Đó là một biệt thự nhưng các kích thước đều quá khổ đến nỗi người ta có ấn tượng là nhìn nó dưới sự phóng đại của một cái kính lúp khổng lồ, một cái biệt thự có vẻ như đã mọc lên trong hai mươi bốn giờ như một chiếc nấm, một kiến trúc kỳ cục, rườm rà quá đáng! Chính ở đó, ngay lập tức tôi hiểu rằng nó không phải là một biệt thự kiểu Anh, mà là ý tưởng của một nhà phục chế Hy Lạp giàu sụ mong muốn làm ra vẻ một biệt thự Anh. Một tòa lâu đài bất túc mà các đồ án thiết kế tất nhiên đã không được trình lên cho bà Leonidès thứ nhất duyệt. Tôi không thể biết được rằng lần đầu tiên bà ấy nhìn thấy nó, thì cái tổng thể ấy có làm cho bà vui thích hay là làm cho bà ghê sợ...