Thơ Ngụ Ngôn La Fontainne (La phông ten) Khỉ và mèo

Khỉ và mèo
Khẹc với Meo, một mèo một khỉ

Chủ cùng chung hú hí một nhà

Cũng phường quỉ quái tinh ma

Lưu manh một giuộc dễ mà chịu ai

Trong nhà hễ thấy tai thấy hại

Chính quân này nào phải ai quanh

Khẹc thì ăn cắp như ranh

Mèo không rình chuột, chỉ rình sữa bơ

Một hôm nọ hai xừ đại bợm

Hạt dẻ tây nhòm nướng trong lò

Xoáy ăn nhằm món bở to

Một công đôi việc giở trò tinh ranh

Trước là được thỏa tình ích kỷ

Sau nữa là toại chí hại nhân

Khẹc bảo Meo, bạn chí thân:

"Hôm nay huynh trổ ngón thần đệ coi

Hạt dẻ đó hãy cời chơi thử

Nếu trời sinh đệ đủ tài ba

Lửa hồng kều hạt dẻ ra

Phóng tay phải biết, mấy mà chẳng hay!"

Nghe dứt lời, làm ngay tức khắc

Mèo dùng chân, kỹ thuật tinh vi

Cời cời, gạt gạt gio đi

Thò vào thụt lại kể chi mấy lần

Kều một hạt, dần dần hai hạt

Ba hạt... tay giảo hoạt thạo nghề

Trong khi thằng Khẹc chầu rìa

Hạt này hạt nữa tì tì cắn ăn

Chị tớ gái bất thần xịch tới

Thôi thế là bán sới cả hai

Mèo ta bị xỏ chẳng hài

Người ta bảo thế: trò đời khác đâu!

Lắm vương tước chư hầu cũng rứa

Phận đầu sai hớn hở công lao

Nước sôi lửa bỏng lăn vào

Để ngài hoàng đế thượng trào hưởng công

Nguồn: truyen8.mobi/t122892-tho-ngu-ngon-la-fontainne-la-phong-ten-khi-va-meo.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận