mình, đành phải theo thuyền trôi dạt tới nước Anh.
Đám trưởng lão trong sư môn nào có hay, thiên tư của Dịch Trần quảthực vượt qua dự liệu của họ. Tu sĩbình thường sau khi bịhủy chân nguyên, dù nắm rõ tâm pháp cũng không thểtu luyện lại từ đầu. Chỉcó điều, thiên phú của hắn quá tốt. Hạch tâm của tiểu vũ trụ trước kia v
ẫn còn bảo lưu lại một tia chân nguyên, chỉtrong thời gian chưa tới hai năm, một lần nữa hắn đã tu luyện đến cảnh giới NhịTh
ập Bát Tú.
Dịch Trần cẩn th
ận từng li từng tí điều động tinh lực đã hấp thụ vào cơ thể. Vô vàn tinh tú trải khắp bầu trời đều khuếch tán tinh lực của mình ra bốn phía. Lực lượng của tinh tú là dạng tồn tại đáng sợ mà nhân loại không thểnào chống lại. Nếu như lợi dụng tốt, có thểmượn nhờlực lượng của chúng đểphi thăng thành tiên. Nếu như không cẩn th
ận, tiểu vũ trụ trong cơ thểhấp thu tinh lực quá nhanh, h
ậu quảduy nhất chính là lực lượng tinh tú hùng mạnh từ bầu trời trút xuống, thần hồn câu diệt. Trong các tu sĩở quê hương cũ, biết cách mượn dùng tinh lực, có thểmượn, có can đảm mượn nhờtinh lực trên bầu trời, cũng chỉcó mỗi sư muôn trước kia của Dịch Trần mà thôi.
Từng tia tinh lực âm hàn, nóng rực, bá đạo vô bì và vương khí l
ẫm thiên bịDịch Trần hấp thu, chầm ch
ậm thôi động tiểu vũ trụ xoay tròn trong thân thể. Thời gian dần trôi qua, khí tức nóng rực, bá đạo ăn mòn gông xiềng do các trưởng lão ngày xưa đã gieo vào trong thân thể. Sau đó, hắn lại dùng khí tức âm hàn và bá khí l
ẫm thiên đểtu bổ những nơi đã bịtổn hại ở trong cơ thểmình. Bốn loại lực lượng có tính chất bất đồng này chính là lực lượng bổn nguyên của tứphương tứtượng.
Sau khi Dịch Trần đại thành Th
ập NhịNguyên Thần, đây là lần đầu tiên hắn hướng lên cảnh giới NhịTh
ập Bát Tú.
Hắn cực kỳ cẩn th
ận, chầm ch
ậm xóa bỏ gông xiềng chân nguyên lực cuối cùng do trưởng lão lưu lại trong cơ thểcủa mình. Bốn đại mạch tuần hoàn trong cơ thểđã thành hình, hai mươi tám mạch lưu động chân nguyên phụ thuộc cũng đã có thểnhìn thấy rõ ràng. Dịch Trần ngưng thần nhìn vào trong cơ thể. Tiểu vũ trụ của hắn đã loáng thoáng có quy mô ban đầu, hoạt tính của từng bộ ph
ận trong cơ thểcũng đã v
ận hành trở lại, tinh lực quen thuộc lại tưới nhuần vào trong thân thể. Phần cơ thểhéo rũ do chân nguyên bịhủy, nay đã ch
ậm rãi khôi phục lại hoạt tính của ngày xưa.
Mãi cho đến khi phương đông sáng lóa, lực lượng của mặt trời đã bao trùm lên lực lượng của các vì tinh tú, Dịch Trần mới ch
ậm chạp thu công và đứng d
ậy.
Hắn nguyền rủa một câu: "Con mẹ nó, lão quỷ chết d
ẫm. Lão tử chỉlà đi nhầm vào cấm địa mà thôi, v
ậy mà lại đuổi lão tử ra ngoài. Không phải bây giờta v
ẫn tu luyện được hả? Nói không chừng ta còn có thểthành thần tiên sớm hơn đám các người... Mẹ nó, chớ đểta đạt tới cảnh giới Hỗn Độn Quy Nguyên, thiên nhân hợp nhất, bằng không thì... hừ hừ."
Dịch Trần sửa sang sơ qua y phục trên người, tiện lên chải mái tóc dài trên đầu, lát sau đã đi tới cánh cửa ngầm ở trong góc phòng.
Trong gian phòng ngoài kia là đám thủ hạthân tín: Philly, Phil, Gore, Jester,Cain, Bychkov đang ăn bữa sáng. Trên làn da của Bychkov có chút dấu màu đỏ kỳ quái, nhưng toàn thân lại sạch sẽ vô cùng, chỉlà đôi khi không cẩn th
ận bịđụng phải những nơi có màu đỏ là gã lại nhe răng trợn mắt hung dữnhìn Cain.
Philly trông thấy Dịch Trần, nhanh chóng vứt bỏ miếng bánh mì nhỏ trong tay, gắt gao quấn vào hắn, cái đầu nghiêng nghiêng nói: "Ông chủ, ngươi đã luyện thành công phu kia rồi hả?" Jester cũng khá đểý nhìn qua, Dịch Trần mỉm cười: "Không sai biệt lắm, ừ, đã khôi phục đến tiêu chuẩn sức mạnh của NhịTh
ập Bát Tú. Bây giờchỉcần ch
ậm rãi tích lũy lực lượng, hoàn thiện cảnh giới này là có thểtiếp tục tu luyện rồi."
Jester liếm liếm bờmôi, hỏi đầy quan tâm: "Ông chủ, v
ậy thực lực của ngươi tăng lên bao nhiêu?"
Dịch Trần cười hì hì ôm Philly ngồi xuống ghế sa-lon, một tay vuốt ve khuôn mặt của nàng, nói với Jester: "Ngươi có thểthảo lu
ận băng giá là như thế nào với một con côn trùng bé nhỏ chỉsống được trong mùa hè sao?"
Jester nhanh chóng lắc đầu, Dịch Trần nhún nhún vai: "Cho nên, ta cũng không có biện pháp miêu tảloại cảnh giới này. Nếu so sánh sức mạnh Th
ập NhịNguyên Thần của ta với lực lượng của các ngươi, Philly, Jester, Phil, Gore thì có thểnói rằng... Lúc này, lực lượng của ta đã đạt tới mức mà các ngươi không thểtưởng tượng nổi."
Ngón tay phải duỗi thẳng thành kiếm, một bóng kiếm hư ảo mơ hồ, dài gần một mét đột nhiên xuất hiện, vô số tia chớp li ti quấn quanh thân kiếm, phảng phất như ánh sao băng sáng chói. Dịch Trần có phần bất mãn, than thở: "Đáng tiếc, không có thanh bảo kiếm do ta tự tay làm ra. Nếu như có nó ở đây thì sẽ không chỉlà loại kiếm khí tiêu chuẩn này."
Bychkov phảng phất nhìn thấy người ngoài hành tinh, nhìn chằm chằm vào bóng kiếm ở trước ngón tay Dịch Trần, gã liếm liếm khóe miệng, nhanh chóng cầm khẩu súng mà Cain đặt trên bàn và nện ngay vào bóng kiếm. Khẩu súng sượt qua đứt thành hai đoạn phẳng lì, không có chút gờráp nào. Cain có phần tức gi
ận, đấm thẳng vào vào vai của Bychkov, trầm giọng nói: "Đó là súng ngắn ở quay đời thứnhất của nước Đức... Bychkoy, ngươi chờđó cho ta."
Bychkov căn bản không hề đểý tới hắn, chỉcần ở trước mặt ông chủ, hai người bọn họ tuyệt đối không dám đánh nhau. Gã cười lấy lòng, cúi người xuống nhặt nửa khẩu súng còn lại và đưa trảvề.
Jester thấy được hết thảy, vô lực ngã xuống ghế sa-lon, rên rỉlên: "Ông chủ, có thểdạy công phu của ngươi cho chúng ta không. Ba năm trước, ngươi đã cứu ta, muốn ta làm thuộc hạcủa ngươi. Ta vốn nghĩngươi ngay cảđàn bà cũng đánh không lại. Nếu như không phải ngươi đã cứu ta, ta lại không có chỗ đểquay về thì ta đã chẳng muốn nghe lời ngươi rồi. Th
ật không ngờđược, thời gian chưa đến ba năm, ngươi đã..."
Dịch Trần cười tà dị: "Lúc ta bịđuổi đi, đã từng thề không dạy khẩu quyết cho người khác, bằng không thì thiên lôi sẽ giáng xuống... Khà khà, nhưng mà chẳng lẽ ta lại sợ lão trời già giống như bọn họ hay sao? Khẩu quyết có thểtruyền cho các ngươi, có điều, các ngươi có thểhọc bao nhiêu thì không phải là vấn đề mà ta có thểbiết được."
Đôi môi hồng nhu
ận nhỏ nhắm của Philly đã lấp kín hết tất cả, sau một nụ hôn th
ật dài mới thở hào hển nói: "Ông chủ, ngươi th
ật tốt... Ừm, sáng sớm hôm nay, gấu đen lớn đã phái người tới mời ngươi đi thương nghịmột ít sự tình."
Dịch Trần ừ một tiếng, thoải mái ăn nhẹ bữa sáng, không lau miệng đã d
ẫn đám cao thủ cấp dưới đi ra ngoài, chỉlưu lại mình Bychkov ở trong phòng máy tính bí m
ật ngồi xem phim con heo. Đám người không sử dụng chiếc Rolls-Royce màu trắng mà dùng chiếc xe bản dài Citroёn đểđi tới đại bản doanh của gấu đen lớn.
Trên xe, Cain trầm giọng nói: "Ông chủ, sợ là hắn nóng nảy lắm rồi. Liên tục ba đợt có cấp dưới bịtấn công, hàng hóa bịmất đi quá nhiều, tiền vốn của gấu đen lớn nện vào cũng không ít đi? Xem ra là hắn muốn chúng ta ra tay giúp đỡ đây."
Dịch Trần tỏ vẻ ta là người vô tội, cười tà ác: "Có trời đất chứng giám, có thượng đế ở trên đang nhìn. Thủ hạcủa hắn chết không có quan hệ gì tới ta. Bất quá chỉlà, hắn nh
ập hàng ba lần bịta lấy mất hai lần mà thôi. Nhiều tiền như v
ậy bịvứt lăn lóc ở trên đường cái, gần đó lại không có ai, nếu ta đi qua thì cũng không thểlãng phí được."
Philly l
ập tức cười phụ họa.
Gore bên cạnh đã cẩn th
ận điều chế một ly rượu. Philly cầm lấy ly rượu, đưa đến bên miệng của Dịch Trần.
Jester lại quan tâm những truyện khác, rầu rĩhỏi: "Ông chủ, ngươi nghĩthực lực của đám người giáo đình như thế nào?"
Đôi mắt Dịch Trần khẽ đảo, cảnh cáo hắn: "Ta không biết vì sao trước kia ngươi bịTông Giáo Tài Phán Sở đuổi giết. Nhưng bây giờ, ngươi là thủ hạcủa ta. Ta không cho phép bọn hắn sát hại ngươi, ngươi cũng không nên chủ động sát hạbọn hắn... Đương nhiên, nếu như thực lực của chúng ta thực sự hùng mạnh, ta cũng không ngại d
ẫn ngươi đi giết lão giáo hoàng ở Vantican... Dù sao, con mẹ nó, ta thờphụng là Nguyên Thủy Thiên Tôn, thượng đế có liên quan đếch gì tới ta."
Jester hưng phấn híp mắt lại, giọng nói ẩn chứa hàn ý: "Ông chủ, khẩu quyết của ngài đâu này? Nói cho ta biết trước đi."
Dịch Trần thoải mái thu
ận miệng đọc khẩu quyết hơn ba ngàn từ, cười nhạt nói: "Đó là tâm pháp Nhất Nguyên đểTrúc Cơ. Nếu như các ngươi có thểsinh ra chân nguyên lực trong cơ thểtrong vòng một năm, v
ậy thì có thểtiếp tục tu luyện sâu hơn... Đừng nhìn ta như v
ậy, ta biết khẩu quyết này rất khó hiểu, lại còn bịdịch sang tiếng Anh. Nhưng các ngươi không hiểu thì cũng phải học cho kỹ, có vấn đề gì thì cứhỏi ta." Dịch Trầm hạgiọng xuống, trên mặt lộ vẻ tươi cười gian xảo, thu
ận tay kéo Philly ra cửa xe. Chỗ này chính là cổng chính của hộp đêm vô cùng xa hoa của gấu đen lớn.
Dịch Trần ôm vòng eo của Philly, nàng quấn trên người hắn giống như không có xương cốt, hai người cười hì hì đi vào.
Đằng sau, Jester đi giữa, Phil Gore ở hai bên trái phải, đi sau chưa tới hai mét. Cain d
ẫn theo một đám đàn ông cao lớn đi sau cùng, chứng kiến trong hộp đêm không có khách khứa, l
ập tức chia ra đứng trong đại sảnh, không hề che dấu từng túi súng ống đạn dược ở trên người mình.
Hai người da đen cao lớn đứng đón khách ở đầu b
ậc thang d
ẫn lên tầng hai hơi cúi đầu xuống, nói với Dịch Trần: "Thực xin lỗi, ông chủ của chúng ta nói, không được mang theo vũ khí, xin... "
Hắn còn chưa nói xong đã hét thảm thiết. Jester xông tới đấm một quyền vào vai phải của hắn. Người trong đại sảnh và hành lang tầng hai đều nghe thấy tiếng xương gãy răng rắc. Người da đen nọ quỳ rạp xuống đất, rú lên thê thảm. Dịch Trần lạnh lùng nói: "Peter, con mẹ nhà ngươi. Ngươi mời ta tới bàn bạc công việc, lại dám cho thủ hạcủa mình làm nhục ta sao? Giết hắn."
Hai người Phil và Gore bước lên ép lại, bàn tay lớn đầy lông lá đưa ra ngoài, chộp vào cổ của hai người da đen. Phía trên truyền xuống một tiếng gào to: "Dừng tay... Trung Quốc Dịch? Bọn họ là thuộc hạcủa ta, không phải thủ hạcủa Peter. Thực xin lỗi, mời ngài đi lên, bọn họ quá thất lễ."
Diệp Trần ngước mắt nhìn lên. Kẻ lên tiếng ở trên kia là một người trung niên mặc áo bành tô, ngực trái cài một khăn hoa lụa, tóc ngắn màu vàng, đôi mắt xanh biếc, kiểu điển hình của quý tộc Italy. Có điều, trên người v
ẫn mang theo mùi máu tanh mà chỉcó dân trong nghề mới có thểphân biệt được.
Dịch Trần mỉm cười d
ẫn người lên lầu, người nọ cũng đi theo vào trong phòng họp rộng rãi của gấu đen lớn Peter. Lúc này, đã có bảy tám người ngồi ở bên cạnh cái bàn tròn bản dài to lớn, phía sau bọn họ là ba mươi mấy gã mặt mũi hung tợn.
Gấu đen lớn lộ vẻ lo lắng ngồi ở ghế chủ tịch, ra hiệu với Dịch Trần: "Trung Quốc Dịch, ngồi đi, ngồi đâu cũng được, mọi người đều là bằng hữu... À, ta quên giới thiệu, mấy người này đều là ông chủ của các băng nhóm trong thành phố Luân Đôn. Vịnày là Trung Quốc Dịch. Tuy hắn rất ít liên hệ với mọi người nhưng hẳn là mọi người đều đã nghe qua danh của hắn?"
Dịch Trần khom người cúi chào vô cùng lễ độ, lựa chọn vịtrí ở phần đuôi đểngồi xuống, thò tay bế Philly ngồi lên đùi, cười hì hì nói: "Peter, thế nào? Ngươi lại có thểđểngười ngoái đón khách thay mình? Chẳng lẽ đã có chuyện gì xảy ra sao?"
Gấu đen lớn nở nụ cười khổ, g
ật g
ật đầu. Ngay sau đó, vài người ra đóng cửa phòng họp lại. Gã Italy nọ ngồi ở bên cạnh gấu đen lớn, cười lạnh nói: "Các vị, ta là đại biểu của gia tộc Ancedie ở Roma. Hẳn là mọi người đã nghe qua về gia tộc của bọn ta. Lần này chúng ta tới đây là đểbàn chuyện làm ăn với tiên sinh Peter. Chúng ta là người một nhà nên ta sẽ không gạt mọi người.... Ừ, tiên sinh Peter dùng một trăm ngàn dola tiền mặt và lượng kim cương trịgiá năm mươi triệu dola đểmua của chúng ta vài thứ. Nhưng mà khoản tiền này đã bịngười khác cướp mất, thủ hạhộ tống đã bịngười ta giết chết."
Gấu đen lớn móc từ trong túi ra mười mấy tấm hình, nét mặt phiền muộn ném xuống mặt bàn, nói: "Các vịnhìn xem, đây là thứgì... Mẹ nó, mấy gã đàn ông to lớn chỉcòn sót lại một đống thịt nhão. Ngoài ra, cái chết của hai cao thủ đi tiếp viện càng kỳ lạhơn. Một người xương ngực hoàn toàn vỡ vụn, còn có thểnói là bịngười ta đánh mạnh mà chết. Một người ngay cảmột vết thương ngoài da cũng không có, nhưng khí quan và cơ bắp trong cơ thểđều lại nát thành thịt vụn...
Gấu đen lớn nói đoạn lại có cảm giác buồn nôn, vội vã ng
ậm miệng lại.
Người của gia tộc Ancedie lắc đầu, nói: "Hiện giờchúng ta có nghĩa vụ giúp tiên sinh Peter truy tìm khoản tiền này.Bởi vì chúng ta có thểthu được năm mươi triệu dota tiền lời. Gia tộc của chúng ta tuyệt đối không buông tay giữa đường... Tiên sinh Peter, ta cảm thấy, có lẽ ngài nên giải thích kỹ càng cho các ông chủ ở đây một lát?"
Đám ông chủ ở bên cạnh cái bàn khổ dài không hề động vào đống ảnh chụp kia, chỉcó philly bước lại gần, cầm tấm hình lên nhìn một chút, l
ập tức ném ra rất xa, trong miệng còn mắng một câu, sau đó ngoan ngoãn ngồi lại trong ngực của Trần Dịch. Đại biểu của gia tộc Ancedie rất có hứng thú, ngắm nhìn dáng người nóng bỏng của Philly từ trong ra ngoài. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt ng
ập tràn sát khí của Dịch Trần, hắn rất sáng suốt, lựa chọn nụ cười tỏ vẻ áy náy và dời đi ánh mắt của mình.
Gấu đen lớn đắng chát nói: "Đây đã là lần thứba rồi, thuộc ha của ta đã bịt
ập kích ba lần rồi. Con mẹ nó, đến cùng là ta đã đắc tội với ai? Mấy người chúng ta ở nơi này, trên cơ bản đã là toàn bộ thế lực ngầm của thành phố Luân Đôn. Ai có thểnói cho ta biết, rốt cuộc là ai đã ba lần sát hại người của ta? Bất kỳ một ai có thểcung cấp tin tức đáng tin c
ậy, và có thểbắt được bọn tạp chủng đó, cho dù số tiền kia đã bịmất, cá nhân ta cũng sẽ trảmười triệu dola làm thù lao."
Người của gia tộc Ancedie cũng g
ật đầu, nói: "Gia tộc chúng ta không treo giải thưởng, nhưng... chúng ta có thểxem người cung cấp tin tức cụ thểlà bạn tốt có thểhợp tác, sau này sẽ đem lại rất nhiều thu
ận lợi cho việc làm ăn của người đó. Mọi người nên biết thực lực của gia tộc Ancedie, tin rằng sự hợp tác giữa chúng ta sẽ mang đến cho chúng ta rất nhiều tài phú."
Tất cảcác ông chủ đều lộ vẻ động dung, hạgiọng thương lượng với nhau vài câu.
Dịch Trần cầm một tấm hình lên, cau mày nhìn hồi lâu, nghiêm túc nói: "Kẻ làm chuyện này, một là không phải con người, hai là cực kỳ biến thái. Con mẹ nó, một gã đàn ông nặng gần hai trăm pound biến thành khối thịt nhỏ như v
ậy. Người bình thường hoàn toàn không thểlàm được chuyện này."
nguồn tunghoanh.com Mấy ông chủ khác vừa xem ảnh chụp, l
ập tức vứt xuống, lộ ra thần sắc không dám lĩnh giáo. Gấu đen lớn hung dữnói: "Ai có thểtìm ra được kẻ tấn công người của ta, ta tặng cho hắn hai mươi phần trăm cổ phần công ty." Hắn hung ác đấy, phảng phất một con gấu đen chuẩn bịtấn công đang chiếm giữở một chỗ, hung quang bắn ra bốn phía, ánh mắt dò xét khắp nơi.
Dịch Trần ngáp một cái: "Peter, ta làm chuyện buôn bán đàng hoàng đứng đắn, không muốn cuốn vào chuyện này. Ngươi đã bịt
ập kích ba lần, e là còn có lần t
ập kích tiếp theo. Ta không dánh lĩnh giáo loại sát thủ biến thái như v
ậy. Ngươi có mấy trăm thủ hạcó thểgiúp ngươi giết người, còn ta? Toàn bộ thủ hạcủa ta cộng lại còn chưa đủ năm mươi người. Ta không muốn vì giúp ngươi mà đắc tội với người khác, trừ phi ngươi có đủ khảnăng đối phó bọn họ."
Người của gia tộc Ancedie nhanh chóng đáp lại: "Chẳng lẽ tiên sinh Dịch Trần cho rằng gia tộc của chúng ta và những người ở đây hợp lại cũng không thểđối phó được với bọn họ sao?"
Dịch Trần l
ập tức phủi sạch quan hệ: "Việc này à, gia tộc Ancedie hợp lực với Peter. Ta và các ông chủ khác chưa hẳn đã gia nh
ập đấy... Hơn nữa, ta... "
Peter đã cắt ngang lời hắn, nói: "Trung Quốc Dịch, ngươi làm ăn đàng hoàng? Nếu ngươi làm ăn đàng hoàng thì ta chính là thiên sứthuần khiết dưới chân thượng đế. Hàng năm, máy ATM ở Đức thất thoát vài tỉMark, ba năm gần đây tốt thiểu phải có ba mươi phần trăm thẻ tín dụng giảlà do ngươi cung cấp. Ở Luân Đôn, dường như còn chưa có ông chủ nào có thểhoàn toàn giấu diếm được chuyện làm ăn của mình ở trước mặt ta đấy."
Trong mắt Dịch Trần toát ra sát khí không hề che giấu, nói lạnh lẽo như băng: "Gấu đen lớn, cơm có thểăn b
ậy, lời không thểnói lung tung... Ta không muốn bịngười khác nhìn chằm chằm vào. Nếu như ta xong đời, kẻ thứnhất ta phải giết là ngươi."
Gấu đen lớn bịchấn động trước ánh mắt có thểxuyên thủng sắt đá của Dịch Trần. Gã tự biết lỡ lời, toàn thân phát run, không nói ra lời.
Ông chủ ở gần vội hòa giải: "Chuyện này, chúng ta đều là bằng hữu, sao chúng ta có thểtiết lộ chuyện làm ăn của Trung Quốc Dịch được? Có điều, Peter, ngươi phải xin lỗi Dịch tiên sinh." Gấu đen lớn vội vã hạđài, không ngừng nói lời xin lỗi thành khẩn với Dịch Trần.
Dịch Trần hừ một tiếng, hung hăng ngắt đùi Philly một cái, híp mắt không nói.
Người của gia tộc Ancedie vụng trộm dò xét Dịch Trần, cân nhắc trong lòng: "Nếu hắn có thểtạo ra nhiều thẻ tín dụng như v
ậy, có đáng đểchúng ta hợp tác với hắn không? Có điều v
ẫn phải cẩn th
ận, người trung quốc không nên đắc tội nhưng cũng không thểtin tưởng được."
Hội nghịkéo dài ba giờ, cuối cùng chủ tịch phải đề cao tiền thưởng lên mười lăm triệu dola, cộng thêm hai mươi phần trăm cổ phần của hộp đêm thì đám ông chủ này mới chịu nh
ận lời giúp đỡ tìm kiếm.
Dịch Trần nhún nhún vai: "V
ậy thì các vịcứch
ậm rãi tìm kiếm đi. Gấu đen lớn đã rõ ràng lai lịch của ta, v
ậy cũng biết, muốn ta phái người đi tạc nổ đường Downing thì còn có thể, chứbảo ta phái người điều tra thì hoàn toàn không có khảnăng."
Gấu đen lớn g
ật g
ật đầu: "Ta hiểu, thủ hạcủa ngươi không nhiều lắm. Có điều Trung Quốc Dịch, ngươi kiếm nhiều tiền v
ậy lại không mời chào thêm người, đến cùng là vì sao v
ậy? Đã ra làm ăn, phải chịu chi mới làm được việc."
Dịch Trần lộ vẻ tươi cười ngại ngùng: "Ta chỉthích xem tiền trong sổ sách của mình không ngừng gia tăng, gia tăng, như v
ậy sẽ có được khoái cảm vô t
ận. Về phần thủ hạ, ta sẽ tìm thêm mấy người đểgiúp ngươi. Dù sao trong hộp đêm của ta nhiều lưu manh như v
ậy, tùy tiện tìm mấy cái, chỉsợ còn hữu dụng hơn đám ông chủ chúng ta nhiều lắm."
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※※
Đêm hôm đó, thủ hạcủa tất cảcác ông chủ ở thành phố Luân Đôn, người của Peter và gia tộc Ancedie đều xuống đường điều tra. Mục đích duy nhất của họ là tìm ra kẻ đã t
ập kích thủ hạcủa Peter.
Dịch Trần d
ẫn đầu bọn bốn người Jester, Phil, Gore và Cain, đằng sau là bảy tám gã cấp dưới của Cain, ngồi lên ba chiếc xe hơi, phóng thẳng đến chỗ phụ c
ận hộp đêm của mình. Nơi mà đám hippi, lưu manh thích tụ t
ập.
Đại khái có hơn trăm người tụ t
ập ở một bãi nho nhỏ bịvô số ô-tô vứt đi vây quanh. Say rượu, hút pin, đánh nhau, giao cấu..., ngoài giết người thì bất cứchuyện gì đáng ghê tởm cũng có thểphát sinh ở nơi này.
Ánh đèn sáng như tuyết của ba chiếc xe hơi kinh động phần lớn đám người ở nơi này, có nhiều người còn đang nằm trên mặt đất rên rỉ, trầm mê trong rượu cồn và ma túy. Phil mở cửa xe cho hắn, Dịch Trần sửa sang lại quần áo rồi bước lên phía trước. Những người khác theo ở phía sau, Cain và Gore lôi từ cốp sau xe ra một người, sau đó quăng hắn vào trong bãi.
Vài người trẻ tuổi trong tràng kinh hô: "Charles, ngươi bịlàm sao v
ậy? Sao lại biến thành cái dạng này rồi?" Gã Charles kia vết máu loang lổ khắp người, hàm răng trong miệng đều bịnhổ mất, mơ hồ còn có thểchứng kiến móng tay cũng đã bịrút mất.
Đám thủ hạtúm tụm lại, càng lúc càng lộ vẻ gi
ận dữ, từ từ vây quanh mấy người trẻ tuổi kia. Dịch Trần trầm ổn nói: "Người đứng đầu của các ngươi gọi là Billi đúng không? Gọi hắn ra đây."
Một gã mặt đầy phỉkhí bước ra ngoài, cổ quấn đầy xích sắt, hạthân dơ bẩn, có thểdễ dàng tưởng tượng ra việc hắn đang làm. Gã hung dữnói: "Ta chính là Billi, có chuyện gì? Vì sao lại hành hạCharles như thế này?" Ở sau lưng hắn, một tiểu cô nương nhiều lắm là mười ba mười bốn tuổi, toàn thân đỏ ửng, hạthân có một bãi máu đang co quắp té trên mặt đất. Nhìn vào ánh mắt mê mang của nàng, rõ là hút pin quá liều rồi.
Dịch Trần đá một cước mạnh vào hạthểcủa Billi, trực tiếp đá vỡ bộ ph
ận quan trọng nhất của cơ thểgã. Tiếp đó, hắn giơ cao chân đạp vào vai của Billi, gã còn chưa kịp hét lên thảm thiết, xương cốt toàn thân đã bịmột cước này đánh gãy tan tành, từng ngụm máu ộc ra từ trong miệng, ngửa mặt lên trời và ngã xuống.
Sau lưng Dịch Trần, đám đàn ông German cao lớn do Cain cầm đầu đồng loạt lấy ra súng máy hạng nặng, toàn bộ đều là súng máy m60. Dịch Trần nhe răng cười: "Bây giờ, ta nói cho đám cặn bã các người một chuyện, tìm người cho ta, tìm những kẻ đi lại trong đêm, có điểm đáng ngờ. Nói cách khác, các ngươi cảm thấy vẻ ngoài của họ có vẻ kỳ quái là có thểbáo cáo cho ta. Ừ, ai báo lên tin tức có giá trị, ta có thểcung cấp một năm ma túy đá miễn phí cho hắn. Nhớ kỹ, nếu như trong nửa tháng các ngươi không tìm được tin tức nào cho chúng ta, Billi sẽ là tấm gương của các ngươi."
Dịch Trần quan sát đám tiểu lưu manh bịdọa ngốc này, hung ác nói: "Sau này, các ngươi chính là cấp dưới của ta. Các ngươi cứthử trốn khỏi Luân Đôn xem. Con mẹ nó, ta đã có thểbắt lại Charles thì cũng có thểbắt lại các ngươi. Sau này, các ngươi muốn làm gì thì cứlàm cái đó, nhưng phải phục tùng mệnh lệnh của ta... Đương nhiên, ta sẽ không bạc đãi các ngươi."
Hắn tiện tay móc ra hai mươi ngàn bảng Anh và ném xuống đất, cười âm hiểm: "Các ngươi có thểlựa chọn, ngoan ngoãn nghe lời ta, cầm số tiền này rồi đi nghe ngóng tin tức. Còn không nghe lời ta, ngay bây giờsẽ phải ăn đạn."
Im lặng, trầm mặc. Một lát sau, vài người đi tới, rút hai tờtiền mặt trong đống tiền ở trên mặt đất... Thời gian ch
ậm rãi trôi qua, ngoài những người không thểnhúc nhích thì những người còn lại đều đã nh
ận được một khoản tiền, nhìn nhìn Dịch Trần bằng ánh mắt e sợ.
Dịch Trần nở nụ cười thỏa mãn, khẽ nói: "Đám kỹ nữngoan ngoãn đi tìm hiểu tin tức cho ta, bằng không, các ngươi chết chắc..."
Đám người Dịch Trần xoay người rời đi, tất cảlưu manh đều ngỡ ngàng đứng nguyên tại chỗ. Thủ lĩnh của họ bịDịch Trần dùng thủ đoạn lôi đình giết chết, những người còn lại ngày thường không ai phục ai, lúc này ngoại trừ đi theo Dịch Trần thì bọn họ chẳng còn lối thoát nào tốt hơn cả.
Cũng trong màn đêm này, các ông chủ đã phái ra toàn bộ thủ hạtrong tay. Trên cơ bản đã trấn áp toàn bộ đám du côn cắc ké ngoài đường, bắt đầu tìm hiểu, điều tra các loại tin tức mơ hồ....
Chỉcó một mình Dịch Trần ngấm ngầm cười trộm: "Móa nó, ta biết là ai làm. Nhưng còn lâu lão đây mới nói cho các người biết. Các ngươi đi làm loạn đi thôi, càng loạn càng tốt."
------------------
- Một xích = 0,33 mét
- Tứphương tứtượng: thân thểchia thành 4 phần, mỗi phần do 1 tượng (thanh long, bạch hổ, chu tước, huyền vũ) chiếm giữ.
- NhịTh
ập Bát Tú: 28 chòm sao trên bầu trời (cách xem thiên văn của TQ xưa.)
- Vũ trụ vạn v
ật quy về một mối: Hà Đồ và Lạc Thư đều bàn về lẽ sinh thành của vũ trụ quần sinh, đều chủ trương lẽ Thiên Địa vạn v
ật đồng nhất thể, và Nhất Thểtán vạn thù, Vạn thù qui Nhất Thể, đều chủ trương Vạn v
ật phát xuất từ một Tâm Điểm, phóng phát ra ngoài, rồi cuối cùng lại qui hướng về Tâm Điểm ấy.