Đóng góp: ĐÊM LẠNH TRONG TÙ
Soạn giả Viễn Châu
NHẠC
Bao đêm thức nhìn gió lùa trăng khuya
Lòng buồn rười rượi tâm tư vấn vuơng
Ai nở để ngàn sầu cho ta
Nhớ thuơng mi lệ nhòa
Trời đêm tẻ ngắt như tờ!
Bao nhiêu nỗi niềm trở về riêng ta
Đời tàn buồn lặng theo năm tháng qua
Ai nở để ngàn sầu cho ta
Nhớ thương mi lệ nhoà
Ngoài hiên nghiêng bóng…trăng…tà…
Câu 1:Em ơi !Tôi với em là gió là mây, là hoa là bướm Gió thoảng mây trôi, hoa tàn bướm rũ mới yêu nhau sao nở vội chia.....lìa
Lỡ chuyến đò yêu tôi biết khóc hay cười…
Đời của tôi là một con thuyền không định hướng, nên lượn sóng đời vùi dập nổi trôi (-) Đến khi chợt tỉnh giấc mơ thì ảo ảnh quanh tôi đã mất cả rồi. Mất danh dự, mất tiền tài mất cả người yêu thường nói với tôi những lời ân ái…
Câu 2:Em ơi! Nếu hết yêu nhau hãy vì nhau mà câm lặng, đừng để chữ yêu lại hoá ra thù…
Tôi đếm thời gian qua ngưỡng cửa lao tù…
Tim của tôi thêm một lần dày dạn, khoé mắt ân tình như đẫm lệ sầu thuơng.
Biết nhau gần một năm dư
Ngày mai hoa mộng đợi chờ đôi ta
Nào ngờ, trời nổi phong ba
Đang buổi đậm đà em phụ tình tôi
THƠ
Chứng kiến đời tôi cảnh hợp tan,
Bao phen tròn, khuyết ánh trăng vàng
Đêm nay giữa bức tường lao lý
Trăng lặn lâu rồi, lệ chưa tan
Câu 4: Còn gì buồn hơn nỗi lòng cô quạnh của kẻ ngồi thao thức suốt canh khuya giữa đêm lạnh trong…tù…
Qua chấn song thưa gió thổi vụt vù…
Gió đêm nay lạnh hơn nhiều đêm trước, thuở chúng mình còn nói chuyện ngàn sau
Đầu tiên biết nói tiếng yêu
Nhìn Em tôi thấy mỹ miều làm sao
Đến khi mình hết yêu nhau
Chữ thương đổi lại thành câu giận hờn…
Câu 5 NHẠC
Bao nhiêu bóng hình trở về tim ta
Đời tàn buồn lặng theo năm tháng qua
Ai nở để ngàn sầu cho ta
Nhớ thương mi lệ nhòa (về vọng cổ)
…ngoài hiên nghiêng bóng trăng…tà..
-Mấy cánh thơ đi rồi vẫn hồi âm trở lại cho mình…
Em ơi ! Thơ của tôi là những lời đoạn tuyệt em chớ nghĩ rằng tôi năn nỉ van xin (-).Nửa bản nhạc tình từ buổi đầu tiên, em hãy dạo lại cho muôn người thưởng thức. Đời của tôi mất đi nguồn hạnh phúc, kể từ khi tôi nếm chữ lao tù.
Câu 6: Nửa khuya buồn thức giấc nhìn sao ,qua khoảng cách của nhà lao tăm tối. Em ơi,Trăng lặn từ lâu ngoài không gian giá buốt mà tôi vẫn còn thao thức mộng về đêm! xin em đừng dày vò cho tan nát con tim bởi đời tôi rắn lại sau những cơn bão tố. Kể từ khi tôi nếm mùi lao lý là hình bóng em cũng đã phai mờ.
NHẠC
Anh nhớ ngày xa xưa
Khi ta cùng chung bóng
Nay hết rồi em ơi!
Bẻ bàng câu ân ái (về vọng cổ)
khiến anh nói không nên lời