Trần Tiểu Ngoạn nghe được những lời này Tề Hiên, lại im lặng.
Cô đã giải thích rõ ràng như thế, anh ta vẫn không rõ như thế nào a, bỏ đi, có lẽ đầu của những người này chính là có chút chậm chạp, cần nói cực kỳ rõ ràng mới được.
"Tôi nói là, anh không phải đem quán bar gọi là Hắc ba ở phố A bao hết rồi sao, sau đó ở bên trong làm cái trò quỷ gì để cho Giai Giai đi vào, Giai Giai hiện tại đã tiến vào, nhưng điện thoại di động của cô ấy lại đánh rơi trên xe."
"Tôi không có đem quán bar gọi là Hắc ba ở phố A bao hết mà, tôi bây giờ đang ở Tề thị —— không xong, Giai Giai gặp nguy hiểm, Trần Tiểu Ngoạn, lập tức đi bảo vệ Giai Giai, tôi lập tức chạy tới." Tề Hiên ở bên kia điện thoại, điên cuồng ra lệnh, sau đó cúp điện thoại, dùng tốc độ chạy nước rút trăm mét chạy ra ngoài.
Xem ra là có người liều lĩnh dùng danh nghĩa của anh lừa gạt Ngãi Giai Giai đi, chết tiệt, Giai Giai của anh tốt nhất không có việc gì, bằng không cho dù là sinh mạng trả một cái giá lớn, anh cũng phải đem kẻ chủ mưu phía sau màn kia bầm thây vạn đoạn.
Tề Hiên sợ cực kỳ, đem xe lái tốc độ lên cao nhất, thậm chí vượt đèn đỏ, anh sợ mình đi trễ, Giai Giai của anh liền thật sự xảy ra chuyện.
"Không xong —— tôi đi ngay lập tức." Trần Tiểu Ngoạn cũng hiểu được sự tình không đúng, sau đó cúp điện thoại, muốn đẩy cửa xe ra muốn xuống xe. Chính là mặc kệ cô đẩy như thế nào chính là đẩy không ra, xem ra cửa xe bị khóa .
"Tiểu thư, thiếu chủ nói không thể để cho cô đi vào." Tài xế nhìn thấy Trần Tiểu Ngoạn dùng sức đẩy cửa, vì vậy nhắc nhở.
"Tôi mót quá ——" Trần Tiểu Ngoạn nói dối.
Nực cười, người này hiển nhiên là giám thị cô, nếu như cô nói cho hắn ta biết, cô muốn đi cứu Ngãi Giai Giai, vậy còn có cái gì đùa giỡn nữa a, Trần Tiểu Ngoạn cô cũng không phải là ngu ngốc.
"Vậy cô giải quyết trên xe." Tài xế không để ý mà nói.
"Này —— ông anh, anh tới đây một chút ——" Trần Tiểu Ngoạn đem xe cửa sổ mở ra, vẫy tay với tài xế.
Tài xế cảm thấy không có gì, vì vậy đi tới không để ý mà hỏi, "Chuyện gì?"
"Đem tay anh vươn ra cho tôi xem xem." Trần Tiểu Ngoạn nói.
Tài xế cũng không để ý, ngoan ngoãn vươn tay, kết quả tay vừa mới vươn ra, đã bị Trần Tiểu Ngoạn nắm cổ tay, sau đó vặn bốn mươi lăm độ, lập tức anh ta đau đến oa oa kêu to.
"A ——"
"Ông đi chết đi." Trần Tiểu Ngoạn thấy thế, sau đó dùng tay kia giữ chặt tóc tài xế, dùng sức đem đầu hắn ta đụng vào cửa sổ xe, trực tiếp đụng cho tài xế hôn mê.
"Quá ngu ngốc, có chút bản lãnh ấy mà cũng muốn đi ra giang hồ." Trần Tiểu Ngoạn khinh bỉ nói, đẩy tài xế ra, sau đó từ cửa sổ xe bò lên đi ra ngoài, sau đó xông ào vào quán bar .
Đi vào liền nhìn thấy Ngãi Giai Giai bị mấy tên con trai kéo hướng vào bên trong, lập tức nóng nảy mà hô to, "Này, mấy người buông cô ấy ra."
Trần Tiểu Ngoạn la to như thế, lập tức có mấy tên con trai đi ra, thế là đánh nhau.
"Giai Giai ——" Trần Tiểu Ngoạn vừa đánh, vừa hô to, nhưng mà người của đối phương quá nhiều, cô đánh ngã vài tên, lại tới vài tên, có vẻ không giống như chơi, còn đánh tiếp như vậy, Ngãi Giai Giai khẳng định sẽ xảy ra chuyện.
Ngãi Giai Giai không biết mình xảy ra chuyện gì, toàn thân vô lực, trước mắt mơ mơ hồ hồ, chỉ biết là có người buông lỏng cô đi.
Sau khi cô vừa đi vào quán bar, thì có một nhân viên phục vụ cầm một ly rất đẹp đưa cho cô, nói rượu bên trong là tự tay Tề Hiên pha chế, để cho cô uống. Cô nghe được tự tay Tề Hiên pha chế, không chút suy nghĩ liền uống. Kết quả mới uống xong, liền chóng mặt , đồ vật trước mắt bắt đầu lắc lư, thậm chí một người sẽ có mấy cái đầu.
Nhưng rượu này thật đúng là uống không tốt, cay chết.