Tiên Hồng Lộ Chương 360: Lực chiến đại tu sĩ (Hạ)

"Vèo"
Tiếng nói vừa dứt dưới chân Dương Phàm một đạo ánh sáng màu lục lóe lên sau đó bay tới không trung hải vực. Tiết Nhân nao nao không nghĩ tới Dương Phàm sẽ dễ dàng nghênh chiến như thế, bộ dáng dường như đã sớm đoán trước vậy. Hắn không khỏi thu mắt lại cẩn thận đánh giá Dương Phàm đồng thời một cỗ uy áp đại tu sĩ Kim Đan ầm ầm bao phủ tới. Cũng giống như khi đối kháng Kim Đan đại tu sĩ hải tặc ở trên hải vực ngày đó thần sắc Dương Phàm vẫn lạnh nhạt và trấn định như trước. Thấy vậy, Tiết Nhân khẽ kinh ngạc đối mặt với uy áp của mình không ngờ đối phương không có việc gì.
Điều này chỉ có hai khả năng:
Thứ nhất là đối thủ có được tu vi hoặc là thực lực không kém gì mình. Thứ hai chính là đối phương có chiến ý cường đại mặc dù đối mặt tinh thần uy áp của mình vẫn như cũ có thể chống lại.

Là khả năng thứ nhất hay là khả năng thứ hai?
Tiết Nhân khẽ hít một hơi thu hồi tâm thần khinh thị. Lúc trước ở trên biển cùng nhau đối kháng Kim Đan đại tu sĩ thực lực mà Dương Phàm triển hiện ra quả thực hắn chưa từng nghe thấy. Thời điểm Dương Phàm còn là Kim Đan sơ kỳ đã đủ để chống lại tu sĩ Kim Đan trung kỳ. Như vậy đối mặt đại tu sĩ cùng giai hắn có sáng tạo nên kỳ tích nữa hay không? Chúng tu sĩ có mặt cũng không ôm thái độ lạc quan. Chênh lệch giữa cảnh giới sơ kỳ và trung kỳ với đại tu sĩ hậu kỳ đại biểu cho tu vi cảnh giới đại thành, khoảng cách giữa hai người quả thật rất lớn khẳng định khó có thể bù đắp. Thời điểm lão già Kim Đan trung kỳ vừa rồi đối mặt Tiết Nhân căn bản không có bao nhiêu sức phản kháng.
Nghiêm Xuyên thản nhiên đánh giá Dương Phàm âm thầm cười lạnh là đại tu sĩ Kim Đan hắn đương nhiên hiểu được chênh lệch giữa cảnh giới hậu kỳ và Kim Đan bình thường. Từ Lập thì ngược lại, trong mắt lộ ra một tia chờ mong. Tuy rằng hắn biết Dương Phàm muốn chiến thắng Tiết Nhân quả thật không chắc có thể, nhưng hắn hy vọng nhìn thấy thực lực siêu việt hơn Kim Đan bình thường của Dương Phàm.
"Ba"
Một tiếng nổ vang theo Tiết Nhân nâng tay lên lập tức bùng nổ. Một chưởng phát uy, sóng biển bốn phía bị một cỗ lực lượng không hiểu khiến cho dâng lên cao mấy trượng, phiến khu vực này trong mơ hồ mang theo thiên địa chi uy. Một cỗ chùm tia sáng màu xanh không ngừng xoay tròn lấy thế sét đánh nhằm về phía Dương Phàm. Một kích này bao hàm đủ thời cơ và lực đạo. Dương Phàm muốn trốn tránh cũng rất khó khăn. Hơn nữa một khi trốn tránh sẽ lập tức lâm vào bị động, rơi xuống hạ phong. Hơn nữa một chưởng này ẩn chứa tám phần lực đạo của Tiết Nhân đột nhiên bạo phát. Kim Đan bình thường nếu là liều mạng ít nhất sẽ chịu thiệt thòi nhỏ thậm chí bị trọng thương. Chúng tu sĩ Kim Đan có mặt gần như ngừng hô hấp lại, uy lực một chưởng này ngoại trừ Nghiêm Xuyên và Từ Lập ra, những Kim Đan còn lại đều không thể dùng nhục chưởng đón đỡ chính diện được. Đối mặt một kích lôi đình hùng hậu này, Dương Phàm hít khí ngưng thần đứng thẳng tại chỗ bất động, nâng lên một bàn tay dùng sức vẽ ở trước người.
"ông"
Dưới một cú đẩy này, không ngờ hình thành một con cá mập lớn há miệng đỏ như máu.
- Linh khí biến hóa!
Một hai gã cường giả trên tràng kinh hô. Linh khí biến hóa chính là thần thông mà chỉ số ít tu sĩ bậc cao mới có thể luyện thành.
"Răng rắc"
Dương Phàm dùng linh khi biến hóa ngưng kết thành một con cá mập lớn há lớn chiếc miệng đỏ như máu hung hăng cắn vào chùm tia sáng xoay tròn mang theo khí tức dồn dập kia. Giờ khắc này, hình dáng con cá mập lớn màu xanh kia đoạn thân trước lập tức bị tan vỡ thân thể một trận bành trướng. Chùm tia sáng màu xanh cùng cá mập lớn màu xanh chôn vùi lẫn nhau sinh ra uy lực đáng sợ, nơi trận chiến vô cớ sinh ra một cỗ gió lốc, khiến cho trưởng lão Kim Đan bốn phía đều lui về phía sau. Trong hải vực dưới chân sóng lớn nhấp nhô, cuồn cuộn cộng hưởng, chúng mãnh thú ở sâu trong biển cũng kinh hãi khiếp đảm. Chúng tu sĩ Kim Đan trên trận vẻ mặt khiếp sợ, lần đầu giao thủ một kích không ngờ cân sức ngang tài. Dưới một kích cường đại của Kim Đan đại tu sĩ Dương Phàm lại có thể dùng nhục chưởng đón đỡ. Dương Phàm sau khi tiếp được một kích này thân hình cấp tốc chớp động ra mấy trượng, dưới chân lại một đạo ánh sáng màu lục bạc lóe lên nhân cơ hội này để bình phục khí huyết trong cơ thể.
"Ba"
Đột nhiên, thân hình Dương Phàm bạo khởi tốc độ tăng nhiều, không ngờ đánh về phía Tiết Nhân vô số chưởng.
Ầm ầm ầm
Theo tay hắn xuất chưởng ra ánh sáng màu xanh bốn phía ảm đạm, một con cá heo màu lục do linh khí hóa hình tạo thành hóa thành một đạo hư ảnh lao về phía Tiết Nhân.
"Hưu hưu hưu"
Đối mặt với con cá heo màu lục giống như một thanh lợi kiếm này, Tiết Nhân cũng có thể cảm nhận được uy lực trong đó. Tuy nhiên, hắn thân là Kim Đan đại tu sĩ há có thể là hạng người dễ dàng, một tay sau lưng, một tay nhẹ nhàng khua lên trước người.
"Vù vù vù"
Một đoàn chưởng ảnh màu xanh từ tay hắn đánh ra, khiến cho nước biển lân cận hình thành một lốc xoáy, bốn phía long quyển phong gào thét mãnh liệt.
"Ầm ầm ầm"
Tiết Nhân sau khi tiếp được một kích của Dương Phàm lập tức phản kích, thân hình nhanh như quỷ mị trong khi oanh kích sinh ra tiếng nổ vang thanh thế kinh người. Rốt cuộc. Tiết Nhân bắt đầu buông tay toàn lực công kích. Kim Đan đại tu sĩ toàn lực bộc phát Dương Phàm lập tức cảm thấy một cỗ áp lực. Tuy nhiên. Tiên Hồng Quyết ở trong khí mạch của hắn lập tức ngân nga bản thân lâm nguy không sợ, chiến ý kiên cường, mặc dù trên lực lượng thua kém nửa cấp lại có thể giữ được hữu kinh vô hiểm. Sau mười hiệp Tiết Nhân đã bức lui Dương Phàm đến mấy dặm lộ vẻ chiếm được thượng phong. Sau hai mươi hiệp Dương Phàm ra sức phản kích không phân biệt được cao thấp. Sau năm mươi hiệp thắng bại vẫn không phân biệt được. Tiết Nhân lộ vẻ có chút nôn nóng xao động. Sau trăm hiệp cân sức ngang tài, Dương Phàm khí lực bền bỉ, công thủ tự nhiên. Sau một trăm hiệp chiến đấu tiến vào giai đoạn gay cấn, hai đại tu sĩ bậc cao toàn bộ pháp lực trong cơ thể phóng ra ngoài, trên mặt biển rung chuyển bất an, mây đen trong thiên địa nổi lên bốn phía sấm chớp nổ giật bốn phía sóng biển dâng cao tận trời.
Tại trong quá trình này Dương Phàm cũng thật sâu cảm nhận được pháp lực hùng hậu cùng thủ đoạn công kích của đại tu sĩ. Cũng may hắn mang trên người công phép nghịch thiên Tiên Hồng Quyết, tuy rằng đối mặt đại tu sĩ cùng giai cũng có thanh có sắc.
"Linh khí biến hóa của ta thần văn chưa đầy đủ vẫn chưa thể phát huy lực lượng căn bản cùng linh tính tự nhiên của sinh vật ra."
Trong chiến đấu. Dương Phàm cũng phát hiện điểm chưa được của mình. Trận chiến này của hai người khí thế rộng lớn, cân sức ngang tài, khiến cho chúng tu sĩ tại trận xem đến đã mắt.
- Dương dược sư không giống tầm thường, không ngờ lấy thực lực cảnh giới trung kỳ chiến đại tu sĩ lại bất bại.
Có người ngạc nhiên thán phục nói.
- Cái gì mà nói bất bại đây đã là lực lượng ngang nhau, cân sức ngang tài.
Chúng trưởng lão Kim Đan ngạc nhiên thán phục không thôi, không nghĩ tới Dương Phàm là một Dược Sư lại có được chiến lực cường đại như vậy. Trưởng lão Chấp Pháp Từ Lập vẻ mặt vui mừng trong lòng quả thật mừng như điên nếu không phải cố ý áp chế sợ rằng hiện tại đà vỗ tay tán dương rồi. Hắn vốn đoán rằng Dương Phàm có thể kiên trì trong tay Tiết Nhân này mấy chục hiệp, mặc dù thua cũng thua trong vinh quang. Nhưng biểu hiện của Dương Phàm ra ngoài sở liệu, chiến đấu với Kim Đan đại tu sĩ không ngờ còn có thể chiếm chút lợi thế. Sau một trăm hiệp. trong mắt Tiết Nhân hiện lên một tia nôn nóng, mình là đại tu sĩ được cùng giai tôn vinh, không ngờ không làm gì được một Dược Sư Kim Đan?
- Tiết trưởng lão bình tĩnh!
Một thanh âm vang dội có lực rơi vào trong tai hắn. Đúng là Nghiêm Xuyên truyền âm cho hắn. Trong lòng Tiết Nhân lập tức một mãnh thanh tĩnh biết mình quá mức cầu thắng. Biểu hiện của Dương Phàm này đã không kém gì thực lực của mình, chính mình nếu khăng khăng một mực nói không chừng sẽ để đối phương đánh vào kẻ hở.
- Thủ đoạn Linh khí biến hóa tiêu hao pháp lực rất lớn, ngươi lấy cảnh giới hậu kỳ tiêu hao hắn người này khẳng định cũng bại bởi ngươi.
Nghiêm Xuyên thầm truyền âm nói. Tiết Nhân nhãn tình sáng lên thầm nghĩ:
"Đúng vậy! Cảnh giới Kim Đan hậu kỳ pháp lực hùng hậu vô cùng, khí mạch bền bỉ, ta còn sợ một gã Kim Đan bình thường hay sao?"
Nghĩ đến đây công kích của hắn càng thêm vững vàng, cùng Dương Phàm không từ không tránh bất cứ va chạm nào. Nhưng nửa ngày sau Dương Phàm khí định thần nhàn trong mắt một mảnh bình tĩnh. Một ngày sau. Dương Phàm như trước, ngược lại Tiết Nhân phép lực tiêu hao không nhỏ, trên trán mồ hôi bắt đầu lăn tăn. Tiết Nhân và Nghiêm Xuyên trong lòng đều một mảnh kinh hãi.
Dương Phàm khí mạch lại có thể bền bỉ như thế!
Đột nhiên nghĩ tới khi Dương Phàm gặp nạn trên biển liên tục hai tháng hậu cần chữa bệnh bọn họ lập tức tỉnh ngộ. Trên phương diện chịu đựng cùng sức bền bỉ. Dương Phàm hơn hẳn những tu sĩ cùng giai. Công phép hệ mộc chỗ cường đại chính là gia tăng sức bền bỉ và sức khôi phục cường đại. Nhưng bọn họ khó hiểu chính là công phép hệ mộc có lực công kích cũng không lớn. vì cái gi công kích của Dương Phàm lại cường đại như thế?
Dương Phàm âm thầm cười lạnh" So đấu lực bền bỉ với ta sao?
So đấu sức chịu đựng bền bỉ từ khi hắn trọng tu công pháp tới nay, bên trong cùng giai còn không có ai có thể vượt qua hắn. Nếu tiếp tục chiến đấu như vậy, cho dù liên tục mười ngày nửa tháng, đối với Dương Phàm mà nói cũng không vấn đề gì. Nhưng đối với Kim Đan đại tu sĩ Tiết Nhân lại có chút không chịu nổi. Mưu tính của hai người Tiết Nhân và Nghiêm Xuyên đã rơi vào thất bại. Bọn họ bất luân như thế nào cũng không thể nghĩ tới. Dương Phàm đúng là sâu không lường được.
- Nếu so đấu phép lực thần thông không chiếm được ưu thế ngươi hãy dùng pháp bảo đối chiến với hắn.
Nghiêm Xuyên sắc mặt âm trầm lén truyền âm cho Tiết Nhân. Tiết Nhân không khỏi cười khổ, luận về trang bị Pháp Bảo. chính mình cũng không bằng được Dương Phàm. Lúc trước khi cùng đối kháng đại tu sĩ kia. Dương Phàm liên tục xuất ra Pháp Bảo, cấp bậc những Pháp Bảo đó đều cao hơn so với của mình. Tiết Nhân mới bước vào Kim Đan hậu kỳ chỉ có khỏa Thanh Viêm Cực Liệt Châu kia thăng cấp thành trung cấp Pháp Bảo. So sánh ra ngày đó Dương Phàm chỉ tùy tay liền tế ra hai kiện Pháp Bảo trung phẩm, trên phương diện Pháp Bảo hắn hoàn toàn bị vây trong thế bất lợi. Đây cũng là nguyên nhân vì sao chiến đấu thời gian dài như vậy Tiết Nhân cũng không có sử dụng Pháp Bảo. Hắn nếu biết được trong tay Dương Phàm còn có cổ bảo cường đại hơn nữa cùng những đạo cụ vũ khí sát thủ khác sợ rằng càng không có ý niệm như vậy trong đầu. Chỉ là Dương Phàm đến Thiên cầm Nội Hải năm sáu năm thanh danh không nổi, đại bộ phận thời gian đều dành cho tu luyện. Tại phiến hải vực này, gần như không ai biết chi tiết lai lịch của hắn. Lại chiến đấu nửa ngày, Dương Phàm đột nhiên rời vòng chiến, vẻ mặt lãnh đạm cười:
- Tiết đạo hữu pháp lực hùng hậu đánh tiếp cũng không có ý nghĩa. Không bằng kết thúc bất phân thắng bại đi!
Tiết Nhân cũng ngừng lại trong lòng khẽ buông lỏng một hơi. gật đầu nói:
- Dương dược sư khí mạch bền bỉ siêu nhân nhất đẳng. Tiết mỗ bội phục. Thực lực của ngươi và ta sàn sàn như nhau.
Chúng tu sĩ trên trận cũng liên tục gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Dương Phàm tràn đầy kính sợ cùng khâm phục. Giờ phút này, Dương Phàm ở trong lòng bọn họ đã tăng lên tới cấp bậc ngang hàng Kim Đan đại tu sĩ. Trưởng lão Chấp Pháp Nghiêm Xuyên sắc mặt rất khó coi, dị quản Dương Phàm xuất hiện hắn thật vất vả mới tạo ra được chênh lệch thực lực với phe của Từ Lập.
Thực lực Dương Phàm có thể so với Kim Đan đại tu sĩ khiến cho trận doanh hai bên lại quay về cân bằng.
Cân bằng! Đây cũng là cục diện mà Dương Phàm theo đuổi. Chỉ có dưới tình huống như vậy, Thiên Nhạc Viên mới có thể liên tục an bình, hắn cũng có thể bình yên tu luyện. Đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn triển lộ thực lực của mình ra. Đương nhiên, những gì hắn biểu hiện ra ngoài chỉ đơn thuần là thực lực chắc chắn là sát thủ cùng những bài tẩy nếu không phải tình huống vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không xuất động.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tien-hong-lo/chuong-360/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận