Tiên Hồng Lộ Chương 115: Ma công dị biến

Bí đạo rất rõ ràng. tàn độc trong mộ huyệt vẫn còn đang có lực sát thương trí mạng, mà thời gian cấp bách. không thể chờ sau khi tàn độc chậm rãi biến mất mới đi vào.
Bởi vì trước khi cô gái cung trang Ngưng Thần trung kỳ ngã xuống, thân là trưởng bối đời thứ hai trong gia tộc. nàng khẳng định có lưu linh hồn ngọc giản ở Vũ Vụ Sơn Trang. Một khi nàng thân tử. linh hồn ngọc giản sẽ vỡ tan. tất nhiên sẽ được cao tầng của Vũ Vụ Sơn Trang phát hiện.
- Dược sư đều đứng ra cho ta!
Trong mắt đạo sĩ mặt béo hiện lên một chút sắc lạnh. trên người dâng lên một luồng linh áp. áp bách trong lòng mọi người, trực tiếp khiến người ta khó thở. Đồng thời. ánh mắt lão dừng phía Dương Phàm. Trịnh dược sư. Lâm dược sư. lưu lại một chút trên mặt ba người, hiển nhiên có chút phỏng đoán.

Trịnh dược sư cười khổ. người thứ nhất đứng dậy. nói với đạo sĩ mặt béo:
- Cháu gái này của ta vừa mới bước vào y đạo. không đủ thâm niên.
Đạo sĩ mặt béo liến nhìn Trịnh Tiểu Mạn. gật gật đầu với Trịnh dược sư. nhưng linh áp trên người vẫn không biến mất.
Dương Phàm có thể cảm nhận được trong ánh mắt sắc bén của đối phương lóe ra hàn quang, nhẹ thở dài một hơi. cũng đứng dậy, trong lòng cũng cười khổ. Tu sĩ Trúc Cơ KỲ quả nhiên không giống tầm thường, đứng ở điểm cao của ba cảnh giới đầu của tu tiên.
Lâm dược sư là người thứ ba đứng ra. mặt không chút thay đổi. ánh mắt lại cùng với Dương Phàm và Trịnh dược sư nhìn nhau một chút.
- Ba người các ngươi hãy nghĩ biện pháp. xem có thể khắc chế tàn độc trong mộ huyệt này không? Thời gian của bần đạo cũng không nhiều.
Đạo sĩ mặt béo thản nhiên nói. trong giọng nói ẩn chứa một ý tứ uy hiếp.
Lâm dược sư liếc mắt nhìn mộ huyệt âm u kia. bình thản nói:
- Bẩm tiền bối. khói độc vừa rồi. chúng ta ở miệng mộ huvệt cùng cảm nhận một phần. tu sĩ Ngưng Thần Kỳ nhiễm vào thì chết ngay. ngay cả tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng khó thể chống lại. Thử hỏi. độc thuật với cấp bậc này. mấy người dược sư Luyện Khí KỲ nhỏ bé như chúng ta có thể ứng phó được sao?
Vừa nghe lời ấy, Dương Phàm và Trịnh dược su liên tục gật đầu. dược sư trị thương hay giải độc. đó cũng có hạn chế cấp bậc. Thương tổn do tu sĩ bậc cao tạo thành, căn bản là không có khả năng cho dược sư cấp thấp chữa trị. Tàn độc hiện tại cũng giống nhau. hiển nhiên là độc với cấp bậc rất cao. dược sư Luyện Khí Kỳ thật sự không thể làm được.
- Hừ! Chẳng lẽ các ngươi đều không muốn sống chăng?
Đạo sĩ mặt béo bấm tay một cái. một luồng chỉ kình phong màu xám đánh trúng Lâm dược sư vừa rồi lên tiếng.
A!
Lâm dược sư kêu thảm một tiếng, toàn bộ cánh tay bắt đầu hư thối, cũng chảy xuống một mãnh huyết đặc. té lăn lộn trên mặt đất. đau đớn vô cùng.
Rắc!
Lâm dược sư đột nhiên vận lực. bẻ gãy cả cánh tay, mới khó khăn lắm ngăn cản lực lượng thối rửa ăn mòn từng chút. cũng coi như giữ được một phần.
Tu sĩ còn lại đều trông mà kinh hồn bạc vía.
- Tiền bối! Người đâv là
Trong lòng Sở Thu Nhiên dâng lên một cơn giận dữ. không khỏi hỏi.
- Ba người các ngươi nghe đây, nghĩ biện pháp giúp bần đạo khắc chế độc này. không cần khắc chế hoàn toàn. có thể ngăn cản một chút là được.
Đạo sĩ mặt béo lạnh nhạt nói. không quan tâm đến Sở Thu Nhiên.
- Nếu các ngươi ngay cả một chút biện pháp cùng đều không có. bần đạo không ngại diệt trừ ba người các ngươi, sau đó bỏ qua mộ huyệt này.
Sát khí trong mắt đạo sĩ mặt béo càng đậm.
Trên thực tế, đối với tàn độc này, lấy đặc tính công pháp của Quỷ Thi Đạo. có thể ngăn cản một hồi. nhưng trạng thái hiện tại của lão. chỉ có thể phát huy thực lực Ngưng Thần Đại Viên Mãn. ứng phó cũng có chút quá sức.
- Để ta thử xem.
Dương Phàm bước ra với vẻ bình tĩnh. hắn cũng không tin đạo sĩ mặt béo kia sẽ bỏ qua Thiên Niên Mộ Huyệt này.
- Ha ha tiểu bối ngươi dường như có chút bản lĩnh. từ trị thương lúc trước có thể nhìn ra một phần. Nếu có thể cho ta thêm phần nắm chắc. bần đạo có thưởng thật lớn.
Đạo sĩ mặt béo cười tủm tỉm nói.
Dương Phàm không nói hai lời. từ trên người lấy xuống một tấm vải bố. chà xát thành một nắm. ném vào trong mộ huyệt.
Két
Chỉ khoảng nửa khắc. nhúm vải kia lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ hư thối. sau đó hóa thành một đoàn cặn đen. Tình cảnh như thế. khiến cho đám người ở đây hít một ngụm lãnh khí Dương Phàm bình tĩnh như thường. thản nhiên nói:
- Tuy rằng chỉ là một chút tàn độc nhưng độc lực vẫn rất mạnh. Ta chỉ có thể cho tiền bối miễn dịch một nửa độc tính.
- Cái gì? Một nửa?
Đạo sĩ mặt béo nói với vẻ khó tin. gần như nghĩ đến mình nghe sai rồi.
- Đúng vậy! Chỉ có thể miễn dịch một nửa. đây đã là giới hạn mà vãn bối có thể làm được.
Dương Phàm thản nhiên nói.
- Hành động nhanh lên! Nếu ngươi thật sự có thể giúp bần đạo miễn dịch một nửa độc lực. hiển nhiên có thưởng thật mạnh.
Đạo sĩ mặt béo nói với vẻ vội vàng.
Trịnh dược sư thấy tình huống như vậy, không khỏi lộ ra vẻ vui mừng. Chờ Dương Phàm lấy ra hai bình ngọc từ trong túi trữ vật, một thứ giấy bộc lại.
- Đây là Giải Độc Đan. lấy tu vi tiền bối. chỉ có thể ăn vào năm viên, đây là đan dược phụ trợ. tăng cường hiệu quả của Giải Độc Đan. Thuốc bột trong gói giấy nhỏ này, thoa một chút lên người, có thể hình thành một tầng phòng hộ bên ngoài.
Dương Phàm nói đâu vào đấy, lấy ra một số viên thuốc từ trong bình ngọc. cùng với gói giấy nhỏ. cùng đưa cho đạo sĩ mặt béo.
Đạo sĩ mặt béo lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn. đầu tiên lắc ra một số viên Giải Độc Đan. gật gật đầu. sau đó cầm lấy một viên đan dược phụ trợ, ực một cái. cũng nhướng mày, cuối cùng lại triển khai tới gói giấy nhỏ. kiểm tra một chút.
- Đan dược phục trợ này, bần đạo như thế nào cảm thấy có chút cổ quái?
Đạo sĩ mặt béo thình lình hỏi.
Dương Phàm nhẹ nhàng nói:
- Nếu dùng một thứ. nó chính là một loại độc dược. nhưng không đủ uy hiếp tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, dùng với Giải Độc Đan độc môn của ta. lại có thể gia tăng sức chống cự độc tính to lớn.
- Hả? Giải Độc Đan độc môn? Ngươi có sư môn gì?
- Truyền thụ ta y thuật chính là một vị kỳ nhân có một không hai. Ta đà từng thề không thể lộ ra tôn danh đại tánh của người đó.
Dương Phàm nói dối mà mắt không chớp.
Dưới chênh lệch cấp bậc to lớn. hắn còn có thể nói dối không dấu vết. có thể thấy được định lực và tâm tình này.
- Hả? Xem ra sư thừa của ngươi thật sự không đơn giản.
Đạo sĩ mặt béo kia trước tiên thoa những thuốc bột kia lên trên người, sau đó ăn Giải Độc Đan vào. lại cầm lấy viên đan dược phụ trợ. chần chờ một chút. cuối cùng cùng nuốt vào. Dương Phàm vẫn không lộ ra vẻ gì, Hắn cảm giác trong chớp mắt trước lúc dùng đan dược phụ trợ, thần thức của đạo sĩ mặt béo đang tập trung vào tiếng tim đập. máu. làn da của mình một chút.
Hiển nhiên, đạo sĩ mặt béo vẫn mang cảnh giác thật lớn.
- Ngươi! Còn ngươi nữa. cùng nhau theo ta vào mộ huyệt.
Đạo sĩ mặt béo đột nhiên nâng ngón tay lên. chỉ vào Dương Phàm và Hồ Phi. Dương Phàm có chút ngạc nhiên, như thế nào mà ngay cả mình cũng phải đi vào?
- Tiền bối! Chuyện này dường như có chút không ổn. Dương dược sư chỉ có tu vị Luyện Khí sơ kỳ, tiến vào mộ huvệt kia. chẳng phải là chịu chết sao?
Sở Ngọc Yên không kiềm nổi nói.
- Hừ! Bần đạo có một chút uyết sách. tiểu cô nương không cần lắm lời. cẩn thận lão luyện cô thành cương thi.
Đạo sĩ mặt béo cười lạnh nói.
Sở Ngọc Yên nghe vậy, không khỏi rùng mình.
Sở Nghĩa Vân đứng ở phía khác. nhìn về phía Dương Phàm trên vẻ mặt lại có chút vui mừng khi người gặp họa. Dương Phàm gật đầu. cũng cho Hồ Phi một phần giải dược chống độc tính.
Sau đó bản thân hắn cũng thống khổ ăn vào một phần.
Thấy vậy, đạo sĩ mặt béo hơi hơi gật gật đầu. nói:
- Hai người các ngươi theo ta tiến vào mộ huyệt.
Dứt lời. lão đi đầu hướng vào trong mộ huyệt. Dương Phàm và Hồ Phi theo sát phía sau.
Mới vừa tiến vào mộ huyệt, đạo sĩ mặt béo dừng lại một chút. chỉ cảm thấy thuốc bôi trên quần áo lóe lên hào quang khác thường. Để ngăn một phần độc lực trong cơ thể. bị một dòng suối ấm kỳ dị hóa giải.
Lấy tu vi Trúc Cơ Kỳ của lão. hơi chút vận pháp lực. là có thể ngăn cản độc lực bên ngoài. Hồ Phi và hắn cũng không khác lắm. xem ra người này không tầm thường. về phần Dương Phàm. đạo sĩ mặt béo vươn tay khoát lên người hắn. ngưng tụ một tầng phòng hộ màu xám. bám vào quanh người hắn.
Dương Phàm mĩm cười. dường như đang biểu đạt lòng biết ơn. Hắn biết đạo sĩ mặt béo sẽ không cho mình đi chịu chết. Một dược sư cao minh. ở một nơi như Thiên Niên Mộ Huyệt, giá trị lợi dụng không nhỏ. Đương nhiên, có lẽ đạo sĩ mặt béo còn có dụng ý gì khác.
Có đạo sĩ mặt béo dẫn đường, ba người rất thuận lợi tiến vào mộ huyệt, cũng đi vào cửa đại điện bằng đá kia. Lần tiến vào đại điện bằng đá màu đỏ sậm này, không có Thiết Giáp khôi lỗi chặn đường, tuy nhiên đạo sĩ mặt béo vì cẩn thận. vẫn cho cương thi Trúc Cơ Kỳ đi trước dẫn đường.
Cương Thi đối với độc tính gần như có thể đỡ mệt. rất thích hợp hành động ở trong mộ huyệt này.
Ba người cẩn thận đi vào đại điện. rất nhanh thấy được ma thi ngàn năm không đầu. Nó đi quanh quẫn chung quanh, không có tư duy, mọi thứ đều hành động dựa theo bản năng.
- Tiền bối! Khối Thiên Niên Huyền Thi này ngay cả đầu cũng không có, vì sao vẫn có năng lực hành động?
Dương Phàm tò mò hỏi. thật vất vả gặp được tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, nhưng lại là Quỷ Thi Đạo. Cơ hội này cũng không nên bỏ qua.
- Cương Thi vốn không giống sinh linh bình thường, huống chi đây là một khối Thiên Niên Huvền Thi bị ma hóa. Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng khác. tỷ như con Thiên Niên Huyền Thi này khi còn sống đã từng tu luyện ma công. hay là thân thể bất diệt trong truyền thuyết.
Đạo sĩ mặt béo đáp. dường như có vẻ khó thể kết luận. Dương Phàm chợt nắm bắt được một một chút kích động và hưng phấn trong giọng nói của lão
Thật ra. giống nhu Thiên Niên Huyền Thi. tuyệt đối là chí bảo mà tu sĩ Quỷ Thi Đạo tha thiết mơ ước. thậm chí có thể bất chấp nguy hiểm đến sinh mạng.
- Các ngươi đứng đây, tu vi của tiểu dược sư ngươi rất thấp. có thể lui ra cửa điện.
Đạo sĩ mặt béo lạnh lùng nói.
- Tạ ơn tiền bối.
Dương Phàm thối lui đến lối vào của đại điện. Hắn đương nhiên sẽ không ngốc đến cho rằng đối phương chiếu cố mình. Đạo sĩ mặt béo hơn phân nữa có chỗ lợi dụng hắn. Đạo sĩ mặt béo đầu tiên thao túng cương thi Trúc Cơ Kỳ màu đen. đi đến mấy cái quan tài đá trong đại điện.
Dương Phàm đứng lối vào đại điện ngưng thần lắng nghe. Hắn cùng rất kỳ quái. trong quan tài đá kia có thứ gì?
Bước chân chậm rãi, mắt thấy cương thi màu đen sắp chạm tới gần quan tài đá.
Ngay giờ phút này. dị biến nổi lên.
Ầm!
Ma thi ngàn năm không đầu đột nhiên xoay người, một thân ma khí mênh mông cuồn cuộn. một chưởng cách không, bổ về phía cương thi Trúc Cơ Kỳ màu đen.
- Không tốt!
Đạo sĩ mặt béo hoảng hốt. Lão có thể cảm nhận thật sâu. uy năng ẩn chứa trong bàn tay kia.
Rắc!
Cương thi Trúc Cơ Kỳ màu đen. không ngờ chém đứt rõ ràng. sau đó chia năm sẽ bảy.
Vù!
Nháy mắt. ma khí cuồn cuộn mênh mông tràn ngập cả tòa từng ngóc nghách đại điện. uy áp vô hình lại buông xuống. Ba người lập tức bị áp bách không qua được. Dương Phàm đứng ở lối vào đại điện. liền cảm giác ma khí mênh mông cuồn cuộn kia khiến cho ma khí Cửu u trong cơ thể đang kịch liệt tăng lên.
Áp chế!
Dương Phàm nghiến răng nghiến lợi.
Sau đó. cái thế ma công há có thể như hắn mong muốn. áp chế một lần lại một lần.
Ầm!
Dương Phàm chỉ cảm thấy ma khí tràn vào cơ thể. lực lượng ma đạo vô cùng tận giống như giơ tay nhấc chân có thể hủy diệt sông núi, giá lâm chúng sinh trên thế gian.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tien-hong-lo/chuong-115/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận