Nghịch Lửa Chương 52


Chương 52
Căn cứ theo lời miêu tả của Manh Manh, Lâm Vãn Thu giả dạng thành y tá,

tùy dý hành động 60trước mặt d4Bạch Thuật 0bBắc, Bạch 3Thuật Bắc 51 ghĩ, nhất bađịnh có 03 gười đứng pb3 hía sau, 8 ngầm giúp 0eđỡ cô. 62 © DiendanLeQuyDon.com Người đầu e tiên xuất hc iện trong c1đầu Bạch 12 huật Bắc 8 là Cao Hách, ba nhưng anh 86đã cử 70 gười theo d0 õi Cao Hách e lâu như vậy, 8 vẫn không 98 tìm được a1 anh mối. 8 © DiendanLeQuyDon.com Bạch Thuật 1 Bắc bắt 8đầu hoài n7d ghi, chẳng l34 ẽ mình 96đã đi nhầm 5d hướng?




94 Ngay sau đó, 8anh liền 1 ghĩ tới T8 rần Nặc, m2 ang theo tâm l8 í ăn may, a8anh cử người e3 theo dõi cô d4 a vài ngày. 9f © DiendanLeQuyDon.com Khi đó, Bạch 1 huật Bắc 7 vừa đúng 6lúc nhận 68nhiệm vụ 4mới, phải f7trở về 9đơn vị. 0 © DiendanLeQuyDon.comThật ra 5btrong lòng 70anh không 1dám ôm nhiều ehi vọng, 39thế nhưng 9lần này a5lại có eakết quả 39như ý.

Nghe bđối phương eebáo cáo, 1fđã tìm d7thấy chỗ e4ở của 13Lâm Vãn 34Thu, trong 7cđầu Bạch 23Thuật Bắc b3biến thành dmột vùng b2hoang vu trống dvắng, không cbiết kế dtiếp nên 0làm gì.

3Nên làm 2anhư thế 1nào, tìm 30được Lâm 9fVãn Thu rồi, 98sau này anh 0phải đối evới cô ara sao? Những fviệc này 2anh chưa b5từng suy 16tính kĩ, 2cthời gian d0qua, trong 5dlòng chỉ 15tồn tại eduy nhất bý niệm: fnhất định fphải tìm 00về Lâm fbVãn Thu!

deChờ anh etừ đơn 1fvị trở 07lại Dong 4Thành đã e7là chuyện 2acủa nửa 3ctháng sau, alúc này 77thời tiết 8vô cùng aalạnh lẽo, 6trời đông bgiá rét, fánh hoàng 05hôn dần 91buông lơi, ckhiến người 2ta sinh ra ecnhững cảm 0xúc bùi 66ngùi, tiếc e2nuối.

7cXe dừng ctrước cửa 6dviện phúc 78lợi, Bạch 9Thuật Bắc 25dĩ nhiên akhông dám 76xông thẳng dvào tìm 2fvợ.

Lâm 9Vãn Thu đã 9etỏ rõ thái 4độ, cô 1không muốn fbnhìn thấy 54anh, nếu 44Bạch Thuật 96Bắc còn 1lựa chọn 1phương thức 29dùng sức c7mạnh cực cđoạn, ắt 3dhẳn càng 63đẩy cô 78ra xa anh 1hơn.


Bạch 5aThuật Bắc 2frất muốn bvào thăm c5Lâm Vãn cThu, đứa 8dbé của 7hai người 6đã được 56bốn tháng, 27đã nhìn 61thấy bụng cchưa nhỉ 6? Nếu anh ađặt tay 79trên bụng 07cô, có thể 28cảm nhận cfđược động 04tĩnh của 08đứa bé chay không? 6Lúc Lâm 8Vãn Thu mang 1thai Manh 64Manh, anh 2không buồn equan tâm 8săn sóc, 38lúc này 7đặc biệt emuốn ở 23bên cạnh 9đỡ đần 91giúp cô, 81lại không fdám, ngay 2dcả việc b5đi thăm 60cô cũng dkhiến anh 3do dự.

Bạch 05THuật Bắc 5sợ hãi, 62nếu Lâm eaVãn Thu bỏ 0trốn lần a5nữa, không 65biết bao a7giờ anh 6mới có edthể gặp f1lại cô.

Bạch 4Thuật Bắc 1ngồi trong 49xe thật bflâu, bất 2chợt thấy 6cửa viện 3aphúc lợi c4mở ra, có 37mấy đứa cbé cầm ectúi rác 3đi đổ, 03dáng người 3khoảng chừng 777,8 tuổi, ftrên miệng b7nở nụ 8cười toe 2atoét.

Bạch 39Thuật Bắc 03bụng bảo 3dạ, nếu 46Lâm Vãn 5fThu cũng 50đi ra thì e2tốt biết 3bao.

Giống 1như tâm 28linh tương 4cthông, người f7kế tiếp dBạch Thuật ceBắc nhìn 76thấy, chính 30là Lâm Vãn 8Thu.

Trong d3giây phút e7nhìn thấy 05cô, trái 38tim tựa 72hồ ngừng cđập, Bạch 1Thuật Bắc aakhông chớp d9mắt, nhìn bcô đăm 49đăm, dõi btheo bóng 2dáng cô 29đi lướt c3qua chiếc 1xe, hai tay 2đặt trên 4cvô lăng 3frun lẩy 4dbẩy.

Anh 9sợ bị 2Lâm Vãn 39Thu phát chiện, cố 3ý lái xe dcủa Bạch 1aTrạm Nam 70tới. Thật 12ra bây giờ 7bLâm Vãn 6Thu đâu 50thèm chú 98ý đến 97anh, vậy 8mà anh vẫn bhồi hộp 0căng thẳng.

Trong 10tay cô cầm 7túi rác, c8đứng một a9bên nói 2chuyện với 0amột đứa 0bé. Hai tháng 3không gặp, fthân hình 8cô có vẻ a2đẫy đà fhơn, khuôn 45mặt vốn 0gầy nhọn 4nhỏ nhắn, 54giờ cũng bcó da có d5thịt, trắng cahồng hơn 8ahẳn.

Xem era, cuộc 9sống hiện f1giờ của dcô rất 0tốt.

Bạch 3aThuật Bắc a9không biết f9nên vui mừng 1chay khổ 4bsở vì phát 7hiện này. 05 © DiendanLeQuyDon.comHai tháng 3cqua, cuộc dsống của e9anh tệ đến fcực điểm, aenửa đêm e1thường 0giật mình 2tỉnh giấc, 8dmỗi bữa bchỉ ăn aeđược nửa a7chén cơm 4thì cổ fdhọng đã dứ nghẹn, 2không cách 00nào nuốt ctrôi.

Bạch 1Thuật Bắc 59đột nhiên bccảm thấy 7ccó hai chữ bcrất thích ahợp với dmình—— 72đáng đời.  


Cuối b7cùng, Bạch 1Thuật Bắc 0dkhông vào 44gặp Lâm 33Vãn Thu, 0angược lại 6eanh gọi ađiện hẹn 8bTrần Nặc. e © DiendanLeQuyDon.comTrần Nặc fcực kì 2kinh ngạc 6dkhi nhận bcđiện thoại b9của anh, 65không nhịn 6cđược, 7giở giọng 71mỉa mai: cc"Bạch 89đội trưởng 02lại có dthời gian 64tìm tôi 0sao, không ebận rộn 5dgiúp bạn 43gái cũ, 4hồi phục 7sức khỏe dà?"

Bạch aThuật Bắc 35không để 8ý thái độ 53châm chọc 98của cô bta, nói thẳng: 3"Tôi 9tìm được 2Lâm Vãn 94Thu rồi."

55bên kia, 5Trần Nặc 59lập tức 1ngậm miệng, 9Bạch Thuật eBắc nói c4tiếp: "Là 8do tôi cử cngười theo 03dõi cô, 7chính cô 6alàm bại clộ tung detích của 5cô ấy."

Trần 6Nặc nổi bgiận, đốp a0lại: "Bạch ecThuật Bắc, 7anh thương 3tổn cô 8bấy còn 2chưa đủ 47sao? Không 9yêu thì 8bhãy buông 70tha cho cô 5dấy, sao aanh cứ như cc“âm hồn 7bất tán” 02vậy."

Bạch 9aThuật Bắc avẫn không etức giận, ađiềm nhiên 6d< 10000 /span>nói một 9bcâu: "Tôi b3có việc 5cần cô bgiúp, chúng 9ta gặp mặt 74dễ nói 8chuyện hơn."

". c6 © DiendanLeQuyDon.com. . . . ."

Trần 4Nặc nghe f6Bạch Thuật 49Bắc nói, e4muốn nhờ 5cô giúp 69đỡ đã 0đủ kinh 15ngạc. Khi 54anh ta đem fnhững túi 09đồ trong 4tay giao cho 60cô thì hai 7mắt cô a2trợn trừng: 4"Cho cVãn Thu hả?"

Bạch 0Thuật Bắc 6đem những b2vật phẩm 1fcần thiết e6cho phụ 1enữ mang 54thai cùng bsữa, kín 0dđáo giao 5cho Trần bNặc: "Đưa 56nhiều quá bsợ cô ấy 8ngại không b1lấy, cô anhớ nói c3là tự cô 7emua."


Trần 94Nặc cau 3mày, bình 79thản cúi 6đầu, kiểm 5tra đống 48đồ: "Anh 0không có ehạ độc 77bên trong acđấy chứ?"

Thần 6esắc Bạch 22Thuật Bắc 5trở nên e1cực kì fdkhó nhìn. 7 © DiendanLeQuyDon.comTrần Nặc 7chỉ muốn 3chọc tức 5anh ta một c5tẹo, nhìn 3thấy thần 78sắc anh 0ta như vậy, d3không nhịn dđược, dnói: "Lúc 8ctrước chỉ ebiết thóa 7mạ, sỉ 16nhục cô eấy, hiện 0tại mất fđi mới 7biết hối 5hận."

Bạch eThuật Bắc 4mím môi bkhông phản 01bác, cuối ecùng dặn bdò cô ta: 5f"Đừng 9fđể lộ 6sơ hở."

Trần 6bNặc liếc 26mắt, tự 85đáy lòng f4đã thay 51đổi cách 4nhìn đối cvới anh 64ta.

Bạch b0Thuật Bắc 2avẫn bí dmật thông aqua Trần ebNặc để c7đưa đồ echo Lâm Vãn e3Thu, sẵn btiện thăm 61hỏi Trần fNặc về 9tình trạng 85sức khỏe dcủa cô. e © DiendanLeQuyDon.comTrần Nặc 7acó chút 4cbực bội 1với hành 19động lằng bnhằng của f8anh: "Anh 87rốt cuộc 9là áy náy echay thật 0alòng thích 8cô ấy? dNếu thích f3thì hãy 8trực tiếp f1gặp mặt, 39lớn tiếng dfbày tỏ 6với cô 1fấy."

Bạch 9Thuật Bắc 1trầm tư, 23biểu lộ cecô đơn.

Trước ekia, anh cảm 7thấy mình f5không thích 3Lâm Vãn 0Thu, nhưng 7ngày tháng fdần trôi, 6anh phát b2hiện sự athật hoàn 0toàn trái 4angược.

Sau 5vài lần, e4Trần Nặc fakhông gánh 5nổi nhiệm 6vụ nữa, 69oán trách 5eBạch Thuật 2Bắc: "Vãn 25Thu đã bắt 9đầu hoài 8nghi tôi, acô ấy cũng 4đâu ngu c9ngốc. Bà 6đây hạ bamình tặng 2đồ cho 09cô ấy, ecô ấy lại c3tỏ vẻ fkhinh bỉ 0việc ngửa atay nhận equà của 6người khác. 4e © DiendanLeQuyDon.comÔi dào! efAnh chẳng 94hiểu cô 8ấy gì cả.”

Vẻ d1mặt Bạch 1Thuật Bắc fesa sầm, bhổ thẹn dtrong lòng.

Anh e1quả thật fekhông hiểu 5nhiều về 5eLâm Vãn a8Thu, sau này, bđều từ dmiệng người 65khác, anh e5dần khám 6phá tính 8cách thật 7ecủa cô, 2dcảm giác 5ftheo đó, 0atừ từ 0thay đổi.

Còn 24có người 28nào ngu ngốc 2bnhư anh không? dChờ đến 9fkhi hoàn d7toàn mất ađi, mới fdmơ hồ nhận f1ra, người 18ấy đối bvới mình fbquan trọng 1biết bao.

Trần 76Nặc nhất 67quyết từ e1bỏ công 9việc chuyển d0hộ quà, d1Bạch Thuật 4fBắc cũng 1dbiết đây 13không phải 4là biện 1dpháp lâu bdài, đành 6tìm cách bkhác.

-

Lâm 1Vãn Thu nhìn 9dtờ tài aeliệu vật 0phẩm quyên 4góp cho viện cbphúc lợi, ealại nhìn 1cái danh 7hiệu bí aẩn phía fsau mặt 1giấy——B f6tiên sinh.

Gần 0đây, người bdnày thường efxuyên tặng 9vật phẩm 1bcho viện 5cphúc lợi, anhưng từ 7đầu đến c9cuối đều bbkhông ra bmặt, ngay 27cả cái 4btên cũng 9thay thế dbằng danh 3bhiệu đơn 7giản. Hóa c9ra, trên a8thế giới 3vẫn còn 0rất nhiều e4người tốt.

Lâm 84Vãn Thu vừa 0ghi số liệu 34vừa sửa asang những 7vật liệu 2xung quanh, engón tay 3akhông cẩn 3thận đụng 1mạnh, trong 4túi hàng 6liền trượt 8xuống vài cbbộ quần 85áo trẻ 32em.

Mấy b5bộ quần 5fáo nho nhỏ 1đáng yêu, 6cho dù cách elớp bọc 16ngoài, vẫn fcảm nhận 8được xúc fcảm mềm 0mịn, trơn 64mát.

Tay 24cô vuốt cve qua lại, atrong lòng dcực kì 5yêu thích, 69ngay cả 4màu sắc 7cũng là 1màu cô  thích 8nhất - xanh 35dương. Ngắm 8nhìn một 3lát, Lâm dVãn Thu phát c3hiện, những 3bbộ quần d0áo này đều 91thuộc nhãn 7hiệu nổi 8tiếng, cô 8không nén b9nổi tò 2mò, lần 5đến bảng 3tiền xem 9giá, dĩ fenhiên giá 2tiền đã 4bị xóa 13bỏ.

Lâm dVãn Thu càng 8lúc càng b6hiếu kì 0fvề B tiên 48sinh, không 0ngờ người 30đàn ông a6đó rộng 5arãi đến bvậy.

Trước b9kia ở viện dphúc lợi, 53có một c1người phụ cnữ mang 77thai ở nhờ, bsau này đã 0bị công e1an địa 87phương trục dxuất về aquê hương, b6bây giờ 2ctrong viện 0cchỉ còn 5emình cô 9dlà phụ bdnữ mang 61thai.

Nhưng 2có điều 1kì quái, 3B tiên sinh 9không chỉ 63cung cấp f2quần áo 6ctrẻ em cho 3viện, mà 5còn có những d0vật dụng adành cho e4các bà bầu, 20thêm vật 4dụng phòng 2phóng xạ. b © DiendanLeQuyDon.com. . . . . a © DiendanLeQuyDon.comVật dụng 7cần thiết 75cho quá trình 3mang thai cđều có 5đầy đủ, eatựa hồ 1đặc biệt eachuẩn bị 02vì cô.

Lâm 8dVãn Thu cảm dthấy kì 56lạ, đồng 8thời lớn 80mật suy 53đoán..... 8 © DiendanLeQuyDon.comKhông thể...Bạch 51Thuật Bắc c2nào phải blà người 9kiên nhẫn 4như vậy, 1cnếu anh dta phát hiện 03ra cô, khẳng 0định đã 1sớm tìm 2tới cửa.

Thời 3gian trôi 0fqua thêm dmột tháng, belúc này, 3Dong Thành dbắt đầu 8xuất hiện fnhững đợt drét đậm 5rét hại. 0 © DiendanLeQuyDon.comViện phúc d6lợi ngày b2càng nhận 9được nhiều 12vật phẩm 6quyên tặng 6ftừ B tiên 3sinh. Vì 9fthế, viện 5fquyết định 52tổ chức 9tiệc chiêu eđãi anh fta.

Lâm 3Vãn Thu cũng 6muốn được 5“diện 0kiến” 4người đàn 68ông bí ẩn c2kia, rồi 5bất chợt bnghĩ đến  danh 1hiệu B tiên 40sinh, không ckhỏi thở 6dài: "Có c1lẽ anh ta e7không muốn 7xuất hiện 0công khai 7trước mặt e7chúng ta 5đâu."

Viện 6btrưởng 6chủ yếu 7vì phép 6xã giao và 10ef9 4đạo đối dnhân xử 85thế ở 1eđời. nên 22mới gửi 3lời mời, 1btrong lòng 7ecũng không b5ôm nhiều dhi vọng, cnhưng không bngờ, người 0đàn ông 8ebí ẩn kia a0rất vui 1vẻ khi nhận 4được lời 5mời.

Bọn 4trẻ con atrong viện c9cực kỳ dcao hứng, bcháo hức 4tập những b6tiết mục 0văn nghệ, 35trình diễn 8cho những 3nhà hảo 2dtâm xem. 14 © DiendanLeQuyDon.comTrong viện fphúc lợi 0bỗng nhiên 2náo nhiệt 65hẳn, những btiếng cười dgiòn giã csưởi ấm 9fkhắp không 6gian của b6viện.

Lâm eVãn Thu cùng 8những nhân d6viên khác 66phụ trách c4công việc adbố trí 2hội trường, ccả viện 77phúc lợi 77ngập chìm 94trong bầu 7akhông khí fấm áp. a © DiendanLeQuyDon.comCô ngắm 0bnhìn những dngọn đèn fmàu tỏa esáng, bất 2giác nhớ a2Manh Manh bada diết.

-

7Buổi tối, 69tiệc bắt dcđầu từ 4esớm, những 5khách quý 4được mời ddự tiệc ađều đã 05đến, những abmàn trình 5diễn văn 4nghệ cũng bsắp mở amàn, nhưng a9B tiên sinh avẫn chưa 17tới. Vừa b1nãy Lâm 09Vãn Thu ăn 8quá nhiều, e7bây giờ cacó tí nặng 5dbụng, cô 4bèn chủ bđộng đề 30nghị để 20mình ra đứng dtrước cửa cviện, đón 79B tiên sinh.

Viện 9dphúc lợi f9này không 1lớn, trước 90kia là tòa 95nhà được 0clưu lại 14từ thời edân quốc. 08 © DiendanLeQuyDon.comCửa chính 3được làm d3bằng gỗ 6tử đàn b2quý hiếm, a2màu hồng b5nhạt theo aflối cổ exưa, trên 06ván cửa 36tỉ mỉ 0fkhắc những 1hoa văn cầu dkì đẹp c3mắt, còn 9có hai tượng 85sư tử bằng 9đá canh dgiữ trước 5acửa.

Lâm aVãn Thu để etay ở trong ctúi, đi 2tới đi dlui, vẫn dchưa thấy dai đi đến a8đây.  Ánh 0đèn đường 2fnơi xa tỏa 4ánh sàng aftối vàng, 5nhích lên 9chút nữa 73thì đen 74như mực, 7hai mắt 4ecô không 8nhìn thấy 5eđược.

Không 2biết đã aatrải qua 9bao lâu, 55cô loáng 8thoáng nghe 23được những d7tiếng bước 7echân trầm aổn, từ 18xa đến 5gần, càng 1ngày càng b7rõ ràng.

Lâm eVãn Thu giương 74mắt nhìn 5esang bên dakia, sương 7mù dày đặc 8atrong màn 48đêm, trên 5hàng mi dài, 2ướt đẫm 64một lớp 4csương. Cô 86dùng ngón 1tay lạnh aclẽo dụi 6edụi hai 5mắt, lờ 24mờ thấy 5được bóng 43dáng cao e7ráo bước 0ra từ màn bđêm, từng 1bước đi 40về phía 2cô.

Anh 5cta mặc áo 8khoác ngoài 59màu đen, 26không nhìn frõ mặt 2emày, chỉ eecó thân 7chình cao 2flớn và ctư thái 6trầm tĩnh ckhiến trái 53tim Lâm Vãn dThu đột b1ngột nhói 71đau. Cô a0lắc đầu 4một cái, bthầm an 08ủi mình: 1Tại sao 9có thể 31là anh ta? 68Không có bkhả năng.

Ngươi dnọ càng 8lúc càng ađến gần, 8mọi suy bnghĩ của aLâm Vãn cThu đột 9nhiên ngưng 70trệ.

2đứng  trên ddbậc thang, 02cách anh 6ta vài bước 60chân. Hơi 1thở của acanh ta hệt 8enhư trong 7trí nhớ, dào ào táp 3đến, như 4tầng sóng 5dữ muốn f9nhấn chìm 52cô.

Bạch 8Thuật Bắc 6fnhìn vẻ 3mặt đờ 0đẫn của 5cô, không e6nói được 6ecảm thụ 47trong lòng, 6bhai chân 9ccứ máy 8bmóc tiến clên, mỗi abước chân 61tựa hồ e0tiêu phí 4hết toàn 6abộ sức 4lực của 8anh.

Rốt 94cuộc Bạch 4dThuật Bắc fcũng đứng adđối diện avới cô, 5bhồi lâu 6không biết 6nên nói dgì, cuối b1cùng cúi 9đầu liếc 0nhìn cô, 2cngại ngùng 78mở miệng: 59"Anh 82có thể a5vào không?"

Đôi fmày thanh 8tú của 3fLâm Vãn 8Thu chau chặt, 9giọng nói f8vang trong 7đêm tối, 19khàn đục ekhác thường: d"Là 1canh?"

Bạch c9Thuật Bắc 26im lặng a2nhìn cô 4chăm chú, 35mạch nước engầm trong ceđáy mắt absâu đen, 9dần chuyển 30động, cuối acùng chỉ ebgật đầu 1thay câu 9trả lời.

Lâm 5Vãn Thu nhìn 80anh mấy 0giây, không 0biết đang 8suy nghĩ ađiều gì, 3lát sau lạnh 59lùng xoay 1fngười vào 2trong: "Bạch 1tiên sinh, 0xin mời."

Bạch 9Thuật Bắc fthất vọng 1bnhìn theo e4bóng lưng 63cô, anh cho d4rằng ít 49nhất Lâm 7bVãn Thu sẽ abnói câu fbgì đấy, 5ehoặc sẽ 96có chút 0cảm động f9vì những d2việc anh b8làm ——

Bạch 0Thuật Bắc e1nhấc chân 93đi theo, 7hai người 7đi dọc equa  hành elang dài. 7b © DiendanLeQuyDon.comGió đêm athổi vào, 13khắp nơi 21đều mang 3luồn khí d5lành lạnh. ef © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 12Bắc ngắm 9anhìn chùm 1atóc đuôi 20ngực của 86Lâm Vãn 4Thu đung e1đưa theo 7bgió, bỗng bddâng trào 55niềm xúc 14động, muốn 02tiến tới 47ôm chặt 8bcô trong 4ngực, nhưng 5toàn thân 98Lâm Vãn 2Thu toát 27ra tầng 96khí lạnh elùng xa lánh.

Bạch cThuật Bắc edùng sức d1cuộn tròn 8những ngón atay được 01bọc trong alớp bao 85da,  siết dchặt nắm 92đấm.

Hai cngười đi 8đến hội 9dtrường, f5Lâm Vãn cThu lịch 0sử mở 9ecánh cửa 68chinh: "Mời b2vào."

Dây athần kinh 4của Bạch 0fThuật Bắc 7dluôn trong aftình trạng a7căng cứng, 11đứng bất 61động trước 94cửa hội btrường, fhai người d5âm thầm 01giằng co, 39cuối cùng 7Bạch Thuật 8Bắc phải 5mở miệng: cd"Vãn 56Thu, có thể b5đừng đối 5xử xa cách bvới anh 03không?"

Âm athanh của 3banh hòa vào 2màn đêm, 2đầy từ 74tính đê cmê, còn dmang theo 8dmùi vị 7của nỗi bbuồn u uất.

Lâm 6dVãn Thu yên 1lặng nhìn c2anh, đáy fmắt biến bdchuyển theo 8màu ánh c5đèn, nhếch amiệng cười d3khẩy: "Tôi bkhông nhìn ffthấu được 3dlòng anh...anh c1cũng không f6hiểu rõ 3dcon người btôi...chúng 4ta chẳng flẽ không d9phải là 63người xa elạ."

Bạch 10Thuật Bắc 6ngơ ngác, 15con ngươi e8đen láy 79ẩn chứa 0tầng ánh 6asáng lạ, 3sự sắc 7sảo của b8Lâm Vãn 3fThu khiến 0anh trở dtay không 5bkịp.

Lâm 3Vãn Thu mấp 0fmáy môi, 81giơ tay lên c0nhắc nhở: 13"Mời 8eBạch tiên ddsinh vào 40trong, viện bdtrưởng 4đang chờ 2anh đấy."

Bạch d7thuật Bắc 0enhìn nụ 6cười rạng frỡ mà giả 7atạo của dcô, hàng b6lông mày anhướng 64cao, cuối 6cùng đành 6cất bước bđi vào hội 2trường.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/74807


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận