Giọt lệ hoàn hồn Chương 3

Chương 3

Lập hỏi lại:

- Nhà ở đường Cây Sung là nhà ai? Ông Hai gần như thất thần:

- Nhà đó… nhà đó…

Ông hầu như không còn nói được nữa. Mặt ông tái xanh, người run rẩy lạ thường…

- Ba! Ba sao vậy?

Hai Mạnh không còn tỉnh nữa, người ông lạnh như băng. Lập hốt hoảng tri hô lên:

- Có ai ở nhà không, ba bị… bị…

Lập gọi cũng bằng thừa, bởi trong nhà ngoài cha con Lập ra thì đâu còn ai nữa. Mồ côi mẹ từ khi lên mười đến giờ, chỉ có người chị thì cũng đã đi lấy chồng xa từ mấy năm rồi. Còn lại những anh chị em khác thì khó nuôi, nên đã chết hoặc sẩy thai ngay từ nhỏ. Chỉ có một bà cô họ xa, nhưng mắc chứng nghễnh ngãng nên lúc ở lúc đi, chẳng khi nào thấy mặt.

Cũng may, ông Hai chỉ bị choáng một lúc, sau đó tỉnh lại ông nhìn con hỏi trong nỗi sợ sệt:

- Nó… nó đâu?

Lập ngạc nhiên:

- Nó nào ba?

- Con nhỏ đi nhờ xe con?

Thì con kể rồi, khi tới ngã ba Cây Sung thì bỗng cô ấy biến mất… y như là ma vậy! Con nghĩ chắc cô ta sợ con đòi tiền xe nên nhảy nhanh xuống.

Ông Hai nhẹ thở dài:

- Không phải vậy đâu. Tai hoạ đó…

Lập tưởng cha mình mệt nên nói sảng, anh hỏi lại: – Ba nói tai hoạ gì?

Ông Hai đứng lên, lảo đảo bước khiến Lập hốt hoảng: – Ba! Ba ngồi nghỉ đã.

Nhưng ông Hai Mạnh xua tay:

- Để ba…

Ông suýt ngã mấy lượt rồi mới lần về tới phòng mình. Vừa vào phòng thì ông đóng sầm cửa lại trước sự lo lắng của Lập. Anh muốn gõ cửa, nhưng biết cha mình sẽ không mở, nên chỉ biết đứng tần ngần một lúc rồi bước ra sân.

Từ ngoài, bà cô Tư Lượm của Lập chạy nhanh vào, vừa chỉ tay ra hàng rào râm bụt vừa nói nhỏ như sợ ai đó nghe thấy:

- Có… có cô gái… cô gái đẹp lắm, kiếm mày đó Lập! Vừa nghe nói Lập đã giật mình:

- Cô gái đẹp? Cô ta đâu?

Anh chạy đi ngay mà không cần câu trả lời của bà cô họ nghễnh ngãng. Ra ngoài nhìn hướng trên, hướng dưới không thấy ai, Lập lẩm bẩm:

- Có ai đâu?

Thoang thoảng mùi thơm đưa lại, Lập phát hiện có một chiếc khăn choàng vướng ở cổng rào.

- Khăn của cô ta!

Đúng là chiếc khăn mà Lập nhìn thấy cô gái lạ choàng trên cổ khi ngồi xe.

- Cô ta chăng?

Lập bất kể, cắm đầu chạy một mạch về hướng ngã ba Cây Sung, nơi cô gái biến mất lúc trưa.

Đường Cây Sung tuy chỉ cách nhà anh chưa đầy hai cây số, nhưng đã lâu lắm Lập chưa đi qua. Phần vì nơi đó đường hư khó chạy xe, ngựa hay bị sụp ổ trâu què chân, nên cánh xe thổ mộ như Lập luôn tránh đưa khách qua đó. Người trong xóm Cây Sung muốn đi xe ra chợ thường phải lội bộ qua ngã ba.

 

Đứng ngay ngã ba quan sát một lúc, cuối cùng Lập quyết định men theo con đường đất đi vào. Cách chừng năm trăm thước thì trước mắt Lập hiện ra ngôi nhà ngói ba gian xây theo lối cổ, cất trên nền cao, nổi bật giữa khu vườn trồng nhiều loại hoa mà trong đó chắc là nhiều bông lài, nên hương thơm toả ra tận ngoài ngõ.

 

- Cậu tìm ai?

Ai đó hỏi phía sau, Lập quay lại thì thấy một cụ già đang quan sát mình rất kỹ, anh phải lên tiếng giải thích:

- Dạ, cháu tìm một người quen, cứ nghĩ là cô ấy ở trong nhà này… Cụ già tắc lưỡi:

- Nhà này bỏ hoang từ lâu rồi, có ai ở đâu mà kiếm tìm! – Dạ, cháu không biết…

Lập cúi chào cụ già, rồi bước sang ngôi nhà khác. Nhưng con đường có đến hàng trăm ngôi nhà, phần nhiều nhỏ hơn, nhưng hầu như giống nhau, không làm sao tìm ra dấu vết. Anh lại phải dừng chân hỏi thăm một chị tuổi trung niên:

- Ở xóm này chị có biết một cô gái ăn mặc theo người thành thị… Lập hỏi chưa hết câu thì chị kia đã nói nhanh:

- Có phải cô bận áo dài màu hồng, đi giày cao gót không? Cô ta mới vào trong ngôi nhà hoang của ông hội đồng Thiệp. Có lẽ tính mua nhà đó hay sao mà mấy hôm nay đã thấy có mấy người tới lui…

Lập mừng rơn:

- Dạ, cám ơn chị!

Chạy trở lại ngôi nhà lớn, cổng vẫn khoá chặt, tuy nhiên có hương thơm thoang thoảng. Mà hương thơm này không phải là hương lài từ trong vườn. Hương rất quen thuộc…

- Cô ta!

Lập nhớ ra chính mùi hương này là của cô gái. Anh cho tay vào túi áo định lấy ra chiếc khăn choàng lụa, nhưng… nó không còn trong đó! Không thể được, lúc nãy chính Lập đã xếp gọn cất kỹ trong túi mà…

Còn đang loay hoay tìm thì chợt mắt Lập sáng lên! Chiếc khăn choàng đã rơi nằm trên lối đi bên trong cổng nhà!

Nguồn: truyen8.mobi/t103031-giot-le-hoan-hon-chuong-3.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận