Sở Hao châu ngạc nhiên đưa mắt nhìn Bách Linh Bát hỏi:
- Không biết Bách huynh có gì chỉ giáo?
Bách Linh Bát cũng chẳng nhìn hắn, bình tĩnh nói:
- Hắc sa vương ở đây gác cửa rất tốt.
Hạ Nhất Minh sực tỉnh, liếc mắt nhìn Sở Hao Châu. Một lúc sau, cả hai cùng gật đầu.
Đề nghị của Bách Linh Bát quả thực rất đúng. Nơi đây gần như được coi là cấm địa đối với mọi người, chính là do có Hắc sa vương trấn nhiếp.
Bất cứ người nào xuống biển, cho dù là cao thủ cấp bậc tôn giả cũng không thể đánh chết được Hắc sa vương. Vì thế người đó ở đây một ngày thì không người nào có thể phát hiện ra cửa động.
Nhưng nếu Hắc sa vương đột nhiên chết đi thì coi như mất đi bức bình phong, không còn gì ngăn cản mọi người tới đây. Như thế chắc chắn cái động này sẽ bị mọi người phát hiện. Khi đó mê cung bị lộ sẽ thu hút rất nhiều người tới đây.
Mặc dù tất cả mọi thứ trong nội phủ đã bị Hạ Nhất Minh lấy đi, nhưng quang vựng thạch cùng với tử khí đủ khiến cho vô số kẻ thèm khát.
Cho dù bọn họ sắp trở về Tây Bắc, nhưng bất cứ cũng không muốn bỏ qua những thứ này một cách dễ dàng.
Thở dài một tiếng, Sở Hao Châu đưa tay vuốt vuốt mái tóc ngắn, cười khổ nói:
- Quên đi! Coi như lão phu đen đủi.
Hạ Nhất Minh mỉm cười:
- Lão ca! Huynh cứ yên tâm đi. Sau khi ra ngoài ta sẽ điều chế một thứ thuốc. Đảm bảo một tháng sau, tóc huynh sẽ dài ra như cũ.
Sở Hao Châu trừng mắt nhìn Hạ Nhất Minh một cái. Hạ Nhất Minh thấy thế cười ha hả. Sau đó tất cả đi ra khỏi động trở lại trong biển.
Mấy người nhanh chóng bơi lên mặt nước. Theo ước định trước đó, mọi người quyết định không động đến Hắc sa vương. Nhưng nếu vô tình gặp phải thì cũng dạy cho chúng một chút. Nhất định phải cho nó chịu chút đau đớn, để từ nay về sau khi nhìn thấy con người bớt tấn công đi.
Bản tính của nó vốn hết sức hung ác. Nhưng vẫn trốn dưới động nên độ an toàn cực cao.
Tuy nhiên trong quá trình bơi lên, ngay cả một con cá mập bình thường cũng không hề nhìn thấy.
Tất cả đều tự hỏi chẳng lẽ bị lôi điện đánh cho một lần nên Hắc sa vương sợ hãi, dẫn đám con cháu của nó bỏ đi rồi?
Đột nhiên Bách Linh Bát chỉ về một hướng nói:
- Ở đó có giao chiến.
Đám người Hạ Nhất Minh ngẩn người. tuy nhiên đang ở trong nước nên âm thanh nghe được hoàn toàn khác trên mặt đất, khiến cho bọn họ không xác định được rõ ràng.
Chỉ tay lên phía trên, Hạ Nhất Minh nói:
- Tới đó.
Hắn nói xong, mấy người nhanh chóng bơi lên. Đặc biệt bạch mã nhanh chóng hóa thành một đạo bạch tuyến, nháy mắt đã tới mặt nước.
Trong chốc lát, tất cả cũng đều nổi lên khỏi mặt nước, nhanh chóng được hít thở bầu không khí quen thuộc.
Lúc này, mọi giác quan của mọi người đều trở lại bình thường. Bọn họ lập tức cảm nhận được một luồng sát khí rất mạnh đang lan tỏa trên mặt biển.
Luồng sát khí đó không phải của một mà do rất nhiều người tạo thành.
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, thầm tự hỏi chẳng lẽ trên mặt biển lại có đại quân giao chiến hay sao?
Hạ Nhất Minh khẽ động thân mình, bước tới bên bạch mã nói nhỏ:
- Tới đó xem một chút.
Bạch mã đang hết sức tò mò liền hí một tiếng thật dài, trong nháy mắt đã lao về phía luồng sát khí phát ra.
Trên người Sở Hao Châu phát ra một luồng sáng bám theo. Bách Linh Bát cũng ôm bảo trư vào trong lòng, sóng vai phi hành với hắn.
Sau khi tu luyện trong màn sương tím, cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên của Sở Hao Châu đã được củng cố. Tốc độ của hắn lúc này nhanh hơn trước rất nhiều. Nhưng khi liếc mắt nhìn sang bên cạnh vẫn cảm thấy sợ hãi.
Bởi từ trên người Bách Linh Bát cũng chẳng hề có chút quang mang hay áp bức tỏa ra từ thần binh.
Trong lòng Sở Hao Châu hết sức tò mò, không biết Bách Linh Bát bay lên như thế nào?
Hạ Nhất Minh cưỡi bạch mã nhanh chóng tới vị trí sát khí bốc lên. Từ xa, hắn thấy được nơi đây quả thực đang có một trận đại chiến. Chỉ có điều, nó không phải là đại chiến của con người mà là của đám sinh vật dưới biển.
Một bên cũng chẳng hề lạ gì đối với hắn. Chúng chính là đám sa ngư sinh sống trong hải vực của Bồng Lai tiên đảo.
Còn bên kia thì hắn không biết.
Bọn chúng giống như một đám hải tinh(sao biển). Có điều, thể tích của chúng rất lớn lại thêm số lượng cực nhiều, trải dài trên mặt biển. Ngay cả Hạ Nhất Minh vốn là người gan to mật lớn nhưng khi nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy thất kinh.
Cũng may, số lượng của bầy sa ngư ít hơn nhưng thực lực lại chiếm thượng phong.
Đám sa ngư di chuyển rất nhanh trong biển rộng. Chúng sử dụng hàm răng sắc bén công kích địch nhân. Mỗi một cái táp của nó liền xé một con hải tinh ra làm hai.
Nhưng đám hải tinh cũng không hề yếu thế. Chúng cố gắng phình to thân hihf, bám vào cơ thể sa ngư.
Một con.. hai...
Sau khi trên người sa ngư có khoảng mười con hải tinh liền trở nên chậm chạp. Đồng dạng, kích thước hải tinh cũng dần trở nên to hơn.
Hạ Nhất Minh chăm chú theo dõi một lúc, ánh mắt trở nên dữ tợn.
Nếu là những người khác có lẽ không phát hiện được nguyên nhân tại sao. Nhưng Hạ Nhất Minh đã tu luyện qua Ngưng huyết thuật vì thế rất mẫn cảm đối với máu. Hắn thoáng cảm nhận được trong thân thể lũ hải tinh chợt xuất hiện một lượng máu lớn.
Hạ Nhất Minh biết ngay, chúng đang hút máu với tốc độ rất nhanh.
Một lúc sau, đám hải tinh đang bám đầy trên người sa ngư chợt chìm xuống.
Tuy nhiên, số lượng hai bên rất nhiều. Một giây đều có rất nhiều sa ngư và hải tinh chết đi, nhưng đánh nhau một lúc vẫn không giảm là mấy.
Đảo mắt nhìn ra xa, Hạ Nhất Minh vẫn còn thấy có rất nhiều sa ngư và hải tinh đang nhanh chóng bơi tới. Có lẽ nơi đây là vị trí mà hai chủng tộc phân chia cao thấp.
Giữa không trung chợt xuất hiện một cơn gió, Bách Linh Bát và Sở Hao Châu bay xuống. Bách Linh Bát vẫn im lặng như trước, nhưng Sở Hao Châu lại không thể bình tĩnh được như thế.
Mặc dù sinh sống ở Đông Hải, kiến thức rộng rãi, nhưng một cuộc chiến lớn như thế này trên biển, lão chưa từng thấy.
Mấy người bọn họ đứng trên biển quan sát. Mặc dù không tiến vào phạm vi cuộc chiến, nhưng cũng ở ngay sát bên cạnh.
Khi đám sa ngư tới gần bọn ho liền lập tức xoay người, không dám tới gần. Nhận thấy điều đó, đám Hạ Nhất Minh đều ngạc nhiên. Tất cả đều biết, đám sa ngư biểu hiện như thế, hoàn toàn liên quan tới Hắc sa vương.
Bách Linh Bát chợt nói:
- Các ngươi can thiệp đi.
Hạ Nhất Minh giật mình hỏi lại:
- Ngươi nói cái gì?
- Hắc sa vương rất thông minh. Hẳn là có thể giao tiếp. - Bách Linh Bát bình tĩnh nói:
- Chỉ cần các ngươi trợ giúp cho đàn sa ngư tiếp tục thống trị nơi đây, nó sẽ giúp các ngươi ngăn cản người khác vào đó.
Hạ Nhất Minh nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
Chỉ cần nghĩ tới thái độ của đám sa ngư đối với bọn họ là biết được Hắc sa vương có uy quyền như thế nào ở đây.
Nếu có thể làm nó đồng ý thì sự an toàn nơi đây cũng không còn vấn đề gì nữa.
Sở Hao Châu cười khổ một tiếng nói:
- Vốn định giết nó làm thịt cho hết giận nhưng bây giờ lại phải giúp nó giết địch thật là khó chịu.
Ngoài miệng thì oán giận nhưng thân thể lão lại nhanh chóng chìm vào trong biển, bơi tới nơi sát khí phát ra mạnh nhất. Hạ Nhất Minh cười lớn, vỗ lưng bạch mã. Lôi điện cũng nhanh chóng hạ xuống. Chỉ có mình Bách Linh bát vẫn ôm bảo trư đứng trên không trung như chẳng liên quan gì tới việc này.
Bạch mã nhanh chóng vượt qua Sở Hao Châu. Cho dù lão cố gắng đến mấy thì cũng không có cách nào đuổi theo nó.
tuy trong cả hải vực đều có sát khí, nhưng chỉ có một chỗ duy nhất là dầy đặc nhất.
Trong phạm vi đám sát khí đó bao phủ, không có bất cứ một con sa ngư hay hải tinh nào dám vượt qua. chúng thà cùng với địch nhân tử chiến ở xung quanh cũng không muốn chạm tới chỗ sát khí đó.
Chẳng cần hỏi cũng đoán được nơi đây chắc chắn là vị trí mà Hắc sa vương và vương giả của hải tinh giao chiến với nhau.
Trên đường đi, hạ Nhất Minh thấy rất nhiều hắc sa linh thú. tuy nhiên, mỗi một con cũng đều có đối thủ tương đương. Đám hải tinh đưa những cái xúc tua quần đấu với Hắc sa không hề rơi vào hạ phong.
Dã quyết định giúp đỡ bầy cá, Hạ Nhất Minh cũng không đứng yên để xem. Hắc láy ngũ hành hoàn ra cầm trong tay.
Từng luồng ánh sáng nhanh chóng bắn ra.
Với thực lực của Hạ Nhất Minh kết hợp với ngũ hành hoàn, mỗi một chiêu không hề kém một vị tôn giả toàn lực công kích.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Bất cứ con hải tinh nào trúng chiêu liền bị xẻ rách làm hai. Cho dù thực lực Hải tinh có mạnh đến mấy lần vẫn khôgn có gì khác.
Chỉ trong chốc lát, đã có hơn mười con Hải tinh bị mất mạng bởi Hạ Nhất Minh. Cuộc chiến đang cân bằng, dần nghiêng về đàn sa ngư.
Cuối cùng, Hạ Nhất Minh cũng đã đi tới vị trí trung tâm của luồng sát khí.
Hắc sa vương to như núi đang đốt diện với hai con Hải tinh thể tích cũng chẳng kém hơn so với nó là bao nhiêu.
Vô số luồng nước xuyên qua xuyên lại giữa hai bên. Mỗi một luồng nước cũng tương đương với cao thủ đỉnh túc đánh ra.
Hạ Nhất Minh liếc mắt nhìn qua mà thầm than trong bụng. Thánh thú vẫn cứ là thánh thú. Đơn thuần về mặt sức mạnh hoàn toàn hơn xa so với con người.