Kháng thần lịch năm thứ 32.
Đã 22 năm qua đi kể từ ngày con người cầm những vũ khí tối tân nhất của mình - các robot khổng lồ cùng tuyên chiến với sự trở lại của chúng thần. Trận chiến chỉ kéo dài một năm, nhưng thương vong thảm trọng, cùng lượng lớn tài nguyên đổ vào các thiết bị khoa học kỹ thuật phục vụ quân sự, làm thế giới này phát sinh biến hóa vô cùng lớn.
Khoảng cách giữa các quốc gia chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, trái đất lúc này đây được phân chia lại bởi sáu thế lực lớn:
Tu chân phái - Ngạo thiên môn tọa lạc ở Thanh Phong sơn, Trung quốc.
Liên minh các siêu năng lực gia - ESP league - Tổng bộ đặt tại một vệ tinh lớn, bay quanh trái đất.
Thánh địa của các ma pháp sư ưu tú nhất - Học viện Key West tại nước Đức.
Gia tộc thủ hộ nhật bản - Minamoto clan - Tại Nhật Bản.
Tòa thánh vinh quang - Vatican - tại nước ý.
Công hội của những người rèn luyện thân thể để sử dụng đấu khí - hội hiệp sĩ bàn tròn - Trụ sở chính đặt tại LonDon - Anh quốc.
Cuối cùng là tập đoàn IMI - đứng sau liên hiệp quốc hiện tại - trung tâm đặt tại hòn đảo trôi nổi giữa thái bình dương - Trường sinh đảo.
Tổng bộ của thế lực này thật sự nổi tiếng. Nếu ai đó trên địa cầu mà không biết đến tập đoàn to khủng bố này, vậy thì xin lỗi, hắn có lẽ là người từ thế giới nào khác du hành qua đây cũng nên.
Chỉ là ngoài trường sinh đảo và trái đất, vũ trụ này cũng còn những thế giới khác, cùng những thế lực khác nữa. Thỉnh thoảng họ cũng xuất hiện trên trái đất.
Có người đã từng tận mắt nhìn thấy, có người thì nghe kể lại, có người thì viết tiểu thuyết miêu tả.
Có thể coi trường sinh đảo là thế lực địa phương của trái đất, đơn giản vì nó hiện rõ trong mắt thế nhân, hòn đảo bay và tập đoàn IMI quá nổi tiếng rồi, dần dần người ta cũng chấp nhận nó như một phần của trái đất.
Tuy nhiên, không phải thế lực lớn nào cũng nguyện ý xuất hiện trước mắt thế nhân như vậy. Ngoài trường sinh đảo, thế giới này còn có cửa thông đến những giới khác: Tiên giới, Phật giới, ma giới, và thần giới.
Thông đạo đến thần giới cùng chúng thần liên minh đã bị hủy diệt từ 22 năm trước, cũng tức là 10 năm sau hội nghị kháng thần.
Nhưng tiên giới, ma giới và phật giới vẫn còn đó. Họ chỉ cách biệt với nhân giới, tức là nơi những người bình thường sinh sống thôi.
Tiên giới là thánh địa của tu chân giả, những tu giả mạnh nhất nghe nói nếu xé rách được tường chắn không gian, sẽ đều tập trung ở đây. Thực lực của nơi này rất ít khi hiển lộ, nhưng lại sâu không thấy đáy, năm đó chúng thần liên minh mạnh mẽ như vậy, nhưng cũng không nguyện ý trêu trọc vào nơi này.
Phật giới cũng tương tự như tiên giới, là thánh địa của những người theo phật, chỉ là cách thức gia nhập nơi này hơi kỳ quái một chút, người muốn gia nhập phải có duyên, cũng tức là phải được tiếp dẫn sứ giả nhìn trúng, rồi theo người đó cắt tóc quy y, cùng về cõi niết bàn. Từ đó không xuất hiện ở nhân giới nữa.
Ma giới thì hoàn toàn là một cõi bí ẩn, nhưng trong trận chiến với chúng thần liên minh, nghe nói họ đã góp sức không nhỏ, chỉ là không ai biết sự góp sức này ra sao. Người của ma giới tính tình cổ quái, hành sự bất thường, không ai muốn giây dưa với bọn họ.
Nếu nói trường sinh đảo là ánh sáng mặt trời mạnh mẽ chói lòa ai ai cũng thấy, thì ma giới lại là màn đêm đen kịt không trăng không sao, tiên giới giống như màn sương mù hư vô mờ ảo, phật giới giống như vô tận hải, sâu không thấy đáy.
Còn thần giới: chính là vực ngoại tinh không, vô hạn định lượng. Nếu không phải thần giới không hiểu vì nguyên nhân gì mà bị tách biệt với nhân giới, không hề có một thông đạo ổn định. Thì trận chiến 22 năm trước có lẽ đã có kết quả khác.
…
Qua đoạn đối thoại ngắn ngủi, có thể thấy hai người bất thình lình xuất hiện giữa trận chiến của Thần tiễn và takeshi này không phải là thí sinh tham dự cuộc tuyển chọn, mà đến từ tiên giới và phật giới.
Hiển nhiên người đến không có ý tốt, chỉ là chính bọn họ cũng không ngờ mình phải lộ mặt sớm như vậy, cô gái đ n từ tiên giới có lẽ có hứng thú với sợi ánh sáng trong cột sống của thần tiễn. Thứ đang tỏa ra hào quang chói lọi, bao bọc, bảo vệ hắn. Tiểu hòa thượng thì lại nhìn trúng Thần tiễn, không biết là muốn độ hóa hay là muốn làm thịt vị vua tương lai của trường sinh đảo đây.
Nghe qua thì mục đích 2 người không có gì xung đột, nhưng chỉ tại sợi tơ ánh sáng kia, sau khi thần tiễn cảm ngộ đột phá đã dung nhập vào bên trong cột sống của hắn, kết làm một thể với sinh mạng của hắn, vì thế, nếu tơ đứt thì người chết, và người đứt thì tơ cũng hủy.
Cả hai đều rõ ràng điều này, nên mới có màn giằng co không đao kiếm nhưng cực kỳ nghiêm trọng này.
Còn Takeshi !? có vẻ đã bị gạt qua một bên. Hắn vẫn âm trầm đứng đó, bao quanh bới đám quỷ được triệu hồi từ bức tranh bách quỷ dạ hành, tách xa tiểu hòa thượng, không hề có ý định rời đi.
“Ngươi cần hắn làm gì !?” Cô gái hỏi.
Tiểu hòa thượng chỉ tủm tỉm cười nhã nhặn, nhẹ giọng nói: “A di đà phật, phật dạy, không thể nói, không thể nói…”
Cô gái hừ lạnh một tiếng rồi cũng không nói tiếp với hắn nữa, hai tay lập tức làm ra những thủ ấn cổ quái, kéo theo đó là thanh kiếm bằng ngọc đang lơ lửng trên không rung lên không ngừng, áp lực tỏa ra cũng khiếp Takeshi phải ngạt thở, mà hai người đang ôm ấp trốn trên đám mây cũng kinh hãi.
“Gặp ma rồi, trên đảo có người mạnh đến thế này sao !? Á, trùng độc của ta…”
Anacharka khẽ kêu lên một tiếng kinh hoàng, vì những con trùng độc hắn thả xung quanh chỗ cái kén ánh sáng để làm lực lượng mai phục, không ngờ đều bị sức ép từ cây kiếm kia tỏa ra làm chết đi hết cả.
Pháp sư giữ lấy Anacharka để hắn không bị rơi xuống, do đám mây bằng trùng độc cũng đang có dấu hiệu tan rã, cô ta quay sang nói với hắn :
“Không được rồi, chúng ta rời khỏi đây thôi, tôi sẽ tạo một không gian nhỏ, tạm thời thu lũ trùng độc của cậu vào đấy, cô gái này quá mạnh, mạnh hơn Thần tiễn và Takeshi nhiều lắm, không biến đến từ đâu, tiểu hòa thượng có thể thản nhiên đứng trước uy áp thế kia, chắc chắn cũng không vừa, chúng ta chọc vào không nổi đâu. “
“Không, chúng ta ở lại, bọn họ tự nhận là đến từ tiên giới và phật giới, xem ra là hai thế lực khác nhau, nhìn nhau không vừa mắt thì sẽ động thủ ngay thôi, chúng ta vẫn chưa bị phát hiện, cứ yên lặng xem đã. “
Anacharka cương quyết nói, dù lúc này hắn đang phải ôm chặt lấy pháp sư mới không rơi xuống, nhưng vẫn muốn liều mạng tìm cơ hội. Vất vả lắm mới thấy các đại nhân vật tụ họp lại thế này, chỉ cần một người ngã xuống thôi, mình nhặt xác cũng được không ít tiền cho xem.
Và thế là hai người trốn trên không trung, nấp sau lớp màng không gian của pháp sư, tiếp tục xem kịch hay.
Tiểu hòa thượng biết cô gái đang bực mình muốn đánh thật rồi, chỉ là uy áp do thanh kiếm tỏa ra đều được những chữ phạn lấp lánh ánh vàng bao quanh cơ thể hắn triệt tiêu toàn bộ, nên nét mặt ôn hòa dễ gần vẫn như cũ, dùng giọng không nhanh không chậm nói:
“Thí chủ hà tất phải nóng vội, nơi đây cũng đâu phải chỉ có hai người chúng ta, hay là đợi mọi người đến đủ rồi mới tính tiếp được không !? “
Không phải hắn phát hiện ra 2 thiếu niên khác đang ẩn núp trên không trung, mà là do luồng gió từ xa thổi lại, báo hiệu vẫn còn có khách chưa đến đủ, hơn nữa thực lực không yếu. Tiểu hòa thượng không muốn mình vất vả đánh một trận với người trước mặt, lại để kẻ khác cướp thành quả phút chót.
Cô gái nghe vậy cũng trầm mặc, rồi thu lại uy áp của thanh kiếm, mắt nhìn sang bên trái khu rừng, đồng dạng, tiểu hòa thượng cũng làm vậy. Takeshi thì khỏi nói, hắn đang đối diện với hướng đó.
Vèo… vèo…
Lại có tiếng xé gió, rất nhanh, lại có thêm 2 người xuất hiện, chỉ là hai người này có vẻ không giống người lắm.
Một cao một thấp, mặc áo tế cổ, sau lưng lại có đôi cánh trắng toát, nhìn kiểu gì cũng thấy giống thiên sứ trong các sách kinh thánh miêu tả, nói rõ lên thân phận của họ, người đến từ Vatican, thế lực xếp thứ 2 sau trường sinh đảo ở nhân giới.
“Ồ, Người của Vatican.” Tiểu hòa thượng khẽ kêu lên kinh ngạc.
“Dư đảng của chúng thần liên minh !?” Cô gái mặc cung trang cổ cũng ngạc nhiên.
Hai người vừa đến nhanh chóng hạ xuống, vị trí đứng trùng hợp lại tạo thành thế chân vạc giữa bọn họ, cô gái và tiểu hòa thượng kia, người cao lêu nghêu thu lại cặp cánh của mình khẽ lẩm bẩm:
“Xem ra chúng ta đến muộn nhất rồi !”
Người còn lại gật đầu, nhưng ánh mắt chẳng mấy thiện cảm nhìn về phía cô gái lạnh lùng đang đứng chắn trước thần tiễn và Shirayuki trong cái kén ánh sáng kia cất giọng ồm ồm nói:
“Cô gái, ta yêu cầu cô thu lại câu nói vừa rồi của mình, Vatican chúng ta từ lâu đã không còn quan hệ gì với Thần giới rồi, chứ đừng nói đến chúng thần liên minh.”
Cô gái chỉ hừ lạnh một tiếng rồi cũng không trả lời nữa, chỉ gắt gao thủ hộ tại chỗ, hai thiên sứ nhìn nhau rồi, một người lại lên tiếng:
“Các vị, ánh sáng này có quan hệ xâu xa với đức chúa của bọn ta, nhiều năm trước ngài từng dùng nó để độ hóa, thanh tẩy đủ loại yêu ma quỷ quái, là thần quang của thiên chúa. Xin mạn phép được thu hồi nó.”
“Ồ, thật trùng hợp, nhiều năm trước tiên giới cũng bị một tên phản nghịch ăn trộm mất thứ giống như thế này, ta cũng muốn đem nó về xác minh một chút.” Cô gái cười lạnh đáp.
“A di đà phật, các vị thí chủ, khoan hãy tranh chấp, người trong kén đã đột phá xong rồi, sao không hỏi thẳng hắn xem !?” Tiểu hòa thượng ôn hòa khuyên giải.
Lập tức cả mười bốn con mắt cùng vô số camera của những con ruồi máy cùng nhìn chằm chằm vào cái kén ánh sáng đang phát ra những tiếng nứt vỡ, tỏa ra từng đợt linh lực dao động hùng mạnh kia.
Crắc… Crắc
Thu thập đủ ánh sáng, sợi tơ trong cơ thể thần tiễn đã hoàn toàn hòa làm một với cột sống của hắn, đồng thời cung cấp cho hắn một nguồn sức mạnh chưa bao giờ có trước đây, hai tay bị kị sĩ chấn nát xương đã hoàn toàn phục hồi, toàn bộ ám khí cùng độc chất đều bị bài trừ ra ngoài cơ thể.
Hắn, hoàn tất đột phá rồi.
Ánh sáng
Ánh sáng chói mắt phát ra khi chiếc kén vỡ ra làm tất cả mọi người cùng ko hẹn mà đều phải nhắm mắt lại, trên màn hình camera của Ji Jine cũng chỉ là một mảng trắng tinh.
“Hệt như chơi half life trúng phải bom mù vậy.” Ji Won ngán ngẩm nói.
Khi chơi halflife (1 game đấu súng giữa cảnh sát và cướp - khá nổi tiếng) nếu bị đối phương ném bom mù, thường thì màn hình sẽ trắng xóa trong 1 khoảng thời gian ngắn, người chơi thường mất phương hướng và thiệt mạng lúc này
Cung cấp đủ nguyên khí cho cơ thể thần tiễn tiến thêm 1 cấp, toàn bộ nguồn sáng còn lại không còn chỗ chứa phát ra toán loạn xung quanh, tạo thành một tràng sáng lóa mắt kể trên.
Chì là không ai ngờ được, người được lợi duy nhất không phải là Thần tiễn, ngay khi tất cả mọi người nhắm mắt, một thân hình yểu điệu lao ra từ trung tâm nguồn sáng, dùng tốc độ nhanh nhất lao đến chỗ Takeshi, gắt gao chắn trước hắn.
“Thiếu chủ, chuyện gì xảy ra vậy !?” Shirayuki kềm nén cảm giác lực lượng đang không ngừng bùng nổ trong cơ thể đứng trước Takeshi, cảnh giác nhìn về những nhân vật mặt mũi bất thiện mà không ngừng tỏa ra khí thế đáng sợ kia.
“Cô được lợi không ít nhỉ !?” Takeshi vẫn như cũ, một vẻ mặt âm trầm nói.
“Vâng, luồng sức mạnh mà thần tiễn hấp thụ đó một phần cũng chuyển sang cho tôi, có lẽ do cái kén ánh sáng kia đã bao bọc cả hai.” Shirayuki nhẹ giọng giải thích, sau đó cô cũng ngừng lại một chút rồi dùng giọng lý nhí nói:
“Thiếu chủ, chuyện vừa rồi…”
“Ta đã bỏ qua rồi thì cô im đi. Yên lặng theo dõi xem, bằng mọi giá hôm nay phải giết được Thần tiễn cho ta.” Takeshi nghiến răng nói, hắn giương cặp mắt nhìn về trung tâm nguồn sáng, nơi đó, một thiếu niên trạc tuổi hắn đang đứng, chỉ là cảm nhận từng đợt dao động của lực lượng trên người thiếu niên đó, Takeshi hiểu, khoàng cách của hai người lại dài thêm rồi.
Từ trong cơn mê sảng tỉnh lại, ù ù cạc cạc mà đột phá, Thần tiễn mở mắt ra, nhìn xung quanh, thấy cả đám người đang dùng những ánh mắt chả mấy thân thiện nhìn mình, hắn nhịn không được cũng rịn ra chút mồ hôi lạnh trên lưng.
Từ khi nào mà thực nghiệm đảo này có những nhân vật kinh khủng thế này !? Đại não thần tiễn cấp tốc xoay chuyển, chỉ riêng Takeshi và con bé kia cũng đã phiền phức rồi, giờ lại có thêm một con nhỏ mặt lạnh như tiền, một chú tiểu người tỏa phật quang, rồi còn 2 tên người chim không hiểu từ đâu mọc ra nữa. Tên nào cũng sâu không thấy đáy. Vận khí của ta lẽ nào xấu vậy !?
“Các người là ai !?” Thần tiễn hết cách, chỉ đành cảnh giác hỏi.