Trái Tim Màu Hổ Phách Chương 14


Chương 14
Cách thức duy nhất

Cùng e8với tiếng 0chô “cắt”, f7người con 8gái mặc 3quần áo ffcổ trang eedưới ống d2kính đang 8đứng trong 1gió lạnh 6d ới tư thế 04 iên ngang 6b hính nghĩa, b ập tức 7 un rẫy nhân 4 hiếc áo 2d ông từ 20 hân viên 1đoàn phim 81đưa đến. 1 © DiendanLeQuyDon.com ô quấn 7 hặt quanh c gười, từ 52 rên xuống 09 ưới giống f7 ệt  như f ột chiếc b ánh trưng. d © DiendanLeQuyDon.com iữa trời 3đông lạnh a7 iá thế b2 ày mà quay 1 him cổ trang, a0 ại còn 18 à ngoại e ảnh, trang 6b hục mỏng da anh chẳng e hác nào 14 uốn lấy a8 ạng người. d © DiendanLeQuyDon.com hững ngón 97 ay gần như cb ị đông 9a ứng, Tiểu 3eÁi ôm cốc 6 rà sữa 37để lấy 4 ơi ấm. 55 © DiendanLeQuyDon.comKhi ngẩng 2đầu lên, 12cô thấy 6dDung Kỳ 8đang chăm c6chú  nhìn 5avào màn 3hình máy equay, đôi cckhi lại 01nói gì đó 3với phó d0đạo diễn e9và người a8quay phim 61ngồi bên 04cạnh.



Ngắm cnhìn khuông dmặt điển 5trai lạnh cclùng hoàn a7mĩ không ctì vết 1đó, Tiểu a5Ái nén tiếng 1athở dài. f © DiendanLeQuyDon.comSắp được 7dmột tuần arồi vậy 3mà thái 9độ của e6Dung Kỳ e4mỗi khi 5ở nhà vẫn 9ecứ lạnh 22nhạt.

Buổi 4tối hốm 21đó, trước f5khi Thôi 6bThái Dạ ađi, anh ta bcòn nói fthêm một 1câu: “Cậu 6kì lạ thật 6đó! Cậu 5equả quyết frằng mình b1không chân 21thành với bcô ấy sao? acMình hiểu 4tâm trạng 7bảo vệ 84em gái của 8cậu, nhưng 1với tư 9cách là a3một người dbạn, mình 85thật sự cathất vọng b4về cậu!”

Lời 2fnói của bThôi Thái f7Dạ khá 56quyết liệt, 3khuôn mặt dfanh lộ rõ 5dvẻ nặng 1nề.
Những 8biểu hiện 9của Dung 5Kỳ rõ ràng 6fkhông hề 0fkhớp với 57những gì 31mà Thôi 9cThái Dạ 0đã đoán 7trước khi bbày ra vụ 1ký kết fhợp đồng 7fnày. Sự 6eviệc xảy 50ra nằm ngoài 2cdự tính, fclúc đó ccó lẽ anh 0ta chỉ mong dDung Kỳ 1asẽ biểu alộ càng 8nhiều xúc 17cảm giống 5như những 22người bình 69thường. 2 © DiendanLeQuyDon.comNhưng thái 7bđộ của 0aDung kỳ 90lại lạnh anhạt dửng fddưng, càng 1khiến Thôi 9Thái Dạ c9cảm thấy 28bực bội.

Sau 16khi Thôi 33Thái Dạ 6đi, Dung aKỳ cởi fáo khoác, 1ngồi xuống 5sô-pha.

“Thế 8nào, em không 1có chuyện 1gì để egiải thích 4evới anh 2sao?” Dung 8Kỳ nhíu 34mày, đôi bmắt màu 55trà hơi fenhíu lại, 42vẻ mặt bđó lại ddkhiến Tiểu d5Ái bắt 3đầu cảm 08thấy không 7thoải mái.

“Anh! 02Sự việc 41không giống enhư những 74gì báo viết eđâu. Em b2không có b8ý gây scandal 54để đánh 0bóng tên ctuổi, chỉ 1blà vô tình 0bị chụp b9mà thôi!” 47Tiểu Ái a0tiến đến 4cbên cạnh 6anh, chu miệng 11giả bộ 0ađáng yêu: 1“Nhưng 7mà, anh à, 4lúc nãy canh uy phong bthật đấy! 4Chỉ vài bcâu thôi 9đã đuổi 9được thằng bfcha đáng dghép đó dđi rồi!”

Anh 31mắt Dung 20Kỳ nhìn 9Tiểu Ái 68lóe lên 5sự nghi e3ngờ. Cũng 23chỉ có 20anh, khi chứng fkiến một 2Tiểu Ái a7khác xa với cbình thường 8dnhư vậy bmới có 97thể ngạc 3nhiên sửng 5sốt, đổi 12lại nếu b9là Tư Nhã, 1đã sớm 85túm chặt clấy kêu 26gào như 4agặp quái 31vật rồi.

“Em 2gọi cậu 6ata là gì? 2Ai cho phép 7em có thể 3thất lễ 49với bạn 6bè của 2anh như vậy?”

Khóe 89miệng Tiểu 48Ái nhếch 2lên: “Thái 4độ lúc 0nãy của d5anh với 16Thôi Thái cDạ không 2thân thiện egì đó thôi!”

“Anh ccó thể, a9nhưng không 8có nghĩa 4blà em cũng 2có thể” 1Ánh mắt cfDung Kỳ ddchuyển lên 87bàn thức 79ăn: “Thức eăn mua từ 9tiệm nào 7cđây?”

Dung 6bKỳ chuyển 4chủ đề adhơi nhanh, a0Tiểu Ái a8ngây người 0cmột lúc 5cmới phản f5ứng lại, eesau đó cười 2fnói: “Anh 7trai, anh 1lợi hại 2thật đó! 5Sao anh biết 0không phải 2do em nấu dvậy?”

Dung 30Kỳ lạnh 0nhạt cong akhóe môi, bdường như 3đang cười, cdlại dường e3như chỉ alà giễu dbcợt sự d5ngốc nghếch 1trong câu 10hỏi của 8cô. Bản ftính lười a1nhác “ngồi 0mát ăn bát 7vàng” của 4Dung Tiểu 74Ái không 6bphải đến 4ahôm nay anh 85mới biết.


Tuy bnhiên, cho fdù là nụ cecười như 73thế nào, 0vẫn khiến 09cho người 34khác phải cblóa mắt. a4 © DiendanLeQuyDon.comTại sao? 4Bố cô rõ c2ràng có cebề ngoài e1hoàn toàn 3bình thường, 90vậy mà 2có thế fsinh được acmột người 52con trai như 1aanh chứ? bfKhuôn mặt bcnày, rõ 4ràng là 69dành cho 4truyền hình, 06để cho 9người khác fsay mê, ngưỡng c3mộ điên 25cuồng, nhưng 10anh luôn b9là một a3người ngay b0thẳng, coi athường 6thủ đoạn 2dựa vào 6engoại hình bđể kiếm 2tiền. Khi 54biết Dung 50Kỳ là Aki, 7Tiểu Ái ctừng đố 8kị với 52anh, trách 7ông trời cđã trao 4cho anh những cthứ tốt fnhất, vậy 4mà anh còn 1ctỏ vẻ alạnh nhạt, 28coi như là c5lẽ đương c3nhiên. Nhưng 1bây giờ c1nhìn Dung 2Kỳ, Tiểu 2Ái lại 7cảm thấy 8ftự hào. 1 © DiendanLeQuyDon.comMột người cxuất sắc 77như vậy, 9là anh trai 6cô đó!

Tiếu 0fKỳ xoa cằm 7cười đắc 3ý, nhưng 1nụ cười 3đó khi lọt 5evào mắt 7Dung Hàm 4hàm ý lại 41khác một 47trời một 9dvực: “Đừng cdcười nữa, 4dnụ cười d5đó gắn 6lên khuôn a3mặt của 8em sẽ càng 1dkhiến em 0lộ rõ sự engốc nghếch 39đó!”

“…”

“Trường 0ddạy em những 93thứ đó dsao? Vẻ 3amặt nào 8sẽ biểu 4lộ sự 4ngốc nghếch dnhất hả?”

“…”

Nghĩ 9eđến phần 1sau, Tiểu bÁi hơi tức 96giận dù 78sao cũng 61không nên 5nghĩ tiếp 2nữa. Thực 96ra tuần ccnày cô đã 1drất cố 04gắng, nhưng ckhông hiểu dcó phải 9do cách thức 1biểu lộ 00của cô 13không rõ bcràng hay 09là như thế 9nào, mà 4ông anh Dung 67Kỳ này 9ngay cả 6một tia eacảm động a2cũng không 5có là sao 10vậy?

Xem 44ra cách làm c7việc nhà dđơn thuần, 1fgiả bộ 2cđáng yêu d8không thể 35tiếp tục 7được nữa. b © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái f6phải nghĩ 2ra biện 71pháp khác fđể cải ecthiện quan 9hệ của 76họ. Suy 1echo cùng, bthành Roma 7không phải dmột ngày bmà xây lên f4được, 9khuông mặt dbăng giá 91của Dung dKỳ cũng 4không phải 7flà dăm ba dnăm mà đúc elên được. 09 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái 4rút di động 4cra, soạn 5dtin nhắn 5gửi, ngẩn 3đầu lên 5cnhìn trộm 98anh.
“Anh 29à, hôm nay 9về sớm, 76tối nay 5anh em mình 6cùng ăn 6bữa tối 33nha!” Dung 56Kỳ đọc 58xong tin nhắn, btiếp tục ethảo luận evới người 80bên cạnh 81về vấn 4đề hình 1ftượng, 1hoàn toàn 54không có 5aphản ứng 71gì.

Tiểu 0eÁi cúi đầu, 7lại thất e4bại nữa crồi!

Tiểu d9Ái đã được 5cnghỉ từ frất lâu, 2nhưng cô 52vẫn ở elại trong 61bãi đổ 63xe ôm điện a4thoại chơi etrò chơi. f © DiendanLeQuyDon.comKhi thấy abóng dáng 7Dung Kỳ 3bước ra, eacô vội dflao đến 8chỗ anh: 02“Đạo 30diễn!” 79Người đàn b8ông điển 75trai đang 25mở cửa 68chuẩn bị 49lên xe liền 0quay đầu alại, thấy 16trước mặt adlà Tiểu 29Ái, đáy cfmắt hiện alên vẻ 37không vui: 5“Tại sao 5còn chưa 6fđi?”

“Em 52đợi anh!” b5Tiểu Ái 5exoa xoa ngón 0tay đã bị 7ửng đỏ, 85chớp chớp dmắt nhỏ 3giọng nói 2avới anh: b“Anh! Đưa c1em đi ăn 3cơm nha, cem đói lắm 4brồi!”

Dáng 2fvẻ sợ 35lạnh, giậm achân hà 6hơi của c1Tiểu Ái 9cvô cùng bđáng thương, 8fthế nhưng 59Dung Kỳ eliếc nhìn 6dđồng hồ enói “Anh fcó việc b5bận, em ccđi ăn một c4mình đi!”

Thấy 4anh lên xe c1đóng cửa, 8Tiểu Ái e2không khỏi 15ngẩn người. b © DiendanLeQuyDon.comAnh chắc bbkhông định dlàm như d8thế đấy 3chứ, ngay 50cả đưa a1cô về cũng fkhông thể d5sao? Có nhầm 8lẫn gì c3không đây? bNơi này clà ngoại 9ô, cô lại 2ecòn đợi 24anh ở chỗ d6gió lạnh 7bao lâu như 6avậy, lại 6cứ thế b1bỏ cô lại 5là được asao? Anh quá ctàn nhẫn 79đó!

Tiểu 5Ái vẫn 9cố gắng e3giả bộ 29đáng thương, 5achiếc S600 0đã khởi 8động chạy 2về phía 51đường 2lớn.

“Này!... c © DiendanLeQuyDon.comGọi chị 7đó! Bà 0chị” Phía 3sau Tiểu bÁi, chiếc aR8 màu đỏ f2đang vội 7đi đến, 92sau cửa 4dsổ hiện blên khuông 6mặt góc 21cạnh đang 4nở nụ acười quyến drũ: “Sao d6chị vẫn 50còn ở chỗ dcnày vậy? 2Tôi nhớ 3hai tiếng ftrước chị 1đã về 74rồi mà! 93Chắc không 43phải… fđang đợi 8tôi đó 8chứ?” 2eRuki một 5tay dựa 67vào vô lăng, 5dmột tay 5fbúng tách 5một cái: 6“Chị à, 16chị ngốc 2thật đấy! aMuốn hẹn ftôi ăn cơm e6cũng không 9cần phải 6edùng đến bkế làm d6khổ da thịt 2mình như cbthế chứ! 7Hôm nay âm c50C đó!”

Thằng enhóc thối b7tha! Muốn 84bị ăn mắng 7hả?

Tiểu beÁi đưa 61tay ra, không 6khách khí 3achọc vào 4trán Ruki: d“Lái xe 9của cậu cđi! Suốt 36ngày tìm b1tôi gây 45chuyện! faCậu đừng 9anghĩ là 1tôi không 6ccách nào 4dđối phó 41với cậu!”

“Vậy 8chị muốn 9đói phó 78tôi như fthê nào ađây? Mĩ bnhân kế 80ư? Ừm, 77cái đó 9btôi rất 5thích!” e6Ruki cười 5rất vui 96vẻ.

Tiểu aÁi vô cùng 7atức giận, 4thật sự 5muốn đá 8fmấy cái c0vào khuôn 0mặt đẹp atrai của 4dcậu ta.

“Aaaaa!...” 8Ando Ruki d4không biết 87đã nhìn dthấy cái 8agì, ngẩng angười chỉ bvề phía e3trước. 5 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái 2dngẩn đầu 0nhìn lên, 18chiếc xe 9Benz màu 87đen vốn c3đã rời eđi bỗng bquay lại. 1a © DiendanLeQuyDon.comCửa sổ 21xe hạ xuống, 1Dung Kỳ bnhíu mày d8ra hiệu cbvới Tiểu 4Ái.
Tiểu fcÁi vui mừng, blập tức 39chạy đến: 1“Có chuyện 74gì vậy, 39đạo diễn?”

Lông 3mày anh dường a3như càng 9chau lại: cd“Lên xe!” feChỉ hai 34từ đơn a1giản, Tiểu 1Ái hân hoan 2nhảy nhót, 2creo mừng fcrồi ngay 8flập tức e3lên xe.

Cửa 3sổ xe dịch 27lên, trong 5giây lát ctrước khi 9eđóng lại, d1ánh mắt b4lạnh lẽo 46như biển d2băng hướng 0về phía 65chàng trai, 59vẻ mặt 46đang không 23cam chịu 2nhìn họ echăm chú. 7 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt cađó sắc 7bén như 4dao, trong bcmắt lại 2thu về. 94 © DiendanLeQuyDon.comAndo Ruki 7ngẩng người, d7sau đó nhếch 05lên nụ fcười đầy ethú vị. f © DiendanLeQuyDon.comĐạo diễn? 29Hóa ra đây 1cchính là dbiện pháp 8bmà Dung Tiểu cÁi dùng 1để đối 1phó cậu. b3 © DiendanLeQuyDon.comAndo Ruki, bfkhông ngờ crằng Aki 96xưa nay vốn alạnh lùng 2nghiêm khắc flại luôn 9làm bợ 2đỡ cho 74chị ta. 9 © DiendanLeQuyDon.comDung Tiểu b8Ái thật b6sự có chút abản lĩnh 6đó! Trò 11chơi này, 7angày càng 1ethú vị 5rồi!

Dung d7Tiểu Ái f1lại bị aDung Kỳ 9mắng. Tiểu 2Ái thật 5không hiểu b6nổi, rõ 3ràng là 69cô bị người 4khác trêu f7ghẹo, tại e9sao anh cũng 2mắng cô? 18Theo logic bethông thường, 5bngười anh 5trai đáng blẽ phải 35nên giúp 2cô mắng fngười khác 36chứ? Tiểu 6Ái cố gắng 8tưởng tượng 5ra dáng vẻ 87Dung Kỳ cvỗ về 85mình, dùng 71vẻ mặt ecnghiêm khắc 4giúp cô 7mắng mỏ f8người khác. 8 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô ddthực sự fakhông thể 1nào tưởng btượng nổi.

Sau 1khi đến 0trung tâm ethành phố, 47chiếc xe 2achạy về ehướng khu 37chung cư. f © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái 87vì thế 0cứ lẩm ebẩm giả c7bộ đáng 30000 13thương. e © DiendanLeQuyDon.comCho đến akhi Dung Kỳ 6từ bỏ 18ý định cđưa cô 67về nhà, 9đồng ý 5đưa cô 5đi ăn cơm, 06cô mới 47không mang 59bộ dạng 3đó nữa
Địa ađiểm ăn cacơm vẫn edlà Parker, dTiểu Ái 6phái hiện dra những 7ethứ mà 7Dung Kỳ 6dthích đều 08rất bề 3lâu. Anh 2về nước e4lâu như 0vậy, mỗi a2lần đưa 8acô đi ăn a5đều có 23định tại emột địa 8điểm, hoàn 6ftoàn không ethay đổi.

Bước 5vào phòng 97ăn sang trọng, ddhai mắt caTiểu Ái 2dlập tức 9sáng bừng. 1e © DiendanLeQuyDon.comBên cạnh achiếc bàn 0tròn rộng ađã có ba 7bốn người fđàn ông aekhoảng xấp 95xỉ tuổi 1nhau đang engồi ở bđó. Người 9bnào người anấy quần 67áo chỉnh 5tề, phong 7eđộ phi 84phàm. Trước b9khi cô và 3Dung Kỳ 62đến, họ 45dường như 45đang nói 1về những 92hồi ức cđẹp của 45tường người alúc còn d2du học xứ 9người, 5cách nói 4fchuyện rất cvui vẻ, 84sảng khoái.

Cảnh 71tượng này 30khiến Tiểu 04Ái vô cùng c8ngây ngất. 9 © DiendanLeQuyDon.comĐều là 6những chàng 6trai trẻ 3đẹp, vừa 3acó tiền flại vừa 2có phẩm cechất nữa 7chứ!

“Dung 4Kỳ! Qua 0ađây nào! eỒ, vị 29này là…?” 1aTừ ánh 1emắt vô 80cùng ngạc 3fnhiên của dengười đó, 1Tiểu Ái bcó thể 0cphán đoán fđây là ffcuộc tụ c2họp của cnhững người 8đàn ông. 2c © DiendanLeQuyDon.comĐàn ông 6mà, khi có 8tiền bạc 4fvà danh lợi 70sẽ không bthiếu đàn c4bà, nhưng 67thỉnh thoảng 67cũng cần acó những 9fcuộc tụ 4họp buôn edưa bán 7elê với 2nhau. Mọi b7người sẽ b5nói những 2achủ đề 6chưa từng b9có trong cnhững cuộc ebàn luận 0khin co sự 90hiện diện 37của nữ adgiới, sẽ f4cởi bỏ dclớp mặt enạ nho nhã d4lịch sự 4fhằng ngày 90mà phóng btúng một abchút.

Mặc 82dù không cbiết Dung 5Kỳ khi nhập f3cuộc sẽ 8như thế 6nào, nhưng 15cứ lấy 1dvố và Tư b7Nhã ra làm ebví dụ, 3nếu không 83phóng túng 36đền mức 9cuồng loạn 86thì buổi 0tụ họp 0bsẽ không 8ckết thúc. 7 © DiendanLeQuyDon.comVì thế fvào lúc 1dnày, Tiểu f3Ái rất 78hiểu tâm 46trạng của a3mấy anh achàng đẹp ctrai trong c5phòng. Bất cchợt có 3thêm một bvì khách 85không mời 4mà đến 4làm mất 16hứng của 7dhọ.

“Dung 88Kỳ! Vị 59này không caphải là cbạn gái f5cậu đó 5chứ?” 81Một người c0đàn ông dbphá lên 3cười: “Này 7người đẹp, 00đứng sát 58như vậy, 43sợ bọn a6anh ăn mất dcậu ấy f0à!”
“Đây 17là em gái 8emình, con 6bé ăn cơm 23xong sẽ 7đi ngay.” fDung Kỳ ccởi áo 1bkhoác ngồi 7fxuống, Tiểu 9Ái thở fdài. Từ 30nhỏ đến 77lớn cô 9ccũng đã 3gặp vô 5csố những 0anh chàng 18điển trai, fdnhưng tại esao không cmột ai có 73thể sánh abngang với eanh của 2cô vậy? fNgay cả 8lúc này, b2vừa rồi 36cồ cồn 61cảm thấy 9cmấy anh 7chàng này 8thật tuyệt e1vời, nhưng 3khi Dung Kỳ 26bước tới, ehọc chẳng 9qua cũng 3fchỉ giống 3với những b4diễn viên 8nghiệp dư e9trên phim 44ảnh, lu dmờ vô cùng.

“Em 1gái? Dung aKỳ, cậu 6ehình như 52chưa từng eekể với 7bọn mình 90cậu có 6một cô 6em gái! Mà ccòn là đại 88mỹ nhân 9vô cùng dxinh đẹp 7nữa chứ! 7Ái chà, e8có phải 7ccậu cố f5tình giấu 6không cho cbọn mình aebiết đúng 47không hả?”

“Đúng 1fvậy! Dung a5Kỳ, bốn aanăm đại bchọc, ngay 4dđến cái 5tên cũng echưa từng 0nhắc tới. a © DiendanLeQuyDon.comCậu quá 51bảo vệ 1em gái rồi 4đấy!”

“…”

Trong f0tiếng cười bđùa của dmọi người, 7Tiêu Ái 9ngồi xuống, 8lòng thầm a7nghĩ nào 8có phải 8anh bảo 7vệ hay cất c8giấu gì dchứ, rõ 78ràng chỉ cthấy coi 0thường 55và xem nhẹ. 25 © DiendanLeQuyDon.comNếu không 35phải do 32lần này 5cgặp Lý 7eTrân Gia, 7biết được 7chân tướng dlúc đầu, efthì xem chừng e2cả đời 7này cô sẽ a2coi anh là bkẻ thù.

“Các 6anh đều 7là bạn a3đại học 3của anh 9cem à?” 4Thực ra 85Tiểu Ái b3không thích eăn ở Parker 5lắm. cách dchế biên 71món ăn không 0mấy sáng 7tạo. Cô 0cchưa ăn eeđược mấy 5lần đã 6bbuông đũa, cchuyển sang 9cnói chuyện 5với bọn 9họ. Tiểu 98mỹ nữ 5chủ động 16bắt chuyện, aahọ đương 61nhiên là 79rất vui 2mừng. Mặc 3dù còn có 07ông anh hung 7bạo đang 50kè kè bên 0cạnh người 5dđẹp, nhưng 4chỉ là 1nói chuyện bthôi mà, eđoán chừng e0cậu ta cũng dekhông nghiêm 7ckhác đến 2bmức đó.

“Hóa 1ara các anh 5bđều làm 3cnghệ thuật, 0chẳng trách 9khí chất 58lại tuyệt 68vời như 7vậy!” 0Trong nháy 5dmắt, Tiểu 2Ái bổng cdtrở thành 4amột thành afviên hòa 07nhập cùng dmọi người. 2f © DiendanLeQuyDon.comNgược lại, 4eDung Kỳ a7ngồi bên fcạnh điềm 0đạm gắp a8thức ăn, 1dgiống như 82để làm 80nền vậy.

Tiểu e5Ái bổng 5trở thành 7công chúa ađược tung d8hô ở vị 96trí trung dtâm. Một bngười trong bsố họ dkể một 6câu chuyện 6đùa có 69thật hồi 86đại học 6khiến cô cccười lăn 3cười bò. 4f © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái 7quay đầu c0nắm lấy e6tay Dung Kỳ, 6mặt mày ftươi cười 4bhỏi anh f0chuyện đó 3ecó phải 2là thật 5không? Nhưng bvừa đối 2diện với 4ánh mắt 4của anh, dngón tay acô không 24khỏi run flẩy bẩy. ca © DiendanLeQuyDon.comĐôi mắt 67màu trà e3trong veo 7bnhư thạch 8anh ấy vào 9dthời khắc dnày u ám bnhư màn dbđêm dưới 1đáy biển, abkhông vui bvẻ và cũng 5ekhông hề 5dnhẫn nại, cnhìn cô alạnh lùng. e5 © DiendanLeQuyDon.comKhóe miệng d7Tiểu Ái a4cứng lại, 0nụ cười bthu về một 48lần nữa. 97 © DiendanLeQuyDon.comLại làm 7csao nữa 4vậy? Cô 6cchẳng qua b6chỉ muốn 2hiểu một 89chút về fnhững chuyện 6hồi đại dchọc của banh thôi amà, đâu cđến mức 26phải dùng 0ánh mắt aeđó nhình 8cô trừng 93trừng chứ? 03Tiểu Ái 1bĩu môi, 69đưa đũa 59gấp phần 6ccá đã cắn 7dỡ một cnữa trong 5bát của 68Dung Kỳ 8lên ăn.

“Em…” fDung Kỳ 7ngăn không 08kịp, Tiểu cÁi đã nhai 6fmấy miếng 2rồi nuốt 8vào còn ebđắc ý fhất lông demày. Nhưng bdchưa được 18mấy phút 47cô đã nhăn ddmặt, kéo 7lấy anh 7echỉ vào 49cổ họng aemình, ú 2ớ không 8nói nên 2lời

“Bị fchóc xương drồi?” 1Mặt mày 50Dung Kỳ 46biến sắc, 6lập tức 6kéo Tiểu fÁi ra khỏi fphòng ăn.

“Đừng asợ, anh 0sẽ đưa 8em đến d9bệnh viện 7ngay!”

Tiểu aÁi sửng 6sờ. Không 0phải chứ! b2Đâu cần bphải khoa 7ctrương đến cnhư vậy.
“Anh…” cTiểu Ái 97sợ hãi 1lên tiếng, eakhi đó Dung 8Kỳ đã ebkéo cô vào 9thanh máy, cfanh bỗn b2cúi đầu afxuống, ánh 4mắt vừa dlo lắng fbvừa quan 4tâm lập 0tức bao 74trọn lấy c8cô. Dần fbdần giống dnhư nước 22biển mên 96mông dịu 1cdàng, Tiểu aÁi đột c7nhiên cảm d3thấy ái 6náy: “Chuyện 08đó, em không 97bị sao cả…”

Dung 6Kỳ ngẩn 1engười, 7nhanh chóng 3avỡ lẻ, 4blo lắng 49trong đáy c1mắt ngay 3lặp tức 2bthay bằng d4lửa giận: 20“Dung Tiểu cbÁi! Em lại 7lừa anh! 9Trêu trọc 4người khác 2đến mức 02nghiện rồi 5fà? Một cngày không 6đi lừa 1người khác 64thì không 2chịu được 9eà?”
“Anh 22làm gì phải efhung dữ 26như vậy 0chứ…” cTiểu Ái 6dchu miệng, 8đưa tay c0kéo anh, c8nhưng lại 02bị anh dùng elực hất eđi. Trọng etâm không e7vững, bả 7vai cô bị 7đập vào 15tường thanh 2máy, đau 9fđến mức 35nghiến răng 92nghiến lợi: 7“Được 36rồi, cứ acho là em 7sai đi, nhưng amà anh đâu 1cần phải 4tức giận d3như vậy 55chứ! Em 0chỉ là 7dkhông bằng 38lòng khi 8anh nhìn 9cem với ánh 8dmắt đó, abcứ giống d8như rất bcăm ghép 35em vậy. b © DiendanLeQuyDon.comEm chỉ muốn 3thấy dáng f7vẻ anh quan 8ftâm mà thôi!” 41Tiểu Ái 90trợn trừng dđôi mắt 2đen nháy 7ra sức nhìn c1Dung Kỳ, 6tựa như 2muốn xuyên d3thấu qua 8vỏ bọc 9bị phong 82kín bởi 0lớp băng f6dày, để 45thấy được 05nội tâm 8thật sự: 0b“Em biết aanh không 1hề ghét 12em! Giống f2như lúc 67nãy, hay abuổi chiều 9fkhi Ando Ruki 1làm phiền adem, anh đều 8bảo vệ 4em đấy cfthôi, nhưng 6tại sao…”

“Đủ 6rồi!” 0Giọng nói 3lạnh lùng a0như băng 3tuyết ngắt c5lời Tiểu b9Ái: “Sai 14thì đã absai rồi, 76đừng nhiều dclời vô 2dụng nữa! faAnh còn có dbạn ở 1ebên trong, 0nếu em muốn 89cùng anh f7đi vào, 2thì hãy exin lỗi 2mọi người, ecòn nếu 6không thì 8lập tức cavề nhà!”
Mũi 7Tiểu Ái 7bắt đầu 0cay cay. Những 9lời muốn 2nói cô còn 44chưa nói bbxong nhưng 04anh lại 6hung dữ 8như vậy, 65trong mắt 05và khuôn 8cmặt đều 6là lửa aegiận, cứ enhư cô là 1dngười vô f8cũng tệ 0hại. Tiểu 02Ái cắn 5môi, dùng 6fhết sức eđẩy anh dra khỏi fthanh máy 8enói: “Anh 9là đồ eđáng ghét 54nhất! Đồ 27xấu xa! 3bEm mới là 58người không 4ethèm ăn becơm với 4anh!”

Dung 4Kỳ không fhề do dự, 7rảo bước 0quay về 91phía phòng dăn, dường 0như đối f1với anh, 9cô chỉ 02là một f4người xa dclạ. Tiểu 41Ái ngây 01ngốc đứng atrong thang fmáy hồi f0lâu, cuối 10cùng ấn 35nút đóng 7ecửa.

Ngày 8hôm sau Tiểu bÁi bị sốt. 0e © DiendanLeQuyDon.comCô cảm 4athấy mình eđúng là 4dđồ ngốc, ftrời lạnh 5như thế 3mà không 1mặc áo 5khoác ngoài, 2không mang dtheo ví tiền, 1lại còn abcó thể ccđi bộ một 9bmạch từ 5Parker về 7fnhà.

Trong 3điện thoại, 8eTư Nhã an 0ủi Tiểu b5Ái rất a0lâu nhưng 7cũng không 29làm cô vui evẻ được 1ahơn. Cô acó thể f7vui được 35sao, đã 46nằm trên 0egiường ccgần một angày rồi, amà Dung Kỳ 7evẫn không 82hề hay biết 64cô đang a8bị ốm. 7 © DiendanLeQuyDon.comThê thảm 7hơn, trong d0nhà chẳng 0còn gì để 6ăn cả, ecô đã đói 9ftừ sáng 6đến bây 7giờ, ngay ffđến dạ bdày cũng 9co thắt fđau đớn. d1 © DiendanLeQuyDon.comNgười ta 81thường 32nói, người 15ốm là sướng 80nhất, có bngười chăm 7esóc, cưng cchiều, có 14thể làm 61nũng tùy 4thích. Nhưng 4cô lúc này 3chỉ ước bmình có ecốc nước atrắng, vậy 4mà đã phải 3cố lết dcái thân 98hình xiêu dvẹo đi 72rót nữa bchứ.

Gần 8bxế chiều, 5thân thể 2Tiểu Ái b4nóng bừng 32lên, đầu 7đau như 71búa bổ, dcuối cùng 77cô hôn mê 1mà thiếp ccđi.

Không cbiết khoảng dbao lâu sao, ctrên phần 6ctrán nóng b0hầm hầm 5ccủa cô 38được dán 7bmột miếng 32gì đó mát 0lạnh. Cảm c0giác dễ 7chịu từ cftừ xua tan 5đi cái nóng. 80 © DiendanLeQuyDon.comCô khẽ 67rên lên 51vài tiếng, 0liền có dngười đỡ 71cô dậy deđưa cốc 5nước kề blên miệng. b6 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái euống một 01chút nước, eflại bị deép nuốt 7thêm mấy 3dviên thuốc. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô mơ màng bmở mắt 96ra, trong c9cái nhìn 4bmơ hồ, clà khuôn dmặt quen e6thuộc vô 8cùng điển 4trai, đường 3chân mày 0cđẹp lạnh blùng, tự 1như có gì fdđó thương 97xót.

93ảo giác a4sao? Tiểu 29Ái rất bmuốn nhìn c6rõ, nhưng 37cảm giác 6fchoáng váng 91liên tiếp d3ập đến, 83cô không bcam tâm, 8cố gắng 39đưa tay d4ra để bắt blấy cái 0cgì đó nhưng aflại tiếp b1tục chìm bvào hôn 02mê.

Lúc 4Tiểu Ái 0etỉnh dậy 67một lần 8nữa, trời 71đã sáng. 4 © DiendanLeQuyDon.comMùa đông 8bầu trời 59thường 3âm u, giờ 3này bầu 0trời ngoài 1cửa sổ cbao trùm 62một màu e4trắng nhạt, 57những đám 3mây dày 2eđặc sương 2cmù như sắp 9có tuyết darơi.

Tiểu cÁi vừa acuối đầu, 8ađã thấy 06có người 0ađang gục fbền cạnh eegiường a3cô.
Quả bnhiên không b0phải là 9cảo giác, 3người cả 6đêm qua 3dchăm sóc 2cô thật 3sự là Dung dcKỳ. Chắc 52cả đêm dfqua anh chưa 49ngủ, trên 4angười mặc echiếc áo 3sơ mi mỏng cmanh, bên 9ngoài là 5chiếc áo 8len hở cổ fbmỏng. Dung f4Kỳ nghiêng b2đầu, gối 3dlên cánh e3tay, khuôn 59mặt với f1những đường 38nét hoàn 99mĩ vừa 47điểm đạm, 9vừa loát bmắt, hàng 0lông mi dẹp cdài rậm, 08sống mũi 9cao thẳng. 4 © DiendanLeQuyDon.comĐôi môi edmỏng với bnhững đường b8cong mềm 5mại, những clúc không 1mở miệng 6thì lại 2dịu dàng akhông thể 4ngờ được.

Tiểu cÁi nâng angười lên, dcnhẹ nhàng 41sát lại a6gần anh, 5fđặt khuôn a3mặt mình ctrước khuôn 1fmặt anh 4đang ngủ 88yêu bình 8đó. Một dkhuôn mặt 8bnhư vậy dcho dù mang c6sự mệt emỏi, vẫn 51khiến cho fngười ta 3say đắm. 9 © DiendanLeQuyDon.comKhông biết cflúc anh ở 3bMỹ, có 59xuất hiện 55người con 6gái nào 4elàm anh rung eađộng không? 00Ở bên cạnh 1anh, mỗi flần tỉnh 1dậy đối b5diện với f8khuôn mặt 5dtuyệt đẹp 4cnhư vậy 5cô ấy sẽ 6có cảm 9giác như 6thế nao? e1Nghĩ đến 1đó Tiểu abÁi lại 41thấy hơi 69khó chịu. e © DiendanLeQuyDon.comKhông được, dasau này nhất e5định cô 45sẽ tìm 64một người abạn trai 0đẹp hơn e0anh.

Hơi 54thở Tiểu fcÁi phả 6vào má Dung 1Kỳ, mang b4theo chút e4ngọt ngào. 19 © DiendanLeQuyDon.comLông mi anh 7khẽ động, 4rồi bỗng 1fdưng mở 56mắt ra. 0d © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái 4clập tức 1angồi lên, ffphát hiện fra cách tay 59mình vẫn 1bcòn níu eachặt áo 2Dung Kỳ, adường như c9trong lúc 7fmơ màng 09cô đã nắm 83lấy tay 9fmà dựa 9vào. Trong 7lòng Tiểu eÁi chợt dthấy ấm 61áp, nhưng 21nghĩ đến 3thái độ dkịch liệt 3của anh fngày hôm 1qua, chút a9cảm giác 8ấy lại b1tiêu tan 8không dấu 1vết.

Tiểu a0Ái rút tay 4về, lạnh alùng nói: 7d“Em còn a1nghĩ rằng, 25em có chết faanh cũng 96không biết ađấy!”

Dung 4Kỳ mấp 98môi, nói 2dra bốn chữ: 4“Tự làm 3tự chịu!”

Tiểu eÁi tức 8đến nổi 67gân xanh: 37“Anh nói ecái gì? 0aThế nào 6là tự làm 4ctự chịu? 3bVì ai em 5mới bị 14sốt chứ? f1Đừng cho 48rằng anh 5chăm sóc 92em một đêm c4thì có thể 2bỏ qua chuyện eanh hung dữ dvới em, 03lại còn 59đẩy ngã aem.”

“Hùng fhổ như 2vậy, xem f2ra là đã 9dhạ sốt 7rồi! Anh 3còn có việc, b6anh đi đây!”

“Đồ 4khốn kiếp!” f2Tiểu Ái evừa tức 4giận vừa 16nóng nảy, atiện tay cném chiếc 5gối. Tiểu 72Ái ném rất 7chuẩn, trúng 33ngay sau gáy 36Dung Kỳ. 8 © DiendanLeQuyDon.comTheo phản a6xạ anh quay 2engười lại, atrên khuôn 3cmặt đã f2kết thêm efmấy tảng 45băng.

Tiểu 44Ái lắp 06ba lắp bấp: 3“Làm sao 9chứ? Hôm 72qua anh cũng 36đẩy em 9đó thôi, eđánh… 61đánh anh f0một cái 8không được 9à?” Thấy 31sắc mặt 71anh lại abgần, Tiếu 18Ái càng 9ahoảng sợ: 5“Ai khiến fanh lúc nào e8cũng quá 81đáng như 3vậy, anh 68là anh trai 6bđó, phải athương em, 5ecưng em, a7coi em như dbcông chúa f3nâng niu 6btrên tay 9mới đúng 6bchứ! Nhưng 31anh thì sao, 80ánh mắt 2alúc nào 29cũng hung e7dữ, lời 7anói trước 0bnày toàn falạnh nhạt. 2 © DiendanLeQuyDon.comRõ ràng clà rất 4quan tâm 03em nhưng 32tại sao 7không chịu 6biểu lộ ebra chứ? 0Tại sao dphải xa 5bcách nghìn eddặm như fvậy?”

Anh d0nhìn cô achằm chằm, fkhông nói bgì, đáy amắt lóe 4lên tia ưu e3thương khác dthường, 6frồi ngay 73lặp tức 9ẩn đi không 8còn gì đọng 8lại.

Dung 7Kỳ ngồi 50xuống mép 81giường 4khiến Tiểu bdÁi bắt eđầu lo 8blắng, nhưng 5bkhông muốn 7anh nhận 35ra nên cô 9chỉ có aethế giả 37bộ cứng 92rắn ngẩng c3đầu lên edđối diện 54với anh: a2“Nói đi f2chứ! Anh 8đừng có 9im lặng aanhư vậy! 5aEm ghét nhất 6sự là sự 00im lặng 7bđó của danh!”

Những 5fngón tay e8thon dài, dađều đặn d6đặt trên bmá Tiểu 5Ái, Dung eKỳ tiến 89sát gần acô hơn, 50hơi thở 4lướt qua acơ thể 6khiến cô 5ekhông thể cnào thở cđược: b“Đây là 02lần thứ fdmấy em nói cevới anh 80những lời 4bnhư vậy d5hả?”

Một bcâu hỏi 6nghi vấn, 0hay là câu ehỏi chất e8vấn? Tiểu 10Ái nhìn aanh chằm 65chằm không 1dám nhúc 4nhích.

“Dung 8eTiểu Ái! 33Tại sao 45em cứ phải 0dồn ép 4aanh bằng 3được?” bTrong đôi 9cmắt màu fetrà bắt 9bđầu cuồn 94cuộn những cưu tư lạ 1lùng, hoàn 9toàn xa lạ 76với trước 1kia, ẩn fadấu trong 76đó là sự ehỗn loạn 2axem lẫn 79tức tối.

Tiểu 0Ái nghiếng d4răng, sau 5ecùng tiếp 55tục nói: ee“Em chưa cbao giờ 8dồn ép 9anh cả, e4rõ ràng 64là anh tự fép bản 29thân mình! d8Bởi vì b4quá để c0ý đến e5thân phận 68của mình, 66nên anh cố 9tình xa cách 73mọi người 8trong nhà. ea © DiendanLeQuyDon.comEm luôn nghĩ drằng sự 9xa cách và 6lạnh nhạt 34đó của 5anh là do c6anh ghét 9cem. Nếu cnhư em không degặp được c7Lý Trân 64Gia, không ebiết được 6chuyện của eHứa Kỷ 4Dương năm f7đó, chắc dchắn em 1dsẽ tiếp ftục hiểu alầm anh. 30 © DiendanLeQuyDon.comXin anh hãy 2nói cho em 7ebiết nút 9athắt trong c8lòng anh? eNói với 5em tại sao 1lại phải 2cố thu mình 6trong cái fvỏ bề cbngoài lạnh 1nhạt đó? 3Những ngày ftháng anh dftrở về, b1em luôn trách 28giận anh 0dkhông quan a1tâm em, nhưng 6nghĩ lại, ehoàn toàn ekhông phải 8như vậy. 5 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt a6lo lắng 45của anh 96khi lần 6quay phim e0em nhảy eftừ tần 2ba xuống. 2 © DiendanLeQuyDon.comHai ngày dbtrước, 66rõ ràng 0anh đã đi 1rồi, nhưng e2khi thấy 9Ando Ruki b6bám lấy 5em, anh lái 17xe quay lại. 9 © DiendanLeQuyDon.comCòn nữa…”

“Đủ brồi!” 1Dung Kỳ 1đột nhiên 00hét lên, 29dường như 3mang theo casự tức 3giận cực 7độ. Tiểu 28Ái run bần 94bật nhưng 7tay vẫn 03níu áo anh.

“Không cđủ, không cđủ! Em 78cứ muốn 9nói đó! 9Em phải fanói, nói 4cho đến 2fkhi anh chịu 6fthương em, ccưng chiều eem, coi em 3như bảo 2dbối, phá 35vỡ cái 01mặt nạ 7abăng giá 6dđáng ghét 7của anh. 3 © DiendanLeQuyDon.comNói cho đến 87khi anh chịu bgỡ bỏ c2mọi thứ, 7dùng con 3người thật 6của mình bcđể đối d9diện với 0tất cả 8fmọi người.” f0Dung Tiểu 48Ái không fcòn chú dbý đến 0fđiều gì bnữa ngoài anắm lấy atay anh ra ecsức gào 1thét.

Đôi 5mắt màu ctrà chốc 2càng lúc acàng chất d7chứ sự c1ưu tư lạ alùng, cuồn 3cuộn dâng 0trào mãnh cliệt tựa 21như đại e9dương, chuẩn b3bị nghênh 01đóng một d3trận phong 0fba bão táp.

“Em dethật sự… emuốn thấy 2con người 8thật của canh sao?” 72Dung Kỳ 06cuối cùng a2cũng mở 6miệng, giọng b8nói lạnh 50lùng trong 79trẻo pha 71chút khàn 0khàn, dường fnhư bì kìm 8nén quá e7lâu nên 8giọng nói ccũng trở 2nên bóp 35méo: “Em…hi 40vọng anh 9dthay đổi easao?”

Không dfkhí bỗng 8ctrầm mặc, b1tưởng chừng 57như sắp 0có chuyện 69gì đó xảy era.
Tiểu 0Ái gạt 4dđi ý nghĩ 24kì quái fđó, vô 3thức gật f6đầu.

“Vậy b1thì em đừng acó hối 8hận đấy!” a2Khi câu nói fvừa dứt, 4Dung Kỳ 6đưa một 2cánh tay 3khác ra ôm 28lấy eo Tiểu 20Ái, làm c0một việc 5echấn động etrong cuộc 3đời cô.

Dung 3Kỳ hôn fbcô! Anh trai d4cô, đang 0hôn cô trọn elấy môi c8cô, dứt ebkhoát và 6thô bạo.

Tay 49Tiểu Ái b2rung lẩy 9bẩy, đầu f2óc cô lúc f0này giống dnhư một 4tờ giấy atrắng hoàn c8toàn trống erỗng, hai 4bên tai có 6dcảm giác cnhư đang fnghe thấy 2âm thanh cầm ĩ chói adtai.

Sao, 5sao lại f4có thể 5như vậy b4chứ?

Đôi f8môi Dung bKỳ lạnh c4băng mà 6mềm mại, 1những ngón b0tay trên 15má cô dường 63như hơi a3run rẩy, e5nhưng vẫn 84kiên quyết a5giữ thật cchặt. Tiểu 9dÁi trợn 9trừng mắt, 07thấy hàng 30lông mi dài 65quyến rũ d5của anh, ccô muốn f7nói nhưng b7vừa mở 81miệng thì 6đầu lưỡi 2của anh ađã luồn 8vào bên 07trong. Những f4âm thanh caầm ĩ bên c6tai dần 9bbiến mất, e6Tiểu Ái 3nghe rõ tiếng e5thở hổn bahển, cuống 9quýt hòa 2quyện vào dnhau, khi 0hôn còn 6fvang lên 2tiếng ma 8sát khiến 1người ta 7đỏ mặt 8tía tai, btim đập 4athình thịch. d © DiendanLeQuyDon.comTrong giờ 2phút này, 3Tiểu Ái e7đã hoàn 66toàn quên b3mất đang 9xảy ra chuyện 2bgì. Ai đang 0hôn, tại 2asao lại b6hôn cô, 1ccô đều bkhông biết.

Cánh 49tay Dung Kỳ 6aôm chặt 6Tiểu Ái 9khiến cô 4cgần như 7ngạt thở. df © DiendanLeQuyDon.comTrên đôi c3môi mềm 5bmại của d2anh, dường enhư lộ c5ra vẻ tuyệt dvọng và 6thê lương 1tột cùng. b3 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cho cdù như thế 08nào thì 55một đôi e7môi lạnh c1lẽo như avậy sao e2có thể 3hôn cô một 2cách nồng 9cháy đến 00thế?

Đường 9chân mày ađẹp vô 74cùng quen 2fthuộc đã 5hiện lên 7những dục 0vọng mãnh 2liệt hoàn 66toàn xa lạ 64với cô? 1Đó không 8phải là bdvẻ mặt amà anh nên 19có. Trước 1nay anh luôn 81là người 0lạnh lùng dbăng giá, 34vời vợi 7trên cao ftường chừng 5fnhư chưa f4từng xem 60trọng bất 6fkỳ ai. Nhưng 70tại sao 05lúc này, 4anh lại 2hôn cô?

Cảm 24giác khó 68chịu không 4thể đè 7nén được bamà lan truyền fakhắp cơ dthể Tiểu 71Ái. Tay cô dcuối cùng 7acũng có 22chút sức dlực, cô agắng dùng bsức đẩy ccanh ra. Thế 2nhưng đôi 4môi vừa arời chưa 3được nữa 42giây lại 23nhanh chống b2phủ lên 0môi cô. 6f © DiendanLeQuyDon.comVẫn cứ 7dứt khoát 1tiếng sâu 9evào chiếm 2hữu, cánh bdtay anh ôm 51chặt cô 8vào lòng, 1tựa hồ 3cmuốn vò c4nát cô.

Những 94giọt lệ b8cuối cùng 4dcũng tuôn 9trào ra, 96Tiểu Ái 1bdồn toàn 6bộ sức 44lực đẩy fanh ra: “Anh 7trai…”

Dung 2fKỳ sau cùng 3bcũng chịu abuông, đôi 9dmắt màu 59trà quen 4thuộc vẫn cẩn chứa 7cảm xúc 54mãnh liệt 87và hỗn dloạn chưa 4khôi phục 2nhìn cô e9chăm chú. 0 © DiendanLeQuyDon.comĐôi môi 9gợi cảm adđang thở 0gấp dồn 19dập phả 9lên bờ 5môi cô, fxót thương 7evà triền 3miên.
Tiểu 86Ái không 9thể nào 1tin được, e1người trước 1fmặt cô 5fđây – 4người luôn 0nhìn cô f3với ánh 2fmắt lạnh 3lùng băng 5giá, người 8mà cô đã 5gọi là 41anh trai mười f0mấy năm 1nay, là người 9thân quan 41trọng nhất 5của cô, 39một giây 1etrước lại 0có thể 0hôn cô say eeđắm.

Tiểu aÁi như sắp 1dđiện rồi!

Đầu 5ngón tay 52anh nhẹ 20nhàn chạm avào những d9giọt nước 6mắt lăn 3dài trên 7má Tiểu bÁi, cô run c9lên mãnh eliệt, nhảy 5btừ trên dagiường 77xuống, không 9hề quay 86đầu lại 43xông thẳng 4vào phòng 4tắm. Cách 2dcửa đóng fsập ngay 1trước mặt 3Dung Kỳ. 20 © DiendanLeQuyDon.comĐộng tác 76dứt khoát 6anhư lúc d3anh không akiềm chế 68được bản 6thân mà 5hôn cô.
Đôi 3mắt mang fdquá nhiều cưu tư dần 5khép lại, 1anh cứ im 98lặng ngồi 3bđó, song 17tưởng chừng 6dnhư đang 9rơi vào dmột vũng 5bùng không 77đáy. Vẫn clà… vẫn a7là không cđược sao? eĐã nhiều 74năm như dvậy cuối c1cùng vẫn esụp đổ fsao? Mặc 5dù đã biết c5trước, bmột khi cđã quyết eađịnh, một akhi đã bắt fđầu, sẽ 8giống như e6vòng xoáy 2điên cuồng ffkhông bao 0giờ dừng 3lại được. ba © DiendanLeQuyDon.comThế nhưng… 8anh chỉ ccó thể 5kiên trì 2đến mức f0này thôi 9sao? Hay là, 8ngay từ 9dđầu, anh ađã định a9trước khát 5vọng điên 27cuồng đó 4sẽ không 60có cách 8nào dừng 05lại? Đây dalà sinh lí 5của con 6người, 9câu hỏi 8duy nhất 7akhông tìm 1ra đáp án.

Trên 52khuôn mặt 89tuấn tú dthoát tục d2của Dung 2Kỳ giờ 7dđây đã 6xuất hiện 2nụ cười 3khổ lạnh 4anhạt.

“Tiểu bfÁi, em ngang f3ngạnh muốn eanh phải 8sống thực fvới lòng 5mình, thế 33nên anh chỉ acòn cách dnày thôi. 1e © DiendanLeQuyDon.comEm muốn b2như thế 68nào, sau c9này anh sẽ c7phải làm 46sao?...” 4Dung Kỳ c7đau khổ fthầm nghĩ.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/74252


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận