Thể loại: Tiểu thuyết
Đã vậy thì đừng có trách hắn kéo nàng trở về phòng ôn lại mộng cũ. Tuy nhiên, nàng vừa thấy mặt không ôn tồn, kiêu ngạo. Thế nhưng nàng cũng không cần phải lấy bình hoa hướng đầu hắn mà đập vỡ chứ.
Hơn nữa bây giờ là như thế nào? Đều là lần thứ ba gặp mặt mà nàng còn hỏi "ngươi là ai?" Khá cho sự xếp đặt cho danh tổng giám đốc vang dội của hắn, mới có thể cùng nữ nhân bán quần áo trên mạng này cùng đường , chỉ là nhiều chuyện lại lô ra hắn chưa muốn lập gia đình.
Cái gì? Người hô to "ta muốn làm phu nhân" là nàng chưa chi đã làm mẹ... Tiết tử Thời đại thay đổi, nhưng giấc mộng con người theo đuổi vĩnh viễn không thay đổi, cho dù nam nữ già trẻ, nghèo hèn hay phú quý, thậm chí là cô nhi bị bỏ rơi tại viện trẻ mồ côi, cũng có giấc mộng họ muốn theo đuổi . Xuân Tuyết, Hạ Mĩ, Thu Phong, Đông Nhan bốn người là chị em cùng lớn lên trong cô nhi viện, vẻ ngoài của các cô thì khác nhau, cá tính khác nhau, cách thức bị bỏ rơi trước cửa cô nhi viện cũng khác nhau, nhưng giống nhau ở chỗ đều có ước mơ muốn hoàn thành. Từ nhỏ đã sinh trưởng trong viện mồ côi nghèo nàn, so với các bạn cùng tuổi cũng trưởng thành hơn, sớm đặt ra lý tưởng cho cuộc đời, từ năm mười hai tuổi các cô đã nuôi trong mình giấc mộn vĩ đại. Nhìn các bạn học sinh thường có quần áo mới để mặc, mà các nàng lại chỉ có thể nhận quần áo cũ từ các nhà từ thiện để chống đỡ phong hàn, nhìn học sinh các khóa có cha mẹ đặc biệt đưa đón, các nàng lại chỉ có thể tự mình cưỡi xe đạp. Các học sinh được ăn, được mặc, được ở chỗ tốt còn có dư thời gian kết giao bạn trai đến khoe khoang, các nàng chỉ có thể không ngừng mà cố gắng. Sau đó, tự nói với mình cuối cùng các nàng cũng sẽ có một ngày trở nên xinh đẹp, trở thành tiêu điểm cho người khác hâm mộ cùng ghen ghét. Trong lúc các nàng trước khi tốt nghiệp tiểu học thì đã xác định được mộng tưởng. Trời sinh tính tình ôn nhu Đồ Xuân Tuyết có chút hồ đồ.Bởi vì nàng không có mục tiêu và hi vọng quá lớn, chỉ biết mình yêu thích đi dạo phố, cũng nghiên cứu cách ăn mặc của người khác, xem người khác ăn mặc thật xinh đẹp, bản than vì vậy cũng cảm thất xinh đẹp và vui vẻ. Vì vậy Hạ Mĩ liền vì nàng định ra mục tiêu là làm phu nhân. Làm phu nhân sao? Tựa hồ như có vẻ cùng nàng ưa thích gì đó đầy phù hợp. Tốt! Như vậy mộng tưởng của nàng là Ta muốn làm phu nhân. Cho nên bọn họ cố gắng đọc sách, cố gắng kiếm tiền, cố gắng vì giấc mộng của bản thân. Thời gian đồng hồ các vì vậy từng giọt, từng giọt trôi qua. Một ngày các nàng đạt thành mộng tưởng có hay không cũng như cái đồng hồ cát càng lúc càng chồng cao cát mà tới gần được giấc mơ? Hay là thời gian sẽ làm cho các nàng lớn lên và nhận ra rõ rang cái các nàng gọi là giấc mộng chính là vĩnh viễn cũng đạt thành không được nguyện vọng, cho nên mới được gọi là giấc mộng. Sự thật, chân tướng, kết quả cuối cùng là ra sao?