Vô Hạn Khủng Bố Chương 9 : Mật mã đến tay 

Vô Hạn Khủng Bố
Tác giả: zhttty

Quyển 14: Transformers
Chương 9: Mật mã đến tay 


Người dịch: ngo_ngo
Nguồn: TTV


- Hành động của người tên là Sở Hiên đó rất kỳ quái.

Cấp cao trong quân đội Mỹ cùng cấp cao trong chính phủ đều tập hợp trong một gian phòng bí mật bàn bạc, đối tượng thảo luận chính là nhóm người tự xưng là chiến sỹ tương lai, còn có người tên là Sở Hiên đó.

- Ta nghĩ mọi người đều đã rõ, khả năng nhóm người này đến từ tương lai mặc dù là có nhưng tuyệt đối không lớn, vì thế ta mới cho người bắt đầu giám sát họ từ hai ngày trước, hơn nữa còn sắp đặt máy giám sát tối tân nhất trong phòng mấy nhân vật chủ yếu. Trước mắt theo phản ứng thì họ không hề phát hiện ra những máy móc này, nhưng cũng chính vì vậy mới để chúng ta phát hiện sự khác thường của gã Sở Hiên kia.



Aslan Roosevelt quay sang cảnh vệ phía sau gật đầu, người này vội vàng tới cạnh tường ấn mấy nút, lập tức cả căn phòng tối sầm lại, đối diện chiếc bàn mọi người đang ngồi xuất hiện một màn hình, trên màn hình là cảnh Sở Hiên đang tập trung tinh thần sử dụng máy tính.

Aslan nhìn màn hình nghiêm túc nói:
- Trình độ vi tính của người này cực kỳ cao, sau khi hắn rời phòng chúng ta đã phái chuyên gia tới kiểm tra máy tính của hắn nhưng dấu vết sử dụng máy tính đã bị xóa bỏ hoàn toàn. Ngoài ra do chiếc máy tính này kết nối với mạng nội bộ của cả căn cứ quân sự nên sau đó chuyên gia kia đặc biệt tiến hành phân tích bên trong mạng nội bộ, chúng ta phát hiện... Người này đang cố gắng xâm nhập vào chỗ cơ mật của căn cứ, tường lửa đã bị hắn tạo ra một lỗ hổng, mà chỗ hắn muốn tiến vào chính là vị trí mật mã hạt nhân.

Lời vừa nói ra, mọi người trong phòng lập tức vừa kinh hãi vừa tức giận, trong đó một viên sỹ quan da đen lớn tiếng nói:
- Vậy ngài còn chờ gì nữa? Bắt giữ tất cả bọn chúng lại, thẩm vấn xem ai đứng đằng sau giật dây chúng? Tình hình thế này chẳng lẽ còn phải dung túng cho những kẻ đó sao? Sớm đã cảm thấy bọn chúng đang nói láo, cái gì không nói, hết lần này tới lần khác lại nói cái gì người từ tương lai tới, chuyện như vậy…

Aslan lại nhìn sang một nhân viên nghiên cứu đang ngồi đối diện chiếc bàn, nói:
- Mời ông nói tới những thứ gã Sở Hiên đó mang ra đi, đúng rồi, còn mảnh kim loại đó nữa…

Người này tuổi tác còn lớn hơn Aslan Roosevelt, khoảng sáu, bảy mươi tuổi, tinh thần vẫn còn rất tốt, chỉ thấy ông ta đứng lên cầm một tập báo cáo số liệu, thần sắc mang vẻ cuồng nhiệt, nói:
- Những thứ nhỏ đó tạm thời chưa cần nói, chênh lệch với trình độ khoa học kỹ thuật của chúng ta hiện tại không quá năm mươi năm, đương nhiên, cũng là kỹ thuật rất hữu dụng. Quan trọng nhất là phẩm chất thứ kim loại đó, không thể ước đoán được là vượt trước trình độ khoa học của chúng ta bao nhiêu năm, nhưng tôi dám đảm bảo, thứ kim loại này thật sự còn tiên tiến hơn cả kim loại cấu tạo nên robot Decepticon. Nói các khác, thứ kim loại này đại biểu cho một thế giới công nghệ cao hoàn toàn vượt xa thế giới của chúng ta.

- Ngoài kim loại ra, họ còn sử dụng được kỹ thuật không gian, biết điều này đại biểu cho cái gì không? Thuần thục kỹ thuật không gian, đại biểu cho việc tiến bộ hơn trình độ khoa học của chúng ta hiện tại ít nhất là ba trăm năm tới năm trăm năm! Đây là bằng chứng hoàn toàn không thể giả tạo được! Vì thế tôi cho rằng họ thật sự đến từ thế giới tương lai! Còn về những chuyện xấu xa của chính trị gia các vị thì tôi không biết, tôi chỉ là một nhân viên nghiên cứu, chỉ hy vọng có thể nghiên cứu được kỹ thuật không gian kỳ diệu vô cùng này thôi!

Ông ta nói xong lại khiến một số chính khách phải đỏ mặt, bởi vì chứng cớ lớn nhất khiến họ cho rằng nhóm người kia không phải chiến sỹ tương lai chính là vũ khí của bọn họ không thể ngăn cả bức xạ từ Allspark, hơn nữa cũng không biết hy vọng lớn nhất của loài người là cái gì. Có điều lúc này nghe ý tứ của nhân viên nghiên cứu kia, những chiến sỹ tương lai này rất có thể là vật hy sinh bị chính phủ tương lai đẩy tới thế giới này,cũng tức là kỹ thuật di chuyển xuyên thời gian không ổn định hoặc trực tiếp là vật hy sinh chính trị nên mới khiến họ không thể tiếp xúc được tới cơ mật cấp cao trong nội bộ chính phủ, mà chín phủ tương lai rất có thể đã nắm giữ được Allspark, nói như vậy...

Aslan có chút xấu hổ nói:
- Có phải do nguyên nhân chính trị hay không trước mắt vẫn còn quá sớm để kết luận, tuy nhiên từ một số tin tức, bọn họ thật sự có một số yếu tố của chiến sỹ tương lai, ví dụ như vũ khí công nghệ cao, ví dụ như kỹ thuật không gian, ví dụ như tố chất thân thể vượt xa người bình thường. Những thứ này cộng lại đều có thể chứng minh họ tới từ tương lai, nhưng đồng dạng, bọn họ cũng có rất nhiều sơ hở không thể giải thích được, tóm lại chúng ta vẫn phải tiếp tục giám sát chặt chẽ...

Aslan Roosevelt còn chưa dứt lời, cánh cửa phòng hội nghị đột ngột bị đẩy tung, mọi người đều ngạc nhiên nhìn lại, chỉ thấy mấy người mặc áo đen đang đứng đó, bọn họ vội vã nói:
- Tổng thống, không hay rồi, tên Sở Hiên đang bị giám sát, theo hình ảnh camera... Hắn đã tiến vào kho mật mã hạt nhân!

- Không thể nào!
Aslan lập tức kinh hãi, kêu lên:
- Chuyện này không thể xảy ra! Mật mã vũ khí hạt nhân mặc dù có thể dùng Cặp Đen (vali hạt nhân) truyền tới căn cứ, sau đó truyền đến những nơi cất giữ đầu đạn hạt nhân, nhưng Cặp Đen muốn mở cần phải có chìa khóa, chìa khóa đang ở chỗ ta! Từ bên ngoài sao có thể phá giải được?
Nói đoạn, ông ta còn gỡ trên cổ xuống một chiếc chìa khóa màu bạc trông rất bình thường, chiếc chìa khóa này chính là quyền lực tối cao trong cả đất nước, chìa khóa khống chế vũ khí hạt nhân.

Mặc dù nói như vậy nhưng tất cả mọi người đều đổ mồ hôi lạnh, đây dù sao cũng không thể so sánh với mất trộm khoa học kỹ thuật bình thường, đây là vũ khí hạt nhân, một đầu đạn đủ sức xóa sổ cả một thành phố, hơn nữa trong tình huống đặc biệt như hiện tại, một đầu đạn hạt nhân phóng ra có thể khiến loài người lâm vào cảnh hủy diệt.

- Mau lên! Giám sát cẩn mật Sở Hiên! Không được để hắn tiếp xúc với bất kỳ kẻ nào trong đội! Không được để hắn rời khỏi phòng, ngắt mạng nối máy tính trong phòng hắn, nếu hắn cường hành rời đi... Giết không cần hỏi!
Aslan Roosevelt vội vàng nói, tiếp đó chạy thẳng về phòng mình.

Cặp Đen là một chiếc máy tính xách tay, cần một chiếc chìa khóa để mở, nếu muốn sử dụng vũ khí hạt nhân, ngoài cần tổng thống dùng chìa khóa khởi động máy tính, sinh ra một đoạn mật mã, còn càn ba người khác đồng thời xác nhận đoạn mã này. Tiếp theo truyền mật mã tới nơi cất giữ đầu đạn hạt nhân, sau đó dựa vào mật mã này do hai viên sỹ quan quản lý trưởng và phó đồng thời mở khóa mã rồi mới có thể phóng đầu đạn hạt nhân!

Tất cả mật mã hạt nhân đều bắt đầu từ chiếc chìa khóa mở Cặp Đen, vì thế nó mới là tượng trưng cho quyền lực cao nhất của một quốc gia, mà lúc này, quyền lực tượng trưng đó không ngờ lại bị người ta trộm mất! Chuyện này thật sự không có khả năng!

- Sao lại vậy được! Chiếc chìa khóa luôn ở chỗ ta! Sao lại có thể bị người khác trộm mất!

Aslan khẽ thì thào, cả người đầy mồ hôi lạnh đi về phòng mình. Mặc dù nói Sở Hiên đã lấy được mật mã hạt nhân nhưng đánh chết ông ta cũng không tin, ông ta nhất định phải chính mắt mình xác nhận Cặp Đen vẫn an toàn, hoặc là xác nhận nó đã bị Sở Hiên trộm đi, dù là thế nào đi nữa cũng có thể giúp ông ta bình tĩnh lại.

Bên ngoài cửa có vài cảnh vệ đang đứng gác, Aslan trực tiếp lao vào trong phòng, khóa chặt cửa lại, tiếp đó không nói một tiếng bước tới bên tường bấm một loạt mã số. Sau khi nhập mã xong, bức tường bỗng mở ra, từ bên trong một chiếc cặp màu đen đặt trên khay từ từ nhô ra.

Aslan run run lấy chiếc chìa khóa đeo trên cổ xuống, sau đó cẩn thận cắm vào lỗ khóa phía trước Cặp Đen, xoay xoay mấy cái, chiếc cặp lập tức mở ra. Một chiếc máy tính màu đen đặt bên trong Cặp Đen, khi chiếc cặp mở ra, màn hình máy tính cũng sáng lên.

Aaslan Roosevelt hít sâu mấy hơi, run rẩy gõ dãy mật mã mấy chục số, tiếp đó trên màn hình máy tính xuất hiện một loạt trình đơn, trong đó mục số lượng mật mã mới là không.

- Phù... Không hề, không hề bị đánh cắp, dọa ta...
Aslan vừa nói vừa lau mồ hôi, toàn thân như hư thoát.

Đúng lúc này, một tràng tiếng chuông điện thoại vang lên, ông ta lập tức giật bắn người, tiếp đó tức giận lôi máy di động trong túi ra.

“Tổng tống, họ đã tra xét toàn thể mạng nội bộ, không có bất kỳ dấu vết nào đã có người lẻn vào, khu vực mật mã vũ khí hạt nhân hoàn toàn yên ổn, cả tường lửa cũng không có biểu hiện gì... Tin tức bên giám sát có sai lầm!”

Aslan thở phào một hơi, nói:
- Hiểu rồi, giải trừ quản thúc với Sở Hiên, hắn không bị nghi ngờ nữa...

Aslan vừa gấp điện thoại lại đột nhiên cảm thấy trong đầu ong lên, lâm vào trạng thái mê mang thất thần. Từ bóng tối trong góc tường một cô bé bước ra, cô bé này chính là Triệu Anh Không, nàng yên lặng bước qua chỗ Aslan, trực tiếp tới chỗ chiếc máy tính nhỏ, tiếp đó đặt một đĩa CD vào trong ổ đĩa. Một loạt số liệu xuất hiện trên màn hình, đái khái khoảng mấy chục giây sau, màn hình máy tính lại khôi phục nguyên trạng, Triệu Anh Không bèn lấy chiếc đĩa ra.

“Sở Hiên, hàng đã được chuyển, ẩn nấp đến khi cảnh vệ đổi ca thì ta sẽ ra.”

Trịnh Xá khẽ thì thào trong ý thức, mà đồng thời trong ý thức nàng cũng vang lên tiếng của Sở Hiên: đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
“Vất cả cho ngươi rồi, mật mã vũ khí hạt nhân đã đến tay, Chiêm Lam, giải trừ khống chế tinh thần cho hắn, xóa đoạn ký ức này đi...”

Đến lúc này, mật mã vũ khí hạt nhân của nước Mỹ đã bị Sở Hiên đoạt được, mấy người Trịnh Xá chứng kiến toàn bộ quá trình từ đầu đến cuối đương nhiên là vô cùng bội phục. Tiêu Hoành Luật thì bĩu môi coi thường nhưng trong lòng hắn cũng cảm thấy chiêu này của Sở Hiên thật sự quá đẹp, từ bên ngoài chắc chắn là rất khó phá vỡ tường lửa các loại nhưng nếu từ trong nội bộ trực tiếp đoạt lấy cùng hạ lệnh thì sao? Chiêu này của Sở Hiên hắn không chắc có thể nghĩ ra được...

Tiếp đó, ngày thứ tư sau khi La Cam Đạo rời đi, hắn đã tìm ra nơi Decepticon tập trung, chỉ là số lượng robot ở đây không ngờ còn vượt xa sự tưởng tượng của mọi người...

- Vị trí là ở giữa hai bang Missouri và Illinois.
La Cam Đạo nhìn một tấm bản đồ nước Mỹ, khẽ nói:
- Theo hệ thống định vị ngươi giao cho ta thì đó là thành phố St.Louis nằm giữa hai bang này, bên trong đã sớm bị robot dọn sạch, sửa đổi lại hoàn toàn thành một cứ điểm bằng sắt thép. Mặt đất là sắt thép, kiến trúc là sắt thép, bốn phía xung quanh thành phố là bốn tòa tháp bằng thép lớn cao đến mấy trăm mét, toàn bộ cứ điểm đều được tạo thành bằng sắt thép.

- Diện tích bao nhiêu?
Sở Hiên nhíu mày hỏi.

La Cam Đạo lắc đầu đáp:
- Diện tích cụ thể chưa kịp nhìn kỹ, có điều theo quy mô bên ngoài thì căn cứ này cũng không lớn lắm, so với thành phố St.Louis ban đầu thì nhỏ hơn một chút, xung quanh còn có một số khu vực đổ nát của thành phố còn chưa được dọn dẹp hết. Tuy nhiên, khi ta tới gần thành phố này thì từ bên trong robot đổ ra đông nghìn nghịt, thật sự phô thiên cái địa, mặc dù phần lớn robot không thể biến hình nhưng số lượng đạn truy tìm từ dưới đất phóng lên cực nhiều, cũng may là lúc đó ta còn cách mặt đất mấy trăm mét, tác dụng của vòng cổ long tinh cũng rất tốt, nếu không chỉ vài giây là đã bị bắn thành mảnh vụn rồi.

- Lúc đó ta liền biết mình đã tìm được căn cứ của Decepticon, nhưng không đợi ta phim mở hệ thống phóng điện chạy trốn, từ phía dưới trụ sở đột nhiên có mấy trăm máy móc phi hành bắn ra, có trực thăng, có máy bay chiến đấu, còn có cả mấy robot không ngờ biến được thành tàu vũ trụ. Sức tấn công của đám robot bay này rất mạnh, lượt bắn đầu tiên toàn là loại đạn năng lượng hạt, mỗi viên to bằng quả bóng rổ, bắn trúng vòng bảo vệ lập tức nổ tung. Chỉ một hai giây, năng lượng dự trữ trong robot đã chỉ còn lại một nửa, sau đó sử dụng hệ thống phóng điện điên cuồng chạy trốn, bây giờ trong robot chỉ còn lại tối đa khoảng 10% đến 20% năng lượng.

Trong lúc nói La Cam Đạo vừa kinh hãi vừa cảm thán, nhưng nội dung câu chuyện lại khiến tất cả mọi người phải nhíu mày, Trịnh Xá hỏi:
- Có nhiều robot biến hình như vậy sao? Theo kịch bản gốc tối đa chỉ có mấy tên Decepticon, cho dù sau đó bọn chúng kêu gọi thêm nhiều Decepticon khác từ vũ trụ tới thì cũng không thể nhiều đến thế chứ? Mấy trăm robot có thể biến thành trạng thái bay?

Uy lực của robot Decepticon vốn có so với robot do Allspark bức xạ tạo ra hoàn toàn khác biệt nhau, một là lớp vỏ kim loại bên ngoài khác nhau, hai là vũ khí sử dụng khác nhau. Vũ khí mà robot do bức xạ tạo ra sử dụng vốn là vũ khí của trái đất, ví dụ như súng máy, tên lửa chống tăng cỡ nhỏ các loại, còn Decepticon vốn là sinh vật máy móc đến từ ngoài hành tinh, vũ khí chúng sử dụng là vũ khí năng lượng cùng đạn uy lực cao, hơn nữa còn có khả năng biến hình tăng tính cơ động, một robot Decepticon có thể đối kháng với mấy chúng robot thông thường.

Tiêu Hoành Luật lại lắc lắc đầu nói:
- Kỳ thật đấy là chuyền tất nhiên, ách, hình dung thế nào bây giờ? Trước hết nói về xuất xứ của Decepticon nhé, theo như kịch bản phim mà ta xem... Không phải kịch bản anime Transformers, dù sao thì chúng ta hiện tại cũng đang ở trong thế giới phim điện ảnh, vì thế cứ lấy kịch bản phim điện ảnh làm chuẩn đi. Xuất xứ của robot Transformers bắt nguồn từ sự tồn tại của nguồn năng lượng vô hạn Allspark, mà phóng xạ của nó có thể khiến máy móc thiết bị của loài người biến thành robot, vậy thì hành tinh Cybertron của các robot không phải cũng sẽ biến thành robot giống như thế sao? Nếu đã đều là robot, tại sao robot bị bức xạ biến hình trên trái đất lại yếu còn robot ngoài hành tinh lại mạnh? Chẳng lẽ chỉ vì vỏn vẹn bởi tài liệu kim loại tại hai hành tinh khác nhau? Như thế cũng không thể giải thích được, tối đa chỉ là lớp vỏ ngoài khác nhau thôi, vũ khí khác biệt, không thể biến thành hình thái khác, đó mới là chênh lệch giữa robot trái đất do bức xạ tạo thành và robot ngoài hành tinh, mà ý kiến của ta là...

- ....Sự mạnh yếu của đám robot này có liên quan đến bức xạ của Allspark, càng tiếp xúc lâu với Allspark, thực lực của robot càng mạnh mẽ, mặc dù chỉ là suy đoán nhưng có thể giải thích được cho vấn đề ta đặt ra lúc trước, khác biệt thực lực giữa hai bên. Đồng thời, nó còn có thể giải thích mộ vấn đề khác, đó là tại sao lại đột nhiên xuất hiện mấy trăm robot có thể biến hình, bởi vì chúng đã lấy được Allspark khá lâu, thời gian này đủ để một số robot tinh nhuệ trong số chúng tiến hóa.

Tiến hóa, giống như con người mở cơ nhân tỏa không ngừng mạnh lên, những robot này không ngờ cũng trải qua quá trình như vậy. Mặc dù là dựa vào tác dụng của ngoại lực nhưng cũng đủ khiển người ta phải kinh ngạc, như vậy, chỉ cần thời gian tiếp tục trôi đi, đến cuối cùng sẽ xuất hiện hàng chục triệu robot có khả năng biến hình, thậm chí siêu cấp robot càng đáng sợ hơn, cứ như thế, đám robot ngoài hành tinh này lại càng thêm không thể chiến thắng.

Trịnh Xá thở dài nói:
- Chủ Thần vẫn là như vậy, sắp xếp cho chúng ta một chỗ nhìn qua có vẻ không hề nguy hiểm, giống như bộ phim Alien 1chúng ta phải đối mặt lúc trước vậy, chỉ cần đi theo Alien cùng trở về trái đất, lúc đó chúng ta cơ bản có thể bình yên sống sót, nhưng theo thời gian Alien sinh sản, tối đa là mấy năm sau chúng ta sẽ bị cả biển Alien nuốt chừng. Tình huống hiện tại cũng như vậy, chúng ta tùy tiện kiếm một nơi trên trái đất ẩn cư, sau đó không ngừng rèn luyện sức mạnh, một năm, hai năm, mười năm, hai mươi năm, nếu cho ta hai mươi năm rèn luyện cùng ngưng luyện nội lực, không biết chừng ta thật sự có thể trở thành người tu chân, đến lúc đó còn sợ robot nào nữa? Chỉ là đến lúc đó số lượng robot sớm đã đạt đến mức vô cùng kinh khủng, hơn nữa trải qua hai mươi năm bức xạ tiến hóa, thực lực của mấy tên Decpticon tối cao như Megatron sẽ đạt tới mức độ kinh khủng đến thế nào đây?

Những câu này của Trịnh Xá cũng là suy nghĩ của phần lớn mọi người, mặc dù Chủ Thần không quy định thời gian hạn chế để hoàn thành bộ phim kinh dị lần này, nhưng tình hình trước mắt đã sáng tỏ, nếu thật sự đúng như phong đoán của Tiêu Hoành Luật ở thế giới này bọn họ càng đợi lâu càng nguy hiểm. Chỉ cần trải qua mấy tháng bức xạ nữa thì có trời mới biết sẽ có bao nhiêu robot cao cấp xuất hiện, không bằng bây giờ nhân lúc số lượng robot cấp cao còn ít, lợi dụng đầu đạn hạt nhân tấn công, sau đó mọi người tiến hành kế hoạch nhử mồi rồi lại lấy Trịnh Xá làm chủ lực tiến hành tập kích bất nhờ, đây mới là chuyện quan trọng nhất họ phải hoàn thành.

Nếu mọi chuyện đã được bàn bạc xong, căn cứ chính của Decepticon đã tìm được, mật mã khống chế vũ khí hạt nhân của nước Mỹ đã nằm trong tay, tiếp tục trì hoãn nữa chỉ khiến robor Decepticon càng mạnh thêm, vì thế mọi người lập tức cáo từ chính phủ Mỹ rời đi. Theo Sở Hiên ra hiệu, Trịnh Xá cũng không dấu giếm, nói rõ vị trí căn cứ của Decpticon, hơn nữa còn trịnh trọng cáo từ Optimus Prime và Bumblebee. Đương nhiên, trong lòng Trịnh Xá thật sự muốn chữa trị lại cho hai Autobot này, chỉ là năng lực của hắn không thể làm được cho nên chỉ có thể tiếc nuối từ biệt hai robot.

- Không có hy sinh, sẽ không có thắng lợi... Nhưng có đôi lúc, hy sinh sẽ khiến người ta quá đau khổ, nếu như có thể không hy sinh mà giành được thắng lợi thì tốt quá.
Khi rời đi, Trịnh Xá khẽ thì thào nói.

Do thực lực Decepticon quả thật rất kinh khủng, chưa cần nói đến cả chục triệu robot phổ thông, chỉ riêng mấy trăm robot có khả năng biến hình đã rất khủng bố rồi. Cho dù mọi người có vòng cổ long tinh bảo vệ nhưng đối mặt với số lượng cùng hỏa lực áp đảo tuyệt đối, xác suất sống sót vẫn thấp đến đáng thương, vì thế chưa định kế cẩn thận, họ căn bản không dám vội vã tấn công.

- Đến đây là được rồi, chỗ này còn cách trụ sở căn cứ hơn một trăm kilomet, sử dụng hệ thống phóng điện của Goblin glider tối đa chỉ mất vài phút. Tình huống cơ bản là như vậy, để triển khai kế hoạch nhử mồi, Tiêu Hoành Luật, các ngươi chờ tại phía tây, đến khi dẫn dụ được một lượng lớn robot có thể tùy ý bay về hướng tây, còn bọn ta sẽ chờ tại phía đông, chỉ cần các ngươi dẫn dụ hẳn đám robot ra xa, nhiệm vụ còn lại cứ giao hết cho bọn ta.
Sở Hiên nhìn Tiêu Hoành Luật nghiêm túc nói.

Tiêu Hoành Luật ngắt ngắt tóc trán, cẩn thận hỏi:
- Thời gian thì sao? Thời gian tiến hành kế hoạch? Phải hoàn thành trong vài ngày?

- Việc này không có quy định cụ thể, do mật mã vũ khí hạt nhân bình quan cứ năm ngày thay đổi một lần, trong vòng năm ngày ta sẽ không khởi động mã virus, do đó sau năm ngày các ngươi tùy cơ chờ đợi. Sau khi ba quả bom khinh khí luân phiên công kích, trong vòng sáu tiếng đồng hồ các ngươi phải tiến vào địa điểm oanh kích tiến hành thăm dò công kích. Phóng xạ hạt nhân từ bom khinh khí ít nguy hiểm hơn bom nguyên tử nhiều, hơn nữa cho dù có bị phóng xạ nhiễm vào thì khi trở lại Chủ Thần không gian hoàn toàn có thể chữa trị hoàn toàn nên các ngươi không cần quá quan tâm đến vấn đề này. Đương nhiên, để dự phòng phóng xạ hạt nhân có thể gây nguy hiểm, đây là ba tấm Tam Thanh đạo phù, khi các ngươi tiến vào trung tâm phóng xạ thì dán vào người.
Sở Hiên bình thản nói, nhìn qua hắn thuần túy chỉ như đang dặn dò vậy.

Tiêu Hoành Luật lựa chọn hai người Bá Vương cùng Triệu 
Anh Không, bọn họ một xa một gần, vũ khí một kỹ thuật cao một ma pháp truyền thuyết, mà Tiêu Hoành Luật sau khi tiêm Progenitor virus cũng đã mở cơ nhân tỏa,hoàn toàn có thể sử dụng Goblin glider, chỉ cần hai người họ sử dụng kế hoạch nhử mồi xong sẽ sư dụng gilder mang họ cùng bỏ chạy.

Tiêu Hoành Luật không nói gì thêm nữa, chỉ nhìn Sở Hiên yên lặng gật đầu rồi ngắt ngắt tóc trầm tư.

“Tổng thống Mỹ chắc là đã nhận được thiếp mời và tín hiệu ta nhân được? Như vậy muộn nhất là trong vòng một tuần quân đội có thể bao vây xung quanh đây, sau đó dựa vào cửa ngầm Sở Hiên để lại trong bố cụ trước... Chỉ cần vũ khí hạt nhân bắt đầu công kích, kế hoạch của ta sẽ có thể thuận lợi triển khai, tiếp đó... Trung Châu đội chúng ta chắc chắn cố thể hoàn toàn yên ổn hoàn thành nhiệm vụ phim kinh dị lần này, hừ, đến lúc đó mới cho ngươi biết, ta tuyệt đối không phải loại vô dụng!”

Tiêu Hoành Luật nghĩ tới đây nhất thời mỉm cười, liếc nhìn Sở Hiên rồi lại nhìn về tòa tháp kim loại mơ hồ như ẩn như hiện phía xa... Còn vài ngày nữa, rồi tất cả sẽ trở thành cát bụi!

Nguồn: tunghoanh.com/vo-han-khung-bo/quyen-14-chuong-9-Vzqaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận