Vào 21buổi sáng 8ngày thứ 3hai, các adbộ phận 49tổ chứ 3họp như f4thường f2lệ. Đồng f9 hi Phi vừa e ay nhận ađược một 0e uộc điện 9 hoại ngay 7 rước cuộc d ọp, thế 8 ên khi cô 1 ước vào 7 hòng họp 99 hì hầu e hư mọi c9 gười đã eđến tham 20 ự đầy 2đủ, trong c0 hòng họp 5c ớn mọi 3a gười đều 24đã ngồi 3 ín, chỉ 3 òn mỗi 1 ị trí bên 1 ạnh Mạnh b uần là a5 òn trống. 59 © DiendanLeQuyDon.com ô chần 8 hừ, do dự 3 ột lúc, 4đang phân 6 ân không 61 iết có a5 ên đi ra d goài để 87 ấy một 9 ái ghế c3 ang vào hay 1f hông thì 5 ạnh Tuần fđã lạnh 1flùng quét eánh mắt 1về phía bcô rồi 1lên tiếng: b“Đến 00giờ rồi, 2những người 7đến muộn 1thì nhanh 4tìm chỗ edtrống mà dngồi xuống 80đi.”
Đồng 6dPhi Phi cúi 8đầu, khẽ fecắn môi, dcũng phấn 5bchấn hơn 7phần nào 76trước ánh 88mắt cảm 27thông của emọi người. 56 © DiendanLeQuyDon.comLúc ngồi aaxuống, cô 02khẽ thở 7cdài một 81tiếng rồi denghĩ bụng, 15mình quả 2thực nói
Hả? edĐồng Phi 4bPhi hoang 73mang nhìn 0Mạnh Tuần, a2một ánh bmắt sắc a0lẹm lướt catới, ngay 92lập tức 89thần trí f7cô trở 37nên tỉnh c0táo hơn, 5theo phản a9xạ cô ngồi 3thẳng lưng, 64giọng nói 3dứt khoát: e7“Không dcó vấn 9đề gì!”
Mạnh 5Tuần gật 9đầu hài 14lòng, nhìn fđi chỗ d4khác, lúc 7này cô mới 0khẽ thong alưng xuống, cchậm rãi 40thở phào 0một tiếng, 7đầu óc 9atrống rỗng, 37tự hỏi, e4không rõ cvừa rồi avị này 9ađã đề 67xuất điều fagì? Thế 97là suốt dthời gian 2còn lại ccủa buổi afhọp Đồng 75Phi Phi không 54dám lơ là 77giây phút 3fnào nhưng 49cô cũng 0không hề < span style="font-size: 0.5px; letter-spacing: -0.5px; color: #e7f6f3;">ebnghe thấy cbất cứ 30điều gì 29có liên dcquan đến famình. Tan 11họp, cô 27túm lấy e3Hứa Lâm 4e, kéo vào b1phòng nghỉ, 3dthì thầm: 0“Lúc cuộc 9dhọp mới bbắt đầu, 4Thần Mặt 8Đen đã bđề xuất bý kiến fgì vậy?”
“Thì 2ra cậu không 15nghe rõ à? a9Mình cũng enghĩ tại besao mà cậu elại có 2thể đồng cý một cách d5vui vẻ đến dnhư vậy achứ?” aeHứa Lâm 6bỗng nhiên 5hiểu ra. 2 © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi f9Phi càng 0dtỏ ra bối 31rối: “Là 1chuyện gì 7vậy? Có eliên quan enhiều đến b0mình không?”
“Đương 8nhiên rồi! 9Nếu không d3có liên 9quan đến ecậu thì d3tại sao 2fanh ta lại aphải hỏi c4riêng cậu 59như thế 1chứ?” d2Hứa Lâm 92vẫn còn 31đứng đó fmà hả hê. c2 © DiendanLeQuyDon.com“Cậu thật 7elà vĩ đại! fHy sinh bản 70thân để 2cứu tất 9fcả mọi f5người!”
“Rốt 0acuộc là 8bchuyện gì 78thế? Cậu 90định làm 3mình sốt afruột mà a2chết à?” 64Đồng Phi fPhi nghe xong b5mặt trở denên trắng 8bệch, định f0quay người 0bước đi. 2 © DiendanLeQuyDon.com“Cậu không b8nói thì 4ethôi, để acmình đi 00hỏi người e1khác!”
“Ôi eatrời, thực 37sự sốt b3ruột đến 8thế sao?” 13Hứa Lâm cavội vàng fngăn cô 7lại, khẽ 5anở nụ 02cười. ”Thực cera cũng không 61có gì cả, 7chỉ là e4vị Thần dMặt Đen 3đó nói 0muốn nhận 5một dự 4án phát 5triển tổng e7hợp quy 24mô lớn, 1công ty phải 8thành lập emột nhóm 2fnhỏ chuyên e5trách, cần 5có một dthư kí quản b0lý. Thế 4rồi anh 0ta chọn ecậu, hỏi 4cậu có 6bđồng ý 0không, sau 6đó thì acậu đã 1hân hoan, 8vui vẻ xin b5được chết 6bđó!”
Nói bđến đạon esau thì biểu 6hiện của 9Hứa Lâm e5không còn 5nghiêm túc c2được nữa, 77cô ghé sát ftai Đồng 2Phi Phi, nhăn acnhó cười eeđùa: “Cậu 4nói xem tại 33sao anh ta 0dlại chọn 6mỗi cậu 7cơ chứ? 21Liệu có 4phải đã aaưng cậu 0rồi không?”
“Sao 7cơ, câu 0rất ghen 24tị phải ckhông? Vậy cthì mình 74sẽ nhường 8ngay cơ hội 25tốt này dcho cậu ađấy!” 4Đồng Phi aPhi tức 6giận cấu 68véo Hứa 45Lâm. “Thế f3mà là chị 2bem tốt cơ 6đấy! Sao eecậu lại 48có thể bgiương mắt 8amà nhìn c6mình nhảy 47vào vạc 9dầu như 5dthế chứ? 9Sao không aenhắc mình echứ?”
“Làm 0thế nào c3để nhắc 13cậu cơ 92chứ? Lúc d4đó mình 2đã điên 4cuồng nháy 89mắt với 4cậu nhưng 7fcậu có 6thèm nhìn 3vào mình fcái nào 97đâu, lại cbcòn nói bchắc như 1bđinh đóng 1cột là 59đồng ý ebvới Thần bMặt Đen 79đó chứ. 0b © DiendanLeQuyDon.comNhư vậy 41thì mình 0ccòn có thể alàm gì được 91đây?” 1bThấy sắc abmặt của 8Đồng Phi 2bPhi lúc này 1ađã chuyển ctừ trắng 1sang tím 97tái, Hứa bLâm vội evàng lên 3tiếng an eủi: “Ôi 8dào, cậu 9cũng đừng 5nên lo lắng 9quá làm 0egì, dù sao 8thì cũng 9chỉ là 0thư ký quản alí tạm 6thời của cmột nhóm dnhỏ thôi fmà. Khi dự edán này kết 0thúc, cậu a2sẽ tự 9nhiên thoát 2khỏi bể 5ekhổ này 37thôi. Hơn anữa, nếu 4cậu thực 66sự làm 3atốt, nói 1không chừng 6rất có a1thể sẽ 08biến khủng 05hoảng thành 0cơ hội, 15chịu khó 0cxuất đầu 6dlộ diện 5trước mặt 88Thần Mặt bfĐen, nói 6không chừng e0anhh ta mà 0cvui vẻ thì dsẽ lập 4tức thăng 9chức, tăng 76lương cho 8cậu đấy!”
“Còn 6fngồi đấy cmà mong được 9thăng chức, 7tăng lương 0bnữa ư? fHắn ta mà 70không sa 6thải mình f0thì mới 1là lạ ấy. 5a © DiendanLeQuyDon.comÔi, A Di fĐà Phật!” 3fĐồng Phi 1dPhi nói một 3cách khó 5dchịu, đột 5nhiên cô 9chợt nhớ 1lại hôm 27thứ bảy 30Mạnh Tuần bbắt gặp 6cô đi gặp 5bmặt, hẹn 7hò, liền e9chau mày 27lại, nói 0evới Hứa 0aLâm: “Đúng 16rồi, bây 8giờ mình 9phải làm fviệc cùng 87với Thần 2aMặt Đen 3đó, xem b3ra sẽ không fcó thời 61gian cho bản 5dthân. Như 50vậy tạm 06thời cậu 1fcũng không 5fthể giúp 95mình sắp afxếp buổi 5chẹn hò aenào được 03nữa rồi.”
“Hả? 4Không đến 3cmức phải d2như thế 9chứ? Lẽ cnào anh ta 73lại để c5cậu ở fchế độ ed“stand by” bsuốt 24/7 7sao?”
“Ai 5mà biết f0được chứ? bbDù sao thì 2ecẩn thận cvẫn hơn.” 8bĐồng Phi bPhi vốn fđang nghĩ 2dcách làm 5thế nào bđể tự a7nhiên tránh 2được mấy f9vụ hẹn 6hò, bởi dvì cô cũng 33không muốn 9để Hứa eLâm biết 46việc cô cdđồng ý 1blàm bạn b2gái hờ bcủa Mạnh dTuần, bây a1giờ thì 12tốt rồi, cvừa hay 1acó thể bdùng cái edlý do làm 09thư ký này 3để tạm 36thời tránh ađược.
“Ồ, bcvậy được crồi, đợi fcậu lo xong bbvụ này 8erồi tính 6sau vậy.” a5Hứa Lâm e8bất đắc 8dĩ gật 7đầu. Hai 9người họ f1vừa mới 11bước ra 2ekhỏi phòng b0nghỉ thì 98điện thoại 2của Đồng afPhi Phi reo felên.
“Đang 2eở đâu? 87Đến văn 6ephòng của 2tôi ngay cbây giờ.” 89Giọng của 7Mạnh Tuần 8cvọng ra 94từ điện 91thoại.
Đồng 5Phi Phi vội dđứng thẳng flưng. “Được, 7atôi đến 3ngay!”
Đồng dPhi Phi ngắt 3điện thoại, 95ném lại bbmột câu: c“Thần 8bMặt Đen 21triệu kiến” dbrồi vội dvã bỏ đi. 9 © DiendanLeQuyDon.comHứa Lâm 61nhìn theo 21cái dáng 2dđi vội c0vàng của 09Đồng Phi 15Phi, nghĩ 8bụng, đừng 5nói là đi agặp mặt, 6hẹn hò, 0không chừng 6ngay cả dcô cũng 0bkhông chắc a9có thể 9đợi được a8Đồng Phi 1Phi mà cùng 21ăn trưa.
Lời 66dự đóan cacủa Hứa acLâm quả 7fnhiên không csai. Là thư akí quản 04lí của 07một nhóm cnhỏ, Mạnh e7Tuần yêu dcầu Đồng cPhi Phi chuyển 0vào văn 5ephòng của 99anh ta, sau 6đó cùng 57với cô btham gia một bcuộc họp 4bqua điện 6thoại, đợi 07cho đến dkhi các thiết 4bị kết d6nối video atắt thì 13cũng đã 3dlà hai rưỡi 4chiều rồi. b © DiendanLeQuyDon.comMạnh Tuần 90lấy một 8tách café arồi tiếp 7tục vùi 5eđầu vào 1công việc, 4cĐồng Phi dfPhi xoa xoa 61cái bụng 1của mình athầm nghĩ 4trưa hôm 9qua vừa 3mới được dcăn một 2bữa no căng bthế mà b3trưa nay 28lại bị 9đói, như b2thế này bthì liệu b7có được cxem là no cddồn đói 6góp không 2đây?
“Nếu 9cô thấy bdđói rồi cathì có thể 2fgọi đồ 0ăn về công 18ty.” Đột 22nhiên giọng dMạnh Tuần 42vang lên 0từ phía aesau chiếc cmáy tính. 5 © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi 1aPhi ngẩng 4lên nhìn ddvề phái 6Mạnh Tuần, 9fcẩn thận dhỏi: “Anh adđang nói 1với tôi f1à?”
“Lại fcòn hỏi 3vớ vẩn.” dMạnh Tuần 36cuối cùng 63cũng rời 9mắt khỏi 1màn hình emáy tính, f9ánh mắt ffsắc như 24nhìn xuyên 3dqua cô. “Lẽ bnào tôi fđang nói 2fvới không 9khí?”
“Ồ, 2tôi không 5đói, không 9cần gọi 0đồ đâu.” 6Đồng Phi 72Phi vội 5bvàng từ 61chối. Đúng 9flà đùa 41nhau, anh 53ta đường 4đường 0là Thần 67Mặt Đen 94mà cũng 7chỉ uống 5có mỗi emột tách 68café, lẽ cfnào hạng ctép riu như 0cô mà lại c5có thể 1hung hồn 86gọi đồ 9bđến mà acăn uống achả hê sao? 7Nhưng mà 6ecó lẽ một 6lát nữa afcô có thể 4lén ra ngoài 4để mua dmột cái 6bbánh mì…
“Vậy 4eđược, etôi vừa 4gửi cho bcô một 9số tài 81liệu, cô 58dựa theo 60yêu cầu 41của tôi 49mà tổng fhợp thành 1emột bảng 12báo cáo, fdtrước khi 9tan làm nộp 23cho tôi.”
“Được.” 4Đồng Phi 7bPhi mở email, bdtải tập 4tài liệu 4về máy, 6nhìn rồi 7chậm rãi 3mở file batài liệu. 08 © DiendanLeQuyDon.comCô cảm aethấy dạ 8dày của 03mình cũng 26có vẽ thật 5ngoan ngoãn, d4biết điều. 26 © DiendanLeQuyDon.comVẫn muốn 39đi ra ngoài 04để mua a1bánh mì 37ư? Tốt dnhất là d5ngay cả 9bnước cũng 33nên uống 4dít đi một echút, để tránh ephải mất 7thời gian 4eđi vào nhà 6vệ sinh!
Sáu 0giờ đúng, ffcuối cùng 73Đồng Phi dPhi cũng 91làm xong 66bản báo 9cáo để 35giao cho Mạnh 7Tuần. Sắp 35xếp lại fđồ xong, d3cô nán lại 59một lúc, 51đang đắn fđo suy nghĩ cdxem có nên 4bạo gan 5để nói cmột câu 4tạm biệt bfvới Thần dMặt Đen ahay không 9athì Mạnh daTuần đã 5đứng lên: 6“Đi ăn 00thôi, ăn 1xong rồi 8quay về, 6chúng ta a7sẽ cùng 8xem lại 4bản báo bdcáo này.”
“Ồ!” 83Cô đặt atùi xách 0xuống một bcách cam b1chịu, tự f8nhạo bang dbản thân desao mà mình f4lại có bthể có 8btầm nhìn 10xa, dự đoán 9siêu đến a6thế. Thế 3nên chuyện 98buổi sáng enay xem ra c6cũng không 60phải là d4cô lừa 1bgạt gì 6Hứa Lâm. 0 © DiendanLeQuyDon.comXem này, clàm thư 7ký cho cái 2tên Thần eMặt Đen 0này thì cchẳng phải 3là chịu a1cảnh “stand f7by” 24/7 6hay sao?
Đồng daPhi Phi theo 04sau Mạnh ffTuần, len 0lén xoa cái 21vai đang 94mỏi cứng, 55rồi lại banắn bóp ccánh tay 6dcòn đang btê mỏi 56của mình. a8 © DiendanLeQuyDon.comVừa bước 6evào thang 4dmáy, điện 3dthoại của afMạnh Tuần 70đã reo, banh lấy 5ađiện thoại acra, nhìn 40vào màn 2hình hiển ethị người 9gọi, hơi 2chau mày: 0“Mạnh 5phu nhận 3ư?”
Lại a8là Mạnh 96phu nhân 3sao? Đồng 4Phi Phi nghĩ 2ngay đến f6việc đừng 02sang một 2bên, nhưng 88không gian ctrong thang 45máy không 8eđược rộng 8lắm, lúc 7này cũng fchỉ có 04hai người 7ở trong, 8vô cùng 6yên tĩnh, ccộng với b5việc Mạnh 7Tuần cũng f7không cố 66ý nói nhỏ 84đi, vì vậy 23mà cô buộc 93phải nghe 80toàn bộ. b7 © DiendanLeQuyDon.com“Tối nay eacon phải 31làm them 87giờ… Là echuyện bình 2bthường 42mà… Vậy famẹ cứ 17thương lượng a6trước với 93ông ấy 6đi, xem rốt 3ccuộc là 7bên nào 66quan trọng… cCái gì mà 6không phối e9hợp với bmẹ chứ? cMẹ còn 39muốn con 5phối hợp a1như thế fnào nữa dđây… Được, f4được rồi, 50con nói cho 07mẹ biết, 8con đã tìm bđược người 0ưng ý rồi, dđó là con acgái của dBí thư Kha… 4Đúng, bậy b9giờ bọn a9con đã bắt bđầu rồi… dPhải! Mới 3bắt đầu, 1và đó là 6tình yêu engay từ bcái nhìn 10đầu tiên, 47thấy rất bưng ý rồi… 98Được, 0chỉ một 77thời gian 0bnữa con dsẽ mang 8cô ấy về 7bra mắt!”
Mạnh 7Tuần tắt 0điện thoại, 0phát hiện 9Đồng Phi 1Phi không accòn đứng 73bên cạnh 7nữa. Anh 0ngạc nhiên baquay lại, 6chợt nhìn 2thấy cô 3đang thu f8mình ở adgóc thang 3máy, nhìn 9anh với aavẻ mặt 21vô cùng 6bối rối. 8 © DiendanLeQuyDon.comMạnh Tuần 34bóp bóp etrán, giọng dbanh có chút 2mệt mỏi: 78“Sao vậy?”
Đồng fcPhi Phi cắn ffmôi, thận 0trọng cất ctiếng hỏi: e“Trước 2đây tôi bđã từng b4hỏi anh, 0fanh muốn 4ftôi đóng aegiả làm 17bạn gái 9ecủa anh dlà ở trong 74phạm vi f9nào?”
“Chủ 62yếu là 6trước mặt 3những người eetrong gia c2đình tôi.” 98Mạnh Tuần 81thẳng thắn b7trả lời: 23“Cuộc 6điện thoại 58vừa rồi 47chắc cô f7cũng đã 25nghe thấy f3rồi, gia 1đình tôi ccứ ba ngày chai bận 5lại sắp 56xếp cho ctôi đi xem bemặt, tôi 6thấy rất 18khó chịu, 41do đó muốn 1tìm một 76lá chắn.”
“Chỉ 7có những a7thành viên 30trong gia 4cđình thôi 19sao? Ý tôi elà, chỉ b3cần ở 0trước mặt 9cha mẹ anh 9dthôi đúng 8không?” 9Cái từ e“chỉ có” 3trong lời 2bnói của 7fĐồng Phi 7Phi thốt 44lên nghe 4có vẻ nặng 1nề. Mạnh eTuần nhìn 5cô , giọng d8điệu trở 0nên nghiêm f5nghị: “Cô 1muốn nói 2gì?”
“Anh a4biết đấy, f8Nhã Doanh, 10cô ấy là 95con gái của cbí thư Kha. b © DiendanLeQuyDon.comNếu như 1danh chỉ 71muốn tìm 9một lá 7chắn trước amặt cha d5mẹ anh thì ckhông có 8gì, nhưng cnếu… nếu 5như…”
“Nếu b4như cái ebgì?” Mạnh b7Tuần nhìn 6vẻ mặt 0nghiêm trọng 4của Đồng f0Phi Phi với eevẻ thích dthú: “Xem fra có vẻ efnhư là cô 25vẫn rất febảo vệ 3dcái cô Nhã 1Doanh đó, 2đúng không?”
“Vâng, 4cô ấy là c4bạn tốt becủa tôi, a0thế nên btôi không 1muốn làm 70bất cứ bđiều gì ccó thể ablàm tổn 99thương cô bấy.”
Mạnh 8dTuần gật bđầu làm a5như có vẻ 8đã hiểu, 3nhìn sang 9dĐồng Phi 48Phi lúc này bvẫn đang cnhìn anh 25một cách f8thận trọng, 1acười nhạt: a“Căng thẳng f5đến vậy 7sao? Vậy b6cô cứ ngoan 0ngoãn tiếp c4tục ở 7bên cạnh atôi đi.”
Hả? 36Bầu không 5ckhí ảm adđạm, trầm 6lắng trong 35phút chốc d2đã bị 5câu nói 29mờ ám, 57mơ hồ kia e5của Mạnh 70Tuần làm 7echo tan biến. bd © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi 5Phi mở miệng d8nhưng chưa bkịp trả 36lời thì athang máy ađã dừng 36lại. Mạnh 2Tuần bước 87ra khỏi 5thang máy eevới vẻ 18rất nhẹ anhõm. Đồng dcPhi Phi cay 5đắng bước batheo sau, 77đau đớn, efcăm hận b7bản thân fsao lại fekhông biết dtự lượng d0sức mình, flại còn 9ảo tưởng 6ngông cuồng 7có thể 0đàm phán fvới tên 6Thần Mặt 3dĐen tu luyện bbngàn năm a6kia. Như 7lần này, 0việc không ckí kết edbất kì 9điều khoản 2có lợi 03nào đã dkhông nói 55rồi, cô clại còn 09ngu ngốc d4đem bán 7cả bản 23thân mình 3nữa.
NHìn 0theo bóng 7dáng của 6Mạnh Tuần, 4aĐồng Phi 1Phi hít vào 0một hơi dthật sâu, clấy lại 3tinh thần. e0 © DiendanLeQuyDon.comBạn gái a8hờ mà thôi, 9cũng không 9ephải là fđiều quá bbkhó khăn, f3hơn nữa 9cũng chỉ 6là đối 7phó thôi bmà, còn 6sóng gió, fbão tố fnào mà cô 70chưa từng 1dđối mặt equa cơ chứ?Thử 94thách nhỏ 3này mà lại fsợ hãi 1btới mức fkhông làm c6được ư? d6Nghĩ vậy, 8ccô ngay lập 1tức tìm d4lại sự 99tự tin, f4ngẩng đầu ahiên ngang ebước thoe ffMạnh Tuần 5bvào bên 2trong quán făn nhỏ.
Khách 5bên trong 37quán ăn 7không nhiều, 76những món fbăn mà họ 28gọi đều 75được mang 4lên rất 9nhanh. Đồng 7Phi Phi nhận 0abát mì bò eenấm hương bmà mình 40đã gọi, 64đang định 31ăn thì Mạnh 03Tuần đột bnhiên cất 68tiếng hỏi: 73“Buổi eetrưa cô 0không ăn 8fmà bây giờ echỉ gọi 7có một 0bát mì, c9có đủ 1ano không? aLiệu có 8cần ăn 4bchung suất 3acơm sườn 1anày với 6tôi không?”
Đồng dePhi Phi im 6lặng nhìn 0fchiếc bát clớn trước emặt mình, 5cố gắng b7bình tĩnh c7mở lời: 0“Không ecần đâu, 2ccảm ơn!”
Mạnh 1Tuần không 0do dự đẩy 03đĩa cơm b0của mình cđến trước dmặt cô: b“Tôi biết f0cô ăn rất c7được mà. de © DiendanLeQuyDon.comKhông cần cbphải cảm 04thấy ngại f2đâu, tôi 3nay còn phải dlàm them dkhá muộn bcđấy, ăn bno thì mới 89có sức 47mà làm việc 4chứ!”
aNói xong feanh ta không 8đợi Đồng aPhi Phi trả 9lời mà 37gọi người 8phục vụ 2lại, gọi 4thêm một 6bđĩa sườn 9bcay, còn aanhấn mạnh 25là trong d9món sườn 2không được 9cho hành.
“Khoan 21đã!” Đồng 52Phi Phi ngăn 50người phục 5vụ lại, 4mỉm cười, 6fnói với 73cô ấy: a“Lát nữa 3chúng tôi 92sẽ gọi, bfphiền cô 5akhoan hãy 5đặt món.”
Người 4phục vụ b6khẽ bĩu 8môi, quay e2người bước 4đi. Mạnh 81Tuần cau 6amày nhìn 84Đồng Phi 71Phi. Cô cúi 65xuống, im 1elặng lấy 6cđũa của edMạnh Tuần 9gạt bỏ 2etất cả 5lớp hành aphủ đầy 5ctrên món 2sườn, sau 7đó chậm fdrãi đẩy d0chai tương 7ớt đặt 36trên bàn e9đến trước b8mặt Mạnh c4Tuần: “Đây elà món sườn ccay không bcó hành.”
Mạnh dTuần nhíu 01mày, Đồng 46Phi Phi nhìn a0xuống rồi f2giải thích: d4“Tôi ăn 6dmột bát 0mì là đủ 48no rồi. a © DiendanLeQuyDon.comNếu anh 7cvẫn muốn 3cgọi lại 2món sườn acay mới 08thì phần deăn này tôi 6có thể 2ebỏ hộp 5dđem về eeđược không?”
Mạnh 8Tuần im flặng hồi 0lâu, một 9lúc sau anh bmới cầm aađũa, cùi 4đầu ăn. 40 © DiendanLeQuyDon.comSuy cho cùng bthì có quá enhiều hành, eĐồng Phi 2Phi không 8thể nào 1gạt sạch cehết được. 0 © DiendanLeQuyDon.comMạnh Tuần f9chau mày feăn hết, 9trong lòng e9có chút abực tức, 6khó chịu. 00 © DiendanLeQuyDon.comTại sao ffmình phải 31nghe theo 1Đồng Phi 3Phi mà ăn 8hết suất 2này chứ? dMình kiên cquyết đòi ađổi món 2sườn cay 3khác thì 8sao chứ? 5Dù sao thì ebữa này alà mình 71trả tiền 1mà, mình 33mới là 86ông chủ 8akia mà? Nghĩ 2đến đây, 6anh cảm d7thấy không 4hài lòng, ngẩng 4lên thì 6thấy Đồng 72Phi Phi đang bchậm rãi 6ăn món mì f8bò. Trong 3làn hơi dbnghi ngút, 0acô cúi đầu, f0cẩn thận 0thổi từng 0cmiếng, từng 9amiếng rồi 26lại chậm 0rãi nhai, cthần thái atrẩm tĩnh abvà thanh c2thản.
Anh bhơi nheo bmắt, nghĩ alại lúc 6cô giúp acanh gạt 6đi từng acọng hành, 99từng miếng 7gừng cũng 03có vẻ rất cdịu dàng, 7nhẹ nhàng như bflúc này. 6 © DiendanLeQuyDon.comVô tình 9cánh cửa 88kí ức bỗng 1bhé mở, 10điều gì eđó chầm afchậm, bình 3thản, ấm 0áp len lỏi ctrong lòng 7anh. Nếp 8dnhăn giữa fdhai đầu 6lông mày agiãn ra, 44đột nhiên banh cảm b1thấy, có 18lẽ có một fcô gái như 6ethế này bở điều 4dbên cạnh 9mình cũng dlà một 49điều tốt. Những 55ngày tháng 9bình yên enhẹ nhàng d0trôi qua 9như nước 8chảy, Đồng 69Phi Phi hằng d4ngày cùng 7fvới Mạnh 55Tuần họp bvới các 0bộ phận 6 hác nhau 95 hư ban Kế 8a oạch, ban df ự toán, 5 an Kỹ thuật, 1e ại còn 7a hải liên e ạc thường a uyên với d6 ác công 8 y thiết 5c ế trong 4 ước và 10 ầu như 0a ỗi ngày ebđều bận 9f ộn đến fa uá nửa c1đêm khi 15 răng đã c8 ên cao mới 9 ó thể về 8 hà. Chỉ 4 ỏn vẹn 09 a tuần trôi d ua mà cô ađã gầy 6đi trông 6 hấy, với 18 ình trạng 27 ày thì chắc 29 ô sẽ không 01 ám đến 99 ặp bà Tống 1d à chỉ cò 2 hể gọi 9điện thoại 33 hiều hơn, 83 hờ Hứa 3 âm có thời 7 ian thì giúp e9cô đi thăm 10bà.
"Phi b2Phi hôm nay 04lại phải 3tăng ca à?" 5Buổi sáng cChủ nhật, 3bà Tống 17mở cửa, 88thấy Hứa 92Lâm đang 5xách một 26đống đồ 61bước vào, abà vội 5đưa tay bbra đón lấy 96túi. "Cái dcon bé này, 3sao mà lần 6enào đến 9ccũng mang 5nhiều đồ 89như này 85chứ? Lần 1sau mà còn cnhư vậy 1ethì ta sẽ c9không cho dcon vào nhà 21nữa đâu!"
"Ôi, bccon đây 2mới đến 6có mấy bdlần mà 7mẹ đã 8dkhông muốn ctiếp rồi 7sao? Chắc 08mẹ chỉ 74mong có mỗi 9Phi Phi đến 5fthôi, đúng 7không ạ? 8aCô ấy là 4fcon dâu mẹ, 8ecòn con là acon nuôi d2cơ mà!" fHứa Lân ecố ý trể b3môi, làm 9ra vẻ uất 34ức lắm. 6 © DiendanLeQuyDon.comBà Tống 58bị cô nói 15vậy không abiết là a6nên khóc 7dhay nên cười 32nữa, đưa 4tay vỗ nhẹ 2lên đầu 6cô: "Là 6fcon gái nuôi 0của ta mà 2dám nói 2những điều c7như vậy cesao? Thử 7hỏi con 2fdâu và con bgái, ai thân ahơn chứ?"
"Hứ, 7ai bảo mẹ 4thiên vị 4ccô ấy như 8vậy chứ!" 9Hứa Lâm 2làm bộ amặt hề, 8ngồi xuống 5sofa, bật 9ativi. Bà 7Tống lắc 87đầu, mở 8túi đồ 25mà Hứa bLâm mang fđến, lấy 6ra hai quả 18táo, đêm 1vào bếp 6rửa, vừa 0dmới bê cera thì Hứa 7Lâm đã cdđứng dậy: 36"Để fcon, để 6dcon! Nấu 5nướng thì 1bcon không agiỏi nhưng 8mà gọt 5dtáo thì 41chính là csở trường 7acủa con 1đấy!"
Cô 6vừa nói bevừa đưa cctay đón elấy quả 6táo từ etay bà Tống. d6 © DiendanLeQuyDon.comBà ngồi axuống ghế 7ngắm dao 4epháp điệu 3nghệ của ddHứa Lâm, 27than thở: e9"Nhanh 44thật đấy, 65mới đó 7cmà đã bao 57nhiêu năm dtrôi qua brồi. Mẹ avẫn còn 5anhớ hồi a8các con còn efnhỏ, anh 96con và Quân 7An ăn táo 58đều thích cfăn cả vỏ, ctay bẩn f3như thế 5mà cũng 8cầm lên 5cắn, chỉ ecó con lúc bđó là đứa d7ít tuổi f6nhất mỗi cblần như 1vậy lại 3kéo chúng ađi ra hồ 2rửa tay, 6lại còn 2bbắt chúng bcphải rửa 2táo cho sạch. e © DiendanLeQuyDon.comSau đó khi 2clớn hơn 37thì con lại 9anhất quyết 6gọt vỏ 15cho chúng, c3kết quả 78là hai tên 9tiểu tử fđó cho đến 1khi học 63đại học 4vẫn không 6biết gọt fctáo."
"Đúng 34đấy ạ! 3cAnh Quân 96An sau này 45còn thú 5nhận với 44con rằng ehồi nhỏ e8anh ấy rất 2ghét con, 63mấy lần 3bcòn cùng 1fvới anh b6trai con bỏ e6mặc con 75không thèm 2dcho đứa 15nha đầu 8phiền phức cnày chơi 44cùng!" b9Hứa Lâm 1nhăn nhăn 9mũi vẻ b7không hài 6lòng. Bà b6Tống hơi 6angạc nhiên: 2e"Cái 9thằng ngốc cfQuân An, 0tại sao fngay cả 2achuyện này 3mà cũng 1nói ra với 3con chứ?"
"Ối, 7dmẹ tường d3rằng anh a9ấy chủ 8động nói 73cho con biết 20sao? Là do dbanh trai con ecó lần c7không cẩn eathận nhỡ cmồm nói bra. Thế 3flà con đi ctìm anh ấy 9hỏi, cuối 6cùng thì f1bất đắc dadĩ cũng 9phải thú 9fnhận!"
Bà 7Tống chợt 47nhận ra: 5a"Mẹ 6dnói rồi femà, với 32cái tính fcách thật f5thà như 9của Quân eAn làm sao 1mà lại 1ekhông lỡ 06lời nói d2ra những 40điều này 9cơ chứ."
Hứa 0bLâm khẽ 92cười, đưa 65quả táo 3đã gọt c3cho bà Tống: 1"Đúng eđó mẹ. d © DiendanLeQuyDon.comAnh Quân 0An từ trước bđến nay 2evẫn là 1người ân 3cần mà!"
Nụ 1cười trên 3gương mặt dcủa bà cTống nhạt 14đi một cchút. Bà dđón lấy dquả táo, danhìn Hứa 4aLâm lại 74lấy tiếp 9cquả khác 4bđể gọt, c4con dao trong 5tay xoay tròn efquanh quả ftáo, vỏ 65táo mỏng 74cứ như cvậy mà 8dài mãi, ekhông bị 9đứt rời. f0 © DiendanLeQuyDon.comBà thầm 77thở dài f1một tiếng, 50cầm quả dtáo đưa 5lên miệng, 1aăn mấy 3miếng rồi 2nói sang bchuyện khác: e9"Anh 5etrai con thế 4bnào rồi? b6Mẹ nhớ blà nó đi 6dcũng đã a2mấy năm aarồi đúng f1không, thế aanào rồi, 48nó định eđịnh cư 2bở Mỹ luôn 53hả?
"Có 94lẽ vậy bdmẹ ạ! 03Anh ấy nói 9đã đi nhiều 5năm như 89vậy rồi, 5về nước e4cảm thấy bdkhông thích 4nghi được enữa. Trước a3đây vốn 57có trường 34mời anh 0ấy quay 5về làm c3giảng viên 5fnhưng anh 03ấy từ d9chối. Ôi, 14anh ấy cứ 0tự cho mình 6elà tài giỏi, 2với đức 2bhạnh của 5anh ấy thì 4làm giảng 6fviên quả 18là có lỗi 9với con ebcháu sau 2anày!"
"Nói a7linh tinh 4gì thế e5cái con bé abnày!" 90Bà Tống 7bị Hứa bLâm chọc 85cho bật 7ccười. "Con 9ấy, chẳng 7bao giờ 6nói được efmôt câu 2ctốt đẹp! 0aLại còn 5không thân 90thiết với 8Quân An gì 7chứ, nghịch fngợm tới dmức hồi 91nhỏ người 8cta cứ tưởng 3con với faQuân An mới 9là anh em 1ruột đấy!"
"Vâng! aCon muốn bđược làm dem gái của 0aanh Quân 27Anh quá đi 5ấy chứ! 4Nếu không dthì tại 1sao con lại b4cứ quấn 6lấy mẹ 47đòi nhận 6mẹ nuôi 0cơ chứ?"
"Hả? 1Thì ra con 8nhận ta 17là mẹ nuôi blà vì Quân 3An sao? Đồ dsói vô lương 9tâm, tiếc 1thay trước 9đây ta đã 00vô cùng 6yêu quý dcon, làm 59cho con bao 3nhiêu là fbmón ngon fnữa!"
"Ối, 72con sai rồi, b2con đã sai e2rồi! Vị b2trí của 1bmẹ trong 83lòng con aatuyệt đối 7flớn hơn 0Quân An rất enhiều! Thôi emẹ cứ e0xem việc becon ngoan 98ngoãn thế 59nào khi gọt 4ctáo cho mẹ, 2mẹ hãy 36tha thứ 3cho những 91lời nói 8dbốc đồng, 32ruột để dngoài da 52lần này 4fnhé! Nếu 6không thì 98quả này acon cũng cxin mời 53mẹ." 3dHứa Lâm 4nịnh nọt eđưa quả e6táo vừa 4gọt xong cccho bà Tống, c8bà mỉm 5cười đẩy 76ra, đứng 0dậy. "Con f7định nhồi f6ta đến 6chết hả? 9eMau ăn đi! dBiết là 4con đến a7nên ta đã 99đi siêu 5thị mua asườn, để 0ta đi làm 28cho con món dsườn xào 01chua ngọt 1nhé!"
"Tuyệt bquá! Con 0abiết mẹ 5là người fađối với 2con tốt dfnhất mà! dLâu lắm 80không được eăn món sườn 2bchua ngọt 6mẹ làm drồi. Ôi, 3không xong brồi, bây fgiờ nước 59miếng đã 6fmuốn chảy 7ra ngoài c8rồi đây 2anày mẹ 95ơi!"
"Đồ 2bquỷ nhỏ 2tham ăn! 4Xem cái vẻ 06tham lam của 77con kìa!" edBà Tống 4mỉm cười, 1đi vào phòng b3bếp, Hứa e6Lâm vừa dăn táo vừa 90đi theo sau d3bà. Thấy 2abà Tống 4lấy ra một f9chiếc hộp 1lớn đựng 33sườn heo, 4cô thấy 93ngạc nhiên a: "Nhiều cnhư vậy fbhả mẹ? 9fMẹ không d0định làm fbhết một 3bữa đấy 8dchứ ạ?"
"Ứ, 8mẹ làm ehết. Chẳng 0bphải là 20con với ePhi Phi làm 3cùng một achỗ với 2nhau sao. de © DiendanLeQuyDon.comNgày mai 0con đem đến 0echo nó nhé! b9lúc này 6anó có vẻ d7quá bận erộn, chắc 21là ăn uống 7không đến 3nơi đến 6chốn được. b © DiendanLeQuyDon.comĐồ này bcó thể 6để được, 6anó mang về 0hâm nóng 08lên là có 0thể ăn 7được rồi!"
"Con 7đã nói 3frồi mà, 6đúng là emẹ vẫn 7rất thương dcô ấy!" c9Hứa Lâm 63khúc khích 7cười, pha 4trò. Bà 5dTống dừng 6dtay, quay alại nhìn 99Hứa Lâm, 41lời nói 9ecó chút 4do dự: "Lâm 4Lâm, con acđừng nghĩ 6là mẹ thiên c6vị. Không dphải là bmẹ quá 54thiên vị dnó. Con bé dfPhi Phi đó 8bvới con 4không giống 4cnhau. Con 61bé... con 1bé đó quả 06thật là 1không dễ 5dàng gì..."
"Ây d9da, con đang 0đùa thôi 7ạ! Sao mà fmẹ lại 7acoi đó là 2thật chứ?" 8cHứa Lâm dnhìn mắt bbbà Tống 0đã hơi 7hoe đỏ, 8vội vàng ebđặt quả ctáo trên 2tay xuống, 3đỡ lấy 46bà. "Con bchí nói 2fđùa thật 2mà! Quan bhệ giữa 30con và Phi ePhi thế 1nào mẹ 3không phải 84là không 9biết mà! 1Con cũng 0erất quý fPhi Phi, con 10cũng luôn 0mong cô ấy ccó một 14cuộc sống 96tốt hơn, 3dthật đấy cmẹ ạ!"
Bà 53Tống gật f1đầu, miễn 7cưỡng cười: b"Mẹ 72biết, con cvẫn là 3luôn đối 2dvới Phi 39Phi rất 6tốt. Mấy dnăm nay nếu 5không phải ccó con luôn agiúp đỡ 7fnó thì có clẽ hai mẹ 58con ta không ethể sống 2được từ 90lâu rồi..."
"Ôi, 05mẹ càng 22nói càng 5equá lời erồi, cái e9gì mà giúp 9eđỡ nó, 0cái gì mà 96hai mẹ con e5ta chứ? bMẹ lại 86quên con 4mới là dcon nuôi fbcủa mẹ drồi, đúng 23không? Mẹ 4vẫn còn fnói như 7vậy thì facon thực 9sự giận 66rồi đó!"
"Được 08rồi, được fdrồi, không 62nói, không bnói nữa! 1Để mẹ 0clàm món asườn cho 9dcon, muốn e5cho nhiều edgiấm, nhiều cđường 7phải không?" 8Bà Tống 5lau nước dnơi khóe 4bmắt, quay a3lại để ftiếp tục 4làm món fsườn. Hứa 7bLâm đứng ephái sau c9bà, ngắm f9nhìn mái 9etóc đã 38điểm bạc, 03dáng người blom khom, e5cô khẽ 0thở dài 7amột tiếng 55rồi lại 3dcầm quả 11táo lên, fcắn một bmiếng thật 0to.
Khi 85Hứa Lâm 56đang ở 2nhà bà Tống făn bữa 32trưa thì 7Đồng Phi d4Phi đang 37bị Kha Nhã 8Doanh lôi 3đi mua sắm. 04 © DiendanLeQuyDon.comSắp đến aGiáng sinh 1rồi, Kha 32Nhã Doanh 9muốn mua 45một món bquà cho Hạ bTiểu Quả, 0dlại sợ bdmua quà không fđúng ý 8khiến Tiểu eQuả không d2vu nên sống 9chết phải 8abắt bằng 44được cô 1nàng Đồng fPhi Phi đang bở nhà ngủ 60bù đi ra 5ngoài cùng f9để tham 5cmưu. Hai 4người đi b5lượn lờ cdmất quá eenửa ngày, 94đồ mà 5Đồng Phi aPhi chọn f0thì Kha Nhã 81Doanh thấy 1quá bình 22thường, eetặng không a4sang, đồ 67Kha Nhã Doanh 6bchọn thì 8Đồng Phi c8Phi lại a1cảm thấy cquá sang 5trọng, sợ 5eTiểu Quả ekhông dám 66nhận. Kết 0quả là bđến khi 0cả hai đã 26mệt rã 4erời, ngồi 1trong cửa 5hàng KFC a7thì vẫn 75chưa mua 5được thứ b5gì.
"Sao femà khó đến favậy chứ? d1Đồ mình 6chọn cho 59bố mẹ 6cũng không 4mất công 8dnhư thế 2này đâu!" 2Kha Nhã Doanh 3ngồi trên 7ghế, vừa 5exoa xoa bắp dchân vừa 0cđau khổ ethan thở.
"Hay bdlà cậu bthử đến 29DIY xem sao? 3Đồ handmade fTiểu Quả 0nhất định asẽ thích c8đấy!" cĐồng Phi e4Phi vui vẻ bdđưa ra ý 0kiến. Kha aNhã Doanh dfbĩu môi: 7"DIY fdư? Không ffphải là 87cậu muốn 2amình đan 0mấy thứ akhăn len f8hay găng 3tay gì đó 6chứ? Tuần dsau là đến 6ngày lễ a7rồi, đừng bcnhắc đến 3chuyện mình 1từ xưa 75đến nay 4fkhông biết 1đan lát 18gì, cho dù 2là biết 77thì chỉ ecòn thời e1gian ngắn 4dnhư vậy, cdlàm sao mình fcó thể 5đan xong 15được cơ f2chứ!"
Đồng c9Phi Phi cắn 16ống hút, c9im lặng 8một hồi aalâu rồi clên tiếng: 8"Nếu 93không thì 3mình sẽ 4đan giúp 9cậu nhé?"
"Thật basao?" 6Mắt Kha 7eNhã Doanh 3dngay lập btức sáng 7lên, gương 15mặt vốn 2cđang rầu 17rĩ, u ám 84chuyển ngay 7sang tươi ftỉnh, rạng 47rỡ. "Phi 4Phi, mình e4biết là 9bcậu tốt 14với mình 6nhất mà! 43Cậu cũng bbiết rồi 11đấy, Tiểu 57Quả xưa 30nay ra ngoài 95đều không a5thích quàng 9khăn hay cfđeo găng 5dtay, lần 5nào mình amuốn mua 5cho anh ấy 0fđều bị 36anh ấy từ 5fchối. Vừa dhay lần cnày chúng 3bta đan một 1fbộ cho anh 3ấy để 9xem sau này deanh ấy có cdám không 34quàng nữa 2không!"
"Chúng 3ta ư?" 9Đồng Phi 4Phi nhìn bKha Nhã Doanh 6dcười mà 48như không, btrên gương 9bmặt Kha 2Nhã Doanh 95liền xuất 6bhiện nụ 08cười: "Là...là 4cậu dạy 3mình đan 92ấy, được 2không?"
Đồng 3Phi Phi lắc 7đầu, thở edài: "Thôi 4đi, đợi 87cậu học 0được ấy 67à, đừng c0nói là Giáng 2csinh, có ađến khi 6qua cả Tết c6ấy chứ!"
"Hi b6hi, vậy 9thì lần 2nhày cậu agiúp mình 2trước vậy! efNăm sau, 8năm sau mình 26nhất định 7phải học dcđược để 0tự đan!" eKha Nhã Doanh btuyên bố acmột cách d6chắc nịch, dbnhanh chóng 7dăn hai, ba 78miếng xong 8một đôi acánh gà. 47 © DiendanLeQuyDon.comCô nàng csốt ruột 0không thể 2chờ đợi 2flôi Đồng 17Phi Phi đi 7mua len. Hai 90người cùng 8chọn được 7len màu xanh 0lam đậm, 58loại len fcnày tương cđối mềm 1mịn, đan 10lên thì 6dmất công 4nhưng quàng 8thì rất 0cdễ chịu. 15 © DiendanLeQuyDon.comMua đồ 3xong, Đồng ePhi Phi xua 8dKha Nhã Doanh 9đến chỗ 04Tiểu Quả d2dành thời 5gian cho thế 11giới của 4ehai người, 3còn mình bôm đống 7len về nhà.
Mở d0ngăn kéo 22dưới cùng 5ccủa tủ 6quần áo, 7mấy chiếc dque đan màu 28vàng nhạt 2nằm lặng blẽ bên btrên một 48chiếc khăn e0len màu xanh 4lam đậm, 1Đồng Phi d9Phi giơ tay 4cra, vào giây cphút ngón 03tay chạm 6dvào lớp c4len mềm 1cmịn ấy, atrái tim 5cô như bị cmột lớp 2giấy nhám bchậm rãi 66cọ xát, 9nỗi đau 7đớn giống cnhư một 6thước phim ffquay chậm, 64dài lê thê cvà sâu thẳm.
Lấy 6que đan ra 7bxong, cô 0gắng sức a4đóng ngăn dkéo lạu, 05quay đầu 22nhìn khung 9ảnh đặt e4trên tủ 2dnơi đầu d8giường, f5nụ cười 7fcủa Quân ceAn vẫn ấm 6áp như vậy. b © DiendanLeQuyDon.comThu ngón a8tay lại, 54đầu mũi eque đan nhọn 2đâm vào eangón tay, fcô cắn a0chặt môi, b0cúi xuống 89nhìn. Quân 6An, đừng atrách em, 9em biết, dlàm như 1vậy chỉ 9là giải 9pháp xoa ddịu mà d4thôi, nhưng dthực sự 42bậy giờ 0em cảm thấy 2cvô cùng 5khó chịu, 24thực sự 6không thoải 3mái, thực 6sự khó fkhăn biết 5ebao.........