Thốn Mang Chương 250: Kim sắc huyết dịch

Theo những tiếng oanh long, hòn đảo bắt đầu chìm vào trong huyết hải, diện tích đất trên đảo cũng ngày càng nhỏ.
- A, những dải đá ngầm vốn ở đây cũng đã không nhìn thấy nữa rồi!
Lý Dương cau mày, ngay cả linh thức của hắn cũng tìm không được dải đá ngầm mà hắn đặt chân lên ngay từ đầu, Lý Dương càng thêm xác định đây chỉ là ảo trận mà thôi. Bất quá, bây giờ hòn đảo đang chìm dần xuống, diện tích càng lúc càng nhỏ lại.
Thanh Vân đột nhiên xuất hiện dưới chân, Lý Dương liền đạp lên Thanh Vân, giờ phút này hòn đảo đã chìm vào trong huyết hải vô biên, tất cả huyết hải đều là do máu huyết tụ tập lại mà thành, Lý Dương có thể ngửi thấy được mùi máu tươi đó.
- Ảo trận và hiện thực thật là giống nhau!
Nghe có mùi huyết dịch, Lý Dương không chỉ cảm thán mà trong lúc nhất thời cũng không biết làm sao cho tốt, dù sao đối với ảo trận hắn cũng không biết, ngay cả Hạng Vũ cũng vậy..Vô biên huyết hải, ngoại trừ biển máu ra thì không còn có gì khác, Lý Dương căn bản không phân biệt được phương hướng chứ đừng nói nhìn ra hư thật của ảo trận. Lý Dương chỉ có thể đạp Thanh Vân, cứ như vậy mà nhìn biển máu cuồn cuộn

- Ục …ục
Đột nhiên, giống như nước sôi, máu trong huyết hả đều sôi sục, từng quả bóng khỉ nổi kên, thời gian trôi đi, càng ngày càng sôi sục kịch liệt, thậm chí huyết dịch sôi trào còn bắn lên
- A, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Bá Vương người biết không?
Lý Dương nhất thời chân đạp Thanh Vân bay lên cao, biển máu hoàn toàn sôi trào, thậm chí biển máu còn sôi trào dâng lên mấy chục thước. Xung quanh độ ấm cũng bắt đầu tăng lên.
- Bản Bá Vương làm sao biết được cái ảo trận này rốt cuộc là có ý gì?
Hạng Vũ cũng không biết rõ, theo đạo lý, Lý Dương nếu lấy được hai bình ngọc trong suốt thì xem như là thành công, lẽ ra sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.
- Vù vù…
Đột nhiên, từ trong huyết hải có một con huyết long cực lớn cực lớn được tạo thành từ huyết dịch bay ra, cự long ngâm lên một tiếng, huyết hải vô biên không ngớt cuộn trào, thậm chí con huyết long kia còn bay đến sát bên cạnh Lý Dương
- Vù!
Thân hình Lý Dương di động, bay lên cao tránh xa huyết long đó, nhưng điều khiến Lý Dương kỳ quái là con huyết long tựa hồ không phát hiện Lý Dương, bay ngang qua vị tríLý Dương vừa đứng nhưng căn bản không hề để ý tới hắn.
- Hống…
Lại một con huyết long cự đại từ trong huyết hải bay ra, Lý Dương lập tức sững sờ. Không đợi Lý Dương kịp phản ứng, lập tức lại có một huyết long từ huyết hải bay ra...
Một con, một con, lại một con!
Huyết hải này phảng phất giống như một ổ rồng vậy, cứ một con rồi lại một con huyết long bay ra, sau vài phút thì đã có mấy trăm con cự long xuất hiện phía trên huyết hải, nhìn mấy trăm cự long uốn thân duỗi mình bên trên huyết hải, Lý Dương cũng thấy kinh hãi trong lòng.
- Đây, đây là chuyện gì vậy?
Lý Dương không biết phản ứng thế nào, bọn huyết long này còn tốt, chưa có con cự long nào đến công kích hắn. Nếu như toàn bộ mấy trăm con huyết long đồng thời công kích hắn, trò chơi này xem ra lớn quá. Lý Dương vẫn không nhận ra cái gì là thật cái gì là ảo trong trận pháp này. Thứ huyết long này uy lực thường rất mạnh, phỏng chừng không thấp hơn địa long.
- Xoẹt!
Giống như bộ dạng đang uống nước, mấy trăm huyết long đồng thời mở cái miệng lớn ra, máu trong huyết hải điên cuồng đổ vào trong miệng huyết long, miệng của huyết long phảng phất như cái động không đáy, vô số huyết dịch đổ vào trong đó, huyết hải vốn vô biên không ngờ cũng đang cạn với tốc độ có thể nhìn thấy. Sau một hồi, huyết hải đó đã hoàn toàn biến mất.
Toàn bộ máu vốn có đã tiến nhập vào trong huyết long. Mấy trăm con cự long đồng thời phát ra tiếng long ngâm thật lớn. Một đạo huyết hồng sắc quang mang cùng một đao hoàng sắc quang mang đột nhiên xuất hiện, chói mắt vô cùng, Lý Dương không kịp nhắm mắt lại, hắn cũng cảm thấy một trận đau từ mắt truyền tới, nhưng số cự long trước mặt lại không ngờ, không ngờ ...
Không ngờ đã dung hợp lại.
Mấy trăm cự long dung hợp thành hai bóng người.
- Ân? Lại quay về cung điện thần bí đó rồi à?
Lý Dương nhìn quanh bốn phía, bản thân đã quay về trong cung điện của thần trước đây ở trên mặt đất. Ảo trận dĩ nhiên đã biến mất, nhưng hai nhân ảnh kia lại càng lúc càng lúc càng rõ ràng.
Có một nhân ảnh khoảng hai mươi mấy tuổi, trên mặt luôn nở nụ cười, sau lưng còn có năm đôi cánh màu đen, trên người phát ra huyết hồng quang mang.
Còn có một nhân ảnh khác cũng khoảng hai mươi mấy tuổi, lại có vẻ ôn văn nho nhã, sau lưng có năm đôi cánh màu trắng tựa như cánh của thiên sứ, trên người tản ra nhàn nhạt hoàng kim quang mang.
- Tiểu hữu, chúc mừng ngươi, hình ảnh vừa rồi bất quá chỉ là phần ẩn của kiệt tác mà thôi.
Nhân ảnh có đôi cánh trắng nói.
- Chúng ta là Ma Quân, Jehovah, những hình ảnh này thế nào, huyết long không tồi chứ. Ha ha, bệ hạ trong lúc xuất tuần hầu như đều có vài con huyết long kéo xe. Ta loáng cái đã biến ra vài trăm con, so với bệ hạ còn uy phong hơn. Ha ha…
Nhân ảnh có cánh đen cười nói.
Lý Dương sững sờ.
Vừa rồi có mấy trăm con cự long xuất hiện không ngờ cũng chỉ là nghi thức xuất hiện của hai nhân ảnh trước mắt này. Mà tất cả đều là dùng để dọa người, không ai bị nguy hiểm gì. Lý Dương cảm thấy dở khóc dở cười.
- Tiểu hữu, không cần hỏi chúng ta chuyện gì, đây chỉ là hình ảnh hai huynh đệ chúng ta năm đó lưu lại mà thôi. Bây giờ chúng ta muốn nói cho ngươi biết một sự kiện rất trọng yếu.
Nhân ảnh có cánh trắng nói.
- Đúng vậy, đây là chuyện phi thường trọng yếu a!
Nhân ảnh có cánh đen nói.
Lý Dương liền lập tức tập trung toàn bộ sự chú ý lại.
- Ngươi tới đây là có thể lấy được tinh huyết huynh đệ ta rồi, ta nói cho ngươi biết, trong cung điện này ngoài tinh huyết của huynh đệ bọn ta còn có một giọt tinh huyết khác, hơn nữa còn là bảo bối tối trân quý của cả cung điện!
Nhân ảnh có cánh trắng trịnh trọng nói.
Đôi mắt Lý Dương mở lớn, trời ạ, đích hai giọt tinh huyết của Ma quân không phải trân quý lớn nhất sao? Lại còn một tinh huyết khác tối trân quý hơn. Tinh huyết này rốt cục là của ai đây?
Bóng đen có năm cánh màu đen hì hì cười nói:
- Tiểu tử, ngươi thật chậm hiểu. Đây là tinh huyết của bệ hạ. Hay chính là tinh huyết của Ma giới Âm Dương Ma Đế, tinh huyết này một khi hoàn toàn hấp thu, ngay cả người thường cũng có thể đạt tới cảnh giới ma tướng, ha ha, đúng là số ngươi rất may. Đương nhiên, người thường cũng có thể hấp thu nhưng nếu bị chết thì không trách người khác được.
Tinh huyết của Ma đế!
Tinh huyết của đế vương Huyết Ngục tộc- Âm Dương Ma Đế.
- Trời ạ, thật là may quá đi!
Lý Dương trong lòng kích động, có tinh huyết của Âm Dương Ma Đế thì hai giọt tinh huyết của Ma Quân, Lý Dương không thèm quan tâm, tặng cho các huynh đệ, đệ tử là được.
- Đừng quá hưng phấn, ngươi cho rằng tinh huyết của Âm Dương Ma Đế lại dễ lấy vậy sao?
Hạng Vũ lạnh lùng nói.
- Ách ……
Lý Dương vừa rồi còn đang kích động giờ đã liền lập tức tỉnh táo lại, tinh huyết Ma quân là khảo sát tốc độ, vậy tinh huyết của Huyết Ngục nhất tộc đại đế - Âm Dương Ma Đế cần vượt qua khảo nghiệm gì?
Nhân ảnh cócánh màu trắng nói:
- Chờ một lúc, hình ảnh chúng huynh đệ ta tiêu tán, muốn lấy tinh huyết của bệ hạ đến lúc đó tự nhiên sẽ gặp phải nan đề nho nhỏ, ngươi chỉ có một cơ hội thôi, nếu ngươi giải quyết xong nan đề đó có thể lấy tinh huyết.
- Ha ha, hy vọng ngươi may mắn, bất quá chỉ có một cơ hội thôi, một khi không thể thành công, sau này sẽ không có cơ hội khác!
Nhân ảnh có đôi cánh màu đen nói tiếp.
Đôi cánh trắng bỗng dưng cười nói:
- Ngươi cũng rất may mắn, năm đó bệ hạ tự nhiên nổi hứng tạo nên trò chơi này, hơn nữa còn lưu lại một giọt tinh huyết. Bất quá có thể lấy được hay không phải xem vận khí ngươi, ngươi tiến vào cung điện trước để chuẩn bị đi!
Tiến vào cung điện trước để chuẩn bị?
Lý Dương nghi hoặc, chuẩn bị cái gì?
- Ha ha, hai huynh đệ chúng ta không nói lời thừa bao giờ đâu.
Dứt lời, nhân ảnh có cánh màu đen liền nắm lấy tay nhân ảnh còn lại và bay đi.
Lập tức…hai nhân ảnh từ từ nhạt dần, rồi sau đó tiêu thất. Cung điện của thần cũng khôi phục lại vẻ tĩnh lặng, chung quanh Lý Dương đều không có gì đặc biệt, cả cung điện của thần hoàn toàn tĩnh lặng.
- Tinh huyết của Âm Dương Ma Đế, Lý Dương, nếu ngươi có được, ít nhất có thể giảm bớt hơn một ngàn năm khổ tu.
Hạng vũ cảm thán nói, đối với bảo bối có thể gia tăng công lực như vậy, Hạng Vũ cảm thán không thôi, nhưng không có chút ghen tị nào.
Đứng từ xa, tinh thần Lý Dương đột nhiên tăng mạnh, khiến Hạng Vũ rung động.
- Ta biết, Ma Đế đương nhiên phải lợi hại hơn Ma Quân, năng lượng của tinh huyết tự nhiên phải mạnh hơn nhiều. Huyết Ngục nhất tộc đại đế, năng lượng của tinh huyết tuyệt đối vô cùng cường hãn, cho dù tìm được, phỏng chừng ta bây giờ còn chưa thể hấp thu.
Lý Dương cười nói.
Hắn biết, muốn hấp thu cường đại năng lượng, ít nhất tự thân mình có thể hấp thu năng lượng mạnh đã.
Mặc dù bản có Âm Dương song đao phách, lại có thất diệu tinh cực, cũng có lòng muốn hấp thu, nhưng Lý Dương cũng biết, khi mình hấp thu tinh huyết của Ma Quân có thể loáng cái là xong, nhưng hắn chẳng thể làm thế với tinh huyết của Ma Đế.
Đột nhiên…
- Uả, dưới đất?
Lý Dương cảm thấy dưới đất một trận trận chấn động, lập tức nhìn chằm chằm địa địa biểu, thần chi cung điện địa biểu hoàn tất cả đều là các khối đã, đột nhiên một khối đá bay lên, nhưng cuối cùng Lý Dương đã phát hiện, đây không phải một khối đá.
Đây là một chiếc hộp đá. Phiến đá đó bất quá chỉ là một mặt của hộp đá mà thôi. Hộp đá có hình lập phương, phiến đá kia chỉ là một trong sáu mặt mà thôi.
"Trong chiếc hộp đá này là cái gì?"
Cho dù hộp đá có nghiêm mật, thì quang mang của bảo vật trong đó vẫn bắn ra được, từng đạo kim sắc quang mang đẹp mắt tạo thành một quầng sáng quanh chiếc hộp.Cho dù có còn cách lớp đá nhưng Lý Dương vẫn có thể nhìn thoáng qua được bên trong.
- Lý Dương, theo bản Bá Vương thấy thì đây chính là tinh huyết của Âm Dương Ma Đế, cũng chỉ có tinh huyết của Âm Dương Ma Đế mới cósóng năng lượng kinh khủng như thế.
Hạng Vũ nói.
Lý Dương cảm thụ được.
Từng luồng sóng năng lượng cường đại, tuyệt đối là Ma Tướng (La Thiên Thượng Tiên) cao thủ mới có sóng năng lượng như vậy, hơn nữa luồng sóng năng lượng này một có chút kìm nén nên cứ như vậy mà phóng ra.
- Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!...
Đao mang của Lý Dương điên cuồng công kích, thậm chí đao phách cũng đã bắn ra. Nhưng những làn sóng năng lượng bên ngoài chiếc hộp đá quỷ dị này lại dễ dàng ngăn cản công kích của Lý Dương, cấm chế này chính là do Âm Dương Ma Đế bố trí , Lý Dương bất quá mới chỉ là Độ Kiếp kỳ mà thôi, chênh lệch lớn như thế, không làm gì được cấm chế cũng là điều bình thường.
- Xem ra chỉ có thể dùng trí!
Lý Dương thu đao phách, cẩn thận quan sát chiếc hộp đá, thậm chí còn nhìn kỹ xung quanh, mỗi một chỗ đều cẩn thận quan sát.
- A, là hai cái, một vàng, một đỏ!
Mắt Lý Dương sáng lên, hắn nghĩ tới một thứ tương tự, là thất thủ thánh khí đoạt được từ trên người giáo hoàng và hắc ám nghị trưởng.
Thất Thủ thánh khí lúc xưa đoạt được từ chỗ giáo hoàng, Jake vô pháp luyện hóa nên Lý Dương liền thu lại. Vốn là chuẩn bị đưa cho Jessy và Jerry, nhưng mà tối hôm đó, sau Lý Dương đi tấn công hắc ám nghị hội. Lý Dương tìm khắp cả thế giới, nhưng căn bản không tìm thấy Jessy và Jerry, tất nhiên là không thể đưa thất thủ cho hai người.
- Thất Thủ này phân thành màu vàng và màu đỏ. Thử xem nào!
Lý Dương trở tay, hai thanh Thất Thủ từ trong túi Tiểu Càn Khôn hiện ra.
Hai thanh thánh khí Thất Thủ vừa xuất hiện thì liền lập tức rung động. Căn bản không cần Lý Dương khống chế, hai thanh thất thủ tự động bay lên, sau đó bay vào trong hai cái lỗ.
- Cạch!
Tức thì giống như mở rương vậy, hộp đá cạch một tiếng rồi mở ra, hai thanh thánh khí lần lượt rời khỏi các hộp đá. Lý Dương vung tay, thu lại hai thanh thánh khí. Mà lúc này, ánh mắt của Lý Dương hoàn toàn tập trung vào bên trong chiếc hộp đá. Bên trong có một cái bình ngọc trong suốt, giống hệt với hai chiếc bình ngọc mà Lý Dương thu được lúc ban đầu.
Tinh huyết của Ma Quân màu đỏ, nhưng tinh huyết của Âm Dương Ma Đế lại là màu vàng!
Giọt máu màu vàng trong chiếc bình ngọc phát ra ánh sáng chói mắt, một cỗ năng lượng cường đại dao động làm cho Lý Dương trong lòng kinh hỉ. Bảo bối này tuyệt đối tương đương với nghìn năm khổ tu của hắn. Ở Ma giới, thực lực vẫn là quan trọng nhất.
"Kim sắc huyết dịch, đây có thể là tinh huyết của Âm Dương Ma Đế. Một giọt tinh huyết lại năng lượng bằng với Ma Tướng. Tuy nhiên, cho đến bây giờ ta vẫn vô pháp hấp thu, đành đợi đến sau khi độ kiếp xong mới từ từ hấp thu vậy." Lý Dương tự nhủ.
Bỗng nhiên…
- Tiểu tử, muốn giữ mạng thì nhanh bỏ kim sắc huyết dịch xuống!
Một âm thanh lạnh lẽo từ ngoài cung điện của thần vang lên. Lúc nói chữ "tiểu" vang lên nhân ảnh đó vẫn còn ở rất xa, nhưng đến hai chữ "huyết dịch", người phát ra âm thanh đã tới cửa lớn cung điện của thần.
Thốn Mang quyển 7 : Kim Sắc Huyết Dịch
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/thon-mang/chuong-250/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận