Tác giả: Minh Nguyễn
Thể loại: Truyện ma - Kinh dị
"Thức đêm coi ma" - Một câu chuyện ly kỳ, rùng rợn, khiến người đọc sởn gai ốc.
"...Tự nhiên lúc đó tôi nổi máu anh hùng gật đầu liền (Có lẽ là tại muốn giựt le với em Lan) và tuyên bố một câu lạnh lùng:
- Tao sợ gì chớ , dù ổng có vô nghĩa địa tao cũng vô thăm .
Nói xong tôi liếc nhìn em Lan . Lan nhăn cái mặt lại sợ hãi . Còn bạn tôi thì lại được dịp nhao nhao :
- Không cần vô nghĩa địa đâu . Ba ngày nữa họ đưa vô nhà xác đó . Minh, mày dám vô đó thăm không ?
- Tao sợc cóc gì ?
- Nhưng mà mày phải đi một mình , à mà lấy gì làm chứng là mầy đi thăm xác ổng chứ ?
Bất chợt cả bọn im lặng nhìn tôi thách thức . Tôi đã "phóng lời thì phải theo lời" , nhìn lại chúng thách thức .
- Hay là mày lẻn vô nhà xác, lột chiếc nhẫn đá tím ông Wangliu đeo nơi ngón tay , đem về cho tụi tao coi làm bằng chứng đi...
Chuẩn Bị Ði Vào Nhà Xác...
- Phải có chiếc nhẫn đá tím của ông WangLiu hay đeo làm bằng chứng , mới tin được . Nếu không , ai biết mày vô thăm xác ông thầy lớp psychology !
Nghe lời đề nghị quá táo bạo , mọi người quay lại . Kẻ vừa nói chính là Tuấn . Nhận ra Tuấn tôi thấy nóng mặt liền . Thằng này muốn khích tôi mà . Nó là tình địch của tôi , vì cũng đang theo Lan . Tôi nhìn Tuấn lườm lườm không nói Tuấn không ngán nhìn lại tôi khinh khỉnh rồi nói :
- Mày có tiếng là "Minh Lì" mà sợ gì chớ ?
- Ừ đó , phải có chiếc nhẫn làm bằng chứng , đi lấy đi Minh . Lấy đi , tụi tao tôn mày làm đại ca , bao mày một chầu nhà hàng..
- Hay là sợ rồi , muốn rút lại lời nói không !
Cả đám bạn nhao nhao khích tôi . Tự nhiên máu nóng trong người tôi sôi lên , không thể để mất danh dự , không để bạn cười . Nhất là Lan , tôi là người hùng không sợ . Nghĩ vậy tôi liền đấm bàn nói lớn : - Ðược, tao sẽ đem chiếc nhẫn về cho tụi bây xem . Tao mà lấy không được thì không còn là Minh Lì nữa , tụi bây muốn gọi tao Minh gì cũng được . Tụi bây chờ ! Ba hôm sau tao sẽ đem chiếc nhẫn về đây..."
(Trích đoạn)