Chương 234: Chiến thắng! Quyết định của Alfa (2)
Dịch giả: Haruy
Biên dịch:Cutundohoi
Nguồn:Tàng Thư Viện
Trận chiến vừa rồi, là trận chiến đầu tiên của chiếc không quân đầu tiên trên thế giới. Còn kết quả của trận chiến, thiết nghĩ sẽ lan rộng khắp đại lục một cách nhanh chóng! Và trong quá trình con người đi tìm một biện pháp có hiệu quả để chống lại loại hình quân đội này, thì cái tên Decepticon này sẽ trở thành ác mộng lớn nhất của kẻ địch!
Đỗ Duy nhìn đám học viên ở dưới thành. Gương mặt bọn chúng vốn còn rất nơn nớt, trải qua lễ rửa tội sau cuộc chiến, đã chững chạc hơn, biểu hiện trên mỗi gương mặt đều vô cùng kiên nghị.
Đỗ Duy đứng trên thành, nhìn xuống đám học viên chân truyền, bỗng nhiên dùng hết sức hét to:
- Làm tuyệt lắm! Các Decepticon!
Như một phản xạ tự nhiên, hơn hai mươi học viên đứng thẳng người, mỗi người giơ cao cánh tay phải hướng nghiêng về phía trên, đáp lời Đỗ Duy:
- Megatron* muôn năm!
-Megatron?
Kị sĩ Robert nhìn Đỗ Duy với ánh mắt hiếu kì.
Đỗ Duy cười một cách kì quái:
- Là khẩu hiệu chiến đấu không quân của ta…Megatron là biệt hiệu của thủ lĩnh là ta.
Kết quả quét dọn kiểm tra chiến trường, hai vạn người thảo nguyên toàn quân thảm bại. Số quân chết ngay trên chiến trường khoảng một vạn người. Trong một vạn này, gần một nửa là bị những Decepticon tấn công từ trên không nên mất mạng. Đáng suy nghĩa hơn nữa là, rất nhiều người vốn không trực tiếp bị nổ chết, mà do trong lúc không tập hỗn loạn, bị ngựa của bọn người thảo nguyên bại trận xéo chết trong lúc tháo chạy.
Chém địch một vạn, tù binh ba nghìn. Còn tổn thất về phía Đỗ Duy, đội xung phong hai nghìn kị binh Roland Al-Qaeda dẫn đi lần sau cùng, chỉ còn sót lại khoảng một người. Đặc biệt là viện quân tỉnh Norin, hơn năm trăm thủ hạ kị sĩ Aroll, còn lại không tới tám mươi.
Xem ra tổng đốc Bohan mặc dù năng lực chính vụ cao cường, nhưng tài nghệ điều binh khiển tướng lại quá bình thường, quả thực không có sự lợi hại như thiết kị Ron Barton mang lại.
Mặc dù như thế, Đỗ Duy vẫn tuyên bố làm lễ an táng long trọng cho những chiến sĩ tử trận, bao gồm cả quân đội bạn của tỉnh Norin trong đấy.
Càng làm cho Đổ Duy tiếc hận chính là hai mươi tám gã ma pháp học viên đã tổn thất mất một người, ngoài ra còn có chín người bị thương. May mắn là ma pháp trị liệu có tác dụng, bọn họ đang dần dần hồi phục.
Đáng nhắc tới chính là một trong những gã Decepticon bị thương, thật là không may mắn, dù sao cũng đang bị thương lại liền tham gia trận chiến, kỹ thuật phi hành của Decepticon còn chưa đủ thành thục. Trong lúc tấn công trên không, sau khi bổ xuống lại chưa kịp kéo lên cao, kết quả kà… đập đầu lên tường thành Gilear thiếu chút nữa gãy cỗ. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Còn có một việc khiến Đổ Duy mười phần lo lắng.
Sau khi kiểm tra nhân số phát hiện thiếu mất một người!
Alfa!
Không thấy thị vệ trưởng Alfa!
Không tìm được thi thể của vị lão thần nhà Rowling này, Al-Qaeda đã nói lúc chiến đấu có gặp qua hắn chính là sau khi chiến cuộc chấm dứt lại không tìm thấy thị vệ trưởng tiền nhiệm này.
Mặt trời chói chang trên cao!
Người thảo nguyên cho đến bây giờ chưa bao giờ chán ghét thái dương trên đầu như vậy.
Có lẽ cả ông trời cũng chống lại họ. Rõ ràng đang là mùa xuân nhưng hôm nay phảng phất mặt trời lại nóng bức như ngày hè.
Hơn sáu trăm bại quân thảo nguyên chật vật trên hoang nguyên rút về Tây Bắc.
Vệ tướng Đầu Sói Vàng mang thân thể suy yếu ngồi trên lưng ngựa, máu trên mặt hắn đã khô lại thành một cục, bởi vì phần xương gẫy ở chân chỉ tạm thời được nối lại, thế nhưng vì lo chạy trối chết nên hắn chỉ có thể nhịn đau nằm rạp trên yên ngựa, như vậy có thể gia tăng tốc độ ngựa chạy trốn nhưng càng khiến cho đoạn xương bị gẫy đau đớn kịch kiết, tra tấn hăn ba ngày ba đêm.
Trên suốt chặng đường trốn chạy về Tây Bắc, ba ngày nay, trên đường thu nhận không ít bại binh, ban đầu đội ngũ vốn chỉ khoảng trăm chục kị binh nay tăng lên đến hơn sáu trăm.
Chỉ có điều, bọn họ hiện giờ gần như không còn chút uy phong nào của thiết kỵ thảo nguyên nữa. Rất nhiều người không có vũ khí, thậm chí trong quá trình trốn chạy đã vứt bỏ bỏ loan đao, thân thể vô lực gắn sức trên lưng ngựa
Điều khiến người ta khó chịu nhất là số lượng bọn họ quá ít, hơn nữa hơn nửa nửa trong đó đều thương nặng. Trong ba ngày này, không dám đi qua các thôn trấn, chỉ dám lẳng lặng trốn theo những hoang nguyên không người.
Tất cả mọi người đều hãi hùng khiếp vía, cỏ cây binh lính, nhất là bọn kẻ địch người Roland bay lượn trên không trung, đích thực là những bóng ma hằn sâu trong tâm khảm bọn họ.
Người không có nước uống, không thuốc thang, không thức ăn, ngay đến ngựa cũng sắp đứng không vững .. Trong ba ngày này, chỉ có thể cho ngựa ăn cỏ khô mọc trên hoang nguyên, thời gian lâu dài, rất nhiều ngựa đều không chịu đựng nổi.
Còn nữa, ba ngày nay, có hơn mười người bị thương nặng không trụ được nữa đã chết trên đường trốn chạy về nhà.
Mặt trời trên đỉnh đầu chiếu gắt đến say cả người, một kị binh thảo nguyên cầm túi nước lên, cố sức dốc nước vào miệng, nhưng một giọt cũng không còn. Hạ giọng mắng nhiếc vài câu, rồi ném túi da xuống đất.
Vệ tướng Đầu Sói Vàng lòng đang rỏ máu, nhìn thấy thảm cảnh quanh mình, trong lòng hắn càng thêm căm hận tên công tước Tulip không thôi.
Trở về Vương đình! Trở về vương đình! Cho dù đại vương muốn giết ta, ta cũng nhất định cầu xin ngài cho ta một cơ hội báo thù! Cho dù có để ta vào cảm tử doanh, sau này giết chết đế quốc Roland, cho dù phải làm một tiểu kị binh cảm tử quân xông pha ở tiền tuyến cũng được!
Hơn sáu trăm ngựa cưỡi trước cưỡi sau tốc độ ngày càng chậm, đội ngũ ngày càng kéo dài, phân tán, rất nhiều người trụ không vững, cứ đi cứ đi, rồi bỗng nhiên ngã từ yên ngựa xuống, mãi mãi không đứng dậy nổi.
Lúc này đây, dòng máu lang sói đang chảy trong người bọn thảo nguyên man rợ này bộc lộ rõ rệt, không một ai trở lại vực dậy đồng đội của mình, người người hết sức cẩn thận tiếp tục đi về phía trước.
Trên hoang nguyên, ngay phía sau ngọn núi mà bọn người thảo nguyên vừa đi qua, một bóng người lẳng lặng ngồi dậy, đôi mắt híp lại, ánh mắt như dính chặt vào người vệ tướng Đầu Sói Vàng, như ánh mắt của một tên thơ săn nhìn thấy con mồi của mình vậy.
Thị vệ Alfa nhìn chăm chú trong chốc lát, sau đó ngồi xuống, sờ lấy cái túi da đeo bên hông, uống ngụm nước, hắn cũng đã thấm mệt.
Trên chiến trường hôm đó, việc tẩu thoát của Đầu Sói Vàng, không ai chú ý cả, duy chỉ có Alfa để mắt tới.
Trong đám loạn quân khắp nơi đều là chém giết, hắn không cách nào thông báo với đồng bọn của mình, chỉ còn cách phóng ngựa đuổi theo mà thôi. Thế nhưng kĩ thuật cưỡi ngựa của bọn người thảo nguyên đích thực điêu luyện, Alfa truy đuổi đã hai ngày hai đêm, cuối cùng vào tối hôm qua mới đuổi kịp toán bại quân này.
Mục tiêu của hắn, là thủ cấp của Đầu Sói Vàng!
Megatron: Thủ lĩnh của Decepticon