Trái Tim Em Thuộc Về Đất Chương 4

Chương 4
Vessons đang đứng như một thầy thuốc quan sát bệnh nhân mới.

“Tiểu thư này bị lạc đường,” Reddin nói.

“Phải, cô ta bị lạc đường. Nhưng tôi chắc ông sẽ tìm ra cách, thưa ông. Có một cách” (với ánh mắt mỉa mai, lão nhìn sọt gia cầm ở phía sau xe, nơi thò ra khuôn mặt nhớn nhác của lũ gà) – “có một cách mà không con gà con vịt nào biết, cái cách của một người đàn ông và một người hầu gái.”

“Lão ra đồng lùa lũ ngựa cái về đi. Giờ này đáng lẽ chúng phải về chuồng rồi chứ.”

“Tình xuân đẹp hơn tình xế,” Vessons kết luận.

“Giữa chúng tôi chẳng có tình yêu nào hết,” Reddin đốp lại.

“Tôi còn lạ gì!” Andrew ném cái nhìn phán xét về phía khuôn mặt đỏ ửng của ông chủ và mái tóc rối bù của Hazel, rồi lẳng lặng rút lui.

Hazel bước vào cánh cổng vòm được chạm khắc tinh xảo. Nàng nhìn quanh hành lang màu nâu nơi những cái bóng sẫm tối ẩn núp. Mấy chiếc hòm bằng gỗ sồi và mấy chiếc ghế được chạm khắc, tất cả đều phủ bụi, nằm ngổn ngang như thể những kẻ chè chén say sưa đã bỏ mặc chúng thành nông nỗi ấy. Trong một góc nhà có một cây đàn piano.

Hazel không để ý đến lớp bụi màu xám, cũng chẳng bận tâm đến chuyện đằng trước lò sưởi đầy đầu mẩu diêm và xì gà. Nàng chỉ thấy những gì đẹp lộng lẫy như trong chuyện cổ tích mà thôi. Một con chó săn cáo nhỏm dậy từ tấm da báo bị mọt ăn lốm đốm ở gần lò sưởi khi họ bước vào. Hazel sợ cứng người.

Nguồn: truyen8.mobi/t102832-trai-tim-em-thuoc-ve-dat-chuong-4.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận