Trái Tim Màu Hổ Phách Chương 13


Chương 13
Đằng sau sự lạnh nhạt của anh

Tiểu cÁi rất 52muốn ở elại Singapore dthêm mấy 36ngày để fđi chơi 0khắp nơi, fnhưng vì 3bị bắt 90 óc tới c0đây, nên 2d ô chưa kịp 50 in phép nghỉ 3 ọc. Hơn e ữa, vì 30 ốn dĩ đẫ 84 ẹn đi chơi 77 ới Tư Nhã ađêm giáng f6 inh, vậy 85 à cô chưa d5 ói gì đã 13 hất hẹn, f hắc chắn 5e ư Nhã sẽ 84 ức đến 2 ồng lộn 04 ên mất. 0 © DiendanLeQuyDon.com au mấy đợt 35đấu tranh, 64 uối cùng 5 gày hôm 23 au Tiểu fÁi vãn bảo c hôi Thái 4 ạ đặt 1 é quay về. c © DiendanLeQuyDon.com uy nhiên, fc uổi chiều c3 hi ở khách ae ạn đợi 4 hôi Thái 9 ạ, Tiểu 91Ái lại 9 ất ngờ 5c ặp được f7 gười quen.



Lúc 4e iểu Ái ađang lười 0ebiếng dựa cvào ghế esô-pha lật 1xem tạp b7chí thời 64trang, đối 0phương gọi d7tên và phóng 8như bay về 91phía cô. 42 © DiendanLeQuyDon.comNhững ngón e6tay mềm 64mại, xanh 71xao [bad word] 05đá quý 8cực lớn 29kéo lấy 5cô, mùi 2nước hoa 0enồng nặc 33xộc vào 8fmũi khiến b0cô nhíu 8mày ngẩng ađầu nhìn. c © DiendanLeQuyDon.comMột khuôn 09mạt xinh 1xắn trang 05điểm hoàn 9dmĩ đang acười yêu c5kiều với dcô.

Dung cTiểu Ái ađờ đẫn: a“Lý Trân 0Gia?”

“Tiểu 3Ái! Không dngờ sẽ 3gặp được b1cậu ở cđây!”

Tiểu 4Ái cười 1đáp lại bamấy cái, 32trong lòng 9thầm nghĩ a5mình vẫn 2frất muốn a0“gặp lại” 96cô ta. Chỉ 3blà sau “sự 2kiện kinh 49thiên động ađịa” 5hồi cấp bf3 lần đó, ccLý Trân e1Gia bất 54ngờ ra nước 76ngoài học. 39 © DiendanLeQuyDon.comSự kiện 4lần đó, 6từ đầu fđến cuối 0đều mơ fhồ, kết b5quả còn 89ảnh hưởng 52xấu tới b1tình bạn 1ao nhiêu a6năm giữa 65cô và Trân eGia.

Sau 6này nghĩ 3lại, có 17lẽ chỉ b3có cô coi 35đối phương ddlà bạn 77thôi. Lý 9Trân Gia 54có khi ngay atừ lúc f7đầu chỉ cvì Dung kỳ 5mới làm dbạn với cecô. Tình a4cảm ấp 8ủ trong 3lòng mười bmấy năm fcủa Trân 0dGia dành 5cho Dung Kỳ 2không trọn 0vẹn, bị 7cự tuyệt 5dmột cách elạnh lùng 02nên cuối 6cùng đã 0thêu dệt d7những tin ađồn nhảm bnhí ở trường chọc.

“Cậu 3đi cùng cai đến e1đây vậy? 31Mình thì dcùng với bbạn trai 88đến dự f2tiệc, cậu 4cũng biết d4rồi đấy, 5người đàn 84ông xuất dchúng không 6athể đơn 9phương độc 4bmã được, 68mà phụ cnữ phải feở bên cạnh c9anh ta từng dgiây từng 8cphút!” eTrần Gia 32xem rất 2vui vẻ, 2hoàn toàn 3không chú dý đến cfsự lạnh 3nhạt đằng 4fsau nụ cười 7acủa Tiểu 0Ái, cứ 1líu lo mãi 9không ngừng:”…đúng drồi, buổi 63họp lớp dcngày hôm 9cđó cậu ddcó đi không? 7bBởi vì 9bất ngờ 5mưa to, bạn ctrai mình 8không cho 4era ngoài, d6nên mình 5không đến 3được. 9 © DiendanLeQuyDon.comCòn cậu a, đã gặp 93được Hứa eKỳ Dương 30chưa? Cậu 65ta bây giờ 0thế nào? 59Nghe nói 9cậu ta đã 8eđỗ vào aHọc viện b8Điện Ảnh cthành phố 3B, là nhân fvật làm fmưa làm 35gió trong ctrường c1ong bướ fbay quah cậu 60ta nhiều 90vô kể..”

Tiểu 7Ái bất 32lực, cô cphải ngồi bđây để cnghe một 06người phụ 34nữ còn 8tầm thường chơn mình 9lãm nhảm 35hay sao? Lại 3còn đem f9cả những 0tin đồn 9liên quan d5đến người fbạn trai 8đầu tiên 00cảu cô 6ta kể lễ 9một cách crành rọt bnữa chứ!

“…Tuy 6nhiên, nói etới Hứa 3fKỳ Dương, egần đây ckhông có 7ít tin tức 0thú vị 4evề câụ 84ta.”

Nụ 47cười trên 0môi Tiểu aÁi tắt dngấm. Cô bevốn thích 98buôn chuyện, 4nhưng với 8những kẻ 9buôn chuyện 65không biết bphân biệt bđối tượng, 60trường 8hợp nào 09cũng có 72thể nói, 7thì cô rất 5ghét.

“Nghe b1nói, vì 78cơ hội cexuất hiện atrước ống a1kính, cậu eta cam tâm 8tình nguyện caleo lên giường acủa Thang 10Ân Nặc a4đó. Cậu 0có biết 9Thang Ân bNặc là 9aai không? b0Người đàn eabà nổi 1tiếng ông 79bướm trong agiới nghệ cthuật, đã chơn bốn 42mươi tuổi 3rồi nhưng 47lại thích 3fgặm cỏ 0non. Nghe d9nói Hứa b7Kỳ Dương 29phục vụ 96bà ta rất d3tốt nên 95được sủng 9ái, có cơ bhội nào 7cũng dành 0cho cậu 7ta.”

fTrân Gia, 3có phải 6đầu óc 0có vấn 9đề rồi 61không? Hiện b5tại, cô 29không còn 4ở cái thời 6mười mấy btuổi, đơn fcđặt những 2tin đồn 94thất thiệt brồi cuối a9cùng viện 3dcớ du học a8mà kết 3thúc.

“Đã 9hơn hai mươi 9tuổi rồi, emà sao cậu 7chẳng có 92chút tiến 9bộ nào evậy?” 8Câu nói 38đó của b1Dương Tiểu 1eÁi rất 7avang, khiến 8mấy người 3ngồi bên 68cạnh đều 5anghe được, aeai nấy đều 9nhìn về 9phía họ.

4Trân Gia ddsắc mặt 6biến đổi 32liên tục, 5hết đỏ 8dlại trắng 4hết trắng 2lại đỏ, dacô ta ngồi 2xa Tiểu eÁi ra thêm 8fmột chút. 6 © DiendanLeQuyDon.comHai người 6đối mặt dbnhau trong 4bgiây lát, dtrên khuôn 3mặt xinh 91đẹp yêu f3kiều của b4Trân Gia acbỗng nổi 5elên nụ 06cười mỉa a7mai: “ Dung c3Tiểu Ái, 49hóa ra cậu bvẫn nhớ 97chuyện lớp c712.Mình còn 87cho rằng 29mấy năm 13nay cậu dđã sớm 09bỏ qua rồi, fadẫu sao 7athì chúng 5ta đã từng dlà bạn 06của nhau 4nhiều năm 2như vậy!”

“Là a8bạn sao? bNếu là 7bạn, tại csao vừa dcgặp cậu 21đã phỉ ebbáng Hứa 8fKỳ Dương? 95Cậu thừa 3fbiết Hứa 5Kỳ Dương 58có ý nghĩa e0như thế 9bnào với 53tôi mà.”

4Trân Gia 1khoanh tay 1lại nụ 3cười càng 0châm biếm: d4“Hứa Kỳ 9aDương có 20ý nghĩa 6bquan trọng 5đối với f3cậu ư? b8Ha ha ha, dnực cười… 2cchẳng lẽ 24đến tận aabây giờ 1cậu vẫn 8chưa biết 63hả?”

Cậu 10nói vậy elà có ý d2gì?” Tiểu cdÁi lạnh 1lùng nhìn 02Lý Trân 15Gia.

“Dung b7Tiểu Ái, 33nếu không 7phải lúc edđó mình 2coi cậu 2là bạn, fthì những 4lời này 75mình đã asớm nói 7với cậu 5rồi. Đừng 2cho rằng a6Hứa Kỳ 1Dương của 70cậu là f6thứ tốt bđẹp gì. 6 © DiendanLeQuyDon.comTrước mặt 4câu thì 2giả vờ aatình cảm ethắm thiết, esự thật 55thì không bbiết đã 92bắt cá 0mấy tay. 5 © DiendanLeQuyDon.comHồi năm 12lớp mười bacậu quá 3ngây thơ, 3cậu ta nói 4gì cũng 89tin. Ngay 85cả việc anói bị 34nói Kỳ 8cDương uy ahiếp bắt 26chia tay với dfcậu, đánh ecậu bị cthương phải 7nhập viện, 0những lời a8dối trá amà cậu 81cũng tin. 8 © DiendanLeQuyDon.comThật sự bkhông biết acậu ngây 82thơ hay là 6dngu ngốc c2nữa. hôm eđó, là 59Dung Kỳ cethấy cậu 4ta với một 99cô gái hư fhỏng ở acùng nhau, 1nên mới fbắt cậu 7bta chia tay ebvới cậu. 52 © DiendanLeQuyDon.comCòn về 6việc cậu bta bị thương 2là do một angười bạn a3trai khác dccủa cô 17gáo đó 3đánh. Bọn 6fchúng đều 5là lưu manh, b0không chị 64đánh người 7mà còn dọa adẫm, số 3etiền cậu 47ta xin từ 32Dung Kỳ, adđa phần dđều bị cfHứa Kỷ 3Dương đưa a2cho bọn achúng. Vậy b8mà cậu 61ta còn khóc cflóc cả 8dkỳ nghỉ 3hè trước 8mặt mình, 0fnói căm 57hận anh 39trai cậu. 53 © DiendanLeQuyDon.comMình không 96hiểu tại 0sao cậu 16lại may 73mắn có b4một người b4anh trai bảo 8fvệ câu dhết mực 3đến vậy!”

“Cái 7gì?” Lời denói của aLý Trân 73Gia tựa 97như sét f0đánh ngang dtai, liên atiếp giáng 9lên đầu 6Tiểu Ái. 84 © DiendanLeQuyDon.comCô mở to 5mắt, tóm cchặt lấy dcTrân Gia” 8Cậu đừng fnói những 58lời vô dcăn cứ! 7Những chuyện 9đó rốt 14cuộc làm d3sao cậu 6fbiết được!”

“Thôi 3đi, sao lại fkhông có 2căn cứ c5chứ! Chính 8mắt mình dnhìn thấy. b © DiendanLeQuyDon.comHôm đó 92mình đi 15cùng với 6Dung Kỳ, 7emuốn anh 1đưa mình cđi ăn cơm, 96kết quả 5bcòn chưa cmở lời, 9trên đường 3bọn mình 65đã gặp 6họ.” Cho 4đến bây egiờ cứ amỗi khi fnhớ lại e3chuyện đó, 5Lý Trân 65Gia vãn còn 2cthấy tức 6giận:” d6Mình không 8tài nào 1hiểu nỗi, cbmột người choàn mỹ enhư trong 2truyện cổ 4tích, một dngười từ f5trước đến f2nay điềm 4đạm, ít adnói, lại ecó thể bvì đứa 47em yêu sớm 2ngu ngốc 69mà mất 4kiềm chế 3đánh người etrên đường. b © DiendanLeQuyDon.comSau đó lại 88còn sắp cxếp cho d1Hứa Kỷ aDương chuyển e6nhà, chuyển atrường,
9athật là 7nhàm chán!” 7Lúc đó, 13cho dù hiểu b7rõ họ là e8anh em, nhưng b0cô vẫn 9bthấy trong f8lòng vô ccùng đố 43kỵ.

“Nếu e2như những b1lời cậu 89nói đều f6là sự thật, 1vậy tại 5sao lúc đó 13không nói 1với mình?” 9dDung Tiểu 7Ái hoàn 24toàn cứng c6đơ người. 0e © DiendanLeQuyDon.comCô sao có bthể tin 7được, 33người mà bbao năm nay 3cô có bài 6bxích thậm 53tệ, lại 39luôn đứng c5về phía bccô, bảo d0vệ cô? 2Nếu như b7những lời 7bđó là sự dethật, vậy d8thì những 5lời chỉ ftrích, mắng 9nhiết mà ccô dành dcho Dung Kỳ 2được coi clà cái gì?

“Tại 1dsao phải 72nói với 11cậu? Dù esao kết 08quả cũng 0đã định 45rồi, cậu 7tin Hứa cKỷ Dương 4elà người b6tốt là abmối tình ađầu tốt 8đẹp cơ 8mà, mình atại sao 97lại phá bbvỡ chứ!Ở 7bên cạnh c9cậu lâu 4như vậy, b3mình sao 2akhông biết a2cậu khi 81đó thích 6Hứa Kỳ 7Dung nhiều 0như thế 3nào. Cậu 0ta như vị d9thần thánh dtrong lòng 6ccậu. Phá 9vỡ mối 87tình đầu 31đẹp của 7người bạn 5thân, chuyện 7đó mình 7không làm f4được. e © DiendanLeQuyDon.comDù sao trước 1kia cậu fcũng chưa 3từng vừa 4lòng với 3dDung Kỳ, 9ecó thêm 7một vài 9người xấu ephá hoại 55mối tình 60đầu của d8cậu, thực 1sự cũng echẳng có 3cgì khác 9biệt cả a0chứ?” 1Lúc đó bTrân Gia 4acũng yêu 06say đắm d0Dung Kỳ, 6dyêu đến 85mức không 2fthể kiềm 67chế được emình, vì athế cô 9hiểu cõi flòng của eDung Tiểu 2bÁi. Mọi 48người trên fthế giới b5đều mờ benhạt, vô ehình, chỉ b7có người eemà mình 5yêu mới 1drực rỡ, a6chói sáng. 51 © DiendanLeQuyDon.comĐổi lại 1là, cô, bthà cứ banắm giữ atình yêu 1ftrước mắt, d2tin tưởng 2vào những 15điều tốt 6đẹp, cũng bfkhông muốn bngười khác 7nói với 50cô sự thật 01tàn khốc 2cấy.

"Chính 77vì nghĩ anhư vậy, 3nên mình 9mới không cnói cho cậu. 0 © DiendanLeQuyDon.comMà không 1dnói với 05cậu thì alàm sao? dfBây giờ 8muốn tính 5esổ với 3mình à?" cDù như nào 1lời cũng 0đã nói bra rồi, ecLý Trân 5Gia khoanh 55tay lại a1không buồn b8để ý đến 24vẻ mặt 0của Tiểu 3eÁi. "Anh 58mình... không bbphải cố 75ý phá hoại, akhông phải 53vì ghét fbỏ mình, 2cảm thấy 1cmình trướng 73mắt mà 4ngăn cản, 7àm là vì...vì 5muốn bảo 7vệ mình 4ư?" 21Ánh mắt 31Tiểu Ái 9bỗng trở 4nên mơ màng. 5 © DiendanLeQuyDon.comGiây phút 53này, những fcảm xúc 09trong lòng 5cuộn trào 0mãnh liệt, dctưởng chừng 9như sắp 4nhấn chìm ccô. Kinh 8ngạc, vui asướng, 0chán nản, 2tự trách, 0tát cả 8những trạng 28thái tình 5cảm đó 29như bủa 0dvây quanh 0cô. Dần 9dần sau 37đó, Tiểu 4Ái đột 76nhiên mỉm 30cười:" 1Hóa ra anh adấy cũng 8quan tâm 2đến mình.."

"Nói 9anhảm! Cậu 66là đứa 7em gái duy b9nhất của 4danh ấy, bkhông quan 0btâm cậu athì quan 87tâm ai? Lẽ anào là mình bà?" 9dNhớ đến 7những năm 9dđó,Trân 0Gia chỉ bthất ở 39Dung Kỳ 3ánh mắt dkiêu ngạo, 7lạnh lùng 1dvà cái nhìn f1thờ ơ, 2lòng tự atrọng của d9cô đã bị bvùi xuống b1tạn đáy. 8b © DiendanLeQuyDon.comNgười đàn 1ông điển 8atrai nhưng flạnh lùng, 7xa cách đó, 0alf mộng 98đẹp mà e0cũng là b8ác mộng 7với tất ecả phụ 1nữ.

"Lý f3Trân Gia!" 9Tiểu Ái 6một lần 8nữa nhìn cngười ngồi 1bên canh, a6nét mặt evô cùng f4nghiêm túc:" d5Cậu tốt anhất là 9ghi nhớ 7những chiện 49hôm đã 00nói với amình!" 5Nếu trong b2đó có nửa 8lời giả edối, mình asẽ không 9blàm ngơ 2như hồi 38năm lớp 2212 đâu, 26mình nhất 03định sẽ ctính sổ!"

Trước c7mặt là 9angười con dgái với f2mái tóc a0xoăn dài b3mềm mượt, d5nước da cmàu lúc 1amạch khỏe a0khoắn, vẻ 43mặt lạnh 2lùng nghiêm ctúc, ánh cdmắt trong esuốt, giây 08phút đó 1ekhiến Lý 4Trân Gia b1liên tưởng bđến Dung 5dKỳ. Cô 5chăm chú 1cnhìn Tiểu 87Ái nói: 8"Yên 6ftâm đi! 35Trải qua 0bchuyện năm 9lớp 12, 6emình sẽ abkhông bao fgiờ tạo c5ra bất kì 9lời bịa 4đặ nào 26liên quan 4đến cậu 5nữa." 27Nhìn thấy 8trong đáy 6mắt Tiểu 3Ái dần 5flóe lên 7tin vui mừng. d8 © DiendanLeQuyDon.comLý Trân 1Gia định e9mở miệng d6nói tiếp, ednhưng rốt 08cuộc cũng 14không nói 4được lời 0cuối cùng 26muốn nói.

"Vẫn elà bạn abbè chứ?" ebDung Tiểu feÁi giơ tay 5ra với Trân 3Gia. Đối b6phương cười 0khinh thường, 91tựa hô d6đang giễu 89cợt động f3tác vô vị becủa cô. 9 © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên, fcuối cùng 6fLý Trân e1Gia vẫn feđưa tay eđập vào 44tay của 1Tiểu Ái.

"Cô 43bạn! Cố 4egắng nha, 2sau này nổi 1tiếng rồi 3nhớ dẫn 2theo mình 0xuất hiện 3trước ống dfkính đấy!"

Trong 45buổi chiểu e7nắng rực e5rỡ, tại cbkhách sạn fxa lạ xứ 07nhiệt đới, 2fhai người 6bạn thân 79vì tuổi 7atrẻ bồng f9bột đã 97nhiều năm dxa cách, 7cuối cùng 9họ nhìn 8nhau cười, 74đem tất ecả mọi 5chuyện trong 3fquá khứ 13bỏ khỏi btăm trí.

Lúc dequay về fthành phố b2S, Tiểu bÁi biết cchắc chắn ebị Tư Mã ftóm lấy 62mắn mỏ, 03nhưng vì 54đang phải eđối mặt 60với các 0cbài thi dồn bdập liên dtiếp, Tư 8aNhã cũng 0không có fhơi sức 59đâu mà 6enói nhiều. ee © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, 1dưới sự e1tác động 33của bữa 0ăn lình bđình, lọ 81nước hoa 6enhãn hiệu adnổi tiếng. 4b © DiendanLeQuyDon.comTư Nhã cuối 2fcùng cũng bdmiễn cưỡng 0bỏ qua cho 3aTiểu Ái.

Tâm d8trạng của cDung Tiểu 5dÁi trước cckì thi có ethể nói 7là hết 7sức bình 10thường. 40 © DiendanLeQuyDon.comCô thách fphần thi afthực hành, fsong lại 5cực kì 36căm ghét a1phần thi b3viết. Nói 43cho cùng, 8Tiểu Ái 57vẫn không 1đủ độ 4thông minh, 2cứ thấy 8bnhững bài e8thi môn lịch 5sử điện 4cảnh Trung 5Quốc và 7nước ngoài eahay môn phân 46tích các 19loại điện 4ảnh, là 78não bộ 11lại giống dnhư một 17mớ hỗn 41độn. Mỗi 37lần như advậy Tư 5Nhã đều 14thất vọng 0mà dí mạnh btay vào trán 8Tiểu Ái, 45chất vấn cflúc đầu e0rốt cuộc 64làm thế fnào mà cô 8dlại thi avào được bHọc Viện bĐiện Ảnh.

Làm d3thế nào 7ư? Đương 7nhiên là dnhờ mối aquan hệ 7rồi! Lúc 3đầu điểm 9dthực hành 4của Tiểu dÁi cao , 3nhưng ở f6phần thi 6viết lại ekém xa, nếu f9không nhờ aDung Kỳ cquen biết 8một vị 75nào trong 4Học Viện f2này, thì 9làm sao có dcthể vào 37được chứ! 23Nghĩ lại, 7dmặc dù 90mỗi lần 95nhìn thấy acô, Dung 9Kỳ đều emặt mày 72lạnh lùng, 88nhưng những 7chuyện cần 91bôn ba, thì 0anh chưa 2bao giờ 2dthoải mái e3thác bỏ 81mặc cô. 5a © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ giống 60như lời 9Thôi Thái 9eDạ nói, banh hà khắc 95với cô 0evì quan niệm dacủa hai 0người khác d3nhau. Anh 39có nguyên f4tắc của bbmình, còn 90cô thì chỉ 6vì xuất 31phát từ dgóc độ fbản thân fđể xem 67xét, một aemực cho erằng anh 5ghét bỏ, dbài xích 6cô. Có lẽ, 6nếu như e4Tiểu Ái 24bằng lòng 6thay đổi 94cách suy 9anghĩ của 4mình thì 4tình hình e3sẽ hoàn atoàn khác.

Hơn 57nữa tháng c0trôi qua, 9đoàn làm 1phin "Vũ 2điệu đào bkép" 3kéo dài 3atiến trình 15quay tại c3Vân Nam, 1có lẽ phải 9đến cuối atháng mới 95quay về 12thành phố 3S. Trong suốt 4thời gian e0ở Vân Nam, 24Dung Kỳ 9không hề bgọi cho 3Tiểu Ái 86lấy một 0cuộc điện abthoại.

7eNhã vì chuyện fđó mà không 5ngừng ai e8oán khiến e6ánh mắt 4Tiểu Ái ffnhìn cô 5egiống như 8bkẻ ngốc.

"Cậu 75thở dài acái khỉ 8agì! Cậu fthực sự bthích anh 60mình à?" 9Cuộc sống 32nghĩ đông 63sa đọa cbắt đầu, e2vì thế 96hai cô ngồi 5giết thời 69gian trong 8tiệm cà 43phê.

"Đúng!"

"Đúng 0acái đầu b0cậu ấy!" 9Trước đây e1Tiểu Ái 9còn chưa 5dám chắc, 84nhưng sau d2một hồi 0quan sát, 72cô biết 8Tư Nhã chỉ 2đơn thuần 4thích Dung ecKỳ dưới e6góc độ 1thưởng 9thức trai 0đẹp. Cái b8khác không 3cnói, chứ 7chuyện tình 5cảm của 2dngười chị fem này thì 6fcô hiểu c9như lòng 1bàn tay. 45 © DiendanLeQuyDon.comNếu ngày 93nào đó 7Tư Nhã thật c3sự thích 2cai, sẽ không 0oan oan như 7thế này. 2 © DiendanLeQuyDon.comCàng quan 2tâm, thì 6càng chôn 7sâu trong felòng. còn 6nếu suốt 1dngày nhắc 7đến thì bchỉ là 5thưởng cthức đơn 2fthuần mà 7thôi.

Giống 0như khuôn 2mặt trắng 9fnõn của 71Tư Nhã, 4fkhi trang 45điểm lên, fenhìn thế 5nào cũng 4giống khuôn e1mặt một anhân tình fdâm đãng, 8nhưng khi 2tẩy đi 19lớp trang dđiểm, khuôn bmặt lại 1thuần khiết achơn bất dkì ai. Vẻ 3bề ngoài 5là bày cho bngười ta 6xem. còn e8bộ mặt advốn có 00mới là d4chân thực. d © DiendanLeQuyDon.comDung Tiểu 6Ái rất 8ngưỡng 1mộ tính 5cách hai dfmặt này 1của Tư fNhã. Giới ashowwbiz coi atrọng sự 4uyển chuyển, 6so với cô, fftính uyển 4chuyển của 60Tư Nhã tốt 6hơn nhiều.

"Tư 8aNhã, hay 7là mình 2nhờ Thôi 1dThái Dạ 7giúp cậu a5sắp xếp 0vai diễn 6nhé?"

9Nhã lườm e7Tiểu Ái, 2đáy mắt 3ecô bỗng dhiện lên fmấy chữ:" 6Được cái a0đầu cậu! 00Cậu với 8anh ta đã 98đủ loạn arồi, mình 7còn chen 13chân vào, bfmình không arỗi hơi 3mà kiếm a6chuyện!"

"Ai fvới anh bfta làm loạn blên chứ?" 0Tiểu Ái edkhông vui 88chứ miệng 03"Đã a7nói là không 0thích loại 49người như 1anh tầm!"

"Trưởng bbối cũng f9đã gặp d5rồi, còn 44cùng qua 6đêm ở adbên ngoài..." d4Tư Nhã tiếp 4tục réo 8rít lên.

"Cậu c4còn nhắc dđến ư? 93Cứ nhắc 74đến là 5mình lại c5thấy tức begiận. Một 1gia đình 48có nhiều 7frắc rối, 2còn năm 8triệu tệ 13đến tay 03rồi lại fbay mất 07nữa chứ?" 7bLúc Tiểu 5Ái ảo não 58đấm ngực d3giậm chân, dtiếng di 6động đập 87trên bàn 9vang lên. e © DiendanLeQuyDon.comTư Nhã giễu 3cợt nói 65nhất định 77là Thôi bcđại gia 0gọi đến a2thúc riết, 5kết quả 3alại là 6fnhân viên 59của bộ 4phim "Vũ e1điệu đào 0kép"

Tiểu 6aÁi sau khi 94đắp lại 1dvài câu, 37mặt mày 5tươi như 0ehoa chuẩn 40bị đi tính 7tiền.

"Dưới 6sức ép 31của Thôi 50đại gia, 5phó đạo 2diễn muốn 3thêm cảnh 16quay cho cậu 6à?" 4aTư Nhã đoán c8như vậy.

"Là eanh mình 1trở về. d0 © DiendanLeQuyDon.comBọn họ 63thông báo fngày mai 6bmình đi 9làm."

"Anh 70trai trở 7về lại aphải do 7người khác 22thông báo eaà?" eTư Nhã bất dlực: "Người 2em gái như cdcậu quả b4thất là a1bại rồi 63đó! Còn 18nữa, cậu 05gần đây 30vậy sao, d8mỗi lần 61nhắc đến 6Dung Kỳ 7lại vui 2vẻ như 6vậy? Tiểu bÁi, có phải acậu bị 5kích động fhay không, 0ađừn có 4mà dọa d5mình."

"Ai 4bị kích b3động? Hừ, 3không thèm 8để ý đến dcậu nữa, 3cậu cứ 3từ từ emà thưởng 58thức cà fphê đi nha, 71mình phải 26đến đoàn 79làm phim 91tìm anh trai a7đây." acTiểu Ái b1thu dọn 20túi xách 4arồi đi 95luôn.

"Anh 4trai cậu 2thực sự 0là siêu cnhân! Vừa cquay về 0đã làm b6việc rồi... 7f © DiendanLeQuyDon.comĐợi đã! 1Đến đoàn 58làm phim 4sao không 8egọi mình bdđi cùng." 9cTư Nhã phản 2cứng lại, 2nhưng đến 1khi cô đuổi f5theo, thì c5đã không 9bthấy bóng 0dáng Tiểu 9Ái đâu bnữa rồi.

Tiểu cÁi vừa 1eđặt chân 7avào đoàn 80làm phim 4cliền cảm 91thấy hối 1hân. Vì 20gấp gáp 9muốn gặp 14Dung Kỳ, 1cô đã quên cmát trong 7đoàn làm aphim còn bcó Ando Ruki. 5 © DiendanLeQuyDon.comHơn một 5tháng không agặp thằng 29nhóc này 55chẳng có 0chút tiến b5bộ gì, 88vừa gặp cmặt đã bgọi chị 5rồi ôm fTiểu Ái 5vào lòng. 9 © DiendanLeQuyDon.comLúc cô ra 87sức đẩy 02Ando Ruki 84ra, cậu 9dra, cậu 1eta cười fbhì hì bên 8vành tai cenói: “Thế enào, đã 4ccho phép afông chú 67Thôi nửa 45đêm canh 74ba đi từ 02nhà chị, cmà tôi ôm 3fcó một c0cái cũng 90không được acà!” Trong fdđầu Tiểu 1Ái lập 4tức ong clên một btiếng. Xong 6rồi, xong b6rồi, ngay 27cả đến 89thằng nhóc dRuki cũng fđã biết 5đến tin 4đồn đó, cDung Kỳ 4chẳng có 0flý do gì 7lại không 6biết cả! 86Gay go là f2Thôi Thái 55Dạ còn fchưa đem b7trả quần e1áo của bDung Kỳ, 2Tiểu Ái 2btự nhiên dbước đến 6tận cửa 24như thế dnày, rõ 9ràng là 7ađến để dăn mắng!

“…Một 9tháng rồi ckhông gặp, b9chị có b9nhớ tôi 7không?” e4Ruki hạ 9thấp giọng 4eđến mức 0fcó thể, bnghe vô cùng fmê hoặc. 3 © DiendanLeQuyDon.com“Còn tôi 5fhằng ngày 65vẫn nhớ 61đến đôi admôi mềm a4mại của 58chị đó!” bTiểu Ái 41không thể 9chịu đựng ađược nữa, 9cđưa tay fra định b2đánh. Nhưng a3có người bcòn nhanh 88hơn, Tiểu 19Ái chỉ 3dnghe thấy 4btiếng “phịch”, cRuki đang d1ôm chặt 0cô bỗng f5xoa xoa gáy 81rồi buông c4cô ra.

Một 3cuốn kịch b1bản dày 5cộm đang fnằm trên 02mặt đất, c5trông rất 2quan, lần d7đầu cô 1quay phim eđã từng cbị nó đập dkhông biết 58bao lần. 9 © DiendanLeQuyDon.comLẽ nào?... 7 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái 8clập tức 1ngẩng đầu, 8quả nhiên, ebên cạnh cmáy quay 87phim cách eđó không 3xa, một 6thân hình 2fcường tráng 7cao ráo đang elặng lẽ cđứng đó.

Đôi dmắt màu 3trà sâu 4athẳm được bbche bởi 8fhai hàng 1bmi dài, vẫn 8lạnh lung 0băng giá 86như trước. 8 © DiendanLeQuyDon.comKhuôn mặt 4cbất kỳ 1lúc nào ccũng toát 8lên vẻ 5đẹp trai 72lạnh lẽo akhiến cho b1người ta 6vừa ái 63mộ, vừa 4thấy sợ 34hãi. Dưới 40ánh sáng 7fcủa mặt 28trời mùa 63đông anh bnhư bước cra từ trong dtranh, mỗi dđộng tác 3fđều thu 89hút ánh 02nhìn của 0nhân viên 8đoàn phim cvốn dĩ bdcòn đang fvùi đầu c5làm việc.

“Đạo 0fdiễn, đây 4blà ý gì e6vậy?” 5Đối diện 94với Dung b6Kỳ, Ruki 1dlập tức fđổi một 1bộ mặt 11khác. Giọng 50điệu chất cvấn vừa 4kiêu ngạo, 9cthách thức alại vừa dquyết liệt, edường như 4không kiêng 7kị cái dtên Aki.

Dung d9Kỳ mặt akhông biểu 9clộ cảm bdxúc liếc 18nhìn Ruki: 1c“Nhất 7fthời nhỡ 1tay, người fmà tôi nhắm fvào là cô 2ấy.” Một 3cái chỉ 3tay lạnh a1nhạt của 38anh, khiến 1Tiểu Ái fkinh ngạc.

Khuôn 15mặt Tiểu 2Ái hơi phẫn 00nộ. Nhưng 0cngẫm đi 09ngẫm lại 7eTiểu Ái 5thấy không 9đúng, với dkhả năng bfđánh người 3của anh, 46không thể anào nhỡ 7tay được. d0 © DiendanLeQuyDon.comLẽ nào 2anh đang 96giúp cô 0sao?

“Cảnh 3quay kế f2tiếp sắp 5bắt đầu, 3equay xong 5ađoạn này d5sẽ nghỉ 69ngơi, mau 8đi chuẩn 8bị đi!” aAnh khéo e6léo đuổi 9Ando Ruki b7đi, ánh 91mắt chiếu 6lên người 1bcon gái đang eđờ người 4fnhư gấu 32ngủ đông 3trước mặt: d“không 1phải anh 2đã nói 5fvới em đừng becó chọc 15vào cậu c6ta sao?” b7Thấy Tiểu 1cÁi chỉ 8nhìn mà ckhông nói 8cgì, anh lại echậm rãi bfhỏi: “Hôm 1fnay đâu bccó lịch ccquay của 4em, em đến 6đây làm 22gì?”

“Em 1đến để 9gặp anh 8đó!” Quay e7về mà không fnói gì với 93em, tối 0cqua anh ngủ 17ở đâu 9vậy?” fdTiểu Ái afmếu máo 3nũng nịu

“Không 77ngủ!”

“Hả?” 85Tiểu Ái 5bước lên 6phía trước 7ngắm qua 6người anh 73một lượt: be“Anh! Tố 4chất da canh thật btốt đó, 0một đem 30không ngủ 7dmà vẫn e6rất rạng d7rỡ!” Tiểu 51Ái đưa 0tay sờ má a1anh: “trắng e1và mịn amàng thật! 00Anh, sao anh 1fphơi nắng 7fmà không ađen đi chút bnào vậy? 5bVân Nam không 2phải là 15nơi có lượng 3btia tử ngoại arất cao 3hay sao?”

Dung 2Kỳ ngẩn fbngười, cdnghiêng đầu btránh những 7ngón tay 8của Tiểu 8Ái, ánh bemắt nhìn c8cô hơi ngạc e2nhiên: “Anh dcrất bận, 5em không acó chuyện 5gì thì về dfnhà sớm 3bmột chút, 1tối anh 8bsẽ về.”

“Anh bđuổi em 6đấy à?” dTiểu Ái f2nhìn anh 6avới bộ 2dạng vô 48cùng đáng 41thương.

“Trời 9lạnh, về 7nhà sớm 9dmột chút!” ecDung Kỳ fkhông nói agì thêm, 2bquay người ebước đi.

Nhìn 15theo dáng 59người anh, 4dkhóe miệng 0Tiểu Ái afhơi cong 07lên. Không 05hề chất 4dvấn về dchuyện Thôi cThái Dạ, 68cũng không dlớn tiếng 2fmắng mỏ, exem ra, chỉ dcần thái 7cđộ của a6cô thay đổi dmột chút, eanh sẽ không 54có cách 1dnào giận 1cô được.

Tiểu d5Ái lặng 67lẽ cười, 2rồi lao 30ra phía cổng.

Lúc dvề nhà 1bđi ngang aqua chợ, 0Tiểu Ái 96định mua dthức ăn 7cho bữa 42tối, nhưng 5vừa thấy eathực phẩm d1sống cô 6đã cảm bcthấy buồn 3nôn. Cuối 16cùng Tiểu aÁi quyết 2định đến btiệm ăm 5mua bốn cdmón mặn 0và một bemón canh 54về nhà.

Sáu 47giờ ba mươi a8phút, Tiểu 93Ái lần 5lượt đặt 9những đĩa 0thức ăn c6nóng hổi 4lên bàn 8ăn.

Buổi 4echiều cô 3fkhông chỉ 6dgiặt một dđống quần 2áo tích 0tụ lâu bengày, mà 7còn lau cả dcả sàn 9nhà, hiện 5giờ lại 0chuẩn bị 75cả cơm 97canh nóng f8hổi chờ 8anh. Dung eKỳ quay 3về chắc bchắn sẽ 07ngạc nhiên 1blắm đấy!

Khi ftiếng gõ dbcửa vang 2blên, Tiểu fÁi vui mừng dchạy ra fmở cửa, 7nào ngờ 36người bên cngoài lại 0là Thôi a5Thái Dạ. 9f © DiendanLeQuyDon.comAnh ta khoác b6trên một 4chiếc áo 4cdạ dài 7dmềm màu acà phê đạm, 00mỉm cười 88nói một a7tiếng “hello” 9với Tiểu 93Ái. Trong 19hơi thở dcòn mang 9ftheo không 6khí lạnh 6lẽo bên fbngoài cùng 4hương thơm 8quyến rũ b4khiến người 3bta dễ bị afmê hoặc.

Thôi 67Thái Dạ a2lại đổi bnước hoa. 3 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái c7quẹt mũi, 3fthật sự d7còn sành c0điệu hơn c3cả cô.

“Sao 56anh tới 62đây vậy?” 9cMặc dù 30Tiểu Ái 01không muốn 5để anh b0ta vào nhà, 79nhưng Thôi 3Thái Dạ dfđã ngửi d2thấy mùi 4thức ăn 6bhấp dẫn ftừ trong dabay ra, liền 10đẩy Tiểu 3eÁi bước 24vào cửa.

Thôi 6Thái Dạ 2cởi áo 19khoác ngoài, 7achỉ vào 3fchiếc áo 2alen mỏng 8đang mặc aetrên người, 6era hiệu 8với Tiểu 4Ái: “Đều 9là màu trắng, cquả nhiên 1crất tâm 6đầu ý 30hợp!” 33Nói xong, danh ta không b6khách khí, 4cứ thế 5ngồi xuống fechiếc ghế 3bên cạnh.

Tiểu 0Ái kịp 4thời đoạt blấy đôi eđũa trong 7tay Thôi 1Thái Dạ, 46giận tái 6mặt: “không bđược ăn!”

Anh 8dta dừng 1lại, ngẩng 8đầu lên, 7khuôn mặt 64điểm trai 7cao quý tỏ dvẻ không 98hài lòng: 1“Tiểu bÁi, em có 3hơi nhỏ 38mọn không 9đây?”

“Anh eetrai tôi 5còn chưa 9về! Còn enữa, vào 1thời điểm 9đặc biệt afnhư thế cnày, anh 7tốt nhất 06nên mau chóng b0rời khỏi 6đây!” a2Lời nói 2của Tiểu eÁi chưa 08dứt đã 24bị Thôi 32Thái Dạ 6bkéo gần 26lại, vì 3đứng không 37vững, Tiểu 0Ái ngã nhào 56lên người 3anh ta. Thôi 6cThái Dạ c9lập tức 50giữ lấy eeo Tiểu cdÁi, khóa 3chặt trong 0lòng mình.

“Đây 5là ánh mắt dgì, ai cho 3dem nhìn anh ddbằng vẻ 2mặt như eavậy?” aThái Dạ 7cgập ngón 6etay trỏ 4gõ vào trán 8Tiểu Ái, 96sắc mặt 55không được 5ftốt, nhưng egiọng điệu 49lại mang 3sự cưng echiều: “Trước 4dđây là afai đã nói 8asẽ xem anh 5như chủ a5nhân hả? 12Thế nào, 9em nghĩ rằng dquảng cáo 94xong rồi 70thì anh không 6thể làm eegì được c3sao? Chỉ b4một cuộc 40điện thoại a4thôi, bất ecứ lúc 9nào anh cũng 64có thể dhủy nó.”

Tiểu fÁi nhìn 5fkhinh bỉ: e“Đã là 7chuyện từ 1tám năm 6trước rồi. 4 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, alúc đó 4giữa anh 4và tôi còn 3có hợp 2ađồng, bây bgiờ hợp 2đồng đã 42bị anh ném ffđi, việc egì tôi phải 2làm một 5mình nữa!” aSau khi từ 77Singapore fquay về 4chưa được 7bao lâu, fThôi Thái aDạ liền 0bảo với 62Tiểu Ái 8clà muốn c9thu hồi 2lại hợp ađồng, nói dlà muốn ahủy bỏ. 6f © DiendanLeQuyDon.comAnh ta nói fnếu không 4dlàm như 76vậy thì 8sẽ không 4dừng lại 95chuyện đínhhôn 0vào tháng 70sau.

“Ở 62cạnh anh dflà chịu 38thiệt sao?” 9aThôi Thái bDạ thật 72sự có chút ftức giận, 96nắm lấy accằm Tiểu 26Ái kéo về ephía mình: d“Tiểu 6Ái, em rốt 7cuộc không cvừa lòng 8banh ở điểm f4gì? Lẽ 9nào anh không 9đủ đẹp btrai sao?”

Tiểu 9fÁi vừa f9giận, vừa bbtức cười: a“Tại sao 5anh lại 96có thể 5tự sướng dnhư vậy 64được chứ?”

“Đó 9được gọi 90là tự tin!”

“Hừm! aLúc này 49không tranh cluận với 3anh về chủ ađề này 7fnữa! Mau 16buông tôi 7ra! Chúng f5ta như thế 6bnày chẳng bra sao cả!” cNhững ngón 31tay giữ eeo Tiểu cÁi nóng 8bỏng mà 3mạnh mẽ, 45tựa như 3đã làm 4bỏng lớp 7da dưới 5áo len mỏng, 5bỗng nhiên 00cô có sự dclúng túng 33khác thường.

Tiếng 97mở khóa 02từ cửa eachính truyền 6đến, hai 24người còn cachưa kịp 7phản ứng b7lại, Dung 4Kỳ đã cbước vào bnhà.

“Tiểu ccÁi, anh….” 86Giọng nói 6đột ngột cdừng, đôi 0mắt màu d1trà bỗng 7thu hẹp f2lại. Trong f6giây lát, 6Tiểu Ái 3không thể bdxác định 9fđược mình 4có phải c1đã đọc f8được lửa d3giận từ e2trong đáy 1dmắt anh 0ta không, dnhưng cô 77khẳng định 0là đúng. 5 © DiendanLeQuyDon.comSắc mặt 0dDung Kỳ 6đã gần 2tới mức 7băng giá, 5con cô thì f1sẽ rất 1thảm đây!

Trong bnháy mắt, 7Tiểu Ái b2quyết định 3edùng phương 5fpháp hi sinh 9fđể giải 8cứu bản 9thân. Mà 8người bị 1ehi sinh đó…

“Anh! 24Cuối cùng banh cũng 81quay về 8rồi! Bạn 46của anh 8lại đén 78bám lấy 49em, em đã 2nói là không ethích anh 78ta rồi mà!”

“Dung dKỳ, dừng 4dnghe Tiểu 2Ái nói, cbọn mình c2đang qua 7lại với bnhau đó!” 5Thôi Thái 3Dạ ôm chặt fngười con cdgái đang atìm cách 97thoát khỏi bfanh, mặt fthì cười, 3nhưng trong 98lòng lại 6không thoải 3mái.

“Ai 0qua lại b1với anh?” eTiểu Ái dkhông lường 20trước được 53anh ta sẽ 6achơi cô 2lại một 38vố.

“Sao c7vậy, anh dtrai quay 0evề nên cem thấy 6fngại à? 07Lễ đính chôn anh đã cđồng ý 0với em là 7sẽ hoãn 1lại rồi 9mà, em còn 5muốn như 8thế nào 6nữa đây?” 1Thôi Thái 4eDạ nhón f0tay ấn nhẹ clên sống dmũi Tiểu 4Ái, hành 0động giống fhệt như c6kiểu cưng 90chiều.

“Ăn bcnói phàm 8bậy!” 81Tiểu Ái athực sự e1hốt hoảng, 8vốn nghĩ 74muốn đá danh ta không dngờ lại 0bị đá 16lại. Trên ecánh tay 7Tiểu Ái 3fbỗng có dthêm luồng csức lực, 8fngay trong 20lúc đó, 81cô nhanh d0chóng thoát 1khỏi cái 6ôm của 26Thôi Thái 31Dạ.

“Anh!” 3eTiểu Ái 80dựa vào 3cngười Dung 4Kỳ, cần 5khôn khéo 66bao nhiêu 0thì khôn ekhéo bấy 7nhiêu.

Song dDung Kỳ 8không để aý đến dcô, chỉ 3thu lại 01vẻ mặt 5flạnh băng, bnói với fcThôi Thái 5dDạ: “Cậu cfcứ về 6eđi, hôm anào đó ftôi sẽ 1tìm cậu 9nói chuyện.”

“Sao? 9Cậu không 4tán thành 1bọn mình 2qua lại aư?” Thôi 0Thái Dạ 8đứng lên, 64khoanh tay cbước đến cphía trước 3ghế sô-pha: 7“Người 3anh trai như 12cậu, lẽ 1nào đến acchuyện yêu 6đương của 5em gái cũng fcmuốn quản e0hay sao?” 0Anh ta quay 7đầu cười a8mà như không ecười nhìn 09họ.

Ánh 48mắt hai 95người giao 55nhau, nét 62mặt Dung 60Kỳ dần 33hiện lên e5sự không 3avui: “Mình 8còn cho rằng, 7cậu đã eequên mất 9con bé là 0em gái mình frồi. Mặc 2dù không 27hay xem các 9tin đồn 69lá cải, cnhưng những c6chuyện hai fngười gây 2ra ở thành 6phố S, mình 3ít nhiều 4ecũng biết 67đến. Thái 42Dạ, lần 2này có phải 0là cậu cđã đi quá egiới hạn drồi không?”

Quả 6nhiên là eDung Kỳ 9cũng đã 3biết. Tiểu a3Ái mặt cmày đau bkhổ, chỉ 90mong biến fthành không 62khí rồi 58lặng lẽ 2dbiến mất.

“Ha 1ha, cậu cdrốt cuộc blà không 14tin tưởng a7mình, hay 6flà không 5byên tâm 3với cô 02ấy?” Thôi 1Thái Dạ 9hiển nhiên akhông bỏ 4cuộc dễ 8dàng như 3dvậy. Dẫu bcsao cũng ddđã ngả 5bài rồi 1thứ đã dquyết định 9phải nắm 8lấy, anh 4dkhông thể f8từ bỏ 7được.

“Mình 6chỉ tin 7avào sự 2thật! Trên 92thực tế c0những tin 7đồn đó 1không hề ccó lợi 5bcho Tiểu 0Ái. Cậu 47nên hiểu cfrõ con bé 0còn đang 0eđi học, fmới chập c3chững bước fdvào con đường 4nghệ thuật, 07bất cứ 11sai lầm cnào dù là anhỏ nhất, 26cũng không 88thể nào 9sửa chữa 6được. f2 © DiendanLeQuyDon.comCậu thì 55khác, những 58điều đó 7với cậu 7amà nói chẳng 05qua chỉ 6blà thêu agấm trên ahoa. Thái a8Da, từ khi 3quen biết 78nhau đến 86giờ, chúng 8ta chưa từng 1hỏi chuyện a2riêng tư 11của nhau, 02một mặt etôn trọng bblẫn nhau, 68mặt khác 1do trong chuyện a3đó, quan 7ađiểm của a6chúng ta 87luôn khác enhau một 43trời một 50vực. Chúng 5ta không 5được phép eyêu cầu 1ai phải 1làm như 87thế nào, 4atuy nhiên, 1trên thế dbgiới này, 9fchỉ có 3amột người 9cậu không d4thể động 9tới…” 51Đôi mắt d2xa cách, 43lạnh nhạt 83mà sâu thẳm bdcủa Dung dKỳ nhẹ enhàng quét 4qua người 4Tiểu Ái: a“Bây giờ f1mình nghĩ f6cậu chắc eđã hiểu f8rõ ý của demình rồi 98chứ?”

Tiểu bbÁi nhìn 9aDung Kỳ 0không chớp a1mắt, ánh emắt tuy fatĩnh lặng, e2nhưng trong 09lòng lại 27cuồn cuộn 4dậy sóng. 58 © DiendanLeQuyDon.comTừ khi sinh cra đến 6egiờ, lần dđầu tiên dacô cảm c5thấy Dung eKỳ quan 6etâm mình fchân thành cbvà tha thiết aenhư vậy. d © DiendanLeQuyDon.comCho dù giọng 0điệu và bnét mặt 5của anh 7vô cùng e1lạnh nhạt, b4cho dù không 2có bất 21kì lời 5nói ngọt 63ngào, âu bfyếm nào. e0 © DiendanLeQuyDon.comSong Tiểu 6Ái lại bcó thể 2cảm nhận 7erất rõ 4sự yêu eathương và 5dquan tâm 6đằng sau esự lạnh cenhạt đó. 8c © DiendanLeQuyDon.comDung Kỳ 16thật sự… dquan tâm 4cđến cô!

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/74251


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận