Vĩnh Sinh Chương 158: Nhân bảo lưỡng đắc

Phanh!
Lần đánh lén này của Diêm lại vô ảnh vô tung, là một kích toàn lực, dùng toàn bộ sức lực của hắn đánh ra hòng một kích là thành công. Thất Diệp Ma Quân thực lực quá cường đại, lại có ma đao Huyết Thương Khung, nếu để cho hắn giải trừ được thương thế, nói không chừng có thể lật ngược thế cờ, đánh giết khiến cho Diêm và Phương Hàn đại bại.
Mà hiện Thất Diệp Ma Quân không cách nào thi triển ra ma công cường đại là vì trong lần đánh lén đầu tiên, Diêm thi triển Hủ Tiên Đại Pháp tạo nên lạc ấn khắc sâu vào trong cương khí của hắn.
"Ngươi dám đánh ta!"
Thất Diệp Ma Quân không hổ là cái thế Ma Quân, bị đánh lén bất ngờ mà vẫn có thể phản ứng được, tay vung lên, hung hăng đón đỡ lấy một trảo này của Diêm.
Chưởng trảo va chạm.
Long trảo của Diêm đột nhiên biến mất, trống rỗng, không có chúc lực lượng nào, mà tay của Thất Diệp Ma Quân thì đánh vào khoảng không, chưởng kình phá tan trần nhà trực tiếp bay thẳng lên trời.

"Hắc hắc, kinh nghiệm của ngươi còn kém một chút! Rốt cuộc cũng vẫn còn non, đó chỉ là hư ảnh mà thôi, thực chiêu là ở đây này!" Long trảo khổng lồ lại bổ xuống một lần nữa, đánh thẳng vào ngực của Thất Diệp Ma Quân, mạnh mẽ lưu lại những vết trảo sâu hoắm trên người hắn.
Lần này mặc cho Thất Diệp Ma Quân ngưng tụ cương khí ngăn cản thế nào cũng không được. Tất cả cương khí chỉ "Ba" một tiếng là đã bị đánh tan, thân thể của hắn hứng chịu trọn vẹn một chưởng cực mạnh này, máu tươi trào ra, lồng ngực móp méo, gãy vẹo, thiếu chút nữa thì thân thể đã đứt gãy thành hai đoạn.
Cũng nhờ thân thể phi thường cường đại, lại có cương khí triệt tiêu được hơn phân nửa lực lượng của một trảo này nên thân thể Thất Diệp Ma Quân mới không bị đánh nát.
"Thiên Ma Giải…"
Khi bị đánh văng đi giữa không trung, Thất Diệp Ma Quân cũng là kẻ ngoan độc, biết lần này chắc chắn phải bại rồi nên liền vận khởi ma niệm, muốn thi triển Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp.
Nhưng thủ đoạn của Diêm của Diêm vô cùng xảo quyệt, đã sớm tính toán đến chuyện này, long trảo lại xuất quỷ nhập thần hiện ra đánh mạnh vào đầu của Thất Diệp Ma Quân.
Hủ Tiên Đại Trận lại được bày bố, chui vào trong đầu đối phương, lập tức xâm nhập vào trong ma niệm của Thất Diệp Ma Quân, thu cả người hắn vào trong Hoàng Tuyền Đồ, trấn áp ở dưới đáy sông Hoàng Tuyền Đồ, không để cho đối phương có chút cơ hội nào để trở mình.
Hiện tại hắn đã có thể thúc dục một ít diệu dụng của Hoàng Tuyền Đồ.
Hoàng Tuyền Đồ có uy lực thế nào? Bản thân nó là một kiện đạo khí, chỉ cần một chút diệu dụng cũng đã có uy lực vô biên rồi, phối hợp với thần thông, kinh nghiệm chiến đấu phong phú của Diêm thì Thất Diệp Ma Quân cuối cùng vẫn còn kém hơn một chút, không phải là đối thủ của Diêm.
Năm đó khi Hoàng Tuyền Đại Đế quật khởi, trở thành đệ nhất Ma Đế, Diêm đi theo hắn chinh chiến bốn phương, không biết trải qua bao nhiêu trận chiến hiểm ác, Thất Diệp Ma Quân làm sao có thể so sánh được.
Luận đấu pháp, kinh nghiệm phong phú thì cho dù cha của Thất Diệp Ma Quân, Cửu Âm Ma Thần sợ là cũng kém một chút.
Ô ô ô ô ô.
Chủ nhân bỗng chốc bị trấn áp, ma đao Huyết Thương Khung tựa hồ biết tình huống nguy cấp, đột nhiên giãy ra, thoát khỏi sự kiềm chếm của Phương Hàn, phá không bay lên trời tựa hồ muốn chạy trốn.
"Khá lắm, một bảo vật đã sinh ra được trí tuệ, hơn cả Ngũ Ngục Vương Đỉnh vẫn chưa có linh tính. Làm sao có thể để ngươi trốn thoát được? Hoàng Tuyền Võng!"
Diêm cười cạc cạc vui mừng, long trảo mở ra, phóng xuất ra đạo đạo Hoàng Tuyền cương khí, biến thành một tấm lưới trùm lên ma đao, nhưng mà thanh ma đao hung ác này dường như bị kích phát hung tính, ở trong lưới tỏa ra máu huyết một cách mãnh liệt, không sợ sự ăn mòn của Hoàng Tuyền Võng, thật giống như một đầu huyết ma muốn thôn phệ thiên địa.
"Thật là một thanh ma đao lợi hại, có thể thu lấy sử dụng thì thật là tốt!"
Phương Hàn cũng chưa từng thấy qua thanh Ma Đao nào lợi hại như vậy, sát khí nặng nề, không gì sánh kịp. Vừa rồi may mắn là đánh lén Thất Diệp Ma Quân thành công, nếu để cho hắn phát huy được toàn bộ uy lực của ma đao này thì hậu quả…..
Mắt thấy Diêm trấn áp được Thất Diệp Ma Quân nhưng mà trấn áp ma đao lại có chút gian nan, Phương Hàn liền thúc dục vài đại trận trong vương đỉnh đánh tới, quấn chặt lấy ma đao, sau đó nhảy ra khỏi vương đỉnh, tiến vào trong Hoàng Tuyền Võng cùng đấu với ma đao Huyết Thương Khung.
Đây là hắn muốn rèn luyện bản thân, không muốn bỏ qua một cơ hội như thế này. Cương khí ngưng tụ về nắm tay, rồi bắn ra hóa thành một bàn tay lớn chộp về phí ma đao, hưng phấn chiến đấu với ma đao.
Ma đao Huyết Thương Khung bị Hoàng Tuyền Võng chế trụ, sau lại bị trận pháp của vương đỉnh áp chế, hung uy đại giảm, bởi vậy khi chiến đấu với Phương Hàn thì lực lượng cũng chỉ ngang ngửa hắn.
"Phương Hàn, nhanh thu lấy ma đao này, Thất Diệp Ma Quân tuy đã bị ta trấn áp nhưng vẫn không ngừng quấy phá, chúng ta không thể để lật thuyền trong mương, hủy mất cục diện tốt đẹp hiện tại."
"Được!"
Phương Hàn luân phiên thi triển các loại thần thông, đem tất cả các loại pháp lực mà hắn biết thi triển hết ra, một mặt thúc dục các pháp trận vương đỉnh, một mặt đem cương khí của mình thi triển ra, lúc này mới dần dần kiềm chế được ma đao Huyết Thương Khung, sau đó trấn áp thu vào trong vương đỉnh, mạnh mẽ kiềm chế, chờ cơ hội luyện hóa.
"Một thanh ma đao đã mất đi chủ nhân mà vẫn còn lợi hại như vậy, thật là khiến ta mở rộng tầm mắt." Phương Hàn trấn áp ma đao xong thì âm thầm tán thưởng, cảm thấy thanh ma đao Huyết Thương Khung này rất thích hợp với bản thân.
"Phương Hàn, chúc mừng huynh pháp lực đại tiến, muội thấy hiện tại trong các chân truyền đệ tử ngoại trừ năm đại chân truyền đệ tử ra thì cũng không có mấy người vượt hơn được huynh. Đặc biệt là nếu huynh có thể luyện hóa được Huyết Thương Khung thì chỉ sợ là sẽ nổi danh trong Vũ Hóa Môn chúng ta, Vũ Hóa Môn lại có thêm một thiên tài." Lúc này Long Huyên mới bay ra khỏi vương đỉnh.
"Muội……"
Phương Hàn cười nhạt một tiếng, đang chuẩn bị nói gì.
"A?" Long Huyên nghịch nghợm vẫy vẫy tay, cười nói: "Không nên hỏi muội, muội không có thấy cái gì hết!" ý là cho dù có nhìn thấy thì nàng cũng không tiết lộ ra.
"Lần này tự nhiên sẽ không thiếu chỗ tốt của muội, Thất Diệp Ma Quân là con trai Ma Thần, trên người có không ít pháp bảo tốt, mà trong thành có lẽ cũng cất không ít bảo vật, chúng ta nhân tiện xem xét qua!" Phương Hàn lần này thu được quá nhiều chỗ tốt, tự nhiên là muốn chia cho Long Huyên một ít, Ám Ảnh Thành này xem ra chính là hành cung của Thất Diệp Ma Quân, khẳng định là có không ít đồ tốt nên cứ kiểm tra một phen xem sao.
"Tốt, xét nhà nào!"
Long Huyên vừa nói thì Hàn Ly Kiếm đã bay vút lên đi ra ngoài, đảo quanh bốn phía tìm kiếm, chốc lát sau đã thu được một ít dược liệu được trồng trong hoa viên, đem tất cả bỏ vào trong vương đỉnh.
Cùng lúc đó toàn bộ khoáng thạch trân quý trong một nhà kho của tòa thành cũng bị Long Huyên thu hết.
Trừ số đó ra thì các loại pháp bảo khác, linh khí phi kiếm thì không tìm thấy được cái nào. Phương Hàn biết rõ những pháp bảo cấp bậc linh khí đều vô cùng trân quý, nhất định là mang theo bên người, mặc dù nói Bách Bảo Nang là một thứ rất trân quý nhưng mà hắn thân là con trai của Ma Thần, tu luyện tới tầng thứ sáu Thần Thông Bí Cảnh, Quy Nhất Cảnh, không có khả năng không có pháp bảo gì để chứa vật phẩm.
"Chén đựng Cửu Dương Thánh Thủy không biết là pháp bảo gì?" Trông thấy Long Huyên thu thập hồi lâu, Phương Hàn đi tới nhặt cái chén lên, phân ra tinh thần tìm kiếm bên trong thì phát hiện cái chén này giống như một cái ao nhỏ.
"Diêm hấp thu được nhiều Cửu Dương Thánh Thủy như vậy? Khó trách thoáng cái đã khôi phục được nhiều đến vậy, đạt tới Thiên Nhân Cảnh." Phương Hàn không khỏi kinh sợ nói.
Long Huyên tiếp lấy cái chén, cũng phân ra một tia tinh thần dò xét: "Cái chén như thế này mà lại có không gian lớn như một cái ao nhỏ, sợ là chứa rất nhiều Cửu Dương Thánh Thủy! Chỉ sợ một đại môn phái Tiên Đạo cũng chỉ có được chừng đó Cửu Dương Thánh Thủy là cùng. Thật là nhiều! Nhưng mà lần này đã bị hút hết, đáng tiếc không còn lại chút nào, nếu không thì Vạn Thủy Thần Quyết của muội có thể ngưng tụ Cửu Dương Thánh Thủy, giúp cho chân khí càng thêm ngưng luyện."
"Muội lấy cái chén này làm đồ trữ vật cũng tốt."
Phương Hàn nói.
Long Huyên vui vẻ nhận lấy.
"Bên dưới vương tọa này sợ là có điểm cổ quái! Mặc dù nói là các bảo vật trân quý đều mang theo bên người nhưng mà bình thường bên dưới vương tọa sẽ là nơi chứa đựng bảo vật, đây là quy củ của Ma Môn Nhất Tộc chúng ta." Ma nữ đột nhiên bay ra, quan sát bốn phía, sau đó ánh mắt tập trung lên vương tọa ở trung ương của thành bảo.
"A?"
Phương Hàn nghe vậy thì nội tâm rung động, tay đẩy ra, Mộc Hoàng cương khí hóa thành bàn tay chỉ có ba ngón tay, mô phỏng Thiên Cương Tuyệt Mệnh Thủ đánh ra một kích đánh đánh nát vương tọa, đồng thời hất tung phần còn lại của vương tọa, để lộ ra một cái huyệt động bên dưới.
Quả nhiên là có bảo bối.
Trong huyệt động này có đặt một cái trứng lớn bằng một cái cối xay, cái trứng lớn này có màu trắng, bên trên hình như bị người nào đó vẽ ra những phù hiệu chằng chịt, phong tỏa sinh mệnh lực của trứng.
"Đây là trứng gì vậy? Diêm?" Phương Hàn hỏi.
"Hẳn là trứng của một loại linh thú nào đó, trong trứng tràn ngập sinh mệnh lực, tựa hồ Thất Diệp Ma Quân khi tu luyện hấp thu sinh mệnh lực của cái trứng này. Có lẽ là một loại linh thú nào đó, trong ngoại vực tinh không có rất nhiều loại linh thú, ta cũng không biết rõ hết. Thu lấy chờ sau này tìm cơ hội ấp cho trứng nở ra thì biết."
Diêm cũng không quá quan tâm.
"Được! Thu lại!" Phương Hàn vung tay lên, thu lấy cái trứng lớn này.
"Giờ chúng ta ra ngoài thu lấy đại quân Thiên Ma, Thất Diệp Ma Quân đã bị chúng ta trấn áp, trong Huyết Nhục Nê Đàm này cũng không có nhân vật nào lợi hại, cũng không phải e sợ chuyện gì, chúng ta cứ thoải mái thu thập thôi!" Diêm cảm thấy đây mới là chuyện hứng thú nhất.
"Đi!"
Phương Hàn cũng thấy việc thu thập Thiên Ma là rất hấp dẫn, đâu chịu bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này, liền lập tức bay ra ngoài.
Hắn cũng không nóng lòng luyện hóa ma đao Huyết Thương Khung, bởi vì thu được càng nhiều Thiên Ma thì lực lượng của vương đỉnh sẽ càng mạnh mẽ, nếu như thu được trăm vạn Thiên Ma thì việc luyện hóa ma đao, thậm chí luyện hóa Thất Diệp Ma Quân cũng không có gì khó khăn.
Ba người bay ra ngoài.
Quả nhiên bên ngoài Âm Ảnh Thành, Thiên Ma đã đại loạn rồi! Quần ma loạn vũ trên bầu trời, khắp nơi đều có Thiên Ma bay loạn, rậm rạp, chằng chịt, loạn xà ngầu làm cho Phương Hàn liên tưởng tới hình ảnh kiến bò trong chảo nóng.
Vốn cái Huyết Nhục Nê Đàm này là do mười tám Âm Dương Thiên Ma Vương trấn thủ, bọn họ cũng là thống soái của đại quân Thiên Ma. Mà hiện tại Thất Diệp Ma Quân bị cầm tù, vài đầu Ma Vương bị giết, các Ma Vương khác hoảng sợ bỏ chạy, đại quân Thiên Ma không còn người thống lĩnh, trở nên rối loạn.
Phương Hàn thấy được cảnh này thì mừng rỡ không thôi.
Đây chẳng khác nào tiến vào bảo khố, thỏa sức vơ vét.
Lập tức cho vương đỉnh bay lên trời, bắt đầu xoay tròn, vô số Thiên Ma bị hấp thu vào trong vương đỉnh, toàn bộ các đại trận hấp thu trong vương đỉnh đều được khởi động, hút hết toàn bộ Thiên Ma xung quanh, làm cho một khoảng không trở nên thoáng đãng.
Chỉ chốc lát sau đã thu được thêm mười vạn Thiên Ma.
Nhưng mà vẫn chưa đủ, cũng hay là Phương Hàn có được Cây Thế Giới, một cái hô hấp thì nguyên khí cuồn cuộn tràn về, tuyệt đối không xảy ra tình trạng kiệt sức, mệt mỏi, uy lực của vương đỉnh càng ngày càng tăng.
Cuối cùng vương đỉnh huyền phù trên không trung tạo thành hơn mười cái hắc động lớn chừng mười mẫu, hấp lực cường đại khiến cho Thiên Ma trong vòng trăm dặm cũng khó mà chạy trốn được, toàn bộ bị hút về phía vương đỉnh
Mười hai vạn!
Mười lăm vạn!
Mười tám vạn!
Hai mươi vạn!
Số lượng Thiên Ma thu được càng ngày càng nhiều.
Thu lấy Thiên Ma quả thực rất thoải mái, điều này làm cho Phương Hàn nhớ đến khi còn bé, dùng nước nóng tưới xuống ổ kiến sẽ làm cho một lượng lớn kiến bị chết.
Trong khi hắn đang thống khoái thu thập lấy Thiên Ma thì từ một thông đạo trên bầu trời đen kịt ở xa xa phát ra một tiếng nổ vang, rất nhiều kim quang từ trong đó bay ra. Pháp lực cường đại làm cho rất nhiều Thiên Ma trong Huyết Nhục Nê Đàm trong chớp mắt đã bị đánh tan!
"Ma Suất! Ngươi tưởng rằng ngươi có thể thoát được sao?"
Rất nhiều thanh âm mạnh mẽ vang lên, vô số quang mang của phi kiếm hợp lại, phát ra ánh sáng như một mặt trời nhỏ.
"Thanh thế thật lớn!" Phương Hàn giật mình ngẩng đầu quan sát! Toàn thân run rẩy.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/vinh-sinh/chuong-158/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận