Quan ThanhTác giả: Cách Ngư
Quyển 5: Tài cao chót vót
Chương 237: Báo Tư Hà
Dịch: Koco
Nguồn: metruyen.com
Nói chuyện tào lao với Lưu Ngạn qua điện thoại một hồi, lúc này mới cúp điện thoại. Nhìn đồng hồ, đã hơn 11h trưa, An Tại Đào liền chuẩn bị đi căn tin dưới lầu ăn cơm. Hiện giờ, tất cả nhân viên bộ phận và cơ cấu của khu kinh tế mới đều đã đúng chỗ, nhân viên lập tức nhièu thêm, toàn bộ đều làm việc tại phòng làm việc chính quyền Đảng ủy thị trấn Tư Hà, tạm thời hơi chật chội, rất nhiều văn phòng đều là hai bộ phận cùng làm trong một văn phòng.
Theo đó chính là vấn đề cơm trưa.
An Tại Đào để Lão Lộ thuê vài đầu bếp nữ biết nấu cơm ở thôn Tư Hà, dùng căn tin của chính quyền thị trấn Tư Hà làm cơ sở thiết lập một nhà ăn cơ quan lâm thời. Đương nhiên, bởi vì nhiều người lắm, không gian căn tin vốn có quá nhỏ chứa không nổi, mọi người chỉ có thể mang cơm trở về phòng làm việc ăn, đương nhiên, cũng có người mang cơm từ nhà mình.
Vừa muốn rời cửa, đột nhiên Tiểu Lộ thần sắc ảm đạm dắt một người đi tới từ đầu hành lang bên kia, người này thân hình cao lớn nhìn qua có võ có lực. An Tại Đào ngẩn ra, mỉm cười trong lòng: là Bành Quân!
Bành Quân vừa xong xuôi thủ tục, cầm lệch điều chuyển của Ban Tổ chức cán bộ đến khu kinh tế mới Tư Hà báo danh, cương vị là thư ký của Bí thư kiêm Chủ nhiệm khu kinh tế mới An Tại Đào, Phó chánh văn phòng Tổng hợp Đảng (cấp Phó phòng). Có thể đạt được sự tán thành của An Tại Đào điều đến công tác bên người hắn, Bành Quân hưng phấn khác thường, mà người còn chưa báo danh, An Tại Đào đã giải quyết cho gã một chức Phó phòng, điều này khiến trong lòng gã sinh ra vài phần cảm kích.
Tuy rằng chỉ là một Phó Chủ nhiệm cấp Phó huyện văn phòng tổng hợp khu kinh tế mới, nhưng cấp bậc của gã lại giống như cấp bậc Chủ nhiệm của Lão Lộ. Chỉ là Lão Lộ treo một danh hiệu trợ lý chủ nhiệm, vào bộ máy, vẫn không thể đánh đồng.
Hơn nữa An Tại Đào còn là Phó Bí thư Huyện ủy, Bành Quân làm thư ký của hắn, trên thực tế cũng có thể coi là người của văn phòng Huyện ủy. Mà sở dĩ Bành Quân muốn đi theo An Tại Đào, ngoại trừ cảm thấy con người An Tại Đào rất có ý tứ ra, cũng coi trọng tiềm lực phát triển tương lai của hắn.
Bởi vì Bành Quân tới, trong lòng Tiểu Lộ đương nhiên cực kỳ thất lạc, cảm xúc cũng không cao. Nhưng cho dù như thế, mỗi ngày gã vấn vội tới thu dọn văn phòng cho An Tại Đào.
Bành Quân thấy An Tại Đào đứng ở cửa, vội vàng đi nhanh vài bước, kính cẩn nói:
- Lãnh đạo cũ!
An Tại Đào cười ha ha:
- Hôm nay tới đây? Ừ, được, cậu mới tới phải học cùng Chủ nhiệm Lộ nhiều một chút, mau chóng hiểu rõ tình hình một chút, chỉ có nắm giữ tin tức toàn diện, mới có thể triển khai công tác tốt. Bành Quân, cố lên, đừng làm tôi thất vọng!
- Cảm ơn lãnh đạo cũ, tôi sẽ cố gắng.
Bành Quân dáng người cao lớn còn mạnh mẽ hơn An Tại Đào một chút, nhìn không ngờ trên mặt thanh niên tướng mạo tục tằn này bày ra thái độ kính cẩn tỉ mỉ như vậy, Tiểu Lộ ở một bên nhìn xem cũng ngẩn ngơ. Trong lòng thở dài một tiếng, chỉ bằng điểm này, liền mạnh hơn mình.
Thấy thần sắc Tiểu Lộ hơi ảm đạm, An Tại Đào cười trong lòng, khoát tay áo:
- Tiểu Lộ, cậu chờ tôi, tôi có mấy câu muốn nói với cậu.
- Được, Bí thư An.
Tiểu Lộ liếc bóng người Bành Quân vội vàng rời đi một cái, cúi đầu nói.
- Tiểu Lộ, tôi biết trong lòng cậu có chút cảm xúc…
An Tại Đào cười cười, châm một điếu thuốc, chậm rãi ngồi lên sô pha.
Tiểu Lộ đứng ở nơi đó sắc mặt lập tức đỏ bừng, giải thích:
- Bí thư An, tôi không có…
- Không cần phủ nhận, chúng ta đều là bạn cùng lứa tuổi, về chút tâm tư này của cậu, tối rất rõ ràng. Nói thật, cậu là một người rất tốt, trung hậu lão luyện làm đến nơi đến chốn đáng để tín nhiệm, tôi có thể nói, người trong văn phòng tổng hợp Đảng ủy khiến tôi tin tưởng nhất chính là cậu… Chẳng qua, Tiểu Lộ à, công tác có rát nhiều phân chia, mỗi người thích hợp làm gì không thích hợp làm gì, chúng ta đều hiểu rõ ràng phải không?
An Tại Đào thản nhiên nói:
- Cậu phục vụ cho tôi khá lâu, lòng tôi biết được. Nhưng cá nhân tôi cho rằng, Bành Quân trợ giúp tôi công tác thích hợp hơn cậu, cậu hiểu không?
Tiểu Lộ cắn chặt môi dày, gật đầu:
- Tôi hiểu được, Bí thư An, tôi không có ý tứ kia… Tôi làm gì thật ra không sao cả, chỉ là không thể ở lại công tác bên người ngài, tôi cảm thấy hơi tiếc nuối.
An Tại Đào cười ha ha:
- Cậu có thể hiểu là tốt. Ừ, Tiểu Lộ, Đảng ủy khu kinh tế mới chuẩn bị mở một tờ báo nội san, gọi Báo Tư Hà, ý tôi là cậu đến đảm nhiệm chủ biên, còn có đồng chí Trương Tịnh Tịnh, dùng hai người các cậu dẫn đầu, xay dựng một tòa soạn báo, xem nhưmột bộ phận cấp hai của Đảng ủy khu kinh tế mới, cậu có hứng thú hay không?
Trước mắt Tiểu Lộ sáng ngời, vui vẻ nói:
- Được, tôi nguyện ý!
- Ha ha, Tiểu Lộ, cậu có thể cũng hiểu tính tình của tôi. Con người tôi, bình thường không dễ dàng hứa hẹn, nhưng hôm nay tối có thể nói thật với cậu ----- cậu làm rất tốt, tương lai tôi giúp cậu giải quyết một biên chế cấp Phòng. Hơn nữa, nếu có khả năng mà nói, nếu tôi rời khỏi Tư Hà, cậu nguyện ý mà nói, vẫn có thể tiếp tục ở lại công tác bên người tôi!
An Tại Đào tiến lên, nhẹ nhàng vỗ vai Tiểu Lộ.
Tiểu Lộ lập tức mừng như điên trong lòng, tuy rằng gã là người thành thật, nhưng người thành thật cũng không phải thằng ngốc. Lời này của An Tại Đào chẳng khác nào ám chỉ gã, không chỉ hứa hẹn giải quyết biên chế cấp Phòng cho gã, tương lai khi lên chức còn có thể đưa gã mang đi. Khi An Tại Đào thăng quan, cấp bậc chức vị của gã tự nhiên cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.
Trong lòng Tiểu Lộ lập tức hưng phấn, vội vàng đóng cửa phòng làm việc cho An Tại Đào, sau đó liềnrời đi theo.
Lúc ăn cơm, đồng thời cũng là thời gian mở họp hội ý của thành viên bộ máy lãnh đạo khu kinh tế mới Tư Hà. Hiện tại công tác của khu kinh tế mới cực kỳ phức tạp, An Tại Đào không muốn bỏ ra thời gian chuyên để mở hội, liền thừa dịp ăn cơm trưa, mọi người tập trung cũng một chỗ gặp mặt, tập hợp ngắn gọn một chút tình hình công tác cùng ngày, sau đó nghiên cứu một vài biện pháp cụ thể.
Đương nhiên, trên thức tế quá trình này chủ yếu là quá trình nhân vật số một An Tại Đào nghe cấp dưới báo cáo sau đó đưa ra quyết sách. Hôm nay đương nhiên cũng không ngoại lệ.
An Tại Đào đi cùng Tiểu Lộ vào nhà ăn. Nhân viên cơ qan không ngừng qua lại bưng hộp cơm cười chào hỏi, hắn liếc một cái liền thấy được chỗ vẫn tụ tập ---- vài người Tôn Hiểu Linh bên một chiếc bàn tròn lớn ở góc quán ăn.
Vẫn như trước đây, Tôn Hiểu Linh đã gọi cơm trước chờ hắn. Thấy hắn đi nhanh tới, sắc mặt của cô hơi ửng đỏ, ánh mắt mê ly, tràn đầy thích thú, dường như không dám nhìn trực tiếp ánh mắt An Tại Đào.
Lão Lộ và Lương Mậu Tài gần như cùng đứng dậy, cười chào hỏi:
- Bí thư An!
Hai người này đứng dậy, Trần Quốc Khánh và Tạ Vinh hai người tự nhiên cũng không ngồi, cũng đứng dậy cười cười. Chỉ có Tôn Hiểu Linh hơi mất tập trung, ngồi ở đó không biết suy nghĩ cái gì.
- Mọi người ngồi ăn cơm.
An Tại Đào ngồi bên cạnh Tôn Hiểu Linh, thấy trong hộp cơm của mình tràn đầy thịt kho tàu, liếc cô một cái cười khổ nói:
- Cô Tôn, cô lấy cho tôi nhiều thịt như vậy, tôi xem đều choáng váng.
Lúc này Tôn Hiểu Linh mới phục hồi tinh thần lại, khẽ cười nói:
- Ha ha, Bí thư An, không quan hệ tới tôi! Là chị Trương làm cơm đặc biệt để lại cho ngài, nói là ngài công tác vất vả, ăn nhiều thịt một chút bồi bổ thân thể!
An Tại Đào cười ha ha, cũng không tiếp tục nói vấn đề này. Hắn cúi người ăn mấy miếng, trong lúc ngẩng đầu vô tình thấy hai người Tiểu Lộ và Trương Tịnh Tịnh ngồi cùng một chỗ, ở trong góc nhà ăn, đang chụm đầu ghé tai mà cười nói cai gì, khóe miệng không khỏi nở nụ cười.
Hắn nghiền ngẫm liếc Lão Lộ một cái, lấy tay chỉ Tiểu Lộ và Trương Tịnh Tịnh, thấp giọng nói:
- Lão Lộ, tôi xem dường như Tiểu Lộ và Trương Tịnh Tịnh hơi thú vị… Ha ha, chúng ta tác hợp chứ? Nếu thật sự thành, khi kết hôn tôi nhất định tặng họ một phần lễ!
Lão Lộ cười cười:
- Bí thư An, tôi xem quá sức. Tiểu Trương người ta là sinh viên, lại là người thành phố, điều kiện gia đình cũng tốt, như nào lại coi trọng nó? Thôi đi, Bí thư An, hay là đừng, nếu chẳng may khiến Tiểu Trương mất hứng…
An Tại Đào cười:
- Ha ha, nếu vậy thì thôi. Chẳng qua, Lão Lộ, quan niệm này của ông hơi lạc hậu đó. Tiểu Lộ chẳng phải từng là sinh viên đại học sao. Trương Tịnh Tịnh là sinh viên chưa tốt nghiệp, hai người cũng không kém nhau! Về phần gia đình, đây cũng không phải nhân tố quan trọng.
- Đúng rồi, nói tới Tiểu Lộ, tôi có ý tưởng đang muốn thương lượng một chút với các vị. Đảng ủy khu kinh tế mới không thể không có tiếng nói báo đưa tin dư luận, tôi cân nhắc hẳn là chuẩn bị mở mộ tờ báo nội san… Gọi là Báo Tư Hà đi. Tài văn cương của Tiểu Lộ và Trương Tịnh Tịnh cũng không tồi, vừa lúc thích thứ này, tôi xem liền để hai người bọn họ đứng đầu xây dựng một tòa soạn báo nội bộ…
An Tại Đào vừa dứt lời, đuôi mày Lão Lộ nhướng lên, lập tức liền tỉnh ngộ, biết An Tại Đào an bài đường ra cho Tiểu Lộ, không khỏi liền cảm kích liếc hắn một cái, nhưng không nói gì thêm. Chuyện liên quan tới con ông, ông là người làm cha, luôn phải tránh né hiềm nghi.
Tôn Hiểu Linh mỉm cười không nói.
An Tại Đào đề xuất điều gì, cho tới bây giờ cô chỉ biết phục tùng và chấp hành, mà điều này đã dưỡng thành thói quen bản năng nào đó. Tuy rằng thời gian hai người cộng sự còn chưa tròn một năm, nhưng từ đầu tới nay, mỗi một việc An Tại Đào trải qua sự thật chứng minh đều là chính xác vĩ đại quang vinh, Tôn Hiểu Linh sinh ra tín nhiệm gần như mù quáng nào đó với hắn.
Lão Lộ và Lương Mậu Tài cũng như vậy.
Cho nên, trong bộ máy lãnh đạo này, người có thể đề xuất ý kiến bất đồng chính là Trần Quốc Khánh và Tạ Vinh. Nhưng hai người này, trong lòng có mang cảm giác kính sợ thật sâu đối với An Tại Đào, rất nhiều chuyện cũng chỉ biết gật đầu. Hơn nữa, bọn họ là Hộ ngoại lai xuất thân chính quyền, lại vừa mới đảm nhiệm, tự nhiên trong lòng còn có vài phần cẩn thận chặt chẽ.
Hơn nữa, trù hoạch xây dựng tòa soạn báo nội san cũng là công tác theo lệ ở rất nhiều chỗ, cũng không có nghi ngờ gì. Ở loại việc nhỏ này, chống đối với nhân vật số một, hai người cũng không ngốc như vậy.
- Bí thư An, tôi thấy được.
Trần Quốc Khánh nâng chén trà uống một ngụm:
- Cơ quan cũ của tôi cũng có nội san, tôi xem làm không tồi ---- đúng rồi, Bí thư An, tôi quen biết Phó Hội trưởng Hiệp hội Thư pháp Tỉnh, muốn tôi liên hệ một chút, để người ta viết báo danh hay không?
- Ồ. Tạm thời gác lại rồi nói sau.
An Tại Đào lắc đầu:
- Trước tiên tôi thử tìm tới lãnh đạo đề xuất, xem lãnh đạo có thể đáp ứng hay không.
- Bí thư An, tên Báo Tư Hà này không tồi ---- ha ha, bí thư An ngài xuất thân phóng viên nổi tiếng, lúc trước làm Trưởng Ban Truyền Thông thành phố, quan hệ rất tốt với truyền thông… Thật sự không được mà nói, liền an bài Tiểu Lộ và Tiểu Trương đi truyền thông liên quan học tập một đoạn thời gian ngắn.
Tạ Vinh cười ha ha:
- Chỉ là vấn đề kinh phí này, có chút eo hẹp.
- Kinh phí không phải vấn đề.
Tôn Hiểu Linh nói chen vào:
- Trong kinh phí công tác Đảng vốn có một loại phí tuyên truyền, xử lý nội san cũng tiêu không bao nhiêu tiền, sắp xếp in ấn là việc chính, tôi xem có thể giao cho bọn họ làm.
- Được, nếu tất cả mọi người đồng ý, chuyện này tôi xem quyết định như vậy. Lão Lộ, ông nắm chuyện này một chút. Sau khi chuẩn bị thỏa đáng, tôi sẽ liên hệ với truyền thông một chút, để Tiểu Lộ và Tiểu Trương ra ngoài học nghiệp vụ biên tập.
An Tại Đào khoát tay áo, khẩn trương cúi người ăn mấy miếng, lại nói:
- Còn một chuyện, dựa theo yêu cầu của Thành ủy và Huyện ủy, khu kinh tế mới chúng ta phải mời họp Đại hội Đảng lần thứ nhất nhanh một chút, Đảng ủy thượng cấp bổ nhiệm Đảng ủy chúng ta kỳ thậtbây giờ còn chưa hợp pháp… Chuyện Đại hội Đảng, Lão Tôn cô phụ trách một chút, càng nhanh càng tốt, một số trình tự không cần thiết có thể đơn giản hóa thì đơn giản hóa, chủ yếu là tuyển cử Bí thư Đảng ủy và ủy viên Đảng ủy, đồng thời yêu cầu các bộ phận đơn vị đồng bộ xây dựng tổ chức Đảng, xong rồi sẽ biểu quyết thảo luận trên Đại hội Đảng.
Tôn Hiểu Linh vội vàng đáp ứng.
xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Trần Quốc Khánh và Tạ Vinh hai người ngơ ngác nhìn nhau, cảm xúc trong lòng hơi phập phồng. Không sai, trước mắt Đảng ủy khu kinh tế mới cũng chỉ có một mình An Tại Đào danh chính ngôn thuận, Ban Tổ chức cán bộ thượng cấp bổ nhiệm Bí thư Đảng ủy, đám người Phó Bí thư, ủy viên khác đều phải trải qua Đại hội Đảng tuyển cử mới được.
Dựa theo bố cục hiện tại, Tôn Hiểu Linh khẳng định là Phó Bí thư kiêm Phó Chủ nhiệm. Như vậy, hai người mình có thể đội lên cái mũ Phó Bí thư hay không?
An Tại Đào thản nhiên cười, lấy một danh sách đã sớm chuẩn bị trong túi áo ra, trải lên bàn cơm, cúi đầu nói:
- Các đồng chí, đây là danh sách nhân vên Đảng ủy bước đầu định ra, mọi người liền bàn luận đi. Xong rồi, chúng ta sẽ dùng văn kiện chính thức báo cáo với Huyện ủy và Thành ủy. Tôi đề nghị, đồng chí Tôn Hiểu Linh, đồng chí Trần Quốc Khánh, đồng chí Tạ Vinh làm người được đề cử Phó Bí thư Đảng ủy, Lão Lộ, Lão Lương cùng với nhân vật số một đơn vị chủ yếu của khu kinh tế mới làm người được đề cử ủy viên Đảng ủy…
Kết quả như vậy, thật ra đã ở trong dự kiến. Trong bộ máy hành chính, Tôn Hiểu Linh, Trần Quốc Khánh và Tạ Vinh ba người này thuận lý thành chương mà trở thành Phó Bí thư kiêm nhiệm trong Đảng ủy. Nhưng, trong mắt hai người Trần Quốc Khánh, An Tại Đào hoàn toàn có thể đề nghị thiết lập một Phó Bí thư, vốn không có phần của hai người.
Nhưng An Tại Đào như nào lại không chiếu cố cảm xúc của hai người một chút. Dù sao hai người này cũng là người của Chủ tịch thành phố Trương, nên cho mặt mũi, nên buông quyền lực, vẫn phải cho phải buông. Cho nên, lúc này An Tại Đào mới giao xây dựng công trình khu làm việc kinh tế mới cho Trần Quốc Khánh quản lý. Có công trình xây dựng sẽ có nước luộc, đây đã là bí mật công khai mọi người hiểu trong lòng, chờ công trình này xây dựng, Trần Quốc Khánh hẳn phải nhận được một ít lợi ích thực tế.
Hai người thở phào một cái, tuy rằng chức vụ Phó Bí thư này cũng không có thực quyền gì, thậm chí bởi vậy mà nhiều thêm không ít công tác, nhưng điều này đại biểu cho quyền uy Phó Chủ nhiệm của bọn họ, Phó Bí thư, Phó Chủ nhiệm và Phó Chủ nhiệm bình thường, tuy rằng cấp bậc hành chính giống nhau, nhưng kỳ thật địa vị kém rất nhiều.
Hai người hơi kích động mà nhìn An Tại Đào, quăng qua cái nhìn cảm kích.
Làm một người tái sinh có được lịch duyệt quan trường phong phú, hiện giờ An Tại Đào đã vận dụng thủ đoạn quyền lực “ân uy đều coi trọng” này cực kỳ thành thạo, có thể nói thuận tay nhặt ra đều là “Văn vẻ gấm vóc”.
Hắn không muốn hai người Trần Quốc Khánh biến thành cái đinh cấp trên xếp vào bên người mình, bởi vì loại đinh này rất dễ trở thành bom hẹn giờ. Bởi vì thân phận đặc thù, hai người nhất định không có khả năng trở thành tâm phúc của An Tại Đào giống như Tôn Hiểu Linh, An Tại Đào luôn mang đề phòng nào đó với bọn họ. Nhưng đối với họ không thể một mặt áp chế, cho nên cũng chỉ có thể động cổ tay khiến bọn họ “An phận” một chút.
Trong mắt An Tại Đào, chỉ cần Trần Quốc Khánh và Tạ Vinh có thể “An phận thủ thường” ---- nên được ích lợi, hắn sẽ cho bọn họ, nhưng nếu bọn họ không biết điều, vậy cái khác đừng nói. Từ trong lòng mà nói, An Tại Đào không hy vọng xuất hiện tình huống này. Trước mắt khu kinh tế mới đang trong giai đoạn gây dựng sự nghiệp, bộ máy đoàn kết là cực kỳ quan trọng.
- Ha ha, còn có một vấn đề, hẳn là sẽ định ra trước Đại hội Đảng. Tuy rằng khu kinh tế mới chúng ta là cơ cấu chính phủ cấp Phó huyện, nhưng chim sẻ có nhỏ cũng đủ ngũ tạng, công tác Đảng hàng ngày của Đảng ủy khu kinh tế mới vẫn cần có người phân công quản lý. Chủ nhiệm Tôn phụ trách rất nhiều công tác, không thích hợp xen vào công tác Đảng nữa. Lão Trần, Lão Tạ, xem xem hai người các anh ai có thể kiêm nhiệm quản được công tác Đảng?
An Tại Đào mỉm cười bưng bát cháo lên, uống hết sạch.
Trần Quốc Khánh và Tạ Vinh liếc nhau một cái, Trần Quốc Khánh liền bật cười ha ha:
- Bí thư An, tôi xem vẫn do Lão Tạ nắm công tác Đảng đi, cậu ta xuất thân công tác tổ chức nhân sự, quản việc này ngựa quen đường cũ, cũng dễ dàng khiển khai công tác.
An Tại Đào gật đầu, ánh mắt trong sáng đặt lên người Tạ Vinh. Tạ Vinh do dự một chút. Nói thật, gã vốn định kiêm nhiệm quản lý công tác Đảng, bởi công tác rất giả này, lãng phí không ít thời gian và tinh lực lại không làm ra bao nhiêu thành tích. Nhưng, gã xuất thân công tác tổ chức, hiển nhiên thích hợp hơn Trần Quốc Khánh, cho dù Trần Quốc Khánh không nói lời nào, chỉ sợ An Tại Đào cũng gọi tên gã.
- Cảm ơn Bí thư An và các đồng chí tín nhiệm. Tôi công tác tổ chức nhân sự 5 năm, tôi cố gắng đi, ha ha.
Tạ Vinh hơi do dự, vẫn cười gật đầu.
Vài người đang nói chuyện, Hạ Canh đột nhiên gọi điện tới. An Tại Đào liếc mọi người một cái, thầm nghĩ Hạ Canh rốt cuộc không nhịn được. Hắn cầm di động đi nhanh ra khỏi nhà ăn, vừa nhận điện thoại vừa đi tới bãi đỗ xe trong sân lớn chính quyền.
- Chủ tịch huyện Hạ.
- Bí thư An à, sao đã lâu rồi cũng không tới huyện? Đã một đoạn thời gian không gặp cậu? Ừ, người nhà tôi tới, tặng một ít măng xuân tươi mới, chị dâu cậu đang làm bánh sủi cảo, buổi tối cùng nhau tới ăn một bữa cơm đi.
Hạ Canh cười ha ha:
- Vừa lúc chúng ta cũng uống chút rượu tâm sự!
- Ha ha, được, vậy quấy rầy Chủ tịch huyện Hạ, chẳng qua, buổi chiều tôi phải tới thành phố, tôi sẽ cố gắng trở về nhanh một chút.
Khóe miệng An Tại Đào chợt lóe ra nụ cười, ánh mắt vốn trong sáng dần trở nên âm trầm, thu điện thoại, hắn chậm rãi nhìn bức tường vây tràn đầy cỏ xanh cũ nát không chịu nổi phía sau bãi đỗ xe xa xa.
Mấy con chim sẻ đang đậu trên tường, kêu líu ríu. Ánh mắt trời ấm áp xán lạn chiếu xuống, xua đi chút rét cuối cùng trong trời đất tháng ba.