Tiên Hồng Lộ Chương 227: Bậc cao xuất hiện

Cấm chế không ngờ bị phá vỡ, mà lại còn trong thời gian rất ngắn. Có thể thấy được thực lực người đó siêu việt ngươi ta.
Lão tổ Sở gia vẻ mặt ngưng trọng nhìn lão già mặc áo bào xám đang phi hành tới.
- Với năng lực của hai chúng ta còn không đủ để thăm dò bí ẩn của Thiên Niên Mộ Huyệt. Nếu có người làm đá dò đường đi trước, tự nhiên là chuyện tốt.
Lão tổ Dương gia thản nhiên nói.
- Chí lý. Chúng ta ở trong tối ngầm quan sát, có lẽ có cơ hội
Ánh mắt lão tổ Sở gia hơi sáng lên. cười cười.
Vèo - Vèo -
Hai đạo hào quang bay xuyên qua dãy núi bao phủ tầng tầng quỷ vụ, âm khí trầm trầm. Hai người ngự khí bay về phía sâu trong QUỷ Thi Sơn.
Cáp -
Vừa bay đến một nơi, một thanh âm kinh tâm động phách vang lên, theo sau là ma khí cuồng bạo mênh mông cuồn cuộn như triều dâng áp đến. Chỉ khoảnh khắc, phạm vi mấy chục dặm một mảnh tĩnh mịch. Tất cả sinh linh đều cứng đờ, vô số quỷ vật bị dọa run lên bần bật.

- Nónó tỉnh rồi
Thân hình hai lão tồ chấn động, liếc nhau. Trong mắt đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Cỗ ma uy áp bức linh hồn cùng với tiếng hét kinh hồn kia khiến hai vị lão tổ đức cao vọng trọng câm như hến, đứng trong không trung không dám động đậy. Mặc dù cách xa hơn mười dặm, bọn họ vẫn như cũ có thể cảm nhận được cường độ cỗ ma khí kia. Nếu chân chính tiếp xúc với nó, hơn phân nửa sẽ bị diệt sát không hề có sức phản kháng.
Cùng lúc đó, lối vào thần điện mộ huyệt.
Bá -
Dương Phàm sau khi cuốn hết đồ vật trên bàn đá, lập tức na di ra cửa lớn màu vàng lợt. vừa lúc nhìn thấy ma thi không đầu ngàn năm phát ra ma uy mênh mông cuồn cuộn kia. Cổ uy áp cùng khí thế vô hình gần như khiến hắn cứng ngắc tại chỗ không thể động đậy. Dương Phàm tính sơ qua, vị trí hiện tại của hắn cách lối vào đại điện mộ huyệt khoảng cách chừng vài chục trượng. Khoảng cách vài chục trượng, mà Tường Vân Ngõa của hắn mỗi lần na di chi được khoảng mười trượng.
Trong lòng Dương Phàm "thình thịch" một hồi.
Ngao -
Ma thi không đầu đột nhiên xoay người, ma khí vô thượng nặng nề như núi lập tức tập trung trên người Dương Phàm. Hắn chỉ cảm giác cả người lạnh như băng, như bị chôn trong hầm băng, một cỗ nguy cơ trí mạng đánh thẳng vào trong lòng. Chỉ mới là khí cơ tập trung gần như khiến hắn mất đi ý niệm phản kháng!
Hô -
Một cỗ ma khí màu đen cuồng bạo từ trên người ma thi không đầu dâng lên, nó hơi chút chần chờ, nâng bàn tay lên chộp tới Dương Phàm. Lập tức, một cỗ lực lượng hủy diệt áp bách không gian đánh tới. Tâm thần Dương Phàm chấn động, dòng chảy mát lạnh của Tiên Hồng Quyết trong cơ thể lưu chuyển một vòng. khiến hắn thoát khỏi ma uy vô thượng khóa bất động.
Ầm
Dương Phàm lật tay đẩy một cái, đóng cửa lớn màu vàng lại. Ngay sau đó, một cỗ lực lượng khủng bố kinh thiên đánh lên trên cửa lớn màu vàng.
Ầm
Đại điện mộ huyệt rung lên nhè nhẹ, cửa lớn màu vàng lợt trước mắt Dương Phàm vẫn bình yên vô sự.
Phù -
Dương Phàm thở nhẹ một hơi, chỉ nghe thấy tiếng tim đập "thình thịch" dồn dập, quần áo đều bị mồ hôi ướt sũng. Tình huống vừa rồi là nguy cơ mức nào. Dưới tình huống ma thi không đầu hoàn toàn thức tỉnh, cho dù hắn thi triển thần thông Tường Vân Ngõa ít nhất cũng phải na di ba, bốn lần. Không mất thời gian mấy hô hấp là không có khả năng thoát khỏi đại điện mộ huyệt. Thời gian vài hô hấp cũng đủ cho ma thi không đầu tiêu diệt hắn mấy lần. Cho nên hắn quyết đoán lựa chọn thối lui rút vào trong thần điện. Nếu hắn chỉ rút lui, sử dụng Tường Vân Ngõa na di đến bên trong thần điện vậy ma thi không đầu đồng dạng có thể trong chớp mắt đuổi theo vào, đến lúc đó Dương Phàm vẫn không thể thoát khỏi kết cục diệt vong như trước.
Trong nháy mắt đó, Dương Phàm làm ra một quyết định đánh cuộc mạng sống. Không có chạy trốn mà trực tiếp đóng cửa lớn màu vàng lại. Theo cảm thụ lúc trước của hắn, cửa lớn màu vàng này có một cỗ lực lượng không thể lay động, kiên cố như bàn thạch. Hắn sở dĩ có thể mở ra cũng là bởi nguyên do có Cửu u Ma Công!
Sự thật chứng minh. Dương Phàm đoán đúng, cũng cược đúng. Một chưởng có thể phá núi nứt đất của ma thi không đầu kia không ngờ không có tổn hại đến cửa lớn màu vàng lợt chút nào.
Ầm ầm - Ầm ầm
Cửa lớn không ngừng rung lên, chấn nhiếp tâm hồn. Hiển nhiên là ma thi không đầu ngàn năm kia đang không ngừng công kích cửa lớn. Dương Phàm lau mồ hôi lạnh, lo lắng ma thi không đầu này có thể công phá được cửa lớn hay không.
Tuy nhiên, sau khi công kích mười mấy chưởng, ma thi không đầu kia thấy không có hiệu quả liền từ bỏ, vòng vo quanh quẩn trong đại điện mộ huyệt.
Ầm - Ầm - Ầm -
Ma thi không đầu cao vài trượng, giống như ma vương vực sâu, mỗi một bước đại điện đều khẽ rung lên, cũng để lại một dấu chân sâu đến nửa thốn, Có thể thấy được lực lượng của nó. Dương Phàm khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi, xem ra trong thời gian ngắn là xem như mạng nhỏ của mình được giữ vững. Hắn ở trong thần điện này quanh quẩn một hồi, ánh mắt dừng ở trên ba cây Thứ Hồn Châm.
- Thứ Hồn Châm là Pháp Bảo cực kỳ hiếm thấy ở Tu Tiên Giới, giá trị của nó thậm chí vượt qua cực phẩm Linh Khí cùng Pháp Bảo bình thường.
Dương Phàm nhảy lên, nhẹ nhàng trôi qua thu ba cây Thứ Hồn Châm vào trong Tiên Hồng Giới. Sau đó. hắn lại bắt đầu quan sát mấy thứ vừa lấy được. Chất liệu tấm bản đồ kia đặc thù. mặt trên cũng không có chú thích gì, có chút giống mê cung. Dương Phàm nhìn một hồi cũng không biết là bản đồ khu vực nào, về phần chìa khóa sắt gỉ sét kia. Dương Phàm cảm giác trong đó ẩn chứa một cổ lực lượng kỳ dị. Bất kể là bản đồ hay là chìa khóa. Dương Phàm đều không hiểu được.
Ngược lại bản "Cửu u Ma Kinh - Trung quyển" lại khiến Dương Phàm mừng rỡ không thôi. Vật này có thể chờ sau khi hắn tăng lên bậc cao rồi tu luyện. Bởi vì Tiền quyển bao gồm nội dung của ma công ba tầng đầu, từ Luyện Khí Kỳ đến Trúc Cơ Kỳ. Mà Trung quvển lại bao hàm nội dung ba cảnh giới lớn từ Kim Đan Kỳ đền Hóa Thần Kỳ.
Quanh quẩn trong thần điện hồi lâu. Dương Phàm cũng âm thầm kêu khổ. Ma thi không đầu ngàn năm kia quanh quẩn trong đại điện không ngừng, cũng không rời đi. cũng không có ngủ say.
Hiển nhiên, không giết chết Dương Phàm nó sẽ không dễ dàng bỏ qua.
- Vậy như thế nào cho phải?
Dương Phàm cười khổ, có thể nói là lòng nóng như lửa đốt.
- Bình tĩnh. bình tĩnh.
Dương Phàm hít sâu một hơi, cố gắng trấn định lại.
- Thần điện này hơn phân nửa là một trong những di chỉ của Cửu u Ma quân ở nhân giới. Nếu ta có kỳ ngộ tiến vào nơi này, cũng được truyền thừa Cửu u hẳn là hắn sẽ không cho truyền nhân của mình chết oan chết uổng.
Dương Phàm ngẩng đầu, nhìn vào tượng đá Cửu u Ma quân trong thần điện. Nam tử tượng đá kia. khóe miệng hơi nhếch lên có vài phần vui vẻ. Dương Phàm nao nao. Hắn cảm giác thần vận của tượng đá này cùng với trước khi dị biến có chút khác biệt.
- Nếu ta được hắn truyền thừa, như vậy khẳng định còn có một đường sinh cơ.
Dương Phàm như thấy được ánh rạng đông trong bóng đêm. SUY nghĩ bay vút bắt đầu tính toán đối sách. Một ngày một đêm, Dương Phàm đều trầm tư suy nghĩ. Hắn bắt đầu cố gắng nhớ lại đủ loại tình huống sau khi mình vào thần điện.
Vừa bắt đầu, lúc hắn đẩy cửa, Nhất u Ma Diễm ở sâu trong cơ thể nhảy lên tiết tấu dị thường, sau đó cửa lớn màu vàng lợt không thể lay động tự động mở ra. Sau đó là hai hàng Thiết giáp khôi lỗi đối mặt nhau. Biết sự lợi hại của Thiết giáp khôi lỗi này, người tiến vào chỉ sợ đều rút lui có trật tự, kinh hãi vỡ mật.
Ánh mắt Dương Phàm sáng lên, một cửa này có lẽ là khảo nghiệm dũng khí của bản thân. Thử nghĩ, Cửu u Ma quân lựa chọn truyền nhân, tự nhiên cần khảo nghiệm Dương Phàm. Một cửa dũng khí qua đi sau đó là trên bàn đá bắn ra ba cây Thứ Hồn Châm. Đây là khảo nghiệm người "Cẩn thận".
Cẩn thận là điều kiện nhất định phải có của người tu tiên bước vào con đường tu tiên. Sau đó là kinh động ma thi không đầu ngàn năm. Nếu lựa chọn chạy chốn khẳng định mất mạng. Cho dù lui ra phía sau cũng không có sinh cơ. Lựa chọn duy nhất chính là đóng cửa lớn màu vàng lợt. Một cửa này. kháo nghiệm hắn là cơ trí.
Dũng khí, cẩn thận, cơ trí. Nếu thêm vào cơ duyên mà mở cửa cần đến đó chính là bốn nhân tố: tạo hóa, dũng khí, cẩn thận, cơ trí
- Nhưng là ta cảm giác còn có một nhân tố trọng yếu hơn chưa khảo nghiệm!
Đột nhiên, trong lòng Dương Phàm khẽ động.
Không thể hoài nghi những nhân tố kể trên đều là điều kiện không thể thiếu để trở thành cường giả. Tuy nhiên, còn có một nhân tố càng thêm trọng yếu.
- Thực lực!
Dương Phàm hít sâu một hơi.
Thực lực là cơ sở, cũng là căn bản nhất.
- Nếu là khảo nghiệm thực lực, vậy sẽ dùng phương thức nào? Chẳng lẽ là một đấu một với ma thi không đầu?
Dương Phàm lại bắt đầu nhìn quét các chi tiết trong đại điện này.
Hai bên tượng đá Cửu u Ma quân đều có một quan tài đá bị phong ấn, đây là Dương Phàm không dám đụng chạm. Ngoài ra, hai hàng Thiết giáp khôi lỗi ở lối vào. Từ khi Dương Phàm tiến vào thần điện tới nay, chưa từng nhúc nhích.
- Thiết giáp thị vệ!
Trong mắt Dương Phàm hiện lên một tia tinh quang. Quỷ Thi Sơn, Dương Phàm ở trong thần điện trầm tư một ngày một đêm, phụ cận rất nhiều tu sĩ của Tu Tiên Giới đều nghe tin mà tới. Tuy nhiên, những người này cũng không dám tới gần Thiên Niên Mộ Huyệt trong vòng một dặm. Ma uy vô hình cùng ma khí mênh mông cuồn cuộn cho dù có chút suy yếu nhưng vẫn bao phủ phạm vi một dặm.
Lão tổ Dương gia đoán rằng phạm vi một dặm này có thể là phạm vi uy hiếp của ma thi không đầu ngàn năm. Một khi có người xâm nhập, sẽ gặp phải chém giết không chút lưu tình.
- Người của Ngũ Bàn Sơn cũng tới rồi.
Lão tổ Sở gia thần thức truyền âm nói.
- Ngươi nói đến Ngũ Bàn Thiên Thai?
Lão tổ Dương gia vẻ mặt kinh dị nói.
Ngũ Bàn Thiên Thai là đại hình giao dịch phường thị số một số hai trong phạm vi bốn, năm ngàn dặm. Hơn nữa yêu cầu không thấp, chỉ có tu sĩ Ngưng Thần Kỳ trở lên mới có thể đi vào. (đại hình: quy mô lớn)
Nghe nói. phường thị tu tiên này, phía sau có tu sĩ bậc cao khống chế, thực lực không phải thế lực nhỏ như Dương gia bảo, Vũ Vụ Sơn Trang có thể so sánh.
Lão tổ Dương gia theo ánh mắt hắn nhìn lại, chỉ thấy cách đó không xa ba bốn cường giả Trúc Cơ KỲay tới. Ba nam một nữ, tu vi đều từ Trúc Cơ Sơ Kỳ đến Trúc Cơ Hậu Kỳ. Bên cạnh bốn cao nhân Trúc Cơ Kỳ này còn có một trung niên mặt chữ điền mặc kim bào, cứ như vậy trống rỗng lơ lửng trên không trung, không mượn bất kỳ ngoại vật gì. Đôi mắt nhắm tịt, bộ dạng không nghe chuyện bên ngoài.
- Ngươi nọ không phải là Nhị đương gia của Ngũ Bàn Sơn - Kim Hằng tiền bối sao?
Sở lão tổ cùng Dương lão tổ liếc nhau trong mắt lộ ra một tia kính sợ. Sau đó thần thức truyền âm bay về phía trung niên kim bào kia
- Vãn bối Dương Vân (Sở Hàn Nguyệt) bái kiến Kim tiền bối.
Hai vị lão tổ bay đến trước mặt trung niên kim bào vẻ mặt cung kính thi lễ nói. Kim Hằng mở to mắt, lười biếng liếc nhìn hai người một cái nói:
- Các ngươi là tu sĩ phương nào?
Trong lòng hai vị lão tổ lập tức dâng lên một cơn nghẹn khuất cùng bi ai. Là lão tổ của Dương gia bảo cùng Vũ Vụ Sơn Trang, đối phương ngay cả bọn họ là nhân vật thế nào cũng không biết.
- Vãn bối đến từ Dương gia bảo (Vũ Vụ Sơn Trang).
Hai vị lão tổ không chút nào dám buông lỏng. vẻ mặt cung kính nói.
- Dương gia bảo? Vũ Vụ Sơn Trang?
Kim Hằng thoáng gật đầu:
- Ta nhớ ra rồi. Các ngươi có chút quan hệ cùng Dương gia cùng Sở gia ở kinh đô.
- Đúng đúng!
Hai vị lão tổ liên tục gật đầu, trong lòng cuối cùng coi như thở dài một hơi nhẹ nhõm, ở trước mặt tu sĩ bậc cao bọn họ đều giống nhu con kiến.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tien-hong-lo/chuong-227/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận