Lạc Tranh hít sâu một hơi, trong đôi mắt đẹp hiện lên tia cảnh giác. Nhìn thấy ý đùa bỡn trong ánh mắt hắn, nàng khẽ chớp mắt, thản nhiên nói, "Ví dụ của Thương Nghiêu tiên sinh thật độc đáo, chỉ tiếc là từ ngữ không diễn tả được hết ý."
"Ồ?" Thương Nghiêu khẽ chau mày
"Thương Nghiêu tiên sinh, về việc hợp tác của chúng ta…"
"Lần sau bàn tiếp!" Thương Nghiêu không đợi nàng nói xong, liền cất giọng cắt ngang.
Xoay người lên ngựa, giọng nói trầm thấp của hắn lại vang lên, "Nếu như muốn hợp tác, sáng mai 9h có mặt ở trường đua KB, chỉ cần muộn một phút, tôi sẽ coi như cô không có thành ý."
Vừa dứt lời, hắn khẽ hô một tiếng, tuấn mã phi nhanh về phía trước chỉ để lại trong mắt Lạc Tranh một bóng lưng vô cùng ưu nhã và mạnh mẽ.
Trường đua?
Lạc Tranh bất giác sững sờ...
Ngày mai, 9h sáng, trường đua KB? Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Nghĩ tới đây, nàng vội vã cầm lấy điện thoại di động…
"Peter, tra giúp tôi 9h sáng mai ở trường đua KB sẽ diễn ra sự kiện gì?"
Đầu dây bên kia vang lên tiếng đáp ứng. Chẳng bao lâu sau đã có hồi âm, Lạc Tranh nghe xong, thực sự bị giật mình.
9h sáng mai sẽ diễn ra cuộc đua F1, hắn ta là tay đua hay chỉ là khán giả đây?
Nghĩ tới đây, Lạc Tranh bất giác chau mày…
***
F1 là giải đua xe danh giá nhất trên thế giới, có sức hấp dẫn người xem lớn nhất. Xe tham dự cuộc đua này đều là xe có tốc độ cao nhất, hội tụ công nghệ hàng đầu, giá trị cực lớn. Giải đua xe công thức 1 được tổ chức hàng năm, công tác chuẩn bị vô cùng chu đáo, từ khâu tổ chức cho tới truyền thông đều được tính toán tới từng chi tiết. Có thể nói, giải đua xe F1 hiện càng ngày càng được chuẩn bị vô cùng hoàn mỹ.
Khi Lạc Tranh tới trường đua mới phát hiện ra nơi này thật sự lớn ngoài sức tưởng tượng của nàng. Nếu tính cả lượng khán giả xem truyền hình trực tiếp, trên toàn cầu có hơn 10 triệu người cùng theo dõi giải đua quan trọng này. Mà nàng, lại ngây ngô quên béng mất sự tồn tại của nó.
Theo hướng dẫn của nhân viên trường đua, Lạc Tranh đi thẳng đến khu vực dành cho các tay đua ở phía sau. Vừa mới bước vào khu này, có thể nhận thấy các tay đua đều đang rất chăm chú chuẩn bị cho cuộc tranh tài. Nàng biết rõ, những tay đua ở đây, ai nấy đều có thân phận khá đặc biệt, không phú cũng quý, cùng với tinh thần ưa mạo hiểm cao độ.
Nhưng là...
Lạc Tranh hơi nhíu mày, nhân viên hướng dẫn nàng tới đây đã nói Thương Nghiêu tiên sinh đang ở chỗ này, chẳng lẽ…
Còn đang suy nghĩ, Lạc Tranh liền thấy cách đó không xa là một thân hình cao lớn đang vòng qua chiếc xe đua phía trước, khoát tay ra hiệu cho nàng tiến lên.
Tim Lạc Tranh bất giác đập thình thịch…
Hắn thật sự là một tay đua!
Nàng vốn cho rằng hắn chỉ đơn giản thích mấy loại vận động mạo hiểm, không ngờ tới hắn còn say mê loại thi đấu nguy hiểm cỡ này.
Thương Nghiêu tiến lên phía trước, nhìn thoáng qua đồng hồ cách đó không xa. Hôm nay trông tinh thần hắn vô cùng hăng hái, thân hình cao lớn đứng giữa đám đông các tay đua vẫn vô cùng nổi bật.
"Không tệ, cô rất đúng giờ!" Tiếng nói trầm thấp lộ ra ý tán thưởng.
"Anh... muốn tham gia thi đấu?" Lạc Tranh chỉ chỉ hắn, lại nhìn chiếc xe cách đó không xa. Nàng không hiểu mấy thứ này, càng chưa từng nghĩ sẽ có một ngày tiếp xúc với cuộc đua kiểu như vậy.
Trong nội tâm nổi lên một cảm giác khó tả, ngay cả cách xưng hô thay đổi mà nàng cũng không nhận ra.
Thương Nghiêu hơi mím môi, không trả lời câu hỏi của Lạc Tranh, ngược lại cúi xuống, nhìn vào đôi mắt nàng, cười nhẹ nói: "Quan tâm tới sự an nguy của tôi sao?"
Hả…
"Tôi…tôi không có." Lạc Tranh hoảng hốt, vội vàng lui về phía sau một bước, nhanh chóng điều chỉnh lại ánh mắt của mình, khẽ nói, "Tôi chỉ không muốn Húc Khiên mất đi một người bạn tốt mà thôi."
Thương Nghiêu cười lắc đầu, cũng không muốn tiếp tục chọc ghẹo nàng nữa, đi về phía chiếc xe, hắn nhìn nàng nói, "Qua giúp tôi kiểm tra xe!"
"Cái gì?" Lạc Tranh thất kinh, bước nhanh về phía trước, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn, "Thương Nghiêu tiên sinh, ngài không nói đùa chứ?"
Tuy Lạc Tranh không có chú ý đến giải đua xe F1 nhưng nàng cũng biết, trước mỗi cuộc đua, tất cả các chi tiết của xe đều dựa vào tình hình thực tế của trường đua để điều chỉnh cho thích hợp. Từ tay lái tới động cơ, từ góc cua đến cấu tạo bánh xe, sức cản của không khí… Mỗi tay đua sẽ chạy thử vài vòng, sau mỗi lần chạy thử xong sẽ hội ý với các kỹ sư của mình, đem các vấn đề phát sinh trên đường kết hợp với các thông số kỹ thuật để tiến hành so sánh, hoặc thường xuyên liên lạc với đội hỗ trợ qua hệ thống bộ đàm, thông báo tình hình trực tiếp trên đường để kỹ thuật viên có biện pháp điều chỉnh.
Nhưng mà... hắn lại để cho nàng tới kiểm tra xe?
"Cô nếu muốn trở thành cố vấn pháp luật của tôi, đương nhiên phải chịu trách nhiệm về tất cả mọi chuyện liên quan đến tôi, bao gồm cả…mạng của tôi…" Thương Nghiêu đi vòng qua chiếc xe, bộ dạng lười biếng nhìn nàng, tà mị cất lời. "…cũng do cô phụ trách!"
"Thương Nghiêu tiên sinh, ngài đừng đùa nữa, đây là vấn đề liên quan đến tính mạng, sao có thể đem ra đùa cợt?" Lạc Tranh đến gần hắn, ánh mắt có chút bất đắc dĩ cùng khẩn trương, "Hơn nữa, tôi căn bản cũng không hiểu về xe đua, ngài còn muốn tôi giúp kiểm tra xe?"
"Yên tâm, việc liên quan đến điều chỉnh và lắp ráp xe, tôi đã lệnh cho đội kỹ thuật kiểm tra ổn cả. Xe đã được tái cơ cấu, đương nhiên sẽ không có vấn đề gì, cô chỉ cần giúp tôi kiểm tra lần cuối là được." Nói xong, Thương Nghiêu bước nhanh về phía trước, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lạc Tranh, kéo nàng đến bên cạnh xe. Khẽ xoay người Lạc Tranh lại, bàn tay to lớn bóp chặt bả vai nàng, "Cũng giống như kiểm tra xe bình thường thôi, không cần khẩn trương, kiểm tra một chút xem góc bánh xe, tay lái, động cơ có hài lòng không là ổn."
Lạc Tranh vô thức quay đầu lại nhìn hắn. Gương mặt cương nghị, khí chất cao ngạo, đôi môi mỏng khẽ mím lại, đôi mắt đẹp hơi nhếch lên, hơi thở đàn ông trầm ổn đầy nguy hiểm khiến nàng…không cách nào cự tuyệt yêu cầu của hắn.
Than nhẹ một tiếng, đành phải gật đầu, tiến lên làm thêm lần kiểm tra cuối cùng.
"Phải kiểm tra cẩn thận, có gì không hiểu có thể hỏi đội kỹ thuật." Thương Nghiêu nói xong, đi qua khu nghỉ ngồi xuống, thân thể cao lớn tỏ rõ khí thế uy nghi khiếp người.
Lạc Tranh thấy mình thật xui xẻo, nhưng cũng không thể qua loa, cho dù có thể hợp tác hay không, nàng cũng không muốn hắn xảy ra chuyện gì không may.
Cách đó không xa, khoé môi Thương Nghiêu dường như có ý cười, nhìn vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Lạc Tranh, đôi mắt đen của hắn không hề chớp lấy một lần, chăm chú ngắm nhìn nàng như thể đang xem xét một viên ngọc thượng hạng.
Cho tới giờ, hắn đều cho rằng phụ nữ chẳng qua chỉ là chút gia vị cho cuộc sống, phụ nữ chỉ muốn dựa vào đàn ông để hưởng thụ cuộc sống thanh nhàn. Nhưng mà hôm nay, khi hắn chứng kiến Lạc Tranh chuyên tâm vào việc đang làm, hắn mới phát hiện ra thì ra một người phụ nữ lại có thể đẹp đến vậy.
Nhìn nàng bận rộn liên tục, lúc thì nhíu mày, lúc thì thoải mái, hắn không khỏi khẽ nở nụ cười, lại nhìn đến dáng vẻ nàng cẩn thận hỏi han kỹ thuật viên, nụ cười trên môi càng đậm.
Người phụ nữ này quả thực rất thú vị!
Qua một lúc lâu sau, thấy nàng rốt cục thở phào nhẹ nhõm, Thương Nghiêu đứng dậy, đi đến bên cạnh nàng, cầm mũ bảo hiểm ném qua.
Lạc Tranh lại ngây ngẩn cả người...
"Đội mũ bảo hiểm cho tôi!" Hắn cười cười ra lệnh.
"Thương Nghiêu tiên sinh, ngài không kiểm tra lại sao?"
"Tôi tin cô!" Thương Nghiêu lại lần nữa ngắt lời, đem một bộ đồ bảo vệ khác đưa cho nàng.
"Thương Nghiêu tiên sinh?"
"Có hứng thú ngồi bên cạnh tôi hay không?" Hắn cất lời mời.
Lạc Tranh kinh hãi chỉ chỉ chiếc xe, "Đây là giải đua công thức 1, đâu cho phép như vậy. Hơn nữa thiết kế của xe cũng không cho phép có thêm người nữa?"
"Quy định đều do con người đặt ra cả!" Thương Nghiêu tà mị cười một tiếng, đột nhiên vươn tay kéo nàng vào trong ngực, ngay sau đó, cánh tay tráng kiện siết chặt eo nàng, động tác vô cùng thân mập cùng mập mờ…
"Trừ phi, cô không có can đảm ngồi bên cạnh tôi!"