Thanh Quan Chương 672: Tìm kiếm đồng minh lâm thời.

   

    Chương 672: Tìm kiếm đồng minh lâm thời.

    Tần Mục còn hỏi thăm vài vấn đề về khu khai phát, điểm tựa chỉhướng Vương Tường. Mặc dù câu trảlời không làm Tần Mục tht hài lòng, nhưng biểu tình suy nghĩsâu xa của hắn lại khiến Vương Tường cảm giác mình lưu lại ấn tượng tht sâu trong lòng Tần Mục. Đương nhiên hắn cũng không quên vịlãnh đạo trực tiếp Phó Ngọc Bình, khi trảlời câu hỏi của Tần Mục, hắn luôn dùng câu “Phó bí thư từng lo lắng qua” làm câu mở đầu, sau đó lại đem ý nghĩcủa chính mình thông qua việc hội báo công tác cho Phó Ngọc Bình mà trảlời, vừa có thểđáp lại Tần Mục, vừa không đến nỗi đem Phó Ngọc Bình ném qua một bên. Cứnhư vy, cho dù hắn không thểmượn tay Tần Mục đi lên vài bước, nhưng ở trong mắt Phó Ngọc Bình hắn có thểchắc chắn lưu ấn tượng không quên tình cũ.



    Có một phó cục họ Đinh, tên Đinh Vi Dân, tên tht giản dị, hắn vn ngồi một bên rót rượu phục vụ, ngồi tht lâu cũng không nghe Tần Mục hỏi lời nào. Nhưng hắn không hề biểu lộ thần sắc sốt ruột hay đố kỵ, vn tn tâm thực hiện nhiệm vụ của mình.

    Bên cạnh Phó Ngọc Bình đúng là nhân tài đông đúc! Tần Mục cho ra phán đoán, đồng thời từ trong lời nói của Phó Ngọc Bình mà suy đoán được, người phụ nữnày chẳng những bỏ nhiều công sức trong công tác, ở trong mắt dân chúng bình thường còn được khen ngợi tht nhiều, thủ đoạn khống chế thủ hạcũng phi thường cao minh. Nghe bà không ngừng giới thiệu năng lực của hai phó cục kia với Tần Mục thì có thểthấy được, cho dù Tần Mục không có ý nghĩ, nhưng hai phó cục cũng nhất định trung tâm một lòng với Phó Ngọc Bình.

    Người như vy sẽ không cam lòng với hiện trạng, đây là phán đoán mà Tần Mục phi thường khẳng định. Hắn nhìn nhìn Vương Tường, trong lòng hiện lên một ý niệm.

    Lần này đến Giang Bắc những chuyện khác đều có thểgác sang một bên, chỉcó chuyện đê sông là cấp bách. Tần Mục biết chỉtrừng trịmỗi huyện Bình Triêu thôi là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng còn những huyện khác thuộc Cửu Giang đây? Những thành phố khác thuộc Giang Bắc đây? Bắt giữkẻ phạm tội không phải chỉlà một lời nói nhẹ nhàng rồi thôi, chỉdựa vào thân phn chủ nhiệm tổ hiệp tra nhiều nhất là làm ầm ĩmột trn, nếu bịtrong tỉnh che phủ cái nắp vn là tht nhẹ nhàng. Biện pháp tốt nhất là phải làm trong tỉnh tự mình xuất động, bức bách bọn hắn có quyết tâm dũng sĩchặt đứt cổ tay.

    Bên Bình Triêu đã truyền đến tin tức, xác nhn ba công ty kiến trúc đã đóng quân tại Bình Triêu nhiều năm, từ công trình lớn như đê sông đến nhà của dân cư đều có họ tham dự xây dựng. Chuyện này đã làm cho Tần Mục biết được ba công ty kiến trúc kia tuyệt đối không chỉriêng một tiểu thịtrấn đủ khảnăng nuôi dưỡng nổi, ít nhất phải có nhân vt cấp thịvô cùng chiếu cố cho bọn hắn. Nếu Vương Tường là phó cục cục xây dựng thành phố, làm chim đầu đàn là một lựa chọn tht không tệ.

    Hiện tại phải đạt chung nhn thức với Phó Ngọc Bình, như vy hai người mới có thểđạt tới quan hệ đồng minh trong thời gian ngắn ngủi. Có được phe phái bản địa ủng hộ, Tần Mục có thểtrong thời gian ngắn nhất làm ra một ít chuyện nhổ cỏ tn gốc.

    Tần Mục không hành động thì thôi, nếu động liền liên lụy rất lớn, việc này khác với sự kiện bên tỉnh Ký Bắc, địa phương kia chỉlà Tần Mục cố ý làm như vy. Thm chí hắn cũng biết chỉcần mình có hành động gì lớn bên Cửu Giang, rất có thểsẽ có người lấy việc tổ hiệp tra nhn hối lộ mà đem ra nói. Mục tiêu của bọn họ đều bịhấp dn bên sự kiện tại Ký Bắc, như vy Tần Mục mới có thểlợi dụng phe phái bản địa mà đào tn gốc rễ.

    Ý nghĩnhư vy quanh quẩn mãi trong đầu Tần Mục, vốn hắn muốn dựa vào Cao Bằng làm việc này, cho nên mấy ngày trước chuyện Cao Bằng bịgạt bỏ bên Bình Triêu Tần Mục cũng không tỏ ý kiến, thm chí ngay cảCao Phái hắn cũng không giải thích, hiện giờbên thành ủy Cửu Giang có điểm có thểcông phá, ý nghĩcủa Tần Mục liền chuyển sang nơi này. Nếu nói Phó Ngọc Bình không có quan hệ bên tỉnh ủy hắn tht cảm thấy buồn cười, những nhân vt cấp bc như họ vốn đã đứng thành hàng, làm sao lại là một lục bình không rễ đây?

    Trên đường trở về, Đinh Vi Dân phụ trách lái xe, Vương Tường ngồi ghế lái phụ, Phó Ngọc Bình đểcho tài xế lái xe của Vương Tường. Thoạt nhìn sau bữa cơm chính Phó Ngọc Bình cũng cảm giác ra chút hương vị, làm vy là tỏ thái độ với Tần Mục, hai phó cục đều là tâm phúc của mình, có lời gì có thểnói thẳng.

    Nhưng Tần Mục làm sao có thểnói thẳng, nếu nói như vy ngược lại sẽ làm Phó Ngọc Bình không dám kết thành đồng minh với hắn. Hắn nhìn phong cảnh lướt qua bên ngoài cửa xe, thản nhiên nói:

    - Phó bí thư, nhắc đến việc xây dựng thành thị, khi tôi mới đến Cửu Giang đã phát hiện một hiện tượng thú vị.

    Phó Ngọc Bình khẽ cười nói:

    - Cửu Giang có lịch sử văn hóa đã lâu, không biết Tần chủ nhiệm đã phát hiện được những thứgì đây?

    Khi bà hỏi những lời này có vẻ tht cẩn thn, nếu bà bày ra tư thế nhưng trong lời của Tần Mục không tốt, hi vọng sẽ không liên lụy đến bà. Mỗi người đều có bí mt của mình, cho dù là quan viên thanh liêm hoặc nhiều hoặc ít đều có chuyện riêng tư của mình, không ai có thểtùy tiện tự chủ khống chế.

    Tần Mục hít sâu một hơi tht dài, thoáng nghiêng đầu nhìn qua Phó Ngọc Bình, không phát hiện điều gì khác thường, trong lòng thầm tán thưởng người phụ nữnày làm việc nói chuyện quảnhiên là cẩn thn, dịthường tròn trịa. Hắn thoáng nhăn mày, cũng không tiếp tục nói tiếp đề tài kia, lại hỏi Vương Tường:

    - Vương phó cục, chỗ ngã tư thường xuyên bịkẹt xe của Cửu Giang, con đường kia giao tiếp với địa phương nào vy?

    Thân thểTần Mục thoáng di chuyển về phía trước, hoàn toàn ngăn chặn cơ hội giao tiếp ánh mắt giữa Phó Ngọc Bình cùng Vương Tường. Hắn vừa làm ra động tác này, cho dù là không ngăn cản, nhưng Phó Ngọc Bình cùng Vương Tường cũng không thểdùng ánh mắt truyền tin tức cho nhau. Phó Ngọc Bình phỏng chừng được hành động của Tần Mục là có chuẩn bị, lại nhìn thấy thái độ của hắn, liền nhẹ nhàng quay đầu nhìn ra cửa xe.

    Vương Tường liền trảlời:

    - Tần chủ nhiệm, Cửu Giang phát triển tht sự quá nhanh, vài năm đã biến hóa tht lớn, ngành xây dựng cùng ngành giao thông hợp tác chưa được chặt chẽ, điểm này chúng tôi tht sự phải tự phê bình. Chuyện kẹt xe sẽ được khống chế trong thời gian ngắn sắp tới, hiện tượng ùn tắc giao thông giữa đường Hoàng Hà cùng đường Trường Giang rất nhanh sẽ được giải quyết.

    Câu trảlời của hắn vô cùng thông minh, Tần Mục cơ hồ không nghĩtới một người có trí tuệ nhạy bén trong quan trường lại còn thời gian đi nghiên cứu kỹ thut như người này, nhưng năng lực của hắn tht sự vượt qua thử thách, như vy càng khiến cho Tần Mục có quyết tâm đểcho hắn làm chim đầu đàn, chịu một pháo mà có thểkhông chết, thành tựu tương lai đương nhiên sẽ không thấp.

    Trảlời xong câu hỏi của Tần Mục, ba người trên xe đều nghĩra ý tứ, hơn nữa Vương Tường cũng giải thích, bên trong xe nhất thời lâm vào trạng thái trầm tĩnh.

Nguồn: tunghoanh.com/thanh-quan/chuong-672-noobaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận