Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Chương 210: Tấn thăng ma đạo sĩ

Khi năng lượng khác thường tràn ngập khắp cả trận pháp, lập tức nổi lên những đám mây đủ mọi màu sắc.

Nước hoa hồng, nước nho, nước hoa tử kinh, mã não tinh, sương phong diệp, dường như là rất nhiều loại màu cùng làm công tác nghệ thuật nhuộm lên đám mây, vô số ngư long uốn lượn tiến vào trong đám mây màu trắng nhợt.

Tuy nhiên chỉ một lát sau tất cả mọi người đều tiến vào trong một thế giới bị các đám mây vây quanh.

Trong mắt mấy người Kim đều lộ vẻ kinh ngạc. Bọn họ có thể cảm ứng được, những đám mây xinh đẹp này dường như cũng không phải hư ảo, mà là một loại năng lượng tồn tại chân thực.

Chỉ có điều loại năng lượng này có chút hay thay đổi, và lấy một loại phương thức đặc thù để tồn tại.

Bởi vì quan hệ tín nhiệm đối với Tiếu Ân, cho nên bọn họ cũng không lo lắng đề phòng, ánh mắt chỉ mang theo một loại thưởng thức quan sát biến hóa của những đám mây này.

Nhưng bọn họ cũng không biết, hai vị ma Tiếu Ân pháp sư và Linnuo đã đạt tới lục cấp đỉnh phong thân ở trong đám mây lại có thêm một loại cảm thụ hoàn toàn khác.

Khi những đám mây kia xuất hiện trong nháy mắt lực lượng tinh thần của bọn họ đã sớm lâm vào trong đó.

Đại lượng lực lượng tinh thần cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong ma pháp trận đã tạo thành cảnh tượng kỳ dị mà xinh đẹp như thế. Ở trong cảm ứng của bọn họ, những đám mây này không ngờ phát huy một loại tác dụng thần bí, dường như ngay cả không gian chỗ bọn họ cũng đều xuất hiện biến hóa vi diệu.

Đây là một loại năng lượng thần kỳ. Khi loại năng lượng này bắt đầu chính thức tràn ngập, đối với một số người thực lực đã đạt tới trình độ nào đó, không thể nghi ngờ có thể đem đến công hiệu thần kỳ.

Tiếu Ân nhắm hai mắt lại, toàn bộ thể xác và tinh thần đều đắm chìm vào một loại cảm thụ hiếm có này.

Trong thế giới tinh thần được hắn phóng ra ngoài, dường như cảm ứng được chỗ khác biệt của loại không gian này với không gian bình thường.

Loại cảm giác này căn bản là không thể diễn tả bằng ngôn ngữ, nhưng lại chân thực và không thể tin nổi như vậy.

Trên thế giới này, dường như có một tầng năng lượng đặc thù. Loại năng lượng này là một loại gông cùm. Nó đã cản trở nhân loại phát sinh tiếp xúc với bản chất của thế giới này.

Nếu như trước kia, Tiếu Ân chỉ có thể cảm ứng được tất cả ma pháp nguyên tố đều tồn tại dưới một loại trạng thái hỗn hợp. Nhưng lúc này, ở trong cảm ứng của hắn. Dường như những nguyên tố này không phải là hỗn hợp cùng một chỗ, hơn nữa còn là tầng tầng lớp lớp, dường như vĩnh viễn không đến tận cùng.

Năng lực cảm ứng quan sát của hắn, dường như ở một khắc này đột nhiên đề cao mấy lần, đạt tới một loại cảnh giới tinh tế.

Tất cả nguyên tố ở trong cảm giác của hắn, dường như đã xâm nhập tới một trình độ không thể tưởng tượng. Hơn nữa, theo sự tăng lên của đám mây, hắn có thể quan sát đến các vật càng rõ ràng.

Mơ hồ, hắn thậm chí còn có một loại cảm giác. Đó chính là hắn có thể đột phá một loại lực lượng phong tỏa trong không gian này, từ đó lĩnh ngộ được bản chất năng lượng của thế giới này.

Có lẽ khi hắn làm được một bước này mới có thể xem như đột phá cực hạn trước mắt.

Mồ hôi từ trên đầu Tiếu Ân nhỏ xuống. Tuy rằng lực lượng tinh thần của hắn tập trung cao độ và đang tiêu hao nhanh chóng, nhưng trên mặt hắn lại tươi cười cực kỳ vui mừng.

Lúc này, hắn dường như hiểu được cảm giác khi Griffin thi triển ma pháp kia.

Đặc biệt là ngưng tụ hơn trăm cái hỏa cầu thành một thể, làm cho uy lực của thủ đoạn công kích đặc thù tăng lên gấp bội, nó từng khiến cho Tiếu Ân thèm nhỏ dãi.

Tuy nhiên về sau bất kể Tiếu Ân bắt chước như thế nào, đều không thể đạt được hiệu quả đồng dạng.

Mà lúc này, ở bên trong những đám mây này, hắn lại đột nhiên có một loại minh ngộ kỳ lạ.

Thì ra đối với ma đạo sĩ, bọn họ chẳng những nắm giữ hiệu quả của ma pháp dung hòa nguyên tố, còn nắm giữ một loại năng lực điệp gia.

Chất chồng, đem hiệu quả ma pháp của từng tầng chất chồng lên. Sau khi uy lực đạt tới một giới hạn thì có thể từ lượng biến mà sinh ra chất biến. Cho dù là một ít ma pháp cấp thấp cũng có thể phát huy ra hiệu quả của ma pháp cấp cao.

Bất chợt, Tiếu Ân lại suy nghĩ về tình hình của trận chiến với Griffin.

Kinh nghiệm giao thủ với ma đạo sĩ là vô cùng quý giá. Đặc biệt dưới tình huống như vậy, mỗi một hành động đều có thể cho Tiếu Ân liên tưởng khác.

Vào lúc này Nhất Hào cũng phát huy ra tác dụng trọng yếu. Nó không ngừng quay lại mỗi một động tác của Griffin cùng với bản chất ma pháp phóng ra.

Đồng thời, Tiếu Ân lại nghĩ tới hào quang chói mắt phóng ra trong nháy mắt khi Dida đại tát mãn va chạm với Rui Pike.

Mặc dù hai người bọn họ chỉ giao thủ một chút, sau thời gian ngắn ngủi liền hoàn toàn tách ra.

Nhưng thời gian đối chiến của ma đạo sĩ tạo thành ảnh hưởng đối với sự trùng kích của Tiếu Ân lúc này, thậm chí còn lớn hơn tự thể nghiệm của hắn.

Bất chợt, những vấn đề làm Tiếu Ân bối rối lâu nay dường như tất cả đều được giải quyết dễ dàng. Hắn dường như đã thể ngộ tới một số chỗ tương đồng.

Tiếu Ân đột nhiên mở hai mắt. Ở trong tinh thần cảm ứng của hắn toàn bộ thế giới dường như lại một lần nữa nổi lên biến hóa khác biệt.

Hắn dường như đã xuyên thấu tầng năng lượng thần bí cản trở hắn liên hệ với bản chất thế giới, chân chính tiếp xúc với lực lượng cơ bản nhất của thế giới này.

Tất cả những đám mây trong nháy mắt đảo loạn, loại năng lượng dao động cường đại này khiến nguyên tố năng lượng của cả ngọn núi đều nhiễu loạn lên.

Gió thổi mây vần, phong vân biến sắc, bầu trời trên đầu bọn họ trong nháy mắt biến sắc.

Một đoàn đám mây đen, giống như sợi bông thấm đẫm mực nước dần dần ép xuống. Chúng nó chồng chất, bay tới, lan tràn lại đây. Bầu trời trắng xanh giống như tờ giấy nhúng mực, nhanh chóng trở tối, biến đen. Toàn bộ bên trong sơn cốc giống như hoàng hôn khiến người ta tim đập nhanh.

Liền sau đó, tất cả những đám mây có đủ loại màu sắc đột nhiên điên cuồng quấy động. Trong cơ thể Tiếu Ân đột nhiên trào ra một lực hút thực lớn, giống như hắc động hút toàn bộ những đám mây này vào trong thân thể.

Biến hóa xảy ra bất ngờ khiến mấy người bọn Kim ngơ ngác nhìn nhau. Bọn họ đều cảm ứng được, nguyên tố năng lượng đáng sợ quấy động quanh người Tiếu Ân.

Loại năng lượng cường đại này đã vượt rất xa phạm vi bọn họ có thể lý giải.

Ở dưới sự áp chế của cỗ năng lượng này. Bọn họ giống như một chiếc thuyền lá nhỏ giữa biển lớn. Theo con sóng nhấp nhô, dường như bất cứ lúc nào đều có thể lật nhào trong sóng dữ mờ mịt vô biên này.

Tuy nhiên, bọn họ cũng không kinh hoảng mà lẳng lặng thể ngộ biến hóa kịch liệt của loại năng lượng này.

Giống như khi ở tử vong chi địa bọn họ đồng tâm hiệp lực xuất ra như thế. Trong lòng mỗi người đều có tin tưởng cường đại kiên định không thể dao động.

Trên mặt Linnuo đã sớm mất đi thần thái. Hắn dường như đã tiến vào một loại trạng thái thất thần.

Nhưng tinh thần ý thức của hắn vẫn đang cảm thụ năng lượng dao động phát ra từ trên người Tiếu Ân. Ở dưới loại dao động này, nét mặt già nua của hắn không tự chủ được co rúm lại.

Ở trên người của Tiếu Ân, hắn nhìn thấy phương hướng đi tới đã biến mất trong sương mù, cũng thấy được nắng sớm của mặt trời mới mọc trong đêm đen.

Ở một khắc này, tâm tình của hắn vô cùng xúc động. Bởi vì, hắn lại trở về lần đầu tiên nếm thử cảm giác trùng kích ma đạo sĩ.

Loại cảm giác này đã yên lặng rất lâu rồi. Thậm chí ngay cả hắn cũng đã mất đi dũng khí và tin tưởng tiếp tục trùng kích. Nhưng vào lúc này, sự tự tin đặc hữu của đại ma pháp sư được hắn giấu ở chỗ sâu nhất trong lòng lại được Tiếu Ân hoàn toàn thức tỉnh. Từ trên người hắn lại một lần nữa nổi lên khí thế cường đại.

Mặc dù loại khí thế này cũng không thể giúp hắn một bước lên trời, phá vỡ loại năng lượng thần kỳ ngăn cản trước mặt hắn. Nhưng hắn đã cảm ứng qua cảnh giới điệp gia đặc hữu của ma đạo sĩ, đối với tương lai của mình đã tràn đầy tự tin.

Ma pháp nguyên tố dao động quanh người Tiếu Ân dường như càng tồn tại càng mãnh liệt. Mà tất cả tầng mây đen dày đặc trong sơn cốc lại mang đến cho người ta áp lực tâm lý cường đại.

Nhưng Tiếu Ân lại chẳng quan tâm đối với hết thảy ngoại giới. Ở trong lòng hắn thủy chung vẫn bảo trì trong một loại cảnh giới vi diệu.

Khi hoàn toàn xuyên thủng loại năng lượng này là lúc thân thể hắn bắt đầu hấp thu mây mù ngũ sắc tràn ngập trong không gian.

Nhưng mây mù này chính là năng lượng, là năng lượng siêu cấp cường đại mà bảy đại ma pháp bọn họ cùng kích phát ra.

Khi những năng lượng này kết hợp cùng một chỗ liền giống như công năng chất chồng của ma đạo sĩ. Từ lượng biến sinh ra chất biến, trợ giúp Tiếu Ân thành công bước ra một bước cuối cùng.

Đến lúc này, Tiếu Ân rốt cuộc hiểu được: Vì sao ma pháp trận này cần bảy vị đại ma pháp sư trở lên mới có thể kích phát.

Bởi vì tác dụng của ma pháp trận này làm cho người ta thể ngộ năng lực chất chồng thuộc về cảnh giới ma đạo sĩ.

Loại năng lực chất chồng này cũng không chỉ thuộc về loại khống chế ma pháp nguyên tố. Thậm chí ngay cả ma lực cũng có thể tiến hành chất chồng đến mức độ nào đó.

Tuy nhiên loại lực lượng này cũng chỉ có đại ma pháp sư lục tinh đỉnh phong mới có thể thể ngộ.

Mà một khi một đại ma pháp sư lục tinh đỉnh phong thể ngộ được loại cảnh giới này và sau khi làm ra đột phá tương ứng, những đám mây chất chồng do lực lượng tinh thần khác nhau kích phát sẽ cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong thân thể của đại ma pháp sư lục tinh đỉnh phong đó.

Ở dưới sự trợ giúp của cỗ ngoại lực cường đại này, vị ma pháp sư có cảm ngộ mới kia tám chín phần mười có thể đột phá gông cùm trước mắt. Thành công vượt qua cửa ải khó khăn mà tuyệt đại đa số ma pháp sư cả đời cũng không thể vượt qua.

Thực ra trong ma pháp trận này, tổng cộng có hai vị đại ma pháp sư lục tinh đỉnh phong. Nhưng Tiếu Ân đã sớm có lĩnh ngộ, cho nên mới hấp thu tất cả những đám mây này.

Sau khi những đám mây này tất cả đều tiến vào trong cơ thể hắn, bởi vì ma lực ngoại lai cường đại không ngừng chất chồng kết quả liền giống như một bàn tay lớn ở sau lưng trợ giúp, mạnh mẽ nâng lực lượng tinh thần của Tiếu Ân lên một cao độ, một vị trí cao hơn điểm giới hạn.

Lúc này, lực lượng tinh thần của Tiếu Ân rốt cuộc đột phá tất cả gồng cùm, tiếp xúc với bản chất của mảnh thiên địa này.

Hắn mở hai mắt, trong mắt có rất nhiều cảm tình, mở rộng hai tay ra, mây đen dày đặc trong sơn cốc giống như có được sinh mệnh không ngừng lưu động.

Lực lượng tinh thần của Tiếu Ân đã xâm nhập vào mỗi một phân của những đám mây này, không để sót chút nào.

Hắn vươn năm ngón tay, nắm chặt lại. Theo động tác của hắn, mây đen rậm rạp làm cho người khác lo sợ kia lập tức co rút lại. Chỉ một lát sau, mây đen tràn ngập khắp cả thung lũng đã biến thành viên cầu chỉ bằng nắm tay, lơ lửng xoay tròn trên đỉnh đầu Tiếu Ân.

Sau khi mây mù bảy màu biến mất, mọi người đã có thể thấy được rõ ràng cảnh sắc xung quanh.

Cho nên sau khi bọn họ nhìn thấy Tiếu Ân không ngờ đem sương mù dày đặc tràn ngập toàn bộ sơn cốc ngưng tụ thành một đoàn, không khỏi đồng thời biến sắc. Ngay cả mấy người Kim trong lòng cũng đều hoảng sợ, càng không cần phải nói tới vị lão ma pháp sư Linnuo. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.comNhưng bọn họ cũng không biết, Tiếu Ân lúc này đã lâm vào một loại trạng thái cực kỳ tinh tế. Nhờ vào cảnh giới chất chồng vừa mới lĩnh ngộ của ma đạo sĩ, không chỉ có hắn có được thu hoạch lớn, bước ra một bước siêu việt cực hạn kia. Ngay cả Nhất Hào cũng thu được lợi ích không phải là ít.

Ở trong lĩnh vực của máy vi tính, có một bộ phận trọng yếu tạo thành, đó chính là nén dữ liệu.

Thời kỳ Nhất Hào xuất hiện đã có thể nén dữ liệu đến mấy chục lần, thậm chí tỉ lệ còn lớn hơn trăm lần.

Nhưng sau khi Nhất Hào kết hợp với thế giới tinh thần của Tiếu Ân, và thể ngộ tới loại cảnh giới chất chồng thần kỳ này. Nhất Hào không ngờ đã mang phương thức nén ép sử dụng tới ngoại giới.

Cho nên Tiếu Ân mới có thể trong thời gian ngắn ngủi nén ép toàn bộ mây đen trong sơn cốc tới tình trạng nhỏ nhất.

Cũng may có thêm năng lực tính toán siêu cường của Nhất Hào, cho nên mới có thể làm ra một cảnh tượng kinh thế hãi tục như vậy. Ngoại trừ hắn, cho dù là Dida hay Yidikalun đích thân tới cũng tuyệt đối không thể nén ép mây đen đến trình độ khủng bố như vậy.

Đương nhiên, sau khi Tiếu Ân và Nhất Hào hợp thể, cũng chỉ có phương diện nén ép vượt qua cảnh giới ma đạo sĩ. Về các phương diện còn lại vẫn như trước kém rất xa. Không có một khoảng thời gian cố gắng học tập và rèn luyện thì không thể sánh vai với những ma đạo sĩ nổi tiếng từ lâu.

Tuy nhiên cho dù là như thế, thực lực của Tiếu Ân biểu hiện ra cũng thực sự khiến người khác quá khiếp sợ rồi.

Đặc biệt là đoàn mây mù được nén ép đang lơ lửng trên đầu hắn càng bao hàm năng lượng quá mức cường đại. Nếu lúc này đột nhiên nổ ra, chỉ sợ không ai có thể chịu được sự tấn công của năng lượng cường đại như thế.

Tách tách…

Thiểm điện liên tiếp không ngừng lóe lên bên trong đoàn mây mù chỉ bằng nắm tay kia. Nhưng đã bị lực lượng nén ép ảnh hưởng, những lôi điện này vốn tàn phá bừa bãi trong phạm vi hơn mười trượng không ngờ bị nhốt trong địa phương chỉ bằng nắm tay mà không thể tràn ra ngoài.

Một dao động năng lượng cường đại đã hội tụ đến cực điểm, tạo thành chấn động của cả đoàn mây mù. Với lực lượng lúc này của Tiếu Ân, còn rất khó áp chế phong ấn hoàn toàn lực lượng lôi điện cường đại như thế.

Nhìn đoàn mây đen trên đỉnh đầu, Tiếu Ân thở dài một hơi.

Thực lực lúc này của hắn quả thực không đủ. Với năng lực trước mắt của hắn, miễn cưỡng thu thập năng lượng lại cũng đã là cực hạn. Nếu lại muốn áp chế khống chế, đó căn bản là chuyện không có khả năng.

Dù sao, đoàn mây đen này bao phủ phạm vi thực sự là quá lớn, lực lượng lôi điện bên trong cũng đồng dạng vượt qua cực hạn khống chế của hắn.

Tâm niệm khẽ động, Tiếu Ân lập tức bay lên.

Khí lưu dưới chân hắn tự do phiêu đãng. Đây cũng không phải Phong Tường Thuật của ma pháp sư, mà là một loại thủ đoạn khống chế ma pháp nguyên tố thuần túy.

Sau khi lĩnh ngộ cảnh giới chất chồng, Tiếu Ân đã không cần tận lực thi triển Phong Tường Thuật. Hắn chỉ cần không ngừng trùng điệp nguyên tố phong hệ liền có thể đứng trong hư không.

Điểm này vô cùng giống với biểu hiện đạp bộ hư không của Yidikalun và Dida trước kia.

Mà chỉ có tới lúc này, sau khi lĩnh ngộ bản chất của lực lượng nguyên tố, Tiếu Ân mới hiểu được bọn họ làm sao làm được điều này.

Người không đạt tới cảnh giới bậc này căn bản là không thể nhận ra hiệu quả chất chồng của nguyên tố. Đương nhiên chính là bởi vì không nhìn thấy mà tâm sinh ý sợ hãi.

Nhưng đối với Tiếu Ân lúc này mà nói, có thể hư không phi hành thực ra chỉ là một thủ đoạn nhỏ của nguyên tố chất chồng mà thôi, cũng không đáng vui mừng.

Trước mắt đột nhiên hiện lên một đạo hắc ảnh, Hắc Toàn Phong đã nhanh như thiểm điện bay đến bên người hắn.

Chỉ có điều, ánh mắt của nó gắt gao nhìn chằm chằm viên cầu mây đen trong tay Tiếu Ân. Ngay cả nó cũng cảm ứng được năng lượng đáng sợ ẩn chứa trong đó.

Nhìn thấy một tia sợ hãi trong mắt Hắc Toàn Phong, trong lòng Tiếu Ân thầm đắc ý. Tên đại quái vật này cho dù là khi đối mặt với thất cấp ma thú cũng không biểu lộ nửa điểm sợ hãi và bất an. Nhưng sau khi tiếp xúc với đoàn mây đen này lại biểu hiện cực kỳ sợ hãi. Bởi vậy có thể thấy được, năng lượng ẩn chứa trong đoàn mây đen này cũng không phải thất cấp ma thú có thể bằng được.

Nhìn về phương xa, trong lòng Tiếu Ân hào hùng cuộc cuộn, có một loại tự tin cường đại chỉ thiên họa địa duy ngã độc tôn.

Ngón tay hướng về phía đoàn mây đen trên đỉnh đầu, một đạo hào quang màu trắng giống như đuôi sao chổi xuất hiện phía sau đoàn mây đen. Sau đó, năng lượng dao động cường đại từ bên trong đạo bạch quang này truyền đến. Toàn bộ đoàn mây đen giống như tên rời cung bay nhanh về phía xa.

Tốc độ của đoàn mây đen cực nhanh. Thoáng cái đã bắn xa mười dặm, mà tinh thần khống chế của Tiếu Ân cũng đã hoàn toàn rút về.

Một tiếng nổ lớn đủ để che dấu tất cả tiếng gầm rú từ phương xa truyền đến. Ở dưới sự gia trì của thiên lý nhãn, Tiếu Ân có thể nhìn thấy rõ ràng đoàn mây đen lấy tốc độ giống như thiểm điện va chạm trên một ngọn núi lớn.

Mà càng làm người khác ngạc nhiên và thán phục chính là, ngọn núi này dưới sự đả kích của đoàn mây đen không ngờ cứ như vậy biến mất.

Ngọn núi lớn vốn cao vút bị đoàn mây đen bằng nắm tay san bằng, độ cao một phần năm phía trên của ngọn núi và mây đen đồng thời biến mất. Chỉ còn lại từng đoàn khói nhẹ lượn lờ xung quanh, chậm rãi bao quanh nơi này.

Hai mắt Tiếu Ân mơ hồ tỏa sáng. Trong thân thể hắn tràn đầy lực lượng mãnh liệt mênh mông súc thế đợi phát. Hắn biết, mình đã đột phá cực hạn, chính thức trở thành một vị ma đạo sĩ.

Hơn nữa hắn không giống với những ma đạo sĩ vừa mới tấn thăng không biết gì. Dưới sự hợp thể với Nhất Hào, lực lượng của hắn có thể phát huy ra không thể nghi ngờ sẽ đạt tới một trình độ khủng bố.

Trong lòng hắn tràn đầy cảm khái, đảo mắt nhìn quanh. Nếu Griffin hoặc là Rui Pike ở đây thì tốt rồi…

Đột nhiên, Tiếu Ân ngẩng đầu, phát ra một tiếng thét dài liên miên vô tận.

Dường như muốn phát tiết tất cả khó chịu trong lòng từ khi sinh ra tới nay. Tiếng thét dài long trời lở đất này của Tiếu Ân giống như cuộn sóng truyền ra xa, khiến mấy người bọn Kim ở phía dưới đều hưng phấn.

Rất xa, bên trong một sơn cốc u ám, hai tên không có thực thể phiêu đãng bên trong sương mù yên lặng lắng nghe tiếng thét dài của Tiếu Ân. Dường như từ trong tiếng thét dài này nhớ về huy hoàng của ngày xưa.

Thực ra khi đám người Tiếu Ân vừa tiến vào dãy núi Ishtar, cũng đã khiến hai tên trốn ở chỗ này không biết bao nhiêu năm phát hiện.

Ngay từ đầu. Bọn họ cũng không chú ý lắm đến đám người Tiếu Ân. Bởi vì với thân phận của bọn họ quả thực có tư cách không để đám người Tiếu Ân vào mắt.

Nhưng sau khi Tiếu Ân biểu diễn kỹ xảo khống chế ma pháp nhất tâm nhị dụng, cùng với thủ đoạn bày trận rất nhanh. Lập tức khiến hai lão bất tử này nhìn với cặp mắt khác trước.

Cuối cùng, sau khi bọn họ nhìn thấy ma pháp trận đã thất truyền xuất hiện, cùng với thanh thế to lớn kia, đoàn mây đen ngưng nén tới cực điểm, thì ngay cả bọn họ cũng có chút thất thần.

Nói thực, thủ đoạn ngưng luyện của Tiếu Ân thì ngay cả hai người bọn họ cũng không có nắm chắc có thể làm tốt hơn."Bulliet, tiểu tử này thực là cổ quái." Một thanh âm kéo dài từ chỗ sâu trong sương mù dày đặc truyền đến. Sương mù xung quanh trên dưới phiêu động, dường như căn bản không bị dòng khí lưu nào ảnh hưởng.

Lida cũng không giấu diếm thực lực cường đại của mình. Hắn bọc một đám sương mù dày đặc thực lớn bay trên bầu trời. Nhìn sơ qua giống như một đám mây đen lớn.

Ngay sau khi Tiếu Ân và Hắc Toàn Phong phát hiện hắc ảnh cổ quái này, và cảm nhận được khí tức cường đại kia. Sắc mặt của bọn họ dần dần trở nên khó coi.

Bởi vì sau khi bọn họ thấy được đám sương mù dày đặc thực lớn này, cùng với cảm nhận được khí tức cường đại quen thuộc nhưng lại sắc bén trong sương mù dày đặc kia, lập tức hiểu được thứ này từ đâu đi ra.

Đám sương mù dày đặc này cũng không xa lạ gì với bọn họ. Bởi vì thực vật thạch long của Hắc Toàn Phong chính là từ trong đó lấy ra.

Tiếu Ân vẫn hoài nghi, ở trong đó có huyết mạch truyền thừa của long. Nhưng cho dù là hắn và Hắc Toàn Phong liên thủ cũng không dám thăm dò nơi đó.

Tuy nhiên hắn làm sao cũng không nghĩ tới, phiền toái đến từ bên trong sơn cốc thần bí không ngờ lại chủ động xuất kích. Việc này cũng đã vượt ra ngoài ý liệu của Tiếu Ân. Tốc độ di động của Lida rất nhanh, không lâu sau đã tới gần Tiếu Ân.

Mấy người bọn Kim cùng bay lên. Bọn họ đương nhiên cũng nhìn ra chỗ cổ quái của đám sương mù đen này, và cảm ứng được lực lượng cường đại khiến người khác hoảng sợ của sương mù đen kia.

Nhưng nguyên nhân chính là vì cảm ứng được cường đại của thứ này. Cho nên mấy người Kim mới nhất tề đi tới bên cạnh Tiếu Ân.

Linnuo sau một chút do dự cũng theo mấy người Kim đi tới bên cạnh Tiếu Ân.

Thực ra vừa rồi ở bên trong ma pháp trận, hắn đã cảm ứng được cái mà mình phải theo đuổi. Cho nên, hắn lúc này cho dù phẩy tay áo bỏ đi, cho dù là ai cũng không nói gì được hắn.

Nhưng lão ma pháp sư sau khi nhìn thấy Tiếu Ân thành công tiến giai, không ngờ lại sinh ra một ý niệm kỳ dị trong đầu.

Hắn muốn nhìn xem, thiên chi kiêu tử này rốt cuộc có thể đi tới bước nào mới thôi.

Cho nên khi chống lại màn sương đen quái lạ này hắn vẫn là làm việc nghĩa không chùn bước, đi tới bên cạnh mấy người Tiếu Ân kề vai chiến đấu.

Ánh mắt mang theo cảm kích liếc qua Linnuo, Tiếu Ân đương nhiên biết quyết định của hắn đại biểu cái gì. Tuy rằng cũng không biết rõ vì sao hắn quyết định như vậy. Nhưng hành động tuyết trung tống thán vĩnh viễn khiến người ta càng cảm động hơn so với dệt hoa trên gấm.

Đám sương đen dừng lại trước mặt bọn họ không xa. Tuy nhiên cỗ áp lực tràn ngập không trung kia chưa từng có lúc thả lỏng, ngược lại bởi vì không khí khẩn trương mà càng cấp bách hơn.

Hắc Toàn Phong từ trước đến nay đều là hùng hổ lần đầu tiên trở nên hiền lành. Khi đối mặt với đám sương đen này, trực giác của ma thú nói cho nó, hiện nay nó tuyệt đối không thể trêu chọc thứ đồ này.

Không chỉ có như thế, ở bên trong thân thể nó, dường như có một sự sợ hãi thiên tính phát ra từ cốt tủy đối với đám sương đen này. Giống như một loại dấu ấn khắc ghi trong linh hồn, khảm vào từng tế bào trí nhớ.

Nhìn thấy tình trạng uể oải không dám động của Hắc Toàn Phong, trong lòng Tiếu Ân đột nhiên nổi lên một cơn lửa giận.

Hắn từng nói qua với mọi người, không bao giờ để nó bị ủy khuất nữa. Nhưng hiện tại xem ra, Hắc Toàn Phong đã ủy khuất thiếu chút nữa ngay cả phong hệ ma pháp nguyên tố cũng không cách nào thi triển.

Hừ nhẹ một tiếng, Tiếu Ân nói: "Kim, các ngươi đưa Hắc Toàn Phong hạ xuống, nơi này giao cho ta là được."Mệnh lệnh của Tiếu Ân được chấp hành nhanh chóng. Ngay cả Linnuo sau khi chần chừ một lát cũng nói một tiếng cẩn thận rồi đi xuống.

Bọn họ đều đã cảm ứng được biến hóa phát sinh trên người Tiếu Ân. Biết tám chín phần mười hắn đã đột phá cực hạn, trở thành một vị ma đạo sĩ chính thức.

Vì vậy mặc dù cảm ứng sâu sắc sự cường đại của đám sương đen, nhưng đối với Tiếu Ân lại cũng không đánh mất lòng tin.

Dù sao, ma đạo sĩ ba chữ này mang đến cho người ta cảm giác thực sự quá mức rung động.

Tiếu Ân nhìn theo Kim và Hắc Toàn Phong bọn họ an toàn đi xuống, trong lòng lập tức buông lỏng một chút.

Song phương cứ duy trì im lặng như vậy, cũng không có bên nào muốn chủ động xuất thủ.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, nhưng song phương vẫn như trước bảo trì loại cục diện đối lập quỷ dị này.

Tiếu Ân cho tới nay đều nghĩ bản thân mình rất kiên nhẫn, nhưng sau khi nửa ngày trôi qua, hắn lại bi ai phát hiện, hóa ra tính nhẫn nại của thứ quỷ quái này tốt hơn nhiều lắm so với hắn.

Đó là một đám sương đen nồng đậm, ngay cả Tiếu Ân cũng thấy không rõ lắm ở trong đám sương đen rốt cuộc có thứ gì.

Nhưng sau khi đám sương đen này xuất hiện thì thủy chung vẫn duy trì một hình thái. Cho dù là gió núi thổi qua, cũng không thay đổi chút nào.

Nếu như không phải ở ngay trước mặt Tiếu Ân, hắn thực sự còn nghĩ rằng đây chẳng qua là một bức tranh rất thực mà thôi.

Sự nhẫn nại của đối phương vượt ra ngoài ý liệu của Tiếu Ân. Khiến trong lòng hắn có chút nghi ngờ bất định.

Thực ra, Tiếu Ân cũng không biết lai lịch chân chính của đối thủ. Nếu hắn biết đối phương là một hồn phách long tộc ẩn nấp ở địa phương kia mấy vạn năm. Như vậy hắn tuyệt đối không có đủ tin tưởng sẽ cùng đối phương duy trì cục diện không hề ý nghĩa này.

Hít một hơi thực sâu, trong lòng Tiếu Ân rốt cuộc xuất hiện một chút tâm tình không kiên nhẫn.

Trong ánh mắt hắn bắn ra một lũ tinh quang, cao giọng hỏi: "Các hạ từ trong mê vụ cốc tới, không biết tìm đến bỉ nhân có chuyện gì sao?"Thái độ của Tiếu Ân khá khiêm tốn. Dù sao, hắn cũng đã trộm từ trong đó một thạch long, cho nên ở trên thái độ tuyệt đối không có khả năng cường ngạnh.

Màn sương đen phía đối diện rốt cuộc bắt đầu mấp máy, một thanh âm kéo dài từ trong sương mù đen truyền đến: "Giao con đại ma thú kia cho ta, các ngươi có thể rời đi."Tiếu Ân nao nao, không nghĩ tới đối phương lại thực sự có thể nói ra.

Ánh mắt nhìn thoáng qua trên người Hắn Toàn Phong, trên mặt Tiếu Ân lộ ra một tia tươi cười hòa thuận. Hắn cẩn thận dò hỏi: "Người cần Hắn Toàn Phong làm gì?"

Đối với Tiếu Ân và mấy người Kim mà nói, Hắc Toàn Phong cũng không phải ma sủng, mà là thân nhân của bọn họ, là thân nhân thân mật nhất.

Chuyện Hắc Toàn Phong ghét nhất trên đời, chính là tiến vào không gian ngủ đông. Nhưng ngày xưa, trước khi sân chơi của thần mở ra, vì để bảo vệ Mary có thực lực kém cỏi nhất, Hắc Toàn Phong không chút do dự đã chủ động chui vào bên trong không gian ngủ đông.

Loại thái độ đối xử của thân nhân này đã khiến mọi người hoàn toàn tiếp nhận con quái vật lớn này. Hơn nữa, ở trong vùng đất tử vong, nếu không có long ngâm lui địch của nó, mấy người Kim sợ là đã sớm không thể không chết rồi.

Cho nên, khi đám sương mù đen này nói muốn ăn Hắc Toàn Phong thì ngay cả Mary tính tình dịu dàng nhất cũng không kìm nổi trợn mắt nhìn nó.

Nàng không chút do dự lấy ra Độc Giác Thú Chi Trượng. Nếu không phải kiêng dè Tiếu Ân ở giữa không trung, như vậy nàng khẳng định là giành xuất thủ đầu tiên. Vẻ tươi cười trên mặt Tiếu Ân dần dần thu liễm. Trong lòng hắn đồng dạng thiêu đốt một đoàn lửa giận.

Bất kể là ai, sau khi ở trước mặt hắn nói ra yêu cầu này đều phải trả giá tương xứng.

Bàn tay nhẹ nhàng vuốt không gian hạng liên trước ngực, Bán Thần Chi Trượng đã xuất hiện trong tay Tiếu Ân. Nếu đối phương đã đưa ra yêu cầu quá mức không thể cứu vãn được như vậy, Tiếu Ân tự nhiên không cần lãng phí nước miếng mặc cả với hắn nữa.

Một viên ma hạch trên Bán Thần Chi Trượng lập tức sáng lên, đại lượng cuồng phong tiến hành hội tụ bên người Tiếu Ân.

Đây là tam cấp ma pháp Toàn Phong Thuật, chẳng qua ma pháp này cũng không chỉ là một Toàn Phong Thuật, mà là ở trong thời gian ngắn liên tục phóng ra hơn trăm đạo Toàn Phong Thuật.

Linnuo nhìn chính là hai mắt tỏa sáng.

Hắn lập tức liên tưởng đến tình hình đối chiến với Griffin trong ma pháp tháp của Tiffany.

Khi đó Griffin đem hơn trăm viên hỏa cầu nén ép thành một viên, hình thành một đại hỏa cầu khủng bố. Mà cách làm của Tiếu Ân bây giờ rõ ràng chính là một bản sao của Griffin. Chẳng qua chỉ là đem năng lượng hỏa hệ đổi thành phong hệ mà thôi.

Ở một khắc này, hắn rốt cuộc khẳng định, Tiếu Ân quả thực đã tiến giai. Hơn nữa thực lực của hắn không ngờ đạt tới trình độ không thua kém gì với Griffin thất tinh ma đạo sĩ bài danh đã lâu.

Toàn Phong Thuật cường đại không ngừng xoay quanh người Tiếu Ân. Loại phong lực cuồng bạo này trong thời gian rất ngắn tăng cường tới cực điểm. Khi Tiếu Ân và Nhất Hào liên hợp chất chồng tất cả những lốc xoáy này thì cỗ phong áp cực đại thậm chí đã thay đổi một phần địa hình xung quanh.

Vô số đất đá, bụi gai cây cối, thậm chí còn có một ít tảng đá lớn cũng chuyển động tàn phá bừa bãi trong lốc xoáy điên cuồng.

Uy lực của ma pháp được chất chồng quả nhiên lớn hơn rất nhiều so với ban đầu. Nếu lúc này ma pháp này đang thi triển trong ma pháp tháp của Tiffany, như vậy hậu quả duy nhất chính là phá hủy hoàn toàn tòa ma pháp tháp xinh đẹp này.

Tiếu Ân đứng ở trong phong nhãn. Vạt áo trên người hắn cũng không bay lên theo gió. Điều này thuyết minh lực khống chế của hắn đối ma pháp nguyên tố đã đạt tới trình độ tùy tâm sở dục.

Lida phía đối diện rốt cuộc đã có chút chú ý, thực lực cường đại của Tiếu Ân đã vượt ngoài dự liệu của hắn.

Có thể đem tam cấp ma pháp Toàn Phong Thuật nén ép tới tình trạng này, không nói ma đạo sĩ vừa mới tiến giai, cho dù là bát tinh ma đạo sĩ cũng chưa chắc có thể ung dung làm được.

Nhưng nhìn Tiếu Ân ở trong phong nhãn rõ ràng có dư lực, điều này khiến hắn một hồn phách long tộc đã chết mấy vạn năm không ngừng cảm thán. Nhân loại thiên phú trác tuyệt như vậy đã mấy vạn năm không nhìn thấy rồi.

Nhưng hắn cũng không nghĩ tới, hai người bọn họ ẩn cư bên trong sơn cốc, số nhân loại gặp qua thực ra có thể đếm được trên đầu ngón tay. Trong mấy vạn năm nhìn thấy dã thú phải nhiều hơn so với nhân loại. Nếu không như thế, bọn họ cũng không có khả năng dễ dàng buông tha cho Hắc Toàn Phong cắn nuốt thạch long. Tiếu Ân vẫn thực cẩn thận quan sát biến hóa của sương mù đen.

Hắn sở dĩ lựa chọn chất chồng ma pháp của phong hệ, chính là bởi vì ma pháp phong hệ có diệu dụng không tưởng được đối với sương mù.

Nhưng khi hắn thấy được bộ dáng thoải mái của đối phương, dường như không chút lo lắng, tin tưởng trong lòng cũng không khỏi có chút dao động.

Nhíu mày, Tiếu Ân hừ nhẹ một tiếng, cuối cùng ném Toàn Phong Thuật được chất chồng đi.

Ngay sau đó, toàn bộ trong sơn cốc đều bị vây trong một mảnh cát bay đá chạy. Phong lực cường đại kia giống như muốn cuốn tất cả mọi thứ trong sơn cốc vào trong đó, đè ép, nghiền nát.

Áp lực cực đại dường như không chỗ nào không có. Ngay cả đám người Kim cũng cảm nhận sâu sắc sức công kích cường đại của ma pháp này.

Tuy nhiên cũng may bên cạnh bọn họ còn có một tên đại ma thú mà không ngọn gió nào có thể thổi được nó.

Đám người Kim từng người mở ra ma pháp phòng hộ tráo, sau đó trốn phía dưới thân thể của Hắc Toàn Phong. Bọn họ ngẩng đầu nhìn xung quanh, muốn nhìn xem biểu hiện chật vật của đám sương mù đen kia trong cuồng phong.

Nhưng bọn họ lập tức cảm thấy thất vọng. Bất kể cuồng phong này hung mãnh cường liệt đến đâu, nhưng khi tiếp xúc với màn sương đen chính là không có chút lực xuyên qua.

Đám sương đen này dường như cũng không thuộc về thế giới này. Năng lượng phong hệ cường đại được chất chồng này không ngờ không thể mang cho hắn một tia thương tổn.

Sắc mặt của mấy người Kim đều thay đổi. Bọn họ đều nghĩ không ra, đây rốt cuộc là quái vật gì, vì sao lại nắm giữ đặc tính quỷ dị như vậy. Thực sự khiến người khác khó có thể đoán được.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/chuong-210/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận