Vũ Thần Chương 863: Trang Mộc Nam

Nước biển trong xanh bao quanh Lưu Ly đảo giống như một chiếc thắt lưng thanh tú.
Khi chiếc thuyền về tới Lưu Ly đảo, nó làm cho cả bến tàu sôi trào lên.
Trên bến thuyền chất đống thi thể của thánh thú thành một bãi như núi.
Đặc biệt là thi thể của con bối xác dài tới mười lăm trượng làm cho ai cũng phải chú ý đến.
Mặc dù, Lưu Ly đảo phái đi một chiếc thuyền không phải là nhỏ, nhưng nếu muốn đeo toàn bộ thi thể của thánh thú chất lên thì cũng không có khả năng chứa được hết.
Cho nên đại bộ phận thánh thú đều được xếp ở phía trên bối xác, sau đó dùng thuyền kéo trở về Lưu Ly đảo.
Bối xác thánh thú bị tách miệng ra làm hai trông giống như hai chiếc thuyền lớn không có động lực mà cứ như vậy phiêu phù trên biển cả.
Nếu như không có thân thể của con bối xác này trợ giúp thì mọi người cũng không có khả năng đem toàn bộ thi thể của thánh thú quay trở về.

Khi trở về tới Lưu Ly đảo hiển nhiên sẽ có người chuyên trách việc xử lý công còn lại, đám người Hạ Nhất Minh chỉ việc rời đi.
Đám người Kim Chiến Dịch chỉ cần đem những thứ quý giá ở trên người thánh thú lấy ra, sau đó mỗi người đều đạt được phần của mình rồi phân tán ra nghỉ ngơi.
Lần này đi tới Tinh Thần đảo, chuyện xảy ra trên đó đã vượt ra ngoài mức tưởng tượng của bọn họ.
Mặc dù bọn họ cũng không có giao phong với tôn giả của phương Tây, nhưng tiêu hao tâm lực tuyệt đối không phải là ít.
Hơn nữa trên đường trở về còn cùng với đám hải quái thánh thú một trận cho nên tinh thần của bọn họ đã trở nên vô cùng uể oải.
Chỉ có Hạ Nhất Minh là thần thái vẫn sáng lạng như trước, sau khi ở trên biển đánh chết đám hải quái thánh thú xong, toàn bộ uất ức ở trong lòng hắn đã tiêu tán đi hết.
Nếu giờ phút này gặp lại đám người Phất Lan Khắc Lâm, chỉ sợ Hạ Nhất Minh sẽ chủ động yêu cầu cùng bọn họ đánh một trận.
Đương nhiên, trận chiến này hắn khẳng định sẽ cùng với Bạch Mã chiến đấu.
Thậm chí giờ phút này Hạ Nhất Minh đã có chút giải thích được tại sao Đồ Đằng bộ tộc lại kiên trì muốn tiến hành lấy "một chọi một" vì công bình mà chiến đấu.
Có một đầu thánh thú lợi hại làm bạn nếu không biết cách vận dụng mới chính là kẻ ngu ngốc.
Về tới nơi ở của mình, Hạ Nhất Minh vừa ngồi xuống không lâu hai tai đã hơi động đậy.
Hắn nghe được tiếng ba động rất nhỏ, đây là do tiếng bước chân phát ra, nó nhỏ tới mức như không hề có, âm thanh đó đang dần tiếp cận phòng của hắn.
Trong đó có hai tiếng bước chân quen thuộc chính là của Hoa Thụy Kim cùng với Lệ Giang Phong, còn lại là một bước chân xa lạ.
Bước chân này cho tới nay hắn chưa từng nghe thấy, bất quá người này chẳng những có bước chân rất nhẹ, hơn nữa sinh mệnh lực trên người còn rất cường đại.
Trong lòng Hạ Nhất Minh khẽ động, hắn từ khi tới Lưu Ly đảo chưa từng gặp qua một người người này. Suốt quá trình hắn mới chỉ gặp được Hoa Thụy Kim cùng phụ tử Lệ gia, chẳng lẽ người này chính là cường giả chính thức của Lưu Ly đảo vẫn luôn bế quan?
Rất nhanh bên ngoài cánh cửa đã vang lên tiếng gõ nhẹ, Hạ Nhất Minh nhấc tay lên điều khiển một cỗ chân khí vô hình đem cánh cửa mở ra.
Ngoài cửa ngoại trừ Hoa Thụy Kim và Lệ Giang Phong đang đứng sóng vai cùng nhau thì bên cạnh còn một lão giả ước chừng năm mươi tuổi đang mỉm cười.
- Hạ huynh, vị này chính là Trang Mộc Nam đại tôn giả của bổn môn, nghe nói Hạ huynh ở trên biển đại triển thần uy nên cố ý xuất quan tới gặp mặt. - Hoa Thụy Kim hơi khom người cung kính nói.
Hơn một năm trước đây, Hoa Thụy Kim ở trước mặt Hạ Nhất Minh còn có tư cách sử dụng vai vế trưởng bối để nói chuyện, nhưng giờ phút này hắn lại phi thường khách khí.
Thực lực đôi bên chênh lệch quá lớn sẽ làm cho thái độ của mọi người dần thay đổi, điểm này được thể hiện rất rõ trên người Hoa Thụy Kim.
Hạ Nhất Minh ôm quyền cười nói:
- Trang huynh, mời vào.
Trang Mộc Nam mặc một thân trường bào mào lam, vẻ mặt hòa ái, dễ gần, nếu như không phải trong ánh mắt lão thi thoảng lóe lên tinh quang, chỉ sợ rất ít có người liên tưởng hắn là Ngũ Khí đại tôn giả.
Vị đại tôn giả của Lưu Ly đảo nghe thấy Hạ Nhất Minh mời liền cười ha hả tiến vào trong phòng.
Vì nghênh đón đông đảo các tôn giả từ đại lục tới, Lưu Ly đảo coi như đã hao tốn rất nhiều khí lực để chuẩn bị chỗ ở cho bọn họ.
Không một chỗ ở nào mà không phải là nơi được tuyển chọn kỹ lưỡng cả, bố trí bên trong mỗi một nơi ở đều làm cho người ta có cảm giác như mình đang ở nhà vậy.
Về điểm này thì Nam Cương Lưu Ly đảo quả thật còn chuẩn bị tốt hơn Tây Bắc Thiên Trì nhất mạch.
Sau khi phân ra vị trí chủ khách, Trang Mộc Nam nghiêm mặt nói:
- Hạ huynh, lần này đám người Lệ Giang Phong có thể bình an thoát khỏi khó khăn đều là nhờ vào công của huynh. Trang mỗ đến đây xin cảm ơn huynh.
Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng khoát tay chặn lại nói:
- Trang huynh khách khí, chỉ là một cái nhấc tay mà thôi, không đáng nhắc tới.
Trang Mộc Nam cười khổ một tiếng, đột nhiên nói:
- Hạ huynh, ngươi cùng với hai vị cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên của phương Tây gặp mặt, không biết có rõ bọn họ tính tiếp theo đây sẽ làm gì không?
Hạ Nhất Minh lúc này mới hiểu được ý đồ đến đây của người này, hắn ngoại trừ đến cám ơn còn muốn tìm hiểu động thái tiếp theo của đám người Phất Lan Khắc Lâm.
Nơi này dù sao cũng là khu vực Nam Cương Lưu Ly đảo, thế lực của bọn họ ở chỗ này vô cùng cường đại, đủ để không có bất cứ ai dám khiêu chiến địa vị của bọn họ.
Nhưng lần này xuất hiện hai vị Nhân Đạo Đỉnh Phong đi tới khu vực của Nam Cương Lưu Ly đảo, cho nên vị cường giả phụ trách ở đây cũng không hề yên tâm.
Nếu như lúc này Lưu Ly lão tổ còn ở Nam Cương thì bọn họ cũng không có lo lắng như vậy, nhưng vấn đề là lực lượng duy nhất của bọn họ ở Nam Cương có thể chống lại đám người Phất Lan Khắc Lâm đã rời xa nơi đây.
Ho nhẹ một tiếng, Hạ Nhất Minh nói:
- Trang huynh, lấy thân phận của Phất Lan Khắc Lâm cùng Gia Phỉ Nhĩ Đức thì bọn họ hẳn là sẽ không tới Lưu Ly đảo làm khó các vị.
Trang Mộc Nam cười khổ nói:
- Nếu như là trước đây Trang mỗ cũng có tự tin như vậy
Hắn dừng lại một chút, rồi cảm khái nói:
- Lấy địa vị của hai người đó ở phương Tây cũng không có khả năng đi khi dễ đám người thực lực yếu kém, nhưng hôm nay thì bất đồng....
Hoa Thụy Kim ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu, hơn nữa còn nói thêm vào:
- Trang huynh nói có lý, Phất Lan Khắc Lâm nếu có thể phá hủy quy củ truyền thừa mấy ngàn năm khi luận võ giữa tân tôn giả của hai bên, như vậy bọn họ còn chuyện gì không dám làm?
Hạ Nhất Minh do dự một chút muốn đem những lời nói chuyện mà Bách Linh Bát nghe được nói ra, nhưng cũng không thể trực tiếp nói ra được.
Nếu để cho bọn họ nghĩ rằng mình có năng lực nghe cuộc nói chuyện của ba vị Nhân Đạo Đỉnh Phong thì quá là kinh thế hãi tục rồi.
- Hoa huynh, ngươi cho rằng Phất Lan Khắc Lâm lần này vì sao phải mạo hiểm phá hư quy tắc đã truyền thừa mấy ngàn năm?
Hoa Thụy Kim giật mình, hắn chần chờ một chút, liếc măt nhìn về phía Lệ Giang Phong nửa ngày mới nói:
- Thiên Niên Băng Đảo.
Hạ Nhất Minh gật đầu, nghiêm mặt nói:
- Thiên Niêm Băng Đảo chính là cơ hội duy nhất để từ Cửu Cửu Trọng Thiên tiến vào cánh cửa Thần đạo. Mà hy vọng của bọn họ đang bị uy hiếp, cho nên Phất Lan Khắc Lâm mới không tiếc phải trả giá lớn mà phá hư quy tắc đã truyền thừa ngàn năm. Kỳ thật đây chính là muốn hướng tới mấy người Băng Tiếu Thiên công bố rằng bọn họ sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Trang Mộc nam ngồi ở bên cạnh nghe Hạ Nhất Minh nói, hắn là người duy nhất đã giao thủ với vị cường giả đứng đầu của phương Tây, cho nên ý kiến của hắn không nghi ngờ gì cũng được mọi người tán thành.
Hạ Nhất Minh ung dung cười nói:
- Nếu như không phải là nguyên nhân này, vì sao Gia phỉ Nhĩ Đức cùng với Phất Lan Khắc Lâm lại đích thân đi tới Nam Cương? Chỉ cần phái ra vài thủ hạ Ngũ Khí đại tôn giả đến đấy là cũng có thể lưu đám người Lệ huynh lại.
Trên mặt Trang Mộc Nam rốt cuộc cũng lộ ra một tia mỉm cười nói:
- Ta hiểu được. Nếu như bọn họ có thể đem quyết tâm của mình truyền đạt ra, như vậy có hay không lưu lại đám người Lệ Giang Phong thì cũng không còn quan trọng nữa.
Hạ Nhất Minh mỉm cười nói:
- Trang huynh nói không sai, chuyện xảy ra hôm nay hẳn là phải chuyển cáo tới lão tổ của quý môn. Hơn nữa xin mời các vị Cửu Cửu Trọng Thiên cùng thương nghị lại tình hình.
Trang Mộc Nam cười lớn một tiếng, vẻ lo lắng trên mặt của hắn lúc này đã hoàn toàn tiêu biến.
Nếu đã đoán được mục đích của hai vị Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả đi tới Nam Cương lần này, như vậy trong lòng hắn cũng buông được tảng đá xuống.
Hạ Nhất Minh cũng cười cười hai tiếng, nhưng ngay lúc đó ánh mắt của hắn bắn ra hai tia sáng kỳ dị.
Lệ Giang Phong thấp giọng nói:
- Hạ huynh quả nhiên là lwoij hại. Nếu không được Hạ huynh cảnh tỉnh, chúng ta không biết còn phải lo lắng chuyện hai người đó liệu có trực tiếp đánh giết tới Lưu Ly đảo đến bao giờ.
Hạ Nhất Minh khiêm tốn lắc đầu, trong lòng hắn thầm nghĩ, hội trưởng Hắc Ám hội nghị đúng là có đưa ra đề nghị này, chỉ bất quá đã bị Phất Lan Khắc Lâm bác bỏ mà thôi.
Bất quá, cũng là do Bách Linh Bát nghe được câu chuyện của bọn họ, cho nên Hạ Nhất Minh mới có lòng tin như vậy. Nếu không chỉ sợ Hạ Nhất Minh cũng lo lắng không chút nào kém.
Trang Mộc Nam cười một lát, tựa hồ như nhớ ra cái gì đó nói:
- Hạ huynh, nghe Giang Phong nói ngươi có thể đoán tạo binh khí, hơn nữa còn thành công đoán tạo ra thần binh lợi khí.
Hạ Nhất Minh lộ vẻ xấu hổ cười nói:
- Hạ mỗ mới chỉ tập tễnh học tập một chút mà thôi, cũng chưa có thành tựu gì.
Trang Mộc Nam cười hắc hắc hai tiếng nói:
- Hạ huynh nếu đã đi tới Lưu Ly động, hơn nữa còn có hứng thú với đoán tạo thuật thì hãy nghỉ ngơi ở Vạn Trượng Hỏa Sơn, cũng có thể ở đó chế tạo một ít những thứ mà mình hứng thú.
Hạ Nhất Minh nhướng mày, trong lòng hơi kích động. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Vạn Trượng Hỏa Sơn chính là trung tâm của Lưu Ly động, là địa phương có xác xuất chế tạo thành thần binh cao nhất trong truyền thuyết. Hơn nữa nó còn gia tăng chất lượng khi đoán đạo vũ khí.
Mặc dù trên người Hạ Nhất Minh có Cửu Long Lô, nhưng trong lòng hắn đối với cái tên Vạn Trượng Hỏa Sơn cũng có hiếu kỳ rất lớn.
Hạ Nhất Minh hướng về phía Trang Mộc nam cũng kính nói:
- Đa tạ trang huynh.
Trang Mộc Nam cũng thi lễ đáp lại, sau đó liền cáo từ rời đi.
Mặc dù đã được Hạ Nhất Minh giải thích cho, nhưng chuyện này quả thật vô cùng trọng yếu, cho nên hắn vẫn phải phái người đi tới Bắc Cương để bẩm báo.
Về phần Lưu Ly lão tổ sẽ lựa chọn như thế nào thì hắn không thể dự đoán được trước.
Khi Trang Mộc Nam rời đi, Lệ Giang Phong mới thở dài một cái, hắn như vừa lấy đại dũng khí cho chính mình vậy.
Trước mặt Trang Mộc Nam - Đại tôn giả duy nhất ở Lưu Ly đảo này, Lệ Giang Phong cũng không dám có thái độ bừa bãi. Khi Trang Mộc Nam rời đi hắn mới khôi phục lại được bản tính ban đầu của mình.
- Hạ huynh đệ, ta dẫn ngươi tới chỗ huyền bí nhất trên Lưu Ly đảo.
Nhìn vẻ mặt hãnh diện của hắn, Hạ Nhất Minh hơi mỉm cười nhìn về phía Hoa Thụy Kim gật đầu một cái, sau đó theo Lệ Giang Phong rời đi.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/vu-than/chuong-863/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận