Tác giả: Sưu tầm
Thể loại: Truyện ngắn hay nhất
Vị cao tăng nghe xong, không nói một lời mà dẫn cô đến một gian phòng, khóa cô lại bên trong và bỏ đi.
Cô tức giận la hét, quơ tay múa chân, rồi chạy khắp phòng. Quát mắng hồi lâu, vị cao tăng vẫn không mở cửa. Cô bắt đầu chuyển sang van xin, vị cao tăng vẫn lặng yên. Cuối cùng, cô cũng yên lặng. Lúc này, vị cao tăng đứng bên ngoài mới hỏi:
– Cô còn tức giận không?
Cô trả lời:
– Tôi đang tức mình tại sao lại đến đây để chịu khổ thế này.
– Ngay cả bản thân mình, cô còn không tha thứ thì làm sao có thể tĩnh tâm được? – Vị cao tăng nói rồi quay đi.
Một lát sau, vị cao tăng trở lại hỏi vọng vào:
– Cô còn tức giận không?
– Không tức giận nữa. – Cô trả lời.
– Tại sao?
– Tức giận cũng không giải quyết được gì.
– Cơn tức giận khi chưa nguôi sẽ càng khiến cô bị áp lực và dĩ nhiên nó không giải quyết được điều gì cả. – Vị cao tăng tiếp lời.
Lần thứ ba vị cao tăng đến trước cửa, cô liền nói:
– Tôi không tức giận nữa, bởi chẳng có gì đáng tức giận cả.
– Còn biết đáng hay không đáng tức, có thể thấy trong lòng vẫn còn vướng bận là vẫn còn nỗi tức giận trong lòng.
Lúc vị cao tăng sắp quay lưng đi, cô vội hỏi:
– Đại sư, vậy cái gì gọi là tức giận?
Vị cao tăng mở cửa cho cô, rồi cầm ly trà đổ xuống đất. Cô gái trầm ngâm hồi lâu không nói gì, sau đó cảm tạ rồi đi.
Tại sao phải tức giận? Tức giận chính là đùng cái sai của người khác để trừng phạt bản thân. Cuộc sống quanh ta còn biết bao điều thú vị, biết bao niềm vui và hạnh phúc, tại sao phải phung phí thời gian để tức giận chứ?