Trường Sinh Bất Tử Chương 38 (Q10)

Trường Sinh Bất Tử
Tác giả: Quan Kỳ
Q.10 - Chương 38: Tên Nhát Gan!
  
Ads
- Tử viết, tam nhân hành, tất hữu ngã sư yên; trạch kỳ thiện giảnhi tòng chi, kỳ bất thiện giảnhi cải chi!

- Tử viết, đạo thiên thừa chi quốc: kính sự nhi tín, tiết dụng nhi ái nhân, sử dân dĩthì.

- Tử viết, quân tử bất trọng tắc bất uy, học tắc bất cố.

- Tử viết, vi chính dĩđức, thí như bắc thần, cư kỳ sở nhi chúng tinh cộng chi.

(LDG: Mấy câu này trong đạo của Khổng Tử, ta đểnguyên luôn.)

Thanh âm của Nho đạo, vang lên ở Hàm Dương Thánh Đô.

Nho môn, từ khi Đại Tần mới lp bắt đầu, rồi cùng Nho môn có cừu oán, phàm là đệ tử Nho môn xuất hiện ở Đại Tần, toàn bộ chôn giết. Chưa từng có nương tay.



Đây cũng là vết rạn mọi người đều biết về Tần Nho.

Lúc trước, phàm là kẻ địch của Đại Tần, đều được Nho môn cố gắng trợ giúp, nhưng là, Đại Tần quá mạnh mẻ, quét ngang Bát Hoang Lục Hợp, Sát Thần chinh phạt khắp nơi, chưa bại một lần. Trực tiếp giết cho các triều mà Nho môn ủng hộ không còn manh giáp.

Nhưng hôm nay, đại thọ 9 vạn tuổi của Thánh vương Doanh của Đại Tần.

Hàm Dương Thánh Đô vang lên thanh âm của Nho đạo, thm chí thanh âm liên tiếp, vô cùng lớn. Từng tiếng "Tử viết" nói lên hết đấu ý của Nho môn. Nho môn chọn phản kích vào hôm nay.

Thanh âm Nho đạo truyền khắp Hàm Dương, cảHàm Dương Thánh Đô đột nhiên tràn ngp ánh sáng trắng nõn không gì sánh được.

Hàng loạt bạch quang chiếu khắp cảthành Hàm Dương, phải biết rằng, giờphút này đã là ban đêm, trời càng ngày càng tối, nhưng hiện nay thiên địa ở Hàm Dương cũng là càng ngày càng sáng.

Hạo Nhiên Chính Khí!

Hạo Nhiên Chính Khí của Nho đạo từ bốn phương tám hướng tụ đến, bao phủ cảHàm Dương, chiếu rọi thiên hạHàm Dương.

Không chỉcó như thế, phía trên cảvùng đất, càng giống như toát ra một đám văn tự bằng ánh sáng trắng nõn. Từng nhóm hiện lên từ dưới đất, bay hướng về phía trước, văn tự đều là câu chữvề "Tử viết", còn có chính là Xuân Thu.

Nho môn kinh điển, lơ lửng dựng lên, trong nháy mắt, thiên địa tứphương đều là kiểu chữcủa Nho đạo.

Hạo Nhiên Chính Khí tràn ngp, cộng thêm thanh âm Nho đạo, văn tự Nho đạo, trong lúc nhất thời, tht giống như gột tâm linh của tất cảmọi người, làm cho người ta không tự chủ sinh ra một cổ vọng động muốn thành kính cúng bái, tht giống như Nho đạo mới là tồn tại bất diệt!

Tới!

Chung Sơn đứng ở cửa Trùng Thiên Điện biết, giờkhắc này đã tới.

Doanh đưa chí bảo Cửu Đạo Thp Tam Liên ra, quảnhiên không phải là vô ích.

Doanh chm rãi đứng dy, vung Hắc Long Đế Vương Đế Vương rộng thùng thình, gim chn tại chỗ tiến lên. Quần thần Đại Tần cung kính đứng sau Doanh, cùng Doanh đối mặt với thanh âm Nho đạo tràn ngp thiên địa.

Như Lai, Bồ Đề, Lam cùng đoàn người Chung Sơn, tự nhiên cũng đứng dy, đứng ở bên cạnh Doanh.

Tân khách bình thường cũng rối rít đứng dy.

Thịvệ Đại Tần tự nhiên sử dụng pháp thut triệt hồi tất cảbàn tiệc trước tiên.

Mọi người cùng với Doanh, lạnh lẽo nhìn về bên ngoài Hàm Dương.

- Chung Sơn, bây giờlà sao?

Hạo Mỹ Lệ hiếu kỳ nói.

Chung Sơn lắc đầu, lấy tay ngừng lời nói của Hạo Mỹ Lệ. Giờphút này không phải là lúc nói chuyện.

Từng màn lúc trước, Chung Sơn đã đoán được Doanh biết chuyện hôm naym hơn nữa đã an bài, nếu không Kim Long số mệnh ở bầu trời làm sao đến hiện tại không có nhúc nhích chút nào?

Chẳng qua là, rốt cuộc Doanh an bài gì?

Dân chúng khủng hoảng một trn, nhưng khi thấy Thánh vương đứng ngạo nghễ ở quảng trường Trùng Thiên Điện, lòng của dân chúng nhất thời ổn định, Doanh chính là Định Hải Thần Châm của Đại Tần, Doanh chính là cây trụ tinh thần của mọi người. nguồn t.u.n.g h.o.a.n.h (.) c.o.m

Thanh âm Nho đạo tràn ngp, Doanh luôn luôn không có xuất thủ, mà là đang đợi chờ.

Rốt cục, lúc thiên địa tứphương tràn đầy kinh văn Nho đạo, ở phía nam, một đóa mây trắng khổng lồ chm rãi toát ra, mây trắng do Hạo Nhiên Chính Khí ngưng tụ mà thành. Phía trên mây trắng, chở hàng loạt cường giả, gần năm vạn người. Phần lớn ngồi xếp bằng, tay cầm một quyển sách Xuân Thu, tht giống như đang ngâm nga Nho đạo kinh điển. . Mà phía trước nhất, một loạt gần trăm người đứng. Một đám mặc nho phục, bộ dáng cương trực chính thống.

Ở trong đó, Chung Sơn rất nhanh phát hiện hai người quen, một người là Tử Lộ, còn có một người là Sắc Không.

- Bảy mươi hai hiền của Nho môn? Hiện tại chỉcòn sáu mươi người?

Lam bên cạnh bỗng nhiên cười nói.

Giống như trước, một câu nói của Lam cũng làm cho Chung Sơn hiểu được, chư hiền của Nho môn đều tới, Nho môn đã hạđại quyết tâm muốn diệt sạch Hàm Dương Thánh Đô.

Nơi xa, phía trên mây trắng.

Sắc Không đứng ở bên cạnh Tử Lộ, sức mạnh trong lòng đã tăng lên rất nhiều.

Tại sao, bởi vì lúc trước Tử Lộ đã ngầm tiết lộ, lần này nhằm vào Đại Tần là Khổng Tử bày kế, Khổng Tử chính là Thánh nhân, Thánh nhân muốn tiêu diệt một cái Thánh đình nhỏ, không phải quá đơn giản sao?

Vì vy, Sắc Không vốn là sợ hãi, lá gan lp tức tăng lên. Đồng thời cũng hung tợn nghĩtới kết quảcủa Chung Sơn, nhất định Chung Sơn phải chết. Ai bảo ngươi làm ta sợ? Ngươi cũng có hôm nay?

Phía trên mây trắng, Sắc Không lấy hết dũng khí. Ánh mắt từ mọi người nhìn thẳng về Trùng Thiên Điện ở nơi xa.

Những người khác đầu tiên nhìn Doanh, mà người Sắc Không nhìn cũng là Chung Sơn.

Đồng thời, ánh mắt Chung Sơn cũng nhìn về phía Sắc Không.

Hai người nhìn nhau, thần kinh Sắc Không run lên, vẻ mặt bi ai phát hiện, cảm giác kia lại tới nữa!

Tóc gáy toàn thân Sắc Không dựng lên, cảm giác nguy hiểm cực độ này tràn vào toàn thân lần nữa. Yêu nghiệt a, cự nghiệt a, tại sao đến cục diện này còn có loại cảm giác này?

Bao nhiêu năm qua đi, Sắc Không có thểkhẳng định, cảm giác như vy tuyệt đối không sai, cũng chính là cảm giác như vy, cứu mình không biết bao nhiêu lần!

Kinh hãi hết sức, Sắc Không lui về phía sau một chút.

Tử Lộ thấy động tác của Sắc Không, lại là buồn bực một trn, tên này lại nhát gan nữa?

- Ngươi làm gì?

Tử Lộ lạnh lùng nói.

- Sư thúc tổ, đệ tử đau bụng!

Sắc Không lần nữa sử dụng đau bụng đại pháp vô địch thiên hạ.

Tử Lộ:

- . . .

- Sao vy?

Bên cạnh Tử Lộ có người hỏi.

- Không có gì, ta có thểgiải quyết!

Tử Lộ nói với người bên cạnh.

Tử Lộ rất hối hn đã mang theo một tên nhát gan như vy, kinh sợ cũng kinh sợ không phải lúc, lúc này, tinh thần Nho môn đang đại thịnh, lúc này lại trốn đi, tên nhát gan này tht không phải thứgì.

- Chịu đựng!

Tử Lộ lạnh lùng nói.

- Nhưng là, sư thúc tổ, bây giờphải như thế nào . . .

[CHARGE=3]Sắc Không vn không từ bỏ, nói.

- Im miệng, ta nói chịu đựng là chịu đựng!

Tử Lộ muốn điên, tên nhát gn này cũng quá không hiểu chuyện a.

- Ta đây ngồi ở phía sau, ta đọc kinh văn Nho đạo cho các ngươi!

Sắc Không nói lần nữa.

Nhìn Sắc Không, lần này Tử Lộ không có phản đối, cứmiễn cưỡng đểhắn đứng phía trước, mặt mũi của Nho môn tuyệt đối sẽ mất hết.

- Ừm!

Tử Lộ gt đầu.

Sắc Không lp tức đi tới hàng cuối cùng, lấy ra một quyển sách Xuân Thu, đọc theo đệ tử Nho môn.

Tử Lộ tức gin nhìn thoáng qua liền quay mặt đi, mất mặt a!

Sắc Không ngồi ở phía sau cùng, trong miệng không biết đọc cái gì, ánh mắt lại là xoay chuyển liên tục, bộ dáng kia, giống như chỉcần có tình huống không tốt, nhất định sẽ quay đầu bỏ chạy trước tiên!

Quảng trường Trùng Thiên Điện, Doanh nhìn chúng hiền của Nho môn từ xa xa một vòng, quay đầu nhìn lại Như Lai, Bồ Đề, Lam cùng Chung Sơn.

- Chư vị, lần này Tần Nho tranh lun, không biết ý của chư vịnhư thế nào?

Doanh trầm giọng nói.

- Chúng ta mọi người đều tới, chỗ tốt cũng đã cầm, tự nhiên sẽ tn tâm tn lực giúp ngươi!

Lam cười nhạt nói.

- Đúng!

Như Lai gt đầu.

- Đúng!

Bồ Đề cũng gt đầu.

- Ta sẽ cố hết sức!

Chung Sơn gt đầu.

Chung Sơn biết thù hn của mình cùng Nho môn đã sớm không cách nào hóa giải, hiện tại giảvờtrung lp, cũng chỉcó thểcảm thấy thẹn, đồng thời nhn được thái độ cùng chung đối địch của tới Đại Tần, Nho. Còn không bằng xác định lp trường bây giờ!

Doanh gt đầu, đối với các tân khách khác, Doanh không có yêu cầu gì, có cái gt đầu của bốn người này, như vy đủ rồi.

- Chiến dịch này, ta có tính toán khác, không tới khi bịbất đắc dĩthì chưa cần xuất thủ, một thời gian ngắn kế tiếp, trông cy vào sức mạnh tương trợ của chư vị!

Doanh trịnh trọng nói.

Có tính toán khác? Doanh có tính toán khác là cái gì? Lớn đến mức vượt qua Tần Nho tranh giành?

- Ừm!

Như Lai gt đầu.

Những người khác tự nhiên cũng gt đầu. Bởi vì mọi người, người nào cũng không tin Doanh sẽ khiếp đảm, nói là có tính toán khác, vy khẳng định có tính toán khác, hơn nữa tính toán tuyệt đối trọng đại. Phía trên mây trắng, Hạo Nhiên Chính Khí tụ tp. Một người đi ra ngoài, hiển nhiên là đại biểu của chúng hiền Nho môn mở miệng đầu tiên.

- Đây là đệ tử của Khổng Tử, TểDư, tự Tử Ngã, thường gọi là TểNgã!

Tây Độc Hoàng bên cạnh nhỏ giọng giảng giải cho Chung Sơn.

- TểNgã?

Chung Sơn lộ ra một tia cổ quái.

- Tên của người tht sự là cần ăn đòn, quá cần ăn đòn!

Hạo Mỹ Lệ ở một bên cười hì hì nói.

- Ha ha ha! Đúng vy a, quá cần ăn đòn!

Lam bên cạnh cũng bịlời nói của Hạo Mỹ Lệ làm buồn cười.

Lam cười, không khí khẩn trương trên quảng trường nhất thời hòa hoãn lại.

TểNgã? Mọi người nhìn người vừa bước ra kia, lộ ra một tia buồn cười.

Nơi xa, trung tâm Hạo Nhiên Chính Khí, TểNgã diện mục trang trọng, ngạo thịHàm Dương.

Nhìn một chút về Trùng Thiên Điện ở xa xa, TểNgã mở miệng nói:

- Mọi người ở Hàm Dương!

Một tiếng vừa ra, thanh âm Nho đạo bốn phía đột nhiên dừng lại.

Nhìn quanh một vòng, TểNgã hơi khiêu khích nhìn về phía cửa Trùng Thiên Điện.

- Nho môn cùng Đại Tần, thù hn tích sâu, không thểgiải, hôm nay chính là thời khắc giải quyết giưa Nho môn cùng Đại Tần! Phàm là người thâm giao cùng Đại Tần, đều là kẻ địch của Nho môn, giờphút này, cho chư vịcơ hội lựa chọn lần nữa, phàm là người hiện tại thoát ly Hàm Dương, thù hn cũ ngày xưa cùng Nho môn sẽ bỏ qua, hơn nữa còn là bằng hữu của Nho môn! Phàm là người ở lại Hàm Dương, đều là kẻ địch của Nho môn.

TểNgã trịnh trọng nói.

Thanh âm cực lớn, nhất thời truyền khắp cảHàm Dương.

Trong lúc nhất thời, Hàm Dương sôi trào, chung quanh cũng là thanh âm huyên náo.

Nho môn cùng Đại Tần muốn quyết một trn tử chiến?

Đại Tần, Thánh vương Doanh có uy phong hơn người, thiên hạĐại Tần không ai địch nổi. Nhưng, Nho môn chính là có Khổng Tử trấn giữ, đây chính là Thánh nhân a, một trong chín người mạnh nhất thiên hạa.

Tiếp tục ủng hộ Đại Tần? Hay là sang với Nho môn?

Trong lúc nhất thời, một cái lựa chọn sinh tử đặt ở trước mắt mọi người.

- Tên TểNgã này!

Như Lai trầm giọng nói.

TểNgã đây là đang dao động lòng quân ở Hàm Dương, dân tâm còn có khách tâm!

- Doanh, ngươi không đểcho thần dân của ngươi một lựa chọn lựa chọn sao?

Xa xa, TểNgã kêu lên lần nữa.

Chỉcần người có lý trí cũng có thểnhìn ra, TểNgã đang gây hiềm khích giữa Doanh và dân chúng?

Doanh nhìn phía xa TểNgã, cười nhạt một cái nói:

- Tôm tép nhãi nhép, ra sức biểu diễn như vy, là chúc thọ cho ta sao?

- Ha ha ha ha!

Tân khách ủng hộ Đại Tần ở Trùng Thiên Điện nhất thời cười châm biếm.

Bên trong Hàm Dương, lòng dân chúng nhất thời cũng thảlỏng. Vốn là tân khách còn đang do dự lo lắng, tâm cũng chầm chm ổn định! Chỉcó số ít người không dám tiến hành đánh cuộc hào sảng này, len lén rời khỏi Hàm Dương. BịDoanh giễu cợt một tiếng, sắc mặt TểNgã trở nên hồng, nhưng chỉvẻn vẹn ửng đỏ trong nháy mắt, từ ngữliền sắc bén như cũ, nói:

- Ở lại Hàm Dương, chỉcó thểthừa nhn tai nạn khi Tần Nho tranh phong, đối với người của Hàm Dương, Nho môn ta tuyệt không nương tay!

Nguồn: tunghoanh.com/truong-sinh-bat-tu/quyen-10-chuong-38-Ajobaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận