Đôi mắt Tiếu Ân như hai nòng súng, nhìn chằm chằm vào Roosevelt.
Thanh niên này rõ ràng tới từ một gia tộc quý tộc, luôn duy trì nụ cười ôn hòa, dù ánh mắt của Tiếu Ân rất sắc bén, nhưng tầm mắt của hắn không dời đi, trong ánh mắt của hắn có một tia cương trực và bất khuất.
Ánh mắt lợi hại của Tiếu Ân từ từ biến mất, Tiếu Ân rất tán thưởng lòng can đảm của Roosevelt."Roosevelt pháp sư, ngươi đại biểu cho bọn họ tới tiếp xúc với bọn ta?"
Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, hỏi từng chữ: "Truyền kỳ pháp sư?"
Khuôn mặt Tiếu Ân hơi co rút, trong lòng hắn buồn bực, tại sao tên này lại tin tưởng như vậy.
Tiếu Ân không nói gì, Roosevelt cũng kiên nhẫn chờ đợi.
Một lát sau, rốt cuộc Tiếu Ân hỏi: "Roosevelt pháp sư, tại sao ngài lại tin tưởng như vậy?"Roosevelt hơi ngạc nhiên, hắn kỳ quái hỏi:
Roosevelt cẩn thận quan sát vẻ mặt của Tiếu Ân, nhìn Tiếu Ân có chút hiểu hiểu, mới cười nói: "Chúng ta có thể sống sót, rời khỏi tử địa, trong lúc truyền tống ra ngoài đều cảm ứng được lực lượng của lĩnh vực, đó là một nhận thức thân thiết, chỉ rõ phương hướng tu luyện sau này cho chúng ta. Chỉ cần chúng ta không chết yểu, chắc chắn co thể đạt được cảnh giới lĩnh vực."Tiếu Ân khẽ gật đầu, nhưng trong lòng hắn thầm mắng, tại sao khi mình bị truyền tống lại không có cảm giác đó?
Không được lát nữa phải hỏi đám người Kim.
Roosevelt giải thích nói: "Tiếu Ân pháp sư, chúng ta đã ước định với nhau, cùng nhau rời khỏi nơi này. Sau khi ra ngoài, đầu tiên chúng ta sẽ đối mặt với chủng tộc phi hành, ngài có nguyện ý gia nhập vào đội ngũ của chúng ta không?"
Nhớ lại, trong khoảng thời gian này chỉ có khoảng hai mươi người rời khỏi, trong lòng Tiếu Ân không khỏi cảm khái.
Nhiều người ở một nơi khát máu như vậy, trời mới biết có bao nhiêu thiên tài bỏ mạng, để đổi lấy hai mươi người thành công.
Có thể đi ra ngoài, tự nhiên đều là những kẻ hơn người, hơn nữa còn có vận mệnh cường đại. Sau này những người này chắc chắn sẽ trở thành cường giả đỉnh cao.
Roosevelt cảm khái vài câu, do dự nói: "Tiếu Ân pháp sư, chúng ta có một thỉnh cầu, hy vọng ngài có thể đáp ứng."
Vẻ mặt Roosevelt nghiêm lại nói: "Sắp tới Đức Lỗ Phu pháp sư sẽ tiến giai, chúng ta hy vọng có cơ hội chứng kiến."Sắc mặt Tiếu Ân hơi trầm xuống.
Roosevelt vội vàng giải thích nói: "Chúng ta không hy vong có thể tới gần Đức Lỗ Phu pháp sư, chỉ xin ngài cho phép chúng ta có thể ở trong vòng trăm thước, cảm ứng khí tức và năng lượng biến hóa khi Đức Lỗ Phu tiến giai."Lúc này sắc mặt Tiếu Ân mới tốt lên một chút.
Đối với tam tinh ma pháp sư mà nói, muốn tiến giai thành đại ma pháp sư, không chỉ có đề cao ma lực.
Giây phút khi tam tinh ma pháp sư tiến giai lên cảnh giới đại ma pháp sư thành công, sẽ tỏa ra khí tức cường đại, hơn nữa còn biểu lộ hoàn toàn lực lượng ra.
Kinh nghiệm này đối với tam tinh ma pháp sư chưa tiến giai mà nói, là một chuyện rất quan trọng.
Nếu có thể ở gần cảm ứng khí tức đó, có thể cảm nhận quá trình tiến giai, thì ngày sau khi bọn họ xung kích cảnh giới đại ma pháp sư sẽ có giá trị tham khảo rất lớn, cơ hội thành công cũng tăng lên một phần.
Nhưng muốn ở gần thể nghiệm, nhất định phải là tam tinh ma pháp sư sắp tiến giai, mà bên người Đức Lỗ Phu, có nhân vật cường đại như Tiếu Ân và Hắc Toàn Phong thủ hộ, dù kẻ ngốc cũng biết mình không thể chống lại. Mà những người đó không muốn bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này, nên mới đưa ra yêu cầu cảm ứng trong vòng một trăm thước.
Phải biết rằng, Đức Lỗ Phu cũng giống bọn họ, cũng trải qua hoàn cảnh kinh khủng, thể nghiệm quá trình tiến giai của hắn càng thích hợp hơn người bình thường.
Tiếu Ân hơi cân nhắc một lát, hỏi: "Roosevelt pháp sư, nếu chúng ta đồng ý, chúng ta sẽ được gì?"Roosevelt mỉm cười nói:
Đôi mắt của Tiếu Ân sáng ngời lên, khối ma hạch này ẩn chứa ma lực cường đại, ngay cả Tiếu Ân cũng cảm giác được, khi còn sống nó có uy năng ra sao?"Đây là bát cấp ma hạch, không biết chúng ta có tư cách đó không?" Roosevelt mỉm cười hỏi.
Hàm răng Tiếu Ân cắn chặt lại, bát cấp ma hạch đó…
Có lẽ đối với ma đạo sỹ bát cấp ma hạch là vật phẩm trân quý, nhưng đối với Tiếu Ân, bát cấp ma hạch chỉ là thứ hắn có thể ảo tưởng mà thôi. Cho tới bây giờ hắn chưa bao giờ có hy vọng xa vời, sẽ có một ngày thu được bát cấp ma hạch.
Bởi vì trong bảo khố của Dida đại tát mãn cũng không có loại bảo bối đó.
Tiếu Ân thu hồi ánh mắt, khó xử nhìn Đức Lỗ Phu, lại nhìn ma hạch trong tay Roosevelt, cuối cùng thở dài một tiếng nói: "Roosevelt pháp sư, đa tạ ý tốt của ngài, nhưng ta không thể nhận."Sắc mặt Roosevelt không thay đổi, cổ tay hắn cử động, trong tay hắn có thêm hai khối khoáng thạch màu kim sắc.
Tiếu Ân không thể kiềm chế được kinh hô: "Tử kim tinh thạch?"
Roosevelt thức thời đem đồ vật đó tới, đồng thời nhẹ giọng nói: "Kẻ hèn xin cáo từ, ba giờ sau, bọn họ sẽ tới."Tiếu Ân cầm đồ vật trong tay, gật đầu một cái nói:
Yêu cầu của bọn họ rất đơn giản, chỉ cảm nhận khí tức thành công của Đức Lỗ Phu trong vòng trăm thước mà thôi. Đối với đám người Tiếu Ân mà nói, quả thực chả có tổn thất gì cả.
Nhưng vì chuyện này mà bọn họ bỏ ra một viên bát cấp ma hạch và hai khối tử kim tinh thạch, quả thực nằm ngoài ý muốn của Tiếu Ân.
Bát cấp ma hạch thì cũng thôi, nếu gia tộc nào có trưởng bối là truyền kỳ pháp sư, tự nhiên có thể có bảo bối này, nhưng hai khối tử kim tinh thạch thì không phải chuyện đùa.
Trên phiến đại lục mà Tiếu Ân sống, gần một ngàn năm rồi, chưa nghe nói có tử kim tinh thạch xuất hiện.
Nhưng ở nơi Tiếu Ân sống không có, không đại biểu cho việc tinh cầu khác không có, thoáng cái đó có hai khối, điều đó cho thấy trong những người đó có người không coi trọng tử kim tinh thạch. Có lẽ tinh cầu mà người đó sống, tử kim tinh thạch không hề quý giá.
Cẩn thận cất đồ vật đó đi, Tiếu Ân tới bên người Kim."Sư phụ, lần này lời lớn rồi." Kim hưng phấn nói:
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng nói: "Trong mắt chúng ta, bát cấp ma hạch và tử kim tinh thạch là bảo bối hiếm có, nhưng trong mắt mấy người đó, chẳng qua nó chỉ là vật thường thấy, giống như tam cấp ma hạch và tinh thạch cao cấp trong tay chúng ta."Kim hít một hơi, thất kinh hỏi:
Nhẹ nhàng thở dài, có lẽ đợi Kim trở thành truyền kỳ pháp sư, du lịch qua các tinh cầu mới có thể lĩnh hội ý nghĩa này.
Kêu Hắc Toàn Phong lại, Tiếu Ân phân phó hai câu, nó mới lười biếng tới bên người Đức Lỗ Phu.
Có nó ở bên cạnh Đức Lỗ Phu, dù có người muốn ra tay đánh lén cũng phải suy nghĩ. Nhưng Tiếu Ân biết, nhưng người đó đều tạm thời kết hợp với nhau, cho phép bọn họ cảm ứng khí tức tiến giai của Đức Lỗ Phu, đã đủ để thỏa mãn nguyện vọng của bọn họ.
Nói bọn họ liên thủ phong tỏa Đức Lỗ Phu, đó là chuyện không thể xảy ra.
An bài xong, Tiếu Ân đè thấp âm thanh hỏi: "Kim, khi ngươi truyền tống tới đây, có cảm giác kỳ dị gì không?"Kim nao nao, ánh mắt của hắn lập tức sáng ngời, thậm chí Tiếu Ân còn thấy vẻ mê say trong mắt của hắn:
Căn cứ theo miêu tả của Kim, Tiếu Ân có cảm giác, dường như bọn họ đã trải qua cảm nhận của truyền kỳ pháp sư.
Mặc dù loại thể nghiệm đó không thể làm cho thực lực của đám người Kim tăng lên trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng nó chỉ ra cho bọn họ con đường đi sau này.
Mỗi cá nhân đều có thể chất, tư tưởng, tính cách khác nhau, có bản lĩnh khác nhau.
Cho nên ngay cả truyền kỳ pháp sư chính thức cũng không thể truyền kinh nghiệm của mình lại cho bọn họ. Đặc biệt sau khi trở thành ma pháp sư chính thức, mỗi người có một con đường, dù sư phụ có lợi hại cũng chỉ có thể chỉ điểm một ít mà thôi, không có cách nào dạy đệ tử đi trên con đường của chính mình.
Nhưng truyền thừa ma pháp sư ở chỗ này đã bị phá vỡ.
Khi đám người Kim rời khỏi đấu thú đài, đã được thể nghiệm lĩnh vực mà chỉ có truyền kỳ pháp sư mới có.
Học tập ma pháp là phải mò mẫm, giống như đi trên một con đường tối đen như mực, phải chậm rãi đi lên, không cẩn thận sẽ bị lạc, cuối cùng không thể tới đích được.
Nhưng đám người Kim có cảm giác này, giống như có một ngọn đèn soi sáng trên đường đi của mình.
Mặc dù ánh sáng của ngọn đèn đó rất yếu ớt nhưng trong đêm đen, vẫn dẫn họ đi đúng hướng.
Chỉ cần trên đường đi, đám người Kim không gặp phải bất trắc ngoài ý muốn, chắc chắn bọn họ sẽ đi đúng đường, sẽ có một ngày tới đích.
Trong quá trình tu hành có được ưu thế này, đối với đám người Kim mà nói, giống như có dây bảo hiểm khi leo núi.
Trách không được Dida từng nói, ngàn năm sẽ có truyền kỳ sinh ra, trách không được Roosevelt lại tin tưởng tương lai của mình như vậy.
Hít sâu một hơi, Tiếu Ân rất bội phục người sáng tạo ra đấu thú đài.
Mặc dù cốt long rất bổ báng thần linh, hơn nữa nhiều lần nói, thần linh chẳng qua chỉ là đám hỗn tạp mà thôi. Nhưng trong lòng Tiếu Ân, thần linh vẫn cao lớn không với tới được.
Trong lòng hắn động, tiếp tục hỏi Carter và Lai An, đều thu được kết quả giống nhau, bọn họ đều có cùng cảm giác, hơn nữa cảm giác đó còn chôn sâu trong lòng bọn họ, không thể nào mất đi được.
Sờ nhẫn bạch cốt, trong lòng Tiếu Ân vạn phần khó hiểu, tại sao bọn Kim đều có cảm giác, mà hắn lại không có.
Quan sát xung quanh, thừa dịp đám người Roosevelt còn chưa tới, Tiếu Ân tìm một chỗ không người, liều mạng chà xát nhẫn bạch cốt, trong miệng thì thào nói: "Đại nhân Corey, xin ngài hãy ra ngoài."Nếu như chưa tiến vào đấu thú đài, chắc chắn Tiếu Ân không dám làm động tác như vậy, nhưng trải qua cuộc nói chuyện trong đấu thú đài, lá gan của Tiếu Ân lớn hơn rất nhiều, ít nhất hắn hiểu được, thái độ của cốt long với mình đã khách khí hơn rất nhiều.
Đã như vậy, nếu không lợi dụng một chút thì chẳng phải là Tiếu Ân.
Không lâu sau, tiểu hắc long xuất hiện."Tiếu Ân, có chuyện gì?"
Không ngờ tiểu hắc long vươn móng vuốt ra, mặc dù móng vuốt của nó không dài, nhưng giờ phút này giống như một cái lò xo đè lên trán hắn, hơn nữa còn lộ ra thần sắc cực kỳ ảo não.
Trong lòng Tiếu Ân có chút không yên, hắn cẩn thận hỏi: "Ngài làm sao vậy?"Tiếu hắc long tức giận bỏ móng vuốt xuống, nói:
Lông mày tiểu hắc long nhíu lại, giải thích thể nghiệm của truyền kỳ pháp sư với đại ma pháp sư, là một chuyện hết sức khó khăn.
Nếu như có thể giải thích rõ, vậy trên thế giới này đã có đầy truyền kỳ pháp sư.
Nó nhẹ nhàng thở dài nói: "Đáng tiếc với thực lực của ta hao tổn quá nhiều, không cách nào để ngươi trải nghiệm cảm giác đó, nếu không đã giải quyết tốt rồi."Khuôn mặt Tiếu Ân khẽ động:
Tiểu hắc long kinh ngạc nhìn hắn, rốt cuộc nói: "Ngươi thiếu chút nữa còn cảm nhận được thần vực, có được cảnh giới vượt xa, sao còn trải nghiệm được cảnh giới thấp nữa chứ."Sắc mặt Tiếu Ân khẽ biến hỏi:
Nó nói thì thực nhẹ nhàng, cái gì chỉ cần nhảy qua, vấn đề là hiện tại hắn còn chưa học được, sao có thể nhảy qua?
Khẽ lắc đầu, không thể làm gì khác hơn là đành bỏ qua vấn đề đó.
Ba tiếng sau, quả nhiên Roosevelt quay lại, sau lưng hắn có mười bảy người.
Tất nhiên, trong đó có một nửa có hình dáng loài người, còn lại tám người có hình thể khác nhau, nếu như không phải ở nơi này, chắc chắn Tiếu Ân đã xem bọn họ là ma thú.
Ở phía sau Roosevelt là một người thân cao ba thước, thân thể gầy như một cây trúc, hình thể của hắn có thiên hướng giống ma thú, đặc biệt là mái tóc dài của hắn, nếu xõa ra, ít nhất phải dài hai ba mươi thước.
Đầu quái nhân nhẹ nhàng run, mái tóc dài như có người điều khiển tung bay trong gió.
Trừ Đức Lỗ Phu và Hắc Toàn Phong ra, trước mặt Tiếu Ân và đám người Kim có một sợi tóc.
Tiếu Ân không thể giải thích được, nhìn sợi tóc trước mặt, nhưng không cảm nhận được ác ý gì cả.
Roosevelt giơ sợi tóc ra, hướng về phía Tiếu Ân.
Do dự một chút, Tiếu Ân cầm sợi tóc lên.
Trong chốc lát, một đạo ý niệm truyền tới trong đầu hắn, nhưng không phải là ma pháp công kích, mà là tinh thần ý thức trao đổi với nhau.
Sắc mặt Tiếu Ân khẽ biến, loại trao đổi tinh thần ý thức này, hắn từng đọc qua trong ma pháp lục thư của Maren.
Sử dụng tinh thần ý thức để trao đổi, không cần phải dùng ngôn ngữ nữa.
Dù đối phương sử dụng ngôn ngữ gì, chỉ cần hắn là sinh vật có trí tuệ là có thể dùng phương pháp này để trao đổi với nhau, cho dù ngôn ngữ không giống nhau cũng chả ảnh hưởng gì cả.
Nhưng loại tinh thần ý thức trao đổi này, không phải ai cũng nắm giữ được, chỉ khi thực lực đạt tới cảnh giới ma đạo sỹ mới có thể vận dụng phương pháp này.
Nhưng, quái nhân trước mắt mình dùng sợi tóc để môi giới, nhìn thế nào thì hắn cũng không thể là ma đạo sỹ."Tiếu Ân pháp sư tôn kính, ta là Lâm Mai, tới từ bộ tộc American, cảm ơn ngài đã cho chúng ta có cơ hội cảm nhận." Một đạo ý niệm ôn hòa thông qua sợi tóc nhắn nhủ qua.
Tiếu Ân và đám người Kim nhìn nhau, không thể tưởng tượng được bọn họ dùng cách này để trao đổi, trách không được Roosevelt nói, bọn họ lén liên lạc với nhau, quả nhiên hắn không nói dối."Mọi người quá khách khí!" Tiếu Ân cười hắc hắc, hắn không nói lời nào, chỉ điều động một chút lực lượng tinh thần, biểu đạt ý tứ của mình.
Sau đó, Tiếu Ân tò mò hỏi: "Ma pháp của bộ tộc American thực kỳ diệu, có thể dùng phương pháp này để trao đổi với nhau."Lâm Mai lắc đầu, nhưng bộ dáng của hắn khiến người khác không thể khen tặng được.
Tất nhiên đám người Tiếu Ân biết đạo lý này, nhưng đối với năng lực đặc thù này vẫn thấy kỳ lạ, kỳ thực không chỉ có đám người Tiếu Ân có biểu hiện như thế, ngay cả đám người Roosevelt cũng khen tặng không ngớt.
Lâm Mai do dự một chút, đột nhiên cười ha ha, hắn giật hai mươi sợi tóc ra, bắn từng sợi về phía hai mươi người, trong tay mỗi người đều có một sợi, tay Tiếu Ân thì có hai sợi."Các vị, dựa theo tập tục của quê hương ta, nếu chúng ta có duyên gặp gỡ nhau ở đây, sợi tóc này mặc dù không có tác dụng gì, nhưng có thể nhắn nhủ một ít tinh thần ý niệm, có thể khiến các vị thuận lợi trao đổi với nhau."Lâm Mai gật đầu với Tiếu Ân một cái:
Mặc dù thứ này không trân quý bằng tử kim tinh thạch, nhưng đối với bọn họ, nó lại là đồ vật thực dụng. Hơn nữa đối với lễ vật này, bọn họ cũng không cự tuyệt.
Nếu như là người tham lam, chiếm được đồ tốt như thế này, tự nhiên vô thanh vô tức thu lấy.
Nhưng có thể đứng ở nơi này, đều là những nhân vật hiển hách.
Bọn họ có thể thoát thân ra khỏi địa ngục tu la, chắc chắn tiền đồ ngày sau không thể đo được, thậm chí còn có thể nói, chỉ cần không có gì bất ngờ, tương lai bọn họ sẽ trở thành truyền kỳ pháp sư.
Bọn họ vô cớ tiếp nhận lễ vật này mà không có gì báo đáp là chuyện không có khả năng.
Tiếu Ân nhíu mày, tính xem nên tặng thứ gì, đám người Kim cũng ngượng ngùng sờ túi.
Lâm Mai tặng phần lễ vật hào phóng này, nếu mình không lấy ra thứ gì tốt thì thực mất mặt, nhưng dù sáu người bọn họ có dùng hết tài sản cũng không thể lấy ra nhiều đồ tốt như vậy.
Tâm niệm của hắn thay đổi rất nhanh, nhìn sợi tóc trong tay mình, đột nhiên hỏi: "Lâm Mai pháp sư, nếu như ta giữ nó trong tay, ngày sau có thể liên lạc với người không?"Lâm Mai nao nao nói:
Trong đó có mấy người có nhiều đồ tốt, lại càng hối hận không thôi.
Một sợi tóc có thể đổi lại lời hứa hẹn như thế. Nếu bọn họ lấy ra đồ tốt của mình, chẳng phải sẽ được đãi ngộ này sao. Nhưng giờ phút này lấy ra đã quá muộn, bởi vì câu nói của Tiếu Ân đã phá hỏng ý nghĩ của bọn họ.
Đám người Tiếu Ân có sáu người, hơn nữa ngày sau đều có thể trở thành truyền kỳ pháp sư, nói cách khác ngày sau Lâm Mai sẽ có được sự trợ giúp của sáu nhân vật cấp bậc truyền kỳ.
Đó là chuyện tốt tới mức nào, vừa nói ra đã khiến người khác đố kỵ như điên.
Tay Roosevelt sờ vào không gian trang sức của mình nửa ngày, cuối cùng thở dài một hơi, hắn là người giàu có, cho nên cũng thuộc nhóm người hối hận.
Nhưng bọn họ đều là những người có tâm trí kiên định, mặc dù trong lòng hối hận nhưng rất nhanh vứt bỏ được.
Hắn thông qua sợi tóc, nhắn nhủ ý nguyện của mình: "Lâm Mai pháp sư, nếu Tiếu Ân pháp sư hào phóng như thế, thì thêm cả phần của ta nữa đi."Mọi người đều bày tỏ thái độ như nhau.
Ở nơi này mọi người đều có thực lực tương đương nhau, người nào cũng không muốn bị người khác xem thường, cuối cùng kết quả thường chỉ có một.
Trong đó cao hứng nhất, tất nhiên là Lâm Mai, hắn không thể nào nghĩ ra, mình chỉ mất hơn hai mươi sợi tóc đã đổi được nhiều lời hứa hẹn như vậy.
Mặc dù cuộc đời có nhiều chuyện ngoài ý muốn, hắn cũng biết, không phải ai cũng thực hiện được lời hứa, nhưng với ngạo khí của những người này, ít nhất sẽ có hơn phân nửa số người, không tiếc cái giá để thực hiện lời hứa hẹn của mình.
Roosevelt đột nhiên vỗ tay một cái, hấp dẫn sự chú ý của mọi người, hắn mỉm cười nói: "Các vị theo lời của Lâm Mai, nếu chúng ta đã gặp nhau, tự nhiên là hữu duyên. Mặc dù chúng ta cách nhau rất xa, nhưng ngày sau nếu đạt tới cảnh giới truyền kỳ, đều có thể thông qua ma pháp trận siêu cấp để gặp nhau. Cho nên ta đề nghĩ, sau này có ai tiến giai thành ma đạo sỹ thì phát tin tức tới Lâm Mai, để ngày sau mọi người có thể liên lạc với nhau."
Trong nháy mắt, mọi người đều đồng ý.
Mọi người đều có năng lực rời khỏi đấu thú đài, dù là kiến thức hay thực lực đều vượt xa đám người Kim khi còn ở đế quốc Lang Nhân.
Hơn nữa những người có thể có mặt ở đây, đều được trưởng bối trong nhà truyền lại kinh nghiệm, đương nhiên bọn họ hiểu được, liên hệ với nhau có bao nhiêu chỗ tốt.
Cho nên khi Roosevelt đề nghị thậm chí bọn họ không cần nghĩ ngợi đã đáp ứng luôn.
Đám người Kim im lặng không nói gì, nhưng từ ánh mắt của bọn họ, có thể thấy bọn họ làm theo quyết định của Tiếu Ân.
Ánh mắt của đám người Roosevelt tập trung lên người Tiếu Ân, mặc dù bề ngoài của Tiếu Ân không hề xuất chúng, trong mắt một số chủng tộc, bộ dáng của Tiếu Ân lại càng xấu xí, nhưng giây phút này, bọn họ đều hy vọng Tiếu Ân có thể đồng ý.
Bởi vì tương lai, sáu người Tiếu Ân có thể trở thành truyền kỳ pháp sư.
Tiếu Ân cân nhắc trong chốc lát, cuối cùng cười nói: "Tốt, đã có duyên thì nên làm như thế."Mọi người không tự chủ được thở phào một hơi, không khí thoải mái xuất hiện trong sân.
Trong tình huống này, nếu có người muốn ám tập Đức Lỗ Phu, chắc chắn sẽ đối đầu với tất cả mọi người.
Đột nhiên, năng lượng trên người Đức Lỗ Phu dao động mạnh mẽ, đạo năng lượng này khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Trong lòng Tiếu Ân run lên, hắn cũng đã có kinh nghiệm này, nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt của hắn, tâm tình vui sướng thông qua sợi tóc truyến đến mọi người."Đức Lỗ Phu, hắn bắt đầu tiến giai."