Đế Quốc Mỹ Nữ Chương 107: Sinh nhật cô giáo mỹ nữ.

Qua lúc lâu sau, Kiều Hi Nhi hồi đáp:

- OK, mới vừa nãy nói chuyện cùng June, lần này coi như anh nói thật, nhưng nếu anh có động tĩnh gió thổi cỏ lay gì. . . Chỗ phòng thí nghiệm đều là cơ sở ngầm của tôi! Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

Trương Dương tuôn mồ hôi như tắm!

Cảm thấy nàng vừa rồi trầm mặc chính là đi tìm Lưu Tử Tuyền để xác nhận đây! Nữ nhân này, thật sự là … Hôm nào đến tìm Lưu Tử Tuyền răn đe một chút.

Đương nhiên, hắn hồi đáp tin nhắn vẫn là rất đáng yêu:

- Em yên tâm đi, anh là người như thế nào, người ngoan ngoãn nhất thiên hạ. . .

- Ngoan cái đầu anh, anh thấy một mỹ nữ liền chim!

- Trước như vậy đã . . . anh còn có chút chuyện, báo cáo hoàn tất!

- Chuyện gì a, nhớ rõ đừng có đi ra ngoài loạn gây chuyện, ngoan một chút được thưởng cho!

- Đặt máy bay. . .

Trên thực tế, là có cuộc điện thoại ngoại tuyến đến, Trương Dương nhìn nhìn tên, chân mày không khỏi nhíu lại, Trần Thiên Hùng!

- Tìm được A Dã rồi!

Điện thoại đầu kia, Trần Thiên Hùng thản nhiên mà mở miệng nói.

A Dã? Người có thể chứng minh Hà Đĩnh đại thúc bị đánh thành người thực vật có liên quan đến người của Bạch gia hay không!

Không nghĩ tới Trần Thiên Hùng làm việc hiệu suất cao như vậy, kẻ lẩn trốn mà không đến một tháng đã bắt được.

Trương Dương nhìn đồng hồ, còn nửa giờ là đến thời gian hẹn học bổ túc tiếng Anh chỗ Dương Phi xem ra, mặc dù hiện tại rất bức thiết cần đi xem tên dân du côn kia bộ dạng ba đầu sáu tay như thế nào, nhưng cũng chỉ có thể đợi cho học xong lại tính.

Hiện nay lớp Dương Phi dạy hắn tuyệt đối là không dám chạy trốn, không nói vấn đề điểm tiếng Anh năm trước và năm nay có thể qua được hay không, nếu thật sự cấp 4 không qua được, đến lúc đó ngay cả bằng tốt nghiệp chính quy đều thành mây bay. Nếu thực như vậy, vậy cũng thành trò cười, hơn nữa mặt khác hắn kỳ thật cũng suy nghĩ nên tìm hiểu Dương Phi nhiều hơn một chút.

Bởi vì Dương Tĩnh vẫn luôn canh cánh trong lòng vì em gái nàng không chịu về nhà, mà Trương Dương cảm thấy Dương Phi cũng không phải công chúa trời sinh kiêu ngạo, mình có thể xuyên thấu qua phương pháp loại này chậm rãi tiếp cận nàng, giúp Dương Tĩnh một chút.

Cho nên, hắn chỉ nói Trần Thiên Hùng trông giữ cho tốt, hẹn sau mười hai giờ tối sẽ đến Dạ Vũ gặp mặt, sau đó ngoan ngoãn mà chạy tới ký túc xá của Dương Phi.

Hắn đã đăng ký một chiếc xe, theo cách nói của Cao Kỳ, đây là đồ vật đàn ông lữ hành tại gia cần chuẩn bị.

Xe không mua được nhanh như vậy, cho nên hắn lấy Chevrolet của Cao Kỳ luyện tập, nhưng chiếc xe này kỳ thật không khác gì nỗi bất hạnh, trước hai ngày Cao Kỳ vừa mới nhận được một thông báo lái xe vượt quá tốc độ và vượt đèn đỏ, đều là của chiếc xe này.

Điều này làm cho Cao Kỳ trực tiếp phát điên, chuyện này tiếp diễn thêm một lần, trực tiếp liền xong rồi? Điều này làm cho nhân tình nổi danh lái xe cẩn thận làm sao chịu nổi. Nàng cầm giấy phép đến hiện tại hơn ba năm, tổng cộng lại cũng mới bị phạt bốn phần, Trương Dương một buổi tối liền trực tiếp đạt tới mục tiêu hoàn thành siêu việt.

Lệ tuôn Cao Kỳ liền đem xe này ném cho Trương Dương, dù sao nàng bây giờ cũng không đi làm ở khách sạn, muốn dùng xe cũng là A6 của Kiều Hi Nhi, gần đây nàng luôn bận rộn vì thu xếp thuế vụ cho công ty Nữ Oa của Trương Dương, bận tối mày tối mặt, chỗ nào có rảnh xử lý những hóa đơn phạt.

Đã là đầu mùa đông, trời bắt đầu mưa phùn, gió thổi qua, lạnh đến khiến người nổi da gà, nhưng vẫn ngăn không được dục vọng từ đùi đẹp tuyết trắng huyền diệu của những nữ sinh yêu kiều.

Một đường đến ký túc xá Dương Phi, Trương Dương nhìn thấy cảnh tượng tốp năm tốp ba những cô em khóa dưới kề vai sát cánh lãng mạn mà đi ở trong mưa, không khỏi tâm trí khao khát, nếu năm đó mình mới vừa vào học, có được đãi ngộ này thật tốt.

Đang nghĩ tới đó, đã đến dưới lầu ký túc xá Dương Phi, vừa muốn xuống xe, lại nhìn thấy khuôn mặt hắn quen thuộc, Bạch Cương, anh họ của Bạch Lượng Phong.

Hắn hút thuốc, trong tay đang cầm một bó hoa hồng, đứng ở một bên cạnh chiếc Porsche, dưới đèn đường, có vẻ có chút tang thương, si ngốc mà nhìn chằm chằm ký túc xá Dương Phi.

Để Trương Dương cảm thấy khôi hài chính là, phía sau hắn còn có hai tiểu đệ đang đứng, từng người giơ một tấm biển, mặt trên viết: sinh nhật vui vẻ!

Sau khi cười xong, trong lòng Trương Dương nói thầm, chẳng lẽ hôm nay là sinh nhật Dương Phi?

Đang nghĩ tới đó, điện thoại vang lên, Trương Dương vừa nhìn, không phải Kiều Hi Nhi, cũng không phải Hứa Đan Lộ và Cao Kỳ, mà là Dương Tĩnh!

Trương Dương có chút không hiểu mà tiếp điện thoại, điện thoại đầu kia liền nghe được hơi thở hổn hển của Dương Tĩnh nói với hắn nói:

- Trương Dương, cậu ở nơi nào?

Nàng cũng biết gần đây Trương Dương đang học bù chỗ Dương Phi.

- Em ở bên cạnh khoa tin tức truyền thông của học viện.

Trương Dương nhìn nhìn địa điểm, thành thật mà nói.

- Ai nha, cậu xem chị bận quá, kết quả thiếu chút nữa quên một chuyện trọng yếu.

Dương Tĩnh sốt ruột mà nói trong điện thoại:

- Hôm nay là sinh nhật em gái chị, chị bận quá không mua quà sinh nhật cho nó nổi, em giúp cái nha.

Xem ra thật sự là sinh nhật Dương Phi, sinh nhật nàng mà cũng không trở về nhà, thật sự là kỳ quái, nhưng Trương Dương không có hỏi nhiều, chỉ đơn giản hỏi han:

- Muốn mua quà sinh nhật gì chị?

- Nó thích ăn một loại socola Defeisi, thứ này đều là nhập khẩu, Thành phố Mai Ninh chỉ có bán ở chỗ cửa hàng miễn thuế bên cạnh Mai Đại, màu đen ấy, nhớ rõ đấy.

Trương Dương nhìn đồng hồ, đã gần sáu giờ ba mươi rồi, nhưng cửa hàng miễn thuế ngay bên cạnh Mai Đại, không quá xa, hẳn là tới kịp.

Vì thế liền quay đầu xe, thẳng đến chỗ cửa hàng miễn thuế, tìm đến 10 phút khắp ngõ ngách, cuối cùng mới thật vất vả thấy được vật kia.

Một túi một trăm chín chín tệ, cũng không mắc, Trương Dương để nhân viên cửa hàng đóng gói một chút, sau đó nghĩ nghĩ lại lấy tấm thiệp chúc mừng, sau đó nhanh như chớp xuống lầu, lên xe lại lần nữa phản hồi Mai Đại.

Bạch Cương vẫn đứng trước cửa ký túc, xem ra hắn có thái độ rất kiên quyết không đánh vỡ tường không quay đầu lại, nhưng hai tiểu đệ phía sau hắn đã bị mưa ướt đến đánh hắt xì liên tục, hàng này không phải người.

Trương Dương dừng xe ở bên cạnh Porsche của hắn, sau đó xuống xe, chạy tới cửa ký túc xá.

Nhìn Bạch Cương một cái, nhịn không được văng lên câu:

- Thần kinh!

Bạch Cương vừa nhìn thấy là Trương Dương, hỏa liền bốc ra đến đây, gia súc này sao mà giống như âm hồn vậy? Cả ngày tranh đấu với chính mình.

Hắn vốn định trực tiếp đấu tay đôi với Trương Dương, nhưng đột nhiên nghĩ sức chiến đấu của gia súc này có vẻ vượt xa hắn, lại theo bản năng mà lui về phía sau một bước.

- Trương Dương, ngươi tích chút đức hạnh được không? Đừng tưởng rằng ngươi hiện tại có chút chút thành tựu liền có thể kiêu ngạo như vậy.

Trương Dương lại nhìn hắn một cái, lại mắng câu:

- Thần kinh!

- Mẹ mày, mày mắng nữa coi?

- Thần kinh!

- Địt mẹ!

Bạch Cương phát hỏa, một tay cất hoa hồng, một tay chào hỏi về phía sau:

- Các huynh đệ, giúp ta đồng thời đánh hắn nha.

Nói xong chính mình dẫn đầu ném ô che xuống, thẳng đến trước Trương Dương, nhưng chạy vài bước, phát hiện phía sau không động tĩnh, nhìn lại, hai tiểu đệ cầm biển đã chạy, đó là học sinh của hắn.

Ôi trời! Bạch Cương ỉu xìu, nghĩ nghĩ lại không cam lòng, tùy tay nhặt tảng đá từ trên mặt đất ném về phía Trương Dương. Trương Dương vội né, không ném trúng, vừa mới chuẩn bị trở lại đánh hắn, Bạch Cương đã dạt chân chạy tới Porsche, lái xe chạy.

- Mẹ kiếp, có giỏi thì lại đây!

Trương Dương có chút không biết nói gì mà nhìn nhìn xe hắn đi xa, lắc lắc đầu: sao tên sợ chết này lại là phụ đạo viên được nhỉ, thật mất mặt cho trường Mai Đại.

Thu lại tâm trạng, gái dưới con mắt kinh ngạc của người đang trông cửa, thong dong mà vào ký túc xá.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/de-quoc-my-nu/chuong-126/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận