Tinh Thần Châu Chương 1024: Lời bàn cao kiến của Bạch Khải

Hai phu thê vội vàng muốn biết kết quả cuối cùng như thế nào, nhưng nghe được hắn nói như vậy, hai người đành phải bái Dược Thiên Sầu. Tuyết Hoàng theo sau ôm quyền nói: "Nhờ tiên sinh, không biết Linh Lung thế nào?"
 
Dược Thiên Sầu rút lại hai tay đặt trên lưng Tuyết Linh Lung, giúp nàng nằm trở xuống giường, bước xuống đi tới chỗ hai phu thê, sắc mặt ngưng trọng nói: "Nói thật, hiện tại ta vẫn không có nắm chắc nhất định có thể đuổi được Tam Muội Chân Hỏa đi ra..."
 
Hai phu thê lòng có linh thông đưa mắt nhìn nhau, lặng lẽ trao đổi ánh mắt. Hai người đều nhìn thấy được thủ đoạn khống hỏa thật kỳ diệu của Dược Thiên Sầu, hơn nữa lại nghe hắn nói đã tìm được tung tích Tam Muội Chân Hỏa mà bằng vào tu vi của hai phu thê đều không thể tìm được, lúc này nghĩ lầm là Dược Thiên Sầu muốn mượn việc này áp chế bọn họ để có lợi thế đàm phán.

 
Tuyết Hoàng thoáng trầm ngâm, nói: "Nếu tiên sinh có thể chữa khỏi tổn thương của tiểu nữ, có chuyện gì cần tại hạ giải thích nghi hoặc, tại hạ biết sẽ nói hết!" Đây không thế nghi ngờ là đã khai ra điều kiện, chỉ cần ngươi trị tốt tổn thương của nữ nhi ta, ngươi muốn biết bí mật gì ta đều sẽ nói cho ngươi biết. Chỉ là trong lời nói của hắn cũng uyển chuyển, có việc cầu người không có biện pháp a!
 
Dược Thiên Sầu nghe vậy trong lòng mừng thầm, nhưng hắn biết, tất cả mọi người là người đánh đánh giết giết đã quen nhìn thấy mưa gió. Loại chuyện chỉ nói bằng miệng mà không có bằng chóng, nói trở mặt liền trở mặt, ngươi ngay cả địa phương tố khổ cũng không có. Hơn nữa, chính minh ngay trước mặt đối phương bại lộ Thanh hỏa, há có thể vì chuyện nhỏ như vậy lại làm hỏng chuyện đại sự...
 
Chỉ thấy gương mặt Dược Thiên Sầu sầm xuống, trầm giọng nói: "Phu thê hai người đem ta trở thành người nào vậy? Dược Thiên Sầu này có làm tặc cũng có đạo, có điểm mấu chốt khi làm người của mình, nếu muốn làm gì cũng sẽ tự minh đi tranh thủ, không cần ngươi nói lời quanh co xem như bố thí...Lời này nghe được rất có cốt khí, kỳ thực nếu an tĩnh mà ngẫm lại, cũng chẳng khác gì chưa nói.
 
Tặc cũng có đạo? Hai phu thê nghe vậy cảm thấy kính nể, nhất thời hết lời để nói, không nghĩ tới chủ động tỏ ý ngược lại chọc giận tới hắn. Tuyết Hậu lập tức bước ra dàn xếp cười làm lành nói: "Tiên sinh không nên tức giận, hắn chỉ sốt ruột cứu con mà thôi..."
 
"
Bỏ đi, hiện tại không nên nói những việc khác." Dược Thiên Sầu lừa dối một phen, lại lập tức dời sang chuyện khác, nhìn chằm chằm Tuyết Linh Lung nằm trên giường nói: "Tam Muội Chân Hỏa này có chút tà môn, đã chọn cùng Linh Lung công chúa dung hợp làm một để che giấu tung tích, hiện tại Linh Lung công chúa chính là nó, mà nó chính là linh lung công chúa, cho nên mọi người mới không thể tìm được tung tích của nó. Nếu không phải ta dùng Thanh hỏa dụ dỗ nó, chỉ sợ thật sự không thể tìm thấy nó."
 
"
Dung hợp lại với nhau?" Tuyết Hậu thất thanh kinh hô, Tuyết Hoàng nâng tay ý bảo thê tử không cần hoảng, nhíu mày hỏi: "Tại sao có thế như vậy?"
 
"
Điều này chỉ sợ có liên quan tới việc phu thê ngươi áp dụng bí pháp áp chế nó, nó bị đánh sợ vì thế liền áp dụng một loại phương pháp khác để tự bảo, cho nên ta mới nói nó có linh tính. Nhưng nói đi thì nói lại, nếu không có hai phu thê ngươi áp chế nó, chỉ sợ Linh Lung công chúa đã sớm hóa thành tro bụi, cũng chẳng thể trách các ngươi."
 
Dược Thiên Sầu nói xong đi xuyên qua hai phu thê, đi tới bên giường băng, nhìn Tuyết Linh Lung đang nhắm mắt bất tỉnh nói: "
Nói trắng ra là, hiện tại nó đã xem Linh Lung công chúa là đỉnh lô, khi bị các ngươi áp chế làm năng lượng suy yếu không làm quái được, liền lẳng lặng tiềm phục trong thân thể Linh Lung công chúa, chậm rãi hấp thu năng lượng trong cơ thể nàng. Đợi khi tích góp đủ năng lượng, lập tức lại chạy ra làm hại. Đây cũng là lý do vì sao khi thì nó ngủ đông, khi thì bạo phát...
 
Hai phu thê hiểu rõ ràng được nguyên nhân, nhìn thấy nữ nhi nhận hết tra tấn vẻ
 
Mặt không khỏi bi thương, trước tiên còn tưởng do Tam Muội Chân Hỏa ngẫu nhiên bạo phát mà thôi, ai ngờ là ngày đêm hấp thu năng lượng trong cơ thể nữ nhi, làm cho hai người thân là phụ mẫu thật sự lo lắng.
 
"Linh Lung!" Tuyết Hậu đột nhiên hô lên một tiếng bi thiết, lao tới ngồi bên giường ôm Tuyết Linh Lung khóc òa. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
 
Đôi môi mím chặt của Tuyết Hoàng chợt mở ra, nhìn Dược Thiên Sầu chắp tay nói: "Tạ tiên sinh giải thích nghi hoặc! Nếu tiên sinh đã thăm dò được nội tình của Tam Muội Chân Hỏa, có thể có biện pháp giải quyết?"
 
Vừa nghe nói như thế, Tuyết Hậu lập tức giống như phát điên, bật người dậy hướng Dược Thiên Sầu trực tiếp quỳ xuống. Dược Thiên Sầu thoáng kinh hãi, tốc độ phản ứng vẫn phải có, lúc này đưa hai tay đỡ lấy cánh tay bà, cánh tay đãy đà, còn hương thơm tràn mũi, nhưng lúc này cũng không làm cho hắn có ý nghĩ gì xấu xa, chỉ cảm thấy đáng thương cho tấm lòng phụ mẫu trong thiên hạ, cười khổ nói: "Phu nhân cần gì phải như thế, Dược Thiên Sầu tiêu thụ không nổi a! Mau dậy đi!"
 
"
Nếu tiên sinh không đáp ứng chữa bệnh cho nữ nhi của ta, tiên sinh đi tới đâu ta sẽ quỳ ờ đó...Thân thể Tuyết Hậu bị đỡ ngay hư không nửa quỳ òa khóc nói, vẻ phong tình vạn chủng trước đó đem trêu chọc Dược Thiên Sầu đã không còn thấy bóng dáng. Tuyết Hoàng đứng một bên mím chặt môi, cũng không nói lời nào.
 
Mẹ nó! Đem lão tử làm gì đây! Dược Thiên Sầu dờ khóc dở cười, động tác nâng đỡ cơ hồ biến thành ôm, bộ ngực vun cao của đối phương đã sắp dán sát vào bụng của hắn, nhưng tu vi lại không cao bằng người ta, ôm không được a! Người làm trượng phu lại còn không chịu quản.
 
"Phu nhân mau dậy đi! Tuy rằng ta không dám cam đoan nhất định chữa khỏi, nhưng ta cam đoan làm hết sức." Nói xong khuôn mặt cười khổ nhìn về phía Tuyết Hoàng nói: "Mau khuyên nhủ phu nhân đi! Nếu như ta làm không được, các ngươi bức chết ta cũng vô dụng, ta đã đáp ứng làm hết sức, các ngươi còn muốn thế nào?" Nghe hắn nói tới nước này, Tuyết Hoàng vội vàng đem thê tử dìu lên.
 
Khí lực của lão nương này ghê gớm thật! Dược Thiên Sầu lắc lắc cánh tay mơ hồ bị tê dại, có chút nghi ngờ hỏi: "
Bằng vào tình thương nữ nhi của hai phu thê, nói vậy cũng từng đi tìm cao thủ tới cứu trị Linh Lung công chúa chứ! Bọn họ nói như thế nào?"
 
Tuyết Hoàng ôm thê từ, khẽ lắc đầu thở dài nói: "
Tự nhiên là có tìm, vì chuyện này ta còn tự mình cầu lên Minh Hoàng cung, tìm được Minh Hoàng Bạch Khải. Ta nói với Bạch Khải, nếu hắn có thể cứu được nữ nhi của ta, phu thê ta nguyện ý thần phục hắn, vì thế mới làm hắn động tâm. Hắn tự mình đến Băng cung một chuyến khám bệnh cho Linh Lung, nhưng cũng vô năng bất lực."
 
Xem ra mặt mũi hai phu thê này vẫn còn lớn, lại có thể mời được Minh Hoàng pháp giá thân lâm, thử hỏi Tiên giói có ai có thể mòi được Tiên Đế Kim Thái? Dược Thiên Sầu than thở sợ hãi hỏi: "
Chẳng lẽ Minh Hoàng Bạch Khải không nói còn cách nào khác?"
 
"
Có!" Trên mặt Tuyết Hoàng hiện lên một chút do dự, theo sau không dám giấu diếm thống khoái nói: "Bạch Khải giúp Linh Lung kiểm tra xong từng nói, biện pháp cứu được Linh Lung chỉ có hai cách, một loại là tìm được cao thủ luyện được Tam Muội Chân Hỏa giúp tiêu trừ hoặc hấp thu Tam Muội Chân Hỏa trong cơ thể Linh Lung, một loại là tìm được thiên địa ngũ đại tinh linh chính là Hỏa Linh, như vậy cũng có thể tiêu trừ hoặc hấp thu Tam Muội Chân Hỏa. Trong tam giới ngoại trừ hai loại biện pháp này, hẳn là không còn biện pháp nào khác, trừ phi có thể tìm được cao thủ Thần giói lấy đại tu vi mạnh mẽ chữa khỏi...Hắn nói xong lời này chỉ lưu lại một câu có lỗi, liền đi..."
 
Dược Thiên Sầu nghe vậy ngẩn người nói: "
Thiên địa ngũ đại tinh linh?"
 
"
Nhưng ngay trước đó không lâu, Bạch Khải lại tự mình truyền lại một tin tức..." Vẻ mặt Tuyết Hoàng có chút bất đắc dĩ tiếp tục nói: "Bạch Khải nói, có một người có
 
Lẽ có biện ph^p tiêu trừ Tam Muội Chân Hỏa trong cơ thể Linh Lung...
 
"Nga!" Dược Thiên Sầu phục hồi lại tinh thần, ánh mắt sáng lên nói: "Ta nghe nói trong Minh giới có một ít cường giả không lộ diện, còn là tồn tại khủng bố hơn cả Minh Hoàng Bạch Khải, chẳng lẽ là nói bọn họ?"
 
Thấy Tuyết Hoàng lắc đầu tỏ vẻ không phải, lại tò mò hỏi: "Chẳng lẽ là Tiên Đế Kim Thái từng cùng giao thủ với Hỏa Đức tiên quân?"
 
"
Cũng không phải, nếu như là Kim Thái thì còn làm được!" Tuyết Hoàng thở dài: "Ngươi hẳn là nghe nói qua đoạn thời gian trước có một người điên đến từ Nhân gian, một mình xâm nhấp Minh Hoàng cung, khuất nhục Minh Tướng Ngân giáp Thiên Quân. Sau đó lại dốc sức chiến đấu với tứ đại Minh Tướng liên thủ bất bại. Cuối cùng lại bị Bạch Khải đánh trọng thương mà chạy...
 
"
Ách." Vẻ mặt Dược Thiên Sầu run rẩy một trận, người nọ quả thực hắn quá quen thuộc, không khỏi nhược nhược hỏi: "Là người gọi là Tất Trường Xuân? Nhưng hắn bị Minh Hoàng Bạch Khải dùng ba chiêu là bị thương nặng, Tam Muội Chân Hỏa mà ngay cả Minh Hoàng cũng bó tay hết cách, hắn lại làm sao có biện pháp?"
 
"
Ai! Đúng là hắn..." Tuyết Hoàng than nhẹ nói: "Lúc ấy ta cũng đưa ra nghi hoặc như ngươi với Bạch Khải. Bạch Khải nói người này tu luyện có lối đi khác hẳn. Hắn có thể thao khống phong hỏa lôi điện tuyết vũ phong sương hết thảy trong tự nhiên, nói rõ hắn vô cùng giải thích với các loại uy lực tương sinh tương khắc trong thiên địa, có thế thành thục dễ dàng, nếu không bằng vào tu vi của hắn thật không thể chạy thoát sự đuổi giết. Tam Muội Chân Hỏa có thể làm cho mọi người bó tay hết cách, nhưng trong mắt người này có lẽ vốn không coi vào đâu."
 
MÁchể"
Dược Thiên Sầu theo bản năng sờ sờ mặt mình nói: "Người nọ có khoa trương như lời Bạch Khải nói hay không?"
 
"
Ta cũng hiểu được rất không có khả năng, thậm chí còn hoài nghi có phải Bạch Khải muốn mượn tay của ta truy xét người nọ. Chính là sau đó ngẫm lại...Ta biết rõ con người của Bạch Khải tuy rằng thái độ làm người xử sự lợi hại thủ đoạn, nhưng lại là người có tâm cao khí ngạo, không đến mức vì một bại tướng dưới tay mà nói lời dối trá gạt người." Tuyết Hoàng đưa mắt nhìn thê tử đang cắn chặt môi trong lòng, lắc đầu nói: "Nhưng người nọ bị Bạch Khải đuổi giết trốn vào Minh giới cấm địa. Dù là sống hay chết cũng không biết, huống chi ngay cả Bạch Khải cũng không dám xông vào, ta thật không phải vì sợ chết...Ai! Không nói những điều vô dụng này nữa, xin tiên sinh hãy làm hết sức mà thôi!"
 
Dược Thiên Sầu nghe được không ngừng cười khổ. Nghe hắn vừa nói như vậy, đối với phương pháp mình muốn bày cứu lại càng thêm không có lòng tin, lắc đầu nói: "Thời gian rời đi quá dài, ta muốn đi xuống nói với bọn họ một tiếng. Nếu không Thương Vân TÚI thấy ta chậm chạp không về không đại náo mới lạ, làm không tốt sẽ ảnh hưởng công việc cứu trị của chúng ta, dù sao hiện tại tính mạng của ta liên lụy tới tính mạng của hắn cùng an nguy của cả Tuyệt Tình cung...
 
"
Hiểu được." Tuyết Hoàng gật gật đầu. Hắn an ủi thê tử vài câu, đưa tay nói: "Mời!" Sau đó cùng Dược Thiên Sầu đi ra.
 
Hai người vừa xuống dưới lầu, liền gặp phải Thương Vân Tín vẻ mặt như đưa đám mang theo Thận Vưu cùng Đinh Tương đi tới đại đường. Nhìn thấy Dược Thiên Sầu bình yên vồ sự, sắc mặt Thương Vân Tín rốt đã khá hơn. Bất quá mấy người nhìn thấy Tuyết Hoàng cùng Dược Thiên Sầu từ hậu cung đi ra, hơn nữa thái độ hiền hòa, đều có chút kinh ngạc không biết đã phát sinh chuyện gì.
 
"Lão Thương! Tạm thời các ngươi cứ an tâm ở lại đây, ta có một số việc cần thỉnh giáo Tuyết Hoàng. Sau khi chuyện kết thúc, chúng ta lập tức rời đi..." Dược Thiên Sầu đi tới trước mặt mấy người cười nói. Tuyết Hoàng ở bên cạnh gật gật đầu, tỏ vẻ sẽ thả mọi người ly khai...
 
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tinh-than-chau/chuong-1024/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận