Lục Tiên Chương 37



    Lục Tiên
    Tác giả: Tiêu Đỉnh
    Chương 37: Hồng Bạng Thôn

    Dịch giả: Tiểu Băng
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách
    Ads Muốn chế tác một tấm Phù Lục, đương nhiên không thểnào tự nhiên là làmra được, trái lại, Phù Lục chi thut là thut pháp Ngũ Hành, tài liệu sử dụng cũng phải được chế tạo chuyên biệt, có quy chế riêng, tuổi ThẩmThạch tuy không cao nhưng từ nhỏ đã bịcha ép buộc học Phù Lục chi đạonhiều năm, nên hiểu khá rõ về tài liệu chế tác Phù Lục.

    Đầu tiên, cần phải có một cây Phù Bút đặc biệt, Phù Bút bình thường dùng Linh tài cứng cỏi, chứa được nhiều Linh lực chế tạo thành, thú cốt Yêuthú là tốt nhất, Yêu thú phẩm giai càng cao, khảnăng thâu nạp linh lựccàng mạnh, nên thú cốt đó chế thành Phù Bút cũng càng tốt; thứhai, làvt dn cơ bản nhất, phù chỉ. Phù chỉnày không thểlà tờgiấy trắngbình thường ngày xưa Thẩm Thạch ở Tây Lô thành dùng đểtùy tiện phác hoạphù văn, một tấm Phù Lục chính thức, phải quán chú được Linh lực trongđó, dùng một phù trn đặc thù tạo nên một tấm phù lục chuyên dụng chothut pháp ngũ hành, nên phù chỉcũng phải dùng linh tác chế ra mới chứa được Linh lực, hơn nữa vì thut pháp Ngũ Hành không giống nhau, uy lựclớn nhỏ khác biệt, thut pháp Ngũ Hành sử dụng phẩm giai khác nhau thìphù chỉcũng không giống nhau, ví dụ những pháp thut nhất giai bìnhthường như "Hỏa Cầu Thut" , "Thủy Tiễn Thut", vì uy lực nhỏ, Linh lựccần quán chú cũng ít, nên chỉcần loại phù chỉbình thường nhất "Hoàngphù chỉ", nhưng nếu dùng thut pháp nhịgiai, tam giai, thì phải dùngphù lục chế tác tương ứng, phù chỉcũng phải đổi thành "Xích phù chỉ" ,"Thanh phù chỉ" , cứvy mà suy, đương nhiên phù chỉphẩm giai càng cao, chất liệu sử dụng đểtạo ra thành phẩm cũng phải cao theo.



    Trừ hai tài liệu quan trọng nhất này, khi chế tác Phù Lục, vẽ phù vănphù trn, còn phải dùng tới "Chu Sa" , vt này không phải gì hiếm quý,Thẩm Thạch nhớ Tây Lô thành Thiên Nhất Lâu khi bán Phù Bút phù chỉ,thường chủ quán đều tặng kèm một số bình Chu Sa. truyện copy từ tunghoanh.com

    Tài liệu đại khái chỉgồm mấy thứđó, chủ yếu là Phù Bút phù chỉ, vì đều phải dùng Linh tài chế tác, nên bình thường giá cảxa xỉ, cộng với PhùLục phức tạp, khó chế tác, nên theo Thẩm Thạch nhớ, giá Phù Lục khôngthấp, tán tu bình thường dù biết thứnày giúp giảm bớt sức lực, nhưngmua không nổi.

    Năm chữto "Tài liệu tự chuẩn bị" viết trên tờgiấy làm lòng Thẩm Thạchtrầm xuống, cố gắng suy nghĩ, cẩn thn đọc kỹ, quảnhiên ở trang giấycuối cùng có chút chỉđiểm, Phù Bút phù chỉtuy tự chuẩn bị, nhưng đềucó thểmua được trên đảo, trong đó giá Phù Bút cấp thấp nhất cộng vớihoàng phù chỉ, tức là một Phù Bút và năm phù chỉ, là năm Linh Tinh mộtphần, còn chu sa, sẽ được tặng kèm.

    Nhìn thấy bảng giá, mặt Thẩm Thạch tối sầm, quay đầu bước đi, năm LinhTinh không phải đắt, nhưng Phù Bút phù chỉlà những vt phẩm hay hư hao, chưa nói phù chỉ, vẽ một cái là mất một cái, còn phù bút, nhất là PhùBút cấp thấp, vì chất liệu không đủ cứng, nên rất dễ hư hao, thường vẽđược khoảng hai mươi lần là hư.

    Đã vy, giá năm Linh Tinh một phần con mẹ nó tht sự là quá mắc, huốngchi Phù Lục từ trước tới nay nổi tiếng về sự phức tạp khó làm, bìnhthường phác hoạphù trn rất dễ phạm sai lầm, chỉcần sai một chỗ phùvăn, cảphù giấy trở thành phế phẩm, nên trong lòng Thẩm Thạch khẽ nhẩmtính, thấy việc này căn bản không thểnào làm được, nên đành bỏ qua.

    "Đồ gian thương . . ." Trở lại trước bạch bảng, Thẩm Thạch trầm mặt, trong lòng thầm mắng Thut Đường của Lăng Tiêu Tông.

    Đám thiếu niên đứng trước bạch bảng vn đông, Thẩm Thạch nhìn quanh mộtchút, đã thấy ba người Tôn Hữu HạTiểu Mai Tưởng Hồng Quang vn còn đứng đó, bèn đi tới: "Sao, có thấy cái nào phù hợp không?"

    HạTiểu Mai và Tưởng Hồng Quang lắc đầu, Tôn Hữu thở dài: "Nhìn nãy giờ, thấy mấy nhiệm vụ trên này đều chẳng khác gì nhau, tính đi tính lại,hình như vn là mấy cái cu nhỏ cho chúng ta là dễ làm nhất."

    Thẩm Thạch nhíu mày, ngm nghĩ: "Hay là. . . Chúng ta đi làm thử xem?"

    Ba người kia nhìn nhau, gt đầu.

    ※※※

    "Cái gì, đủ người rồi?"

    Tôn Hữu ngạc nhiên, nhìn vịsư tỷ đang nhẹ cười trước mặt.

    Vịsư tỷ này mặc trang phục đệ tử Lăng Tiêu Tông, dáng người yểu điệu,dung mạo tú lệ, nhìn chỉchừng hơn họ năm sáu tuổi, chính là đang đúngđộ thanh xuân tươi tắn, tính tình cũng rất tốt, đứng trong Bạch HạcĐường chịu trách nhiệm tiếp đón đệ tử mới, rất nhiều thiếu niên đều chạy tới hỏi cô.

    Đám Tôn Hữu đi tới định đăng ký làm mấy nhiệm vụ cu nhỏ đã nói, nhiệmvụ đầu tiên họ chọn sau nhiều lần bàn bạc, và cảm thấy là tốt nhất,chính là luyện đan, nhưng sư tỷ đã cười nói cho họ rằng, Đan Đường hômnay chỉlấy bốn mươi người, và đã đủ số.

    "Sao nhanh thế. . ." Đám Tôn Hữu Thẩm Thạch hai mặt nhìn nhau, tronglòng nảy sinh dự cảm không hay, Thẩm Thạch vội xông tới: "Thế còn nhặtvỏ sò thì sao, nhiệm vụ do Trn Đường ban xuống ấy?"

    Sư tỉliếc một cái lên quyển sổ đặt bên cạnh : "Trn Đường cần ba mươi người, đủ rồi."

    Thẩm Thạch im lặng, HạTiểu Mai bên cạnh nóng nảy,: "Còn nuôi thú, nhiệm vụ do Linh Thú điện ban xuống?" xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m

    Lại liếc một cái qua quyển sổ, sư tỷ cười hì hì: "Ai nha, thực khôngđúng lúc, Linh Thú điện muốn thu bốn mươi người, cũng đã đủ."

    "Thế này. . ." Bốn thiếu niên đứng ngẩn ra, im lặng.

    Một hồi sau, Tôn Hữu lẩm bẩm: "Gặp quỷ, sao lại nhanh như vy, trên bạch bảng ghi nhiều nhiệm vụ như vy,sao giống tất cảmọi người đều dồn vàomấy nhiệm vụ này?"

    HạTiểu Mai và Tưởng Hồng Quang đều im lặng, cũng không hiểu ra sao, vẻmặt đầy vẻ ln lộn, Thẩm Thạch không hiểu sao lại nhớ tới lúc chia tayphụ thân, ông đã dặn mấy câu.

    Con đường tu tiên, quảtht là nơi hội tụ tất cảtinh anh trên đời,nhưng dù như vy, trong đó có được bao nhiêu người tht sự thông minh?Tôn Hữu xuất thân thế gia, nên ngầm có người chỉđường chiếu cố, chẳnglẽ những người xuất thân thế gia khác lại không? thế gia phụ thuộc LăngTiêu Tông vốn có nhiều môn hạ, mà có tới mấy trăm gia đình như thế.

    Hít một hơi tht sâu, Thẩm Thạch cảm nhn được một áp lực vô hình, nhưng bản thân đã trải qua nhiều chuyện, nên hắn vn không mất đi lòng tin,chỉlà hai bàn tay nắm chặt lại.

    "A, hay là qua chỗ tộc Hồng Bạng xem một cái?" Thẩm Thạch nói với ba người.

    Tôn Hữu ngm nghĩ, gt đầu: "Hết cách rồi, những nhiệm vụ khác nhìnphiền toái lắm, hay cứtới đó xem, nếu vụ bóc vỏ đó làm không ổn, chúngta lại quay về đây."

    HạTiểu Mai gt đầu, đồng ý, Tưởng Hồng Quang có vẻ chần chừ, nhưng thấy ba người còn lại đều đồng ý, nên cũng gt đầu đi chung.

    Hồng Bạng nhất tộc ở mé đông Thanh Ngư Đảo, cách Thanh Ngư Tp mộtquãng, nhưng đường phẳng dễ đi, nên bốn người chỉtốn một ít thời gianlà đã tới "Hồng Bạng thôn".

    Từ xa đã nhìn thấy mấy chục căn nhà kiểu dáng quái dịnằm bên bờbiển,hầu như mặt sàn nhà nào cũng cất cách mặt đất sáu bảy xích, được đỡ bằng bốn cây to cắm thẳng vào trong cát, người thường có thểthoải mái đibên dưới.

    Trong thôn bóng người loáng thoáng, những tộc nhân Hồng Bạng kỳ dịđanglôi Quỷ Diện Hà, và hơn mười đệ tử mới, cùng loại người với Thẩm ThạchTôn Hữu cũng đang ở đây.

    Đam Thẩm Thạch ngẩn ngơ, Tôn Hữu ngạc nhiên: "Không thểnào, ngay cảviệc này cũng có nhiều người tranh giành như vy? Ta chưa bao giờbiếttranh đoạt nhiệm vụ trên đảo lại tới mức làm cho người ta tức lộn ruộtthế này!"

    Thẩm Thạch đi thẳng tới trước: "Còn không mau tới, đợi tí nữa cảviệc ở đây cũng không còn. . ."

    Tôn Hữu càng hoảng sợ, vội đuổi theo, HạTiểu Mai và Tưởng Hồng Quang ngơ ngác đi theo họ, bước nhanh vào Hồng Bạng thôn.

    Từ lúc bước vào Hồng Bạng thôn, trong lòng bốn thiếu niên hơi bất an, vì đây là lần đầu tiên trong đời họ tiếp xúc gần gũi với "Yêu Tộc", nhưngnhìn những tộc nhân Hồng Bạng đang đi tới đi lui kia, tuy không thểcoilà nhiệt tình hiếu khách, nhưng cũng không hề có dáng vẻ bạo tàn hungác, ai cũng mang vẻ mặt nước sông không phạm nước giếng, nên làm cho lágan mấy thiếu niên cũng lớn dần lên.

    Hơn nữa đằng trước đã có cảchục thiếu niên Nhân tộc đang đứng vâyquanh, giúp cho họ càng thêm can đảm, bước chân cũng nhanh dần đi tới.Thẩm Thạch vừa đi vừa quan sát, thấy tộc nhân trong Hồng Bạng thôn aicũng có vẻ nhàn nhã, mấy người lanh lợi thm chí còn thừa cơ hội này lp mấy quán nhỏ bên đường, bày chút ít san hô, trân châu, các loạikhoáng thạch kỳ quái, thm chí có cảxương cốt hải thú,. . . , dáng vẻnhư đểbuôn bán trao đổi với đệ tử Nhân tộc.

    Nhưng hiện giờkhông phải lúc đểmắt tới chuyện đó, lúc bốn người tớigiữa thôn, thấy ở đó có một chỗ giống như tế đàn, thờmột pho tượng hảithú hình dạng cổ quái, không biết là con gì, Thẩm Thạch lần đầu tiênmới nhìn thấy.

    Dưới tế đàn, mười thiếu niên đứng thành một vòng tròn, chính giữa là mấy Hồng Bạng tộc nhân, người cầm đầu là một ông lão, nhìn có vẻ quen mắt,Thẩm Thạch suy nghĩmột chút, nhớ ra đấy chính là ông lão trong haingười một già một trẻ hắn đã nhìn thấy ở Thanh Ngư Tp, khẽ quét mắt,quảnhiên nhìn thấy cô gái Hồng Bạng đứng sau lưng ông. Ngoài hai người, còn có ba bốn tộc nhân khác, đều là đàn ông trưởng thành của bộ tộc, ai cũng vui vẻ, hào hứng.

    "Mọi người đừng chen lấn, đừng chen lấn." Ông lão hặc hặc cười, ý bảothiếu niên chung quanh yên tĩnh, vuốt vuốt râu, "Mọi người tới nơi đây,chắc là đểkiếm Linh Tinh có phải không. Chuyện này rất đơn giản, mọingười xem, " ông vung tay, bên cạnh có hai thanh niên Hồng Bạng mang tới hai lồng trúc bự, bên trong vang lên tiếng "Sách sách" không ngừng, như có rất nhiều côn trùng đang bò tới bò lui.

    Đám thiếu niên, nam thì không cảm giác gì, nhưng mấy cô gái lại biếnsắc, cảngười HạTiểu Mai cứng đờ, trong mắt không giấu vẻ sợ hãi.

Nguồn: tunghoanh.com/luc-tien/chuong-37-JUobaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận