Dị Giới Suy Thần
Tác giả: Tiểu Ngư Hung Mãnh
Chương 11: Chạy trốn hôn nhân cưỡng ép. (1+2)
Dịch: Thụy An An
Nguồn:
Sợ rằng Tân Khắc Lan lại bắt hắn làm thí nghiệm tiếp, Lôi Lôi vội vàng đem chuyện hôm nay ở võ học việc kể lại cho Tân Khắc Lan nghe từ đầu đến đuôi, để cho Tân Khắc Lan suy nghĩ thật kỹ. Lần này là Tào Tháo rượt, không biết lần sau sẽ phát sinh chuyện gì.
Sau khi nghe Lôi Lôi thuật lại, Tân Khắc Lan trở nên trầm tư, mãi vẫn không nói lời nào. Lôi Lôi nhàm chán đi lòng vòng trong phòng thí nghiệm, lẩm nhẩm tên từng món đồ trong phòng thí nghiệm. Hắn không biết giờ phút trong lòng Tân Khắc Lan đang dậy sóng.
Thần mạch giả!
Tân Khắc Lan đang cân nhắc khả năng Lôi Lôi là Thần mạch giả bởi vì ma vũ song tu chính là đại biểu cho Thần mạch giả.
Bây giờ, không còn ai biết được Thần mạch giả đầu tiên xuất thế là ai. Tuy nhiên cứ cách mấy trăm năm, đại lục sẽ xuất hiện một Thần mạch giả. Có một điều chắc chắn là bọn họ đều là ma vũ song tu, thiên phú cực cao, cho dù là thiên tài của nhân loại cũng không bì được. Những Thần mạch giả đều đạt đến đỉnh cao tu luyện khi tuổi đời còn rất nhỏ.
Theo truyền thuyết, Đạt Cách Lợi Thập bệ hạ, hoàng đế khai quốc của Phái Cách đế quốc, chính là một Thần mạch giả. Khi tuổi còn trẻ, Đạt Cách Lợi Thập bất quá chỉ là một tiểu tặc trộm gà trộm chó mà thôi. Một lần ngẫu nhiên, ngài có được đấu khí tu luyện pháp môn đơn giản. Từ đó về sau, tu vi phát triển một ngày ngàn dặm. Cuối cùng, khai sáng Phái Cách đế quốc.
Tuy nhiên, tình huống của Lôi Lôi lại thập phần đặc thù. Hắn mặc dù vừa có đấu khí trụ cột, vừa có thể phóng thích Hỏa cầu thuật, nhưng căn bản không cách nào tu luyện được, vô luận là đấu khí hay là ma pháp. Điều này thực sự làm cho Tân Khắc Lan đau đầu.
Đối với một ma pháp sư mà nói, không gì hấp dẫn bằng nghiên cứu những vấn đề ma pháp khó lý giải? Cho nên, sau một thời gian suy ngẫm vẫn không tìm được đáp án cho tình huống của Lôi Lôi, Tân Khắc Lan quyết định phải nghiên cứu điều này thật kỹ.
"Lôi Lôi, mấy ngày này ngươi đừng trở về phủ nữa. Hãy ở ngay tại nơi này để phối hợp cùng ta làm thí nghiệm. Ta nhất định phải tìm được biện pháp tu luyện cho ngươi, nếu không thật sự là lãng phí thiên phú của ngươi . "
Khi Tân Khắc Lan nói những lời này, vẻ mặt rất nghiêm túc. Lôi Lôi suy nghĩ một chút, cảm thấy việc này không có gì trở ngại liền gật đầu: "Cũng được. Tuy nhiên, ngươi nên cam đoan bảo đảm sự an toàn cho ta, ngàn vạn lần đừng lấy cái gì có tác dụng phụ cho ta ăn. "
Tân Khắc Lan xấu hổ, cười cười: "Cái này là đương nhiên. À, vậy chúng ta bắt đầu nha."
Mấy ngày kế tiếp trôi qua, Lôi Lôi và Tân Khắc Lan đều không bước ra khỏi phòng thí nghiệm. Tân Khắc Lan vừa nghiên cứu để tìm ra biện pháp, vừa truyền thụ cho Lôi Lôi kiến thức ma pháp.
Không phải chỉ cần thuộc vài câu chú ngữ, hoặc tu luyện một thân ma lực là có thể trở thành một ma pháp sư xuất sắc. Theo như Tân Khắc Lan giảng giải, một người muốn là ma pháp sư xuất sắc, thì điều đầu tiên hắn phải có thiên phú, phải có trí nhớ tốt, nếu không tuyệt đối không thể ghi nhớ hết những ma pháp chú ngữ có ngữ điệu cổ quái và âm tiết phức tạp, ngoài ra còn phải thuộc lòng hàng ngàn loại ma pháp dược tề cùng cách điều chế của nó.
Tiếp theo người đó phải có tiền. Lúc đầu, Lôi Lôi lấy làm khó hiểu. Tân Khắc Lan bèn giải thích: "Giả sử có hai ma pháp sư pháp thuật ngang nhau quyết chiến, một kẻ có tiền còn kẻ kia thì không. Thắng lợi khẳng định thuộc về kẻ có tiền. Bởi vì hắn có thể luyện chế các loại ma pháp đạo cụ vừa cường đại vừa tinh diệu, tỷ như có thể thuấn phát một trung cấp ma pháp giới chỉ, hoặc một cái hạng liên. Ngàn vạn lần ngươi đừng xem nhẹ những vật này, nó chính là những vật quyết định sự thắng bại. Cho dù là một trung cấp ma pháp sư chống lại một cao cấp ma pháp sư, chỉ cần trên tay hắn có ma pháp đạo cụ tốt và nhiều thì hắn liền có khả năng chiến thắng. Cho nên, tiền không phải vạn năng, nhưng không có tiền là vạn vạn lần không thể, đặc biệt là đối với ma pháp sư mà nói. "
Lôi Lôi cơ hồ là đem những lời này khắc cốt ghi tâm. Những sự việc sau này hắn gặp phải càng chứng minh rằng những lời này của Tân Khắc Lan là chân lý tuyệt đối.
Một người vừa có thiên phú lại vừa có tiền, nhưng cũng phải nỗ lực rất nhiều mới trở thành một ma pháp sư xuất sắc. Một kẻ lười biếng, chỉ hội tụ được hai điều đầu tiên, thì cũng có thể thành công nhưng xác suất là cực nhỏ.
Một ma pháp sư dùng phần lớn thời gian để minh tưởng, nghiên cứu ma pháp và trang bị ma pháp. Hơn nữa, các ma pháp sư đều có quá trình lâu dài tiếp xúc với những tài liệu điều chế mà trong số đó, có những tài liệu mang tính kịch độc, mặc dù có những biện pháp bảo vệ, nhưng sau một thời gian, họ vẫn bị ảnh hưởng đến sức khỏe. Cho nên thể chất ma pháp sư thường thường rất kém cỏi.
Trong cả quá trình thí nghiệm, Lôi Lôi xem như nhận hết những sự hành hạ. Có dược tề làm cho hắn cả người ngứa ngáy khó chịu, lại cũng có dược tề làm cho tứ chi tê liệt, còn có dược tề làm hắn mê mê man man. Các hiện trạng kì quái không ngừng xảy ra trên người hắn. Một điều may mắn là cho dù có chuyện gì thì Tân Khắc Lan đều có biện pháp để phục hồi hắn nguyên dạng, nếu không hắn đã chết vô số lần rồi.
Mặc dù nhận hết sự hành hạ nhưng đồng thời, lôi lôi cũng có thu hoạch rất lớn. Nhờ được Tân Khắc Lan giảng giải, hắn nhận được nhiều kiến thức đối với các tài liệu ma pháp và ma pháp dược tề, đồng thời, hắn cũng nắm giữ được một ít phương pháp luyện chế dược tề và trang bị ma pháp.
Những lúc không cùng Tân Khắc Lan phối hợp làm thí nghiệm, Lôi Lôi đều mượn phòng thí nghiệm để thử nghiệm các loại tài liệu. Mặc dù hắn là thủ phạm gây ra không ít sự cố cho phòng thí nghiệm, nhưng nhờ vậy mà lý luận nhận thức cùng việc vận dụng tài liệu ma pháp của hắn ngày một tăng.
So sánh với tất cả ma pháp sư của thế giới này mà nói, Lôi Lôi có một ưu thế mà bọn họ đều không có, chính là kiến thức hóa học và vật lý.
Trong mắt Lôi Lôi, những tài liệu ma pháp thần kỳ kỳ thật chỉ là một loại nguyên tố, ví dụ khi đốt cháy carbon sẽ sinh ra khí CO2 hoặc CO, đây là quy luật. Còn việc sản sinh ra khí CO hay CO2 chẳng qua là do điều kiện khi xảy ra phản ứng mà thôi. Nhưng các ma pháp sư ở Già Lam đại lục lại không nghĩ như vậy. Bọn họ chỉ giống như mèo mù vớ được cá rán. Tỷ lệ thất bại là 99,99999...%
Một khi một ma pháp sư nào đó tình cờ phối chế ra được một dược tề thần kỳ chắc chắn hắn sẽ có tài phú cùng danh vọng rất lớn. Đương nhiên, hắn sẽ không chia sẻ phương thức điều chế đó với một ai. Như vậy, một khi ma pháp sư qua đời, thì phương thức đó sẽ bị thất truyền khiến cho dược tề đó lâu dần không xuất hiện nữa. Một khi dược tề hoặc phương cách điều chế đó xuất hiện lần nữa sẽ khiến cho toàn bộ ma pháp sư điên cuồng tranh đoạt.
Cái mà Lôi Lôi đang tham khảo chính là bút ký của Tân Khắc Lan ghi chép tư liệu từ cổ chí kim. Việc này làm hắn được lợi không ít. Hắn thậm chí còn lợi dụng phòng thí nghiệm cùng tài liệu luyện chế để chế tạo ra mấy ma pháp giới chỉ. Khi hắn đem cho Tân Khắc Lan xem giới chỉ đầu tiên hắn luyện chế được, Tân Khắc Lan thiếu chút nữa ngất đi.
"Ngươi dùng bí ngân cao nhất để luyện chế Băng tiễn ma pháp giới chỉ cấp thấp nhất ? ! Ngươi...Ngươi... Ngươi...Ngươi thực biết cách làm cho ta tức chết mà! "
Lôi Lôi thản nhiên đáp trả: "Dùng bí ngân cao nhất thì chẳng qua là để xác suất thành công cao hơn một chút thôi. Dù sao đây cũng là trang bị ma pháp đầu tay của ta, vạn nhất thất bại chẳng phải ta sẽ mất thể diện sao? "
Tân Khắc Lan nở một nụ cười méo mó: " Chỗ bí ngân ngươi dùng để luyện chế giới chỉ ít nhất cũng đáng sáu mươi vạn kim tệ, mà cái giới chỉ này ngươi đem ra ngoài bán, nhiều nhất là được một kim tệ, không, thậm chí không đáng giá một kim tệ, hoàn toàn là đồ bỏ! Ngươi bây giờ còn cảm giác được chính mình cũng có thể diện sao? "
"......"
Từ đó về sau, Lôi Lôi không tùy tiện sử dụng tài liệu cao cấp, mà là sử dụng tài liệu hợp lý nhất. Mặc dù tỷ lệ thất bại đích gia tăng mấy chục lần nhưng hắn lại rèn luyện được kỹ năng tốt hơn. Mặc dù Tân Khắc Lan không nói ra, nhưng ánh mắt hắn nhìn Lôi Lôi lại có ngầm ý tán thưởng.
Thời gian trôi qua rất nhanh, Lôi gia rốt cục phái người đến thúc giục Lôi Lôi về phủ. Tân Khắc Lan có chút tiếc nuối, mà Lôi Lôi càng không muốn trở về. Thế nên Tân Khắc Lan bèn lệnh cho người hầu về bẩm báo lại là Lôi tam thiếu gia sẽ từ từ trở về phủ sau.
Chưa đến hai ngày sau, Lôi Thiên Nộ tự mình tới......
Người hầu thông qua truyền âm ma pháp trận đem tin tức Lôi Thiên Nộ đến bẩm lại cho Tân Khắc Lan. Hắn có chút khó xử nhìn Lôi Lôi nói: "Cha ngươi tới, còn nói là có việc nhà. Có lẽ là chuyện gấp. Thôi ta cũng không lưu ngươi lại nữa. Qua vài ngày, khi ngươi xử lý việc nhà xong, hãy quay lại đây. "
Lôi Lôi cười khổ nói: "Qua vài ngày? Qua vài ngày nữa chỉ sợ ngươi không thấy ta nữa! Ta khẳng định cha ta là vì chuyện hôn sự của ta mà tới. Lần trước ta cả người xanh lè, nên mới có thể trốn không tham dự vũ hội của công tước Hi Lạp Mỗ. Lần này xem ra là chạy không thoát rồi. "
Tân Khắc Lan nhíu mày, nhớ tới hôn sự Lôi Lôi từng nhắc, hắn trầm giọng hỏi: "Ngươi muốn bỏ trốn? "
"Không bỏ trốn thì ta còn có biện pháp nào khác đây? " Lôi Lôi bất đắc dĩ hỏi lại: "Ngươi đã nói. Con người phải tự thân vận động. Hiện giờ ta giải quyết không được, không thể làm gì khác hơn là đi một bước tính một bước, đợi sau này khi ta có năng lực tự quyết định vận mệnh chính mình rồi, thì ta sẽ trở về. "
Tân Khắc Lan cúi đầu suy nghĩ một hồi, hướng Lôi Lôi nói: "Ngươi chờ ta một chút. " Nói xong, hắn xoay người đi vào một góc khác của gian phòng thí nghiệm. Khi quay trở lại, hắn liền đưa cho Lôi Lôi một cái giới chỉ. nguồn tunghoanh.com
"Đây là không gian giới chỉ, đại khái có thể lưu trữ đồ vật mang theo người. Hiện tại, bên trong có một ít tài liệu ma pháp cùng bút ký của ta nghiên cứu về ma pháp. Nếu ngươi còn cần thêm gì nữa thì cứ tự nhiên lấy đi. "
Lôi Lôi có chút thất vọng. Hắn vốn tưởng rằng Tân Khắc Lan sẽ nghĩ ra biện pháp giúp hắn từ hôn. Ai ngờ lại là kết quả như thế này.
Nhìn thấy bộ dáng Lôi Lôi, Tân Khắc Lan mỉm cười: "Ngươi nhất định đang rất thất vọng đúng không? Có phải là đang mong ta trợ giúp ngươi từ hôn? "
"Cũng không phải. " Lôi lôi miễn cưỡng cười một chút, thành thật nói: "Chỉ là cảm thấy kì lạ. Rõ ràng việc ngươi có thể làm nhưng ngươi lại không làm"
Tân Khắc Lan lắc đầu cười cười: "Từ lần đầu tiên ngươi đến phòng thí nghiệm cho đến hiện giờ, chúng ta đã làm thí nghiệm rất nhiều lần. Tuy nhiên, tất cả đều thất bại. Ngươi cũng biết, khi làm thí nghiệm, nếu tiền đề sai, thì sự tiến triển sẽ rất chậm. Hiện tại, ngươi ở lại chỗ này không còn ý nghĩa nhiều nữa. Chi bằng tạo cơ hội cho ngươi bôn ba bên ngoài, nói không chừng sẽ tìm được biện pháp. "
Lôi Lôi đang định nói cái gì, Tân Khắc Lan liền khoát tay chặn lại, sau đó tiếp tục nói: "Còn một điều nữa, có những chuyện không sách vở hoặc bất cứ người nào có thể truyền thụ cho ngươi được. Ngươi chỉ có thể tự mình trải qua và cảm nhận thôi. "
"Đệ tử đã rõ, thưa sư phụ. " Lôi Lôi khom lưng, dùng ngữ khí kính cẩn nói với Tân Khắc Lan.
Tân Khắc Lan sửng sốt, lập tức nở nụ cười vui vẻ , khôi hài trêu ghẹo: "Nghe ngươi gọi ta sư phụ, mà không phải lão đầu, ta thật có chút không quen tai."
Lôi Lôi liền nở nụ cười, rất là vui vẻ.
Sau khi hai người trò chuyện xong, Tân Khắc Lan dẫn Lôi Lôi ra khỏi phòng thí nghiệm ma pháp. Lôi Thiên Nộ đã đứng chờ sẵn ở bên ngoài, thấy hai người đi ra, hắn hướng Tân Khắc Lan kính cẩn hành lễ trước, sau đó nói: "Đã quấy rầy ngài rồi, thưa thân vương. "
Tân Khắc Lan cười: "Hầu tước đại nhân có thể quang lâm hàn xá, chính là may mắn của ta, được rồi, ta đã thu Lôi Lôi làm đệ tử, không biết hầu tước ngài có ý kiến gì không? "
Lôi Thiên Nộ có chút sửng sốt, lập tức nói: "Đó là chính là phúc phận của khuyển tử. "
Hai người còn nói thêm vài câu khách sáo. Sau đó Lôi Thiên Nộ cáo từ Tân Khắc Lan rời đi. Lôi Lôi đành phải theo phụ thân hắn. Trước khi đi, Tân Khắc Lan vỗ nhẹ vai Lôi Lôi, nhẹ nói: "Sớm quay trở lại. "
Lôi Lôi gật đầu, trong tâm cảm thấy rất ấm áp. Hắn cố gắng nở nụ cười, nhẹ giọng nói bên tai Tân Khắc Lan: "Lão đầu, ngươi phải giữ gìn sức khỏe. Không phải chuyện tối cần thiết thì đừng vận dụng Nguyền rủa thuật. Xương khớp của lão cũng già cỗi rồi, nhớ dành chút thời gian rèn luyện thân thể. Đừng có lúc nào cũng chú tâm vào làm thí nghiệm. "
Tân Khắc Lan cười ha ha, gõ đầu hắn một cái, mắng hai câu, rồi đưa hắn cùng Lôi Thiên Nộ ra ngoài cửa.
Trên đường trở về, trong xe ngựa, Lôi Thiên Nộ không nói câu nào, tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì, khi thì chau mày, khi thì thư giãn khoan thai. Lôi Lôi ngồi ở phía đối diện, cúi đầu suy nghĩ. Không khí cực kỳ trầm lặng.
Trở lại trong phủ, đã là lúc hoàng hôn, Lôi Thiên Nộ rất ít khi cùng Lôi Lôi ngồi ăn cơm như lúc này. Không khí bữa cơm cực kỳ buồn tẻ. Hai phụ tử cắm cúi ăn cơm, không nói lời nào.
Lúc kết thúc bữa cơm, Lôi Thiên Nộ mới mở miệng nói câu đầu tiên.
"Ngày mai cử hành nghi thức đính hôn. "
Trong nháy mắt, Lôi Lôi quả thật nộ khí xung thiên. Có loại phụ tử nào như thế này không? Cho dù là đem bán con thì chí ít cũng phải có một hai câu ngọt ngào.
Khi trở lại phòng, Lôi Lôi lấy túi quần áo đã chuẩn bị từ trước cầm trong tay, ngồi đợi ở trên giường trong bóng tối. Vất vả lắm hắn mới chờ được đến lúc đêm thật khuya, không còn bóng người đi lại. Hắn đem hai phong thư đặt ở trên bàn, sau đó đi ra khỏi cửa, không một lần quay đầu lại.
Đêm đã khuya, không khí thật yên tĩnh. Từ trước đó, Lôi Lôi đã xếp đặt lộ tuyến thuận lợi đi ra cửa sau, hắn thuận tiện dắt theo một con ngựa. Cổng thành đóng kín vào buổi tối nên hắn không thể xuất thành, bèn tìm một lữ quán trọ lại. Sáng sớm ngày hôm sau, hắn liền cưỡi ngựa ra khỏi thành, hướng phía nam mà đi.
Lôi Lôi không biết, ngay lúc hắn giơ roi quất ngựa phóng đi, trên tường thành, một đôi phụ tử yên lặng nhìn bóng lưng hắn càng lúc càng xa. Khi thân ảnh hắn khuất ở nơi chân trời, Lôi Thiên Nộ rơm rớm nước mắt, mà đại ca Lôi Long của hắn lắc lắc đầu.
"Phụ thân, chúng ta làm như vậy rốt cuộc là đúng hay sai? Việc này......có thật sự là việc tốt cho tam đệ? " Nhìn thấy phụ thân gạt đi dòng lệ, Lôi Long không khỏi thở dài.
Lôi Thiên Nộ quay đầu gạt đi dòng lệ, khuôn mặt lại một lần nữa trở nên kiên nghị. Hắn quay đầu đi xuống chân tường thành, đưa lưng về phía Lôi Long nói: "Việc đúng hay sai không phải là việc trọng yếu. Chỉ cần hắn có thể sống tốt là được rồi. Những việc ta cần phải làm thì nên làm dứt khoát."
Lôi Long ngẫm lại lúc đối mặt cường địch cũng cần phải dứt khoát, chỉ có thể thở dài một tiếng, mắt nhìn hướng nam. Trong tâm hắn thầm cầu nguyện mẫu thân, nếu người trên trời có linh thiêng thì nhất định phải phù hộ đệ đệ, giúp cho hắn hạnh phúc vui sướng.