Lúc dnhận được eccuộc gọi 63của Tư c2Nhã, Tiểu e2Ái đang cbồn rầu 8ngồi thu 23mình trên ccxe.Người 32đang lái 2xe bên cạnh e5 hông thể 0 iện chút dáp nào khiến 9 iểu Aí 51 ất buồn 18 ẻ. Tiếng f huông điện d7 hoại chưa 96 ang được b ấy hồi 8đã bị d ô ấn tắt. 6 © DiendanLeQuyDon.com iết Tư b hã muốn b ìm mình 3b ói chuyện d hưng vì 8 ướng “ngọn b úi lửa” ee ên cạnh, 93 ô chỉ có fd hể nhẫn d hịn mà ff hôi.
Lần b6này nghe 4tin bố bị 22ốm nên 3Tiểu Ái 9ngoan ngoãn f0về nhà, anguyên nhân 8cmột phần f8cũng là 31vì tạm bthời né 9tránh anh b1ta.
Tiểu ddÁi đầu 1óc lơ đãng, 7 iện tay 0b hặt vài 60đồ ăn 26 ây bỏ vào eb e. Kết quả 01 ữa tối a ô mới phát d iện ra những 8 hứ trong e9 ồi toàn 93 ác loại 9 hịt viên 07 hư: cá viên, 85 hịt gà c8 iên, thịt ac ò viên... 0 © DiendanLeQuyDon.com úc Tiểu 80Ái đang 8 a sức gắp 0 hịt viên 2 hì điện 61 hoại di 2động vang 62 ên, trên 3 àn hình e hấp nháy 58 a chữ Thôi c hái Dạ. 1b © DiendanLeQuyDon.com ô ấn nút e ắt rồi c ứt sang 6 ột bên, 20 ào ngờ 5a ó lại vang 43 ên lần e3 ữa. Tiểu 1Ái tức 8b iận, tiếp 88tục tắt e1máy. Tuy f5nhiên, Thôi 3Thái Dạ cquả thực 2crất nhẫn 09nại, cứ 5năm phút 67lại gọi amột lần. c7 © DiendanLeQuyDon.comNgay đến e5bố mẹ 51cô cũng ephải để 9ý đến, 6Dung Kỳ 7cau mày: 4“Nghe đi!”
“Bé 1con, em đang cfở đâu 31vậy?”
“Tôi 20đi đâu dcũng phải ebáo cáo 2với anh 94sao?” Tiểu 5dÁi lạnh 2blùng đáp. 7 © DiendanLeQuyDon.comKhông thấy 0bên kia nói fgì, cô tiếp 70tục nói: c4“Bố tôi 5bbị ốm, 9tôi đang 8ở nhà, 8có thể 4phải ba 8cbốn ngày 40sal mới dequay lại.”
“Bác 85trai ốm 3ư?”
“Giả e0bệnh thôi!” 5Tiểu Ái 48thở dài, 3dsau đó nghe 00thấy tiếng 06cười của 3anh: “Vì 9bvậy bố cmẹ tôi c1đều ở a4đây, anh 5tôi cũng dvậy. Mấy 0engày này 5không thuận 0etiện lắm c8cho việc fnói chuyện 4qua điện 63thoại với aanh đâu, 86anh đừng a0gọi đến 9nữa!”
“Làm 95sao như thế ađược, 12vậy chẳng 7khác nào eanh không 5bđược thấy 7em à?”
“Anh fbớt lắm dchuyện đi! dAnh lo đi 0chẹn hò 2dđi, đừng 75nghĩ đến cviệc làm 4phiền tôi e6nữa.”
“Anh clại chỉ 1muốn hẹn ahò với edem thôi! 43Hay là, anh f8đến thành 1bphố Z tìm c8em?”
“Đừng f5có vô vị eenhư vậy 2nữa!”
“Không 6vô vị, 6canh rất cthật lòng, 73nhất định 1bsẽ như aavậy! Em 82bảo Dung 8bKỳ nghe c7điện thoại, 43anh sẽ nói brõ ràng cvới cậu dta. Nói rằng 0anh với 1em gạo đã d7nấu thành 8cơm, như dthế là 8được chứ 5gì?” Giọng 7điệu Thôi dThái Dạ fchắc như 79đinh đóng 04cột, có bcvẻ như 5dđang thật 1flòng vậy.
Tiểu 7Ái giận 4sôi người: 09“Anh biến a0đi!” Cô 0hung dữ 9tắt máy, 3khi bước 31vào phòng căn mới 0phát hiện 3ra câu cuối fhét to quá 00làm cả enhà đều b2ngơ ngác 77nhìn mình.
Tiểu 6cÁi nhếch amép cười cenói: “Nhân d8viên chào 9bhàng bây 5giờ thật 23đáng mắng!”
Mặc 09dù biết công Dung dagiả bệnh, dnhưng Tiểu fÁi và Dung dKỳ vẫn 6ở nhà mấy 9ngày.
Bà aDung đã 24về hưu, 6bông Dung 3cũng dựa 7vào tuổi 7tác nên 78thường elấy cớ d5xin ở nhà 1nghie ngơi. e © DiendanLeQuyDon.comNhững ngày 1bnày, trong d2ngôi nhà fđã bấy 79lâu lạnh 6lẽo bỗng betrở nên brất náo 6nhiệt. Hằng 98ngày, Tiểu 9Ái ăn rồi cangủ, ngủ 3rồi lại 5ăn, cùng 97bố mẹ 2xem phim, 8chuyện trò. fc © DiendanLeQuyDon.comDung Kỳ b8thì lúc enào cũng e6bận rộn 1dtrước máy atính, nếu 41không cũng 4lên ban công 7quay hướng 83nam trên 88gác ngủ 3trưa.
Tiểu 4Ái còn nhớ, 6csau khi lên b3trung học, b6Dung Kỳ 1rất thích engủ trưa, b9đặc biệt blà vào mùa 5fxuân và 0mùa thu. 4 © DiendanLeQuyDon.comNhững ngày 9được nghỉ 0học, anh 6có thể engủ cả 7dmột buổi 3achiều. Lúc 1đó cô rất 9thích chọc 22anh, lén 3clút cắt 1một sợi 4tóc của 80anh, bỏ 6mấy hạt cmuối vào 00cốc nước 24của anh, dhoặc là 9cầm bút 4chì viết 9lên sách 2của anh 26mấy chữ.
Sau eckhi Dung Kỳ 2phát hiện 76ra, anh luôn 1arất bình 9tĩnh, đến 6mức ngay 1dcả cô cũng 4cho rằng a3những chuyện fnày không 70phải do 62mình làm 1ra. Người 2không hiểu 6sẽ nói, eđó là sự ddcưng chiều 08của anh 4trai đối cvới em gái, 9bởi vì 49thương yêu, f7nên coi nhưu 3không có bvấn đề 4gì. Người ahiểu sẽ 7acho rằng 91phản ứng 01của Dung 0Kỳ như evậy là ađúng, nói bbcom trai nên 9như vậy, 5ung dung điềm fđạm, chỉ 3có những cthằng nhóc e8bướng bỉnh f6chưa trưởng b7thành mới 6anổi loạn 63tìm cách 17báo thù.
Nhưng 2Tiểu Ái 8biết, thái 08độ đó a6lại coi 8thường, ddbởi vì 3không quan e3tâm, không 2để ý nên 45coi như xa 2lạ vậy.
Tuy d5nhiên, với 65Tiểu Ái 4bnhư thế dlại càng 8tốt, dù d2sao anh ấy 2là Dung Kỳ bfthánh nhân 2khó có thể 49bắt bẻ 7được. 31 © DiendanLeQuyDon.comCho dù đối adiện với 0ebất kì 5tình huống 55nào, bất 1kì chuyện egì, đều 7phải giữ 5được sự 13trầm tĩnh 0và điềm 84đạm hoàn 7mĩ đến avô vị. f7 © DiendanLeQuyDon.comLúc đó, 6cô đã từng 1cho rằng, fdanh mãi mãi cđối xử 9lạnh nhạt 8với cô, 4fgiống nhưu 0bbiển băng 38xanh ở vùng 6Bắc Cực 5với lục 5dđịa màu 3trắng đơn 9thuần vùng 9Cực Nam, 5vĩnh viễn 8blà hai phần fcthế giwois 69không thể 5giao nhau. 54 © DiendanLeQuyDon.comCho tới 77khi cô lên flớp mười, 9vào một 6bưởi chiều athu năm đó, bthế cân 4bằng vô behình cuối 09cùng cũng 0bị phá 67vỡ triệt 3để.
Hóa 23ra trên thế 47giới này ackhông có 9chuyện gì b2tuyệt đối, 36tất cả 5echỉ là 3tương đối.
Dung 3Kỳ can thiệp 7vào chuyện 8friêng tư 24của Tiểu ddÁi - những fchồi ức 36ngọt ngào, 9tươi đẹp cliên quan a2đến mối 8tình đầu 6của cô, dđến bây cgiờ vẫn 1được cất 3giấu ở 3tận nơi 87sâu thẳm. 18 © DiendanLeQuyDon.comChàng trai 3tỏa sáng enhưu ánh f4mặt trời c7từ sân bbóng chạy fvề phía b6cô, nụ 35cười rạng 9rỡ khiến dlần đầu atiên cô ecảm thấy 8tim loạn fnhịp và bbtâm hồn d9xao động.
Rất eanhiều năm 39sau, mỗi 60khi nhớ 2lại những 5hồi ức d4ấy, cô 8mới phát 23hiện ra 4enguyên nhân 07khiến cô ecăm ghét d2Dung Kỳ 4bcũng là 6bắt đầu 74từ đó.
Bà 6Dung gọi 8eTiểu Ái 8bmấy lần akhông thấy cfđáp lại, 2aliền nhét 5điện thoại 1không dây 96vào tay cô.
Là dđiện thoại dcủa Lý aTrân Gia, ebạn thời 95tiểu học bfở thành 57phố Z, đồng 15thời cũng 6elà bạn 7học trung 2học và 5phổ thông. 30 © DiendanLeQuyDon.comTrước khi cquen Tư Nhã, eTrân Gia 01là bạn ctốt nhất 7của cô. 0 © DiendanLeQuyDon.comTình bạn 6hơn mười 60mấy năm fakhông ngờ ccuối cùng 6alại mong 7dmanh yếu 18ớt đến 00vậy.
Lý 1Trân Gia 31vẫn thân f0mật gọi 43cô như trước. 6f © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái 4cảm thấy 3kì lạ, 3vừa về 9đến nhà d1chưa được fmấy ngày, 6cũng không 8cliên lạc cvới ai, dtại sao 7Trân Gia 6elại gọi 75điện đến dtìm cô chứ?
“Mấy ffngày trước 5trên đường, 39mình thấy 0cậu!” bTrân Gia 5dcứ như 5fvậy giải 4dthích một c1loạt. Tiểu a5Ái tay ôm 6điện thoại 6nhưng thực 65tế chỉ 7nghe được 92mấy câu. 6 © DiendanLeQuyDon.comCho tới ckhi Lý Trân 15Gia nói ra fmục đích cgọi đến 8dlần này, 6cô bất cngờ ngồi 7thẳng người.
“...Thế cmới nói d3cậu về 6thật đúng 59lúc! Ngày 39mai lớp camình sẽ ftổ chwucs 2họp lớp, 99ăn thịt dnướng tại 92công viên b6Thạch Hồ 2ở ngoại cô. Còn nữa bbHứa Kỷ cDương cũng ađến đó!” cbGiây phút 9đó, Tiểu 8cÁi chỉ 4cảm thấy btim đập 0aloạn xạ, d6trong người 28cô có cảm 0giác hồi 4hộp kì fflạ, nó 9len lỏi 5trong ngực 4rồi lan atruyền đi bkhắp toàn 0thân.
Hứa 1Kỷ Dương!
Cái 11tên đã 4lâu lắm cbrồi Tiểu 12Ái không e2nghe tới, bcái tên 0mà cô vốn 48cho rằng 1dcả đời a7này chỉ e7phụ thuộc dvề hồi 18ức.
Ngày ahôm sau trước 17khi đi ra 5engoài, Tiểu f8Ái đứng dftrước gương 6trong phòng 65ngắm nghía 41lại mình emột hồi 2dlâu.
So 3với hồi 7phổ thông, 2dTiểu Ái fxinh đẹp ahơn rất b5nhiều, mái btóc dày amàu tím 32đậm với anhững lọn atóc xoăn 1nhẹ, xõa 0ngang vai. ba © DiendanLeQuyDon.comLàn da màu 3lúa mạch 6khỏe mạnh, 92hơi thở 84thanh xuân d4mạnh mẽ, 2cặp mắt d4sáng tràn c7trề sức 0bsống, hàng alông mi dài erậm tự cnhiên nhấp 50nháy với 14đôi cánh abướm. Tiểu 4Ái còn yểu 62điệu khoác 1lên người 2chiếc áo 5dạ mỏng, dcàng làm a1toát lên 5vẻ sành cđiệu, thời 4thượng.
Tiểu dÁi mơ màng etưởng tượng 2ra sự kinh 7ngạc và ccbất ngờ 9của Hứa d5Kỷ Dương 1khi nhìn cathấy cô. d © DiendanLeQuyDon.comĐương nhiên 7fcòn cả dsự ngưỡng amộ của acác bạn 7dnữ khác, 33đặc biệt 0dlà Lý Trân cGia, có lẽ 4cô ấy sẽ 0bị nội athương đến 9mức nghiến 95răng nghiến 6lợi. Tiểu 7Ái cảm afthấy rất 30vui, cứ 3tủm tỉm bcười suốt. c5 © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên, 9ý trời c1không hợp 0lòng người. 13 © DiendanLeQuyDon.comTrước khi erangoaif, atrời mưa 50to gió lớn, cbầu trời 6tối như a2màn đêm, 2bmưa ập 7eđến rất c9nhanh, hắt 3vào cửa 91kính kêu 1ftí tách. 9 © DiendanLeQuyDon.comKhi nghe cô cnói muốn 37ra ngoài cgặp bạn f8học cũ, ddông Dung 7không na dtâm, kiên 38quyết không bdcho cô đi.
Đúng cflúc còn 18đang giằng 2co, thì Dung 5Kỳ từ 0thư phòng 3bước ra: 2“Để con 35đưa em đi!”
Lúc bcmở cửa acxe cô nghĩ 7arằng, việc 2bnày chắc bdchắn đã cbcó mưu tính 4trước.
Mưa eđã tạnh fnhưng bầu 3trời vẫn 5fu ám. Những 10cơn gió 6mang theo 21mùi mặn 9nồng thổi 8eđến, hất crối mái fatóc cô. 9 © DiendanLeQuyDon.comDung Tiểu fÁi ngẩng 7đầu nhìn fbên đường, 8bmuốn khóc a3mà không 81thể nào 54khóc được. 6 © DiendanLeQuyDon.comBờ biển? 35Bọn cô e8lại có dthể từ 6fcon đường 6vắng mà f6chạy xe 4tới bờ fbbiển sao?
Cho 9fdù mưa lớn 7làm ách 1tắc giao afthông, cho 7dù anh lái 96xe trên một econ đường abkhác, cho 2adù anh đã 0eba năm không 24trở về 4thành phố bZ, cũng không afđến mức eđi nhầm dđường 8nhưu vậy 24chứ? Vì dethế, đây 88nhất định 28là âm mưu etừ trước 1của anh, fchẳng trách 4anh mới 6tốt bụng d1chủ động fbnói đưa 05cô đi. Tiểu ecÁi tức dđến nghẹt 1thở, cất 1cbước đuổi e3theo Dung 2Kỳ đang eđặt chân 0trên bãi 13biển: “Em 9muốn anh 7lên xe ngay 84lập tức, bcđưa em đến 2bđó!”
Dung 41Kỳ hờ 86hững khoanh 16tay: “Đã c9muộn quá 81nửa tiếng 1rồi, có 5blái xe đến 5cũng không 80kịp nữa cfđâu!”
“Em 46không quan btâm! Anh 9nhất định bphải đưa cbem đi! Việc d1này rất 9dquan trọng!” 86Thấy anh d2vẫn đi f4về phía fbiển, Tiểu 0Ái không 5chịu được, b8túm lấy b7anh: “Vậy bkhông muốn 0để em đi 40nên anh cố eaý lái xe feđến đây 2đúng không? ddRõ ràng fcanh đã từng 14nói, chỉ 5bcần em tự 8lập, anh 2sẽ không b1quản lí 4em nữa cơ fmà! Việc 4này là sao dchứ?”
“Anh eđã nói 92anh đi nhầm bđường, ecòn về e6phần em, fmuốn nghĩ 6thế nào 19thì tùy!” 74Lông mày canh chau lại, ffbất thình 9lình hất 0tay cô ra. 67 © DiendanLeQuyDon.comNào ngờ 5bãi biển 2sau cơn mưa 4lớn bề 8mặt không ebằng phẳng 1Tiểu Ái 1đứng không d1vững bị fxô ngã xuống fbđất.
Tình d5thế bất 6ngờ, Tiểu 72Ái chật 6vật ngồi cdậy quần 6dáo đã bị 86cát và nước 4biển biến e0thành đống fdgiẻ lau.
“Dung bbKỳ!” Tiểu 86Ái tức 1agiận đùng 1đùng, lúc bnày chỉ 83hy vọng b4không bao dfgiờ phải 5nhìn thấy a9con người 3này nữa. 5b © DiendanLeQuyDon.comCô khó khăn f1bước về cbphía dường b5quốc lộ, d3không ngờ 5blại vấp cphải hòn dđá nhô 5lên, ngã 2rầm một ccái. Lần 9này càng 8thảm hơn, 53cổ tay cô 13bị trầy 7da, đỏ 5lên một 63mảng.
Tiểu e8Ái tháo 15đôi giày f0ra, hung hăng 96đập mấy 52cái vào fhòn đá 1vừa vấp 7phải, sau 7đó ném 5cra xa, ngồi 9bất động bở đó. 16 © DiendanLeQuyDon.comTiếng bước 6chân kèm 7theo tiếng 6sột soạt 4của cát 93truyền đến, afTiểu Ái bngẩng đầu 69lên, đã dcthấy Dung 54Kỳ ngồi 15xổm trước 3mặt, kéo 3tay cô lại 2ekiểm tra. c9 © DiendanLeQuyDon.comThấy Dung 37Kỳ rút 00ra một chiếc ckhăn giấy egiúp mình fphủi đi 8những hạt 93cát ở miệng cvết thương, f5Tiểu Ái 1lập tức 9co tay lại: 0e“Đều cbtại anh c1cả! Không bcho anh động ddvào!”
Dung cbKỳ không enói không 26rằng, ngước 29mắt lên cnhìn Tiểu 1Ái chằm a2chằm, ánh 4mắt sắc 4dbén, giọng 5nghiêm túc 1nói: “Tính 01nhẫn nại 16của anh 0có hạn, 29đừng chọc 4fanh.” Tiếp 2xúc với bánh mắt 7clạnh lùng, a7tim Tiểu aÁi hơi thắt 3lại.
Dung caKỳ nhíu bmày, nhặt f9đôi giày ecủa cô elên, rồi 8đỡ cô eđứng dậy. 7d © DiendanLeQuyDon.comCòn chưa 3eđứng dậy 1fđược, c6Tiểu Ái 4đã cảm 1thấy mắt acá chân 74đau như akim châm cxát muối. a8 © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên, 5dcô rất 02mạnh mẽ, 46nín nhịn 89bước về 22phía chiếc fxe. Dung Kỳ 4amở cửa 1xe, cầm bchai nước csuối đặt blên tay cô, 57không chịu 11im lặng: b“Đau chết 9đi được, 58đều tại 61anh hết!”
“Sao 09lại tại 8anh!” Dung 4Kỳ đặt bchai nước 0xuống, cầm 30khăn giấy elau miệng 53vết thương 14cho cô: “Vết 0thương này 8là do em 6tự ngã e4gây ra mà.”
“Là 71tại anh 0lái xe đến 6achỗ này 4acòn gì! aTất cả 5là tại 5anh, đều bbdo anh không etốt!” 6Rất nhiều 8anăm trước 23đây, bờ 2biển này 33cũng là 55lần đầu f5tiên họ 12gặp nhau, benơi mà cô etừng yêu bthích nhất, 7dvà cũng 42chính là 2nơi cô ghét 57nhât! Hiện 5ctại, lại cthêm một f7lí do nữa dckhiến cô ecàng ghét 0dnó hơn!
“Anh 9dkhông thích 3nói đi nói 4dlại nhiều 0lần, em 6cũng quen 6dần đi, 4ađừng có 0ấu trĩ dnhư vậy 64nữa!” aGiọng điệu 7blạnh lùng fnghiêm nghị 3của Dung edKỳ khiến 0Tiểu Ái fbkhông để 93ý đến 0động tác 6lau vết 9thương nhẹ dnhàng, cẩn athận của f9anh, cô nói 60lớn: “Em 4đã bị ethương rồi, 2anh còn nói 4em ấu trĩ! bfĐừng nghĩ danh rửa 62vết thương 8cho em thì 0em có thể cbỏ qua cho cdanh!”
Dung 6Kỳ lùi a9lại một 24bước, đôi 1fmắt màu 77trà vẫn 5lạnh nhạt, 1bình tĩnh: 8“Bị thương 7avà ấu trĩ aflà hai việc 3khác nhau.”
Bất 3luận có 7nói như 4bthế nào 4không lại 2được anh, 9Tiểu Ái 18tủi thân 78mếu máo: 3“Anh trai 0cngười khác 19coi em gái cmình như dbảo bối 84trong tay. c1 © DiendanLeQuyDon.comEm hoàn toàn 7không hiểu, aavì sao anh alại ghét faem đến 59thế? Lúc 47nhỏ đã 62như vậy, 58sau này lớn b2lên cũng fkhông hơn d9được, fbất luận 32em nói gì, 6làm gì anh a5đều không ethấy vừa 6long! Em cũng 07đã từng bnghĩ rằng, canh ghét 93em như vậy 7là do trong 7elòng vẫn bcòn nghĩ adđến chuyện 37của bố. d9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng anh cphải biết eerằng, mẹ baem không 94phải là 7người thứ 48ba, lấu 5khi bố mẹ b4anh li hôn, 3hai người 3mới quen 7nhau rồi 96kết hôn. 73 © DiendanLeQuyDon.comHơn ba năm 2anh không bvề nhà, aanh cho rằng e2bố mẹ 8không biết f5gì hay sao? 9Họ chỉ 94vì quá yêu bathương anh 14nên mới 31không nói 37ra mà thôi! 3Anh nói em 06ấu trĩ, 13vậy còn 8anh thì sao? 12Bề ngoài 8lúc nào 78cũng giữ 6lấy hình 63tượng hoàn 3hảo không 1có khuyết 62điểm, nhưng 76thực chất 64lại lạnh 74lùng, cự 9etuyệt, xa acách họ beđến nghìn dedặm, như evậy không 82được coi 24là ấu trĩ a5sao?”
“Anh 8có còn nhớ, fcnăm đó 9fkhi em ba 4atuổi, lần b8đầu tiên 6đã gặp 4anh ở nơi b3này. Bố 77nói hôm 2nay sẽ đưa 6anh trai đến, avề sal bốn bngười chũng fta sẽ sống 9cchung một 87nhà, muốn ddem lúc gặp fanh phải 3gọi anh c4là anh trai. 1 © DiendanLeQuyDon.comEm đã mất fcả buổi fchiều ngồi 89trên bãi 51biển xây btòa lâu cđài, em 44muốn xây 9một ngôi 3nhà xinh 95đẹp thuộc 39về bốn 59người chúng fta. Khi anh 6đến, ngay btừ cái fnhìn đầu btiên, em 9đã rất equý anh rồi. f6 © DiendanLeQuyDon.comAnh đẹp ectrai, thật 37sự rất 4giống với 7hoàng tử 1trong những b4câu chuyện c4cổ tích. 3 © DiendanLeQuyDon.comThế nhưng, aanh còn nhớ 6câu nói d5đầu tiên e6anh nói với 90em là gì 3bkhông?” 71Những lời c8nói đó fcvốn dĩ 81không nên anói ra. Hồi 9fức năm bđó, tựa d4như vệt 0đen không 5cthể xóa 9được mà 3cứ vùi fchặt trong 1trái tim eTiểu Ái. fe © DiendanLeQuyDon.comCô không 4emuốn nhờ 7đến, lúc eđầu cô beđã từng 59yêu quý 8anh, đã 2từng kỳ dvọng đến eetình yêu cthương và 6vòng tay 8ôm ấp của 45anh như thế 20nào. Như c5vậy đã b1khiến cô 3cảm thấy 38ngay cả 2đến chút clòng tự 86trọng cuối f9cùng cũng akhông còn, 68nhưng hiện ebtại, cô 2cảm thấy 0bchút lòng f8tự trọng 3mà cô cố 4echấp giữ dlại đó 4ftrong mắt fanh tuyệt enhiên chưa 5từng tồn ftại. Anh 17vẫn luôn 2ung dung, 8thong thả, cfvẫn xa cách 6lạnh lùng 7enhư vậy, dso với những 9từ miêu 33tả về ccô như nhếch 2nhác, bi 9thảm xa 81cách một 7trời một fvực. Khi ccàng nhìn 2anh, cô càng 20phát hiện 5ra bản thân dmình hoàn 1ftoàn không 6thể sánh 05kịp.
“Người btừ trước 8đến nay b9chỉ biết bđến sạch 6sẽ như 7anh, đã dfkhiến cho afmột bé 93gái mới a1ba tuổi 7từ đó 0phải tránh 4xa. Còn nữa, 3hôm nay anh 5enói em ấu 2trĩ, nhưng 1aanh có biết 7avì sao em 2lại như 2vậy không? 4dAnh không 6ebiết lí fdo em dù 2có đội 9mưa lớn 3cũng phải 4ra ngoài, 9anh không 6biết người 92mà em muốn 2eđi gặp 8elà ai, người 31đó có vị 7dtrí quan 51trọng trong 2ccuộc đời 8fem như thế ebnào?” Ba 66năm ở trường 36phổ thông bfnghệ thuật, b1nếu như 5họ chỉ 51là quan hệ d3thầy trò 4đơn thuần, ccó lẽ tình 7ahình đã 8tốt hơn.
Năm 0đó Hứa edKỷ Dương 56nhập viện 62cần tiền f6gấp, cô 4fkhông thể 1ccho bố mẹ 8biết, cuối 43cùng chỉ 9có thể 5emang theo 4tâm trạng clo lắng 6cầu xin banh giúp 1bđỡ. Nhưng 1anh lại bbnói, anh 0có thể bdgiúp, nhưng 1hai đứa ephải chia 83tay, nếu 02không anh dsẽ lờ 5đi coi như dkhông biết.
Tiểu 4bÁi không 71hiểu tại 1sao Dung Kỳ bccó thể dnói câu c2đó với fem gái mình. f © DiendanLeQuyDon.comLẽ nào 59anh lại fkhông biết, 28đối với 6tất cả amọi chuyện 5dcủa bọn bacô, anh nên 19là người ahiểu rõ fbhơn ai hết. 3c © DiendanLeQuyDon.comHiểu rõ 87cô thích 14cậu ta nhiều 5như thế 0enào. Càng 3hiểu rõ 9với hoàn 4cảnh gia 57đình của 8Hứa Kỷ 13Dương và 7btình trạng 56lúc đó efcủa cậu e2ấy. Nếu daanh không 5giúp hậu equả sẽ e9như thế cnào?
Tiểu eÁi khổ esở cầu 1xin Dung Kỳ cnhưng anh fkhông hề c2lay chuyển. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô đã vô 4cùng đau f9khổ, nhưng 5vì lúc đó 8tiền phẫu 7fthuật cấp 6bách nên 6acô đành 5cúi đầu.
Còn 0anhớ lúc f8phải nói 61lời chia ctay, cô đau dnhư xé tim 69xé ruột. 0 © DiendanLeQuyDon.comThế nhưng 37nỗi đau 4đó cũng akhông thể dsánh được 59với sự b3căm hận 7ecủa cô dkhi Hứa dKỷ Dương fnói rằng, 9người khiến c6cậu ấy dtrọng thương 6phải nhập f2viện lại 3cchính là 9canh trai tốt 6của cô. 6 © DiendanLeQuyDon.comTrước đó 8fanh đã từng 8vì chuyện 28cô yêu sớm 4mà mắng 4mỏ, yêu acầu bọn 1cô chia tay, 3nhwung cô 8không ngờ e2anh lại 71có thể 8giở trò fbỉ ổi 5như thế eđể được dmục đích 6của mình.
Sau bckhi Hứa fKỷ Dương lành 9vết thương 0fxuất viện, 38cô không 8thể tìm 8được cậu 4ấy. Nghe enói Hứa 3Kỷ Dương 50đã tiến d3hành thủ 74tục chuyển 29trường, ffchuyển nhà 3đi chỗ 6khác. Không 21đoán cũng 07biết, người 82đứng sau bdàn xếp 9tất cả 82chuyện đó 4dlà ai.
Nghỉ b8hè năm đó, 5dTiểu Ái 2arất đau d3lòng, cô 5ckhông đi 7đâu cả, dsuốt ngày 5chỉ trốn 2etrong phòng 0dxem ảnh 3drồi khóc. 15 © DiendanLeQuyDon.comBố mẹ cchỉ đơn 5thuần nghĩ c7là cô thất b8tình, an củi cô, eđồng thời ccũng thở 9phào nhẹ 6nhõm và 3không truy 2hỏi quá 6kỹ chuyện 5cnày. Nhưng fehọ không 79hề biết, cchính vào 7mùa hè năm 5đó, cô 2đã âm thầm dđưa ra quyết ecđịnh. Đó dlà trước 6khi có khả 7năng tự 12lo được 71cho mình, 5cô sẽ không dyêu ai. Có 0vướng bận c1thì sẽ 55có nhược 77điểm, nếu dnhư không 94đủ khả 2năng, thì 99kết cục avẫn sẽ 83là một 61bi kịch 1khác mà 54thôi.
Dung 5Kỳ nheo amắt nhìn 39Tiểu Ái, 6adường như fmuốn xuyên 31qua mắt 08cô, để 8thấy những 4lời sau 9dđó cô không bnói ra.
Đó blà một 61cái nhìn 3fchăm chú 09rất lâu, 8Tiểu Ái 7bcứ nghĩ 8anh sẽ vì 7chuyện ban 0bđầu mà 5xin lỗi, 31hoặc ít 3nhất cũng 7cho cô một 76lời giải b9thích thỏa dđáng. Thế 3bnhưng cuối b4cùng, anh 67chỉ chậm 35bước về 4phia cô, egiơ tay ra 5nâng cô f6lên nóc e7xe rồi nói: 8“Anh chưa 2từng nói 3anh ghét 37em.” Có 74lẽ anh từng fghét bố, ftừng ghét 4người mẹ 7đẻ của 1mình, thậm 6chí từng 3cghét người 2mẹ khác 96luôn cười f8ôn hòa với 9anh, nhưng 1anh chưa a1từng ghét acô, từ dtrước đến 3nay chưa 6bao giờ cghét cô 11cả.
Đôi 7bmắt anh ecsâu thẳm, ctựa như 8hồ nước 2sâu giữa 3flòng cao 6nguyên lấp 1loáng dưới 6những ngôi 9sao về đêm, b6ẩn chứa dvẻ đẹp 24rung động 35lòng người. 0 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái enhìn khuôn d7mặt thân bquen gần 1ngay trước 14mắt, bỗng 8ddưng ngỡ bngàng.