Thiên Tài Đọa Lạc Chương 466: Miễu sát (2)


Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 466: Miễu sát (2)


Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm: tunghoanh.com nguồn tunghoanh.com

Dịch: Nhóm dịch black
Biên: Black




Vừa ly khai khỏi Thần Miếu khoảng chừng hai trăm thước, thì một đám lực trường lực lượng mạnh mẽ khủng bố không ngừng di chuyển lúc trước lại một lần nữa hiện lên, giống như là một tấm lưới khổng lồ, bao phủ cả một mảnh địa phương tương đối rộng lớn. Phân thân lực lượng của hắn giống như là một con ruồi bọ đậu ở bên trong cái tấm lưới vô hình kia vậy. May mắn chính là, con ruồi bọ kia cũng là vô hình!

Vì để an toàn, Phó Thư Bảo đem phân thân lực lượng của mình nương theo cơn gió, gia tăng độ cao hơn một chút, dùng góc độ cao hơn để quan sát hết thảy mọi thức bên dưới. Nhưng mà, rất nhanh hắn đã phát hiện ra tình huống. Chính tình huống này khiến cho hắn kinh hãi không thôi!



Thời điểm mới tới nơi này, hắn đại khái phán đoán rằng xung quanh các con phố ít nhất mai phục một ngàn chiến sĩ cường đại. Những gã chiến sĩ này tổ hợp lại, tạo thành sức chiến đấu thậm chí có thể chiến thắng một chi đại quân mười vạn người. Nhưng mà đứng từ trên cao quan sát, hắn lại không phát hiện ra có một chiến sĩ nào tồn tại cả!

- Cái này… chẳng lẽ là gặp quỷ rồi sao? Nhưng mà, những cái lực trường lực lượng không ngừng di chuyển kia cũng là tồn tại chân thật, khiến cho người khác cảm thấy phi thường nguy hiểm! Cái này, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?

Trong lòng ngạc nhiên một trận, nhưng Phó Thư Bảo cũng bất chấp suy nghĩ nhiều nữa, để phân thân lực lượng hạ xuống mặt đất, xuất hiện ngay tại khu vực trung tâm của đám lực trường lực lượng kia.

Dưới chân của phân thân lực lượng là một mảnh cát vàng dày xốp, cùng với những địa phương khác không có gì khác nhau cả.

- Con mẹ nó, lão tử để cho cái lão vu bà Mạc Sầu kia gánh nổi oan một lần đi!

Trong lòng dần hiện lên một cái kế hoạch vu oan giá họa vô lương, phân thân lực lượng của Phó Thư Bảo đột nhiên bay thẳng lên cửu thiên, giống như đạn pháo bay thẳng lên trời. Khi đến một độ cao nhất định, đến khi cảm giác đám lực trường lực lượng không ngừng di chuyển bên dưới đã trở nên mờ nhạt hơn, cộng thêm cảm giác phong tỏa cũng đã hoàn toàn biến mất, thì phân thân lực lượng mới ở bên trong hư không biến hóa ra hình dáng của Mạc Sầu, bằng vào một đôi Lực Lượng Chi Dực, từ trên trời đáp xuống!

Đột nhiên vô số cỗ sát ý bất ngờ bao vây lấy phân thân lực lượng!

Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!

Vô số bóng đen đột nhiên từ bên trong đám cát bên dưới mạnh mẽ phá đất chui lên. Không đợi đến khi phân thân lực lượng với hình dáng của Mạc Sầu kịp đáp xuống mặt đất, tấm lưới vô hình kia cũng đã thu lại!

Xuyên thấu qua tầm mắt của phân thân lực lượng, Phó Thư Bảo kinh hãi phát hiện, đám bóng đen đột nhiên từ bên dưới mặt đất phóng lên kia, cũng không phải nhân loại, không phải Linh thú, lại càng không phải là thứ do Luyện Lực Khí và Linh thú hợp luyện, Lực Luyện Thú, mà là Chiến sĩ Thạch Tượng! Số lượng của bọn chúng, vừa đủ một ngàn tên!

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Những âm thanh xé gió vang lên, phân thân lực lượng nhất thời bị vô số những thanh đao sắc bén điên cuồng chém loạn thành một đám mảnh vụn, thậm chí ngay cả cơ hội hoàn thủ cũng đều không có!

Toàn bộ quá trình chiến đấu này, liền giống như là có một ngàn đầu tên lửa đạn đạo đất đối không đột nhiên từ trên mặt đất phóng vọt lên, tập trung vào chiếc phi cơ xâm nhập lãnh thổ phân thân lực lượng hình dáng Mạc Sầu kia, liền thậm chí ngay cả cơ hội chiếc phi cơ tự bạo cũng không để lại nữa!

- Thật là khủng khiếp! Lực lượng cường hãn có khả năng tiêu diệt đại quân mười vạn người, dùng hết lên trên một con người, không chỉ là phân thân lực lượng của ta không có năng lực hoàn thủ, cho dù là Diệt Luân Lý Sự và Vân La Lý Sự đồng thời đến đây, chỉ sợ cũng không có cơ hội sống sót!

Phó Thư Bảo nhất thời trơ mắt cứng lưỡi. Trong lòng hắn còn nghĩ đến những trình tự phức tạp hơn. Cái động tác tiến công thống nhất hiệu suất cao như vậy, chỉ sợ không phải là chuyện tình đơn giản huấn luyện tạo thành, mà là có thứ gì đó đang khống chế chúng nó, thao tác chúng nó!

Nếu như đám Chiến sĩ Thạch Tượng này có thể mở miệng nói chuyện, như vậy cái nổi oan này, Mạc Sầu khẳng định phải gánh rồi. Nhưng mà hiện tại xem ra, đám Chiến sĩ Thạch Tượng này cũng không có được loại năng lực đó. Một khi có thể suy nghĩ, có thể quan sát, như vậy chúng nó liền không thể có được trình độ tuyệt đối thống nhất như vừa rồi. Chẳng qua Phó Thư Bảo cũng không hề tổn thất gì. Tuy rằng không thể vu oan giá họa được cho Mạc Sầu, nhưng mà chỉ cần hắn còn sống, như vậy Mạc Sầu sẽ còn hàng ngàn, hàng vạn cơ hội bị vu oan giá họa! Những nổi oan của bà ta, vĩnh viễn không bao giờ hết!

- Đúng rồi! Chẳng lẽ… Khởi Nguyên Chi Thụ nhìn như đã chết rồi kia, chính là kẻ khống chế hết thảy những thứ này sao?

Trong lòng Phó Thư Bảo lại lóe lên một cái ý niệm. Cái ý niệm này khiến hắn kinh hãi một trận. Vì để chứng thực cái dự đoán này, phân thân lực lượng của hắn lại một lần nữa từ trong hư không ngưng luyện ra, từ trên cái lỗ thủng trên đỉnh Thần Miếu bay ra ngoài.

Lần này đây, mục tiêu mà hắn muốn thăm dò chính là cái gốc Khởi Nguyên Chi Thụ cao ngất trong mây kia!

Khoảng cách mấy ngàn thước, đối với tốc độ phi hành của phân thân lực lượng mà nói, chẳng qua chỉ mất thời gian vài cái nháy mắt mà thôi.

Cảnh vật bên dưới mặt đất càng ngày càng nhỏ đi, bên trong thiên không cũng không có lực trường lực lượng gì xuất hiện cùng với can thiệp. Trong lòng Phó Thư Bảo thầm thở ra một hơi, nghĩ thầm đám binh lính Chiến sĩ Thạch Tượng của Thần Miếu hẳn là không có thủ vệ ở nơi này, đúng lúc để cho hắn buông tay buông chân thăm dò.

Ngay tại thời điểm cái ý niệm này vừa mới xuất hiện trong đầu, thầm nhủ may mắn, đột nhiên một cỗ lực hấp xả vô cùng to lớn chợt từ trên tán cây của Khởi Nguyên Chi Thụ truyền đến. phân thân lực lượng căn bản là không có cơ hội tiến tới trung tâm của tán cây, đã bị lực hấp xả kia kéo vào.

Tầm mắt của phân thân lực lượng chính là tương đương với cặp mắt của Phó Thư Bảo. Nhưng mà thời điểm này, hắn lại không thể nhìn thấy được thứ gì cả, chỉ có một loại tối tăm vô tận mà thôi. Cái loại tối tăm này cũng không phải là tối tăm của màn đêm, mà giống như là vũ trụ nguyên sơ chưa thành hình vậy, một sự tối tăm hắc ám không có bất cứ thứ gì cả!

Không có bất cứ cái gì cả, bao gồm cả phân thân lực lượng của Phó Thư Bảo!

Ngay trong nháy mắt bóng tối hắc ám kia đánh úp lại, mối liên hệ tinh thần giữa Phó Thư Bảo và phân thân lực lượng cũng đã hoàn toàn bị chặt đứt.

Sau khi mất hẳn liên hệ với phân thân lực lượng, Phó Thư Bảo mới buồn bực phát hiện, chính mình căn bản không thể thăm dò được chút gì đối với Khởi Nguyên Chi Thụ.

Cuối cùng hắn cũng đành từ bỏ việc thăm dò tình hình. Đến lúc này, hắn mới phát hiện ra, chính mình căn bản đã không còn việc gì làm nữa!

- Chẳng lẽ ngồi không chờ đến sáng hay sao? Đi ngủ? Nếu chẳng may sáng ngày mai Mặc Lan Lý Sự đến kiểm tra tiến độ công việc, thấy mình chưa bắt đầu làm gì cả thì hẳn là sẽ có chuyện a! Thôi được! Lão tử rảnh rỗi không làm gì, sửa chữa thì sửa chữa vậy! Để xem bộ dáng Nhũ Thần này sau khi gắn đầu vào rồi sẽ như thế nào?

Sau khi nghĩ loạn xạ một hồi, cuối cùng Phó Thư Bảo cũng quyết định bắt tay vào sửa chữa lại Thần tượng Luyện Hoa Nữ Thần.

Đầu tiên hắn đứng trên đỉnh bãi đá vụn, triệu hồi ra Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa, đẩy hai luồng Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa về phía phần cổ gãy của pho Thần tượng.

Nguồn: tunghoanh.com/thien-tai-doa-lac/chuong-466-2-jucbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận