Chương 613: Kim sắc Giao Long.
Nguồn : Vipvandan
Sưu tầm: tunghoanh.com
(¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Dungnhi †¸.•'´¯)¸.•'´¯)
Họa quyển kia triển khai trong không trung đến hơn ngàn trượng, có thể trông thấy phía trên quyển trục khắc năm chữ triện màu vàng ‘Biểu Lí Càn Khôn Đồ”. Núi sông ngàn dặm vẽ bên trong đang phát ra từ lực vô tận hấp nhiếp Thủy Vân Phi ở xa khiến thân hình lão chuyển động cực kỳ khó khăn. truyện copy từ tunghoanh.com
Nhạc Vũ thôi động tâm niệm khiến trăm thanh vô hình hàn phách kiếm lần nữa biến mất. Sau một khắc đã xuất hiện bên cạnh Thủy Vân Phi xoáy trảm. Thủy Vân Phi kinh hãi, thân hình lại hóa thành một đạo hồng quang phi độn ra xa. Chỉ là bị từ lực của núi sông trong họa quyển khiến đoàn hồng quang không thể thoát ra xa, ngược lại bị hút vào gần mấy trăm trượng, sau khi tránh được vô hình hàn phách kiếm thì thân hình lộ ra, vẫn không thể thoát thân.
Lúc này Thủy Vân Phi mới cảm giác kinh hãi gần chết, trong đầu cũng không kịp suy nghĩ, liền quát to:
- Lệ Bi Hồi, nghĩa phụ của ngươi cũng đang bị phong ấn trong này, sao không liên thủ tru từ gia hỏa này! Cùng nhau cứu nghĩa phụ ngươi đi ra?
Lệ Bi Hồi nhắm nghiền hai mắt, hoàn toàn không để ý tới, vố số lực thủy linh rót vào dưới chân. Mặt đất mấy trăm trượng dưới thân đều hóa thành bùn nhão.
Bên kia Nhạc Vũ lại lần nữa lấy ra Hồn Ngọc, đem những lời này ghi chép lại. Trận chiến tại Lôi vân cốc lần này, những thứ khác đều không cần quản, duy chỉ cần có câu này của Thủy Vân Phi đã đủ cho Quảng Lăng tông có lý do tru tuyệt Thái Nhất Môn cùng Vân Mộng Tông.
Bất quá ngay vào lúc hắn thu hồi lại Hồn Ngọc thì đột nhiên cảm giác thần hồn chấn động, là do Thư Hùng Băng Diễm kiếm ở trong đám sương mù phía xa bị người chấn khai, ngay cả hai chân hình Băng Phượng hỏa hoàng cũng tán loạn.
Nhạc Vũ thoáng khôi phục, thần niệm cảm giác được nhân ảnh kia đang xông tới giữa làn sương mù dày đặc, lập tức nhíu mày nói:
- Tuyết Nhi!
Chiến Tuyết nghe vậy nhướng mày, buông tha Hách Liên Trường Không, dẫn theo Bạch Đế kiếm xông về làn sương mù. Hóa sát vi cương hóa thành một luồng bạch quang chém vào nhân ảnh đang đằng không xông ra.
Chỉ nghe một tiếng giao kích nặng nề rồi cương phong dật tán, nhân ảnh kia rên lên một tiếng, cánh tay phải vươn ra định bắt lấy Bạch Đế kiếm của Chiến Tuyết bị chém đứt, tuy nhiên thân thể lại không bị thương tổn gì lần nữa lui nhập trong sương mù.
Ngay sau đó, từ bình địa cuộn lên một hồi cuồng phong quỷ dị quét bay toàn bộ hắc vụ, lộ ra một nhân ảnh hung lệ rồi sau đó mấy ngàn đạo kim châm bạch sắc bị cuồng phong cuốn tới thẳng kích Chiến Tuyết nhưng đều bị năm phiến lá sen hồng sắc ngăn ở bên ngoài.
Lệ Bi Hồi hơi nhướng mày, rốt cục ra tay, tiếp tục một điểm bạch quang từ đầu ngón tay của hắn đánh vào từng phiến lá sen hồng sắc khiến chúng hơi nhạt đi. Đồng thời từ thân thể Lệ Bi Hồi cũng lộ ra một đạo cự tiễn kim sắc bắn thẳng vào nàng.
Thần sắc của Chiến Tuyết lúc này mới thoáng ngưng trọng, tâm niệm vừa động thì một cự thuẫn màu vàng đã hiện lên sau lưng ngăn cản hoàn toàn cự tiễn. Bản thân nàng cũng triển khai lực cương sát cùng với Huyền sát Chiến Ma chân khí ngưng tụ thành Huyết Dực.
Đây cũng là một loại thần thông hình thành như trong tử đan của Nhạc Vũ, tốc độ của Chiến Tuyết thoáng cái đã đột nhiên tăng lên mấy lần, song quyền tiếp tục truy kích. Tuy cương phong tán loạn nhưng nhờ vào quỹ đạo quỷ dị của Huyết Dực nên khó có thể ngăn trở được nàng. Vẻ mặt của Tân Vũ lúc này đứng xa ngoài ngàn trượng đã lộ vẻ trắng bệch. Tổng cộng mười hai Nguyên Anh tu sĩ, ngoại trừ Hách Liên Trường Không cùng Thủy Vân Phi thì những người còn lại đều đã chết sạch.
Tình cảnh này cũng khiến hắn đã sớm vất bỏ tâm tư dẫn người thoát đi. Chỉ khi Nhạc Vũ bị Thủy Vân Phi hoặc là Lệ Bi Hồi đánh chết thì Tân thị còn có một đường sinh cơ.
Mấy người trước mắt đã không thể làm gì được Nhạc Vũ, vậy thì hiện giờ toàn bộ Bắc Hoang đã không còn có chỗ cho bọn hắn dung thân!
Tình hình ở ngoài Lôi Vân cốc cũng không biết thế nào nhưng Nhạc Vũ vẫn an tâm đến đây nói là để trừ khử đại kiếp nạn cho tông môn, sợ là Quảng Lăng tông thực sự có hậu thủ để ứng phó.
Tân Vũ cũng không biết hậu thủ này rốt cuộc là gì, đoán chừng là Quảng Lăng tông lặng yên tích lũy qua mấy ngàn năm chuyển thế. Năng lực một khi đã đủ ngạnh kháng hơn mười Yêu Vương Yêu Đế liên thủ vậy thì đã đủ sánh vai với thiên hạ thập đại tông môn trong Đông Thắng đại lục.
Khi đó đừng nói Vân Mộng Tông, Thái Nhất Môn, cho dù là đại tông môn đương thế như Tịnh Hải tông, Tử Nghiễn Môn cũng không thể dễ dàng đưa tay tương trợ.
Bất quá tình hình trước mắt lại càng làm hắn tuyệt vọng. Nữ tử bạch y kia không biết là yêu nghiệt từ nơi nào đến. Rõ ràng chỉ là Nguyên Anh cảnh giới, pháp lực cũng chỉ cường thịnh một ít nhưng lại có được thân thể cường hoành đủ đối chiến chính diện với Yêu Vương. Chẳng những không rơi vào thế hạ phong còn làm cho đối thủ thối lui! Thậm chí cùng Lệ Bi Hồi liên thủ cũng khó có thể áp chế khí diễm ngập trời.
Cường hãn đến mức độ như vậy đã hoàn toàn vượt qua khái niệm của hắn. Một kích vừa rồi đã phát cương phong cuồn cuộn khiến khí huyết hắn sôi trào. Mấy tộc nhân bên cạnh đã có mấy người bị chấn động ngũ tạng mà chết. Bên chỗ Hách Liên Trường Không lại thở hắt ra, mắt thấy sắp thân tử đạo tiêu thì cường địch lại bỗng nhiên bỏ chạy, cảm giác kiếp hậu dư sinh khiến toàn thân lão mồ hôi toát ra đầm đìa, chỉ là vẫn không thể thoát thân. Chiến Tuyết tuy đã ly khai nhưng lại không mang điThập ngự Phục Ma Kiếm trận. Hai siêu giai phi kiếm Ngự Thủy Kiếm, Ngự Phong Kiếm cùng với hơn ngàn kiếm ảnh vẫn liên hồi trảm kích khiến lão phải tận lực thôi động chân khí chống chọi màn hào quang phù văn quanh thân không bị sụp đổ.
Hách Liên Trường Không nhân cơ hội đánh ra mấy tờ phù triện khiến cho màn hào quang phù văn tăng cường đến cực điểm. Tiếp đó lão lấy ra một tấm sa mỏng rồi giăng ngang ra bao quanh thân. Trên tấm sa này cũng khắc vô số phù văn huyền ảo, kết hợp với màn hào quang phù văn thành một thể khiến cho uy lực phòng ngự tăng thêm mấy lần. Trong hơn ngàn lưỡi phi kiếm thì chỉ có hai thanh siêu phẩm chém vào mới có thể khiến nó chấn động kịch liệt gần như tan vỡ, số còn lại chỉ có thể gây ra dao động bình thường.
Hách Liên Trường Không thở nhẹ một hơi, đang muốn tiếp tục phóng xuất hai thanh huyền binh để chống đỡ hai thanh siêu phẩm phi kiếm thì đột nhiên nhìn thấy thiếu niên thanh tú đang đứng xa xa cười lạnh:
- Cái này là tiểu Chư Thiên Cửu Quy Nguyên tráo? Trách không được năm đó sư thúc tổ ta lại vẫn lạc. Bất quá ngươi cho rằng thần thông này là không thể phá?
Trái tim Hách Liên Trường Không lập tức đau thắt như bị ai tóm lấy, cảm giác nguy hiểm cực độ. Nhạc Vũ khẽ đảo tay, một chiếc ấn từ lòng bàn tay bay lên, đón gió trướng thành phạm vi trăm mẫu.
Hách Liên Trường Không hoảng sợ nhìn lên, chỉ thấy dưới đáy ấn có khắc bốn chữ Thông Thiên linh ấn. Một luồng lực từ từ xa hấp nhiếp lấy lão khiến bản thân đã khó khăn vì Thập ngự Phục Ma Kiếm trận, lúc này lại càng khó có thể giãy dụa.
Mắt thấy đại ấn này từ khoảng cách trăm trượng trên không trung đè xuống, ý thức của Hách Liên Trường Không trong nháy mắt tiêu tán, tiểu Chư Thiên tứ cửu quy nguyên tráo đã không thể chống chọi, thân thể bao gồm cả Nguyên Anh đều bị áp thành bột mịn!
Giải quyết xong Hách Liên Trường Không, Nhạc Vũ hơi run tay đem Thư Hùng Băng Diễm kiếm đã khôi phục nguyên trạng thu hồi trong tay áo.
Hắn nhìn lại Thủy Vân Phi còn đang giãy dụa không thôi, mỗi lần bị trăm thanh vô hình hàn phách kiếm chém tới thì thân thể đã hóa thành một đạo hồng quang lại bị hút đến gần Biểu Lí Càn Khôn Đồ thêm một chút. Một thân pháp bảo thần thông của lão không cách nào thi triển, chỉ có thể không ngừng sử dụng đại nhật hồng quang độn khiến cho lão không thể trụ nổi. Nhạc Vũ không khỏi cười một tiếng, Long Tước phiến lại lóe lên, đánh ra 150 cây Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm.
Thấy luồng quang châm bay đến, Thủy Vân Phi lộ ra vẻ tuyệt vọng, cuối cùng bị hút vào không gian trong Biểu Lí Càn Khôn Đồ.
Nhạc Vũ đánh ra một ấn quyết, sau đó thu lại họa quyển, thuận tay ném vào Tu Di Giới.
Thực lực của Thủy Vân Phi không tệ, tu luyện được hai môn thần thông mà Thượng Cổ Đông Hoàng truyền lại. Bất quá dù thực lực có mạnh hơn nữa, đại nhật quang độn có bay nhanh hơn nữa thì cũng khó có thể thoát thân trong vạn kiếm đại trận. Cuối cùng sẽ tới lúc dầu khô đèn tận, bị vạn kiếm trảm sát.
Ngược lại Lệ Bi Hồi khiến hắn có chút chau mày. Ngay vào lúc hắn thu hồi Biểu Lí Càn Khôn Đồ thì thấy dưới chân Lệ Bi Hồi đã cuộn lên vô số bùn đất cát đá, lộ ra một cái hố cực sâu, tầng linh trận dưới cùng cũng bị cưỡng ép đột phá.
Nguyên Lệ Bi Hồi cũng không có năng lực khống chế thổ lực, nhưng thông qua thủy dịch lại có thể gián tiếp khống chế. Đặc biệt là mấy tầng linh trận phong ấn đều bị hắn dùng bản mạng chân thủy của hắn thẩm thấu, đã khó có thể phát huy hiệu dụng.
Thẳng tới phía dưới 3000 trượng thì quả nhiên thấy kim quang bắn lên, hiện ra một linh trận cực lớn do Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm, tăng thêm vô số linh thạch tạo thành. Bên trong có thể thấy được một con giao long râu tóc bạc trắng, lộ ra vẻ già yếu đang trong lúc ngủ say.
Lệ Bi Hồi thấy hình dáng này lập tức phẫn nộ gào thét, cả người hóa thành một con Băng Li màu bạc dài đến ngàn trượng, thân thể cực kỳ ưu mỹ, dồn sức húc vào phong ấn. Cả đáy cốc chấn động dữ dội, linh trận lập tức hỏng đến gần nửa. Giao Long màu vàng lúc này cũng mở mắt, đầu tiên còn mờ mịt, sau đó bắn ra tinh quang.
- Bi Hồi con ta tới rồi?
Thanh âm kia hùng hồn uy nghiêm, lại lộ ra vài phần già nua, toàn bộ cốc đều bị hai luồng Long uy mênh mông áp chế.
Nhạc Vũ không hề có chút bất ngờ, khẽ nhếch miệng rồi toàn thân bao phủ Long Lân. Chỉ một thoáng, một uy áp còn mạnh hơn cả hai Long Hồn kia phóng thẳng lên trời, cùng lúc vô số hạt giống Huyền Huyết Đằng được hắn bắn ra vùi xuống lòng đất.