Yêu Giả Vi Vương Chương thứ 73: Ra biển

Quyển 3: Nhân sinh nếu chỉnhư lúc gặp lần đầu!
Chương thứ73: Ra biển

Nguồn: Vipvanda
Suue tầm: tunghoanh.vn

»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»

 


- Cô cô, Thiên Tầm, tới đây! xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m

Chim diều hâu đáp xuống. Tiêu Lãng nhếch miệng nở nụ cười, hét lớn một tiếng. Nhưng ánh mắt hắn lại quét về phía sau, tp trung chú ý đến hai tên hộ vệ ở ở cách đó mấy ngàn mét, bảo đảm bọn họ sẽ không ra tay đánh lén.

Hai tên hộ vệ tất nhiên không dám động thủ. Đối với bọn họ mà nói, tính mạng của Kỳ tiểu thư là quan trọng nhất. Còn chuyện báo thù gì đó, lấy thực lực của gia tộc Hắc Lân, Tiêu Lãng còn có thểbay đi tới đâu?



Tiêu Thanh Y mang theo Liễu Nhã, bước chân nhẹ nhàng nhảy lên một cái, bay lên trên lưng con chim diều hâu.

Tốc độ của Thiên Tầm càng nhanh hơn. Hắn giống như một con khỉ, mang theo Thiện Lão chạy nhanh vài bước, hai chân liên tục gim mạnh trên mặt đất, nhảy lên trên không trung.

Chỉcó điều thực lực Thiên Tầm không tốt, không thểnhảy cao được như Tiêu Thanh Y. Tiêu Lãng sau một đầu khác của Thảo Đằng vọt về phía Thiên Tầm, kéo hắn lên.

- Lãng nhi!

- Tiêu Lãng!

- Công tử!

Vài tiếng kêu kích động đồng thời vang lên, vẻ mặt Tiêu Thanh Y vn hờhững, cũng không kềm chế được nữa. Trong đôi mắt đẹp đã đong đầy nước mắt. Nàng vn cho rằng Tiêu Lãng chắc chắn phải chết. Nàng tính chuẩn bịthu xếp tốt Liễu Nhã và đám người Thiện Lão xong, sẽ trở lại cùng Tiêu Lãng và Độc Cô Hành xuống Hoàng Tuyền. Nàng không nghĩtới Tiêu Lãng lại tìm được đường sống trong chỗ chết?

Ba người Thiên Tầm cũng cực kỳ chấn động. Nhiều cường giảChiến Đế như vy, còn có một tên Chiến Thánh, Tiêu Lãng lại có thểchạy thoát sao? Hiện tại hắn còn bắt được một nữtử xa lạ? Phía sau còn có hai cường giảđang nhìn chăm chú vào bọn họ là ai vy?

- Có gì từ từ đểlát nữa nói sau!

Tiêu Lãng không giải thích, chỉnhìn mấy người mỉm cười trấn an. Tiếp đó hắn hạlệnh cho tên Chiến Hoàng phía trước:

- Ngươi... khống chế huyền thú bay, bay tới phía tây nam Vũ Vương Triều!

Tên Chiến Hoàng này là cường giảbí mt của hoàng thất. Giờ phút này, đối với mệnh lệnh của Tiêu Lãng, hắn hoàn toàn tuân theo không dám nghi ngờchất vấn. Thm chí hắn còn rất sợ Tiêu Lãng. Mặc dù là cường giảChiến Hoàng, nhưng người thiếu niên trước mắt này có thểgiết chết mấy vịChiến Đế cường hãn. Nếu người này muốn giết hắn tht dễ dàng như giết gà vy...

Chim diều hâu một đường bay về phía tây nam Vũ Vương Triều. Tiêu Lãng trở nên trầm mặc. Hắn ngạo nghễ đứng thẳng ở phía trước, ánh mắt lạnh lẽo, không ngừng quét mắt quan sát tình hình xung quanh.

Bốn người Tiêu Thanh Y đứng ở sau lưng hắn. Bốn người nhìn bóng lưng cường tráng mạnh mẽ của Tiêu Lãng, cảm giác cực kỳ an tâm.

Trên mặt Tiêu Thanh Y lộ ra nụ cười tuyệt mỹ, trong mắt đầy vui mừng. Dường như con của mình đã trưởng thành? Có thểche mưa chắn gió cho mình?

Tiêu Lãng tht ra không nghĩnhiều như thế, cũng không đểý tới ánh mắt của bốn người. Sau khi khuôn mặt nữnhân kia xuất hiện, Thảo Đằng chữa khỏi thương thế cho hắn, hắn vừa tỉnh táo lại lp tức có khát vọng sống. Giờ phút này có thểan toàn thoát đi, hắn đương nhiên sẽ không từ bỏ.

Hắn hiểu rõ mình cần chạy trốn đến chỗ nào. Đó chính là biển Thần Hồn!

Ngày hôm nay hắn giết người của gia tộc Hắc Lân, đại lục Thần Hồn đã không còn một chỗ nào an toàn nữa. Hơn nữa Hắc Phí đã truyền tống đi Thiên Châu. Sợ là không được bao lâu nữa sẽ có nhiều cường giảcủa gia tộc Hắc Lân tới đây.

Thực lực cường giảThiên Châu cường đại doạngười. Nói không chừng, bọn họ chỉdựa vào khí tức đã có thểtrực tiếp trấn áp khiến hắn không thểđộng đy. Vạn nhất có thần thông quỷ dị, ví dụ như công kích linh hồn gì đó, trực tiếp tiêu diệt linh hồn của hắn. Cho dù hắn có con tin cũng uổng công. Cho nên hắn nhất định phải chạy trốn vào sâu trong biển Thần Hồn trước khi cường giảgia tộc Hắc Lân tới đây. Như vy hắn mới có cơ hội giữđược mạng sống!

Tốc độ của chim diều hâu cực kỳ nhanh, có thểso sánh với tốc độ của Chiến Hoàng đỉnh phong. Chỉgần nửa canh giờ, mọi người đã tiến vào địa phn của Vũ Vương Triều.

Ánh mắt Tiêu Lãng lạnh lẽo, vn tp trung vào hai tên hộ vệ phía sau lưng, rất sợ bọn họ lặng lẽ động thủ. Cũng may hai người vn rất tuân thủ quy củ.

- Chít chít!

Đột nhiên phía trước vang lên một âm thanh cực kỳ quen tai. Tiêu Lãng và Thiên Tầm sửng sốt, trên mặt lp tức lộ vẻ mừng rỡ như điên.

Trong không trung phía trước đột nhiên có một con chim lớn bay tới, giống như lợi tiễn phóng thẳng về phía Tiêu Lãng.

- Tiểu Bạch!

Tiêu Lãng kêu to lên, hắn vn cho là Tiểu Bạch đã bịbắt hoặc là bịgiết. Hắn không nghĩtới nó còn sống. Thiên Tầm cũng vô cùng hưng phấn. Thời điểm hắn bịbắt tại Vũ Vương Triều, Tiểu Bạch đã chạy trốn. Hắn không nghĩtới giờ phút này lại có thểgặp lại.

Vù! truyện được lấy từ website tung hoanh

Tuy rằng Tiểu Bạch đã hóa thành con chim lớn, nhưng so với con chim diều hâu vn chỉlà một con chim nhỏ. Nó nhanh chóng bay đến chỗ Tiêu Lãng. Thân thểnó chớp hiện bạch quang, biến thành một con mèo nhỏ chỉbằng một đầu nắm tay, nhảy lên trên vai Tiêu Lãng, đưa lưỡi ra liên tục thân thiết liếm khuôn mặt Tiêu Lãng.

- Ha ha ha!

Tiêu Lãng cực kỳ sảng khoái, ngửa mặt lên trời cười lớn. Ở đại lục Thần Hồn, mấy người và huyễn ma thú hắn mong nhớ đều có mặt đầy đủ. Hắn có thểrời khỏi không cần lo lắng nữa.

Lại qua gần nửa canh giờ, chim diều hâu đã bay đến bên cạnh bờbiển. Tên Chiến Hoàng kia khống chế cho chim diều hâu bay chm rãi gần khu vực bờbiển, không dám tiến vào biển Thần Hồn. Hắn quay đầu vẻ mặt đau khổ nhìn Tiêu Lãng nói:

- Tiêu công tử, phía trước chính là biển Thần Hồn. Bay trên biển Thần Hồn chẳng khác gì là muốn chết...

Trước đây tht lâu Tiêu Lãng đã từng nghe qua trên biển Thần Hồn có cương khí. Cho dù Ẩn đế cũng không dám bay trên không trung. Một khi va chạm phải không chết thì cũng bịthương. Đây cũng là nguyên nhân khiến biển Thần Hồn nguy hiểm như vy. Bằng không Chiến Hoàng cũng có thểdễ dàng bay qua.

- Ra lệnh cho chim diều hâu bay dọc theo bờbiển, xem thử có thuyền nào không!

Tiêu Lãng lạnh lùng nói. Hắn không biết làm sao đểvượt qua biển Thần Hồn. Chỉcó điều thời gian cấp bách, cường giảcủa gia tộc Hắc Lân sắp đến, hắn đành xuống biển trước.

Chim diều hâu bay dọc theo bờbiển nửa canh giờ, rốt cuộc tới một thôn xóm, tìm được một chiếc thuyền đánh cá.

Biển Thần Hồn nguy hiểm như vy, võ giảbình thường làm sao dám vào biển? Chỉcó một vài ngư dân dám bắt vài con tôm tép nhỏ ở gần bờbiển.

Thuyền đánh cá hết sức nhỏ, chỉcó một lều đơn sơ. Nhưng Tiêu Lãng không lo được quá nhiều như vy. Hắn quay về phía Chiến Hoàng kia nói:

- Ngươi cút đi, trở lại chuyển cáo cho cha con Vân Phi Dương Vân Tử Sam, bảo các nàng chờTiêu Lãng ta trở về hành hạbọn họ đến chết đi!

Mấy người Tiêu Lãng lần lượt nhảy xuống dưới. Chiến Hoàng cảm giác như trút được gánh nặng, nhìn hai tên hộ vệ mặc chiến giáp phía xa khom mình hành lễ. Thấy hai người không nhìn mình, hắn lp tức khống chế chim diều hâu lp tức trốn thoát.

- Hai người các ngươi chờở đây. Sau ba canh giờnữa, tiến vào trong biển Thần Hồn cứu tiểu thư của các ngươi trở lại!

Mấy người Tiêu Lãng nhảy lên thuyền đánh cá. Tiêu Lãng nhìn về phía hai võ giảmặc chiến giáp đứng phía xa trên không trung quát lên. Hai tên hộ vệ lp tức lắc đầu. Một người quảquyết nói:

- Không được. Chúng ta nhất định phải xác định sự an toàn của tiểu thư!

- Không được thương lượng!

Tiêu Lãng hờhững nói, giọng điệu càng kiên quyết hơn:

- Hoặc là hiện tại tiểu thư các ngươi chết, các ngươi giết chúng ta. Hoặc là ngươi lựa chọn tin tưởng ta, ta bảo đảm không giết tiểu thư các ngươi. Lại nói nữa... Ba canh giờchúng ta trốn không xa lắm. Nếu như tiểu thư các ngươi chết, các ngươi có thểtiếp tục đuổi giết chúng ta! Chỉcó điều, nếu như trong vòng ba canh giờ, các ngươi dám ra biển, ta xin thề tuyệt đối sẽ giết tiểu thư các ngươi!

- Nhiều nhất là một canh giờ!

Một gã hộ vệ trầm ngâm một lát, cắn răng nói.

Tiêu Lãng không chút khách khí trảlời:

- Ba canh giờ! Ngươi không có tư cách nói điều kiện với ta!

Nhìn ánh mắt cương quyết của Tiêu Lãng, hai người cuối cùng đành phải thỏa hiệp. Bọn họ đứng ở bên bờbiển nhìn theo thuyền đánh cá nhỏ chm rãi rời khỏi.

Thuyền đánh cá dùng vải bạt, dựa vào sức gió đẩy thuyền đi. Tốc độ của thuyền chm tương đương với võ giảChiến Sư chạy. Chờtới khi chạy khỏi bờbiển được mấy trăm mét, Tiêu Lãng lại lo lắng, nhìn Tiêu Thanh Y nói:

- Cô cô, có biện pháp nào khiến thuyền đánh cá chạy nhanh lên một chút hay không? Nếu tiếp tục như vy, đừng nói là ba canh giờ, ba ngày chúng ta cũng không trốn được bao xa!

- Khà khà, cái này dễ thôi!

Tiêu Thanh Y còn chưa nói chuyện, Thiên Tầm đã nhếch miệng nở nụ cười, xoay người đi tới đuôi thuyền, phóng ra ngoài từng đao quang huyền khí đánh xuống mặt biển. Mặt nước biển lp tức xuất hiện từng cột nước. Với đao quang huyền khí làm lực đẩy, thuyền đánh cá chạy nhanh hơn hẳn.

- Lãng nhi... Chúng ta có thểchạy thoát sao?

Tiêu Thanh Y nhíu lông mày lại, nhìn Tiêu Lãng hỏi. Biển Thần Hồn hung hiểm như vy, thêm vào hai người hộ vệ kia cường đại như vy, sau ba canh giờbọn họ có thểtrốn tới nơi nào?

- Cô cô, người yên tâm đi!

Tiêu Lãng liếc mắt nhìn Tiêu Thanh Y, Liễu Nhã, Thiện Lão một cái, trấn an cười nói:

- Có thểvượt qua biển Thần Hồn hay không ta không biết, chỉcó điều ta tuyệt đối nắm chắc... dn mọi người tránh thoát được truy binh!

Nguồn: tunghoanh.com/yeu-gia-vi-vuong/quyen-3-chuong-73-oLnbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận