Dịch: Mạnh Thường Quân
Biên tập, hiệu đính: Nonamehidden
Càn Thi phái ngàn năm trước đã từng bị hủy diệt, có quan hệ rất lớn với chính, tà thánh địa. Lão cổ đổng của lục đại tà đạo và ngũ đại thánh địa đã ra không ít thủ đoạn, cũng như lần khiến cho Càn Thi phái đi tới bại vong.
Càn Thi phái đào mộ phần tổ sư của người khác để luyện hóa thi thể thành tà thi, khiến cho tất cả mọi người đều phẫn nộ oán thán, đây chính là nguyên nhân khiến cho chúng bị vô số môn phái trong giới tu luyện truy sát.
Năm đó xảy ra chuyện ầm ỹ, một tên cuồng đồ của Càn Thi phái từng lớn tiếng phỉ báng: “Mộ phần của tổ tông các ngươi ta tới đào, mộ phần của các ngươi con cháu ta sẽ đào!”
Lần này tái lập phái, mặc dù chưa làm ra việc gì tổn hại tới luân thường đạo lí, nhưngkhó mà khiến mọi người có được chút thiện cảm, có phái nào không có tổ tông. Lại chỉ có trời mới biết được cái đám chuyên nhằm vào xác chết này không lén lút chú ý tới mộ phần tổ tông của mình.
Truyền nhân của chính ta thánh địa bởi vì có thù oán với Cản Thi phái, đương nhiên muốn làm suy yếu thậm chí là hủy diệt phái. Khi Thần nam đem chuyện phá tụ âm trận thi mạch nói ra, hai huynh muội Nam Cung lập tức suy nghĩ, nếu như có thể hoàn toàn tiêu diệt đi thi mạch, thì cũng giống như hủy đi mệnh mạch của Càn Thi phái.
Sau một giờ đồng hồ bí mật thương lượng , ý kiến của ba người đã thống nhất, Huynh muội Nam Cung đồng ý liên kết với chính đạo truyền nhân, chuẩn bị đại náo Phong Đô Sơn. Đạm đài thánh địa truyền nhân Vương lâm có quan hệ mập mờ không rõ ràng với Nam Cung Ngâm chẳng còn nghi ngờ gì nữa sẽ trở thành người trung gian tốt nhất liên hệ với chính phái thánh địa, tài trí võ học của người con gái này không hề kém so với Mộng Khả Nhi, đứng thứ hai trong số những thế hệ thanh niên của Đạm Đài thánh địa, nàng ta mà ra mặt thì không còn gì hay bằng.
Vương Lâm vô cùng tán đồng việc chính, tà thánh địa liên kết lại cùng tiêu diệt Càn Thi phái, đương nhiên lúc tìm nàng ta tới, bốn người lại phải bàn bạc bí mật một lần, bên trong có nhiều tình tiết cần phải thương lượng kỹ càng.
Cuối cùng, Thần Nam làm người chỉ huy, Vương Lâm phụ trách liên kết chính đạo thánh địa truyền nhân, huynh muội Nam cung Ngâm phụ trách liên kết tà đạo thánh địa truyền nhân. Đương nhiên, Thần Nam cũng không hề được nhàn nhã, có một trọng trách mà chàng phải phụ trách đó chính là cung cấp “thần huyết”.
Đại thể của sự việc đã được quyết định, tuy nhiên hành động cụ thể cần phải có những thánh địa truyền nhân khác gật đầu đồng ý, tập trung lại bàn luận mới được.
Ngày hôm nay, Thần Nam đi xem trận đấu cường giả khiêu chiến của Càn Thi phái, tuy nhiên có thể đoán được rằng thi đấu lần này không thể nào hay ho hơn hôm qua được.
Thần Nam cuối cùng lại dùng tiền thuê một gian nhà, buổi tối Vũ Hinh nắm bắt được khí tức của chàng, lại đúng hẹn tới. Nhìn thấy Thần Nam không hề bị tổn hại gì, nàng ta vô cùng vui mừng, đồng ý để Thần Nam tiếp tục hút tử khí trong người nàng ra. Trên thực tế, nếu như không có sự giúp sức của hai quang cầu, Thần Nam quả thật khó có thể chịu đựng được đám tử khí này, cho dù là như vậy, mỗi đêm sau khi Vũ Hinh bỏ đi, chàng một mình dưới sự giúp sức của Thái cực đồ luyện hóa tử khí, mỗi lần đều cảm thấy vô cùng khó chịu. Thái cực thần ma đồ mặc dù giúp chàng luyện hóa tuyệt đại bộ phận tử khí, nhưng chàng vẫn cảm nhận được một lượng không ít tử khí sẽ vĩnh viễn nằm lại trong cơ thể chàng, mặc dù chàng biết được rằng làm như thế vô cùng nguy hiểm, rất có thể phá vỡ sự cân bằng sinh tử, nhưng vì Vũ Hinh, chàng không còn sự lựa chọn nào nữa, chỉ có thể tiếp tục cố gắng.
Ba ngày tiếp theo, ban ngày Thần Nam cùng huynh muội Nam Cung bàn bạc việc hợp tác với chính đạo thánh địa, buổi tối lại chuyên tâm hút tử khí cho Vũ Hinh. Đương nhiên, mỗi ngày Thần Nam đều phải trích máu, máu tươi được bảo quản trong cốc ma pháp sinh mệnh do Nam Cung Tiên Nhi tìm về, tiến hành “ chiến lược dự trữ”, vài ngày sau phân phát cho các thánh địa truyền nhân. Hàng ngày, Thần Nam đều ăn rất nhiều đồ bổ, tránh để cơ thể quá suy nhược.
Lần hai đạo chính, tà thánh địa đại liên thủ này, dường như thuận lợi vượt ngoài tưởng tượng, các thánh địa truyền nhân sau khi nghe chuyện hủy diệt thi mạch có thể khiến cho nguyên khí của Càn Thi phái bị tổn hại, mất đi gốc rễ, đều dành sự chú ý tuyệt đối.
Tuy nhiên tất cả mọi người đều vô cùng cẩn thận, chỉ sợ rơi vào cạm bẫy, nên ai nấy đều cẩn thận thăm dò đối phương gắt gao. Lần liên thủ này, truyền nhân của tình dục đạo, Tuyệt Tình đạo, Hỗn Thiên đạo, Hiên Viên đạo trong tà đạo lục đại thánh địa đều đến Phong Đô Sơn, truyền nhân kiệt xuất nhất của Hiên Viên đạo là Hiên Viên Phong vừa mới xuất sư, Thần Nam chưa từng gặp qua. Còn truyền nhân của Đạm Đài thánh địa, Thiếu Lâm Tự, Tử Tiêu Cung, Vô Ưu Cung cũng đều đã tới, truyền nhân của Vô Ưu Cung - Nhạc Kình cũng vừa mới xuất sư.
Ngày thứ năm, tà đạo thánh địa truyền nhân, chính đạo thánh địa truyền nhân và Thần Nam đều đã tụ tập lại, bắt đầu thương lượng lần đầu tiên. Điều này đối với chính, tà thánh địa mà nói đúng là một cuộc gặp mặt có ý nghĩa lịch sử, gần ngàn năm nay, đây là lần đầu tiên chính, tà thánh địa chuẩn bị liên thủ chống kẻ địch.
Suy cho cùng thì các thánh địa đều có mối thâm thù với Càn Thi phái, hết thảy đều lo lắng sau này sẽ bị phái này báo thù, nay đã có người đứng đầu kêu gọi liên kết chống kẻ thù, các thánh địa đều vui mừng chấp nhận.
Sau khi dùng “thần huyết” của Thần Nam chém đứt bàn tay của Đọa Lạc thiên sứ, tất cả mọi thánh địa truyền nhân đều trầm ngâm một lúc lâu, tuy nhiên cuối cùng cũng chấp nhận sự thật này. Ánh mắt đám đông nhìn Thần Nam mặc dù không giống nhau, nhưng bọ họ dù sao cũng là những nhân vật tuyệt đỉnh của thế hệ thanh niên, dĩ nhiên họ không để lộ ra quá nhiều vẻ kinh ngạc.
Nửa canh giờ sau, chính, tà thánh địa truyền nhân đều đã tin rằng lần liên thủ hành động này là thật, chứ không phải là cái bẫy nào cả, tiếp theo đó bắt đầu chính thức bàn bạc xem nên hành động như thế nào. Hỗn Thiên tiểu ma vương mặc dù ánh mắt không ngừng lộ ra vẻ hung hãn nhưng trong thời gian đặc biệt này hắn cũng không dám bộc lộ điều gì. Đến Hỗn thiên tiểu ma vương một kẻ cuồng bạo ngạo mạn cũng phải nén nhịn cơn ác khí lại, hợp tác cùng với Thần Nam, có thể thấy rằng, hung uy của Càn Thi phái đáng sợ đến nhường nào, cho dù ngàn năm đã qua đi, nhưng vẫn khiến cho những thánh địa truyền nhân kiêng kị vô cùng.
Lúc này Thần Nam đang kích động bát đại thánh địa truyền nhân, những lời nói với họ cũng cần bảo lưu lại, chàng tuyệt đối không đem chuyện quái vật tà ác đang ngủ say nói ra, ngược lại còn cho các thánh địa truyền nhân uống một liều thuốc an thần mạnh. Chàng dẫn Vũ Hinh tới hội để minh chứng chủ lực của Càn Thi phái đã đứng vè phía mình, chuyện hủy diệt Càn Thi phái sẽ dễ như trở bàn tay. Vũ Hinh trước kia từng xuất hiện ở trọng địa của Càn Thi phái, nhẹ nhàng đánh bại Thần hồn cái Thụy Lạp của vong linh ma pháp sư điều khiển, ma uy của nàng ta mọi người đều thấy rõ. Thực lực mà nàng thể hiện ra tuyệt đối không thua kém gì với vị cao thủ bí mật trong trận đại chiến ở hoàng cung Sở quốc đại đô, tranh giành thần bảo. Trước đó, bát đại thánh địa truyền nhân chỉ muốn phá hoại thi mạch của Càn Thi phái, bởi vì có một nhân vật bán thần như Vũ Hinh nên bọn họ không dám chính diện khai chiến với Càn Thi phái.
Nhưng từ khi biết cao thủ tuyệt thế đã phản bội lại Càn Thi phái, niềm tin của bát đại thánh địa truyền nhân tăng lên gấp bội, chung cực vũ lực của kẻ địch đã phản bội, như vậy thì còn gì phải ngại nữa. Tuy nhiên trong lòng, tất cả các thánh địa truyền nhân đều nhìn Thần Nam với con mắt kì quái, nghĩ thế nào cũng không thể hiểu được, chàng ta tại sao lại có thể khiến cho một linh thi vương trong truyền thuyết phản bội.
Trong hai ngày tiếp theo, bát đại thánh địa truyền nhân tập trung lại, thương lượng cẩn thận từng chi tiết một, cuối cùng đã thống nhất được ý kiến. Chính phái - tứ thánh địa truyền nhân Vương Lâm, Huyền Trang, Vương Huy, Nhạc Kình. Tà đạo - tứ thánh địa truyền nhân Nam Cung Ngâm, Nam Cung Tiên Nhi, Tề Đằng, Hiên Viên Phong, Hỗn Thiên tiểu ma vương, lại thêm Thần Nam tất cả có mười đại cao thủ.
Bọn họ dường như đã đại biểu cho mười thanh niên cao thủ của đại lục, thực lực hùng mạnh khiến cho những nhân kiệt của thế hệ thanh niên càng tin tưởng hơn, sau khi có được thần huyết của Thần Nam, mỗi người đều muốn đánh lớn một trận.
Bát đại thánh địa truyền nhân đều đã đưa ra thủ tịch đệ tử lệnh, điều động thực lực chủ chốt trong phái của mình tới đây, vô số thánh địa môn đồ đều tập trung lại một chỗ.
Trên thực tế, Càn Thi phái tái lập phái ở Phong Đô Sơn, sớm đã kinh động cả giới tu luyện, phàm làm những thánh địa truyền nhân tu luyện ở bên ngoài đều đã tới đây rồi, tuy nhiên có một số người cách nơi đây khá xa, vẫn còn đang trên đường đi. Tới nay, sư huynh, sư tỉ có thủ tịch đệ tử lệnh đốc thúc , tất cả mọi người đều nhanh chóng đăng trình. Tin tức của bát đại thánh địa truyền nhân linh thông vô cùng, sớm đã biết được ngoài phái chủ Cổ Nguyệt và trưởng lão Cổ Phong của Càn Thi phái đã đạt tới ngũ giai cảnh giới ra, thì những kẻ khác đều không có gì đáng sợ cả. Điều đáng sợ nhất chính là những thượng cổ kì thi mà chúng có được, nhưng bây giờ kẻ hùng mạnh nhất là Vũ Hinh đã đứng về phía Thần Nam, cả đám người lại có thần huyết, bây giờ Càn Thi phái đối với họ mà nói chẳng còn uy hiếp gì nữa.
Tuy nhiên sự tình chỉ như vậy thôi sao? Chỉ có Thần Nam và trời mới biết được.
Tới nay, Thần nam đã thật sự điên cuồng rồi, bát đại thánh địa có thể có tổn hại hay không chàng không hề quan tâm, Càn Thi phái suy cho cùng là đại chiến sinh tử của tất cả thánh địa, muốn tiêu diệt đối phương, bọn họ đương nhiên phải trả ra một cái giá nhất định.
Chàng chỉ quan tâm tới sự nguy an của Vũ Hinh vào lúc này, chàng đã gửi một bức thư cầu cứu tới Lão quái vật vủa hoàng cung Sơ đô, thuật lại một lượt tình hình ở Phong Đô đại sơn, xin lão yêu quái tới giúp đỡ, vì điều này chàng sẽ trả bất cứ giá nào. Chàng không muốn để Vũ Hinh đại chiến sinh tử với đám quái vật trong đại sơn, chàng không hy vọng xảy ra bất cứ một bất trắc nào cho nàng.
Đêm ngày thứ mười, tử khí trong người Vũ Hinh đều đã được Thần Nam hút hết, khi nàng ta giống như một tinh linh hoạt bát nhảy ra khỏi chiếc quan tài pha lê bảy màu, mắt Thần nam đã ướt nhòa đi. Chàng nhớ tới người con gái không hiểu thế sự, ngây thơ, hồn nhiên của vạn năm trước, dung mạo như nhau, ánh mắt như nhau, người con gái áo trắng tung bay, tóc dài bồng bềnh, giống như thiên sứ dường như đang trở lại. Dung nhan tuyệt mĩ. Không hề nhuốm chút bụi trần thế, giống như một tiên tử của thiên giới hạ phàm. Hai mắt trong suốt như dòng suối mát, long lanh như sao đêm, ánh mắt trong sáng khiến cho người ta yêu mến, chỉ muốn bảo vệ, chăm sóc.
_ Vũ Hinh nàng đã về rồi sao? - Mắt Thần Nam nhạt nhòa.
Cảnh gặp gỡ tại Nhạn Đãng Sơn vạn năm trước từ từ hiện ra trước mắt, người con gái đáng yêu, vô cùng vui vẻ mỉm cười ngọt ngào nói: “Ta tên là Vũ Hinh, trong một đêm mưa, được sư phụ nhặt về từ trong một khóm hoa!”
Chỉ có điều người con gái trước mắt không phải là Vũ Hinh của vạn năm trước rồi, người con gái của vạn năm trước đã không còn nữa…