Phi Thăng Chi Hậu Chương 357 : Ám các

Chương 357: Ám các
Dịch: fishscreen
Nguồn: TTV




Mỗi khi Thái Cổ rơi vào hỗn loạn, ảnh hưởng đến thực lực của các chủng tộc, lúc đó Thánh điện đều sẽ ra mặt. Sau khi một số cao tầng của Thánh điện đứng ra, dựa vào danh tiếng của Thánh điện triệu tập những người cường đại đi theo, cùng với lực hiệu triệu của tứ đại Chí Tôn, những hỗn loạn này bình thường đều sẽ kết thúc rất nhanh.

Rất nhiều người của hệ phái tự do, bao gồm cả một số cao thủ lâu đời, đều cảm nhận được, nếu như cứ để mặc cho sự hỗn loạn này tiếp tục kéo dài, chắc chắn sẽ nguy hiểm đến nền tảng của nhân loại. Dựa theo thông lệ trước đây, vào tình hình này, Thánh điện nhất định sẽ ra mặt, vì vậy tất cả mọi người đều đang chờ đợi.



Nhưng thời gian dài trôi qua, tất cả những người chờ đợi từ kỳ vọng đã biến thành thất vọng. xem chương mới tại tunghoanh(.)com

Thánh điện đã biến mất, kể cả Thánh sơn cũng như vậy…

Tại Kiếm vực, từng tin tức giết chóc thông qua những bức thư bay đến trong tay Phong Vân Vô Kỵ.

Trong những cuộc giết chóc đẫm máu này, cái tên Phong tộc dần dần vượt qua cả Chiến tộc, trở thành ngôn từ giết chóc lớn nhất của Thái Cổ. Chi nhánh chủng tộc của nhân loại này phi thường cổ quái, mặc dù mỗi lần bọn họ xuất hiện đều lưu lại máu tươi đầy đất, thế nhưng cho đến bây giờ, ngoại trừ một kẻ tên là Phong Quân Chỉ, mọi người đối với Phong tộc vẫn hoàn toàn không hay biết, không biết nhân số của bọn họ, cũng không biết cấp độ quyền lực trong nội bộ của bọn họ ra sao.

Mỗi lần Phong tộc tàn sát, đều là mây đen đầy trời, cuồng phong nổi dậy, trong sấm sét xuất hiện một gã nam tử áo trắng, ngực thêu một chữ “Phong” cổ. Người này không hề nói nhiều, ánh mắt đảo qua nơi muốn chinh phục, sau đó lập tức tàn sát.”

“Nơi cực tây, trong vòng ba tháng, tổng cộng có hơn hai mươi cuộc giết chóc, đều có liên quan đến Phong tộc.” Phong Vân Vô Kỵ chậm rãi đọc: “Phong Lăng tán nhân và môn đồ ba trăm bốn mươi mốt người, lúc Phong tộc xuất hiện, không kịp thời thần phục, đều bị tàn sát. Dương Dương Quân và sư môn tám trăm lẻ bảy người bị diệt môn… Cùng lúc đó, có cao thủ trong hệ phái tự do tại một nơi trong rừng rậm phát hiện hơn một ngàn thi thể, toàn bộ bị bạo huyết mà chết, thi thể khô héo, thương tích đầy mình, nội tạng trong cơ thể khô kiệt, tử trạng giống như Phong Ma Thiên Hạ quyết của Phong tộc gây ra… Sau đó ba ngày, trong sơn cốc ở phía tây… Bởi vì đặc thù của Phong Ma Thiên Hạ quyết đặc thù, sau khi luyện thành, thân thể hư vô, hóa thành phong thể, không khác gì với gió, đao kiếm khó đả thương. Cho đến bây giờ, vẫn không ai biết được tình huống cụ thể của Phong tộc. Từ Phong Ma, một trong ngũ đại ma tướng của Ma vực đã từng tu luyện Phong Ma Thiên Hạ quyết, người trúng chiêu thức này, máu tươi trong cơ thể sẽ bắn ra, mất máu mà chết. Cho nên suy đoán, các loại giết chóc đẫm máu hiện nay đều là do Phong tộc gây nên.”

Ánh mắt lướt qua đoạn cuối cùng trong bức thư, Phong Vân Vô Kỵ ngẩng đầu lên, trong mắt lộ ra vẻ suy tư.

Trong quân đội không thiếu nhân tài, đối với việc phân tích những tình huống này, trong quân đội tại tất cả vị diện đều có một danh từ chuyên môn, đó là “mật thám”.

Những tình báo này, chính là do thám tử bên ngoài, sau khi phân tích mới gởi kết quả đến Kiếm vực. Những người này có lẽ không thể trở thành tuyệt đỉnh cao thủ, nhưng tài năng của bọn họ tại một số phương diện, tác dụng lại vượt xa một cao thủ Đế cấp bình thường.

Đến Thái Cổ mấy chục vạn năm, phi thăng giả có đến trăm vạn, khiến cho Phong Vân Vô Kỵ có thể thiết lập một mạng lưới tai mắt hoàn chỉnh tại Thái Cổ. Những phi thăng giả từ vị diện lúc ban đầu không gia nhập Kiếm vực mà lại lựa chọn phiêu bạt Thái Cổ, tại thời kì hỗn loạn này, đều quyết định trở về Kiếm vực, không nghi ngờ đã trợ giúp Kiếm vực rất lớn.

Bộ phận tình báo này chính là do một phi thăng giả lúc trước không nguyện gia nhập Kiếm vực phân tích được, sau khi tu luyện tại Thánh điện một đoạn thời gian đã lưu lạc Thái Cổ, tên của y là Mặc Thương Lê. Trước khi phi thăng, Phong Vân Vô Kỵ cũng không chú ý đến con người thấp bé có tướng mạo xấu xí này, nhưng hôm nay, hắn không thể không thừa nhận, người này tại phương diện phân tích tình báo cực kỳ tài giỏi.

Sau khi phát hiện được điểm này, Phong Vân Vô Kỵ liền dứt khoát đem một số giáp sĩ đã từng làm trinh sát trong Hoàng Kim giáp sĩ điều phối cho y, để y thành lập một cơ cấu tình báo phân tích, đó là Ám các.

Ngoài ra còn có những phi thăng giả từ vị diện khác, một số lưu lạc thời gian dài tại Thái Cổ, đã hòa mình vào trong hệ phái tự do. Về các loại tin tức và truyền thuyết cổ xưa, Phong Vân Vô Kỵ quả thật không thể nào bằng được. Có được những tin tức đầy đủ này, Kiếm vực tại Thái Cổ hỗn loạn này liền sở hữu ưu thế nhất định, đồng thời cũng dễ dàng cho Phong Vân Vô Kỵ định ra quyết sách.

“Phong tộc… phong thể, cùng gió đồng thể, đao kiếm khó thương… Nếu như Kiếm vực đối mặt với Phong tộc, chỉ sợ mấy chục vạn Hoàng Kim giáp sĩ đều không thể phát huy tác dụng. Nếu muốn đối kháng với loại Phong Ma Thiên Hạ quyết cổ quái này, sợ rằng cũng chỉ có một đường tinh thần công kích. ‘Hoàng Kim chiến quyết’ đúng là vẫn có điểm thiếu sót.” Phong thể đặc thù của Phong tộc, khiến cho Phong Vân Vô Kỵ không thể không suy nghĩ, trên cơ sở Hoàng Kim chiến quyết, cộng thêm một chút pháp môn tinh thần công kích, sáng tạo ra một công pháp mới.

Sáng tạo và đổi mới công pháp, không phải chỉ trong chốc lát là có thể hoàn thành, vì vậy Phong Vân Vô Kỵ tạm thời cũng không vội vã, chỉ là trong lòng lưu ý. Sau đó hắn cầm lấy một bức thư khác bên tay trái, đêy đều là do những nhân viên Ám các tiến hành phân tích từ những tư liệu rườm ra ban đầu.

“Thủy tộc hiện nay vẫn không có tin tức cụ thể, chỉ là ban đầu khi Phong tộc xuất hiện, tại Đông Hải phát hiện vài xác khô. Không giống như do Phong Ma Thiên Hạ quyết, những người này đều giống như chết do mất nước. Dựa vào thứ gì đó trên người hai thi thể giống như như trẻ con kia, cuối cùng nhận ra được, bọn họ chính là hai gã cao thủ trong hệ phái tự do có vóc người cao lớn khôi ngô. Từ trong miệng của một số Thái Cổ nhân loại, loại hiện trạng này trông giống như công pháp của Thủy tộc. Hiện nay vẫn không có bất cứ tin tức xác thực nào Thủy tộc, nhưng có một thế lực quỷ bí tự xưng Quỳ Thủy môn, chúng tôi hoài nghi chính là Thủy tộc đứng sau lưng…”

Ánh dương quang nhàn nhạt xuyên qua khe hở trên vách tường bằng gỗ của Kiếm các, chiếu vào trên trang giấy mỏng kia. Mái tóc dài đen bóng của Phong Vân Vô Kỵ từ trên trán rũ xuống, gương mặt mang theo ưu tư nhàn nhạt.

Người trong Ám các đã làm một công tác thống kê sơ bộ đối với nhân số thương vong của Thái Cổ trong khoảng thời gian này, khoảng chừng có gần trăm vạn người bị chết, con số này quả thật kinh người. Theo thời gian trôi qua, con số này còn có thể tăng lên. Phong Vân Vô Kỵ không thể không lo lắng, nếu như hỗn loạn vẫn không được dẹp yên, Thái Cổ sợ rằng không đợi được đến Thần Ma chi chiến đã hao tổn toàn bộ, mấy tỷ năm khôi phục, có thể vì sự hỗn loạn này mà bị hủy.

Việc chinh phạt thiên hạ của Chiến tộc, so sánh với tình hình hỗn loạn hiện nay, căn bản chính là thấy mo nhỏ gặp thầy mo lớn.

Sau khi ba tộc khác xuất hiện, Chiến tộc liền thu mình lại, dã tâm nhất thống thiên hạ ngày xưa trong khoảng thời gian ngắn giống như biến mất sạch sẽ. Biến hóa này có chút đột ngột, nhưng Phong Vân Vô Kỵ cũng hiểu được, sợ rằng có quan hệ với việc tế tự được Chiến Đế cực kỳ coi trọng. Rất hiển nhiên, trong lòng Chiến Đế, đại nghiệp thống nhất Thái Cổ căn bản không thể so sánh với việc tế tự này.

Phong Vân Vô Kỵ mặc dù có lòng, nhưng hắn cũng biết, chỉ dựa vào Kiếm vực, muốn ngăn cản sự hỗn loạn này vẫn còn chưa đủ. Không nói cái khác, chỉ cần ba chi nhánh chủng tộc lâu đời của nhân loại, hắn đã không có lòng tin có thể đối phó với bất cứ một thế lực nào.

“Mà thôi! Hôm nay chỉ có thể phó thác cho trời, việc duy nhất có thể làm, cũng chỉ là dùng một phần nhân lực, thu nạp những lực lượng nòng cốt của Thái Cổ, bảo tồn một phần thực lực mà thôi.” Trong lòng suy nghĩ, Phong Vân Vô Kỵ hít sâu một hơi, chậm rãi nhắm mắt lại, trong lòng dần dần bình tĩnh như núi sâu đầm cổ.

Những ngày này, sinh hoạt của Phong Vân Vô Kỵ cơ bản đều đã cố định. Cách một đoạn thời gian, hắn liền xem qua một chút tinh giản tình báo của Ám các, sau đó bắt đầu tu luyện. Kiếm chi lĩnh vực còn cần hắn không ngừng tổng kết và hoàn thiện, còn phải không ngừng thôi diễn tinh túy bản ý của Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp, ngoài ra còn có một phần khẩu quyết khác cần hoàn thiện.

Lần giải cứu Quân Thiên Thương tại Ma vực, Phong Vân Vô Kỵ đánh mất thân thể, linh hồn ẩn thân bên trong ý thức hải của Bổn Tôn. Tại nơi đó, ngoại trừ phần thời không nguyên địa dùng sức người khó có thể nghiên cứu cho hết, còn có một số thứ cao cấp khác tồn tại. Bổn Tôn căn bản không hề phòng bị ý thức của đệ tam phân thần, một số thứ mà hắn dùng Phá Vọng Ngân Mâu nghiên cứu được, đều hoàn toàn hiện ra trước mắt Phong Vân Vô Kỵ.

Mặc dù thời gian rất ngắn, không đủ cho đệ tam phân thần “đánh cắp” hết “thành quả” của Bổn Tôn, nhưng cũng cho hắn lấy đi một hai thứ.

“Ma Viên Biến” chính là một trong số đó.

Ma Viên Biến, chuẩn xác mà nói, cũng không xem như là công pháp, bởi vì nó căn bản chưa từng hoàn thành. Đó là một phần do Bổn Tôn dùng Phá Vọng Ngân Mâu, phân tích đối với Thái Cổ Ma Viên trưởng thành biến thân cao vạn trượng.

Dưới tác dụng của năng lực biến thái của Bổn Tôn, quá trình Thái Cổ Ma Viên biến thân bị quay chậm lại ngàn vạn lần, các loại tin tức biến hóa hoàn toàn được ghi chép, một lần nữa cấu trúc thành một phần số liệu biến thân của Thái Cổ Ma Viên trong ý thức hải.

Bổn Tôn ghi chép những điều này, là một loại hành vi gần như bản năng. Nhưng sau khi thu được dữ liệu của Thái Cổ Ma Viên biến thành vạn trượng, hắn cũng không tiến hành nghiên cứu sâu hơn.

Nhưng Phong Vân Vô Kỵ thì không giống, tại khoảnh khắc nhìn thấy những tin tức này, hắn gần như bản năng liền đem nó lưu trữ vào trong linh hồn. Một loại trực giác bẩm sinh nói cho hắn biết, những dữ liệu về Thái Cổ Ma Viên biến thân này, tương lai nhất định có trợ giúp lớn.

Trải qua thời gian dài nghiên cứu, bằng vào cơ sở những công pháp sáng tạo trước đây, Phong Vân Vô Kỵ dần dần thăm dò được mấu chốt sở dĩ Thái Cổ Ma Viên có thể trở nên cao vạn trượng…

Tại khoảnh khắc Thái Cổ Ma Viên biến thân, có một loại năng lực bẩm sinh gần như bản năng, có thể lập tức tại bên ngoài cơ thể tạo thành một sự kéo giãn kinh mạch khổng lồ, đồng thời điên cuồng hấp thu năng lượng, tạo thành thân thể năng lượng hóa, từ độ cao khoảng ngàn trượng hóa thành vạn trượng.

Trong quá trình này, đòi hỏi kết cấu bên ngoài cơ thể tuần hoàn, phải hấp thu thiên địa nguyên khí kinh khủng, đồng thời hoàn thành dung hợp. Mà khi bên ngoài cơ thể thành hình, bản thể của Thái Cổ Ma Viên cũng sẽ giải thể, từ đó hình thành một chân thân cao vạn trượng. Một loạt biến hóa này, Thái Cổ Ma Viên chỉ hoàn thành trong nháy mắt, đối với nó mà nói, đây giống như là một loại bản năng.

Nguồn: tunghoanh.com/phi-thang-chi-hau/chuong-357-udeaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận