Bí Mật Vượt Thời Gian Chương 6

Chương 6
Tiểu thư nhà họ Ngô.

“Mấy 6ngày nay fcô không făn gì sao?”, 13Thượng 2Quân Trừng 2trông thấy dbộ dạng 7cấy của 9eTừ  Nam 0Phương, be hông hiểu bb ao chợt 2 ảm thấy 7d iếng bánh 11 ành trong 7 ay mình trở 2 ên nhạt e1 hẽo vô e3 ùng.

“Đúng 07 ậy…”, 0 ừ Nam Phương 4 gẩng đầu a iếc Thượng c uân Trừng c ột cái, a7 ím môi.


die»ndٿanl«equ»yd«on
Thượng 8 uân Trừng 3b hìn vào b ộ dạng e5ăn uống c ủa Từ d am Phương, 9đột nhiên b0 ỏi: “Cô 2 ên gì?”.

“Hả?”, 0 ừ Nam Phương 8f gẩng lên, 5 ẻ mặt 9f ông lung.

“Bỏ cđi, cô không b9 iết thì 0a hôi.” Thượng 5 uân Trừng ed oi như mình b ừa “đàn b ẩy tai trâu”.

“À, c hông phải, 87 hỉ là vì a âu rồi 5không có 66ai hỏi tên detôi.” Từ 7N am Phương 82mặt biến 0sắc, lộ 3ra một chút 70bi thương, 9“Tôi họ 6bTừ, tên 0clà Nam Phương”. d1 © DiendanLeQuyDon.comNói ra tên d9mình như 6vậy, cô 8chợt cảm 8giác kỳ 0quái, làm dbcung phi đã 4lâu, tất 15cả mọi 93người đều 5biết cô 71họ Từ, 3là Từ phi. 27 © DiendanLeQuyDon.comNgoài phụ 7dthân ra trên dthế gian dnày sợ 2rằng không fbcòn ai khác e3biết cô 28tên là Nam ccPhương.
DiễnđànLêQuýĐôn.
“Từ 65- Nam – aPhương”, 18Thượng 2Quân Trừng cbất giác eđọc tên 5Từ Nam Phương 1ra. Từ Nam dcPhương nghe 1cThượng 8Quân Trừng 3gọi tên fmình, không 8khỏi ngẩng cđầu lên cnhìn người ađàn ông c8trước mặt, 2chợt có 6cảm giác elà lạ trong alòng.

Thế 0nhưng Thượng 88Quân Trừng 31gọi tên d5cô xong, 08lập tức 2nói tiếp: 56“Nam Phương, d0tên quê fquá đi mất! 6aHaizzz… 44Nhà cô ở ađâu? Tôi 5fthật sự 6fkhông thể 5tưởng tượng 3ra được, e1Trung Quốc b5lại có 4một nơi 0bần cùng 1như vậy”.

Từ 5Nam Phương c6lập tức fthu lại 9ánh mắt 09kỳ lạ 5của mình, fthay bằng f1dáng vẻ f6tội nghiệp, 76bưng hộp 3emỳ lên faăn tiếp. 1 © DiendanLeQuyDon.comThượng aQuân Trừng 1bdường như cdthấy mình e1có phần 21thất thố, fbèn lơ đễnh dbcầm lấy 1fđiều khiển ctừ xa, mở 8cti vi lên.

Tiếng 4dnhạt phát 1ra từ ti 5vi khiến bcTừ Nam Phương 6giật nảy 3mình, trông 1thấy cái e2ti vị đột 3nhiên xuất 0hiện những 51người bé fbxíu, Từ f9Nam Phương 0bkêu lên 26thất thanh, 6sợ hãi 9lui về đằng d9sau.

Thượng 8Quân Trừng 6vội vã 8ấn nút btrên điều 6khiển, nhìn 5bộ dạng 81hồn bay ebphách tán anày của 04Từ Nam Phương, canh tí nữa 46thì bị 5dọa cho dsợ chết 7vía. Thượng dQuân Trừng 83đứng dậy, adliếc Từ 8Nam Phương 8evẫn còn 7eđang hoảng 57hốt, anh 9fcắn một 6miếng bánh: 85“Tôi đi 3trước đây”. bf © DiendanLeQuyDon.comThượng 90Quân Trừng 4cảm thấy 7bmình không 45nên chọc 9vào cô gái e5quê mùa, 6hay cô gái aftâm thần enày thì a4tốt hơn.

“Đừng!”, 05Từ Nam Phương 4khẽ thốt 5lên, giọng 1yếu ớt 6vẫn còn 7cđầy khiếp 58đảm, nhìn cThượng 1Quân Trừng, c1toàn thân adrun rẩy, d2“Đừng 8fđi… Tôi… atôi sợ… e0cái kia…”. c © DiendanLeQuyDon.comCô chỉ 7evào ti vi, d6giống như 7chỉ vào cmột con 9acọp dữ 5dvừa được 31thả vào 3rừng rậm.

Thượng 6bQuân Trừng 0dừng chân, ebước đi fkhông nổi. e © DiendanLeQuyDon.comAnh lùi lại, 38chẳng hiểu 6sao lại 1bkiên nhẫn 5giải thích 84với Từ 5Nam Phương: 6“Cái này elà ti vi, cngười trong e1đấy không 0phải người b1thật. Tắt a8đi rồi, 9không sao 7eđâu”, 21anh vò đầu 6bứt tóc 20nhìn Từ 0Nam Phương.

Từ 0cNam Phương d6mất một 1lúc lâu bmới đè 77nén được cnỗi sợ 79hãi, ngẩng 4đầu lên, a3bắt gặp eánh mắt dquái dị ccủa Thượng 0Quân Trừng 48đang nhìn amình chằm bchằm, cô cfgiận đến btái mặt: e‘Tôi không 19phải người 9ađiên…”.

Lời cbiện bạch 92của cô ddcó phần 3fyếu đuối, 8ccô mở to eđôi mắt 62vô tội 81nhìn Thượng eQuân Trừng.

Thượng e2Quân Trừng 25cười cho 4có lệ: 35“Hay là 19cô nói cho 95tôi biết 2nhà cô ở 9đâu, tôi anhờ người 2đưa cô e0về?”.
Diễn๖ۣۜĐànLê๖ۣۜQuýĐôn
Từ 4Nam Phương 18nhìn Thượng 58Quân Trừng, 9hắn ta chủ 5động đưa 20mình về e9nhà, càng achứng tỏ 6bhắn ta là 90kẻ cứng 97miệng nhưng ddmềm lòng, 0chỉ có 14điều cô c1đâu có 2anhà để cvề.

Từ 10Nam Phương 31lắc đầu, 24nụ cười cchiện rõ cdvẻ đau 5khổ: “Tôi 21cũng không fbiết tôi 9dmuốn đi 3đâu, tôi… c7có thể 3đi t heo anh dđược không?”.

“Đương 5nhiên không 4bthể.” 6Thượng 1Quân Trừng 72từ chối 3ckhông suy 55nghĩ, làm asao anh có 3dthể mang 40theo một 89người phụ fnữ điên 9khùng được 2chứ.

Từ 8aNam Phương 0nghe vậy fccũng chỉ d5cười nhạt, d9ánh mắt clộ rõ sự dkinh hoảng fvà cô đơn: f0“Ừ, tôi d2biết, tôi dbquá mơ tưởng fhão huyền, c0thực ra, 30tôi đã acmang lại equá nhiều a4phiền phức c0cho anh”.

“Cô 24biết là 4tốt rồi.” fbThượng 3Quân Trừng a1chợt gai 2mắt với c7sự khách basáo của aTừ Nam Phương. bb © DiendanLeQuyDon.comNói những eelời này 98ra, trong c4lòng anh e7có cảm fgiác buồn 53bực, tựa bnhư mình 96chịu thua 3thiệt cái 7cgì.

Thế a8nên, anh acbổ sung: d7“Cô ở 4dđây một 8cđêm, sáng 1mai chúng 5tôi đi Bắc 37Kinh, cô ccnghĩ xem 3muốn đi dđâu, nếu batiện đường 77chúng tôi 3có thể 08đưa cô b3đi”. Thượng 4Quân Trừng bcũng không fengờ mình 8blại tốt f6bụng đến f0thế.

“Bắc 16Kinh?”, 7Từ Nam Phương 3nghe thấy 7vậy liền 89kích động, 66“Bắc Kinh 47nào? Là 42kinh thành 0fư?”.

“Cô 84muốn đi?”, 5Thượng 0Quân Trừng cchau mày anhưng vẫn canói: “Cô d0đưa chứng 81minh thư 35cho tôi, 62mai tôi bảo 5người mua fvé máy bay c4giúp cô”.

“Chứng 3eminh thư? 46Vé máy bay?”, c0Từ Nam Phương 08bối rối, 93cái mù mờ 92của mình e0khiến cô 7xấu hổ, decúi đầu enói, “Tôi… dkhông có”.

Thượng cQuân Trừng 26cười gượng 88gạo, móc 1di động 57trong túi 3equần ra, 8giơ lên 2trước mặt 5fTừ Nam Phương 9echụp một 5kiểu ảnh, 6rồi mỉm 6cười với 0bcô, đồng 5thời gọi bmột cuộc eđiện thoại: d“Phi Vũ, 9acậu giúp 5tớ làm 15một cái 5chứng minh b9nhân dân 3Đại lục, 55sáng sớm abmai mang tới 3cho tớ với, 54càng sớm 5ecàng tốt. c7 © DiendanLeQuyDon.comLát tớ 1gửi ảnh 3cho cậu 7luôn, cậu 44căn cứ 2vào đó fmà làm là dđược:. 9 © DiendanLeQuyDon.comAnh liếc b9nhìn ánh 2emắt mờ 8mịt của 7Từ Nam Phương, 0cười nói: 3“Tên là 14Từ Nam Phương…”. 7 © DiendanLeQuyDon.comLàm chứng 0minh giá 45ở Đại 6lục nói d4chung vẫn d2khá dễ ffdàng.

Từ fNam Phương 2nghe thấy 5tên mình 2ctừ miệng eeThượng cQuân Trừng ebthốt ra, 73lại ngẩng 2fđầu lên b9nhìn vào 8đôi mắt 97kia, cô vẫn fhoàn toàn b3không biết bmình nhìn avào đôi f6mắt như 8sao ấy đúng c4ba giầy.

Thượng dQuân Trừng 0ckhông giải fthích với aTừ Nam Phương 8dvì sao anh d4lại nói 9chuyện một 4mình, anh fchỉ nói: 57“Ngày mai ddnếu như c2muốn đi baBắc Kinh, 8bcó thể 78đi cùng 3chúng tôi”.

Nói exong, Thượng 3Quân Trừng ađi ra cửa, 6dđợi đén 1ekhi Từ Nam cPhương định 2thần lại, 3trong phòng bcchỉ còn 4lại mình fcô.

Từ 0Nam Phương 0bđi tới efcạnh cửa, 8đang định 8đóng cửa 6thì nghe d3thấy tiếng 3cửa của 1eThượng 1Quân Trừng, 5cô cẩn 8thận lui 44vào trong, cckhông dám bphát ra tiếng dđộng.
Diễn๖ۣۜĐànLê๖ۣۜQuýĐôn
9nghe thấy aThượng cQuân Trừng cgọi ai đó 6đi lại: 7“Không eaphải tôi 52đã dặn 6cô hướng 09dẫn cô acta dùng đồ a9đạc trong 1phòng rồi csao, cô lẽ ara nên nói 3với cô c3ta dùng ti fvi thế nào cchứ?”.

bTôi… tôi 68nói rồi 3mà…”, 5giọng nói 73này Từ 7Nam Phương 62nghe quen 4tai, chính alà cô gái damà Thượng 7Quân Trừng ftìm tới 55dạy mình. bc © DiendanLeQuyDon.comTừ Nam Phương 4cbiết rõ 36đây là 9bquán trọ, ccô gái vừa 6arồi là 3nha đầu 71hầu hạ 4trong khách 0trọ. Nghe cccô ta nói 6đã dạy 3mình cách 6dùng ti vi, 6acô chợt 7chột dạ. 0 © DiendanLeQuyDon.comQủa thực fdlà cô biết f6dùng, cũng cđã nhìn 5cthấy hình 0người trên 66ti vi, dù 1dkhông biết dnguyên lý c4nhưng ít 1nhất cũng bsẽ không 4cbị giật amình, vừa 5nãy cô cố 17tình tỏ 84ra sợ hãi 0là để 5tranh thủ 9flòng thương ecủa Thượng 87Quân Trừng.

3nín thở 89chờ đợi fphản ứng efcủa Thượng 1Quân Trừng, 32liệu anh 9ta có thể 5bđoán được e4mình giả bvờ hay không?

Vẫn f3may, Thượng aQuân Trừng 7cho rằng 8fcô nhân 84viên kia 9anói dối, b3anh lên tiếng: 3“Cô vẫn ccnên dạy 1flại lần 24nữa thì 33hơn, nếu a8vẫn không cđược thì 2achuyển ti evi trong phòng 8cô ta ra 8ngoài”.

“Hả?”, 8ecô gái ngạc 7nhiên thốt blên, có c7lẽ đây 0là lần 4đầu tiên 63cô ta nhận ađược một dyêu cầu 0ckỳ quái 5đến vậy.

“Cái b1này cho cô”, f4Thượng 7Quân Trừng 9bnói câu 4này xong, dccô gái kia 15liền thay 9dđổi giọng 5điệu: “Không 1cthành vấn bđề, không 15thành vấn ecđề”.

Từ 0Nam Phương 3bbiết Thượng 3Quân Trừng cđưa cho 6cô gái kia 1fcái gì đó 3có lợi. c © DiendanLeQuyDon.comCô đoán 9chừng cô 5gái kia sắp d3tiến vào 0phòng mình, 2bẻn rón 9rén đi vào e6trong.

Từ 72Nam Phương 6vào phòng 9tắm, mang dtoàn bộ 1đồ trang 2sức của dmình gói 16gém cẩn 04thận, nghe ethấy Lưu 6Đạm Chân 63đi vào, acao giọng 07nói: Này f5này, người 23đâu rồi?”. e © DiendanLeQuyDon.comVẻ thiếu ekiên nhẫn ccủa cô 3ta toát lên 3aqua lời 7nói và sắc 07mặt.

Từ 51Nam Phương b3ra khỏi 7phòng tắm, 53vẻ đáng 1thương trên emặt đã 69mất hoàn 6toàn, thay bavào đó bclà một d3sự lạnh c4lùng, cô 0nhìn Lưu 2Đạm Chân, 6enghiêm nghị 7nói: “Vào 7phòng phải 75gõ cửa, b3nói chuyện 0dvới khách 2fcũng phải bbchú ý xưng 5hô”.

Thái 9độ của 6dcô khiến fLưu Đạm 9Chân cả 3kinh. Đây fccũng là 01lần đầu 7ftiên trông 8thấy Từ bNam Phương 23sau khi cô 8tắm rửa cxong, so với 7cbộ dạng 1dban đầu cquả thật 0khác một a7trời một evực. Mặc edù chỉ emặc chiếc fáo sơ mi bctrắng và 38chiếc quần athể thao 4đơn giản, e6nhưng dáng adấp đoan 98trang, phong 2dthái đúng emực và 8dcả cái 58cách hất 5hàm của e1Từ Nam Phương f3cũng khiến cLưu Đạm 3bChân hoàn 7toàn không aliên tưởng 58được người 04đàn bà 8cđiên hay 3một kẻ cquê màu a5mà bọn dhọ nhắc 9ađến.

Chẳng 1lẽ cô ta f3phát bệnh 5gián đoạn? fbLưu Đạm 52Chân đứng 4achôn tại 0chỗ, chẳng 5hiểu tại b3sao lại 2bcảm thấy 90có chút 6mất mặt, d8giọng nói 9không tăng 29không giảm: 83“Là ngài 2Thượng c6bảo tôi 5tới hướng e7dẫn chị 46cách dùng e5ti vi, rõ 2ràng tôi 4đã nói 4một lần 4rồi, chị evẫn còn 60không biết…”, fdcô ta lầm 9bầm, giọng 4fnói không 4lớn, nhưng 4dường như bLưu Đạm eaChân chỉ 09có thể 8fdùng cách 0bnày để 7vớt lại 91chút thể 6diện của 16mình trước 8một bệnh 0anhân tâm 8thần.

Từ e0Nam Phương 01không hề ftức giận, bcười nói: f6“À, hóa era như vậy. b9 © DiendanLeQuyDon.comĐấy không 26phải là 1bổn phận 53của cô 9sao? Hay là 60để tôi ffđi nói với 6ông chủ 26của cô, fbkhi làm những fđiều này 4cô đã nhận dđút lót bfcủa người e4khác? Nhận 97đút lót 1rồi mà cfvẫn tỏ 88ra vô lễ 1với khách?”. b © DiendanLeQuyDon.comTừ Nam Phương 6khôngg biết ehiện tại dathương nhân 6ecòn coi khách b7hàng là dthượng 8đế nữa ckhông, nhưng 1cô nghĩ ebụng, kẻ ffdưới một 4mình nhận 56đút lót 8của khách 1bhẳn là 5ekhông được b9phép của 1dông chủ. f5 © DiendanLeQuyDon.comHuống hồ, 1echo dù ở b4tình huống cnào đi nữa, 7báo cáo bevới cấp dtrên những cđiều sai cbtrái nếu 8enhư không ephát sinh 4cđiều gì 7ngoài ý 8fmuốn vẫn 64luôn là 3một cách 1flàm hiệu e6quả.

Quả 8nhiên, Lưu 26Đạm Chân c4nghe vậy 3bmặt liền f4biến sắc, ebỏ tám 3ctrăm đồng ctrong tay 2ra, giọng 96nói có phần chờn giận: a4“Tôi không 05ko chuyện 9ở phòng 8dnày nữa. 97 © DiendanLeQuyDon.comNếu như 04chị có agì không 4bbiết dùng ethì có thể 9rung chuông degọi phục 55vụ”. Tuy 5rằng nói 1fvới vẻ f8gượng gạo c9nhưng cô 8bta cũng không fdám vô lẽ avới Từ bcNam Phương 06nữa.
Diễn๖ۣۜĐànLê๖ۣۜQuýĐôn
Từ 3Nam Phương 81nhìn thoáng 6bqua mấy 58tờ tiền 3emà Lưu Đạm 55Chân ném e2trên bàn, 0cô cầm 8lấy, thầm 57nghĩ, chẳng 82nhẽ đây achính là 4fngân phiếu athời nay cngười ta fdùng? Cô 11có thể 18nhận ra e8mặt chữ 77Hán trên 24đó, cũng 9có thể 6đọc được c6số Ả Rập.

Lưu eĐạm Chân bthấy Từ feNam Phương 4cầm lấy 1tiền, bèn 3aquay lưng 18định đi a0ra nhưng 7lại bị 3fTừ Nam Phương bgọi lại: c2“Cô ấy, 9làm tốt 4phận sự d3của mình 20là tốt bdrồi, tôi 34ghét nhất cngười nào fehuyên thuyên 5lắm chuyện, b0nói hươu bnói vượn. 7 © DiendanLeQuyDon.comcô không acnói linh 7tinh cái c4gì, tôi 4bcũng sẽ c4không tới e5tìm ông 2chủ của decô mà kiếm 7chuyện thị aphị. Cô 1ehiểu hay 89không?”. f © DiendanLeQuyDon.comLời lẽ f0Từ Nam Phương 88dùng có 5fphần kỳ 9quặc nhưng 5fhàm ý trong alời nói adthì Lưu 8fĐạm Chân 3nghe thấy 4rõ.

Lưu 1Đạm Chân 5gật đầu, 12trong lòng ahụt hẫng, 5fthật sự 56không ngờ 67được mình 8alại bị 6fngười phụ dnữ điên 29kia uy hiếp.

Từ eNam Phương detừ phía 5sau vỗ nhẹ 9alên vai Lưu a5Đạm Chân e1khiến cô ddta giật 0dmình.

“Anh e7Thượng 6bên kia, 9cô cũng 1dkhông cần 8quan tâm 0anữa”.

Lưu 65Đạm Chân 2abị hết cThượng 0Quân Trừng 46đến Từ 52Nam Phương  làm bcho quay cuồng,  hơn a3nữa lại 63bị uy hiếp 54như vậy 9rồi, đâu 3nào dám aquản chuyện 8của Thượng 6Quân Trừng enữa, lúc 35này cô ta efchỉ hận fkhông thể c0nhanh chóng acrời khỏi 1eđây ngay c2lập tức 01mà thôi.

Từ 6Nam Phương 8đuổi Lưu 12Đạm Chân 6cra ngoài drồi nghĩ 4một kế fsách. Cô bmở cửa, 9đi sang căn 9phòng kế fbên, cửa 4phòng Thượng 4eQuân Trừng akhép hờ, 89Từ Nam Phương cđang định 6gõ cửa f1thì nghe 74thấy tiếng 19Jim vọng ara: “Không 0phải chứ? 8Cậu muốn d1đưa người eđàn bà 39điên kia 1tới Bắc 8Kinh sao? 6Cậu cho 0rằng phiền 9phức cô cta rước f5đến chưa e5đủ hay 7dsao?”.

Jim bgằn giọng 8drất lớn, d9Từ Nam Phương 1cđứng ngoài 7cửa thậm achí còn 1cảm nhận bđược cửa 1bị chấn e2động.

“Anh c6đừng nói eecô ta điên, etôi thấy ffcô ta cũng dkhông đến bnỗi nghiêm ftrọng thế cđâu.” 5Thượng 1dQuân Trừng bnghiễm nhiên 16lại biện 8minh cho Từ 96Nam Phương. 4 © DiendanLeQuyDon.comTừ Nam Phương 14nghe vậy d5thì cười 6nhạt một 5tiếng, hắn 17ta quả nhiên 22là một 57kẻ cứng 9miệng mềm 5clòng. Thế 1nhưng, trong 6alòng có 1một cảm fgiác gì 9đó rất 69kỳ lạ 1không thể 9nói thành 7elời.
Diễn✿Đàn-Lê-Quý✿Đôn
“Lại acòn không dnghiêm trọng? 1Tôi nói 64cho cậu 8biết, Danny, etôi đã 2liên lạc evề công 0ty, họ nói fchiều nay 3có mấy 4kênh thông ftin của 6Đài Loan 03và Hồng 5cKông phát 1ctin tức 6dra ngoài f3rồi. Đương d5nhiên mấy 77kênh đó e7vẫn còn 49tốt chán, 87đều cho 7rằng có 5fan ca nhạc fđiên cuồng 9quấn lấy 3cậu. Nhưng cdđó đều f2là những 0kênh có 8cquan hệ 17tốt với 54công ty chúng 9ta, còn những 3fkênh theo 2bbọn Mika e2vẫn chưa f1biết sẽ 84tung ra những 5kiểu tin 61đồn gì 2nữa, bọn 43họ chuyên 77gia xuyên etạc, nếu afngười phụ cnữ điên 26kia là bạn ccgái của cecậu, cậu 2asẽ làm 24thế nào chả?”

“Thôi 3fđược rồi, 0cquan tâm 1người ta 9nói làm 92gì chứ.” 91Thượng a4Quân Trừng ckhuyên Jim, e9“Anh đi 7ngủ đi, ethuê phòng akhác nhé, 7phòng của 6anh tôi cho c0cô ta ngủ 6drồi…”.

“Cậu…”, c1Jim không 0bcòn gì để 42nói, Thượng f4Quân Trừng a5đã đi ra a7phía cửa btiễn khách. 44 © DiendanLeQuyDon.comCửa vừa 61mở ra, anh bcliền chạm fmặt với fTừ Nam Phương 9chưa kịp 3blánh đi.

Thượng 52Quân Trừng 3lúng túng fnhìn Từ f4Nam Phương, 9nhưng vẫn e3cố gắng 5ngang ngạnh 54nói: “Này, 97sao cô lại 65đứng đây bcnghe trộm 9hả?”.

Từ 4Nam Phương 2đỏ mặt, ecbàn tay tóm 09chặt quần, 9etỏ ra vô 8cùng áy 5fnáy.

Trông dthấy hai 84người họ 0như vậy, 90Jim khẽ fho khan một atiếng, đang bđịnh mở 93miệng nói 1gì thì bỗng e2nhận ra abmình thừa 61thãi, đành 6phẫn nộ ebỏ đi.

Từ 6Nam Phương efngẩng đầu, 8dè dặt 5nói với fThượng 14Quân Trừng: 7“Lúc trước 5tôi có phải d4mang lại b1rất nhiều arắc rối 78cho các anh…”, 6không đợi 03Thượng aQuân Trừng f9đáp, Từ 86Nam Phương 9liền tỏ 0ra hối hận, 9“Nhât định 58là vậy 04rồi, thật edra tôi cũng 9biết…”.

“Thôi ađược rồi!”, fThượng 7cQuân Trừng 0fmất kiên 2nhẫn, “Cô 15tới đây calà để 9nói cái anày à?”.

“Không, 0không phải…”, 2Từ Nam Phương 4vội nói, e1chìa mấy 3đồng tiền 12kia ra đưa 06cho Thượng dcQuân Trừng, 2“Đây là 8do cô gái 4kia nhờ etôi giao 3cho anh”.

“Tiền? 82Thế là dthế nào?”, fThượng a6Quân Trừng akhó hiểu, 1nghĩ một edlát mới 6hiểu “cô fdgái” trong 98miệng Từ 1bNam Phương cfnói tới 6là ai.

“Đúng, fcô ấy nói d0dạy tôi a2không tốt”, dcTừ Nam Phương adùng ánh 0mắt sợ 7hãi nhìn dThượng 2Quân Trừng, 9fdường như 1sợ anh sẽ cđi tìm Lưu f1Đạm Chân 6trách mắng, 3vội lên btiếng cản: d5“Anh cũng d4đừng trách 9cô ấy, 35tôi… có b8lẽ là quá 65ngu dốt. 0 © DiendanLeQuyDon.comCô ấy cũng 6bkhông dễ eadàng gì b0mà dạy eđược”.

“Vậy 35thì cô đúng f5không phải 5là ngu dốt a7bình thường”. d3 © DiendanLeQuyDon.comThượng 5Quân Trừng fliếc mắt.

“Anh… 7dạy tôi ccđược không?”, 19Từ Nam Phương aalùi một f8tiến hai, 2“Ừm, nếu 9danh bận fthì thôi e2vậy. tôi… etôi cũng fkhông sợ 9con quái 0vật kia 6đâu… “. c © DiendanLeQuyDon.comCô cố ý 7tỏ ra vừa 3fsợ hãi, 09vừa miễn a9cưỡng không 1cần Thượng 8Quân Trừng 1dạy.
Diễn✿Đàn-Lê-Quý✿Đôn
Từ f5Nam Phương efquả nhiên dđánh giá 04chuẩn Thượng 4Quân Trừng, 51tuy ngoài amiệng anh a9nói năng f1không hề a6khách khí 6nhưng anh 0đã quay cnguời đi 74sang phòng 3Từ Nam Phương.

Từ 53Nam Phương adtheo Thượng adQuân Trừng 5vào phòng emình đã 44thấy anh 4đứng trước 9ti vi, chỉ b9tay vào màn 38hình lớn 32giải thích: d“Cái này 2không phải ffquái vật, 13người trong ađó cũng 5ckhông phải 7người thật”. e5 © DiendanLeQuyDon.comThượng f2Quân Trừng 55không phải 1người học 52về tự 28nhiên nên 49không biết 1giải thích 3thế nào 1cho Từ Nam 2dPhương hiểu.

Anh 3nhíu mày, ebkéo Từ 5Nam Phương b7vào trong 6phòng tắm, b3đứng đối 6ddiện chiếc 69gương nói: 9a“Giống 3bnhư cái dgương này, 8cô có thể 71nhìn thấy e7chính mình atrong đó ecphải không? 3Người trong d3gương cũng 7không phải 00người thật, eeđó chỉ 0là hình bảnh, cũng cgiống như acái ti vi f1ngoài kia, fbchỉ có 0nó còn có 9chức năng 32ghi nhớ. 6 © DiendanLeQuyDon.comTi vi có bcthể thu dbnhập những 3hình ảnh e8không cùng 62thời gian, 68rồi giữ 7blại hình b3ảnh… Haizzz… 6tóm lại 13là không ephải quái 2vật, cô fhiểu không?”.

Từ 6Nam Phương b6gật gù anửa hiểu 32nửa không, fee thẹn cười: 8“Anh giải adthích, hình anhư tôi 2hiểu hơn 29chút”.

“Thật 17sự hiểu 90rồi?”, eThượng aQuân Trừng 1ngờ vực 93hỏi, những 6dlúc chỉ 7có anh và aTừ Nam Phương 8nói chuyện 98với nhau, 78anh luôn 0không kiêng 6dè gì mà cdtỏ thái eđộ khinh 2bỉ.

Hai 1người đang fnói chuyện athì điện 63thoại của 0Thượng 66Quân Trừng 40đổ chuông, 99là Jim gọi 2tới.

Từ 8aNam Phương 5đứng im dnghe Thượng 9Quân Trừng, 0có lẽ do 37màn đêm 85quá yên 4tĩnh, cô eacũng nghe a5thấy vật 8nhỏ kia bdphát ra âm e7thanh: “Danny, esao cậu a9không có 05trong phòng?”.
Diễn☆đànLê☆QuýĐôn
Từ bdNam Phương 9dcảm thấy athần kỳ, 5athứ đồ 62kia lại 6có thể 8phát ra giọng bnói y hệt 4Jim.

“Tôi aở phòng abên cạnh”.

“Cậu adra đây cho e0tôi, có 63người tới 9ftìm cậu!”. 9a © DiendanLeQuyDon.comJim nói xong 0eliền cúp amáy.

Từ acNam Phương 2vẫn chưa 7hết ngạc 72nhiên, cô 9chỉ biết c4một sợi aedây có thể 2truyền được fâm thanh bqua hai đầu, 86còn thứ 4cnày là cái 2agì? Giữa 2không trung 4hai người 0có thể cnói chuyện bđược với a4nhau? Từ 52Nam Phương 00đang định 5hỏi thì f6Thượng fQuân Trừng 3đã nói 2trước: e1“Cô đợi echút, tôi 6cra ngoài bxem sao”.

Thượng 1Quân Trừng eevừa mới 8mở cửa 2fđã nghe 3thấy tiếng 4phụ nữ 1bcười khanh ddkhách truyền 4đến, tiếng c1cười đầy 9hoan hỉ 70phấn khích, 4rõ ràng e0là trông 5thấy Thượng 9cQuân Trừng a8nên cô gái 1này mới 0vui vẻ như ethế.

“Hi 2hi, Thượng c0Quân Trừng, fkhông ngờ 7em sẽ tới 9phải không? 0Rất ngạc 3nhiên, rất 62cảm động dđúng không?”, cmột giọng 7nói vừa 55ỏn ẻn, 0vừa khàn d8khàn vang 5flên, cô 6gái này 10là ai? Là dbạn gái 8ccủa Thượng 2eQuân Trừng afư? Từ Nam aPhương đứng 0trong phòng, 4tư lự bước 2ftheo sau Thượng 0Quân Trừng 92đi ra ngoài.

“Sao bcô lại ebở đây?”, eThượng 9Quân Trừng b0có chút 7angạc nhiên, 8nhưng có 33thể nhận 3ra trong giọng 8nói của a9anh chỉ 0có sự ngạc 76nhiên mà 0không hề acó sự vui 46mừng. Từ 52Nam Phương 7cười lạnh, exem cô gái 0bnày chỉ 7fđang tự 88mình đa dtình mà ethôi.

“Em 9thay bác 4trai đến 8ethăm anh a5mà, xem anh fở bên ngoài d1làm những 8gì, ngôi bsao lớn 2bận rộn 2lắm phải dkhông?, cô bgái nói 8với vẻ 5fnũng nịu, 6bkhông để 55ý lắm tới 43sự lạnh fnhạt của 31Thượng 1aQuân Trừng. 5 © DiendanLeQuyDon.comCó điều, 8Thượng 0Quân Trừng 7cũng chẳng dchịu thua 67cô ta, anh 8không nói e0thêm một 5alời, sắc b0mặt hình b4như cũng akhông tốt 1lắm.

“Anh, 59anh có lương b0tâm không b7thế hả? dEm từ xa 4xôi tới 9đây, giờ eđã hơn 71mười hai 36giờ đêm brooif, em 9mới xuống emáy bay đã e5lập tức fchạy tới 9dtìm anh, 39sao anh lại c5như vậy 8với em?”, bcô gái rốt 03cuộc cũng 3mềm mỏng btỏ rõ sự 5bbất mãn 07của mình, 0nhưng vẫn 08dùng cách 4fthức làm 3nũng mà 76nói. Từ eNam Phương d1có thể 0tưởng tượng 3ra dáng vẻ 7fgiả vờ 6agiận dỗi 4của cô dta.

“Tôi 5đâu có 6bắt cô c9tới…”, 5Thượng 65Quân Trừng clầm bầm 0trong miệng, 62hoàn toàn 7bkhông thèm can ủi cô d9ta lấy một 53chút.

Từ 6Nam Phương 8cười thầm, 3cThượng 3bQuân Trừng 81này tính aekhí đúng dlà như cậu 2ấm chưa c3trưởng bthành.

4gái ngoài e1kia có vẻ c6cũng quen 21biết với dsự xa cách b1và lạnh 7lùng của 96Thượng d9Quân Trừng 9avới mình, 50không quá bđể tâm: c“Anh sẽ afkhông bắt dem đứng 9bên ngoài ddnày nói 10chuyện chứ? fdĐể người f8khác thấy 9engôi sao blớn như aanh nửa 6đêm gặp 1gỡ anh à?”.
Diễn☆đànLê☆QuýĐôn
Sự 8uy hiếp 49của cô 9ta dường 1như vẫn 3có tác dụng cenhất đinh, bThượng eQuân Trừng dquả thực b6không muốn 8fngười khác ftrông thấy b5cô ta. Từ fNam Phương cnghe thấy cThượng 6Quân Trừng 6dặn dò: 8“Jim, anh cthuê phòng 10giúp cô dNgô, muộn efrồi, đưa 7cô ấy đi 4nghỉ đi!”.

Từ 3Nam Phương 8ccười nhạt, 1nghĩ bụng 1có lẽ bọn d1họ sẽ acòn dây 1dưa ầm e0ĩ ngoài 43cửa phòng emình khá bflâu. Cô afNgô kia vừa anghe đã bbiết một 56người còn 5bám dai, d7còn Thượng 2Quân Trừng dtính tình 2dlại kỳ bquặc, Từ 6fNam Phương ebchẳng có 46hứng thú fnghe họ f5đấu khẩu 5với nhau, 0cô đang ađịnh bước 3lên đóng 3cửa thì fcđột ngột bcbị đẩy, d2tiếng cô 9dgái họ abNgô kia truyền 8vào trong: b“Hic, em 50muốn vào 0phòng anh 2ngồi nghỉ, f8hôm nay anh…”.

55ta còn chưa 56nói hết 95lời đã esững người 6ngoài cửa, 8dhai mắt 3nhìn chằm 60chằm về 9ephía trước, cađối diện 3bvới Từ 6Nam Phương 5đang trong 8tư thế 4định đóng 67cửa.

Nguồn: truyen8.mobi/t95790-bi-mat-vuot-thoi-gian-chuong-6.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận