ÂM DƯƠNG MIỆN
Đường Gia Tam Thiếu
Tập 12: Bạo Quân phát uy
Chương 410: Người đẹp ra giá đi
Dịch: Huynhtung
Biên: Cuonghv
Nguồn: banlonghoi.com
- Tiên sinh, ngài xác định chắc chắn?
Nghe Chu Tiểu Tiểu đặt nhiều phòng như vậy, nàng sợ hết hồn, thở gấp hỏi.
- Tất nhiên, nhanh an bài cho chúng ta. Sau đó tìm một phòng lớn cho chúng ta dùng bữa.
Nữ phục vụ nói:
- Tiên sinh, bởi vì liên quan đến số tiền quá lớn, phiền ngài trả trước một ít tiền thế chấp, đây là quy củ của tửu điếm chúng tôi.
Mặc dù Chu Tiểu Tiểu y phục hoa lệ, nhưng nàng cũng không cảm thấy lão béo trước mắt này là kẻ có tiền. Về phần những người khác, ăn mặc cũng rất bình thường, lại càng không giống gì là người có tiền.
Đối với quy củ tửu điếm của mình, Chu Tiểu Tiểu tự nhiên biết rất rõ ràng, liền tiện tay từ trên người lấy ra một cái thẻ bài đưa cho nữ tiếp viên.
Đó là một lệnh bài màu vàng, ở giữa là một khối toản thạch cắt thành hình dạng nguyên tấm, phía trên điêu khắc một bức tượng Chu Tiểu Tiểu nhỏ lấp lánh áng sáng.
- Đây là…?
Nữ lễ tân ngây người nhìn lệnh bài trong tay một hồi, nghi hoặc hỏi.
Chu Tiểu Tiểu vỗ ót:
- Ặc, ta lại quên chuyện trọng yếu như vậy. Cấp bậc của ngươi sẽ không biết tới loại lệnh bài này đâu. Ngươi đem nó nộp cho quản lý của các ngươi, hắn sẽ rõ mọi chuyện. Sau đó an bài cho chúng ta nhanh lên, cũng mệt chết đi rồi.
- Được rồi, vậy xin các vị khách quý chờ một chút.
Nữ lễ tân trong lòng có chút bất mãn đối với những lời Chu Tiểu Tiểu vừa nói, đây không phải rõ ràng là miệt thị mình sao? Bất quá, tửu điếm Ngốc Có Tiền đối với nhân viên yêu cầu cực cao, nàng cũng không dám nói gì, vội vàng đi tìm quản lý.
Chu Tiểu Tiểu chỉ vào bộ bàn ghế giữa đại sảnh nói:
- Mọi người ngồi nghỉ một lát đi, để ta xử lý, rất nhanh là xong.
Vì để mọi người sớm vào nghỉ, hắn định đi theo nữ tiếp viên lúc nãy rời đi, như vậy có thể an bài nhanh hơn. Đồng thời hắn cũng không muốn để cho quản lý nơi này bởi vì nhìn thấy mình mà kinh ngạc, khiến cho những khác người chú ý.
Chu Tiểu Tiểu đi rồi, những người còn lại mặc dù ma lực đã khôi phục, nhưng tinh thần quả thật có chút mỏi mệt, nên lập tức đi về phía đại sảnh, nơi đặc biệt để bàn ghế cho khách nhân nghỉ ngơi trong lúc chờ đợi.
Đúng lúc này, từ bên ngoài có một nhóm khoảng mười người đi vào. Chỉ nghe thanh âm lớn tiếng có chút bén nhọn của một người trong đó nói:
- Tiểu muội, nhanh chuẩn bị cho chúng ta một phòng, loại phòng sang trọng ấy. Những người còn lại thì an bài cho bọn hắn phòng tiêu chuẩn bình thường là được. Sau đó lại tìm cho ta một đôi muội muội sinh đôi tới đây. Tửu điếm Ngốc Có Tiền chỉ có điểm này là tốt, phòng nào cũng đều có mội đôi muội muội song sinh.
Vừa nói, bọn họ vừa bước về hướng dãy bàn nơi các Thiên Can thánh đồ mới vừa ngồi xuống.
Người vừa nói là một gã thanh niên chừng hơn hai mươi tuổi, xấp xỉ tuổi với nhóm người Cơ Động, vóc người gầy cao, toàn thân cũng không có mấy lượng thịt. Hắn mặc dù rất cao, nhưng lại vô cùng xấu xí, trên mặt lại còn mọc vài nốt không biết là đậu mùa hay là mụn bọc đỏ ửng, hiển nhiên là một bộ khô lâu di động. Viền mắt xanh xao, nhìn thế nào cũng là một bộ dáng tửu sắc quá độ, nhưng hai mắt của hắn rất sáng, thỉnh thoảng toát ra một tia uy thế tràn đầy lạnh lẽo.
Nữ lễ tân sắc mặt có chút đỏ lên, lúng túng nói:
- Thật xin lỗi tiên sinh, nhân viên song sinh của chúng tôi không cung cấp phục vụ đặc thù. Nếu như ngài cần..., bổn điếm có thể chỉ giúp ngài đến nơi đặc biệt để tìm.
Tên Mặt Sọ trừng mắt:
- Đi nơi đặc biệt ta còn cần các ngươi chỉ sao? Lão tử chính là muốn chơi cặp phục vụ song sinh nơi này của các ngươi. Ngươi thì biết cái gì, nhanh đi chuẩn bị cho ta!
Nữ phục vụ sắc mặt càng thêm khó coi, nàng hít sâu một hơi, miễn cưỡng bình phục tâm tình tức giận của mình:
- Tiên sinh, chuyện này ta không làm chủ được, phiền ngài chờ một chút, ta đi mời quản lý tới.
Vừa nói xong, nàng không đợi thanh niên kia trả lời, liền vội vàng xoay người rời đi. Để trở thành nhân viên của tửu điếm Ngốc Có Tiền, phải là người trải qua huấn luyện nghiêm khắc. Nữ phục vụ này thất thố như thế, có thể thấy được là nàng khá tức giận.
Nàng kia chạy trối chết khiến đám người mới vào càng cười to hơn, một gã trung niên trong đám người đi theo thanh niên mặt sọ còn nịnh hót nói:
- Thiếu gia, cô nàng này đoán chừng vẫn là xử nữ, hay thiếu gia thêm cả nàng vào, một mũi tên trúng ba con chim? Hắc hắc...
Nhóm người đó lần nữa cười dâm thành tiếng.
Thanh niên Mặt Sọ hừ mũi, nói:
- Loại gái ra vẻ thùy mị này, bổn thiếu gia chơi đùa nhiều lắm rồi, một chút hứng thú cũng không có. Chỉ có sinh đôi mới làm bổn thiếu gia hứng thú.
- Ở đâu chui ra một đám ruồi, thực đáng ghét!
Người lên tiếng chính là Đỗ Hinh Nhi, nàng mới vừa ngồi vào ghế đã phải chứng kiến màn vừa rồi, tính cách ngay thẳng như nàng sao có thể có thể kiềm chế được.
Đỗ Hinh Nhi nói rất lớn, tự nhiên là đám người đang cười dâm đãng với nhau kia cũng nghe được, ánh mắt bọn họ lập tức rơi vào trên người các Thiên Can thánh đồ. Đầu tiên là Đỗ Hinh Nhi, Lam Bảo Nhi rồi đến A Kim và Miểu Miểu, dĩ nhiên còn có Trần Tư Tuyền đang đeo mạng che mặt. Lúc này Trần Tư Tuyền bởi vì nguyên nhân bất tỉnh khi trước, nên thân thể vẫn còn có chút suy yếu, lẳng lặng ngồi ở bên cạnh Cơ Động, đang dựa vào thân thể của hắn. Cơ Động cũng miễn cưỡng đón nhận việc đó. Mặc dù Trần Tư Tuyền đeo mạng che mặt, nhưng vẫn không giấu được vóc người hoàn mỹ mềm mại, lại thêm mạng che mặt càng tạo nên cảm giác thần bí và sức sống mãnh liệt.
Ánh mắt của Mặt Sọ cùng nhóm người kia vừa nhìn đến các nàng, lập tức cả bọn đều trở nên ngây dại. Mỹ nữ bọn họ cũng không phải là chưa từng thấy, nhưng mỹ nữ giống như Hinh Nhi các nàng, hơn nữa còn xuất hiện một lúc nhiều như vậy, thì đây là lần đầu tiên.
Trong lúc nhất thời, bọn chúng cứ trợn mắt há mồm đứng nhìn, nhất là người thanh niên kia, hắn thậm chí là trừng lớn đôi mắt, mấy hạt đậu trên mặt cũng trở nên đỏ hơn.
- Đó là ai vậy? Tào Nghị, ngươi đi nói cho nữ phục vụ kia, song sinh muội muội ta không cần nữa. Ha ha, Vương Hiểu Lỗi ta vận khí thật đúng là không tệ, ở chỗ này lại đụng phải nhiều cực phẩm như thế. Trời cao đãi ta không tệ a!
Vừa nói xong, hắn đã đi tới trước mặt những Thiên Can thánh đồ, ánh mắt đầu tiên liền rơi vào thân thể A Kim. Trừ Trần Tư Tuyền ra, bốn nàng kia có thể nói là mỗi người một vẻ, nhưng loại mỹ nữ lãnh diễm như A Kim không thể nghi ngờ là khiến người chú mục nhất. Mặt Sọ Vương Hiểu Lỗi nhìn A Kim, cười hắc hắc nói:
- Mỹ nữ, nàng từ đâu tới đây?
A Kim cũng không thèm nhìn hắn, vẫn lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, giống như là một pho tượng điêu khắc mỹ nữ.
- Mặt Sọ, ngươi muốn chết?
Đỗ Hinh Nhi không nhịn được, mạnh mẽ đứng lên. Những người còn lại đa số không có phản ứng gì, dường như đang xem đám người trước mắt này diễn trò vui
Không nghi ngờ chút nào, có thể mang nhiều người như vậy vào nghỉ trong tửu điếm Ngốc Có Tiền, tên mặt sọ Vương Hiểu Lỗi này nhất định là có một chút lai lịch. Nhưng bất luận hắn có lai lịch gì, cũng chẳng đáng để đoàn người Cơ Động để vào mắt. Cơ Động lúc còn chưa thành danh đã từng vì hồng nhan mà giận dữ, làm thịt luôn thái tử của Trung Thổ đế quốc, sao lại để ý những thứ rác rưởi trước mắt này.
- Ui, mỹ nữ, tính tình rất nóng a! Ta thích! Ngựa chứng khi cưỡi lên mới có mùi vị. Thiếu gia cũng lười đến gần các nàng quá, mấy vị mỹ nữ đi theo ta đi, sau này sẽ không thiếu vinh hoa phú quý. Tửu điếm Ngốc Có Tiền này cũng là của thiếu gia ta. Thiếu gia rất có tiền, chỉ cần các ngươi hầu hạ ta sảng khoái, lúc ấy muốn cái gì cũng có. Xem ra khuya hôm nay phải ngủ giường lớn rồi, ha ha ha ha.
Vương Hiểu Lỗi đắc ý vênh váo nói, hai mắt thỉnh thoảng liếc qua liếc lại ở trên người các mỹ nữ Thiên Can thánh đồ. Bộ dáng kia muốn bao nhiêu ác tâm thì có bấy nhiêu ác tâm.
Đỗ Hinh Nhi tức giận hừ lạnh. Nàng đột nhiên khoát tay, bắn ra một luồng bạch quang, nhanh chóng đánh thẳng tới mặt Vương Hiểu Lỗi.
Lúc này, trung niên nhân Tào Nghị mới vừa bước đi mấy bước, định tìm người phục vụ, trong nháy mắt phóng ngược người trở về. Thân hình hắn nhoáng lên đã chắn trước người Mặt Sọ, đồng thời vung tay phải chặn lại luồng bạch quang của Đỗ Hinh Nhi phát ra.
“Phịch!”
Một âm thanh trầm đục vang lên. Các Thiên Can thánh đồ kinh ngạc phát hiện, một kích của Đỗ Hinh Nhi thế nhưng lại bị bắn ngược trở lại, còn trung niên nhân Tào Nghị ngay cả mắt cũng không nháy lấy một cái.
Phải biết rằng, mặc dù ma lực của Đỗ Hinh Nhi vẫn chưa đạt tới sáu mươi cấp, cũng không sử dụng cực hạn ma lực, chỉ là muốn giáo huấn tên Mặt Sọ một chút mà thôi, nhưng một kích kia cũng tuyệt không phải Ma sư bình thường có thể đối kháng nổi. Không có thực lực Thất quan trở lên, quyết không có thể nào ngăn cản thong dong như thế.
Thất quan? Một tiểu nhân nịnh hót như vậy, mà lại có tu vi thất quan? Hơn nữa nhìn qua, hắn có vẻ chưa tới năm mươi tuổi. Người như hắn, ở Ma sư giới tuyệt đối sẽ là nhân vật có danh tiếng.
Sau khi Đỗ Hinh Nhi xuất thủ, chín người sau lưng Mặt Sọ nhanh chóng tiến lên, cùng với Tào Nghị đem hắn bảo vệ ở chính giữa. Một cổ cường lực áp bách, nhất thời từ trên những người này bộc phát ra.
Bọn người hầu này đều là những trung niên bốn năm mươi tuổi, lúc trước vẫn là một bộ dáng khinh bạc, nhưng khi bọn họ đem Mặt Sọ vây lại, lập tức biến đổi thành một bộ dáng hoàn toàn khác. Khí độ trầm ngưng, thể hiện ra thực lực không tầm thường, mặc dù vẫ chưa phóng thích ra Âm Dương Miện. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
Với trình độ lĩnh ngộ ma lực của đám người Cơ Động mà nói, tự nhiên có thể dễ dàng nhận ra đám người trước mắt này thế nhưng lại tập hợp đủ mười loại thuộc tính Ngũ Hành. Nếu như bọn họ mỗi người đều có thực lực tương đương như Tào Nghị kia, chắc chắn đó sẽ là một tổ hợp ma sư tương đối cường đại. Nhưng mười người này, làm sao lại đi theo một tên như mặt mày quái đản như vậy? Lại dám tuyên bố Ngốc Có Tiền là nhà của bọn hắn?
Sắc mặt đám người Cơ Động cũng trở nên quái dị, chẳng lẽ tên mặt sọ trước mắt này là nhi tử của Chu Tiểu Tiểu? Nếu quả thật là như vậy, con mẹ nó cũng quá có ý tứ rồi!
- Ui, không nghĩ tới cô nàng cũng có chút thực lực, tuổi nhỏ như vậy mà ma lực đã đột phá năm mươi cấp. Vẫn còn là thiếu nữ cơ đấy! Thiếu nữ thiên tài như nàng, bổn thiếu gia quả thật là chưa từng thử qua bao giờ, không tệ.
Tên Mặt Sọ lớn lối nói, cũng không vì Đỗ Hinh Nhi phát tác mà thu liễm, ngược lại hắn càng có khuynh hướng bỉ ổi hơn. Cũng giống như Đỗ Hinh Nhi tin tưởng vào đồng bạn của mình, hắn đối với bọn thủ hạ của mình cũng vô cùng có lòng tin. Thói quen đó từ trước đến giờ, đã dung dưỡng thành sự kiêu ngạo cho hắn.
- Thiếu gia, cô bé này tuổi nhỏ mà tu vi có thể đạt tới trình độ tương đối khá như vậy! Đoán chừng có chút lai lịch, người xem...
Tào Nghị tiến tới bên cạnh tên mặt sọ, thấp giọng nói.
- Ngươi làm cái gì vậy? Xem vẻ mặt của ngươi kìa. Nữ nhân mà lão tử muốn chơi, bất kể nàng có bối cảnh gì, coi như là công chúa, bổn thiếu gia muốn chơi không được sao?
- Vâng, thiếu gia ưu ái nữ nhân nào đều là vinh hạnh của các nàng. Ngài yên tâm, chúng ta sẽ thay ngài giải quyết.
Tào Nghị vội vàng nói.
Nói xong, hắn xoay người sang đám còn lại:
- Những người này dám can đảm tập kích thiếu gia. Lập tức bắt chúng lại, để thiếu gia phát lạc.
Mắt thấy những người này muốn động thủ, Đỗ Hinh Nhi đột nhiên làm ra bộ dạng sợ hãi:
- Ngươi…, các ngươi không được đến đây. Chẳng lẽ nơi này không có vương pháp sao?
Tên Mặt Sọ đắc ý hừ lạnh:
- Vương pháp? Lão tử chính là vương pháp. Các ngươi chờ cái gì? Còn chưa động thủ?
Sau tiếng quát của mặt sọ, mười tên người hầu lập tức phóng thích toàn bộ ma lực. Bọn họ không hề vì Đỗ Hinh Nhi còn trẻ tuổi mà bỏ qua, Âm Dương Miện của mười người cơ hồ đồng thời nở rộ. Bọn họ nhanh chóng tản rộng, đem đám người Cơ Động bao vây ở chính giữa. Hiển nhiên là không muốn để một người nào chạy thoát.
Đúng lúc này, trong tai Cơ Động đột nhiên truyền đến thanh âm của Chu Tiểu Tiểu:
- Các ngươi cứ mạnh tay giáo huấn bọn chúng, không cần cho ta mặt mũi. Tiểu tử này là cháu của chủ tịch Nghị Sự Đoàn của thương hội, luôn luôn đem danh tiếng ông nội ra làm ác. Ta không tiện ra mặt, các ngươi không cần khách khí. Tên quản lí lần trước vũ nhục ngươi chính là người thuộc phe của lão chủ tịch này.
Nghe Chu Tiểu Tiểu nói, vẻ quái dị trên mặt Cơ Động lúc trước liền biến mất. Thì ra tiểu tử này không phải là nhi tử Chu Tiểu Tiểu, mà là cháu của tên chủ tịch nào đấy.
Mười tên thủ hạ của Mặt Sọ lúc này đã phóng thích toàn bộ ma lực, tất cả đều thả ra khí tức vô cùng mạnh mẽ, nguồn ma lực khổng lồ khiến ngay cả Cơ Động cũng không khỏi có chút giật mình. Giống như hắn dự liệu lúc nãy, mười người trước mắt này đều là cao thủ Thất quan trở lên, nhất là trung niên nhân gọi là Tào Nghị, từ Âm Dương Miện cho thấy tu vi của hắn thế nhưng đã đạt đến trình độ Bát quan.
Thấy Âm Dương Miện của mười người này, Cơ Động không khỏi âm thầm cảm thán trong lòng, thương hội Ngốc Có Tiền quả thật là lắm tiền! Chỉ là đám người hầu bên cạnh một tôn tử của Chủ tịch thương hội thôi, cũng đã là cường giả bảy, tám quan. Hơn nữa những người này niên kỉ cũng không tính là quá lớn, bọn họ có thể ở độ tuổi năm mươi mà tu luyện tới trình độ này, không nghi ngờ chút nào, đây cũng không phải là thiên phú có thể đạt tới. Dù sao, thiên tài cũng giống như Thiên Can thánh đồ vậy, đều cực kỳ hiếm thấy. Ban đầu ngay cả Thiên Can học viện, không phải cũng chỉ có một Lôi Đế Phất Thụy thôi sao? Vì vậy, những người này có thể có được tu vi như thế, hiển nhiên là nhờ thương hội Ngốc Có Tiền ủng hộ, hơn nữa còn là Chủ tịch thương hội ủng hộ. Khó trách bọn hắn đối với Mặt Sọ khách khí như thế.
Mười người phóng thích ra ma lực, đầu tiên sinh ra chính là hiệu quả áp chế song thuộc tính Ngũ Hành. Nhưng điều làm các Thiên Can thánh đồ buồn cười nhất chính là, đám thủ hạ này của Mặt Sọ tuy đầy đủ mười người mười hệ, nhưng bọn chúng đều là nam nhân, không hề có nữ nhân trong nhóm. Nói cách khác, ở bên trong mười người đó, có đến năm tên thuộc loại “ẻo lả”, mà cầm đầu đám ẻo lả đó là Tào Nghị - một vị Bát quan cường giả Thổ hệ.