Nguyệt Mãn Kinh Hoa Chương 7.3

Chương 7.3
Bảo Khâm và Tần Liệt ngồi trên xe ngựa thì không sao,

 nhưng fNgũ Cân 3và những 1người khác ffcưỡi ngựa fcả ngày, 3đi lâu đến 89mức cơ fthể sắp d8 hông chịu b ổi, thế f1 ên hắn ca ới bảo b ừng lại, 5 ạm thời 43 ừng chân 4fở thành 86 gân Dương 8 ai ngày. 16 © DiendanLeQuyDon.com ột là để a9 ọi người 4f ghỉ ngơi 2 ho khỏe, 6 ai là nghe d ói trong 2 hành có 6 ột nơi f1 ọi là chùa e ây Bình, 8 uy không c ớn nhưng 1 ất nổi b iếng, cầu 73 hần khấn a4 hật rất 96 inh nghiệm. 20 © DiendanLeQuyDon.com ần Liệt 9 uốn đưa 79 ảo Khâm 7đi cầu 1e ình an.

Không d1 uốn khoa a rương nên 19 ọ tìm một 18 hà trọ 0dở nơi không 11 ấy náo 83 hiệt phía eĐông thành. 4b © DiendanLeQuyDon.comNghĩ đến dvấn đề 9can toàn nên eNgũ Cân 00đã bao trọn 05một tiểu dviện rồi a2để cả 6xe ngựa ebtrong đó.

Vào 18đúng dịp e0Tết hoa[1], 62trong thành c3vô cùng enáo nhiệt, 0hầu hết dnhà trọ 6đều chật 8kín khách, bcũng may 68họ đến dsớm, vừa bbvặn một 63đội khách fdbuôn mới 6trả tiền 0ephòng nên 4dễ dàng 9fbao trọn 9cả tiểu 1viện. Tiểu 8nhị thấy 56họ tiêu 21xài hào ffphóng nên 8rất nhiệt 8dtình, nước bnóng cũng 2dmang tới dmấy lần aeliền, giới athiệu cho f3họ rất ecnhiều điểm 7thú vị 2trong thành 7bvà được bNgũ Cân b9thưởng 0ckhông ít fbạc.

[1] eTết hoa: 7Ngày 15/2 35âm lịch.

Ăn 3tối xong, cTần Liệt 01bèn kéo 1Bảo Khâm 1đi dạo 2trong vườn 4cho tiêu 1cơm, vừa beđi vừa 4anói chuyện. 2d © DiendanLeQuyDon.comÔng chủ cbên ngoài 8mặt phiền anão chạy 1vào, nhưng 6ekhông dám 9anói chuyện 2cvới Tần 19Liệt, chỉ 44lặng lẽ 0kéo Ngũ 2eCân sang amột bên cđể thương 54lượng, 45một lúc b0sau bất a4đắc dĩ crời đi.

“Có 1chuyện gì 2thế?” 6Tần Liệt e6chau mày 2dhỏi.

“Nhà 6trọ kín 6phòng rồi, 56bên ngoài 9lại có a6vài vị fkhách nữa 7dđến, ông 22chủ thấy 1bchỗ chúng fta trống 1fnên thương 2alượng để 9bcho họ hai 4ephòng. Nhưng d3thuộc hạ 1không đồng 6cý.” Ngũ 86Cân vội 12đáp. Họ 9bao cả khu dnày cùng 7là muốn f3an toàn, 22sao có thể 9dđể người 7lạ vào 7cđược.

Đây 5chỉ là fmột chuyện anhỏ nhặt, ckhông ai 53để ý đến fnó nữa, 4chẳng ngờ bsáng hôm csau vừa 0cra cổng cđã bị fngười ta 01chặn lại.

Chặn 7eđường d4họ là một eđám người c7trẻ tuổi, dcó nam có enữ, dáng dvẻ hung b2tợn. Một 0gã lao đến 4trước xe angựa lớn 6tiếng hỏi: 7“Xin hỏi fphải các 48vị đã 4cbao trọn d4hậu viện 9enhà trọ 8Vân Lai không? 7Tại hạ 97là đệ 1btử Thanh bHà sơn trang, ađến thành 2eNgân Dương dcó chuyện, 14không ngờ e7đúng dịp c0Tết hoa, c9các nhà 9trọ khác 86đều kín 1khách. Nghe 1ông chủ 1nói các c4vị đã 85bao cả hậu 56viện nhưng 17không ở b3hết, không cbiết có 52thể nhường 85lại hai 3phòng cho e0bọn ta không? cbĐã ra ngoài cthì nên 3tạo điều 0bkiện cho 8người khác, 98cũng là atạo điều 59kiện cho 6chính mình, b0vậy nên 6mong các 9vị nể bmặt huynh 5đệ bọn a0ta một chút!”

Tên 7tiểu tử e8đó tuy nói 7dnhững lời 6khách sáo 37nhưng giọng 6điệu thật 70đáng ghét, 1làm như 25Thanh Hà 4sơn trang 45là chỗ 6nào ghê dgớm lắm, 4mượn phòng 96mà thái bđộ cứ enhư là ban 1phát ân f1huệ to lớn 28cho người 68ta không 8bằng!

Hai 96hôm nay Bảo ddKhâm “đến 54ngày”, b1tinh thần 1cđi xuống, 8cTần Liệt 7fcũng vui d8không nổi. 44 © DiendanLeQuyDon.comNghe những blời này 18hắn chẳng 6buồn để 3aý. Ngũ Cân 40thấy người etrong xe ngựa 2fkhông trả flời liền 1ehiểu ý, 86hơn nữa 8hắn thật 2bsự không 83có chút b8cảm tình bnào với 52đám người 2ckia nên trả clời không achút khách 73khí: “Ông a5chủ chúng 78ta xưa nay 37thích yên 2tĩnh, vì 6bthế mới 3abao cả hậu 9cviện, không 83muốn bị 38người khác 3quấy nhiễu. 82 © DiendanLeQuyDon.comLần sau 0các vị bnhớ đến 22sớm một 85chút!”

Nói 79rồi hắn 32vẫy tay fbảo phu fbxe rời đi.

Đám 7người kia 4dkhông ngờ 8aNgũ Cân 39chẳng thèm 5cho mình 40chút thể a9diện nào, bbtừ chối 4fdứt khoát 8ekhông hề esuy nghĩ 5nên sắc 3mặt rất 3khó coi. c © DiendanLeQuyDon.comTrong số dcđó, một acô nương 8trẻ tuổi 8emặc váy a2đỏ có f3chút nóng d8nảy bắt d3đầu tỏ 40thái độ. b3 © DiendanLeQuyDon.comNàng ta tuy etướng mạo 21khá xinh b2đẹp, nhưng 3kiêu ngạo dcxấc xược, etrợn mắt 5nhìn chằm cchằm vào 00xe ngựa, 0thấy chiếc f3xe đen thui 0không vừa 0mắt, trong 9blòng càng 42khinh thường, 9blạnh lùng 13lên tiếng: 2“Nói chuyện 1với các 7dngươi đã elà nể mặt a7các ngươi 58lắm rồi, 7dđừng có 6rượu mời 82không uống, 8chọc bọn 3fta giận dcác ngươi 67đừng trách 0bọn ta không dkhách khí!”

Tần 7Liệt ngồi 7trong xe ngựa 5nghe thấy 6bvậy thì 67nhíu mày, e9sắc mặt 0càng khó a9chịu. Bảo ffKhâm cũng bnhăn mặt 6khẽ hỏi: 0“Thanh Hà asơn trang clà nơi quái 3fquỷ nào? 9Tại sao 6lại ngang 9ngược như 90vậy?”

Tần eLiệt khẽ 59xoa bụng 40nàng, nhỏ 59giọng giải 24thích: “Chẳng 7qua là một bmôn phái f4trong giang ebhồ, chúng edkhông dám 48gây sự dvới quan ephủ, thấy 2chúng ta 5là thương 0nhân nên 6đến giễu d7võ giương 1eoai, chẳng 9đáng để etâm.” Nói 0crồi ánh 5mắt hắn d1lại ánh ddlên vẻ 1bực tức, 5nói vọng 9fra ngoài: c“Sao còn achưa đi?”

Ngũ dCân nghe dthấy giọng 91Tần Liệt 6có vẻ bực 0bbội thì 0giật mình, 49vội vàng: 2“Đi ngay 65đây, đi f2ngay đây!” 0Nói xong, d6hắn không f9để ý gì eđến bọn angười vênh 8váo trước 5cmặt mà f0vẫy tay 9với phu 8xe: “Đi e5mau đi mau! 7Lát nữa clàm lỡ dchuyện của eông chủ 6ethì các 0người biết 4atay đấy!”

Cả eđoàn như 5không thấy adđám người 2kia, thản 7enhiên đi 4về phía 8trước. 0 © DiendanLeQuyDon.comCô nương flên tiếng 7khi nãy mặt cađỏ phừng aphừng, giậm 8chân mạnh 5fmột cái, cnói: “Các bbngười bị 7ngu hay bị ecâm thế, 8để mặc fchúng ta 8fbị chúng a5đem ra làm dtrò cười. e7 © DiendanLeQuyDon.comCòn không bfmau chặn 1chúng lại!”

“Chuyện dnày…” 27Có người 28do dự không 90dám động 02thủ, một 6blà hiểu 6rõ bên mình fvô lý, hai b4là do đối 59phương biết 2cmình là 1người Thanh ffHà sơn trang 3amà vẫn 8không chịu e4nể mặt, 7nhất định 52là có chỗ 47dựa đằng 4sau. Bọn 8họ không 30phải là 8đứa trẻ 4con miệng 74còn hôi 54sữa, đương abnhiên phải 4cẩn thận.

31nương áo 62đỏ kia dthấy vậy acàng tức 6giận hơn, 9nhìn thấy 6xe ngựa esắp đi 0mất, nàng 0ta không dđể ý thái d7độ của 9fđồng bọn c6nữa, nghiến crăng rút 03kiếm bên a8hông xông 69lên.

“Xoẹt!” cMọi người 6chỉ thấy 3cmắt hoa 0clên, khi c6cúi đầu b0xuống, dưới 7đất là b1một mảng 5đỏ.

Ngũ 63Cân tự 2biết nặng 0anhẹ, chỉ a2đuổi người cdta về, không dra tay độc cdác. Cô nương 5dáo đỏ 0kia tuy bị 2ngã rất 4thảm hại 2fnhưng sau dkhi được 37người ta 9đỡ dậy 2mới phát b6hiện mình a8chỉ bị bthương ngoài 74da. Đồng 9bọn của 3nàng ta biết bNgũ Cân 6đã nương 96tay, nhất 2fthời khó 3xử, duy 8có nàng 2eta vẫn tức 83giận bừng 7fbừng, nếu 2ekhông phải 4bị thương 43e là sẽ 8lại xông 3lên đánh efngười.

Tần eLiệt không 19để ý đến 1những kẻ 08đó nữa, 2thuận lợi 66đi đến 40chùa Tây ffBình. Hắn 1đỡ Bảo 7Khâm xuống 5xe, hai người 3thong dong ađi dạo 4trong chùa.

Cả 00hai đang 6trong thời 10kì mới 4cưới mặn 3nồng, chỉ dmuốn lúc 48nào cũng 9dính với 2nhau. Đặc adbiệt là 4cTần Liệt, 5tuy ngoài c7mặt nghiêm 1nghị không d2biểu cảm anhưng ánh amắt dịu 7dàng đầy 83tình ý, fathật sự 57có thể a0khiến cho 50người ta dasay đắm.

Tuy bcải trang 5thành thương 2cnhân, nhưng 48không thể dche giấu dphong thái 91của cả 30hai. Hòa a1thượng 5trong chùa 5mặc dù 8elà người 2tu hành, a3song vẫn asống cuộc 2sống trần 5ctục nên 64khó tránh 6nhiễm thói 6đời, đối 5axử với b9họ vô cùng 0khách khí. 9d © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 4cũng rất fhào phóng, e6quyên góp 87ngân lượng 8không luyến 2tiếc.

Nghe 75đồn nơi 4này xem quẻ 1arất linh, 5Bảo Khâm 9tò mò, học btheo những 3người phụ 98nữ rút cquẻ. Nàng 4bxem không a6hiểu nên 7đưa cho 81một vị 5hòa thượng 3trong chùa f9giải hộ.

Vị d3hòa thượng fsau khi xem 7quẻ xong, 33mặt hơi 7biến sắc, 4fngẩng đầu 7lên, nghiêm 4túc nhìn 8dBảo Khâm, bquan sát c9một lúc a0thì mỉm ecười, cung 1kính: “Mọi 6dviệc không f0cần lo lắng, agió xuân 6bsẽ mang 41điều lành 1đến. Cứ d6thuận theo 4tự nhiên fắt sẽ 50gặp phúc 3lớn. Phu e2nhân thuở 8nhỏ mất c5cha mẹ, 3fkhó khăn 0trùng trùng, 3bnhưng rốt ccuộc cũng 3đợi được 7đến ngày ffmây tan trăng dsáng, sau 2dnày sẽ ebđược đại afphú đại 1quý. Đây 77là quẻ 8athượng 1thượng, 33làm chuyện 2gì cũng 9hợp.”

Tần aLiệt chưa 8abao giờ d2tin vào quỷ fthần, nhưng dphàm là 4bngười trần, 9ai cũng thích 4nghe lời 2chay ý đẹp, 9ađặc biệt 1cđối tượng 5ecòn là Bảo 1Khâm. Khuôn a7mặt hắn 96giãn ra, 05khẽ ho một btiếng, đỏ 16mặt hỏi 72tiếp: “Thế 61còn… chuyện 6ccon cái…” dfChưa nói 7xong, Bảo a6Khâm đã 14véo một ccái vào ceo hắn, canghiến răng ctrợn mắt, 6cvô cùng 8xấu hổ.

Vị 9hòa thượng 0dkia tiếp 8tục cười 01nói: “Lục 89giáp thuận 39lợi, giáp 4ất được dtử, tháng b3Tí Sửu f8Ngọ sẽ 7có tin mừng.”

Tần 23Liệt nghe 86vậy không 4dgiấu nổi dniềm vui cbtrong mắt, 7nếu mặt ekhông bị 9liệt chắc 1hắn sẽ 8cười ngoác 6đến tận 2mang tai mất. 7d © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 7càng nhìn 68càng không bchịu nổi 55liền thở 35dài, sao elúc đầu 9nàng lại 58một mực 4cho rằng 31Tần Liệt ddlà một 8engười đàn 2ông không 9thể hiện 1cảm xúc bra ngoài dmặt, điềm btĩnh chín 0chắn cơ 38chứ.

Sau 1khi từ biệt avị hòa 9thượng 0đó, Tần 4Liệt cứ 7dnhư thả 53hồn trên 6fmây, cúi dgằm xuống ethầm tính 1dtoán: “…Tháng 15Tí Sửu a7Ngọ, năm bnay không ckịp rồi, 3tháng Năm 1năm sau…ừm…” fHắn cứ 0lẩm bẩm f8một mình 70như vậy, 6chốc chốc c4lại bắt 0đầu nghĩ cxem con trai 6mình tướng cmạo sẽ cra sao, đầy f5vui vẻ hân 3hoan.

Bảo fKhâm thấy dbvậy, đánh 7hắn một a6cái: “Nhà csư đó chỉ 3nói tháng 4Năm có tin 52mừng, chàng 65hớn hở acái gì?”

Tần 2Liệt như ekhông để 7ý, nháy 2mắt với d6Bảo Khâm 20một cái, 6trong ánh bfmắt có aniềm vui 9không sao 62kể xiết: 6“Ý A Bảo 4là ta hành bđộng chậm 4quá, nàng fđang chê 0vi phu chưa 2đủ chăm dchỉ hay b3sao?”

Bảo c3Khâm không 06ngờ hắn a5lại trêu 95đùa như 36vậy ngay dtrong đất 53Phật, tự 41nhiên cảm bthấy xấu 0hổ, lại a7sợ người 4xung quanh anghe được 57nên nhìn 64ngó cẩn 12thận, thấy fNgũ Cân cvà những 0engười khác 8avẫn đang 7ở xa mới 4thở phào 6amột cái. 3d © DiendanLeQuyDon.comNàng lại 0lườm Tần 8Liệt, nhỏ c5giọng uy 08hiếp: “Chàng 30còn ăn nói dlung tung bnữa cẩn 0thận tối fcnay thiếp fsẽ đá 83chàng xuống 9egiường ccđấy.”

Nói 6vậy nhưng 20trong lòng enàng rất d4vui. Nàng flọt lòng a8mất mẹ, 33lớn hơn 37một chút 7mất cha, 4rồi từ anhỏ bị 29nuôi dưỡng 3như con trai, 7nên tính 4tình phóng akhoáng thoải 0mái, chưa 01bao giờ 7etỏ ra khổ 9dsở vì cô eađơn không 1nơi nương 4dtựa. Nhưng cnhiều năm 10trôi qua, 1acũng có edlúc nàng 3hoang mang abối rối, 1tịch mịch ccô đơn. 6 © DiendanLeQuyDon.comNhất là 12vào dịp 4lễ tết 8hay những f5khi ốm đau, b8Bảo Khâm 08càng cảm 4thấy u sầu.

Chỉ bftừ sau khi c2ở bên cạnh 6Tần Liệt, dbtrái tim d7nàng mới 3thực sự 97yên ổn. e © DiendanLeQuyDon.comCho dù xảy 5era chuyện b1gì, bất 20kể cuộc 6đời chông 5agai, nàng 43đều không 07hề sợ 3bhãi, bởi cbnàng tin echắc rằng, 0trên thế 74giới này 2có một cngười luôn 9bên cạnh f4nàng, bảo 6vệ nàng. 1 © DiendanLeQuyDon.comCảm giác cchân thực 40ấy khiến c2nàng rất 8an tâm.

Không 9chỉ có ddTần Liệt, 5bhọ sẽ 9còn có những 6ađứa con… 2có lẽ là 4bcon trai, 0dcó đôi 6mày rậm d7của Tần 87Liệt, khỏe 4mạnh và 1fhoạt bát, 10biết nắm aelấy tay 5nàng gọi 7e“Mẹ ơi”… 37Đó là những 4điều tốt d8đẹp quá 7viển vông cfmà ngày 9etrước nàng 98nằm mơ 1acũng không 56dám nghĩ 3ftới.

Buổi c6trưa họ 1ăn cơm chay aftrong chùa, c9Tần Liệt 8nói rất 41ít, không 9còn thần b4thái vui 5vẻ như cnãy nữa c4mà thay vào 6alà vẻ mặt dnghiêm túc. 2 © DiendanLeQuyDon.comNgũ Cân 2và những cbthị vệ 08khác cho 4rằng hắn b7có chuyện a2phiền lòng, asợ bị 92mắng nên a4tránh xa 0không dám 63lên tiếng. 8 © DiendanLeQuyDon.comDuy chỉ 4cỏ Bảo e7Khâm thấy adở khóc edở cười, f2nhân lúc 8không ai 2để ý liền 31nhẹ lay 7cánh tay 3hắn hỏi 0bnhỏ: “Chàng alại đang 7nghĩ lung 33tung gì vậy?”

Tần 0Liệt nghiêm 5túc trả flời: “A aBảo, nàng canghĩ xem ccnên đặt 14tên mụ 6cho con chúng 21ta là gì? eNãy giờ dta nghĩ mười 5amấy cái fcnhưng vẫn fthấy không 7chợp…”

Bảo 47Khâm: “…”

Đoàn 8người ở 4lại chùa f6Tây Bình f3rất lâu, 0Phật đã fbái rồi, aquẻ cũng bxem rồi, 4cơm chay 6cũng đã 6dùng rồi, 3nên giờ 8chuẩn bị 97thu dọn 70đồ đạc 3trở về b3nhà trọ. 47 © DiendanLeQuyDon.comTrụ trì drất khách 30khí, tiễn 51bọn họ 62đến tận ecửa bảo fđiện Đại 1cHùng, Bảo 70Khâm và efTần Liệt 6cũng đáp 0elễ rất d5trịnh trọng.

Ra 1đến cửa, a3đột nhiên f7thấy bên c5ngoài có 1ftiếng huyên fnáo, nghe 5kĩ, hóa 3ra có người 2đang cãi 4nhau với 63hòa thượng 7giải quẻ, 6có vẻ rất fầm ĩ.

“Ra 5ngoài xem 34có chuyện 01gì vậy?” 89Tần Liệt 28rất có 32thiện cảm 1với vị f5hòa thượng 59giải quẻ 8dnên giờ 00nghe người 25ta ầm ĩ 78có chút 30không vui. c © DiendanLeQuyDon.comNgũ Cân 21thấy vậy 2avội đi cđến đại dđiện phía ftrước. 77 © DiendanLeQuyDon.comMột lúc 43sau lại bầm ĩ tiếp, fftheo đó 9flà tiếng aquát mắng d3the thé của 6người phụ c2nữ.

Bảo bKhâm nghe 1thấy giọng 7nói quen 1aquen, liền 52ngó đầu cnhìn Tần 9eLiệt, thấy e0mặt hắn ceđang rất 3u ám, nói 7dmột cách elạnh nhạt: 9“Đúng 02là âm hồn fbất tán, 09đi đâu a7cũng gặp e1bọn họ.”

Quả 0bnhiên là 87đám người fbchặn đường 4ahọ ban sáng. 9 © DiendanLeQuyDon.comThành Ngân fDương rộng 45như vậy, 09đi đến 53đâu cũng 7fgặp là adsao?

Bảo eKhâm không 1vừa mắt d1đám người d6thích sinh 8sự kia chút 6nào, càng 4ckhông muốn bbđi xem cãi 5nhau. Nàng 2dứt khoát 0dcùng Tần ebLiệt tìm 8chiếc ghế a3đá ngồi 6xuống, đợi aNgũ Cân etrở về.

Nhưng e1đợi một alúc lâu dvẫn không 6thấy bóng f8dáng Ngũ d5Cân, tiếng 4ồn ào lại 8mỗi lúc 97một lớn.

Tần 8Liệt không 81kiên nhẫn 0được nữa, 6avỗ tay Bảo b5Khâm: “Ta dđi xem thế 7dnào!” Nói 8axong hắn 4đứng dậy 7đi đến bdđại điện fphía trước.

Bảo 0Khâm ngồi 9bên này 18đợi, rất 13nhanh, tiếng bồn ào giảm 3đi, một 9flúc sau, 46nhìn thấy 2Tần Liệt 47thản nhiên 1bquay lại, 70đưa tay 9ra nói với 8Bảo Khâm: d“Đi thôi.”

“Có 9chuyện gì 3vậy?” daBảo Khâm 9tò mò hỏi.

“Có cngười muốn 1xem quẻ, 3hòa thượng 30giải quẻ anhưng người 0đó không 32phục.” 5Tần Liệt fechẳng buồn 2nhắc đến 2nữa, cúi eđầu nhìn e1Bảo Khâm, 3thấy nàng 0fcười bí a0hiểm mới 41hỏi: “Nàng 6nghĩ gì 3amà cười 8vui vậy?”

Bảo aKhâm cười 8đáp: “Trong 5điện thờ 2dkhi nãy có 6mấy vị 9eLa Hán trông erất đáng 64sợ, không 7ngờ mấy ffvị La Hán 66đó cũng 2không trấn cáp nổi 9đám người b2xấu xa. 6f © DiendanLeQuyDon.comMay mà có echàng…”

Tần bLiệt xụ f6mặt lườm 9bBảo Khâm: 4“Ý nàng 7alà ta còn 2đáng sợ 6hơn La Hán?”

Khuôn 4mặt hắn 3lúc tức ebgiận quả bthật khiến fangười ta 9anổi gai 6ốc, nhưng 7Bảo Khâm 8rất hiểu 7Tần Liệt, b9biết phải dứng phó 9ra sao, nàng 8cất tiếng 5dịu dàng, 7xoa tay hắn: 0“Chàng fhung dữ fvới người 87ngoài thế 1nào thiếp 2ckhông cần 3biết, thiếp efchỉ biết 85chàng tốt a8với thiếp 6là được.”

Mặt 7Tần Liệt egiãn ra, dhắn nắm 39lấy tay 77áo Bảo 3Khâm, tay 8kia khẽ 1vuốt tóc bnàng: “A aBảo thật angốc, ngay ccả tóc 8cũng không cbiết chải.”

Chuyến 8đi này họ 9không đưa 5aa hoàn theo f7cùng, đã bđể Bảo 26Khâm chịu bekhổ rồi. 4 © DiendanLeQuyDon.comChuyện chải dđầu giống 9như muốn 5lấy mạng 1nàng, mỗi 48lần Bảo ffKhâm đều f3tốn không 67biết bao 3anhiêu sức 67lực, nhưng 8fchải chải 6búi búi emãi vẫn fkhông ra acái gì. 7 © DiendanLeQuyDon.comNàng hết 5cách, đành 25buộc tạm c8đằng sau, 1atrông lỏng 22lẻo tùy dftiện, làm dcgiảm đi 67vẻ đoan 8atrang rất 2nhiều!”

Vừa eenghe Tần 04Liệt chê 4cười mái 8tóc của 0dmình, Bảo 5Khâm liền exấu hổ, 85cấu vào 61tay hắn 4emột cái, b2ngoài mặt 3bra vẻ nghiêm 89túc, nói: f8“Còn không bđi mau, trời d1sắp tối frồi!”

Những 1thị vệ 1eđi đằng 9sau cứ phải 96nhịn cười, 3thật là 6khổ!

Đi 3engang qua eđại diện, d0Bảo Khâm 5không thấy 1bóng dáng bđám người f0thích gây e8chuyện kia bđâu nữa, 4trong lòng ftự nhiên b1cảm thấy 2buồn cười, ethầm cảm athán gương 5mặt lạnh 67như tiền 2ecủa Tần cdLiệt thật fhữu dụng. a8 © DiendanLeQuyDon.comNgũ Cân 9cũng thấy 4thế, cố 6gắng học 1theo bộ 78dạng của bTần Liệt, 46nhăn mặt 0lại. Đáng 21tiếc gương a5mặt hắn avẫn còn dnon nớt, 48càng nhăn fnhư thế ctrông càng 9agiống một 1thiếu niên.

Vốn dcứ tưởng 8cchuyện đến 4dđây là 71hết, không 3dngờ vừa c3ra ngoài, 64còn chưa 9lên xe ngựa 12đã có người 2fvội vã achạy đến 8dáng vẻ cblo sợ: “Lúc 7nãy chúng cta thất 04lễ, mong 87công tử 30đừng để 24bụng…” 17Vừa nói, dánh mắt 9người nọ c2vừa dán 8vào mặt 4Tần Liệt a7đầy tình aeý, hai má d6còn ửng 57hồng, kẻ ddngốc cũng 2hiểu là 86có chuyện f4gì xảy 92ra!

Bảo 83Khâm cười a2như không 22cười nhìn 2người đến, 48trong lòng 7nàng hiểu 2drõ, cái e2gì mà trước efkiêu ngạo 5sau cung kính, 51hết sức eelo sợ vân evân mây 98mây… Vốn acứ tưởng 5người ta 1sợ bộ 0mặt lạnh 72lùng của 6Tần Liệt, b9nhưng xem 68ra người 69ta đã bị dgương mặt 6tuấn tú bfcủa hắn 3mê hoặc e5rồi. Tuy detập tục 3nước Yên ecòn thoải 2cmái hơn dcả nước 7Tần, nhưng 81rõ ràng 7đối phương 5là cây đã fccó chủ b7mà vẫn cdám nhìn 5suồng sã 5như vậy, 71Bảo Khâm 8dthật sự 15được mở 76rộng tầm 8mắt!

“Phu b1quân…” 63Bảo Khâm aanũng nịu egọi hắn, 0kéo dài 5giọng ra, f7ngay đến dbản thân 2cũng phải b6nổi da gà: e“Người 13ta đau chân e1không đi cnổi nữa frồi…”

Tần abLiệt vội 2bquay đầu 14lại, không 8thèm nhìn b3cô nương cáo đỏ 5fkia một 3elần, cao c4giọng nói: 01“Nương a5tử đừng flo, vi phu fdđến dìu 7nàng…”

Ngũ dCân và đám 81thị vệ fđứng hình…

Nguồn: truyen8.mobi/t79542-nguyet-man-kinh-hoa-chuong-73.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận