Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức Chương 9.2

Chương 9.2
Dư Tịnh suy nghĩ: “Cách đây hai con đường có một quán café, những người đến đó đều là người trong bệnh viện bây giờ vẫn là giờ làm, chắc là an toàn.” “Được.”


Nhưng 1 rình Lãng 1 hông cần 0 ô dẫn đường, 8 à rành rẽ 1 ước vào 22 ột quán 5 afé có tên d ọi Bạn e2 ũ, kéo cô 4 gồi vào fd rong góc 5 hông ai chú 6cý.


“HÌnh f hư anh rất 50 uen thuộc 0a hỗ này?” 9 ư Tịnh b ò hỏi.
“Cũng a hông hẳn, c hỉ là hai 1 ôm nay đến 8đây thường 9 uyên.”
9d ịnh đưa 45ánh mắt f ò mò nhìn 56anh.
“Bác 30 ĩ Tiêu và 3 ình nhân fa ủa anh ta, b3 rong thời 41 ian gọi 2 à ‘giờ 9 àm’ mà 8 m nói, đã b én gặp 4 hau ở đây.”
b ịnh đứng 11bật dậy, 2cnhìn ngó 5xung quanh.
“Cuống 3cái gì, 37vẫn chưa 21tới giờ 3đâu.”
“Ờ.” cBí mật 5cđã được 4bật mí, eDư Tịnh e4đứng ngồi 8không yên.
“Hay alà nhân 1lúc này 9có thời dgian, em nghĩ bthử xem 70em đã đắc dtội bác 5sĩ Tiêu 4thế nào, 0để anh eta phí bao 98công sức d4hãm hại 9em như vậy.”
“Hãm ch i?” 8Dư Tịnh ahoang mang.
“Anh 6ta có tình 16nhân bên f8ngoài là esự thật, 97có lẽ vợ a6anh ta cũng 88túm được ddmột vài 8tin tức drồi mới 9tới bệnh dviện làm 5bloạn, quan atrọng ở 17chỗ bác 2csĩ Tiêu flàm sao để 3cô ta tưởng 7crằng kẻ 6thứ ba là 4em?” Trình aLãng phân ftích lưu 0loát.
aTịnh lập fdtức phủ 22nhận: “Hôm 5đó, em đến 97trung tâm 8xét nghiệm blà có ý 9bất chợt, aanh ta có aphải thần 8thánh đâu dmà đoán 4chuẩn như fvậy.”
Trình 16Lãng cau 56mày: “Đúng a5là hơi kì 4lạ.”
“Hơn 0nữa…” bDư Tịnh 1ngừng lại farồi nói: 1“Bác sĩ bdTiêu từng 8nói sẽ a7giải thích 0rõ với 1dem, em nghĩ 8trong ba hôm 6nay đã xảy ara chuyện ecgì đó mới 8khiến anh 3ata thay đổi f7quyết định.”
Trình bLãng cúi c7đầu suy 3nghĩ: “Em bnói cũng acó lí.”
c8Tịnh lại 26nói: “Còn 4một điều 5enữa, bác 09sĩ Tiêu 7chôm đó a4chỉ cần 5fgiữ tôi 23ở lại 6để mặc f5cho Phó Cảnh 6Hà đánh 2mắng là 80có thể 9đạt đến 8hiệu quả bfhôm nay rồi, 5cần gì 4phải để 3em về phiền fphức như 16vậy, rõ aràng là 4anh ta đang b0bảo vệ acem.”
“Thế 9thì…” 7Trình Lãng cmím chặt 56môi: “Vấn ecđề chắc 4chắn ở b6chỗ cô cgái kia.”
“Rốt 2cuộc là 7bai?”
“Anh dkhông rõ 6tên cô ta. 7 © DiendanLeQuyDon.comChỉ biết bcũng là 9y tá.”
Sắc 7mặt Trình 93Lãng rất 5khó coi: 5“Lát nữa 0em nhìn thấy 78chắc sẽ 9dnhận ra.”
5Tịnh khổ 5sở suy nghĩ 7mãi, vẫn a2không nghĩ 0cra đã đắc 8atội với aai, cô tự anhận mình 6rất có 06duyên dù 0là đồng 6dnghiệp hay 0bệnh nhân 3đều thích 8cô. Bố 21cô từ nhỏ 1đã dạy fcô rằng, 1thiệt thòi 90là phúc, 5cô khắc e6sâu trong 7tim mình, fkhông bao cgiờ so đo 9tính toán 9với ai, angay cả bVương lệ bQuân xưa a6nay ích kỉ 2xét nét 72cũng nhìn 97cô bằng bánh mắt 83khác. Cô 7bthực sự 82không nghĩ ccra còn có 3ai hận cô etới mức cbắt cô fphải thân 0cbại danh 8liệt như b8vậy.
2đang định 4enói thì 1dTrình Lãng 28đưa mắt 01ra hiệu: 8“Suỵt, 6tới rồi.” 67Anh dúi đầu eDư Tịnh 73xuống thấp 2cmột chút, 5còn anh á 5sát lại, fnhìn từ 61phía sau f6giống như a8một cặp e7tình nhân bđang thân 67mật.
Người fđến chỉ aacó một 8emình Tiêu 3Nhân Kiệt, 0anh ta ngồi b5ở ô phía 28trong cùng, 8echọn một e3ly cà phê.
eTịnh lén flút quay 52lại nhìn: d“Sao chỉ bcó mình 56anh ta?” 1fCô không 4kìm chế bađược khẽ fhỏi.
“Đừng 7vội, người b0kia chắc 32chắn sẽ cxuất hiện.”
“Anh echắc chắn 18thế à?” 9Câu hỏi 5trong lòng 9Dư Tịnh cmỗi lúc d8một nhiều.
Trình 1Lãng trừng 2mắt: “Một dngười không dcó việc fgì đến 8đây chỉ 9để uống 0ccafé à? eLại còn 1dngồi ở f2chỗ kín eeđáo nhất 7nữa.”
4Tịnh đuối d2lí, là cô bquan sát d4chưa kĩ. cb © DiendanLeQuyDon.comNhưng bây b3giờ cô evà Trình b3Lãng cũng frất mờ b7ám mà. Ngước clên là có dthể trông 74thấy hàng c4mi vừa rậm 1vừa dài 3fcủa anh, chơi thở 3sát bên 06mình.
9fxích ra một 26chút, Trình feLãng nói 4nhẹ bẫng: 59“Nếu em cmuốn bị a6phát hiện efthì anh không 4ngăn cản.”
2Tịnh lại d3xích vào.
“Anh dkhông định 70lợi dụng b2em đâu.” 5Trình Lãng 74tức tối evì bộ dạng 5phòng bị 8fanh của ccô.
“Anh 4chỉ không amuốn em e6phí công cvô ích.”
59Tịnh khẽ c0nói: “Em fbiết.” fThực tế bthì hai người c2vẫn giữ cmột khoảng 36cách nhỏ, eTrình Lãng crất quân 0tử, trước akia là thế, cbây giờ 38vẫn vậy.
“Cô 4gái kia tới 6rồi.” 8Trình Lãng 1vội vàng 03ấn vai Dư 4Tịnh: “Lát 1fnữa hãy 4nhìn.”
Tim 24Dư Tịnh 1đập thình 1thịch, cô 6equá hấp 56tấp suýt 3thì làm 05hỏng việc.
“Bây f7giờ em có c5thể quay 8elại nhìn e2rồi, nhớ 1là chỉ 2anhìn một 15cái rồi 1quay đầu f9lại ngay, 7bây giờ 3avẫn chưa btới lúc b2vạch mặt ccô ta.”
14Tịnh hít 69một hơi 0thật sâu 26quay lại 39nhìn một c4cái bàng 9bhoàng.
Trình 38Lãng đã achuẩn bị 2trước, ara sức ghì 8vai cô lại: b“Này, tỉnh 5clại đi.”
5mắt Dư 6Tịnh giật 88giật kinh 0ahoàng, cô 3athực sự 6không ngờ alại là d3Phạm Viên 51Viên.
Phạm 11Viên Viên 9học cùng 77đại học 1ecùng chuyên d4ngành, đồng cthời cũng 4là bạn ccùng phòng 53với cô. c © DiendanLeQuyDon.comHai người d6không phải 9ebạn bè a8thân thiết 99tri kỉ nhưng emấy năm 05sống chung, 0về sau lại athực tập f9ở cùng 56bệnh viện 98ít nhiều 4gì cũng 18là có duyên 31phận. Dư f4Tịnh đối 7xử với 67mọi người f7đều rất 24tốt, đối 64với Phạm aViên Viên bthì càng cakhông cần e0nói, lúc 6thực tập ahai người 5bthường d7cùng nhau eđi ăn, cùng dnhau ra về, 56có lúc Hạ fSính Đình ahẹn Dư f2Tịnh đi d8chơi Dư 24Tịnh cũng 9dẫn cô 1fta theo. Có 3món gì ngon b4Dư Tịnh 32cũng nhớ 2đến cô 1bta. Hạ Sính 5Đình vì ethế còn 7ghen với aPhạm Viên 3cViên. Về 40sau kết d4thúc kì dthực tập, 7Dư Tịnh c1vì kết 0quả xuất 91xắc mà f9được giữ alại khoa 26ngoại, còn 6Phạm Viên dViên thì 1đến trung 21tâm xét 94nghiệm. e3 © DiendanLeQuyDon.comKhông biết dvì tự ti 30hay nguyên 7anhân khác cbmà dần 88dần cô ebta xa lánh a6Dư Tịnh, a8Dư Tịnh 2từng cố 3gắng mấy 1lần không 4ecó kết equả, hai 8dngười cứ 0thế trở eethành bạn fcbè xã giao.
“Sao 3lại là f9cô ấy?” 5Dư Tịnh 3không hiểu, 6dù bây giờ 9chỉ là 97quan hệ e3bình thường, bnhưng ban dđầu dù 42gì cũng 13cùng ăn 8ecùng ở, 2cùng từng 0rút ruột 4rút gan với 6nhau, sao 35giờ lại f7thành ra 0cthế này.
Ánh f7mắt Trình 3aLãng lạnh 2lùng u tối: 54“Hai người 15là bạn.” fKhông biết 2avì sao anh a4nhận ra. a © DiendanLeQuyDon.comNếu là 3cbạn mà 45còn làm 6chuyện độc 41ác thế 6dnày, so với dckẻ thù 28thì càng 0không thể 1tha thứ.
“Từng 4là bạn.”Việc 3đến nước 1này, Dư 8Tịnh cũng 9sẽ không 59ngốc tới 3mức xem 9cô ta là 2bạn nữa.
Đôi 69mắt dài, esáng rỡ 5của Trình dLãng hơi 4dnheo lại: 3“Cô ta 56và em có 0thù hận 7bgì à?”
0Tịnh thành 66thật: “Em ekhông biết.” a1Cô thật 2dsự không 4hiểu vì 32sao Phạm 9Viên Viên 3lại hận ccô tới emức này.
Trình f9Lãng khẽ delắc đầu, 76cô vẫn akhông thay 6đổi gì 0nhiều so 5với trước 9kia. Không 10hề nhìn 7rõ thế fasự. Bao 6năm lăn 79lộn trong 9xã hội 9mà ánh mắt 9cô vẫn 9dtrong veo. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô tin rằng 9btrên thế 4giới này 50không có f2kẻ xấu, 3cchỉ có 6những người ccbất đắc 8dĩ, đugns 5blà ngốc fđến cực 59điểm.
dcTịnh im 2lặng một 6lúc rồi e8chợt nói: d2“Cho dù 2thấy họ 70ở đấy 78cũng không d4thể chứng 4minh họ 20có gì với 12nhau.” Cô 86và Trình 63Lãng cũng 2fngồi ở 12đây mà.
Trình beLãng nhìn 42cô bằng 70ánh mắt 8sâu như ebiển cả, 9có một dcthứ cảm 2xúc cô không 4hiểu được. b © DiendanLeQuyDon.comAnh nói: 8f“Anh thực d6sự không ecnhìn thấy chọ có cử echỉ thân 1mật nào, 0nhưng nếu 7không mờ 79ám thì có d7cần thiết 72liên tiếp b7ba ngày trốn 66tránh đồng 47nghiệp, a1lén lút 61gặp nhau 3dkhông? Có 8chuyện gì 0bkhông nói aở bệnh 4viện được c7à?”
fTịnh im 5lặng. Tim bcô từ từ ctrĩu nặng, 07dần dần 0cảm thấy 00lạnh người.
Trình 6Lãng gọi 1thêm cho 2dcô một 3ly trà xanh: 8“Uống 0chút nước 7ehạ hỏa 3dđi.”
cTịnh ngước f1lên hỏi: f1“Vậy bây dgiờ chúng 04ta phải 5làm gì?”
Trình aLãng cười: 9“Cũng chẳng 7có gì phải 5làm cả.”
fTịnh không 1ccòn tâm 27trạng đâu 8mà nói nhiều a6với anh, 88lườm một 0cái: “Nói 2trọng tâm 7đi.”
“KHoan f7hãy nóng e5vội.” 2Trình Lãng belại cười, fanh đã nắm fchắc phần 8thắng. “Em 2dchỉ cần 03làm một 3eviệc, những e9chuyện khác 85giao cho anh.”
“Việc 99gì?”
“Có 6được cách dliên lạc 7bvới Phó e2Cảnh Hà.”Trình aLãng đáp c1gọn.
9dTịnh sửng 6sốt: “Anh 28cần cái 5đó làm 8gì?”
“Phải fcđể Phó eeCảnh Hà 9tận mắt dthấy thì 41cô ta mới 7tin, cũng f0chỉ như 6thế mới e6trả lại f9sự trong 4sạch cho aeem.” Cái 6bạt tai 5acô của 4fPhó Cảnh b9Hà và chuyện c5hủy hoại 9athanh danh efcủa cô cở bệnh ccviện, anh 90có thể 20tạm không ftính toán, 67so ra hành 0vi của Tiêu 20Nhân Kiệt a4và Phạm dViên Viên 46càng khiên 9fngười ta 22phỉ nhổ.
1dTịnh thấy 3cảm xúc 8lẫn lộn, 1nghĩ ngợi 98một lúc 4crồi nói: 99“Được 6ađể em thử.”
Muốn 0tìm cách aliên lạc 7với Phó 46Cảnh Hà fhoàn toàn ckhông khó, 2chỗ chủ benhiệm khoa 85có lưu giữ 4tư liệu 4về mỗi 40nhân viên 3và gia đình dhọ, nhưng bDư Tịnh 19hiện nay 53không tiện aaxuất hiện, 0cô không fcnghĩ ngợi fnhiều, gọi 49điện cho 46Liên Siêu.
Di 8fđộng reo 1mấy tiếng 98rồi có 9người nghe 7máy, giọng 22Liên Siêu 1dấm áp dễ 38nghe: “A flô.”
“Bác 4sĩ Liên.” dGiọng Dư 2Tịnh buồn 23rầu khàn 98khàn.
“Tiểu 0Dư? Anh đi 2bhọp Vô 4Tích ba ngày, fbây giờ 2dmới biết 1chuyện của 4em, em vẫn 25ổn chứ? bBây giờ 99đang ở fđâu?” dLiên Siêu 3fhỏi liên 1etục. Anh evừa nghe 0cnói chuyện ednày đã 5giật mình, 2đồng thời  cũng 5khá lo lắng 73cho cô, nhưng abuổi sáng acó hai ca f6mổ cần cethực hiện fnên không fthể xác 4minh lại 8với người eetrong cuộc, e8bây giờ 2vừa xong 24việc thì 3aDư Tịnh eeđã gọi 2ađiện.
33Tịnh khẽ fnói như cthở dài: 04“bác sĩ fLiên, em accần sự 2giúp sức dcủa anh.”

“Em 2nói đi.” fLiên Siêu 1không hề 8ddo dự.
0Tịnh thấy 2lòng ấm 62áp: “Em 0muốn biết dsố điện 2fthoại di 5động của 1Phó Cảnh 8Hà vợ của 42Tiêu Nhân ccKiệt.”
Liên 3dSiêu tuy d7nhận lời 8nhưng vẫn 51không yên 8tâm, hỏi 80thêm: “Tiểu 7Dư, em cần 0cái này 8làm gì?”
9Tịnh không b2tiện nói 3rõ, chỉ b1ậm ừ qua 0loa: “Em 2echỉ muốn e4cho cô ta 01biết chân 7tướng.”
“Em 8đừng đi d2một mình 4bđến gặp ccô ta, Gia 78Trì đâu, 4bảo cậu 18ấy đi cùng, 5bhoặc gọi 6thêm vài 05người nữa, enếu không cem nhất 74định sẽ b2thua thiệt.” aLiên Siêu 6tuy không dctận mắt 7thấy Phó 2eCảnh Hà fnhưng nghe 4Vương lệ 8Quân kể 66laij nên 4cũng hiểu 3đại khái.
“Vâng, fcanh yên tâm, 2em sẽ bảo evệ bản 91thân.”
“Vậy 41em đợi 7tin anh nhé.”
0cTịnh gập 3điện thoại, 0nhún vai: 91“Đợi etin nhắn a6của bác 9bsĩ Liên 18thôi.”
Trình 7Lãng không 1cđáp, có dcvẻ suy tư.
8fTịnh nghi 9ahoặc đẩy 3đẩy anh: 6“Anh đang 93nghĩ gì 2avậy?”
Trình 5Lãng giật dmình: “Bác 4sĩ Liên 11đó đối 68xử tốt favới em nhỉ, 23hà hà.”
fTịnh nhăn 20mày: “Anh 6muốn nói agì?”
“KHông 81có gì.” 8eTrình Lãng 60luôn biết 30Dư Tịnh b1vốn được 17yêu mến, e4năm đó 5khi còn đi 7học, trong flớp rất e7nhiều nam csinh thầm cfmến cô, 82chỉ có cđiều đã 8dbị anh đăng 0dkí trước. da © DiendanLeQuyDon.comBây giờ d3anh càng f0không có e2lập trường 61để ghen ddtuông, nhưng 90trong lòng 1vẫn thấy 5bkhó chịu.
2Tịnh lạnh 5lẽo nói: 6c“Không 74có gì là 5ftốt nhất.”
Trình 1Lãng hơi 3cnheo mắt 9lại , nhìn ecô không enói gì.
cTịnh không 3nhìn anh, ftự nghịch 4điện thoại c5mình. Có clẽ buổi esáng bị 6chọc tức, b1mà cũng aecó thể 1abị vẻ a8mặt kì 2quặc của 4Trình Lãng feảnh hưởng, 0cô bỗng efcảm thấy cdbụng dưới 6đau nhói. b © DiendanLeQuyDon.comSau đó càng 9blúc càng 2nặng, sắc 7mặt nhanh 3achóng tái 2mét, cô côm bụng, 1cắn chặt b3môi. Trước 96kia cô có 1cbệnh đau ffbụng kinh, c7sau kết 05hôn tình 4ftrạng đó 44đã hơn 0nhiều, ai 7ngờ hôm 8nay chứng 7bđau bụng 80kinh lại efập tới.
Trình 7Lãng phát a5hiện cô 1bkhông ổn: 55“A Tịnh, 7em sao vậy?”
34Tịnh không 7muốn nói 0với anh, danhắm mắt danằm bò 5cra bàn.
Trình 02Lãng cầm 6chìa khóa dxe lên: “Anh c0đưa em về 9cnhà nhé.”
44Tịnh khoát e5tay: “Không accần em chịu efđược.”
“Về 0nghỉ ngơi bbđi, có ở 46đây gồng 2lên chịu 13đựng thì accũng không f8được gì 5eđâu.”
1cTịnh nghĩ 1ngợi rồi byếu ớt 17gật đầu.
Cũng 9may lúc đó 0cTiêu Nhân 18Kiệt và 8Phạm Viên 6Viên cũng 31chuẩn bị 4trả tiền 3rời đi, 6fDư Tịnh 2nhịn một flúc, bụng 7cứ co giật 76từng hồi, fchỉ một 8cchút thôi 4mà cô đau 2tới toát 6mồ hôi blạnh.
Trình 8Lãng thấy 7ccô đau đến 06mức đó cthì vừa 99xót xa, vừa 13luống cuống: 91“A Tịnh, 0em sao rồi?”
b6Tịnh nhíu 8chặt mày, 2khẽ nói: f3“Không 4sao, chúng deta đi thôi.” 2Nhưng đôi edchân cô a6nhũn ra, 6fđi một abước cũng 8phải dùng 8hết sức, 49toàn thân 8như bị a5gió lạnh 20bao phủ, 82cô bất d4giác co rúm a7người.
Trình 1Lãng thấy 67thế thì aekhông nói dkhông rằng bbế bổng 5cô lên.
bTịnh vừa 48cuống vừa d6giận, ra 04sức đấm 1vào ngực 8anh: “Anh cmau buông f6em xuống, eethế này 09thì ra thể 5thống gì.”
“Lên 4xe rồi buông.” 57Giọng Trình 4Lãng ấm 0áp, thái 7độ tự e6nhiên bình dcthản.
“Ở bđây gần 1bệnh viện 8sẽ bị bngười khác 73nhìn thấy, 2dTrình Lãng aem xin anh, 75anh thấy a5em gặp vấn 1đề còn 40chưa đủ 50phiền hay 5sao?” Dư 2Tịnh năn 2nỉ.
Trình 79Lãng dửng e2dưng: “Không 41muốn bị f1người ta a7nhìn thấy cthì đừng 9nhúc nhích.”
9Tịnh van 6xin không fđược, 0đành vùi cemặt vào elòng anh, 92tâm trạng dvừa day 5dứt vừa a8tức tối. 3d © DiendanLeQuyDon.comCô đành athừa nhận, 0vòng tay 7cTrình Lãng 7eấm áp đáng 4tin, vẫn c8như xưa, c7cơn đau 2bụng hình c3như cũng 4bđỡ hơn e9nhiều.
Trình c1Lãng bế 5cô lên xen, 4lấy một 1ftấm thảm 52sau cốp fxe ra đưa 1cho cô, chỉnh 0lại nhiệt 76độ trong 63xe: “Ngủ 72một lát bđi, sẽ b7nhanh về 4đến nhà 57thôi.”
aTịnh im 8lặng, cô fdkhông muốn 8nói gì với dTrình Lãng. 52 © DiendanLeQuyDon.comĐến khi 7Liên Siêu 7fnhắn tin 7cho cô số 04điện thoại 7di động 7của Phó 3Cảnh Hà, 56cô vẫn d0không nói 19gì, mà phóng d6lớn màn fhình điện 27thoại lên, d9đưa thẳng ccho Trình 74Lãng xem.
Trình bLãng rút 9fđiện thoại 6ra lưu lại 3số, hít 56thở thật efsâu: “Còn elại cứ 6để cho 6banh.”
6dTịnh không 7kìm được: 5“Anh chắc cdchắn thế 9sao?”
“Cuối b5cùng chịu 6mở miệng a8rồi à?” bGiọng Trình 4cLãng nghe f0rất nhẹ 9cnhõm, vui 9vẻ.
a0Tịnh biết dbị mắc abẫy, trề 1môi ra.
“A 2Tịnh…”
“Em 2ađã nói 4fđừng gọi 1em như vậy.” cGiọng Dư 7Tịnh cứng 9nhắc.
Trình 56Lãng lẳng 7lặng nhìn fcho tới bkhi Dư Tịnh 95đỏ bừng 40cả mặt a5mũi quay 1mặt đi, eđôi môi edmỏng mím 8chặt.
“Đó 1là hồi 49ức còn c9lại trong 8anh, em cũng fdkhông muốn 3anh lưu giữ b6hay sao?” fTrình Lãng 5bbuồn rầu bnói, ánh 3mắt toát 63lên nỗi 7bi thương 33sâu sắc 6đâm thẳng a9vào tim Dư 95Tịnh. Cô 00há miệng, 7muốn nói 99gì đó, 0nhưng cuối abcùng vẫn 1chỉ lặng blẽ thở 98dài.
Trình bLãng trầm 72mặc một 1lúc: “Anh 9biết anh arất ngốc, 0anhưng anh 5cũng không 3có cách 00nào khống 93chế bản 8thân.”
“Đừng 65nói nữa.” 35Dư Tịnh 5trầm giọng.
Trình 89Lãng chua 92xót, trong etim như có 95một mũi 1dao nhỏ 1đang rạch 10ra từng fchút một.
f8Tịnh làm 25sao không 5đau buồn, 6nhưng dù 8bsao đi nữa, facô cũng 0không thể 8đáp lại. f7 © DiendanLeQuyDon.com“Lái xe 8đi.” Cô 7khẽ nói, f8bây giờ 0tàn nhẫn c4với anh 2cũng là ctốt cho 37anh thôi.
Trình deLãng khởi 1động xe, 7tim vẫn e3đau nhói, dnếu nói 4dlà đau cũng a6không hoàn 5dtoàn chính bxác, có b8lẽ đó clà cảm 26giác hụt 0hẫng thì 5đúng hơn. 2 © DiendanLeQuyDon.comAnh chưa b4từng nghĩ 90sẽ chen bvào gia đình facủa Dư cTịnh, chỉ 8cần được 1fnhìn thấy 0cô thường 15xuyên, khi 3cô cần, ecó thể c2giúp cô e0ngay lúc 0fđó thì acanh đã thỏa amãn rồi. c © DiendanLeQuyDon.comNhưng nguyện 04vọng nhỏ dbé đó có bclẽ cũng 1không tài 87nào thỏa 7mãn được.
0dTịnh vốn 89không định ađể Trình 6Lãng lên denhà, nhưng 6bTrình Lãng 0đỗ xe xong 5lại lên ddtheo. Cô 8vừa nãy ađã làm ctổn thương 6anh, không 6muốn chọc 77tức anh c1nữa, nên 2do dự một 0lúc rồi 0fcũng im lặng.
“Trong 82tủ lạnh 2có nước 2auống, anh 4tự nhiên 1anhé.” Dư fTịnh ném 84chìa khóa 0lên bàn 14uống nước, emệt mỏi enói.
“Trong enhà có đường dđỏ không?”
“Hử?” 16Cô ngớ b4ra.
Trình 98Lãng đã afchạy vào 5nhà bếp, b0lục trong btủ bát a6ra một túi 8đường 7đỏ, lại 6cắt ít 0gừng, nấu 8một bát 7trà gừng ađường f6đỏ: “Uống anóng đi,.”
a6Tịnh cầm ebát trà, acảm xúc 4flẫn lộn. 79 © DiendanLeQuyDon.comTrong đầu fnhư có những ccđoạn phim 2ngắn hiện 15lên, một dsố việc 8tuy đã lâu 0nhưng lại 0dchẳng tài anào quên dađược.
Cũng 5dcó một flần thi 6chạy 800 4dmét, cô 91chạy xong 3toàn thân 2như đuối basức, mà 41điều khiến 4cô suy sụp 5hơn cả alà ‘bà 90dì’ lại a2tới sớm, 0phát hiện 9ra sớm tuy dkhông đến fnỗi làm cbbản thân bthảm hại cecho lắm, enhưng cơn 28đau sinh alí vẫn 9không tha 3echo cô. Buổi 4chiều tan 2dhọc xong, 4cô miễn 0cưỡng leo 1lên xe đạp, bechưa đạp 2được bao bxa đã bị cbTrình Lãng 6chặn lại. 80 © DiendanLeQuyDon.comSắc mặt fanh rất 9khó coi, 16giống như 28người đau 64bụng là banh vậy. 64 © DiendanLeQuyDon.comAnh vỗ vỗ dyên sau xe 49đạp: “Đừng 10lái nữa, 91anh chở 85em về.”
1Tịnh khẽ f1hỏi: “Vậy 6sáng mai 0làm sao em 7đi học?”
“ANh a1đến đón dem.”
8eTịnh mừng a4rỡ: “Ok.” 24Cô nhanh 4nhẹn khóa 65xe, tự động 79nhảy lên fayên sau: 0“Xuất 4dphát.”
Trình 3Lãng hậm bbhực: “Cho cachừa lần 1dsau còn cố enữa đi.”
“Em 2bcũng không 03biết lại 2cnặng như cdvậy.” 5Dư Tịnh 1lúng túng.
“Sau 3này không 9được phép.” 35Trình Lãng 1cđanh mặt flại dạy 6dỗ thật 5đáng sợ.
6Tịnh tủi cthân: “Anh chung dữ cthế làm 45gì.” Cô 55chớp mắt, 16rèm mi đong 8đưa mấy fgiọt nước 4long lanh, 4Trình Lãng elập tức 0dịu giọng 6lại dỗ a7dành: “Là 88lỗi của 5danh, anh không anên hung adữ với 7fem, nhưng 0anh lo cho 22em, có biết ffkhông?”

“Anh 9còn hung 3adữ nữa b3thì em càng 9eđau.” Dư 4Tịnh nước e7mắt lưng 5tròng, tuy 5bụng còn bđau nhưng 3mức độ 1khoa trương 59thì nhiều 97hơn.
Trình 7aLãng cuống accuồng: “Làm 1sao đây, 3chay em nhéo 30anh đi.” 0fAnh xắn aống tay 6báo lên, 3để lộ bnửa cánh 3tay chắc 6nịch: “Đây.”
bTịnh cười 66to: “Nhéo 5anh thì em dcó hết fđau được d7đâu.”
Trình 7Lãng nghiêm 7túc: “Chí 8ít thì anh 3ecũng đau f5cùng em.”
bcTịnh càng akhóc tợn: dd“Anh là cdkẻ ngốc ddnhất trên 1đời.”
“Ừ.” cTrình Lãng 9fdễ chịu 8egật đầu. 66 © DiendanLeQuyDon.com“Em nói 0gì thì là 9cái đó.”
0Tịnh dở 88khóc dở 0acười, sắc 60mặt rất 22phong phú.
Trình 27Lãng đạp 4được nửa eeđường 2thì dừng exe lại bên 4bvệ đường: a2“Em đợi f5nhé, anh a7về ngay.”
28Tịnh thắc 95mắc không c8hiểu.
Khoảng 93mười phút b9sau, Trình fbLãng từ 83một quán 6ăn nhỏ 69chạy ra, b8tay bưng 5một chiếc fbát: “Mau buống đi.”
“Gì bthế này?”
“Nước 5fđường 9fđỏ, khó 6ckhăn lắm aaanh mới 4xin được d4đấy.”
6Tịnh cẩn e4thận húp f3một ngụm, 5nhăn mặt: 8c“Ngọt cequá.”
“Anh 39thừa lúc ahọ không 4chú ý, vốc 1một nắm c6to đường f6đỏ.” aTrình Lãng 5eđắc ý bnói.
9Tịnh: “…”
Nhưng 5cvì tâm ý acủa anh, 9Dư Tịnh ccố uống 42hết, không 2achừa giọt cnào.
“Cảm 9thấy đỡ achơn chưa?” 4dTrình Lãng 8vội hỏi.
4Tịnh gật ađầu, miệng 2ngọt đến 8phát ngán, bnhưng dạ b8dày lại 2rất ấm, akhá dễ echịu.
Hai 80người lại clên đường.
dTịnh tựa cđầu vào 1tấm lưng 9brộng của bfanh, dịu 70dàng hỏi: 39“Sao anh 8abiết phải 8uống cái anày?”
“Chưa 82ăn thịt 20heo thì cũng 9từng thấy 23heo chạy fchứ.” 78Trình Lãng c3đáp tỉnh cbơ.
73Tịnh nhéo d0vào eo anh e1một cái: 3“Vì dụ 7gì kì vậy.”
Trình dcLãng cười ehỉ hả: 1“Anh thấy bchị anh 09uống rồi.”
“Ồ…” 36Dư Tịnh cvỡ lẽ. 0 © DiendanLeQuyDon.comCô lo Trình 1Lãng cũng 20từng chu 3fđáo ân 2bcần với 33người con 9gái khác, 44nỗi băn 8khoăn nãy c7giờ đã 8cbiến mất.
“Sau 3dkhi chúng 6ta cưới 0nhau, mỗi dftháng anh f3đều nấu 84nước đường 87đỏ cho bem nhé.”
“Vâng.” a0Dư Tịnh ecảm thấy 7rất ngọt 8ngào, rồi b6bất chợt fnhận ra: 75“Xì, ai… 6eai thèm cưới banh?”
“Em 8akhông lấy 6anh thì còn 81định lấy 1ai?” Trình 77Lãng cười c1tươi rói c4như nắm 65chắc phần 5dthắng.
eTịnh cười 2híp mắt: c“Ngô Kỳ dLong, lúc 3em học cấp 45hai đã mơ e4được cưới b7anh ấy.”
Trình b8Lãng bỗng 8fthắng gấp, 5chiếc xe d1dừng phắt 8flại. Anh d3quay lưng 28lại với d3Dư Tịnh, femãi không 33nói lời 8anào.
aTịnh bị b1anh dọa 39cho giật cmình, ra 7sức đẩy 59anh: “Này, 06em nói đùa 9thôi mà.”
Vài 2aTrình Lãng 75động đậy.
“Em 3chỉ nói 88chơi thôi, bsao anh nghĩ 1là thật. 42 © DiendanLeQuyDon.comHƠn nữa 8Ngô Kỳ 1Long cũng 8fkhông thích 44em đâu.”
“Ý abcủa em là, dnếu anh 0dta thích bfem thì em 9sẽ đi theo 0fanh ta?” e2Trình Lãng aatức tối.
“Ưm…” dDư Tịnh 8đần mặt, 1sao lại 34gặp đúng 75kẻ ghen etuông thế 0này, cô ađành dỗ f9ngọt anh: 5“Em không dcó ý đó, fsau này không ecnhắc tới 8anh ấy nữa 3dlà được e0chứ gì?”
Giọng 6nói trầm dthấp lành 19lạnh của 81Trình Lãng 79truyền tới: 43“Vậy em anói xem sau fnày em sẽ egả cho ai?”
“Gả 2dcho anh.” 7Giọng Dư 20Tịnh nhỏ enhư muỗi b2kêu.
Trình e8Lãng quay 7lại, miệng ebsắp cười b4ngoạc cả 7ra.
81Tịnh biết cctrúng kế d4của anh, 8ahơi nóng 6trên mặt 4từ khóe 3môi kéo 69dài đến 8mang tai, 6cô bĩu môi: 6“Mặc kệ 2anh luôn.”
Trình fLãng cười 7ha hả, ôm 1acô vào lòng, ccằm dụi 09dụ vào 9vầng trán b6của cô: 4“A Tịnh 1chúng ta fbtốt nghiệp 5đại học 3xong sẽ 4cưới ngay 6nhé?”
“Dạ.” 38Giọng Dư 1Tịnh nhỏ 3như muỗi 19kêu.
Trình 8bLãng giả dbộ không 2dnghe thấy: a“Em nói egì?”
2Tịnh đỏ 85bừng mặt: 8“Được.”
Trình eLãng ôm acô chặt ahơn: “Hứa arồi nhé, 4ckhông cho 1nuốt lời.”

“Dạ.” eDư Tịnh 3gật nhẹ 8dđầu, trong 82giọng nói cchứa đầy 5esự kiên 2quyết.

Thiếu b8nữ tình 8cảm mới dchớm, trong 8blòng và a5trong mắt 1chỉ nhìn 3bthấy một 44người, b5căn bản fchưa từng 24nghĩ sẽ 9lấy người b9khác.

Lời 95thề hẹn 8aban dầu 53vẫn như cvăng vẳng abên tai, 09đành thở 00dài, vật e9thì còn dmà người 0này đâu.
“Ngẩn 47ngơ gì thế, 6mau uống bđi, nguội 7sẽ không 0tốt đâu.” 3Trình Lãng 53chậm rãi 9anói.

b8Tịnh uống 77từng ngụm 70nhỏ, miệng 1rất ngọt, a3nhưng trong 05lòng lại 95đắng chát.
Ánh 6mắt Trình 2bLãng dừng 5etrên gương 9mặt cô, 7không chớp.

Nhịp ctim Dư Tịnh c5hơi gấp cgáp, cô adkhông dám 4nhìn anh, cfvội vàng 14quay đi.

Vẻ emặt Trình 9Lãng ảm 18đạm tối datăm: “Em cnghỉ ngơi 0đi, anh về 2trước đây.”

cdTịnh không 4ngẩng lên, ctrong khoảnh 5khắc nghe 2cửa đóng aflại, cô 9cthở dài.

Buổi 93tối Dư dTịnh ngủ crất sớm, 8vì cô không 3khóc nên dHứa Gia 6Trì cũng bkhông hỏi 7nhiều, nhưng csáng hôm 5sau Dư Tịnh 6còn nằm 1aườn trên 41giường, eanh liền e8phát hiện 3ra điều 9kì quặc: 9“Tiểu 0Tịnh, hôm 15qua đi bệnh bviện có cphải đã 51xảy ra chuyện edgì không, 5cnói anh nghe.”

“Cũng 76có xảy 8ra một số 79chuyện, fcnhưng không 5nghiêm trọng, 04hơn nữa 0em được d8nghỉ thêm 6mấy ngày f3phép, rất 1tốt.” 3Dư Tịnh 4nói như 2bthể không d0có chuyện 2cgì xảy 3ra, nhưng benghe ra lại 9athấy ve 3tự giễu f1nhiều hơn.

Hứa bGia Trì cau 6dmày. Anh a6lôi Dư Tịnh 48ra khỏi bchăn: “Anh 18là chồng 7em, dù xảy 74ra chuyện 1gì cũng f2sẽ chia 44sẻ với aem.”
1Tịnh hơi 5mỉm cười: 63“Anh căng bthẳng quá.”

“Chuyện eccủa em làm 6sao không 3căng thẳng 94được?”

75Tịnh nói 0gọn: “Anh f0sắp trễ 29giờ làm crồi kìa.”

Hứa 3bGia Trì biết 9cô không 3muốn nói 4thì dù uy 0hiếp hay bdỗ dành f2thế nào 71cô cũng 2sẽ không 83nói, anh c6nghĩ ngợi: 2“Vậy đợi 7tối anh e5về rồi 77em từ từ cbkể anh nghe 8bnhé?”
eTịnh gật fgù.

Hứa 87Gia Trì vỗ 22nhẹ lên 85người cô, 64rồi đi.

aeTịnh ngủ 9dđến trưa cmới dậy, 3phát hiện 2trong điện 38thoại có fcuộc gọi 00nhỡ.
Mở 9ra nhìn kĩ, 28toàn bộ cđều của 5Doãn Quyên.
bTịnh nghi 6hoặc gọi 6dlại: “Chị 87Doãn, có 65chuyện gì 63mà gấp 5thế ạ?”
“Tạ adtrời tạ fđất, cuối 2fcùng em xuất f6hiện rồi.” 9Giọng Doãn c3Quyên mang bcchút vui 3emừng và c8kích động: ca“Tiểu 99Dư, chuyện ebđó đã fgiải quyết 68rồi, lúc 7nào em cũng 7có thể 3quay trở alại làm cviệc.”

1Tịnh vừa 0tỉnh dậy, c9đầu óc 5dchưa minh 60mẫn lắm: 94“Chuyện 76gì mà giải c6quyết rồi aạ?”
Doãn 2fQuyên khựng 89lại: “Em ethật là 1bình tĩnh 56quá, chính 4là chuyện cngoại tình b2của bác 3sĩ Tiêu 3ở trung ctâm xét f1nghiệm đó, f0sáng nay 07vợ anh ta 7lại chạy 21tới bệnh dviện làm 82náo loạn 22lên, nói 61là Phạm dViên Viên 8mới là ckẻ thứ cba phá hoại 7gia đình 9nhà họ. 5c © DiendanLeQuyDon.comNỗi oan 36của em được abrửa sạch c9rồi.”
“Nhanh a4thế à.” dDư Tịnh 64lẩm bẩm.
“Em 0còn chê b7nhanh quá ehả?” Doãn bbQuyên thắc 5mắc.

“Ưm, fem không dcó ý đó.” feDư Tịnh 3không ngờ f0chuyện lại 4được giải 09quyết nhanh 4chóng đến 3thế, Trình e2Lãng quả 3nhiên nói 0được là blàm được.
“Vậy 2dkhi nào em e8đi làm?”

fTịnh suy 8nghĩ một f2lát: “Chiều d1em tới.”
“Rất 2tốt.” 4Doãn Quyên 51hài lòng 1cúp máy.

89Tịnh lập 58tức gọi 74cho Trình 5Lãng có 06thể anh a8đang bận 3anên phải agọi tới 2lượt thứ a5hai mới 4nghe máy: 44“A Tịnh”, bcanh dịu bdàng gọi.

“…” 6dDư Tịnh 9đã từ fbbỏ việc 9thuyết phục eanh thay đổi 5cách xưng 1hô. “LÚc a3nãy bệnh fviện gọi d8bảo em quay 11lại làm 4việc.”
“Ờ.” 71Giọng Trình 74Lãng rất 5bình thản, 08giống như  không 2hề liên 0quan tới 00anh.

3eTịnh vuốt 4ftrán: “ANh c7không có 36lời gì 5muốn nói dbvới em à?”

Bên 84kia vẳng fađến tiếng 7cười khẽ: 29“Em mời 88anh đi ăn, 5anh sẽ suy 2nghĩ việc e9kể sự b1thật với 8bem.”
“KHông d2vấn đề.” eDư Tịnh 46nhận lời 7ngay.

“Chọn 7ngày không f3bằng làm 0ngay, hôm d8nay nhé, 8bđến giờ banh vẫn 92còn đói fbụng đây.”
bTịnh nhìn 7đồng hồ: 5“Được, 4anhưng chiều 6nay em phải 09đi làm, 33không thể eekéo dài 1quá lâu.”
Trình b5Lãng mãi 3không nói 15gì, Dư Tịnh 5cmím môi, 98có việc dgì thế? fe“Này anh eevẫn còn 3nghe chứ?”
Vẫn 6aim lặng.
bTịnh tưởng deanh không cvui, vội 67xin lỗi: 31“Là em b0sai rồi, fanh đừng 75giận.”

Nhưng 4nghe thấy 46tiếng gõ cbàn phím, dsau đó là 2giọng nói 1bấm áp của a9Trình Lãng: 37“Được 5lát nữa agặp.” c0Sau đó anh elại nói: 69“Xin lỗi, f5lúc nãy 3sếp tìm 0anh để 72lấy tư 8liệu lát 4nữa họp. c2 © DiendanLeQuyDon.comXin lỗi, dbuổi trưa 0không kịp 33rồi, buổi c6tối được 0không? Em 5có hẹn 70chưa?”

“Buổi 85tối…” 27Dư Tịnh 42ngần ngừ.

“Không 3tiện thì 4thôi vậy.” e4Giọng Trình 4Lãng trầm athấp, có 50chút buồn fcbã.
1Tịnh vốn 33không định 8nhận lời, e9nhưng cô 8rất muốn 5biết Trình 7Lãng đã dđòi lại bcông bằng 7cho cô ra 2sao, nên avẫn chấp 4nhận.

“Vậy 30anh tan sở 0xong sẽ 39đến đón 87em, anh đưa 7em đến 46một nơi.”

6Tịnh ngần dngừ: “Được.”
“Yện 7tâm, anh 0sẽ rất ccchú ý, không 0để đồng 5enghiệp của f6em nhìn thấy.”

1ràng là b1chuyện quang a4minh chính 5đại, tại dsao nghe như ađang lén 19lút vậy b9nhỉ. Dư 53Tịnh mệt 7mỏi: “Đến bgiờ  liên 1lạc sau.”

0Tịnh trên 8đường 3đến bệnh 69viện liên d1tục gọi b8điện thoại 6cho Hứa 05Gia Trì, 86nhưng anh 6đều không 9bnghe máy. b © DiendanLeQuyDon.comTuy biết dcó thể 4banh đang 6bận, hoặc d3điện thoại d4không mang 4theo bên b9mình, nhưng 76khao khát 2mạnh mẽ 0muốn chia b8sẻ tin tức 5tốt lành a7cùng anh 1bỗng giảm 82đi nhiều.
ebĩu môi, 9dnhắn một 5tin ngắn 98gọn cho 5anh: Sau cơn 4mưa trời e4lại sáng, 63bây giờ 3em đến bbệnh viện e1làm việc, 49không cần 20lo cho em.

Hứa dGia Trì mãi ekhông hồi 0âm.

7Tịnh đến bbphòng y ta dathì bị eVương lệ b6Quân kéo avào phòng c1nghỉ một b2cách bí 9ẩn: “Mau 19nói xem, 0làm sao cậu flàm được?”

“Cái dagì mà làm c6sao làm được?” 50Dư Tịnh 7thắc mắc.

Nguồn: truyen8.mobi/t102022-quang-thoi-gian-trong-hoi-uc-chuong-92.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận