Chương 34 : Ta bề bộn nhiều việc không có thời gian
Tác giả: Thắng Kỷ
Dịch: Tiểu Phương
Nguồn: Thangioi.com
Hồng Hạo thầm kêu khổ, vị cô nãi nãi này làm sao đi tới đây vậy, Bích Kỳ, huấn luyện viên tập thể hình câu lạc bộ hình thể Hoàng Đình, bất quá đây vẫn chỉ là kiêm chức. Nàng chính là làm chủ quản ở câu lạc bộ vũ đạo của Hoàng Đình, dạy ban cao cấp, hơn nữa ở trên ti vi có ba tiết mục dài kỳ.
Nhất là hai tiết mục vũ đạo, tập thể hình hình thể, một vốn lên radio, một khác là lên TV, ảnh hưởng tương đối lớn.
Nàng không phải nữ công nhân viên bình thường, dù sao tình huống công tác ở địa phương hạng sang là nữ, đa số đều có ý nghĩ kiếm người giàu có danh tiếng làm người tình. Chỉ có vị này, ngay cả có mấy người rất nổi danh lớn nhỏ truy cầu đuổi theo, đều khiến cho mặt xám mày tro.
Hồng Hạo tuy nói là quản lý của câu lạc bộ, nhưng đối với Bích Kỳ đều một mực cung kính, bởi vì đến bây giờ hắn vẫn không rõ ràng bối cảnh Bích Kỳ rốt cuộc ra sao. Những thứ khác không nói, làm công nhân viên, cao cấp công nhân viên là có thể đến phòng ăn dùng cơm, bất quá chỉ giới hạn ở khu vực bình thường bên ngoài.
Ngay cả Lý Hồng Hạo, nếu như không phải là đi cùng vị khách VIP hiệu số 99 này, tuy cách nhau một bình phong nhưng hắn không thể vào đây dùng cơm, mà vị tiểu thư Bích Kỳ lại có cái quyền lợi này.
Hồng Hạo vừa nhìn Bích Kỳ đi tới, vội vàng mở lời hòa giải: "Tiểu thư Bích Kỳ, vị này là khách VIP câu lạc bộ tập thể hình cấp kim cương của Hoàng Đình chúng ta."
"Ồ..." Bích Kỳ hướng Hồng Hạo gật đầu cười nói: "Hồng quản lý đã ở đây, khách VIP hiệu số 99, ta tự nhiên biết, bây giờ ở Hoàng Đình lại có người nào không biết đây."
Làm người xem ra không thể quá thành thực, một lời nói thật liền rước lấy phiền toái. Nhìn vị mỹ nữ kia tới đây, Văn Đào bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục ăn cơm.
Bích Kỳ không nghĩ tới thậm chí ngay cả lời của nàng Văn Đào cũng không thèm đáp trả , có chút tức giận, mình dù sao cũng là hội viên câu lạc bộ, đã khách khí lắm rồi. Hắn nói mình như vậy, nhưng mình lại lịch sự đáp lại hắn như vậy, thế mà hắn ...
"Số 99” "Khách quý " " Bích Kỳ cố ý tăng thêm thanh âm: "Ngài chẳng lẽ không biết hành động như ngài vậy là rất không phải phép sao! !"
Văn Đào đem cháo vi cá loãng còn một ít uống hết xong, trên bàn không còn gì ăn nữa, Văn Đào mới ngẩng đầu nhìn hướng Bích Kỳ tỏ vẻ khó hiểu nói: "Hành động nào?"
Ở trước mặt mình lại giả bộ không biết, Bích Kỳ nói: "Mới vừa rồi ta cùng khách VIP tôn quý hiệu số 99 nói chuyện, chẳng lẽ ngài không cho là mới vừa rồi thái độ của ngài rất không phải phép sao?"
Văn Đào lắc đầu rất khẳng định nói: "Không có, ta ăn cơm của ta, ngươi đột nhiên chạy đến nơi này nói chuyện, tại sao ta phải trả lời ngươi."
... ...
Bích Kỳ nhất thời im lặng, nhìn Bích Kỳ có chút lúng túng, Hồng Hạo vội vàng nói : "Xin ngài chớ trách, tiểu thư Bích Kỳ chỉ là muốn cùng ngài tham thảo một chút phương diện tập thể hình."
truyện copy từ tunghoanh.com
Lúc này bánh quẩy, bánh bao, sữa đậu nành tất cả đều được mang lên, bất quá vẫn lộ ra vẻ vô cùng tinh sảo, Văn Đào nhìn đồng hồ, thôi thì quên đi , đối phó một chút.
"Muốn nói cái gì cứ nói đi, ta nghe đây." Vừa nói, hắn lại bắt đầu ăn tiếp.
Chẳng lẽ mình tới đây cùng hắn nói chuyện, lại vẫn không bằng đám bánh quẩy, bánh bao trước mắt này, không trách được đều nghe nói người khách VIP hiệu số 99 là một quái nhân. Có thể tới Hoàng Đình hơn nữa còn là nhân vật cấp kim cương, nhìn qua không phải là đại nhân vật, vậy như thế nào sẽ xuất hiện một tên quái dị đến thế?.
Nói hắn ngốc hắn bộ dáng cũng không ngốc, chẳng qua là... cảm giác có chút thuần phác, không giống thương nhân gian trá, không giống công tử đại gia tộc, càng thêm không giống người trong chốn quan trường.
Cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm từ nhỏ đến lớn Bích Kỳ đã từng thử qua, nhưng lần này còn là lần đầu tiên nhìn thấy Văn Đào vẫn ngồi đó bất kể không nhanh không chậm ăn uống, trong lòng Bích Kỳ không khỏi cảm thấy không thoải mái.
Đè nén tức khí trong lòng nàng nói : "Mới vừa rồi ngươi nói ngươi mới dạy chúng ta còn không sai biệt lắm, ta hiện tại chính là nghĩ đến hướng ngươi thỉnh giáo."
Vừa nói, Bích Kỳ liền đứng mẫu rất tiêu chuẩn, rất có tự tin, rõ ràng nàng đối với thể hình của mình có tự tin tuyệt đối.
Văn Đào liếc nhìn một chút, vừa nhấp một hớp sữa đậu nành: "Ta bề bộn nhiều việc, không có thời gian." Đồng thời gật đầu khen: "Thật đúng là không nói không biết, mặc dù chỉ như đồ ăn vặt bình thường, bất quá nơi này làm ra mùi vị tuy không giống lắm, thiếu một ít điểm đặc biệt, nhưng thủ công tinh xảo, rất ngon."
"Ngươi..." nhất thời Bích Kỳ chán nản, rất muốn nổi giận rồi, làm gì có người nào hành động như vậy đối với mỹ nữ.
Chuyện này khiến Bích Kỳ phảng phất cảm giác được tất cả mọi người chung quanh đang chú ý nơi này, thật ra thì chung quanh cũng không có bao nhiêu người. Gần đây chỉ có bằng hữu của nàng ngồi một bàn, chẳng qua là bằng hữu của nàng không thể đi vào nơi này.
"A..." Hồng Hạo chỉ có thể cười khổ gật đầu, không dám nhìn tới Bích Kỳ, bởi vì hai bên hắn đều đắc tội không được.
"Tốt!" Bích Kỳ nói: "Ngươi đã nói ngươi lợi hại như vậy, chúng ta liền xem thử."
Mới vừa rồi nhìn đồng hồ xong Văn Đào liền tăng tốc độ ăn uống nhanh lên một chút liền đem đồ ăn mới đưa lên quét sạch.
Đứng dậy, nhàn nhạt cười nhìn Bích Kỳ một chút.
"Ta chỉ là muốn xem xét, người có thể dạy cho ta, rốt cuộc là dạng gì!" chân mày Bích Kỳ khẽ cong lên, tự tin nhìn Văn Đào, chờ hắn tiếp nhận khiêu chiến.
"Thật xin lỗi..." Văn Đào tay giơ lên bày mở nói: "Mời cất tay ra, ta phải đi rồi."
Kinh ngạc, hoàn toàn bị bỏ qua, Bích Kỳ liếc chừng Văn Đào: "Ngươi... Ngươi là cố ý khiêu khích vũ nhục ta?"
"Ha hả..." Văn Đào thấy rất bất đắc dĩ, xem ra nghĩ nói ít từ để giải quyết vấn đề, là không có khả năng rồi: "Khiêu khích vũ nhục, nếu như ngươi nghĩ như vậy, ta đây cũng không có biện pháp. Bất quá, từ lúc bắt đầu chính là ngươi đi qua trước, ta ở chỗ này ăn cơm ngươi vẫn đứng nói..., ta cũng không để ý nhắc ngươi đang quấy rầy ta ăn cơm, ngươi liền nói ta khiêu khích vũ nhục."
"Nếu như không phải là ngươi mới vừa rồi nói có thể dạy ta, ta như thế nào lại tới đây?" Bích Kỳ cảm giác có chút miễn cưỡng, bất quá nói chuyện đã đến tình trạng này rồi vẫn phải nói tiếp.
Nhìn không khí càng ngày càng bốc lửa, Lý Hồng Hạo đứng ở một bên cầu hòa không được, chỉ có thể thống khổ đứng đó nghe chuyện.
"Cô sai rồi" Văn Đào cải chính: "Đây đều là một mình cô tự cho là nói đến hai người các cô, ta có nhắc tới cô sao. Cho dù ta nói đúng là ngươi, chỉ bằng chuyện ngươi đi quấy rầy người khác ăn cơm, còn có, mới vừa rồi ngươi nói nhìn xem ai có thể dạy ngươi, chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi là nhất sao? Trên cái thế giới này không người nào có thể dạy bảo ngươi được nữa ư, ngươi đã tồn tại ý nghĩ này, vậy ngươi trở về đi tự nói với mình, ngươi là đệ nhất thiên hạ, cần gì phải nói với ta những thứ này. Tự tin là chuyện tốt, nhưng tự đại lại là hoàn toàn bất đồng, ếch ngồi đáy giếng chỉ hiểu biết nông cạn, người gặp người mới biết thiên ngoại hữu thiên, ngươi cho là không có ai khác giỏi hơn ngoài ngươi?."
"Còn có, không nên đem ý nghĩ của ngươi áp đặt lên trên thân người khác, ngươi muốn kiến thức nhưng tại sao ta sẽ phải dạy ngươi, ngươi muốn tỷ thí nhưng tại sao ta sẽ phải tỷ thí? Trừ phi ngươi muốn làm địch nhân của ta, kia ta với ngươi tỷ thí sẽ là thể hình cái gì đó đi, nếu không ngươi làm đồ đệ của ta để ta truyền dạy kiến thức, nhưng hiện tại đối với ngươi ta lại càng không có ý nghĩ thu nhận đồ đệ đệ." Nói xong, Văn Đào nhìn thoáng qua đồng hồ, trực tiếp từ bên cạnh đi vòng qua: "Hiện giờ dừng ở đây, xin lỗi, ta bề bộn nhiều việc, không có thời gian nói thêm nữa."
Bích Kỳ cũng không phải là không am hiểu biện luận, chẳng qua đối mặt với Văn Đào, từ lúc bắt đầu Văn Đào luôn tỏ vẻ lạnh nhạt, không quan tâm làm cho nàng tức giận. Bất quá nàng cũng không phải là cô bé đùa bỡn chanh chua vô lại, tự nhiên không thể càn quấy đáp trả. Nhưng sau đó liên tiếp mấy câu Văn Đào nói liền đem suy nghĩ nàng vừa chuẩn bị phản đáp loạn lên, lúc Văn Đào rời đi, nàng hơi giật mình đứng ở đó, trong đầu hồi tưởng theo như lời Văn Đào mới nói vừa rồi nghiền ngẫm.