Chương 54 Phòng biên tập toà soạn “Phụ nữ online”, các biên tập viên đều đã tan sở, trong căn nhà gỗ nhỏ đã trống vắng rồi.
Duy 6 ó một ngọn 58đèn trắng d òn sáng e9 rong văn 3a hòng lớn e ám, chiếu 15đến tận f ian làm việc fở góc trong e9 ùng, có 6 ột cô gái b7đang co rúm 7e gười ngồi fđó.
Cô
6 ằm bò ra 70 àn, áo quần 7 ỏng manh, f9 áng người 49 ếu ớt.Dưới
b1 ánh tay còn dađè lên b4 ột cuốn f ạp chí 7f ũ, góc đã b0ố vàng, 0a uăn queo, 01 ó vết nước 0 ắt thấm ba a sau lưng 76 ặt giấy.Trên
11 ạp chí f n rõ mấy f àng chữ:Gửi 8 ặng người e ình tương 2 ai của em,
Chào fanh, khi anh ađọc được 5 á thư này, f1 hông biết 62 ẽ nở nụ 7cười như fthế nào efnhỉ?
Có flẽ là ngọt cngào, có 5lẽ là buồn 5thương, 7hoặc thôi dthì là trong 0bveo rung động dlòng người? 9Không biết fem lúc đó, 0có phải 6cũng e thẹn egiấu mình a0lại như 2bây giờ, bchỉ sợ 0trái tim cmình sẽ 14bị anh trộm 2mất?
Anh abyêu, cho 5edù anh của 5btương lai 7có vẻ ngoài cthế nào, b3cho dù em 6của tương 66lai ra làm 7sao, xin hãy 51tin một 5câu:
Em 6dyêu anh. 9 © DiendanLeQuyDon.comBằng trái 11tim em, bằng 1sinh mệnh fem, mãi mãi dbyêu anh.
Có 33lẽ em lúc b5đó vẫn fngốc nghếch 0giống bây cfgiờ, không 5nấu nổi famột bữa esáng dinh cdưỡng, 39không mặc 1nổi một 9bộ đồ 87tôn đường 1cong, thậm cchí không 89chăm nổi fecon của 1chúng ta, c1không giúp c1nổi sự 3fnghiệp của 6anh; nhưng 5xin anh hãy c2tin, trong 12tim em, em 10luôn luôn 3fyêu anh, bdsùng bái 0eanh, thương cbanh.
Anh 44là người 87em mãi mãi 4lưu luyến 98trong sâu athẳm trái etim.
Nước
2mắt của 3Thiên Thụ 68rơi tí tách. cb © DiendanLeQuyDon.comCô nhớ 0mình đã 53nhìn thấy acuốn tạp 4achí anh giữ bgìn ở thư cphòng của 05Viên Dã, 00trong lòng 7đã cảm 2bđộng biết cbao, khi nghe ctin anh xảy 36ra chuyện, 00cô rất 8dhoảng loạn, 0khoảnh khắc e0ấy, tim 9cô đã bay b7ra ngoài b7ngàn dặm, ađập vào 9trái tim 5của anh, 7cùng giao 5hòa, cùng 2nhịp đập.Nhưng,
cemọi thứ 72lại giống 0enhư một 6giấc mơ.Khi
47cô chớp emắt, mộng, 9đã tỉnh.Hóa
f0ra mọi thứ echẳng qua 5chỉ là 27tưởng tượng bfcủa cô, 1xuyên không 3gì đó, 06đến tương fclai của a9chính mình 9gì đó, 7bỗng dưng b0có thêm 72một đứa 7con gái và 89ông chồng 6ađẹp trai, 05hóa ra… 6hóa ra mọi 6thứ, chẳng 63qua chỉ 2là trò lừa 7agạt của 4anh.Nước
dmắt Thiên 1Thụ tuôn 7lã chã, 7dcô tưởng 3mình sẽ 57không đau 22lòng thế dnày, cô 64tưởng có cethể gắng 26gượng, 2thậm chí 5lúc chạy dvề tòa 7esoạn, cô dvẫn đi c1với những 8bước kiên 58cường. 1 © DiendanLeQuyDon.comNhưng khi 5màn đêm bbuông xuống, 3trong văn a0phòng trống e3trải chỉ 6còn lại 5fmình cô, 44nước mắt 5cũng không d1kiềm chế 5được mà btuôn trào.Sao
8anh có thể blừa dối 7cô? Sao có 5thể giấu 8giếm cô? eSao có thể 2nói con gái 9là do cô 0sinh ra? Lần aeở Bali, 5drõ ràng eacô cảm 3thấy cơ aathể rất dbkhó chịu… 21Sao có thể 54giống như 56đã từng 0asinh con cho 0anh… Nhưng 4alúc đó bhọ vừa cgặp lại enhau sau bao 17biến cố, 8cô rất 3tin tưởng 4anh, chìm 0đắm trong 4thế giới 9của anh, 2quên đi 1ftất cả. 7 © DiendanLeQuyDon.comKhông ngờ, 58đến hôm fbnay nghĩ dlại mọi 4việc ngày 2fđó lại 5bcảm thấy bđau như bcắt da cắt 17thịt…Thiên
62Thụ cúi c9đầu, giấu 7những giọt fnước mắt 0vào trong 8acánh tay.Không
bbiết bao f1lâu sau, 6có tiếng 7bước chân 2khe khẽ 38ngừng lại 1cạnh cô. d © DiendanLeQuyDon.comNgười đó 1lặng lẽ 6đứng đó, 7fhơi thở a1cũng rất 2khẽ khàng, f6muốn đưa d3tay xoa đầu a5Thiên Thụ 47nhưng lại 2không dám. d © DiendanLeQuyDon.comMãi lâu dsau, người 6đó mới 8thở dài, c6khẽ hỏi, a0“Thiên 5Thụ… Cậu… a3không sao 5chứ?”Bờ
73vai Thiên 9dThụ run aarun, cô từ etừ ngẩng 43lên, nhìn 67người đứng 6ccạnh.Hai
e4mắt hơi 9sưng, nước 7mắt nhòa efnhạt.Đồng
4Tiểu Vi fenhìn thấy dThiên Thụ 95như vậy fthì cảm 66thấy sợ 1dhãi và hổ athẹn.“Thiên
e9Thụ… Cậu… 77vẫn ổn achứ? Cậu ađừng khóc 7nữa… Thực f7ra… Thực 00ra mọi người 87rất lo cho dcậu… Thiên 83Thụ…”Thiên
7Thụ ngẩng dlên, đờ fđẫn nhìn 5Đồng Tiểu 70Vi, đôi dmắt cô 6quan sát 9Tiểu Vi 7dtừ trên 6xuống dưới, 9chỉ muốn 1nhìn cho erõ bạn 2mình.Đồng
1Tiểu Vi 8ebị nhìn etới sởn 0da gà, liền 38kéo tay Thiên 0Thụ. “Thiên 2Thụ, cậu 6đừng như 9vậy, thực 4ra giữa 9hai người bchỉ có aachút hiểu d8lầm thôi, 2fchỉ cần 52cậu và fdBoss Viên e8nói rõ với 15nhau thì 4hai người…”“Tiểu
9Vi”, mắt bThiên Thụ 5hơi sưng, cnhưng ánh bmắt lại csáng rực 26trong veo. 4 © DiendanLeQuyDon.com“Thực era, cậu 94biết hết 9dphải không?”Sắc
6mặt Đồng 02Tiểu Vi 1trắng bêch, 14cô nhìn 52ánh mắt 7dcủa Thiên 94Thụ, hơi 5lắp bắp, 71không biết 9nói gì.Thiên
cThụ nhìn 1Tiểu Vi, 0chậm rãi 5nói, “Nói ađi, nói 1ftớ biết, 3frốt cuộc 7là chuyện 2egì?”Sắc
4mặt Tiểu 9Vi tái nhợt, 1nắm chặt 3tay bạn, 0không biết 26nên thốt 0ra sao. “Thiên 58Thụ… Thật bđó… Thật 3sự không 39như cậu e1nghĩ đâu, ccũng không 9tệ hại dfnhư Đàm 1Thiên Ân fnói… Thực 6ra… Thực ara Viên Dã… b2Thực ra 76tớ…”“Thực
69ra hai người 73đã sớm 5biết về 6những ngày 81tớ hôn 86mê bất 8tỉnh, nhưng 1cậu lại 97chọn cùng 6canh ấy lừa 3dối tớ!”, fThiên Thụ 0bnói tiếp.“Không
60phải!”, beĐồng Tiểu bVi lập tức 93phản đối. 1 © DiendanLeQuyDon.com“Tớ đã a2nói là Viên 61Dã không 5lừa cậu, 4danh ấy làm 4thế là 5có nguyên c7nhân. Nhưng… 21Nhưng…”“Nguyên
2nhân gì?”, 9Thiên Thụ 22truy hỏi.Tiểu
caVi lắp bắp, 4“Nguyên 97nhân… Nguyên 6nhân… Nguyên 6nhân dù 67sao cũng 10không vô 8sỉ như 47Đàm Thiên 26Ân nói. 5 © DiendanLeQuyDon.comViên Dã 62cũng không abvì có được 87cậu mới blừa dối 9arằng hai 6người đã ekết hôn, 9còn có con f2gái… Mà 93là… Thực 9ra là…”“Sao?”,
60Thiên Thụ dhỏi dồn.Tiểu
9Vi bị Thiên 2fThụ bức 1tới đường 9cùng, không 2fbiết nên 22nói gì. 5e © DiendanLeQuyDon.comCô nàng 07nhìn chằm c0chằm Thiên fThụ, vẻ dmặt bất 9blực và 4cuống cuồng.“Thiên
06Thụ cậu 18đừng như 9vậy. Cậu 0elàm thế 1vừa ép 90mình lại fvừa ép dngười khác”, 8Tiểu Vi 3nhìn Thiên 5Thụ, trong elòng thấy 85buồn bã akhó tả.“Tớ
0chẳng ép 5cai cả”, 3Thiên Thụ 70cụp mắt 41xuống, “Tớ 3cchỉ…”Tròng
2amắt cô 5đỏ hoe.“Tớ
7chỉ ghét 94kiểu lừa 4dối này! f8Ghét cảm 7giác bị 2fngười ta 8lừa dối!”Tiểu
5Vi đờ người.Thiên
e2Thụ ngẩng 17lên, nước 99mắt tuôn 5rơi.“Hai
8người là 0người tớ 0tin tưởng 99nhất, nhưng… b2lại lừa 1dối tớ… eaCậu và a1Viên Dã fđều lừa ddối tớ!”Thiên
d0Thụ xúc e4động đứng cphắt dậy, b2cầm túi fxách, quay cngười bỏ 3cchạy.Tiểu
28Vi vội kéo acbạn lại. 69 © DiendanLeQuyDon.com“Thiên 93Thụ… Đừng cnhư thế… dThiên Thụ…”Thiên
aThụ không 2còn muốn c4nghe nữa, 8bcô hất 9tay Tiểu 6Vi ra rồi 6fmột mình 9lao vào trong c0bóng đêm b2đen đặc.Đêm
25khuya, thật fcsự rất 58lạnh.Gió
dthổi vù 89vù, lạnh athấu tâm 1can.Nhưng
9cô lại 98không cảm a7thấy thế, 81chỉ thấy btrong lồng b6ngực như 0thủng một dlỗ lớn, 9sâu hoắm, 6gió lạnh bthổi xuyên 64qua tim, đã flạnh băng 3đến tận 9cuối cùng 03trong cơ ethể, buốt 6cxương.Cô
cbcứ ngỡ amình hạnh 0phúc, dù 93là xuyên bckhông, dù 1là quen biết 6với người b1xa lạ là f6anh, nhưng 3dhọ vẫn 9sẽ hạnh aphúc nắm 21tay nhau, ccvẫn còn bcó một 5đứa con 3egái đáng fyêu, họ 02có thể bsống hạnh 7fphúc mãi… a9Nhưng… 0Nhưng…Anh
b0lại lừa 1dối cô.Có
aelẽ anh có 4thể làm 0tổn thương 8cô, có thể f5ghét cô, 23có thể 53không nhìn 3đến cô, efnhưng anh 3không thể alừa dối 03cô như vậy. 6 © DiendanLeQuyDon.comKiểu lừa e0dối này, 0ccảm giác cbị đùa dfbỡn này, 1thật sự 1rất đau 31buồn. Cô 2không biết acâu nào d1anh nói là 0dđúng, rốt f2cuộc câu 9cnào phát 2fra tự đáy blòng, hoặc 2ekhi ngay cả 2clúc ở Bali, 1nụ hôn 5đó, câu d“anh yêu f6em” đó, 71đều là d5lừa dối?Cứ
8anghĩ như 7bvậy, cô 8lại thấy dtim đau đớn 41vô cùng, 7nhói tận cftim gan.Trong
b3sắc đêm cmênh mang, 73cô không 25biết mình aasẽ đi đâu c8về đâu.Hoang
admang ngẩng 6bđầu lên, 8phát hiện 9dra mình lại 3về tới 73nhà họ cViên. Có 9blẽ đã 49hình thành d3thói quen, 6cho dù tim 0không muốn 9quay về, 09nhưng vẫn cckhông quản 10được đôi 48chân, cứ 7vô thức 64bước đến cđây.Bên
bngoài cổng, 3trống vắng.Gió
4lạnh thổi 43vù vù, mang b5theo cả 9acát bụi.Cô
0bcòn nhớ elần cô 26bị anh bắt d3về, anh 2bbước lên 0bậc cầu 32thang rồi 4abỗng quay ealại, nhẹ 6nhàng xỉa a5ngón tay d2vào trán 3cô, nói: “Sau e8này dù xảy 2dra bất cứ 51chuyện gì 8cũng phải fnhớ về fnhà. Nhà emới là dnơi ấm 0áp nhất, ccho dù bên c9ngoài có 0dbao nhiêu 6giông bão 3và gian khó, ftrong nhà bvẫn luôn cfcó người 4thân của d1em… và e9anh.”
Câu
8nói này 0rõ ràng ađến thế. ac © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô 9akhông biết 6dcô liệu 2còn có thể atrở về 03ngôi nhà dnày, và 0nhà này e6có còn là 3anơi ấm 80áp nhất ckhông, trong cnhà… có fcòn anh không? 81Có còn đứa 8bé đáng 9eyêu của c1họ, là 1ngôi nhà cấm áp của 1ehọ không?Cứ
3bnghĩ đến 3đó là cô 9lại thấy 4blòng đau 6anhư cắt.Đã
ftừng nghĩ b2rằng có 3ethể có 8một tương b2lai hạnh 5phúc, quay dđầu lại 75phát hiện c7ra, đó chẳng 65qua chỉ alà sống 4trong trò 94lừa dối 5dưới những 6elời dối cetrá.Đau
b8quá.Thiên
3Thụ ấn 83lên ngực, a0chỉ thấy 5hô hấp 0rất khó 5khăn. Trong eđầu cứ 6ong ong, nặng efnề, như fthể không 6nhìn thấy dmọi thứ dtrước mắt.Đúng
4blúc cô cảm fthấy đau dđầu, sắp 48té ngã thì 41cửa bỗng 7mở toang, bdmột bóng cdáng cao 6eto bước e0ra.Hạ
4bThiên Thụ 79bỗng ngớ a4người.Viên
beDã xách 53một vali 6emàu xanh alam, xuất dhiện trước f5mặt cô.Có
82lẽ anh cũng bkhông ngờ 01cô đang c3đứng bên 7ngoài, đôi ccmắt sưng 11húp, gò 3mà trắng c6bệch, thấy danh đi ra, fdđôi mắt ekinh ngạc fmở to, giống bnhư một ccon thỏ dbị giật 56mình đột angột vậy.Trái
ftim Viên 64Dã cũng 59đau nhói.Anh
40nhìn Hạ 62Thiên Thụ.Cô
5cũng nhìn c2anh.Hai
00người không 89ai mở lời, 2echỉ lùi 2lại một 76bước.Đến
4khi gió đêm dthổi qua 44hai người, 22Viên Dã emới quay 6phắt đi.“Em
cvề đi.”Anh
2mở cửa 56xe, ném vali 7vào trong.Thiên
81Thụ thoáng 6fthay đổi b0sắc mặt, fccô nhìn 6anh, ngập 4angừng hỏi, 84“Anh… b1định đi 34đâu?”Viên
7Dã quay lại, b4nhìn cô bchăm chú.“Cần
31gì phải ahỏi anh? 05Anh đã nói 5ftừ lâu, 02nếu em không bmuốn thấy c8anh, vậy d7xem như anh e4chưa từng 88xuất hiện.”Anh
76mở cửa bxe, quay đi, 1chuẩn bị 5ebước lên.Thiên
4eThụ nhìn d0bóng anh, dchỉ thấy 8tim nhói 4eđau.Nhìn
9bóng anh 8lạnh lùng erời xa, 3cô chùi emạnh nước eemắt, bỗng dgọi, “Viên b1Dã.” Viên
3Dã khựng 51lại, quay b6người nhìn acô.Thiên
c5Thụ lao 4đến trước 26mặt anh.