Chương 11 Không Đánh Không Yêu Bầu trời 4dlúc sẩm 3tối đầy 3au ám, Cẩm 1Tú không 9muốn về 3akhu chung 68cư. Cũng c7 ó lẽ bởi 4a thời tiết, cf ũng có lẽ 79 bởi vì chuyện a1 mẹ chồng t0 ô Gia Văn v67 ới tòa 0 soạn là 0 náo loạn. 1 © DiendanLeQuyDdon.com dù sao trong e lòng cô cũng c32 ảm thấy 5 không thoải m2c ái, cô cần mc ột người 2để an úi.
n
db ghĩ tới d0đây cô fe bèn gọi 9điện cho kd ỷ Viễn. 1“Kỷ Viễn, 6 em thấy trong d người khó 7 chịu lắm.” 55 cẩm Tú tìm ke iếm lí 61 do. 0b“EM nhớ 7anh đúng bd không?” 1 ỷ Viễn d cười hì h4 ì, dường 7 như Kỷ Viễn c5đang ăn 5a cái gì đó 9b khiến anh b7 nói không ađược rõ rf àng. f“Anh nuốt 2hết đi 2erồi hãy 7cnói chuyện 2bvới em.” eCẩm Tú 4không thích bKỷ Viễn 48vừa ăn 5vừa nói, 0không phải d2vì vừa 5ăn vừa fnói có văn 77hóa hay không, 85mà vì Cẩm 04Tú lo Kỷ f3Viễn nói c7quá nhanh 8csẽ bị fsặc. 97“Anh đang 1nhai kẹo 15cao su đấy, 20em bảo anh 5nuốt nó 4đi à, anh 5có thể 6lấy nó e3ra được 22không?” 9Kỷ Viễn 46cười gượng agạo, dường bfnhư có người 2bên cạnh. 24Nếu bên ecạnh anh 6có ai đó a6thì sao anh 7có thể enói mà không 8esuy nghĩ 6như thế? 39Cẩm Tú 64bèn hỏi: a9“Ai đang ađứng cạnh ddanh đây, bem nghe thấy 1tiếng phụ 1enữ thì 31phải?” 44Thực tế 49Cẩm Tú 2không nghe athấy gì 6cả, câu 5nói này aachỉ để fnhắc khéo aKỷ Viễn. f2 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Kỷ 76Viễn lại 0ccứ nghĩ 10Cẩm Tú 9nghe thấy 7thật, anh abèn đá b8vào Tiểu 1fNgư đang f5đứng bên 5cạnh, xua bxua tay, ra e0hiệu cho c0Tiểu Ngư 9eđi ra chỗ 24khác: “Làm 0gì có phụ 49nữ, không bcó đâu, 3đây là 44văn phòng, alà con mèo 74ấy mà, b8nó nhảy 22từ vườn 76hoa dưới 0lầu lên.” 6Kỷ Viễn 5vừa nói e8vừa quay 5sang Tiểu bNgư làm 3fbộ mặt dnhăn nhó. 0“Kỷ Viễn, f1thực sự 7fem cảm thấy d3không thoải 0mái, anh fnói chuyện bdvới em nhé!” cTrong lòng 18Cẩm tú b7bây giờ cfthực sự c3khó chịu, 23cô hy vọng 3có Kỷ Viễn 05bên cạnh 3cmình, để 3ôm cô vào 0lòng, nếu 1được ở ddtrong vòng 6ftay Kỷ Viễn, 50chắc chắn dcô sẽ thấy 73thoải mái 1chơn. 6“Hay là c4vợ này, 8anh không dđi làm nữa, abanh đến 3chỗ em nhé.” 32Kỷ Viễn 7nói: “Dù 6sao anh cũng 8chẳng có 4cviệc gì, dbanh nhớ dem.” Kỷ 1Viễn vừa 25nói vừa dfquay đầu anhìn xem fTiểu Ngư 5fcòn trong 5phòng không. 2 © DiendanLeQuyDon.comMặt Kỷ dViễn biến fsắc, đưa 2tay xua xua, 7ra hiệu 3cho Tiểu 8Ngư ra ngoài evới vẻ 77không vui. ebNhưng Tiểu 2Ngư không 2achịu đi, 7vẫn đứng fcở cửa 5sổ, bĩu e5môi, không 8nói cũng f4chẳng thèm 84nhìn Kỷ 83Viễn. 39Kỷ Viễn b9nhìn cửa 3rồi lại 8nhìn ra bên fngoài, anh 3đóng cửa blại, Trừng emắt nhìn eTiểu Ngư, 9anh nói với fCẩm Tú: 17“Lãnh đạo e0bên anh ra 9ngoài hết 0arồi, giám 74đốc bộ ephận cũng f8không có 49ở đây. a © DiendanLeQuyDon.comEm yên tâm 55cũng không 4fcó việc 5gì đâu, ecđể xem 6vợ anh có 6dvấn đề 9gì không acnào? Nếu 7bem cảm thấy 6không thoải 60mái, anh b4sẽ có trách 55nhiệm và 32nghĩa vụ dxuất hiện 3ngay bên 0cạnh em 3như Ostman, 2đúng không bnào?” 3Cúp máy e1xong, Kỷ 4Viễn đến 11bên Tiểu 18Ngư, nghiêng 54đầu thăm a1dò Tiểu 2Ngư: “Có 4một đồng 8achí không fdđược tốt 8bcho lắm, 67làm phiền 68lãnh đạo 7ckhi lãnh d6đạo đang f8bí mật abnói chuyện dvới vợ 7mình.” 5eTiểu Ngư 59quay người 58lại đáp: b3“Có thể 8lấy công 7chuộc tội 34không?” 0bKỷ Viễn 8bđảo mắt 8fthăm dò 39Tiểu Ngư: 40“Nói xem cbnào” 9“Em có 52một căn 5fnhà ở đường cfTam Mã, không flớn lắm, bbốn mươi 5emét vuông, 7có thể ccho lãnh 0đạo mượn c9để lãnh 4đạo nói 6chuyện bí 8mật với 1vợ một 4đêm, như 8thế đã 56chuộc được 5tội chưa?” 6Kỷ Viễn 4không nói fgì, anh đi 4axung quanh bTiểu Ngư 1một vòng. f“Chê bé 8quá không 4đi à?” d5Tiểu Ngư e8bĩu môi, 5ecô chớp achớp cặp dbmi dài, tỏ fra có phần 1ấm ức. 4“không cphải là 7chê nhỏ, b1không chê anhỏ đâu.” 2Kỷ Viễn ccười đầy cbí ẩn với 13Tiểu Ngư 8và nói: 4d“Vừa nãy 74anh đang 1suy nghĩ 34làm gì có 5cấp dưới enào quan atâm tới 4lãnh đạo aenhư thế, bđúng là a8vinh hạnh d6quá. Anh 72sẽ phải ccôm hôn em 5dmột cái, 3hay là anh cacõng em chạy 93lên chạy fcxuống lầu cdba vòng.” f“Anh cõng edem chạy f0ba vòng đi.” 0Tiểu Ngư 8cnói. 8cKỷ Viễn 94lập tức 9cúi người b2bên cạnh dTiểu Ngư: dd“Tiểu eNgư đại fnhân, lên 3đi, anh sẽ alàm ngựa fbạch mã 6một lúc, becõng em chạy 1ba vòng.” 21Ngay sau lúc 48ấy có một dtiếng hét 6dvang lên aở cầu 5thang quán 6rượu, rồi amột người 0chạy vụt cxuống. Đấy a6là Kỷ Viễn, b4trên lưng e7Kỷ Viễn 2còn cõng 3Tiểu Ngư. 6 © DiendanLeQuyDon.comNhân viên etrong quán 8rượu nhìn 50thấy Kỷ 20Viễn cõng 1Tiểu Ngư cchạy ba bvòng từ 65trên lầu 3xuống, ai 6nấy đều 5cười ngặt 18nghẽo. ecCầm chìa 8fkhóa trong fftay, Kỷ 1Viễn đón baCẩm Tú 0về căn bnhà nhỏ 9bốn mươi 0mét vuông 4bcủa Tiểu fNgư. Căn ephòng quả ethật nhỏ, 7nhưng thứ 5bgì cũng bbcó, phòng 0akhách cũng dtương đối 5frộng, cũng b1rất thoải amái. Một aphòng ngủ 6enhỏ, một 1căn bếp cnho nhỏ 8evà một 28khu nhà vệ 8sinh nho nhỏ. c8 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 0quan sát eacăn hộ atừ trong 09ra ngoài, 21cảm kích b1nói: “Đúng 88là có cảm dgiác như 4ở nhà vậy.” 4crồi cô dôm eo Kỷ 8Viễn nói: 5“Chỉ cần 6sau này chúng 9ta có căn fnhà như 64thế này 2là em mãn anguyện rồi. 58 © DiendanLeQuyDon.comcho dù là enhỏ hơn 9emười mét 41vuông, thì 4cũng có dthể đặt 45một chiếc 86giường, b6cũng có 8thể có 43một khu 3vệ sinh f5và nhà bếp f4riêng, bé 96thế nào 9cũng không b5quan trọng.”Kỷ
7Viễn cười, 2đưa ngón 11tay lên trán a4Cẩm Tú 1nói: “Em 0thật khéo csắp xếp, 3ba mươi bmét vuông 3chỉ đủ 61diện tích echo phòng 0khách của 6dchúng ta 6cthôi. Em cphải biết drằng sau 6này anh sẽ 3sinh đôi chai đứa, a9một trai 62một gái. ee © DiendanLeQuyDon.comChúng sẽ 90chơi đùa 79trong phòng 5khách, không 60được mươi 47mét vuông dalàm sao đủ 0dcho chúng dđùa nghịch? acBà mẹ như 2em đúng alà chẳng cbiết tính atoán gì 5cả.” 18Cẩm Tú fnghe Kỷ 31Viễn nói 57vậy, cô a8cảm thấy 9vô cùng 4hạnh phúc, 6“Em đặt aniềm tin 6vào chồng cem. Niềm d9tin của cem là mục 0dtiêu để 5chồng em 1phấn đấu, 40đừng giảm 9mục tiêu, 5giảm mục a1tiêu sẽ 3akhiến anh 8cảm thấy cekhông đủ 4thách thức.” 4Kỷ Viễn c6cười ngọt afngào và 2nhìn sâu avào mắt 2Cẩm Tú, 5hôn lên 0má cô rồi d9nói: “Đừng 7lãng phí 3thời gian 4anữa, không 21phải bây ecgiờ chúng 2bta cần phải 1clàm gì đó cđể sinh cra rồng 99ra phượng fesao?” 1aKhi sắp bc“làm chuyện 4eđó” Cẩm 2Tú lại dnói thêm c8“Ba nghìn 8dtệ của abQuách Trường bfAn em lấy fbvề rồi.” d“Nghĩa 9là sao? Em c9và hắn 5lại gặp bnhau à?” 0Giọng Kỷ bViễn có cdvẻ hơi b8bất bình 9thường. a“Cái gì e4mà lại 99gặp nhau, bgặp thì 4đã sao?” 57Cẩm Tú 10vừa ngẩng 4đầu lên 5dđã bắt e0gặp ánh cemắt đầy a1ghen tuông 63của Kỷ 2Viễn. Không 1biết anh bghét cô 3cgặp mắt 3bQuách Trường 38An hay là bghét Quách 40trường 5An? 29“Anh đánh fcnhau với ehắn còn 7chưa phân 34thắng bại, amà sau lưng dfanh, em còn 6giấu giấu 1dgiếm giếm b5đi gặp ahắn!” 6Lần này 0Kỷ Viễn ddđã tỏ 8rõ thái 8độ. Nguyên 72nhân của b8sự thù 1ghét trong canh là bởi 4Cẩm Tú a0đã gặp b6mặt riêng f4Quách Trường afAn. 1“Anh nói 99thế là 29không đúng, atrước tiên b6là anh đánh 5nhau với banh ta không ephân thắng c8thua, đấy 6là việc 7của các 4anh. Hơn 56nữa, anh 1chẳng có 54lý do gì, 4fchỉ là 2hiểu nhầm. 28 © DiendanLeQuyDon.comĐây vốn 25là do anh 4s 10000 ai, mà bây 9giờ lại dcòn kiếm 30chuyện. 21 © DiendanLeQuyDon.comHơn thế 72nữa, mối 6quan hệ 06giữa em 40và anh ta e0rất quang e1minh chính ađại. Không dphải là cgiấu giấu b0giếm giếm benhư anh nói.” 83Cẩm Tú 2giải thích 9cho Kỷ Viễn 84rõ ràng fbrành mạch 8từng chữ 67một. eNhưng nỗi 2etức giận 1trong lòng 0Kỷ Viễn 4dvẫn chưa efđược giải 9btỏa. 2“Hiểu alầm với 9chẳng không adhiểu lầm. 1 © DiendanLeQuyDon.comEm là người cdrõ hơn ai bhết còn 9gì. Ánh 7mắt mà d6tên Quách 4cTrường daAn ấy nhìn 6dem, ai trông 7thấy cũng 6đều nói 7là khác cthường. b © DiendanLeQuyDon.comEm lại còn 16qua lại e5với hắn. 8 © DiendanLeQuyDon.comANh nói cho 18em biết, dbem là phụ bnữ đã 47có chồng, fđừng có 37liếc mắt 77đưa tình 2với hắn 87nữa.” 87Kỷ Viễn 56tiến lại, fanh ôm lấy 16Cẩm Tú 6Cẩm Tú 36vùng vằng, f7những lời 8nói vừa drồi của 2bKỷ Viễn ekhiến cô 3cảm thấy 06họ vẫn e9chưa thực 43sự hiểu 4và thông 9bcảm cho 2nhau. Hôm 4nay, họ 52cần trao 70đổi, để 10hai bên hiểu fnhau hơn. 4b © DiendanLeQuyDon.comCô không 2emuốn tất d9cả những 0vấn đề fgiữa hai dngười đều 2được giải 2quyết bằng 0chăn gối. 55Rồi sau 34đó những avấn đề a5chưa được 76giải quyết 7vẫn còn 5tồn tại. 6 © DiendanLeQuyDon.comBởi hai 29người chưa 61có thời cgian để bngồi nói 2chuyện với 7nhau, nên 8những vấn 6đề chưa bđược giải ccquyết cứ addồn lại, 8trở thành fhòn đá 6acản đường, dbkhiến họ bckhông thể 61hiểu nhau, 02khiến những 59điều này ecàng trở 77thành vấn 5đề. Thậm 7chí là vấn 17đề khó fgiải quyết. 21Lần thứ 6anhất Kỷ deViễn ôm 2dCẩm Tú, a6Cẩm Tú eccự tuyệt. fc © DiendanLeQuyDon.comLần thứ d5hai, Cẩm 9Tú gỡ được 75tay Kỷ Viễn 9ra, nhưng 78vì quá mạnh 31tay nên cô 85vung cả 22tay vào mũi 6Kỷ Viễn, cKỷ Viễn 9đau tới 3cmức co rúm 36cả người 2lại. Sự dngỗ ngược ctrong Kỷ d8Viễn đã 1bị Cẩm 79Tú khơi 27dậy, anh 4ta lao tới, d6đè lên bfngười cô. 2eCẩm Tú 08không đề 7aphòng, bởi f9thế cô 99bị Kỷ 50Viễn đẩy 03ngã. Lưng 8và vào tay feghế sofa 0phía sau. be © DiendanLeQuyDon.comCơn đau 4từ sống 71lưng lan 8ra toàn thân. 7b © DiendanLeQuyDon.comCơn đau 0bkhiến sự 66dịu dàng 65trong cô dbiến mất, 4fcảm giác 9aấm áp và fcảm xúc 9yêu đương a7cũng chẳng eccòn, chỉ a7còn lại fnỗi tức 8cgiận. tức 5giận vì 0Kỷ Viễn 64luôn dùng 6cách thô 1fbạo để 8bgiải quyết 7vấn đề, f4không muốn 50hai người 2angồi lại, dnhẹ nhàng 3trao đổi 63về những 7cách hiểu 54và quan điểm 56của cả fhai về một avấn đề 6dnào đó. bLâu dần, 9atình cảm 74của hai 6người không anhững không 61thêm đậm esâu mà mâu 27thuẫn càng 48ngày càng e9sâu sắc. 7e“Anh có 47thể dịu ddàng hơn 68một chút 2eđược không?” a9Lần này c7Cẩm Tú 24đã thực 80sự nổi e3giận. d“Có ai c4nhẹ nhàng f3hơn anh không?” 5Kỷ Viễn f4đáp. 4eKỷ Viễn 33không chỉ 8trả lời 6bbằng lời c5nói mà còn 9bằng cả 91hành động. 7 © DiendanLeQuyDon.comHôm nay, 5Cẩm Tú cbmặc chiếc a2áo tà dài. 5c © DiendanLeQuyDon.comNút áo dài fđều là 5nút xoắn. 4a © DiendanLeQuyDon.comChiếc áo 99này Kỷ 88Viễn chưa 74bao giờ 1thấy Cẩm 43Tú mặc, eebởi thế 23đây cũng 19là lần dđầu tiên 95anh cởi 2những chiếc bcúc áo này. 88“Anh nói 0thế là bcó ý gì, 9nói cái bgì đấy.” 9Cẩm Tú 6tỏ ra không avui vì thái 1độ và blời nói 2fcủa Kỷ 2cViễn. 17“Cái cúc dfáo này này. 8 © DiendanLeQuyDon.comAnh vẫn echưa cởi cdra được.” d3Thực ra 6hai chiếc ccúc ở hai b2bên chỉ 9là để 9trang trí 01chứ không 9phải là 6cúc thật. f9 © DiendanLeQuyDon.comTrong lúc 90tức giận 6anh ta không 8phát hiện d9ra đó là 8cúc giả, 8chỉ thấy 01cởi mãi 3mà không 9được. ff“Anh có 68thể bình 6atĩnh một a4chút để b7quan sát 91không, có f8rất nhiều 75thứ không 45cần phải ccởi ra đâu.” eCẩm Tú dmuốn tìm ethấy điểm 6tương đồng dvới Kỷ 3dViễn từ 8những chiếc 44cúc. 2Ngực của e0Cẩm Tú a1vốn cao 4fhơn những 9người bình athường. b3 © DiendanLeQuyDon.comCô lại 22nằm một 7lúc lâu e3trên ghế asofa, chiếc cáo dài bó 19chặt lấy 7phần trên dcơ thể 4của Cẩm 0Tú, khiến bngực cô c9càng lộ 72rõ hơn, 9chính điều 2này càng a9khiến Kỷ eViễn mất 0kiên nhẫn. f“Đúng, 8không phải f1là cởi 69ra.” Kỷ 35Viễn mạnh etay hơn làm 4cđứt hết 6cúc trên 49áo Cẩm 37Tú. bfCẩm Tú 83thực sự atức giận. e © DiendanLeQuyDon.comLàm gì có fai cởi áo bcho vợ như 65thế này bbao giờ? dCô lấy 00hết sức 8để vùng 70vẫy, cô 1muốn thoát 1ra khỏi dsự khống c0chế của fKỷ Viễn. e“Em trốn 2cái gì mà 77trốn, làm 9dgì có bà b8vợ nào bở bên chồng 6mà như đánh dnhau thế a0này không?” 9Kỷ Viễn 35xé áo của 77Cẩm Tú b2rồi mà 0fanh ta vẫn 2chưa vừa a2lòng. Cẩm 28Tú cứ vùng f7vằng khiến b0Kỷ Viễn 48không còn 8kiên nhẫn 56để quan ftâm tới 75những chiếc b2cúc của 0Cẩm Tú, 1cbởi thế a1anh ta giải a1quyết chúng 0bằng phương fapháp xé b5đứt hết. e9“Đừng acó nói em. 5 © DiendanLeQuyDon.comCó ai ngủ 4với vợ 7mà như hãm 8fhiếp thế 7anày không?” 1dTay Cẩm bTú không 4athể đẩy 30Kỷ Viễn ebra khỏi 32người mình 0được nên adcô chuyển eesang đạp 8Kỷ Viễn. 10 © DiendanLeQuyDon.comChẳng qua 2bchỉ như 8hai vợ chồng 0bhờn giận 3thôi. Cô 3do dự một 1lát, rồi d1đá vào 3engười Kỷ f9Viễn, cô 4đá không 5bđủ mạnh, 31mà ngược elại còn 7bị Kỷ 8Viễn túm 8được hai 5fchân cô. a“Đấy 6alà em dâng f2cho anh đấy 9nhé, đừng 64có trách 8anh.” Kỷ 4eViễn đã 16mất hết akiên nhẫn. 2“Chết 13tiệt thật, 47em không 7bmuốn, anh c2để em nằm exuống đã, 3lưng em đang f8đau lắm.” 2Cẩm Tú 1hét lên. f9“Em cứ 1hét lên 4đi, hét 6ato lên nữa aađi, hét 3to lên nữa 1dnào.” Kỷ dViễn vừa 5dnói, vừa 35cố gắng 35nắm chặt ahai chân bCẩm Tú. 66“Anh nắm 51chân em đau f5quá, cổ 41chân tím 8fvào rồi d5đấy, anh f6nhẹ tay 22thôi.” 0Cẩm Tú 32hét. fCẩm Tú 0lại hét clên. Có 9lẽ bởi 0vì cô muốn eblấy lại atinh thần 1để chiến 28đấu với eKỷ Viễn. 6 © DiendanLeQuyDon.comCũng có 64lẽ là vì etrong một 54không gian 0hoàn toàn 3flạ lẫm, 0và cũng dlà bởi 3đây là 9emột căn 03nhà riêng aachứ không 1cphải là 3khách sạn c3hay nhà nghỉ, 4fbởi thế aCẩm Tú 5không để dý gì nữa. 25 © DiendanLeQuyDon.comCô muốn 1chét lên, 40bởi trong 7lòng cô fcó quá nhiều 3fnỗi niềm f1đang dâng blên, chẹn 7cứng lại, 2bchẹn cứng 8ngay cả 40dưới lưng acô giờ d3đây cũng 3dđang bị 55chẹn lại, b0thậm chí 8cả tình 19yêu và sự ftức giận 1đối với c8Kỷ Viễn, ccô cũng 2muốn dùng 61cách hét 8lên. 1dRất lâu, 7rất lâu 9sau, căn 8phòng chìm 46vào bầu 6không gian 4im lặng. 1eNiềm vui dcần có 2sự yên 87tĩnh, cần a2được thưởng 46thức, cần fsự hồi a0tưởng., 72Cuối cùng 89hai người 9cũng nằm a5yên trên bgiường. 63 © DiendanLeQuyDon.comCảm giác 1eda thịt 3như quyện 45vào tâm 5hồn, tạm 5thời xóa e2đi mọi 3eđiều bất 5hòa trước 4đó. Cẩm 4eTú đã dần 72lấy lại 0sự bình ctĩnh, cô fmuốn đợi 6một lát, 90đợi Kỷ 4dViễn nguôi dđi, để 3cùng anh dtrao đổi 5bvề những 5fđiều trước 34đây chưa 73nói. 1Nhưng Kỷ f5Viễn ôm 2lấy cô. f2 © DiendanLeQuyDon.comAnh nhẹ 4nhàng hôn 2lên bờ 9vai, lên 0blưng, lên ecột sống, felên cổ bvà lên tai 0acô. Anh giống 5anhư một econ rắn 8enhỏ. Cô 6dmuốn đẩy 96Kỷ Viễn 8ra, muốn a4nói chuyện emột cách 9nghiêm túc 8với anh, 5nhưng cô 7lại không enỡ bỏ 51qua cảm 7giác này. e © DiendanLeQuyDon.comCô thở a2dài một 63tiếng, cuộc ftrò chuyện a2lần này a9lại thất bbại rồi. 33 © DiendanLeQuyDon.comCảm giác 76vui vẻ khó 9diễn tả 7fbằng lời e7như vây 8lấy cô 17khiến cô fbkhông thể 49nghĩ tới 8eđiều gì fkhác. Hơn fcnữa, trong 2những lúc 6egần gũi, 71yêu đương enhư thế 56này, cô dcó cảm 96giác cô 3và Kỷ Viễn efnhư một 0tổng thể aekhông thể 4tách rời, echẳng còn 3việc gì 33nữa. 2
68Sáng sớm chôm sau, 7Kỷ Viễn 63vẫn đang bôm chặt 84lấy Cẩm bTú và say 97trong giấc 5ngủ. Để 1không đánh 3ethức Kỷ 4Viễn, Cẩm 0Tú không 3cxoay người fmà cứ để 6cho anh ôm. d © DiendanLeQuyDon.comCô ngửi dthấy mùi ecơ thể 04của Kỷ dViễn, cô fnghĩ lại 8anhững giây c2phút ngọt edngào đêm 41qua, cảm 5fgiác hạnh 9phúc trong fcô trào edâng. Cô c5áp vào lòng 4anh để 1cảm nhận 2nhịp đập eetrái tim 6danh. Cô ngắm 7enhìn khuôn 5mặt anh btrong giấc 25ngủ, bình 6yên như 3một đứa 7trẻ, trong 8cô lại 95dậy lên 9cảm xúc 2yêu thương, 5cảm thông. a0 © DiendanLeQuyDon.comÝ nghĩ muốn e1chất vấn 0eKỷ Viễn btrong cô egiờ tan 23biến như 9mây khói. c5Cẩm Tú cnhìn Kỷ dViễn đang 77chau mày etrong giấc bngủ, cô d7muốn đưa 9tay lên xoa bcnhẹ vầng 6ftrán của 07Kỷ Viễn 2để xóa f0nhòa những edưu tư trong 67anh. Nhưng 5dlại sợ 7làm anh thức 6giấc, cô 9nhớ lại 7những tính 9xấu của canh. fTrước tiên clà nóng 0tính. Tính 3nóng như 6bTrương Phi evậy. Tính 2khí như 73thế rất 5dễ sinh 5chuyện thị 9phi. Cô nhớ blại ngày 8fđầu hai 5người quen fnhau là do ehọ có xô 7bxát với 90nhau. 20Trong một dkỳ của fchuyên mục 4btâm tình, 4tên của 2fnhân vật bnam trong 3cbài viết d1của Cẩm abTú là Kỷ 9Viễn. Nhưng 8khi hiệu 5đính lại, 97Cẩm Tú bkhông chú 3bý, đã bỏ 94mất hai 5chữ “biệt 8danh” đằng bsau chữ 7“Kỷ Viễn”. c3 © DiendanLeQuyDon.comKhi gửi 2tới ban 4dbiên tập dđể thẩm 8cđịnh bản c5thảo, chủ ffbiên cũng 9không phát 71hiện ra. d0 © DiendanLeQuyDon.comKhi bản 8thảo được 2gửi đi, 47báo được ein ra, thì 82nhân vật 2bchính trong 1chuyên mục 8bnày tên 3là Kỷ Viễn. 6 © DiendanLeQuyDon.comThật may 7mắn là 80nhân vật 4chính đó 99cũng hai 9mươi lăm 6tuổi, cũng 6là nhân 0fviên trong 49một công 0ty y dược. 9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng điều 27gây tai họa d0không chỉ bfbởi hai fchữ Kỷ bViễn ấy 2emà còn là 41câu chuyện fatrong bài dviết đó. c4 © DiendanLeQuyDon.comĐấy là 29câu chuyện 9của một bchàng trai. d © DiendanLeQuyDon.comAnh ta kể e4rằng khi 23còn nhỏ, fatrong gia ađình luôn adiễn ra 4tình trạng dbạo lực 7gia đình. a © DiendanLeQuyDon.comAnh đã quen f3với việc 68nhìn thấy 63cha đánh 5cmẹ, lại 4còn nhìn 3thấy cha 2ngoại tình 18với người 5khác, tâm 1hồn nhỏ 1bé đã sớm fbị tổn 8fthương. c9 © DiendanLeQuyDon.comNghiêm trọng 5hơn là sau 9bkhi bố mẹ 9li hôn, cha f9anh lấy 2dngười tình 3của mình. de © DiendanLeQuyDon.comDo công việc 68làm ăn bận 2rộn nên 25cha anh không 6acó thời 9gian ở bên 10cạnh bà 16vợ mới, 4cbởi thế 77người đàn 8bà đó đã 9định lẳng dlơ với 71chính con 19trai lớn fcủa chồng 18bà ta – 94nhân vật 3bchính trong 07câu chuyện. cNgười con ctrai với 6biệt danh feKỷ Viễn 23đã bắt 64đầu bị 0chịu đựng 02cuộc sống 3căng thẳng 6ấy với f0mẹ kế 1của mình. 2e © DiendanLeQuyDon.comSau đó, 5trong ngày 1sinh nhật 79của mình, 5anh đã bị acha bắt 9quả tang arồi bị 44đuổi ra 6bkhỏi nhà. b © DiendanLeQuyDon.comSau này anh 2fđã biết cchính mẹ 2kế đã 8cố tình 4sắp đặt 52để cha 54anh nhìn bathấy cảnh 4tượng đó, 1mục đích 7là muốn 1đuổi anh 6ra khỏi 16nhà. Cũng a7bởi thế e5từ đấy 9trong anh 1sinh ra căm 0ghét phụ 9nữ. Nửa 41năm sau, ftrong công 8ty anh làm, 9có một cccô gái giỏi 07giang tỏ 7tình với feanh. Anh vốn e4không muốn f0đón nhận 9atình cảm 9đó, nhưng ctình yêu b6chân thành fcủa cô 48gái đó dđã làm 82anh cảm 87động, và c8anh đã đón 2nhận. 4Nếu câu fechuyện chỉ f1dừng ở ecđó, sẽ elà một 9câu chuyện 51kết thúc 5có hậu. d © DiendanLeQuyDon.comNhưng không bngờ khi f4hai nhân 8vật trong a9câu chuyện 2cùng nhau 9đi đến 40đoạn kết 6btuyệt vời e4nhất của f2tình yêu, 4thì anh không 3thể nào athể hiện 9“bản lĩnh 6đàn ông” 96được. 0 © DiendanLeQuyDon.comAnh yêu cô 3enhưng không 5thể dùng 3hành động 6để chứng 60minh tình b3yêu của 86mình, không 54thể làm 2acho cô thỏa 1mãn. Cuối 6cùng vì aehạnh phúc 3của cô fgái anh yêu, fanh đã rời caxa cô. 60Câu chuyện 3này kể 1về tâm 00sự của 13một người f9con trai đã 3trở thành 3kẻ “bất 60lực” như dfthế nào. 2fBuổi chiều e3hôm đó, 0khi báo được 9bán ra, Kỷ 15Viễn hùng 23hổ chạy 8tới tòa 19soạn với 3sự tức 6giận, anh cbđạp “ầm cầm” tung ecả cửa bvăn phòng, fanh gân cổ 3xông vào 38trong văn 6ephòng tòa acsoạn, gào 2cthét: “Ai 28là biên a2tập của 13chuyên mục f2tâm tình, 4Khả Tâm 12là ai?” 8Khi ấy, fCẩm Tú cđang tra b4cứu tài c8liệu bên 24bàn làm 1việc của cemình, cô 4cứ nghĩ 2eđộc giả 28tới tìm cdcô để edtâm sự bbnên cô vội 65trả lời cvà đứng 8bdậy. Kỷ 1Viễn bước eenhanh tới etrước mặt dbCẩm Tú, afbực tức d9hỏi: “Làm a1sao mà cô 7biết tôi 1bất lực, f2cô thử 30rồi đi 83viết lung dtung đấy 7bhả? đúng blà đồ 8phóng viên 7đểu giả, 4toàn làm 3xằng làm dbậy! tôi afchắc chắn 2arằng cô 74đổi nghề alàm bà bói 9athì còn ddnói hay hơn akẻ mù dở 3fđấy. Làm 7gì mà ngẩn 8người ra 19thế. Đi 9với tôi, 8tìm ngay 03một cái 5nhà nghỉ 1brồi thử 2xem, tôi ffmuốn để 2cho cô biết 85rốt cục 8tôi là người 1bất lực fnhư thế anào?” bCẩm Tú 34bị Kỷ 81Viễn mắng 7ftới tấp, dphải một 6clúc lâu b5sau cô mới 7nhận ra 77không phải bngười đến cdtìm mình atâm sự. 9“Đi nào, b9sao mà ngẩn angười ra 1thế, đi 83ngay thử 1xem tôi có 60phải người cfbất lực b5không?” fKỷ Viễn 8điên cuồng 02gào thét 87lên với 05Cẩm Tú. eCẩm Tú 6bbị Kỷ bViễn dọa 01tới mức 52hoảng sợ, 72cô chỉ 93biết khóc. 9e © DiendanLeQuyDon.comMãi sau cô b6mới hiểu 2được thì 37ra nhân vật e3Kỷ Viễn a8trong chuyên 3mục tâm 8tình trùng btên với dngười này. 15Cô đã giải ccthích với bKỷ Viễn fbđó chỉ 6là biệt 8danh thôi. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Kỷ 39Viễn vẫn 8không tha, 26bởi trong 6dbài viết 6này không 0nói Kỷ 6Viễn chỉ b1là tên biệt 1adanh, hơn 6thế nữa 1tuổi nhân 1avật chính 84cũng trạc 8tuổi anh. 0 © DiendanLeQuyDon.comĐiều đáng 4csợ hơn 0ecả là dù 46không có c3chuyện kia 2nhưng cha 8của Kỷ 79Viễn cũng 2ly hôn và b6lấy một 7cngười khác, 4Kỷ Viễn 57lại vừa 51chia tay với ebbạn gái c7của mình. c5Mọi chi btiết đều fcó sự tương 75đồng, chứng 6tỏ Kỷ 9Viễn trong 83bài viết cdám chỉ 4Kỷ Viễn angoài đời. ef“Tôi có 6thù oán 29gì với 37nhà cô, 5tôi có quen 0cô không? 6Cô dựa 4vào cái 5gì mà hại 32tôi, nếu 9tôi là con agái thì a1chắc tôi 9csẽ phải adnhảy lầu 24tự vẫn 5ở đây 4rồi. Hôm 0nay cô phải 47nói rõ cho e8tôi biết, 75hành động f3của cô 25là giết 8người không 0dao, nhưng 37cô như cắt 3một vết 7adao vào tình fcảm giữa ftôi và bố dmẹ tôi 5khiến nó etrở nên 0đẫm máu, 66cô đã phá atan hình cảnh mà f9tôi không fdễ gì có 6dthể xây 7dựng được, 2tôi thảm ahại hơn 25cả gặp a8tai nạn 9xe cộ. Cô 1phải chịu 84trách nhiệm 4evới nửa 28đời của ctôi, nếu dkhông tôi 4sẽ cho cô c3biết rốt 9dcuộc tôi 04có phải 8kẻ cô dụng 5hay không.” 1bCẩm Tú e9tức tới bphát khóc, 69một bài 9bviết nhỏ e0trong chuyên cmục tâm 2tình lại 80gây ra họa 6lớn như 5thế này, 45sự nhục 4cnhã ấy 7đổ lên 25bất cứ 2fai thì cũng 5không có 9ai chịu afnổi. dThấy Cẩm 4Tú khóc, bfKỷ Viễn 96mới nguôi b1ngoai cơn 81giận đi amột chút bvà quyết 9cđịnh bỏ 6cđi, trước 9khi đi, Kỷ 9Viễn còn a5yêu cầu 4tòa soạn dbáo phải fđăng tin ftuyên bố 1ở vị trí 2quan trọng 1fnhất của catờ báo 0engày hôm 5sau rằng 6ecái tên 7Kỷ Viễn 2etrong chuyên b1mục tâm 33tình ấy 0bvà Kỷ Viễn angoài đời 78không có 43quan hệ 82gì với 32nhau. 5Trên số 8dbáo ngày chôm sau, engay góc 15trên bên 8phải của 9dtờ thứ 92nhất đã f3đăng tin dđính chính 7của Kỷ ecViễn. Cẩm 14Tú cho rằng 3việc tới 7thế coi enhư xong, fcô đâu 6abiết hai 2ngày sau, f4khi Cẩm 3Tú đang a8ăn cháo 3tại một 71cửa hàng dăn thì đột 40nhiên Kỷ 0Viễn xuất 08hiện trước 7mặt cô. f“Việc dấy chưa 6xong đâu, 8cbạn bè dftôi vẫn ađang cười d5nhạo tôi. c © DiendanLeQuyDon.comNếu họ bđã cười aanhạo tôi 6như thế 00thì kẻ egây ra tội 0lỗi như c5cô phải c1có nghĩa 26vụ xin lỗi 55tôi trước 9mặt bạn cbè tôi.” eKỷ Viễn 5đúng là 39kẻ ngang 50ngược không 26biết đạo 07lý. Anh ta 03tóm lấy 4cánh tay aCẩm Tú e9lôi đi, 65ép cô tới 0ctrước mặt cnhững người 9bạn của 1anh ta đang 1ngồi ăn e5ở gần 56đó, bắt 6Cẩm Tú 13phải xin 12lỗi mình 53trước mặt fmọi người. 0Cẩm tú athấy những 9người bạn 4của Kỷ e0Viễn đều 2bcũng đã 00ngà ngà 4say, họ 8đang hò 00hét. Còn d1cô đơn fthương độc 3mã, nếu ccô không fdxin lỗi 6thì cô không 3athể thoát edkhỏi tên bdxấu xa này, 8dnên cô đành 0elí nhí cất dtiếng. Cẩm 89Tú cứ nghĩ 8như thế 1là được bcrồi. Không 70ngờ, Kỷ 8Viễn lấy a2một chai 58rượu trên 60bàn đập 5dcái tách 66một cái 6làm bật b1nút chai, 8rồi rót dđầy hai f6cốc, một dđưa cho 0dCẩm Tú, c4một cốc f5Kỷ Viễn 3cầm, anh cta nói với 6Cẩm Tú: f“Cạn với 4tôi một 9dly, mối bdthù giữa 2achúng ta 6coi như xong, 4fsau này chắc 87chắn tôi b0sẽ không d8tìm cô làm 2fphiền nữa." 08Vì không emuốn tiếp 4tục gây bephiền toái echo mình, dCẩm Tú e8đành uống 7hết cốc frượu. Cô 16không biết 9đó là rượu 85580 . Vừa 9uống xong 6cô đã say. 29Đến khi 87cô giật d9mình tỉnh ddgiấc, thì acô thấy 1mình đang fở trên famột chiếc 1giường 6xa lạ. Cô 32say, và có amột người b9đàn ông adđang nằm 2bbên cạnh 6cô. 5Tối hôm 3cđó, Kỷ 4Viễn đứng 6chặn cầu ethang tòa bnhà nơi fCẩm Tú 25ở để cxin lỗi 5fCẩm Tú. e6 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 3bnói: “Tuy 6fanh đã phạm 7một lỗi 5ekhông thể 9anào tha thứ 85được nhưng 7anh sẽ chịu c1trách nhiệm. 6 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 1anh cầu 24hôn em.” 7cKẻ phạm 3tội cưỡng fdâm mà còn acó tư cách 3enói đến 7chuyện chịu b9trách nhiệm, 14lại còn ecầu hôn 79nữa cơ 0đấy! 3Cẩm Tú d5tức tới 6fmức suýt 50ngạt thở, ecô nghiến 9arăng nói: f“Anh, tránh 7bxa tôi ra, 61để tôi 00nhìn thấy banh lần 5nữa thì 32tôi sẽ 4không khách 2fsáo nữa 1đâu.” 58Tuy thế, 6bKỷ Viễn f1vẫn tỏ d8ra rất bình 2ethản, ngày 3nào cũng 9tới chân 99cầu thang bdđợi Cẩm eTú. Ban ngày 6thì gửi 6hoa hồng 5btới văn e2phòng nơi 3cô làm việc, 40khiến cho emọi người bnghĩ rằng 1cô đang 10có ai theo 7fđuổi. 3
40Thực ra 8fkhi đó Cẩm b6Tú cũng 9đã có đối atượng theo 9đuổi. 2Bạn trai bacô sau khi 63tốt nghiệp 2đã ở lại 87Bắc Kinh, 0hai người d0sống cách 3cxa nhau, tháng 9nào Cẩm 47Tú cũng bdành ngày ffnghỉ của bmình để 6đi tàu hỏa 3tới Bắc Kinh c6thăm người 8yêu. Nhưng 60kết quả 5là cô phát fhiện ra danh ta đã 0thay lòng 6đổi dạ. c © DiendanLeQuyDon.comNgày hôm 9đó khi cẩm a1Tú bước bxuống tàu 54hỏa với 8btâm trạng cđau khổ 6thì gặp b1ngay Kỷ 9fViễn cũng 6atới đón 3bạn anh 6ta. Kỷ Viễn 44mời cô băn cơm, 1cô đã nhận 9lời ngay. 13 © DiendanLeQuyDon.comĐúng là 5dviệc xưa anay chưa 69từng có, 83thực ra 31cô chỉ 0muốn uống aarượu. 0Sau cơn say b4rượu, Cẩm 6bTú coi Kỷ 15Viễn như 39bạn trai bemình. 4Sau lần ethứ hai e2ấy, Cẩm 40Tú đã khóc, fKỷ Viễn dđưa tay elau những efgiọt nước amắt của 4cô, hành eđộng mà 22từ trước 4btới giờ 0anh chưa f6từng làm. d9 © DiendanLeQuyDon.comAnh nói rằng b6nếu không 5clấy cô 6sẽ không alấy ai khác. 8c“Thực cra hôm đó 0em uống fbsay, anh cũng 12say, đám 2bạn bất aelương đã 1đưa anh 4và em tới 2nhà nghỉ cmuốn chúng c6ta hóa thù ddthành bạn. 83 © DiendanLeQuyDon.comHôm đó ffanh không 0làm gì cả. 6 © DiendanLeQuyDon.comThật đấy, 46hôm đó e7là anh nói bbdối em thôi, bdnếu anh 7nói dối 2thì kiếp dcsau anh sẽ c9làm rùa, 7clàm ba ba. 22 © DiendanLeQuyDon.comThực sự 55anh không 8làm gì cả. 4 © DiendanLeQuyDon.comHôm đó 8danh cũng 7uống quá 5anhiều, chẳng 0còn tí sức 17nào, sau e4đó hai chúng bta cùng lăn eara ngủ. 75 © DiendanLeQuyDon.comChỉ có e2thế thôi.” 85Cẩm Tú bcảm thấy fcvô cùng 14hối hận, cô 78cứ nghĩ ftrước cô 2và Kỷ Viễn 5bđã “Từng 1dvới nhau” a3một lần, cthế nên 31cô mới 60lên giường 2ecùng anh 3mà chẳng 0suy nghĩ cgì. Hóa 8ra trước eđây giữa 52anh và cô ccvẫn chưa 2ccó chuyện b4gì cả. 0 © DiendanLeQuyDon.comLúc này fCẩm Tú 1ctức điên, 6athậm chí 3còn muốn b3giết chết 7Kỷ Viễn. 22 © DiendanLeQuyDon.comNếu giết 22người mà ckhông bị b1tử hình c1thì có lẽ 83cô đã ra 23tay thật, a0ý nghĩ này dcủa cô a0chẳng vì 4bất cứ 9lý do gì bkhác, mà cchỉ vì c7muốn trút 80giận. 3Từ đó, c4Kỷ Viễn bckiên quyết acầu hôn 4Cẩm Tú. 8 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú bhỏi anh f8ta vì sao alại muốn 5fcầu hôn 4cô, cuối 7cùng thì adKỷ Viễn 4acũng phải fenói thật 9dlý do:”Bởi 8vì em rất athuần khiết.” 9eCẩm Tú f0nói: “Em 9chẳng thuần 39khiết gì 0cả, biết 8dnói tục 7chửi bậy, 3đánh người, 1lúc tức blên còn 35có thể 00giết người 20nữa đấy.” c5Kỷ Viễn 20đáp: “Ngày cfhôm đó 0eem cứ nghĩ d9anh đã làm 7gì em rồi 2enên đã bđánh anh 96một trận 8tơi bời. 9 © DiendanLeQuyDon.comSau đó anh 28nghĩ, nếu 1người con 1cgái này 96mà không 0thuần khiết 4fthì đã bchẳng hành dđộng như fdthế. Hơn 23nữa sau 6đó chúng 40ta lại rất ehòa hợp, 44anh chưa 80bao giò có 7eđược cảm fbgiác hòa 9hợp trong 4chuyện ấy 7như thế, 40cuối cùng 4thì cũng 3gặp được 21em, em nghĩ 03xem anh có bcthể bỏ 7qua cơ hội 7này không?” 93Từ câu enói của 70Kỷ Viễn, 80Cẩm Tú f5nghĩ tới erất nhiều 3điều, trên 0giường 1bchưa bao dgiờ được a4hòa hợp 9anhư thế, d9thì có nghĩa 03là anh ta 1ở bên ngoài 56rất lăng 34nhăng. Bởi 91thế Cẩm 1Tú vẫn e0không chịu 7nhận lời 9Kỷ Viễn. 2 © DiendanLeQuyDon.comNhưng không bđồng ý 4cũng không dcó nghĩa 7clà hai người cfkhông hẹn 1hò cùng 88nhau. Sau 03mấy lần flàm chuyện 1đó cùng d0Kỷ Viễn, 03Cẩm Tú fecảm thấy 7bcơ thể e9mình hình 24như cũng 8ecần Kỷ d2Viễn. Chỉ 0acần dựa evào người 80Kỷ Viễn, 0cô thấy 32trong người 4mình có f6những phản 3ứng khác clạ, có 6thể cảm 7nhận thấy bdòng máu 57chảy trong 9người mình bcnhư nhanh fhơn, cô 57cảm thấy 1fphấn khích 4hơn, đến 8những khớp 0xương trong 2cơ thể 5cô cũng 1có cảm 58giác như 2dchúng muốn bca hát. cHòa hợp 28như thế 1cthì còn 5cần tìm bở đâu enữa, chẳng 84qua cũng cchỉ là 26không có 00nhà thôi 42sao, chỉ 06cần tình 34yêu của 96Kỷ Viễn 1dlà đủ, eachỉ cần 84hòa hợp ftrong cuộc a8sống chăn c7gối là 3được rồi. 8e © DiendanLeQuyDon.comCuộc sống 9hôn nhân ccủa thế fhệ 8x, nghĩ 95tới đây a9đầu óc 05Cẩm Tú 9mơ màng, 8cuối cùng becô đồng e9ý lấy Kỷ dfViễn. 9e4 5Tới giữa bftrưa, Kỷ 86Viễn mới d6tỉnh giấc, 54anh quay người bflại ôm 14Cẩm Tú avào lòng,thì 8athầm nói: 16“Nếu có 0một căn 60nhà thì f5thật tuyệt. 6 © DiendanLeQuyDon.comMuốn ngủ 0thế nào bthì ngủ, 8cho dù có bdồn ào mấy fcũng chẳng 66ảnh hưởng etới ai, 8fnhà của 0mình thì 02ai quản d3nhỉ? Anh fdquyết định 4erồi, sẽ baphải kết a3thúc cuộc c8sống xa 4bnhau này 6trong vòng 6anửa năm, 4anh sẽ tặng eem một căn 8nhà.” 6eCẩm Tú 85trả lời 7bKỷ Viễn fbằng một 7nụ hôn 4nồng cháy. 9b“Làm thế fnào bây 99giờ?” cKỷ Viễn e4đột nhiên 80nhìn Cẩm deTú bằng 0ánh mắt 0rất đăm 60đuối. aa“Cái gì blàm thế 82nào cơ?” 6Cẩm Tú akhông hiểu 9Kỷ Viễn 58định nói 90gì. a9“Làm thế dcnào bây cgiờ?” 8Kỷ Viễn 2dcười đầy caẩn ý với fCẩm Tú, 65vừa nói d7vừa đưa 1ftay xoa lên e1đôi vai 7của Cẩm 1Tú. 7fCô hiểu 6ý, trườn dra mép giường, 6nhanh tay cdvơ lấy 5quần áo 7trên ghế 1mặc vội 65lên người. 9Kỷ Viễn 8phì cười 8vì hành d1động của a1Cẩm Tú, e9anh chế 5fnhạo: “EM 2cuống cuồng 8bỏ chạy 5thế à?” 15Kỷ Viễn cmuốn đưa 6aCẩm Tú 4đi ăn. Cuối 5tuần thời begian khá 2ethoải mái, 8eđủ để f5hai người 6tận hưởng 6thế giới 1eriêng. Nhưng d8mới nhận 96được một 67cuộc điện 4thoại mà 31Kỷ Viễn bđã hủy a5hết mọi 3kế hoạch 5của ngày 2ahôm nay, 6aanh nói phải 5cvề công cty ngay, có cviệc gấp 0cần phải 1giải quyết. eSau đó anh 2chạy vào dphòng tắm, 0đang tắm cthì chợt 7nhớ ra không 65mang theo báo bèn gọi favới cẩm 45Tú mang chiếc 2aáo sơ mi 1dvào cho anh. aaNửa đêm, dcCẩm Tú 2đã đem 8dáo sơ mi 0của Kỷ 69Viễn đi 3fgiặt, phơi aở ngoài eeban công. 6b © DiendanLeQuyDon.comNhưng giờ 9dáo vẫn 6chưa khô 24hẳn, thấy 7aKỷ Viễn 8dcó vẻ rất 3avội, Cẩm 2Tú đành 3era ban công flấy áo 9vào. Căn bphòng chỉ 4có bốn 5mươi mét 4vuông, ban bcông cũng 2frất nhỏ, deTuy nhiên 4ban công flại có ecô cửa sổ 19khá lớn. 4 © DiendanLeQuyDon.comTừ trên 36nhìn xuống, 0Cẩm Tú efcó thể fcảm nhận f5được độ fcao của ftòa nhà 4bba tầng 4này, khung 56cảnh bên 14ngoài tòa b4nhà hiện 2clên rõ mồn 99một trước 1mắt cô. 3Bên dưới 6tòa nhà d1có một abồn hoa 29rất đẹp, 9những đóa 31hoa bìm bịp bakhoe sắc 7rực rỡ 58dưới ánh 61mặt trời. d4 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú eanhìn thấy 8dmột cô c9gái với cfchiếc váy 1đỏ đang dđứng dưới 9dàn hoa bìm 42bịp. Cô 5gái đang 3gọi điện 9cho ai đó. f © DiendanLeQuyDon.comNhìn miệng ccô gái nói, 22Cẩm Tú ccảm giác 6dường như 5cô đang anói tới 82hai chữ cKỷ Viễn. 49Cẩm Tú 77bất giác 82bật cười, 7cô thấy 39ý nghĩ của 26mình thật 4nực cười, fchẳng thực c4tế c hút b3nào. 9cNhưng trong elúc đó, 4Kỷ Viễn e7đột nhiên elao ra vơ clấy chiếc 86điện thoại 10đang réo a2inh ỏi của 8mình, nhấn bnút nghe, bcvà hét lên: b4“Giục fcái quỷ 8gì, đừng 56giục nữa, 0ctôi sắp 6etới rồi, fđừng giục b4nữa.” 8cKỷ Viễn 2vừa cúp 6máy thì ddđồng thời eCẩm Tú dcũng nhìn 1thấy cô fgái mặc 7aváy đỏ 0cđang đứng cdưới dàn 36hoa bìm bịp 88cũng tắt 5cmáy. Người
7fcon gái này 2không phải 22là đang 33gọi điện cho e3Kỷ Viễn 3đấy chứ? 9Kỷ Viễn amặc vội fbchiếc áo fcòn đang 4ẩm, rồi 7vội vã 2đi. Trước fkhi đi, Kỷ 28Viễn còn 1dặn dò acẩm Tú 5dọn dẹp 20lại căn 15phòng xong 64rồi hãy 5về. Kỷ fViễn không 63quên nói 0fthêm tối 6nay có lẽ 7anh không 3bcó thời dgian, nên 98ngày mai 8mới có 4dthể gặp 7cô. 5Cẩm Tú fkhông nói 3gì, ngồi 44trên sofa, 6quan sát bbKỷ Viễn 7eđang vội cvội vàng 5vàng. Trước 04khi ra khỏi 7ccửa, Kỷ 1aViễn còn 6tiến lại 9ôm chặt 9Cẩm Tú 68vào lòng, 6hôn cô tới 31tấp, sau 1eđó, anh 4nhanh chóng 9rời khỏi 6căn phòng 3dnhanh như a2một chú 6thỏ. b0Một, hai, aba, bốn…Cẩm 3Tú nhẩm 25đếm tới bhai mươi, 23đủ thời dgian để cKỷ Viễn 9dchạy xuống adưới lầu. ff © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 36bước tới eban công, cnhìn ra khu ebồn hoa 5abên ngoài 7cửa sổ. 2c © DiendanLeQuyDon.comCô thấy dKỷ Viễn dđang sóng dvai cùng 7cô gái váy 8đỏ khi 31nãy ra khỏi 15khu nhà. 34Cẩm Tú 5trùng lòng dfxuống. Người 6acon gái đó dlà ai? Sao 48lại biết bKỷ Viễn fmượn căn 86phòng này 74ở đây? fKhông phải 9là ở công 38ty có việc 77sao? Người 9bcon gái đó 8là đồng 7nghiệp của 2Kỷ Viễn 2sao? baNhững suy 65nghĩ ấy 4luẩn quẩn 13trong đầu 5cCẩm Tú, 7dần dần 81xóa nhòa ahết những 3giây phút 1gần gũi beyêu thương 2đẹp 9773 đẽ b7của cô 3ađêm qua aavới Kỷ cViễn. Thay 81vào đó 09là cảm 35giác phiền 0muộn và flo lắng. 9 © DiendanLeQuyDon.comMỗi lần 1gặp Cẩm a4Tú, Kỷ 05Viễn rất 64ít nói chuyện d3cùng cô. 40 © DiendanLeQuyDon.comLẽ nào 5thiên chức 0làm vợ acủa Cẩm d4Tú chỉ dlà chuyện 3chăn gối 1thôi sao? bdCẩm Tú akhông về 3ngay, chiếc f2áo dài của 5cô đã bị 4Kỷ Viễn 9cxé đứt a4cúc. Cô 5eđịnh khâu c1chiếc cúc 8lại, lúc a6tìm kim, 58cô đã mở 5ngăn kéo, f2trong ngăn 4kéo có một 1tấm ảnh fđược đính 1lên một edcuốn sổ. 1 © DiendanLeQuyDon.comKhi Cẩm 9eTú đưa b5tay lật 9btấm ảnh 69lên, không 6bbiết vì bsao, tay cô bcứ run lên, d0như thể c8đang mở bra một bí 5mật nào 5cđó. eTấm ảnh 52được lật 96lên. Đó elà bức 61ảnh Kỷ aViễn ôm femột người acon gái, 12họ đang 0cười rất 12rạng rỡ. 8Tay Cẩm 83Tú run lên, 16suýt chút 05nữa làm ferơi bức f6ảnh. 4Người con cgái trong abức ảnh d2này chính dalà cô gái 83mặc váy 3đỏ khi 3enãy đứng 2bdưới tòa 19nhà. Rốt 4cục cô bdta và Kỷ 63Viễn có 1amối quan 44hệ với 56nhau như 2dthế nào? f0Đêm hôm 1đó, khi f8gọi điện 8cho Kỷ Viễn, 9tiếng người 9con gái mà aCẩm Tú fnghe thấy 4chính là 9tiếng của 1người con 27gái này 1asao? Hai người bbhọ chụp 7aảnh với 8nhau rất b1thân mật, fgiữa họ 1echắc chắn 55không phải 5flà mối 43quan hệ 41bình thườngCẩm
4Tú nhìn 13quanh căn ephòng, cô b1đã sớm eanhận ra ađây là 15phòng của 1con gái, bbởi cô dcó thể cfnhìn thấy 8fnhững thứ 5trong phòng 08tắm như 8kem dưỡng 6da của phụ 4dnữ, lại 5còn một abchiếc tất 3hoa của 85phụ nữ 9chưa kịp 0thu dọn. d2 © DiendanLeQuyDon.comCô nghĩ, fchắc chắn 7bcăn phòng 9enày là của 2acô gái mặc 20váy đỏ fekia. Nếu 30cô ta đã 7gần gũi 1với Kỷ a6Viễn như 7thế thì avì sao còn b4cho Kỷ Viễn 3và vợ anh c3mượn phòng? bKhông lẽ dcăn phòng 61này là của 86Kỷ Viễn 84và người 55con gái kia? 6Rốt cuộc 9là Lý Cẩm bTú cô và 75cô gái váy e7đỏ đó, 0dai mới là 9bvợ của c5Kỷ Viễn? 7Cẩm Tú dcảm thấy 6hối hận dvì cuộc 20hôn nhân 0vội vàng. b4 © DiendanLeQuyDon.comCô không 3chỉ kết 54hôn nhưng 0bsống xa 5bnhau với bKỷ Viễn 0dmà còn kết 9hôn bí mật, 3fkết hôn 1fvà sống 44trong cuộc 67sống dục 5fvọng với dcKỷ Viễn. 16 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 1cô là ai? eTrong mắt 9enhững người cxung quanh, 6cô là người d1phụ nữ 61của Kỷ 0Viễn ư? 22Cẩm Tú echẳng còn 5dtâm trí 8nào để ekhâu chiếc 57áo dài của dbmình nữa, 7nhưng cái 00áo khuyết 17mất hai 2fchiếc cúc, 21sao có thể 0mặc mà 6đi ra ngoài a6đường cđược. 8 © DiendanLeQuyDon.comCàng nghĩ 3Cẩm Tú 3càng giận f7Kỷ Viễn. 1f © DiendanLeQuyDon.comAnh ta gây 9họa xong 89là bỏ đi 0mất, anh 4ta liệu 0ccó nghĩ dfrằng ngày 0hôm sau vợ 77anh ta sẽ d7mặc cái 7gì để 3fđi ra ngoài 4bkhông? 4Cẩm Tú d3lấy kim 70khâu vội echiếc cúc 2áo, mặc 37xong cô đi exuống lầu. 3 © DiendanLeQuyDon.comChiếc áo b7dài quỷ bquái này 5cô mới 7mua được 80mấy hôm, 1cxem ra sau 2bnày cô sẽ 0không mặc d6chiếc áo 9này nữa, abởi mặc 4nó sẽ làm 7acô nhớ 4tới sự btàn bạo, dngang ngược 22của Kỷ ddViễn, và b1những bí d1mật trong 1căn phòng f9này